← Ch.1158 | Ch.1160 → |
Bởi vì thiên địa đại kiếp nạn, bình chướng các thế giới bị phá hư, bình chướng không gian của Thất La Giới cũng là như thế, ở chân trời cao cao của Thất La Giới đã có lỗ hỏng không gian to lớn, đó là nơi ra vào thế giới nhân loại.
Lổ hổng rất lớn, nhưng mà bình chướng không gian cũng không phải thật biến mất.
Chuyện này làm cho Tùy Qua ý thức được, có lẽ có một ngày nơi bị phá vỡ của bình chướng không gian này rất có thể sẽ khép kín lần nữa, đến lúc đó chư thiên vạn giới không thể tùy ý ra vào.
Nhưng mà hiện tại Tùy Qua rất nhẹ nhàng rời khỏi Thất La Giới, sau đó đi qua lổ hỏng này, Tùy Qua nhìn thấy thế giới loài người, nhìn thấy tinh cầu xanh thẫm, hơn nữa cũng nhìn thấy thiên quỹ thần bí bên ngoài địa cầu.
Thiên quỹ, không ỏổ là quỹ đạo của chư thiên vạn giới.
Thiên quỹ hôm nay đã hiện ra hoàn toàn có đôi khi ngăn cản ánh sáng mặt trời và mặt trăng, khiến cho mặt trời cùng ánh trăng ảm đạm thất sắc, mặt khác thiên quỹ phóng ra uy áp mạnh mẽ, loại uy áp này khiến cho Tùy Qua cảm thấy vượt qua cả uy áp cánh cửa tiên giới, mà bốn phía quanh thiên quỹ là thông đạo các nơi, những thông đạo này giống như đi thông tới chư thiên vạn giới.
Những thông đạo không gian gần thiên quỹ không ngừng có người tiến vào trong đó, hiển nhiên đây là nơi giao hội của các thế giới, mà thế giới loài người chỉ là trạm trung chuyển, chỗ nghỉ ngơi, bởi vì muốn đi vào thế giới khác, đại bộ phận tu sĩ phải đi qua đây.
Nhưng mà Tùy Qua tin tưởng, công dụng chính thức của thế giới loài người chắc chắn không phải là nơi trung chuyển như thế, nếu không những ma vật kia ngay từ đầu cũng không nhọc sức chiếm trước như thế.
Thiên quỹ vẫn đang vận hành, thần niệm của Tùy Qua kéo dài ra bốn phía, hắn cảm giác trong chư thiên vạn giới cũng không phải tất cả thế giới đều hiện ra, vẫn có chút ít thế giới cường đại không có mở ra, nhưng mà tuyệt đại bộ phận bình chướng thế giới đã nghiền nát, chuyện này làm cho gần thiên quỹ trở nên "Náo nhiệt", nhưng mà náo nhiệt cũng có ý nghãi cãi lộn, đánh trận càng lớn, cơ hồ tùy thời sẽ xuất hiện đại chiến quy mô lớn, đó là chiến đấu của các tu sĩ thế giới khác nhau.
Tùy Qua phi thường ít xuất hiện tới gần thiên quỹ, lúc trước thời điểm thiên quỹ hiện ra, Tùy Qua đại khái đã nhìn thấy người khác, lúc này thiên quỹ biến hóa không lớn, biến hóa duy nhất là khí thế cùng uy áp của nó tăng lên, hơn nữa còn không ngừng lan ra xa, dường như thiên quỹ muốn thông qua khí thế và uy áp cường đại nghiền nát nhiều bình chướng không gian hơn, làm cho một ít thế giới mau chóng hiện ra.
Tùy Qua ý đồ dùng thần niệm đi cảm giác ý chí của thiên quỹ, nhưng căn bản không có hiệu quả, cũng không phải là thiên quỹ không có ý chí của mình, mà là nó khinh thường đi đón thần niệm Tùy Qua sờ qua, khinh thường trao đổi với Tùy Qua, có lẽ nó xem qua, Tùy Qua không lọt vào mắt của nó.
Tùy Qua bất đắc dĩ đang muốn ý định rời khỏi, thời điểm này có người cản đường.
Một Tán tiên Độ Kiếp sơ kỳ, cách ăn mặc võ sĩ.
Nếu như là dĩ vãng, Tùy Qua còn khiếp sợ tu vị Tán tiên của đối phương, nhưng mà hiện tại Tùy Qua không quan tâm hơn thua.
- Tiểu tử, nhìn thấy bổn tọa vì sao còn không quỳ.
Đối phương dùng thần niệm nói với Tùy Qua.
Đồng thời khí thế uy áp mạnh mẽ quét qua Tùy Qua, nói rõ là muốn làm nhục Tùy Qua, sau đó đánh chết.
Tùy Qua vẫn bất động, nói:
- Ngươi chỉ là Tán tiên mà thôi, còn chưa có tư cách để ta quỳ xuống, hôm nay tâm tình của ta tốt, không muốn giết người, ngươi lăn xa một chút đi.
- Cái gì, ngươi dám nói thế với bổn tọa?
Đối phương quát:
- Bổn tọa vốn cố tình tha cho ngươi một mạng, không thể ngờ ngươi lại nói năng lỗ mảng, tiểu tử, ngươi hôm nay chết chắc rồi, dám khiêu chiến với Tán tiên, ngươi quả thực chính là tại tìm chết, bổn tọa chỉ dùng một quyền là đánh chết ngươi.
- Vì sao Tán tiên cũng có kẻ ngu xuẩn như thế chứ?
Tùy Qua than nhẹ một tiếng, nói:
- Nếu ngươi cố tình chịu chết, ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường a, một quyền của ngươi muốn giết ta sao, ta cũng chỉ một quyền là lấy mạng của ngươi rồi.
Đối phương quả nhiên một quyền tấn công Tùy Qua, một quyền này vượt qua hạn chế không gian pháp tắc, lập tức đánh tới trước mặt Tùy Qua, dường như tên này muốn một quyền đánh nát đầu Tùy Qua, quả nhiên là tàn nhẫn đến cực điểm, nhưng mà tên này hiển nhiên đánh giá thấp thực lực của Tùy Qua, cho nên căn bản không có dùng toàn lực, hoặc là hắn cảm giác phải đối phó Tùy Qua là tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ, quả thực dễ dàng như nghiền chết con kiến.
Nhưng mà đây là quyết định ngu xuẩn, Tán tiên này chắc chắn phải chết.
Bởi vì Tùy Qua ra tay toàn lực.
Chí tôn tiên khí bộc phát mãnh liệt, toàn bộ lực lượng ngưng tụ vào trong một quyền: Thảo Mộc Nhất Giới.
Ầm ầm.
Trong hư không truyền truyền ra tiếng vang thật lớn, hai quyền tấn công, phóng xuất lực lượng hủy diệt, thế cho nên những nơi bị dư âm ảnh hưởng này càn quét qua, một ít tu sĩ và ma vật tránh né không kịp đã bỏ mạng tại chỗ.
Tên Tán tiên mặc quần áo võ sĩ không nghĩ tới Tùy Qua lại có lực lượng sánh ngang Tán tiên Độ Kiếp trung kỳ, hơn nữa Tán tiên này cũng không có xuất toàn lực, chờ hắn phát hiện lực lượng của Tùy Qua biến thái hơn hắn mấy chục vạn lần, tất cả đã quá muộn rồi.
Thân thể tên võ sĩ Tán tiên này bị Tùy Qua đánh nát, tên Tán tiên này có sinh mệnh lực cường đại nên cho huyết nhục bắn ra tứ tán, lập tức bỏ chạy ra khỏi chết.
- Hồng Mông Thụ, phong tỏa không gian.
Ý niệm trong đầu Tùy Qua khẽ động, Hồng Mông Thụ mở rộng rễ cây ra chung quanh, phong bế không gian bốn phía, cho dù tên Tán tiên này vượt qua hạn chế của không gian pháp tắc, vẫn không làm nên chuyện gì, bởi vì Hồng Mông Thụ hiện tại lực lượng mạnh tới khủng bố, nhất là trên đâu cành còn có cửu thiên tử phẩm tiên tinh, càng làm cho Hồng Mông Thụ có chí tôn tiên khí sung túc, bộc phát lực lượng càng mạnh hơn trước.
Máu huyết tên Tán tiên này bị phong tỏa, tuy hắn vẫn ý đồ đào thoát khỏi thiên lôi lao tù, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì, bởi vì rất nhanh Tùy Qua đã thu một bộ phận của hắn vào trong Hồng Mông thạch, sau đó lần lượt thu các bộ phận khác.
Tùy Qua không cách nào dùng Hồng Mông thạch thu tồn tại có tu vị mạnh hơn mình, nhưng lại có thể thu một bộ phận của đối phương, cho nên tên Tán tiên bị Tùy Qua thu vào trong Hồng Mông thạch, kết quả chắc chắn lành ít dữ nhiều.
Nhưng mà sau khi đánh chết Tán tiên, Tùy Qua cũng không dám ở chỗ này lâu hơn, vạn nhất trêu chọc tồn tại mạnh hơn thì phiền toái.
Hơn nữa Tùy Qua mục đích lần này là thế giới loài người, cho nên thân hình hắn lóe lên, rời khỏi thiên quỹ, trở về địa cầu.
Từ khi đi tới Thất La Giới, Tùy Qua chỉ quay về đây một lần, so với lần trước đó, thế giới loài người trở nên lạ lẫm hơn nữa, tất cả đã cải biến, trong thế giới hôm nay không còn nhân loại là chúa tể, nơi này biến thành một đống thập cẩm, tu sĩ, ma vật trong chư thiên vạn giới tụ tập ở đây, hơn nữa rất nhiều thực vật hiếm thấy hoặc biến mất sinh ra, sau đó rất nhiều thực vật kỳ lạ cổ quái cũng sinh trưởng.
*****
Chuyện này làm cho Tùy Qua cảm thấy không giống trở lại thế giới loài người, mà là đi một thế giới xa lạ.
Trong thế giới loài người vẫn còn một chút nhân loại tồn tại, nhưng mà những người này địa vị rất thấp, chẳng khác gì nô lệ, mặc kệ ức hiếp, mặc kệ bị xâm lược, rất là thương cảm.
Nhưng mà trang phục Tùy Qua hiện tại là ma vật hung tàn, mặc dù chỉ có tu vị Luyện Hư kỳ, nhưng mà rất nhiều tu sĩ và ma vật ngoại giới không nguyện ý trêu chọc hắn.
Cả Hoa Hạ trừ thành phố Trường An ra, khu quần cư nhân loại đã không còn, thành phố Trường An trở thành "Tịnh thổ" cuối cùng, cũng là nơi có người Hoa Hạ cuối cùng ở địa cầu.
Ở chỗ này vẫn là Quân Thương Sinh thống trị cùng chưởng quản tất cả, tiến vào thành phố Trường An, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bức họa của Quân Thương Sinh, cùng với một ít tin tức của hắn, mặt khác trật tự mới của thành phố Trường An đã hình thành, hoặc là nói chế độ đẳng cấp mới đã hình thành, thống trị tất cả các khu trong thành phố Trường An thực hiện chế độ đẳng cấp, người thượng đẳng có nhiều quyền lợi, không làm mà hưởng; người hạ đẳng không có chút quyền lợi gì cả, chỉ có thể làm việc đến chết, hơn nữa người hạ đẳng chỉ có thể giống như nô lệ, bị buôn bán ra ngoài cho ma vật cùng tu sĩ thế giới khác làm tài liệu luyện đan, hoặc dứt khoát làm thức ăn.
Trong rất nhiều khu vực đều tuyên bố bán người hạ đẳng.
Dưới sự thống trị của Quân Thương Sinh, thành phố Trường An cũng không diệt vong, ngược lại địa bàn càng lúc càng lớn, nhưng mà hắn thống trị càng tàn khốc, nhưng mà ngay cả Tùy Qua cũng không hiểu nổi, vì sao Quân Thương Sinh phải làm như vậy, thẳng tới khi hắn nhìn thấy "Quân đoàn Trường An" trong thành phố Trường An...
Quân đội địa khu Trường An xưng là "Trường An quân đoàn", mà quân đoàn này làm cho Tùy Qua cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Vì sao?
Bởi vì thực lực Trường An quân đoàn còn cường đại mạnh mẽ hơn Huyền Vũ quân đoàn do Đường Thế Uyên lãnh đạo.
Điều này vốn không thể nào, nhưng Tùy Qua rất nhanh liền phát hiện vấn đề, những chiến sĩ trong Trường An quân đoàn đều là ma vật khoác da người, cho nên tu vi mới cường hãn như thế.
Vì sao ma vật muốn chiếm cứ thân thể nhân loại, điều này Tùy Qua không rõ. Nhưng có thể khẳng định chính là đây nhất định là do Quân Thương Sinh làm ra, người kia từng bị Tùy Qua giết qua một lần, nhưng sau đó lại tiếp tục xuất hiện ở Đế Kinh, còn "giấu tài", thoạt nhìn vô hại, nhưng khi thiên địa đại kiếp nạn buông xuống, người này nhanh chóng nắm giữ tình thế trong tay, xây dựng đế quốc do hắn chưởng khống, có thể tiếp tục sinh tồn trong loạn thế.
Có lẽ theo một mặt nào đó mà nói, Quân Thương Sinh là chúa cứu thế của một ít nhân loại?
Không phải!
Quân Thương Sinh chỉ là chúa cứu thế của một ít quyền quý mà thôi. Trong đế quốc cuối thời, quyền quý quyền lợi càng lúc càng lớn, mà quyền lợi của dân chúng bình thường dần dần biến mất, thậm chí còn biết thành người hạ đẳng, thành nô lệ, chỉ có thể bán mạng mà không có chút tôn nghiêm nào.
Mà Trường An quân đoàn hoàn toàn biến mà ma vật quân đội, dù bề ngoài khoác da người. Mặc dù là vậy bổn sự của Quân Thương Sinh không nhỏ. Dù sao thế giới loài người hiện tại, có thể nói là quần ma loạn vũ, Quân Thương Sinh có thể kiên cố địa bàn của mình, xem như thủ đoạn cường ngạnh.
Tùy Qua dùng thần niệm lướt qua, hiện tại trong Trường An có rất nhiều người tu vi cường đại, nhưng đều là ma vật, không có đạo sĩ nhân loại. Có thể thấy được ma vật đã hoàn toàn tiếp quản "Hoa Hạ đế quốc" cuối cùng này, mà Quân Thương Sinh chính là chúa tể đế quốc tận thế, ở sau lưng thao tác hết thảy.
Tùy Qua vốn định đi gặp Quân Thương Sinh một lần, nhưng cuối cùng bỏ qua ý nghĩ này.
Bởi vì Tùy Qua mơ hồ cảm giác được hiện tại Quân Thương Sinh càng cường đại hơn trước kia vô số lần, với tu vi bây giờ của Tùy Qua chưa chắc có thể đánh bại Quân Thương Sinh, hơn nữa việc khẩn cấp trước mắt là xác minh tình huống của thế giới loài người, không cần cùng Quân Thương Sinh quyết chiến.
Bởi vậy hắn quanh quẩn ở Trường An một lúc sau, rời khỏi Hoa Hạ thần châu.
Dọc theo đường đi, cảnh hoang tàn khắp nơi, làm tâm tình Tùy Qua thật nặng nề, ngoại trừ Trường An, vô số thành thị lớn nhỏ trong Hoa Hạ đều biến thành đống hoang tàn, hơn nữa không còn nhân loại sống sót.
Nhưng Tùy Qua vẫn không nản lỏng, luôn dùng thần niệm tìm kiếm, hi vọng tìm được người sống sót.
Công phu không phụ lòng người, khi Tùy Qua đi ngang qua tỉnh Thục Xuyên, rốt cục đã phát hiện còn vài người sống sót tồn tại.
Mấy người này ẩn thân bên trong một hầm trú ẩn bỏ hoang, nơi này là địa phương hoang vắng, cuối cùng trở thành chỗ tránh nạn cuối cùng của họ.
Vì thế hắn lập tức hiện thân, đi vào hầm trú ẩn của nhóm người kia.
Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!
Tùy Qua vừa xuất hiện, những viên đạn liền bắn tới, nhưng không khả năng tạo thành thương tổn với hắn, lả tả rơi trên mặt đất.
- Tôi là người!
Tùy Qua vội vàng biểu lộ thân phận của mình. Nhưng đối phương không có ý ngừng bắn, Tùy Qua lập tức ý thức được mình vẫn giữ ngoại hình của ma nhân, vì vậy vội vàng khôi phục lại hình dáng của mình, nói:
- Tôi là...
- Anh là Tùy Qua! Chúng tôi nhận ra anh!
Một nữ sinh nói:
- Trời ạ, anh còn sống!
- Cô nhận thức tôi?
Tùy Qua kinh ngạc nhìn nàng.
- Phải.
Nữ sinh kia nói:
- Trước kia anh là thần tượng của tôi, anh là người chế tạo Mỹ Lệ Họa Thủy, tôi làm sao không nhớ rõ – nhưng sau tai nạn, tôi vốn nghĩ anh đã...không nghĩ tới anh vẫn còn sống.
- Mọi người cũng không phải đều còn sống sao.
Tùy Qua nói:
- Người sống sót cũng không ít đâu, các vị cũng không cần bi quan như thế.
- Còn nhiều người sống sót sao, thật sự là quá tốt.
Nữ sinh kia nói:
- Tôi còn tưởng rằng chỉ có vài người chúng tôi mà thôi.
- Như thế nào, lo lắng không gả ra được ah?
Một nam sinh trêu ghẹo một câu, nhìn Tùy Qua:
- Anh nói còn nhiều người sống sót? Rốt cục còn được bao nhiêu?
- Vài trăm triệu người đi.
Tùy Qua nói.
- Vài trăm triệu người? Không có khả năng!
Nam sinh nghĩ nghĩ, đột nhiên đề phòng nhìn Tùy Qua:
- Anh...anh không phải người của Trường An thị đi!
Nam sinh vừa nói, vài người còn lại đều giơ súng lên.
- Tuy rằng tôi từ Trường An đến, nhưng không phải người Trường An.
Tùy Qua nói:
- Tôi ở một địa phương khác, các vị nghe tôi giải thích. Huống chi nếu tôi thật sự muốn đối phó các vị, căn bản không cần tốn sức.
Lời của Tùy Qua nói chuẩn xác, mấy người kia cũng biết hắn nói sự thật, nếu hắn muốn động thủ, họ dễ dàng bị hắn mạt sát, dùng súng ống chỉ là chuyện cười mà thôi.
- Thu súng lại đi.
Nữ sinh kia nói:
- Tùy tiên sinh hẳn không phải người xấu. Chúng ta nghe hắn nói qua tình huống trước đã, chúng ta ẩn núp ở đây đã quá lâu rồi, ai biết tình huống bên ngoài là thế nào đây.
- Tình huống bên ngoài cô còn không rõ sao?
Một nam sinh nói:
- Tất cả đều là thiên hạ ma quỷ, còn có súc sinh quyền quý. Cuộc sống của bọn hắn vẫn trôi qua tốt lắm, mà người hạ tầng như chúng ta trải qua cuộc sống không bằng trư cẩu.
*****
- Tôi biết cuộc sống của các vị không tốt, nhưng có thể cho tôi nói hết lời không?
Tùy Qua hỏi.
- Mời nói.
Có một nữ sinh nói, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn mấy nam sinh kia.
- Tình huống là như vậy.
Tùy Qua nói:
- Lúc ấy thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, một nhóm người của chúng tôi liên hợp quân đội thành lập một đoàn thể, lấy Đế Kinh làm trung tâm, nghĩ cách cứu viện một nhóm người, chuyện này các vị biết không?
- Nghe nói qua chuyện đó, nhưng Đế Kinh cách chúng tôi quá xa, không chạy tới kịp.
Một nam sinh gật đầu đáp.
- Phải, lúc ấy thời gian rất cấp bách, chúng tôi chỉ có thể nghĩ cách cứu viện những người có hành động nhanh chóng.
Tùy Qua nói tiếp:
- Địa vị của chúng tôi cùng Trường An cơ hồ ngang nhau, nhưng không qua bao lâu, tình huống càng thêm nghiêm trọng buông xuống, vì tránh né tai nạn, chúng tôi phải đến một địa phương khác.
- Địa phương nào?
- Một địa phương mà ma vật từng ở lại.
Tùy Qua nói:
- Nếu chúng nó có thể tiến vào thế giới của chúng ta, chúng ta đương nhiên cũng có biện pháp tiến vào thế giới của chúng nó, sự tình là như thế, chúng tôi đến nơi đó sau đó vượt qua thời khắc xấu nhất, hơn nữa hiện tại tính toán phản công trở lại, mà tôi đến dò đường, sự tình đại khái là như thế.
- Còn có chuyện như vậy – các vị lại đến địa bàn của ma vật.
Một nữ sinh tò mò hỏi:
- Đó là địa phương thế nào?
- Nếu các vị nguyện ý đi theo tôi, rất nhanh có thể thấy được.
Tùy Qua đáp.
- Cho chúng tôi suy nghĩ một chút đi.
Một nam sinh nói.
- Không sao, tôi có thể đợi thêm chốc lát.
Tùy Qua nói.
Nhóm thanh niên thương nghị một lúc, tựa hồ đạt tới hiệp thương, nữ sinh kia nói:
- Chúng tôi đã thương lượng xong, sống nơi này sớm muộn phải chết, hoặc bị ma vật làm thịt, chúng tôi nguyện ý cùng anh rời khỏi nơi này.
- Vậy là tốt rồi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng các vị có thể nói cho tôi biết, tình huống đại khái bên ngoài thế nào sao?
- Hiện tại chúng tôi lấy được tin tức ngày càng ít, bởi vì người sống sót không còn bao nhiêu.
Nữ sinh nói:
- Trước kia còn nhiều người sống sót đâu, mọi người dùng bộ đàm liên hệ, trao đổi tin tức hành động của ma vật, thậm chí còn nghĩ biện pháp tác chiến, nhưng ma vật ngày càng nhiều, người sống sót ngày càng ít, tin tức cũng không có. Nói tóm lại, tình huống trước mắt là, Trường An có nhiều nhân loại nhất, nhưng đại bộ phận đã biến thành nô lệ, hoặc là sủng vật ma vật, thực vật, tóm lại vô cùng thê thảm. Ngoại trừ Trường An, cả Hoa Hạ cũng không còn người nào. Ngoại trừ Hoa Hạ, Nga, Cao Ly, Uy quốc, tình huống càng thêm nghiêm trọng, cơ hồ bị diệt sạch, cả Châu Á không còn bao nhiêu nhân loại sống sót. Về phần Châu Âu, tình huống không rõ, nhưng có nghe qua chút tin tức của Châu Âu cùng Châu Mỹ, bên kia đã biến thành địa bàn giáo hội, người sống sót đều là tín đồ thành kính, có lẽ tôn giáo là hi vọng cuối cùng của tận thế đi.
- Hi vọng cái rắm!
Một nam sinh nói:
- Tôi nghe nói qua, tín đồ đều bị tẩy não, đã trở thành nô lệ cùng vật hi sinh cho tôn giáo, tình huống không khác Trường An, nhưng hình thức khác nhau mà thôi. Chủ yếu, tổng kết là thế giới nhân loại xong đời! Đương nhiên, nếu còn có mấy trăm triệu người sống sót, tình huống sẽ khác.
- Khẳng định sẽ khác.
Tùy Qua mỉm cười:
- Rất nhanh các vị có thể tận mắt nhìn thấy, nhưng hiện tại ngủ một giấc đi.
Tùy Qua thu họ vào Hồng Mông Thạch, cho họ ngủ mê man.
Theo sau hắn biến thành hình dáng ma nhân, đi thật nhiều địa phương, đúng như lời nhóm thanh niên nói, toàn bộ thế giới nhân loại xong rồi, không có vài người còn sống, hình thái thế giới hoàn toàn biến hóa. Về phần khu Âu Mỹ, Tùy Qua cũng chẳng muốn đi, có thể suy đoán tình huống không khác biệt bao nhiêu.
Nhưng Tùy Qua phát hiện một tin tức mấu chốt, là ma vật trên địa cầu hiện tại đều tự phân chia phạm vi thế lực, không biết do ai phân biệt ra, mà rất nhiều chủng loại ma vật đều tuần hoàn theo phạm vi này.
Tùy Qua không lập tức quay về Thất La giới.
Lần này mục đích quay về thế giới loài người là muốn tìm hiểu sự phân bố thế lực của ma vật cùng ý đồ của bọn hắn cho rõ ràng, còn phải biết rõ nhược điểm của bọn chúng, xem như xây dựng trụ cột cho cuộc phản công trong tương lai. Nhưng theo tình huống trước mắt mà nói, Tùy Qua có chút hiểu biết về thế lực của ma vật, nhưng không hiểu vì sao chúng nó nhất định phải ở lại chỗ này.
Thế giới loài người là một địa phương thập phần cằn cỗi, kém xa cả Thất La giới.
Tùy Qua vốn nghĩ ma vật muốn đến thế giới loài người khai quật một ít viễn cổ bảo tàng gì đó, nhưng rất nhanh hắn bỏ qua ý nghĩ này, bởi vì đối với ba ngàn thế giới chư thiên khác, thế giới loài người thật sự quá nhỏ, tu vi cảnh giới như Tùy Qua nếu toàn lực thi triển tinh thần lực đã thật nhẹ nhàng đi khắp các ngõ ngách trên thế giới, bất kỳ bảo tàng mê tàng cũng không che giấu được. Nhưng Tùy Qua không dám toàn lực thi triển tu vi, nếu không sẽ rước lấy không biết bao nhiêu cường giả chú ý.
Nhưng rõ ràng chỉ là một nơi cằn cỗi, nhưng thật nhiều ma vật vẫn thủ tại chỗ này, hoàn toàn không có ý thối lui, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, thế cho nên số lượng ma vật vượt xa số lượng nhân loại trên địa cầu ngày trước.
Ít nhất trên mười tỷ!
Tùy Qua suy đoán đại khái nhân số ma vật hiện giờ.
Trên mười tỷ, một con số làm người run rẩy.
Hơn nữa trên mười tỷ ma vật, đều là chiến sĩ tu vi cường đại, ma vật tụ tập nơi này nhất định phải có ý đồ. Nhưng ý đồ chân chính chỉ sợ có mỗi cường giả ma vật mới biết, mà ma vật cấp thấp căn bản không thể hay biết được.
Tùy Qua đột nhiên có chút hối hận lúc trước đem Thu Bản Phong cuốn vào trong thời không lốc xoáy, nếu giữ lại hắn có lẽ còn hiểu chút tin tức về giá trị của thế giới loài người, có thể còn có chút trợ giúp, nhưng lúc đó tình huống thật sự quá nguy cấp, hiện tại ngẫm lại nếu lúc đó Tùy Qua lưu tình, chỉ sợ xui xẻo chính là hắn.
Ở lại thế giới loài người cũng không còn ý nghĩa gì, nhưng trước khi rời khỏi, Tùy Qua dùng thần niệm cảm ứng ba nơi khác.
Là thời điểm mang họ đi rồi.
Như Mộng Thủy Cốc, Cô Tình công chúa cùng Thôn Yêu tháp.
Ba người này dựa theo yêu cầu của Tùy Qua, tiềm ẩn trong thế giới loài người, thu thập tin tức cho hắn.
Làm cho Tùy Qua vui mừng chính là cả ba đều không làm phản, họ ẩn thân trong một rừng rậm viễn cổ, bởi vì Như Mộng có thể hóa thành một sơn cốc, làm cho người ta có cảm giác ảo mộng, cho nên rất có tính mê hoặc, vì vậy có thể để cho Cô Tình cùng Thôn Yêu tháp ẩn thân bên trong. Về phần Cô Tình, nàng trở thành phản đồ tâm ma giới, cho nên bị bức bách lên thuyền của Tùy Qua. Hơn nữa cùng Tùy Qua tiếp xúc, nàng cảm thấy hắn xem như một ông chủ có tiền đồ, đối với tâm ma như nàng mà nói, vốn phải trở thành cường giả hoặc là phụ thuộc vào cường giả, chỉ có như vậy mới không bị tâm ma khác cắn nuốt hay hiến tế.
← Ch. 1158 | Ch. 1160 → |