← Ch.1127 | Ch.1129 → |
Đáng tiếc là Tùy Qua lại không chút sứt mẻ, mà lại giả vờ giả vịt dùng ngón út ngoái tai, nói:
- Đây là như thế nào, hảo hảo ca múa không nghe, hảo hảo rượu không uống, đúng là, đã mất mặt như thế, Hổ tướng quân, chúng ta đi sớm một chút.
- Đứng lại.
Một bóng người ngăn trước mặt Tùy Qua, đúng là tông chủ Thiên Thai Tông Đằng Nguyên Thường.
- Ồ, đây không phải tông chủ Thiên Thai Tông sao?
Tùy Qua làm ra bộ dáng bị say.
- Cảm tạ tông chủ khoản đãi, chúng ta liền cáo từ.
- Ai bảo ngươi đi.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, suýt nữa muốn động thủ.
- Ồ... Chúng ta không có tư cách thương nghị đại sự với các ngươi, dạ tiệc này chấm dứt, chúng ta đương nhiên cũng nên đi.
Tùy Qua nói lời này không phải giả ngây giả dại, dù sao người năm đại tông môn cũng không đặt đại quân đánh dẹp của Tùy Qua đặt vào trong mắt, đừng nói năm đại tông môn, cho dù là những tiểu tông môn cũng xem Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành là cái gì cả.
- Bổn tông chủ không phải mời các ngươi đến thương nghị sao.
Đằng Nguyên Thường hừ lạnh một tiếng, nếu như không vì Tùy Qua cùng Hổ Thiên Hành còn có giá trị lợi dụng, hắn chỉ sợ trực tiếp muốn động thủ đánh chết hai người, mặt khác, đằng Nguyên Thường sở dĩ không có ra tay, là vì Hổ Thiên Hành tu vị không kém gì hắn, hơn nữa Tùy Qua nhìn như chỉ có tu vị Luyện Hư trung kỳ, vẫn bất động thanh sắc hóa giải "Âm Ba Công" của hắn, làm cho Đằng Nguyên Thường không dám xem thường.
- Úc, như vậy tông chủ có trưng cầu ý kiến của ta chưa?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Tông chủ, các ngươi đã sớm có quyết đoán, cũng không cần mời chúng ta tới thương nghị, sớm hạ lệnh là được, đến lúc đó, chư vị tự nhiên biết rõ lợi hại của đại quân vương triều Tần Hán.
Đằng Nguyên Thường không nghĩ tới đại nguyên soái đánh dẹp mạnh như thế, xương cốt nắm đấm kêu răng rắc, nhưng mà hắn vẫn không ra tay, bởi vì trên danh nghĩa đại quân vương triều Tần Hán vẫn thuần phục Thiên Thai Tông bọn họ, nếu như thời điểm này hắn động thủ với đại nguyên soái đại quân đánh dẹp, đó chính là tự giết lẫn nhau, sẽ gây bất lợi về mặt triệu tập giúp đỡ của Thiên Thai Tông.
Tùy Qua ngang nhiên bước ra khỏi đại sảnh thịnh yến xa hoa, sau đó giọng của hắn vang vọng vào trong phòng.
- Đằng Nguyên Thường tông chủ, đa tạ khoản đãi, hôm nay bổn soái sẽ hồi báo bằng một ngàn đầu lâu của Thiên Hoàng Đạo Tông cùng Côn Lôn Tông.
- Đại soái hảo khí phách.
Rời khỏi địa bàn của Thiên Thai Tông, Hổ Thiên Hành nhịn không được khen một tiếng, Tùy Qua có thể ở trong nơi có nhiều cường giả này rời đi, phần trấn định và bình tĩnh này đúng là không tầm thường, Hổ Thiên Hành tự hỏi bản thân mình không làm được như thế.
- Đây chỉ là bắt đầu.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Ngươi phải nhớ lấy mục tiêu của chúng ta chính là đánh lén, không chỉ phải đè bẹp Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông, một ngày nào đó chúng ta sẽ đánh diệt tông môn và các thế lực khác, đến lúc đó chúng ta có thể hoàn toàn dẫm các tông môn khác dưới chân, làm cho bọn chúng trọn đời không thoát thân được.
- Đại soái anh minh.
Hổ Thiên Hành nhiệt huyết sôi trào nói.
Đối với Hổ Thiên Hành mà nói làm một đại tướng quân của vương triều, chuyện ước mơ tha thiết nhất chính là quân quyền chiến thắng thần quyền, chế tạo ra một chi đại quân chân chính, chinh phạt bát phương, làm cho thiên hạ thần phục, mà những tông môn cao cao tại thượng này chính là chướng ngại vật, là chướng ngại vật còn làm mưa làm gió trên đầu của bọn họ, cho nên Hổ Thiên Hành và các tướng sĩ ước gì lôi những tông môn này xuống ngựa.
- Hổ Thiên Hành, nhớ kỹ lời ta nói, đại quân đánh dẹp của chúng ta không phải tạm thời cao hứng mà thành lập, chi đại quân này cần ma luyện, cần cường đại hơn, hơn nữa là cần người, vì vương triều Tần Hán đánh rớt giang sơn như sắt, khai sáng lịch sử hoàn toàn mới trong Thất La Giới này.
- Vâng, đại soái.
Hổ Thiên Hành nói:
- Đại soái, mạt tướng có một đề nghị, không bằng chúng ta phát động đánh lén chứ?
- Ha ha, đêm tối gió mạnh đúng là lúc giết người, không tệ, là có thể đánh lén một chút.
Tùy Qua hào hứng, khi Hổ Thiên Hành trở lại soái trướng, sau đó nhanh chóng triệu tập tinh binh và cường tướng là năm vạn người, chuẩn bị tập kích ban đêm.
Tương sĩ đại quân tinh nhuệ không nghĩ tới việc hạ trại, bây giờ nghe chủ soái nói đều lộ ra vẻ kích động, nhất là lúc này đánh lén do chủ soái dẫn đầu, các tướng sĩ càng kích động.
Năm vạn tinh binh cường tướng, tu vị thấp nhất cũng là Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng mà tiến hành đánh lén Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông mà nói, vẫn không dễ dàng, trên thực tế, muốn đánh lén trận doanh tông môn nào cũng không dễ dàng, bởi vì nơi đóng quân của mỗi tông môn đều có nhiều trận pháp và cấm chế, còn có cường giả tu vị cao thâm canh giữa, muốn đánh lén thành công, quả thực là khó hơn lên trời.
Nhưng mà chính bởi vì đánh lén là một chuyện khó khăn, có lẽ Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông đều không ngờ một chi đại quân đánh dẹp của vương triều Tần Hán, là tồn tại rác rưởi trong mắt bọn họ lại dám phát động đánh lén trận doanh của bọn họ.
Nếu là đánh lén, đương nhiên phải làm việc cẩn thận.
Tùy Qua vẫn ở xa xa quan sát trận doanh của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông.
Tuy hai tông môn này là cùng trận doanh, nhưng mà cả hai phân biệt rõ ràng, cũng không hoàn toàn dung làm một thể, song phương xây dựng hai nơi trú quân ở tuyên cổ chiến trường, tuy trận pháp cấm chế nơi trú quân không bằng hộ sơn đại trận, nhưng mà vẫn phải cẩn thận mới được, chúng có uy lực kinh người, căn cứ theo cách nói của Trúc Vấn Quân, bên ngoài hai nơi trú quân này, chí ít có hơn một ngàn đại trận, mà mỗi trận pháp liên hoàn với nhau, một khi lâm vào trong đó, cho dù là tu sĩ Hợp Thể kỳ cũng khó có thể đào thoát.
Nhưng mà bất luận trận pháp gì cũng có thiếu hụt và nhược điểm, có Trúc Vấn Quân thì tìm nhược điểm không khó khăn, lúc này Tùy Qua lựa chọn đối tượng đánh lén chính là Côn Lôn Tông, bởi vì Tùy Qua cừu hận với Côn Lôn Tông tuyệt đối là khắc cốt minh tâm, lúc trước bởi vì Côn Lôn Tông sớm dẫn động thiên địa đại kiếp nạn, cơ hồ suýt nữa triệt để hủy diệt Thần Thảo Tông cùng Long Đằng, sổ sách này Tùy Qua phải tính cẩn thận.
Tuy Tùy Qua biết rõ chính mình không có khả năng triệt để phá hủy Côn Lôn Tông, nhưng hắn không ngại cho Côn Lôn Tông một giáo huấn sâu sắc.
Trúc Vấn Quân ở xa xa quan sát hộ sơn đại tâận của Côn Lôn Tông, dẫn đầu Tùy Qua đi vào một góc đông nam.
Nơi này là nơi Trúc Vấn Quân cho rằng trận pháp yếu nhất.
Hơn nữa nơi này thủ vệ không nhiều, lúc này chỉ có một ít người gác ở đây, tu vị mạnh nhất chính là Hóa Thần sơ kỳ, còn lại có tu vị Nguyên Anh kỳ.
Nhưng mà từ trên người mấy người này, Tùy Qua vẫn nhìn thấy Côn Lôn Tông biến hóa.
Côn Lôn Tông ở đây càng cường đại hơn ở thế giới loài người.
*****
Đúng, không chỉ Thần Thảo Tông cùng Long Đằng, quân đoàn vinh quang trở nên mạnh mẽ nhanh chóng, Côn Lôn Tông cũng đã mạnh hơn, không biết là do linh khí ở Thất La Giới nồng đậm hơn, hay là do Côn Lôn Tông đã sớm lưu hậu thủ, hoặc là sớm có chuẩn bị về thiên địa đại kiếp nạn, tóm lại tu vị đệ tử Côn Lôn Tông đã mạnh hơn, cao thủ nhiều hơn.
Dùng tu vị của Tùy Qua muốn gạt bỏ những người này vô cùng đơn giản, nhưng mấu chốt là làm sao có thể không sinh ra động tĩnh, không dẫn động trận pháp mà chém giết những người này, Tùy Qua ngẫm lại, trực tiếp thả Địa Ngục Yêu Cơ từ Hồng Mông thạch ra.
Lúc trước Tùy Qua và Tang Thiên cũng khó chống lại hấp dẫn của Địa Ngục Yêu Cơ, huống chi là mấy lâu la của Côn Lôn Tông.
Nếu như là tu sĩ Thiên Hoàng Đạo Tông, sức hấp dẫn của Địa Ngục Yêu Cơ không có hữu dụng, bởi vì có lẽ những tu sĩ Thất La Giới này ưa thích nữ nhân chân ngắn cổ thô, nhưng mà hấp dẫn đệ tử Côn Lôn Tông, Địa Ngục Yêu Cơ nhất định sẽ có lực sát thương rất mạnh.
Địa Ngục Yêu Cơ đạt được lệnh của Tùy Qua thì đi tới vách đá cách nơi trú quân của Côn Lôn Tông không xa, đi tới đầm nước dưới vách đá tắm rửa, cái toàn thân Địa Ngục Yêu Cơ như bốc lửa, rất dễ dàng hấp dẫn chú ý trong đêm tối, nhất là mấy đệ tử Côn Lôn môn canh gác không được ngủ càng kỳ quái, đừng tưởng rằng người tu hành thì đoạn tuyệt thất tình lục dục, phải biết rằng cho dù là thần tiên cũng động phàm tâm, huống chi chỉ là người tu hành, cho nên định lực mấy đệ tử Côn Lôn Tông không dám khen gì, nhìn thấy mỹ nhân tuyệt thế nghịch nước ở đằng xa, làm sao còn nhịn được, chẳng quan tâm mà rời khỏi trận pháp.
Nhưng mà mấy người này vừa mở trận pháp ra, Tùy Qua đã dùng rễ cây Hồng Mông Thụ lẻn vào trong trận pháp mà không có va chạm vào bất cứ cấm chế nào.
Mấy đệ tử Côn Lôn phi thân tới chỗ Địa Ngục Yêu Cơ bên kia.
Tùy Qua bày mưu đặt kế, Địa Ngục Yêu Cơ đang muốn động thủ kết liếu mấy đệ tử Côn Lôn Tông này, nhưng thời điểm này đột nhiên nghe thấy một người quát:
- Đám ngu xuẩn các ngươi cũng dám tự ý rời nơi phòng thủ, yêu nữ, ngươi thật sự là quá lớn gan, cũng dám câu dẫn môn nhân Côn Lôn chúng ta.
Chỉ thấy một kiếm sĩ trẻ tuổi tiên phong đạo cốt xuất hiện trên không đám đệ tử Côn Lôn Tông, uy phong lẫm lẫm.
- Bái kiến sư thúc tổ.
Mấy đệ tử Côn Lôn Tông vội vàng nói.
Thì ra tên kiếm sĩ trẻ tuổi này là thái thượng trưởng lão Luyện Hư kỳ của Côn Lôn, khó trách đám người này kiêng kỵ hắn như thế.
- Hừ, còn chưa cút trở về.
Tên kiếm sĩ trẻ tuổi quát, mấy đệ tử Côn Lôn Tông xám xịt rời đi.
- Vị kiếm sĩ này, ngươi thật sự muốn giết ta sao?
Địa Ngục Yêu Cơ điềm đạm đáng yêu nói ra, dưới địa ngục chi hỏa thiêu đốt, nàng càng xinh đẹp động lòng người, Địa Ngục Yêu Cơ ở trong Hồng Mông thạch tu luyện tu vị tăng nhiều, cho nên nhìn qua càng xinh đẹp, mị lực mười phần.
- Ai nói muốn giết ngươi.
Thanh niên kiếm sĩ kia cười hắc hắc, thu hồi vẻ đạo mạo lúc trước, nói:
- Tiểu mỹ nhân như ngươi ta làm sao cam lòng giết chứ, thật sự là không thể ngờ, nơi như Thất La Giới này còn có người xinh đẹp như thế, ta vốn cho rằng nữ tử Thất La Giới đều giống như nữ nhân uy quốc chân ngắn cổ thô, không nghĩ tới còn có tiểu mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần như vậy, ta là thái thượng trưởng lão của Côn Lôn Tông, địa vị tôn sùng, làm chủ nhân của ngươi rất xứng.
- Ơ, thì ra ngươi là thái thượng trưởng lão của Côn Lôn Tông ah, nghe giống như rất mạnh đấy.
Địa Ngục Yêu Cơ cười yêu mị, nói:
- Ai nha, đám đồ tử đồ tôn ngu ngốc lúc trước của ngươi, vì sao không thấy đâu rồi?
Nghe Địa Ngục Yêu Cơ vừa nói như vậy, thanh niên kiếm sĩ ngẩn người quay lại, quả nhiên mấy môn nhân Côn Lôn Tông lúc trước đã biến mất vô tung.
Đáng sợ hơn là, hắn là tu sĩ Luyện Hư kỳ lại không thể phát giác.
Như vậy người ra tay quá mạnh mẽ.
- Là ai, mau mau hiện thân, nếu không bổn tọa sẽ thông tri Côn Lôn Tông, đến lúc đó cao thủ tông môn ra hết, chắc chắn yêu nghiệt như ngươi sẽ bị trấn áp.
Thanh niên kiếm sĩ quát một tiếng.
- Ai nha, cẩn thận, nhất định là chủ nhân của ta đến.
Địa Ngục Yêu Cơ làm ra bộ dáng sợ hãi.
- Đều là ngươi không tốt, ai bảo ngươi muốn làm chủ nhân của ta chứ, ngươi không biết chủ nhân của ta mạnh tới cỡ nào đâu, ngươi đã chọc giận hắn, ngươi chết chắc rồi.
- Làm càn, yêu nghiệt phương nào, còn không hiện thân.
Thanh niên kiếm sĩ lại quát một tiếng.
- Nhìn ngươi sợ hãi như thế, ta cũng không định chơi trốn tìm với ngươi nữa.
Một âm thanh vang lên, làm cho thanh niên kiếm sĩ này không rét mà run, bởi vì hắn không nghe ra chủ nhân âm thanh này ở nơi nào.
Thời điểm thanh niên kiếm sĩ kinh hãi lạnh mình, đột nhiên cảm giác được sau lưng có người vỗ vai hắn:
- Hôm nay thật sự là gặp may mắn, con mồi đầu tiên chính là tu sĩ Côn Lôn Tông Luyện Hư kỳ nha, không tệ lắm.
Thanh niên kiếm sĩ sợ đến hồn phi phách tán, nhưng hắn vẫn dùng thần niệm cầu viện và cảnh cáo cho người Côn Lôn Tông, nhưng mà thần niệm của hắn như đá chìm vào biển rộng, không có thu được bất cứ đáp lại nào, đó là bởi vì Hồng Mông Thụ phong tỏa không gian, không phải tu vị của hắn có thể đột phá được.
- Kiềm lư kỹ cùng, chết.
Tùy Qua thò tay chụp vào đỉnh đầu của thanh niên kiếm sĩ, giống như chụp chết một con kiến cho dù song phương cũng có tu vị Luyện Hư kỳ, nhưng cách biệt một trời một vực, thanh niên kiếm sĩ này tuy là thái thượng trưởng lão của Côn Lôn Tông, nhưng mà trước mặt Tùy Qua hắn yếu ớt như con kiến, trực tiếp bị Tùy Qua chém giết, lấy nguyên thần.
- Trở về.
Tùy Qua thu Địa Ngục Yêu Cơ vào Hồng Mông thạch, dù sao mục đích của hắn đã đạt được, mặt khác mấy tên đệ tử Côn Lôn Tông đã bị hắn thu vào trong Hồng Mông Thụ, xem như khai trương thuận lợi, trận pháp này cũng bị hắn mở lỗ hỏng ra, xem ra có thể đánh lén.
Tận dụng thời cơ, Tùy Qua không do dự, lập tức hạ đạt mệnh lệnh, bảo Hổ Thiên Hành dẫn theo năm vạn người giết vào trong trận doanh Côn Lôn Tông, tuy đại đa số tu sĩ không ngủ được, nhưng mà rất nhiều môn nhân đệ tử Côn Lôn Tông trải qua đại chiến luân phiên, lúc này đang tĩnh tâm nghỉ ngơi dưỡng sức, tuyệt đối không nghĩ tới địch nhân giết vào trận doanh của mình, trong lúc nhất thời vội vàng đối phó với địch cho nên thương vong thảm trọng.
Đạo đánh lén chủ yếu chú ý ở nhanh và chuẩn, đánh đối phương trở tay không kịp, nếu như đối phương có phòng bị, lập tức rút lui và không ham chiến.
Tùy Qua suất lĩnh mọi người đánh lén thành công, trong khoảnh khắc đã chém giết mấy ngàn đệ tử Côn Lôn Tông, sau đó lập tức bứt ra rút đi, không chút do dự, bởi vì đám người Côn Lôn Tông này cũng không phải binh lính bình thường, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp, những người này đều là tu sĩ cường hoành, tuy bị giết không kịp trở tay, nhưng mà rất nhanh đã có cường giả ổn định trận tuyến và phản công.
← Ch. 1127 | Ch. 1129 → |