← Ch.1113 | Ch.1115 → |
Mưu tính sâu xa, đúng là mưu tính sâu xa, xem ra không chỉ vì Tùy Qua đồng học tinh thông tính toán, hẳn là sư phụ càng là như vậy.
Nhưng mà trong lúc mơ hồ, Tùy Qua cũng có chút bận tâm, bởi vì thế giới sau lưng Thất La Giới còn có nhiều "hài cốt thần ma" như thế, chuyện này ý nghĩa Thất La Giới có cường giả Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ quá nhiều, cũng ý nghĩa thực lực Thất La Giới hiện tại không thể khinh thường, mà trong ba ngàn thế giới, Thất La Giới chỉ là giới bài danh không cao, như vậy thế giới bài danh hàng đầu trong ba ngàn giới, chẳng lẽ không phải càng mạnh hơn nữa, khó đối phó hơn nữa sao?
Bởi vậy mặc dù chỉ có ba ngàn thiên binh thần tướng, Tùy Qua cũng phải cẩn thận từng li từng tí, thận trọng từng bước, đưa ra kế hoạch "Giả heo ăn thịt hổ", làm gì chắc đó, từng bước một tăng thực lực của mình lên, xơi tái cả Thất La Giới, sau đó xem như làm ván lót đường đánh trở về.
Đối với kế hoạch của Tùy Qua, Tang Thiên cùng Hathaway đều tán thành, bởi vậy lập tức hành động, bắt đầu làm chuẩn bị.
Tùy Qua cũng ý định lập tức hành động, hắn lại đi gặp Khổng Bạch Huyên, mang đại bộ phận máu huyết và nguyên thần của Bắc Cung chân nhân đưa cho Khổng Bạch Huyên, trợ giúp nàng tăng cảnh giới lên.
Bắc Cung chân nhân là tu sĩ tiếp cận Đại Thừa trung kỳ, Khổng Bạch Huyên luyện hóa hấp thu hắn máu huyết cùng nguyên thần, tu vị chắc chắn tăng mạnh, nhưng mà nàng cũng không nghĩ tới Tùy Qua lại có thể chém giết và bắt tu sĩ Đại Thừa kỳ, kinh ngạc nhìn qua Tùy Qua:
- Tu vi của ngươi đã mạnh tới mức này, ngay cả tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng không phải đối thủ của ngươi a.
- May mắn mà thôi.
Tùy Qua mang chuyện xảy ra sau lưng Thất La Giới nói với Khổng Bạch Huyên một chút, sau khi nghe xong, Khổng Bạch Huyên cảm thán.
- Quả nhiên là có thành phần vận khí, nhưng mà dù là vận khí cũng khó mà tưởng tượng nổi, cũng không hoàn toàn là vận khí, nhất là Tiên Viên sư tôn cho ngươi thiên binh thần đậu rất có thâm ý, giống như tất cả đều nằm trong mưu đồ của hắn.
- Đúng!
Tùy Qua gật đầu nói:
- Sư tôn quả nhiên là nhìn xa trông rộng, ngay cả ta cũng không nghĩ tới, thiên binh thần đậu lại có diệu dụng bực này, nhưng mà, nếu như không có Hồng Mông thạch, mặc dù có thiên binh thần đậu cũng uổng công.
- Đúng, cho nên ta mới nói đây là mưu đồ của Tiên Viên sư tôn.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Có mưu đồ của Tiên Viên sư tôn, xem ra phần thắng của chúng ta sẽ lớn hơn.
- Đúng là như thế.
Tùy Qua vẫn có chút lo lắng.
- Nhưng mà ta cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy, mặc dù có mưu đồ của sư tôn, chỉ sợ cũng khó có thể vượt qua kiếp nạn này, bởi vì còn có tiên giới, đừng quên, sư tôn năm đó chính là người đào tẩu từ tiên giới mà thôi.
- Cái này...
Khổng Bạch Huyên do dự một chút, nói:
- Đúng vậy, nếu có tiên giới nhúng tay vào, chuyện này càng khó giải quyết, nhưng mà trước mắt mà nhìn, tình thế rất có lợi cho chúng ta, ngươi mưu đồ cũng không tệ, hôm nay chúng ta bắt tay vào từ vương triều Thất La Giới đi, dần dần xâm nhập Thất La Giới, biện pháp có thể thực hiện như vậy, nhưng mà nhất định phải đề phòng Côn Lôn Tông, tuy rất nhiều người Thất La Giới không biết chi tiết của chúng ta, nhưng mà người Côn Lôn Tông một khi biết được sự tồn tại của chúng ta, nhất định sẽ nhanh chóng biết chi tiết của chúng ta.
- Đúng vậy, Côn Lôn Tông không thể không phòng.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, ta đã bố trí quân cờ trong Côn Lôn Tông rồi, có lẽ cũng có thể tạo ra được tác dụng nhất định.
Quân cờ của Tùy Qua chính là Cổ Kiếm Vũ và Tư Không Hùng.
Tu vị của Cổ Kiếm Vũ không tệ, Tư Không Hùng thắng ở Côn Lôn Tông "Tiên nhị đại ", có nhân mạch, hơn nữa đủ lừa dối, âm tàn, cho nên Tư Không Hùng dù không thể thành nhân vật quyền thế trong Côn Lôn Tông, nhưng ít ra có thể kéo bè kéo cánh nội đấu.
- Tình thế hôm nay, nghĩ quá xa cũng vô ích, trước mắt chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Tiên giới thật sự quá xa xôi, cúng không phải nhắm vào chúng ta, trước mắt vẫn nên nghĩ cách lấy Thất La Giới tới tay.
- Đúng vậy, tiên giới nhìn như xa xôi, nhưng mà chưa hẳn rất xa đâu.
Tùy Qua nói:
- Sư tỷ ngươi tiếp tục tọa trấn ở đây đi, thuận tiện tăng tu vị lên, ta đi tới vương triều Tần Hán chuẩn bị.
Vương triều Tần Hán trong Thất La Giới nằm dưới sự thống trị của Thiên Thai Tông, là một trong ba mươi mấy vương triều do Thiên Thai Tông quản hạt, chỉ là trung thượng, nhưng nó nằm ở biên cảnh Thiên Thai Tông và Thì Chi Tông, cho nên đang ở thế như nước với lửa với vương triều Thiên La do Thì Chi Tông quản hạt, quanh năm chiến tranh, bởi vì thế cho nên vương triều Tần Hán rất hỗn loạn, đấu đá nhau cũng không ít, rất thích hợp xâm nhập.
Tùy Qua dùng Chúng Sinh Quả hóa thân thành một võ sĩ trẻ, tiến vào đô thành vương triều Tần Hán. Thành Vân Đế.
Thành Vân Đế phi thường hùng vĩ, Tùy Qua nhớ tới đô thành cổ ở Hoa Hạ, nhưng mà hắn biết rõ đây là Thất La Giới, cố hương dường như rất gần, nhưng lại rất xa, bởi vì hắn không biết khi nào mới có thể chính thức phản công về.
Tiến vào thành Vân Đế, Tùy Qua tiến vào trong hoàng cung, tuy thủ vệ hoàng cung có tu vị Kết Đan Kỳ, càng có tu sĩ Luyện Hư kỳ tọa trấn, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, lẻn vào không có gì khó khăn cả.
Rất nhanh, Tùy Qua tìm được đế vương của vương triều Tần Hán: thiếu niên đế vương chừng mười bảy mười tám tuổi, tên là Tần Chính Thiên.
Lúc Tùy Qua tiến vào trong tẩm cung Tần Chính Thiên, hắn đang gào thét với người trong cung.
- Rất đáng hận, dám uy hiếp quả nhân, tấm thánh chỉ đó, quả nhân không có ban ra.
- Hoàng thượng... Phạm Đại tướng quân công cao cái thế, lại là phụ tá đại thần, nếu như hoàng thượng không chịu hạ chỉ, chỉ sợ...
- Sợ cái gì, quả nhân mới là đế vương.
"..."
Qua một hồi, tranh luận mới chấm dứt, cuối cùng thiếu niên đế vương vẫn thỏa hiệp.
Sau đó thiếu niên đế vương chuẩn bị tiến vào tẩm cung nghỉ ngơi, lại phát hiện phi tử chuẩn bị sủng hạnh lại ngủ, lập tức giận dữ, ý định gọi người kéo ra ngoài đày vào lãnh cung, nhưng thời điểm này hắn đột nhiên nghe được một người nói:
- Không thể ngờ ngươi làm đế vương lại uất ức như thế.
- Ngươi là ai, ngươi là thích khách do Phạm Thanh phái tới sao.
Thiếu niên đế vương quát.
- Ta không phải thích khách, ta là người tới trợ giúp ngươi, hoặc là nói ngươi có thể gọi ta là chủ nhân.
Tùy Qua nói ra.
- Ngươi điên sao?
Thiếu niên đế vương cười lạnh, nói:
- Ngươi chẳng lẽ không biết, quả nhân chính là đế vương vương triều Tần Hán sao?
- Chỉ là một hoàng đế mất quyền lực mà thôi.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Nếu ngươi nghe lời ta, có thể trở thành hoàng đế vĩ đại nhất cả Thất La Giới, có được bản đồ lớn nhất, quân đội mạnh nhất, tài phú nhiều nhất. Nhưng mà, ngươi phải gọi ta là chủ nhân.
- Nằm mơ.
Thiếu niên hoàng đế quát:
- Giải quyết thích khách này cho quả nhân.
Nói xong thiếu niên đế vương rút bội kiếm ra, chém về phía Tùy Qua.
← Ch. 1113 | Ch. 1115 → |