← Ch.1084 | Ch.1086 → |
Lữ Bang Chiếu nói:
- Dân dĩ thực vi thiên, giải quyết vấn đề ăn, vậy có thể ổn định dân tâm rồi, chuyện khác cũng dễ làm hơn nhiều. Dân chúng chỉ cần có một miếng ăn là có thể nhịn, sẽ không đại loạn. Chuyện dược phẩm tôi tin Tùy tiên sinh có thể giải quyết, đúng không?
- Đương nhiên.
Tùy Qua gật gật đầu, nói:
- Tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường đã làm rất nhiều chuẩn bị. Không chỉ ở trong những thành thị này, ngay cả nhà xưởng dưới đất và những nơi khác nữa đều có nhà xưởng. Nhưng mà muốn tiêu diệt toàn bộ ma vật, thu phục những nơi này thì chúng ta mới có thể trở lại. Nhưng mà tóm lại, chuyện dược phẩm không phải vấn đề lớn.
- Như vậy chỉ là vấn đề đạn dược.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Hiện hữu vũ khí thông thường không tạo thành tổn thương quá lớn với ma vật, cho nên chúng ta cần nghiên cứu phát minh ra nhiều vũ khí mạnh hơn, hơn nữa là tập trung toàn lực nghiên cứu phát minh các loại vũ khí diệt sát ma vật, ví dụ như Long Đằng phát minh phích lịch thương không tệ, nhưng mà nếu như chúng ta tập trung tinh anh vào nghiên cứu, tin tưởng sẽ có nhiều vũ khí mạnh hơn sẽ xuất hiện, làm cho người bình thường cũng có thể biến thành chiến sĩ cường hãn, tiến hành chống lại ma vật, bởi vì dựa theo cách nói của Tùy tiên sinh, tình thế ngày sau sẽ càng ngày càng nghiêm trọng.
- Ta đồng ý.
Tang Thiên nói:
- Nhưng mà, nhất định phải là tinh anh khoa học chính thức! Những tên tiến sĩ, viện sĩ dựa vào ăn cắp luận văn của người khác mà được công nhận, không có nơi sống yên ổn, chỉ có thể đi làm việc nặng, muốn lăn lộn thật giả lẫn lộn là không có khả năng!
- Tang tổ trưởng quả nhiên là ghét ác như cừu.
Lữ Bang Chiếu cười nói:
- Hiện tại còn có một vấn đề lớn, chính là việc làm của dân chúng, bởi vì rất nhiều xí nghiệp đã đóng cửa, cho dù muốn mở lại cũng không được, bởi vì không có nguyên liệu cung ứng. Một khi con người không có việc gì làm, sẽ nghĩ ngợi lung tung, thậm chí sẽ làm ra một ít hành động khó khống chế. Bởi vậy ta cảm thấy nên tìm cho mọi người việc làm mới tốt, nhưng mà trước mắt chúng ta muốn gì?
- Vẫn có không ít chuyện cần làm.
Tang Thiên nói:
- Ví dụ như công tác tu bổ thành thị. Rất nhiều nơi ở thành thị bị phá hư, những chuyện này cần có người đi tu bổ.
- Đúng vậy, nhưng mà chuyện này phải có nhân sĩ chuyên nghiệp đi làm mới được, không có khả năng mỗi người đều tham dự.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Mặt khác, sau này kiến thiết thành thị như thế nào cũng quan hệ đến cách cục sau này. Ta tin tưởng mọi người sẽ có cùng quan điểm với ta, chính là sau khi trận hạo kiếp này chấm dứt, nhưng mà cả thế giới sẽ vì hạo kiếp này mà cải biến triệt để, thế giới của chúng ta không có khả năng trở lại như lúc trước, đúng không?
- Lữ tiên sinh quả nhiên là chính trị gia, nhìn xa trông rộng.
Lữ Bang Chiếu nói câu này khiến Tùy Qua hứng thú.
- Tùy tiên sinh nói đùa.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Ta lúc làm giáo sư đại học chủ yếu nghiên cứu về xã hội học, ta phát hiện một chuyện rất thú vị, chính là thời đại biến hóa càng nhanh, ý nghĩa bản thân văn hóa cũng biến hóa càng nhanh, rất nhiều từ ngữ biểu dương đều biến thành châm chọc cùng làm thấp đi. Ví dụ như ' chính trị gia ', từ ngữ này lúc trước là biểu dương, nhưng mà bây giờ là từ ngữ làm thấp đi.
- Lữ tiên sinh nói thật thú vị!
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Nhưng mà, ta cho rằng thực sự không phải bản thân từ chính trị gia có vấn đề, mà là đám người mà nó đại biểu có vấn đề, ánh mắt nhân dân sáng như tuyết, hôm nay chính trị gia làm hoạt động dơ bẩn, cho nên mới làm bẩn từ ngữ này. Nếu như Lữ tiên sinh có thể thay đổi chuyện này, ta tin tưởng từ ngữ này sẽ biến thành biểu dương. Mặt khác Lữ tiên sinh nói về cải biến cách cục về sau, không biết sẽ cải biến như thế nào?
- Cái này... Ta còn không nói rõ ràng.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Ta chỉ cảm thấy, chúng ta nên phác họa cách cục tương lai ngay từ bây giờ, như vậy cũng có thể dựa theo phương hướng mà đi tiếp, sớm làm chuẩn bị, chẳng khác nào đi đầu cơ. Như vậy ta có suy nghĩ sơ lược. Đầu tiên, trong kiếp nạn lần này, rất nhiều người đều ý thức được lực lượng bản thân bọn họ nhỏ yếu. Trước kia chúng ta quen dùng trí lực giải quyết vấn đề, cho nên thân thể thoái hóa, lúc này trong thiên địa đại kiếp nạn, rất nhiều người đã nếm qua đau khổ, có một ít người sẽ biến thành người tu hành, nhưng mà có một ít người không có thiên phú, vẫn chỉ có thể đi theo hướng phát triển trí lực. Cho nên ta nhận ra tương lai chính là cục diện thể năng và trí năng cùng phát triển.
- Đúng vậy, xem ra Lữ tiên sinh suy nghĩ thật nhiều rồi.
Tùy Qua khẽ mỉm cười, nói:
- Như vậy Lữ tiên sinh có ý nghĩ gì?
- Cổ vũ cả hai cùng tồn tại, tránh xung đột trực tiếp.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Cục diện cả hai cùng tồn tại là tất nhiên, như vậy nên xây dựng cách cục thế giới về sau đi, chia làm người tu hành thể năng và người tu hành trí năng đều có thể làm việc, có không gian trao đổi, thậm chí có thể cùng hợp tác và giao dịch. Hoặc là mang hai văn minh này dung hòa vào nhau, tu kiến văn minh tu hành và văn minh khoa học kỹ thuật hòa hợp với nhau.
Ba! Ba! Ba! Ba!
Trong phòng hợp vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Lữ Bang Chiếu câu nói sau cùng, thật sự là có vẽ rồng điểm mắt địa hiệu quả, cũng nhận được tất cả mọi người đồng ý.
Tu kiến văn minh tu hành và văn minh khoa học kỹ thuật kết hợp, đây là xu thế thế giới tương lai.
Đương nhiên Tùy Qua cũng đồng ý điểm này.
Hiện tại giới tu đạo đã sớm xuống dốc, cần rót vào sức sống mới, mà văn minh khoa học kỹ thuật phát triển về phương diện trí năng, hơn nữa cũng đã tới bình cảnh, cũng cần lý niệm mới. Hai chủng văn minh này giao hòa có lẽ có thể giúp nhân loại cường đại hơn.
- Nếu mọi người đã không có dị nghị gì về tiểu Lữ thì cứ quyết định như vậy đi.
Đường Thế Uyên nói:
- Như vậy, mục đích hội nghị lần này đã đạt được. Đầu tiên, chúng ta sẽ không để ý tới mệnh lệnh của đám quyền quý sa đọa ở thành phố Trường An; mặt khác chúng ta sẽ kiến thiết thế giới mới. Tùy Qua, ngươi có ý kiến gì không?
- Đối với phương hướng tương lai, ta không có gì cái nhìn gì.
Tùy Qua nói:
- Ta chỉ là muốn nói một chút, về vấn đề trước mắt. Trước mắt ma vật bên ngoài thành hiện giờ rất ít, bởi vì những ma vật kia đang tránh thành thị do chúng ta khống chế, nhưng mà những ma vật này giống như châu chấu, sau khi chúng tiêu diệt nhân loại ở các nơi khác, khẳng định sẽ lại quay đầu lại tiêu diệt chúng ta, bởi vậy hiện tại vẫn không thể phớt lờ, chúng ta cũng chỉ có thể cố thủ thành thị, nhưng lại từng bước mở rộng địa bàn.
- Mở rộng như thế nào?
Tang Thiên hỏi, hắn cũng quan tâm chuyện này.
- Bên ngoài thành thị, ta đã trồng rất nhiều linh thảo, linh mộc, những vật này sẽ là phòng ngjw của chúng ta, đồng thời cũng có thể trở thành dược vật, làm nơi cung cấp thuốc trị liệu.
*****
Cho nên sau này thời điểm mở rộng linh điền, trồng linh dược, ta sẽ lưu lại một chút ít đất trống, sau đó lưu làm nơi cho người thường gieo p trồng lương thực, như vậy giải quyết được vấn đề cho nhiều người, cũng giải quyết vấn đề thức ăn. Dù sao, chúng ta cũng không thể vẫn ăn thịt được, vạn nhất ma vật bị giết sạch, chẳng phải chúng ta lại đối bụng.
- Được a, tiểu Tùy, kế hoạch này không tệ.
Đường Thế Uyên cười nói:
- Nhưng mà, kế hoạch này mặc dù tốt, nhưng hành động bất tiện. Trước kia chúng ta làm đại kiến thiết, bất luận thành thị gì cũng là xi măng hóa, xây dựng nhà cao tầng, làm đường... Hiện tại chung quanh không còn bao nhiêu đất gieo trồng cả! Sai lầm ah! Không có ăn thì xi măng sắt thép dùng làm gì!
- Thật xấu hổ.
Tùy Qua nói:
- Dân dĩ thực vi thiên, vốn đồ ăn mới là trọng yếu nhất, thổ địa là ngọn nguồn sản xuất lương thực, là thứ trọng yếu nhất, nhưng mà chúng ta lại biến đất đai thành xi măng, trở thành công cụ kiếm tiền của một ít người, làm cho rất nhiều người cả đời đều trói buộc trong cái hộp xi măng, mất đi lý tưởng, thậm chí mất đi linh hồn. Nhưng mà sau này sẽ không xảy ra nữa, thổ địa sẽ trở lại giá trị tồn tại chính thức của nó.
- Ta đồng ý.
Đường Thế Uyên gật đầu nói:
- Mặc dù đám lão đầu tử chúng ta hiện tại, hiện tại rốt cục mới hiểu rõ, một quốc gia mạnh lên không phải là nó kiếm bao nhiêu tiền, cũng không phải có bao nhiêu người giàu xếp trong bảng Forbes, càng không phải tổ chức thế vận hội Olimpic cầm được bao nhiêu huy chương vàng. Một quốc gia mạnh lên chân chính là nhờ tinh thần mà thôi.
- Về sau, chúng ta phải thay đổi tình thế.
Tang Thiên gật đầu nói ra, cũng đồng ý cái nhìn của Tùy Qua.
- Như vậy, kế tiếp mời mọi người làm việc của mình, nhanh chóng giúp thành thị khôi phục sinh cơ, khôi phục tin tưởng!
Đường Thế Uyên nói ra.
Hội nghị hoàn tất, Tang Thiên ra ngoài phòng hợp lén nói với Tùy Qua:
- Lữ Bang Chiếu thị trưởng, cũng không tệ lắm phải không?
- Ân, trước mắt xem như cũng được.
Tùy Qua nói:
- Hy vọng hắn vẫn có người dân một chút.
- Đừng nghiêm túc như vậy được hay không.
Tang Thiên cười nói:
- Lữ Bang Chiếu, trên thực tế là em của Lữ Chính Dương.
- Em của Lữ Chính Dương?
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Khó trách, xem ra các người hiểu hắn rất rõ.
- Đúng vậy, trước kia Lữ Bang Chiếu không phải là người theo chính trị. Hắn là giáo sư đại học, sở dĩ theo chính trị cũng là bởi vì cảm giác được hắc ám trong chính trị, hy vọng có thể theo chính trị tạo phúc một phương. Tuy không thể giải quyết căn bản của tham nhũng, nhưng ít ra có thể tạo dựng cọc tiêu, vẫn có quan tốt tồn tại. Nhưng mà trước thiên địa kiếp nạn xảy ra vẫn không thể làm được, bởi vì hắn vẫn treo phó chức mà thôi.
- Thì ra là thế.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Toàn bộ là nhân tài, hy vọng Lữ thị trưởng sẽ không khiến mọi người thất vọng.
- Phải.
Tang Thiên trầm giọng nói:
- Sau khi trùng kiến lại, đám quan chức tạp chủng sẽ không tồn tại! Về sau, Long Đằng sẽ làm việc tra rõ, nhưng phàm là bại hoại, phải bị thanh trừ!
- Tang lão đại, ngươi biết rõ cục diện hiện giờ chứ?
Tùy Qua cười cười.
- Đám khốn nạn kia đáng chết!
Tang Thiên thở dài, nói:
- Không nghĩ tới kiếp nạn tới vẫn vẫn có người không biết sống chết bỏ chạy đi theo đám quyền quý kia! Hơn nữa, ta cũng không nghĩ tới, trong quân cảnh có hai phần ba người đi tới thành phố Trường An, đúng là họa quốc.
- Không có sao, hiện tại biết rõ cũng không muộn.
Tùy Qua nói:
- Sóng cồn đào cát, trong kiếp nạn hiện giờ mới có thể nhìn rõ diện mạo của bọn chúng, cũng triệt để làm tuyệt vọng bọn chúng. Trải qua kiếp nạn lần này, chúng ta cũng có thể bồi dưỡng ra nhân tài. Tuy số lượng quân của chúng ta không nhiều, nhưng mà số lượng dân chúng nhiều hơn thành phố Trường An nhiều lắm. Thành phố Trường An đại đa số là giai cấp quyền quý, rất nhiều người đã mục nát sa đọa, bọn chúng không đỡ nổi tận thế đâu; mà chúng ta bên này thì ngược lại, trong tận thế có rất nhiều người bình thường, ngược lại có cơ hội trổ hết tài năng, trở thành người xây dựng thế giới mới.
- Đó là đương nhiên.
Tang Thiên nói ra:
- Chúng ta không chỉ muốn đánh lui ma vật, thu phục đất đai bị mất, cũng không thể bỏ qua ma vật dễ như vậy.
- Vốn nên như thế."
Tùy Qua nghiêm mặt nói:
- Đừng quên, Viêm Hoàng Thánh Ấn trong tay của ngươi. bảo hộ nơi này là trách nhiệm của ngươi.
Ngày thứ năm sau khi thiên quỹ xuất hiện.
Hình thái thế giới đã thay đổi, cả thế giới cũng thay đổi.
Bầu trời, trên mặt đất, dưới mặt đất, khắp nơi đều là ma vật.
Mà đám thiên quỹ giữa không trung vẫn lóe ra huyết quang diễm lệ.
Rất nhiều người ý đồ phá hủy thiên quỹ, nhưng mà không thể phá nổi da của nó, hơn nữa Tùy Qua cũng nhìn ra, ma vật rất nhiều thế giới còn cường đại hơn nhân loại, cũng không có ma vật nào có thể làm gì thiên quỹ, hơn nữa thiên quỹ cũng không bị ý chí của ai khống chế, cũng không thiên vị thế lực nào.
Lúc này Tùy Qua an vị trên thiên quỹ.
Tùy Qua lại tới đây là vì hắn muốn biết rõ tin tức liên quan tới các nơi, làm thế nào mới có thể chấm dứt được lần kiếp nạn này.
Nhưng mà Tùy Qua hoàn toàn không cách nào hiểu thấu huyền cơ của thiên quỹ.
Chỉ ó một chút đã bị Tùy Qua dẫn dắt, chính là trên thiên quỹ không chỉ có phù văn đạo gia, kinh văn phật tông và ký hiệu tôn giáo phương tây, trừ chuyện đó ra còn có rất nhiều ký tự kỳ lạ, giống như là tới từ thế giới khác. Cơ hồ tất cả những ký tự này biến thành một đám thập cẩm trên người thiên quỹ, nhìn như lộn xộn, nhưng lại là một khối.
Có lẽ lực lượng của thiên quỹ chính là đồng thời có lực lượng ba ngàn giới.
Quá phức tạp, cho nên Tùy Qua căn bản không hiểu huyền cơ trong đó.
Có lẽ một ít tồn tại xa xưa mới biết được tướng mạo sẵn có của thiên quỹ.
Thiên Lam Kiếm Tông, năm vị trưởng lão đã rất già, nhưng mà bọn họ cũng chưa trải qua thiên địa kiếp nạn, hơn nữa trong tông môn không có tin tức về kiếp nạn, dù sao Thiên Lam Kiếm Tông không có lịch sử đánh đồng với Côn Lôn Tông được.
Rốt cuộc Tùy Qua ý thức được, nếu như hắn muốn biết rõ tướng mạo sẵn có của thiên quỹ và kiếp nạn, nhất định phải muốn đi tới Côn Lôn Tông mới được.
Hoặc là nói, cần bắt mấy ma vật cổ lão, hoặc là tìm tin tức trong miệng của đám lão quái vật.
Oanh! Oanh! Oanh!! Oanh! Oanh!
Thời điểm Tùy Qua suy tư, một ít ma vật ý đồ tới gần hắn, nhưng mà lực lượng hiện tại của Tùy Qua rất cường hãn, những ma binh nhỏ yếu này tới gần hắn vài chục thước cũng đã bị uy áp cường đại của hắn nghiền nát.
Từ lần trước Tùy Qua chém giết mấy thủ lĩnh ma vật cường đại Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông khống chế một khu vực xem như an toàn, mặc dù có ma vật không ngừng tiến công, nhưng là binh lĩnh tản mạn, không có thành tựu.
Nhưng mà Tùy Qua biết rõ, ngày tốt đẹp như thế không còn lâu, bởi vì thực lực chân chính của ma vật còn chưa hiện ra. Hiện tại giai đoạn này chỉ là giai đoạn làm nóng người.
← Ch. 1084 | Ch. 1086 → |