← Ch.1151 | Ch.1153 → |
Đúng, trải qua thời gian chi lực tẩy lễ, Hồng Mông Thụ dường như càng phát triển, chín Hồng Mông Tiên Quả vừa sinh ra cũng càng thêm to lớn cường tráng, giống như đối với Hồng Mông Thụ mà nói, thời gian chi lực cũng chỉ là thuốc bổ mà thôi.
Thời điểm Tùy Qua lợi dụng thời gian chi lực rèn luyện bản thân, Thu Bản Phong lại đổ đầy mồ hôi.
Thời gian tù và là tiên khí lợi hại là đúng rồi, thời gian chi lực cũng phi thường lợi hại, nhưng mà phải có đầy đủ chí tôn tiên khí thúc dục, cần tiêu hao nguyên khí bản thân thúc dục. Tuy thời gian tù và thu không ít thọ nguyên của Tùy Qua, nhưng mà Thu Bản Phong cũng tiêu hao rất nhiều chí tôn tiên khí, hắn tích góp từng chút chí tôn tiên khí cũng không dễ dàng ah.
Chưa bao giờ có bất kỳ đối thủ nào, Thu Bản Phong hao phí nhiều chí tôn tiên khí như vậy, muốn bổ sung trở về vô cùng tốn sức.
Chuyện này làm cho nội tâm Thu Bản Phong sinh ra một tia bất an, nhưng cũng chỉ là một tia bất an, bởi vì Thu Bản Phong tin tưởng, hắn tin tưởng tuyệt đối có thể trấn áp tiểu tử này, dù sao tiểu tử này chỉ là tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ mà thôi, chỉ cần tiếp tục dùng thời gian tù và thu thập hắn, nhất định có thể biến hắn thành một đống xương trắng.
Nhưng mà Tùy Qua đang ở trong vòng xoáy thời gian vẫn tự nhiên như không.
Nếu đã không cần lo lắng tính mạng, Tùy Qua cảm thấy bị thời gian chi lực tẩy rửa cũng không có gì, thông qua thời gian trôi qua, Tùy Qua có thể hiểu rõ cái nhìn về tu hành hơn trước, có được nhiều cảm ngộ, bởi vì mỗi người đều là như thế, thường thường cần thời gian thật lâu mới có thể nhìn rõ con đường cả đời của mình.
Tùy Qua tăng lên tu vị cảnh giới lên vô cùng nhanh chóng, cho dù Tùy Qua cũng thường xuyên thông qua tĩnh tu củng cố tu vị, nhưng mà thời gian tĩnh tu quá ít, cho nên trong tu vị cảnh giới của hắn vẫn có chút khuyết điểm nhỏ, có chút điểm yếu hắn không có nhìn thấy, mà thông qua thời gian chi lực rửa, Tùy Qua nhìn thẳng vào bản thân, làm tu vị cảnh giới càng viên mãn thông thấu.
Thời gian tiếp tục trôi qua, nhưng mà Tùy Qua lại cảm giác không phải tử vong uy hiếp, mà có thêm nhiều cảm ngộ, Hồng Mông Thụ cũng biến hóa nhiều hơn. Dường như hắn phải cảm tạ Thu Bản Phong đã cho hắn cơ hội tu hành tốt như thế, Tùy Qua giống như đang ở trong không gian độc lập, thời gian biên hóa này không liên quan tới bên ngoài, bên ngoài mới nháy mắt thì bên trong đã mười năm... Loại phương thức tăng tu vị này vô cùng huyền diệu.
Thời gian mười hô hấp lại trôi qua.
Địch Dã Thần Quân bắt đầu khẩn trương không hiểu, tuy hắn không có tham chiến nhưng hắn còn khẩn trương hơn cả Thu Bản Phong, bởi vì trong lòng hắn có dự cảm điềm xấu, hắn cảm thấy Tùy Qua khả năng sắp lật bàn! Cho dù hắn không biết Tùy Qua dùng cái gì lật bàn.
Những Tán tiên khác cũng bắt đầu khẩn trương lên. Trong những Tán tiên này nhiều người ăn thiệt thòi từ Tùy Qua, cho nên đều hy vọng Tùy Qua bị Thu Bản Phong triệt để trấn áp hoặc là giết chết, nhưng nhìn thấy Tùy Qua tiểu tử này vậy mà kiên trì lâu như thế trong tay Thu Bản Phong thì bắt đầu cảm thấy tình huống không ổn.
- Tại sao có thể như vậy!
Một Tán tiên nói ra.
- Đúng vậy a... Chuyện này làm sao được chứ? Tiểu tử kia rốt cuộc là kẻ nào?
Tán Tiên khác nói.
- Bằng không, mọi người chúng ta cùng liên thủ đi...
- Không cần các ngươi hỗ trợ!
Thu Bản Phong là đệ nhất cường giả Thất La Giới, đương nhiên có được cao ngạo của cường giả, hắn đương nhiên sẽ không tiếp nhận Tán tiên khác hỗ trợ, bởi vì hắn cảm giác mình còn không có thất bại, tiểu tử kia chỉ chưa chết mà thôi, còn không phải bị chính mình vây trong cơn lốc thời gian, hoàn toàn không thể làm gì.
Nhưng mà mặt khác có Tán tiên hoài nghi, cũng làm cho Thu Bản Phong sốt ruột trong bụng, nếu như không thể chém giết một tên tiểu tử, thanh danh đệ nhất tu sĩ Thất La Giới của mình không phải hạ giá sao? Vì vậy, Thu Bản Phong ra sát chiêu thúc dục thời gian tù và, hình thành một dòng sông thời gian cuốn Tùy Qua vào bên trong, sau đó chuẩn bị thu Tùy Qua vào trong thời gian tù và, từ từ mài chết Tùy Qua.
Nói thật ra Tùy Qua đúng là không có biện pháp đối phó vòng xoáy thời gian của Thu Bản Phong, hắn chỉ có thể bằng vào Hồng Mông Thụ chèo chống thời gian ăn mòn mà thôi, nhưng mà hiện tại Thu Bản Phong bỗng nhiên biến chiêu, lại cho Tùy Qua cơ hội đào thoát, hắn cũng không muốn bị Thu Bản Phong thu vào trong thời gian tù và, làm con thú bị nhốt trong lồng.
Bởi vậy ngay thời điểm Thu Bản Phong biến chiêu thì Tùy Qua cho rễ cây Hồng Mông Thụ vươn ra, bởi vì hắn cảm thấy không gian có vết nứt, như vậy thời gian có lẽ sẽ có "Khe hở", chỉ cần rễ cây Hồng Mông Thụ nắm được khe hở này, hắn có thể mượn lực, có thể thoát ra khỏi vòng xoáy thời gian.
Tùy Qua suy đoán đúng vậy, cho dù thời gian hay là không gian đều tồn tại vết rách.
Thời điểm Thu Bản Phong biến chiêu đã cho Tùy Qua cơ hội, rễ cây Hồng Mông Thụ biến thành con dao sắc bén, lập tức dọ thám ra được sơ hở này, sau đó vươn vào trong khe hở này và phát động công kích vào Tùy Qua, trực tiếp kíp nổ vô số "Giáp lôi ", vết nứt không gian này chính là cơ hội bỏ chạy của Tùy Qua.
Sau khi đào thoát, Tùy Qua không nói hai lời, trực tiếp nói:
- Chấn Linh trảm!
Một chiêu Chấn Linh trảm này Tùy Qua xuất động toàn lực, hơn nữa rót toàn bộ chí tôn tiên khí vào.
Tiên cương hình thành Chấn Linh Sừ, lập tức giống như cự long tấn công Thu Bản Phong.
Thu Bản Phong biến sắc, bởi vì hắn phát hiện một kích của Tùy Qua không tạo thành tổn thương với hắn.
- Thời gian tù và! Thời không chi thuẫn!
Thu Bản Phong hét lớn một tiếng, thời gian tù và vang vọng trong hư không, sau đó hình thành một tấm chắn vô hình bằng thời gian và không gian trước mặt Thu Bản Phong ngăn cản một kích Chấn Linh trảm của Tùy Qua!
Rắc!
Cho dù thời không chi thuẫn ngăn cản một kích của Tùy Qua, nhưng mà tấm thuẫn của Thu Bản Phong bị Tùy Qua chém ra.
Đám Tán tiên đang xem cuộc chiến trợn mắt há hốc mồm, nếu như một kích này của Tùy Qua chém trúng, bọn họ không ai có thể sống sót!
Địch Dã Thần Quân lại đưa ra quyết định "Gian nan": hắn ẩn độn trong im lặng.
Sở dĩ là quyết định "Gian nan", bởi vì Địch Dã Thần Quân tận mắt nhìn thấy Tùy Qua bị Thu Bản Phong chém giết, nhưng vì muốn bỏ chạy, bỗng nhiên ý thức được Thu Bản Phong cũng không cách nào giết chết Tùy Qua. Đã như vậy không bằng trước bảo toàn chính mình, lưu lại núi xanh sợ gì không có củi đốt.
- Hảo tiểu tử!
Thu Bản Phong hét lớn một tiếng, tóc dài loạn phiêu, hắn giống như cuồng nhân chiến đấu.
- Bao nhiêu năm, ngươi là người đầu tiên càn rỡ trước mặt bổn tọa vẫn còn sống! Rất tốt! Thực rất tốt!
- Giết ngươi, sẽ tốt hơn.
Tùy Qua bình tĩnh mà lạnh lùng nói ra.
- Giết ta? Ngươi được sao?
Thu Bản Phong quát:
- Tuy ngươi phá thời không chi thuẫn của bổn tọa, nhưng mà ngươi đã dùng toàn lực, mà bổn tọa vẫn còn thừa lực. Cho nên, ngươi muốn cậy mạnh, chết chính là ngươi!
*****
- Tuy ta đã dùng toàn lực, nhưng mà ta có thể liên tục dùng toàn lực.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Nguyên khí của ta vĩnh viễn không hết.
- Tuy nguyên khí của ngươi hùng hậu, nhưng mà ngươi vẫn không đủ chí tôn tiên khí đấu với ta.
Ánh mắt Thu Bản Phong sắc bén, nhìn ra nhược điểm của Tùy Qua.
- Cũng không đủ chí tôn tiên khí, ngươi không cách nào thúc dục tiên khí, ngươi lấy cái gì đấu với ta?
- Vậy thì còn phải cảm tạ ngươi.
Tùy Qua khẽ cười nói, dường như thật tình cảm tạ Thu Bản Phong, nói:
- Cảm tạ thời gian chi lực của ngươi để cho ta lĩnh ngộ ra một ít đồ vật. Không phải chỉ là chí tôn tiên khí sao, hôm nay chí tôn tiên khí của ta dùng không hết.
- Dùng không hết! Khẩu khí thật là lớn! Cho dù là Chân Tiên cũng không dám cuồng vọng như vậy!
Thu Bản Phong cười lạnh nói:
- Bổn tọa muốn xem ngươi có bao nhiêu tiền vốn, lại lớn tiếng không biết ngượng.
- Ta sẽ không để ngươi thất vọng.
Tùy Qua nói lời này không có khoác lác, bởi vì trải qua thời gian chi lực tẩy lễ, hắn phát hiện Hồng Mông Thụ đã khôi phục tướng mạo sẵn có.
Chín quả tiên hiện tại sinh ra không phải sinh mạng thể, mà là thứ không có sinh mạng.
Nhưng mà thứ này trân quý hơn tiên khí rất nhiều.
Hiện tại quả tiên trên Hồng Mông Thụ kết xuất ra chính là những thứ tiên nhân cũng phải ước mơ tha thiết: Cửu tiên tửu phẩm tiên tinh!
Tiên tinh, tên như ý nghĩa, đương nhiên là kết tinh do chí tôn tiên khí ngưng tụ thành. Nhưng phàm là tiên nhân, giơ tay nhấc chân có thể bộc phát ra lực lượng vô cùng khủng bố, nhưng mà tiên nhân tiêu hao cũng lớn hơn tu sĩ, cho nên tiên nhân cũng cần bổ sung nguyên khí, tiên nhân cần nguyên khí chính là chí tôn tiên khí, mà tiên tinh là thứ giúp tiên nhân khôi phục tiên khí nhanh chóng. Mà cửu thiên tử phẩm tiên tinh chính là tiên tinh cao cấp nhất, nghe đồn sinh ra trên chín tầng trời, chỉ có đại năng tiên giới chính thức mới có thể lên chín tầng trời thu thập cửu thiên tử phẩm tiên tinh!
Hồng Mông Thụ không hổ là thiên thảo, đồ vật do Hồng Mông Thụ đản sinh ra, quả nhiên đều là chí bảo! Hơn nữa là chí bảo của tiên giới.
Khó trách trước kia Tùy Qua không có cảm giác được sinh mạng thể trong quả tiên, bởi vì chín quả tiên này cũng không phải vật sống.
Cửu thiên tử phẩm tiên tinh!
Cho dù cửu thiên tử phẩm tiên tinh còn chưa chính thức thành hình, nhưng mà Tùy Qua cảm nhận được tiên khí bành trướng.
Hiện tại Tùy Qua căn bản không cần lấy trộm chí tôn tiên khí từ cánh cửa tiên giới, hắn đã có thể tự cấp tự túc!
Hơn nữa còn phải "Cảm tạ" Thu Bản Phong, thời gian chi lực tẩy rửa Hồng Mông Thụ, cho nên khiến Hồng Mông Thụ khôi phục một ít "Trí nhớ" viễn cổ, kết xuất cửu thiên tử phẩm tiên tinh. Hơn nữa Tùy Qua cảm giác rõ ràng, Hồng Mông Thụ sinh ra cửu thiên tử phẩm tiên tinh dựa vào không phải là chí tôn tiên khí hấp thu từ cánh cửa tiên giới, bởi vì mặc dù là chí tôn tiên khí của cánh cửa tiên giới cũng không phải tiên khí thuần khiết, bởi vì chí tôn tiên khí tiến vào các thế giới, lập tức cũng sẽ bị ô nhiễm.
Hồng Mông Thụ dưỡng dục ra cửu thiên tử phẩm tiên tinh, nguồn gốc từ Hồng Mông tử khí mà nó hấp thu, chuyện này nói rõ Hồng Mông tử khí còn cao cấp hơn chí tôn tiên khí.
Bồng!
Trên người Tùy Qua sinh ra hào quang màu xanh, hư ảnh Thah Đế Mộc Hoàng áo giáp đại thịnh, phóng xuất lực lượng và uy áp khôn cùng, đây là tiên khí do chí tôn tiên khí đầy đủ tạo thành.
- Điều đó không có khả năng!
Thu Bản Phong kinh hãi nói ra, hắn cũng không có triệu hoán cánh cửa tiên giới, nhưng mà Tùy Qua vì sao còn có thể "Trộm lấy" nhiều chí tôn tiên khí thúc dục hộ thân tiên khí chứ? Nhưng mà sau đó Thu Bản Phong lại quát:
- Cho dù ngươi có đầy đủ chí tôn tiên khí, cũng không tổn thương được ta! Con sâu cái kiến cuối cùng vẫn là con sâu cái kiến, không thể rung chuyển núi lớn.
- Thật sao?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Nhưng mà ta có mấy trăm vạn con sâu cái kiến đấy.
Bồng, bồng, bồng, bồng, bồng, bồng.
Âm thanh nổ vang liên tiếp vang lên bốn phía Tùy Qua.
Mỗi lần tiếng nổ vang xuất hiện thì xuất hiện tia sét màu trắng, tia chớp biến mất thì xuất hiện một đám thiên binh thần tướng.
Mỗi một thiên binh thần tướng đều thu nạp chí tôn tiên khí đủ nhiều.
Mỗi một thiên binh thần tướng đều vượt qua lực lượng Đại Thừa Kỳ.
Nhưng mà mặc dù là thu nạp đầy đủ chí tôn tiên khí, những thiên binh thần tướng này vẫn chưa biến thành thiên binh thần tướng chính thức, dường như còn kém chút gì đó, nhưng mà đã có lực lượng vượt qua Đại Thừa kỳ, cho nên mỗi thiên binh thần tướng có được tu vị Tán tiên sơ kỳ.
Điểm này quá kinh khủng.
Bởi vì đây không phải là mấy tên, mười mấy tên, mấy trăm thiên binh thần tướng, mà là chín vạn.
Chín vạn.
Trước mắt cửu thiên tử tiên tinh trong Hồng Mông Thụ còn chưa thành hình, bởi vậy chỉ có thể chèo chống chín vạn thiên binh thần tướng tu vị Tán tiên sơ kỳ mà thôi.
Nhưng mà chín vạn thiên binh thần tướng tu vị Độ Kiếp sơ kỳ đã đủ càn quét qua Thất La Giới rồi.
Đám Tán tiên khác trong Thiên Táng Cương này nhìn thấy tràng hiện trước mặt thì kinh hãi, vô cùng kinh hãi, sau đó da đầu run lên, toàn thân run lên, cuối cùng lập tức đào tẩu, bọn họ trốn được bao xa thì trốn đi bấy nhiêu xa, trong trong những người này thì Tùy Qua là tên điên, ma đầu, người như vậy căn bản không thể tồn tại ở thế giới này.
Tuy Thu Bản Phong Tán tiên là Độ Kiếp trung kỳ, đường đường đệ nhất cao thủ trong Thất La Giới, nhưng mà đối mặt với chín vạn thiên binh thần tướng, rốt cuộc hắn cũng cảm thấy uy hiếp, cảm giác địa vị của mình bị rung chuyển, bởi vì hắn biết rõ, chín vạn thiên binh thần tướng mặc dù chỉ có tu vị Độ Kiếp sơ kỳ, nhưng mà đều hung hãn không sợ chết, tuyệt đối trung thành với Tùy Qua, một khi động thủ, chín vạn thiên binh thần tướng nhất định sẽ hợp lực một kích, nhưng tụ thành lực lượng vô cùng khổng lồ, cho dù hắn toàn lực chống cự cũng sẽ bị thương, hơn nữa Tùy Qua còn nhìn chằm chằm vào, cho nên không thể thắng được.
Trong lòng Thu Bản Phong có cảm giác vô cùng buồn bã, hắn không thể không nghĩ tới có người vượt qua mình, dù sao mấy ngàn năm nay, cánh giới của Thu Bản Phong vẫn dừng lại ở Độ Kiếp trung kỳ, hắn cảm thấy có người vượt qua hắn là chuyện bình thường, nhưng mà những Tán tiên kia mặc dù nhiều không ít, nhưng chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ, trì trệ không tiến, bởi vậy Thu Bản Phong vẫn không có người vượt qua, nhưng mà Thu Bản Phong lại không nghĩ rằng hắn bị một con sâu cái kiến Luyện Hư kỳ vượt qua, đây mới là điểm Thu Bản Phong không cách nào tiếp nhận được.
Tùy Qua lại không để ý tới suy nghĩ của Thu Bản Phong, chín vạn thiên binh thần tướng Độ Kiếp sơ kỳ trực tiếp tiến vào Thiên Táng Cương thì đám Tán tiên kia chạy như ong vỡ tổ, nhưng mà Tùy Qua mục tiêu là Thu Bản Phong, cho nên hắn nhìn Thu Bản Phong nói ra:
- Như thế nào, trăm vạn con sâu cái kiến tốt chứ?
- Xác thực khá tốt.
Thu Bản Phong biểu lộ trầm tĩnh như nước, nội tâm sinh ra sóng to gió lớn.
← Ch. 1151 | Ch. 1153 → |