Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0150

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0150: Cừu nhân luyện thành như thế nào
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Gió núi phần phật.

Dương Sâm nhìn xe đạp bị Tùy Qua để lại bên đường, khinh thường nói:

- Thật không nghĩ tới kỹ thuật chạy xe đạp của anh cao như vậy, không đi tham gia thi đấu thật đúng là nhân tài không được trọng dụng. Nhưng anh tới nơi này ngăn cản tôi, thật sự là rất ngu xuẩn! Anh cho rằng chỉ bằng anh, có thể thay đổi quyết định của Đường lão gia tử sao? Quả thật là buồn cười!

- Người đã già, khó tránh khỏi nhất thời hồ đồ. Nhưng anh còn trẻ, vì cái gì cũng hồ đồ như thế đâu.

Tùy Qua thản nhiên nói, ánh mắt nhìn qua vị đại thúc kia. Linh giác nói cho hắn biết, vị đại thúc nhìn như điệu thấp kia mới là người nguy hiểm nhất.

Hai mắt Hoàng Hạc như điện, đón nhận ánh mắt Tùy Qua, đột nhiên nói:

- Tuổi còn trẻ có tu vi như thế, thật sự là thiên tài võ học. Cậu tránh ra, tôi có thể tha cho cậu một mạng!

- Không có khả năng!

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Tôi tránh ra, Vũ Khê sẽ bị các người làm chậm trễ.

- Nói bậy!

Dương Sâm quát lạnh:

- Tiểu tử, anh có biết trung tâm y học California Reed là địa phương nào sao? Nơi đó có bác sĩ tốt nhất, trang bị chữa bệnh cùng cơ cấu nghiên cứu y học tiên tiến nhất thế giới! Nếu không phải anh lời ngon tiếng ngọt lừa gạt Vũ Khê, nàng đã sớm cùng tôi qua Mỹ trị liệu, nói không chừng hiện tại đã khỏi hẳn!

- Thúi lắm!

Tùy Qua không thèm chú ý đến phong độ, nhìn Dương Sâm mắng:

- Con mẹ nó anh chỉ biết lợi dụng Vũ Khê, lợi dụng Đường gia, còn luôn miệng nói chữa bệnh cho nàng, thật sự là ghê tởm! Ghê tởm! Lười nói chuyện với loại người vương bát đản như anh, nhanh chóng để Vũ Khê đi với tôi, tôi cũng sẽ không thu thập anh!

- Thu thập tôi? Anh muốn thu thập tôi?

Dương Sâm cười to nói:

- Chẳng lẽ anh bị điên rồi? Anh có biết vị bên cạnh tôi là ai không? Chú ấy là một trong những cận vệ của Đường lão gia tử, võ công, thuật bắn súng đều xuất thần nhập hóa, bản thân anh còn khó bảo toàn, còn nói thu thập tôi?

- Võ công, thuật bắn súng xuất thần nhập hóa?

Tùy Qua hỏi, ánh mắt nhìn về hướng Hoàng Hạc, như đang hỏi đối phương.

- Có thể nói như vậy.

Hoàng Hạc lại gật đầu, xem ra là người có bản lĩnh nên không biết thế nào là khiêm tốn.

- Nói như vậy tôi cần lĩnh giáo võ công cùng thuật bắn súng của ông, mới có thể mang đi Vũ Khê?

Tùy Qua lại hỏi.

- Cậu không mang đi được.

Hoàng Hạc khẳng định nói:

- Cậu không có nửa điểm cơ hội.

- Tôi muốn thử xem.

Tùy Qua nói, đột nhiên ra tay, năm ngón tay như móng vuốt hướng cổ Dương Sâm chộp tới.

Kình phong nổi lên.

Đây không phải là thử, mà là giết người!

Nếu cổ họng Dương Sâm bị Tùy Qua đánh trúng, tuyệt đối sẽ lập tức xuất hiện năm lỗ thủng.

Hoàng Hạc hừ lạnh một tiếng, một quyền ngăn trước mặt Dương Sâm, nắm tay như có ánh mắt oanh thẳng vào cổ tay Tùy Qua.

Nhưng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua càng thêm linh hoạt, cánh tay nhất thời biến thành mềm nhũn như không xương, như một sợi tơ vòng qua nắm tay Hoàng Hạc, vươn ngón trỏ điểm thẳng vào ngực Dương Sâm.

Hoàng Hạc hiện vẻ kinh ngạc, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua thật mơ hồ, hay thay đổi, thật sự làm hắn chấn kinh. Một thân tu vi cùng quyền pháp của hắn đã đạt tới đỉnh, tự nhiên sẽ không dễ dàng cho Tùy Qua đắc thủ, nắm tay hóa thành mỏ chim hạc, mãnh liệt mổ xuống.

Tùy Qua cũng biết không dễ dàng đánh bị thương Dương Sâm trước mặt Hoàng Hạc, nếu không Hoàng Hạc sao có tư cách ở lại bên cạnh Đường Thế Uyên. Hắn thu hồi ngón trỏ, năm đầu ngón tay khép lại, hóa thành mỏ chim hạc va chạm cùng Hoàng Hạc đánh tới.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Thanh âm trầm đục liên tiếp vang lên.

Trong tích tắc hai "mỏ chim hạc" đã va chạm hơn mười lần.

Đằng!

Hoàng Hạc thu tay, lù lù bất động, thần sắc ngưng trọng nhìn Tùy Qua.

Bên cạnh Tùy Qua đã hiện thêm một người, chính là Đường Vũ Khê.

Nguyên lai ngay trong lúc giao thủ, Tùy Qua đã kéo Đường Vũ Khê về bên cạnh hắn.

Tuy rằng Hoàng Hạc bảo vệ Dương Sâm, nhưng không thể chiếu cố Đường Vũ Khê, rốt cục bị Tùy Qua áp chế.

Đương nhiên điều này cũng không thể nói công phu Tùy Qua cao hơn Hoàng Hạc, chỉ có thể tính là cục diện ngang hàng.

Nhưng lấy ngạo khí của Hoàng Hạc, tự nhiên không thể thừa nhận kết quả như thế.

Hoàng Hạc vốn tưởng rằng chân khí tu vi của Tùy Qua tuy đạt tới trình độ tương đương như hắn, nhưng dù sao trẻ tuổi, chân khí sẽ không tinh thuần. Mặt khác kinh nghiệm so chiêu khẳng định không phong phú như hắn, chiêu thức sẽ không mượt mà, không hề sơ hở. Nhưng sau khi giao thủ Hoàng Hạc mới đột nhiên phát hiện, suy đoán của hắn hoàn toàn sai lầm. Chân khí của Tùy Qua chẳng những tinh khiết, còn nồng đậm, không hề có chút tạp chất. Về phần chiêu thức, chẳng những mượt mà còn linh động thiên biến, mơ hồ có thể khắc chế quyền pháp của hắn.

Hoàng hạc không phải chưa từng gặp kình địch, nhưng kình địch còn trẻ tuổi như vậy thật sự ít thấy.

Nhưng vào lúc này trong tay áo Hoàng Hạc chợt hiện ra một khẩu súng lục, đem họng súng nhắm ngay Tùy Qua.

- Không!

Đường Vũ Khê vội vàng quát lên, chắn ngang trước mặt Tùy Qua:

- Hoàng thúc, cháu không cho phép chú tổn thương anh ấy!

Hoàng Hạc cười nhạt một tiếng, nhưng không buông súng:

- Nếu không dùng súng, tôi thật là không thể thắng hắn. Nhưng nếu hắn đồng ý để cô theo chúng tôi đi, tôi cam đoan không thương tổn hắn là được.

Nhìn ra được Hoàng Hạc vẫn có vài phần thương tiếc Đường Vũ Khê.

Tùy Qua nhẹ nhàng đẩy Đường Vũ Khê, cười nói:

- Anh sao có thể để cho phụ nữ thay anh đỡ đạn đâu. Huống hồ viên đạn của Hoàng thúc em chỉ sợ em cũng không ngăn được.

- Cậu hiểu được là tốt rồi!

Hoàng Hạc ngạo nghễ nói.

Tục ngữ nói "cao thủ dùng súng, thần tiên khó phòng". Nếu cao thủ luyện võ dùng hỏa khí, đích thật khó lòng phòng bị.

Lần đầu tiên Tùy Qua cảm thấy vũ khí hiện đại mang đến uy hiếp.

- Tuy tôi hiểu được, nhưng ông nhất định sẽ không nổ súng.

Tùy Qua trấn định nói:

- Bởi vì nếu như ông nổ súng, Dương Sâm sẽ chết. Nếu như hắn chết, Đường gia chẳng những không thể kết thông gia với Dương gia, hơn nữa chỉ sợ còn trở thành cừu gia.

- Cậu cảm thấy được khi tôi nổ súng, cậu có thể giết được Dương Sâm?

Ngữ khí Hoàng Hạc hơi có chút khinh thường.

- Ông lập tức liền hiểu được.

Tùy Qua nhàn nhạt cười.

Ông ông ông ông...

Đúng lúc này một mảnh mây đen đông nghìn nghịt đột nhiên bay đến trên đỉnh đầu Dương Sâm cùng Hoàng Hạc, quanh quẩn không tha.

Mười vạn? Trăm vạn? Hay là càng nhiều?

Tuy rằng Dương Sâm không biết Tùy Qua làm sao gọi về phiến mây đen kia, nhưng trận thế này đủ làm da đầu hắn run lên, cảm nhận uy hiếp còn đáng sợ hơn tử vong.

Dù là Hoàng Hạc cũng phải nhíu mày.

Đích xác, mặc cho tu vi hắn cao tới đâu, cũng không thể lập tức đánh gục toàn bộ đàn ong kia. Cho dù may mắn thoát khỏi nhưng Dương Sâm tuyệt đối sẽ bị đàn ong nuốt chửng, không còn khả năng chạy thoát!

Vì tăng lớn uy hiếp đối với Dương Sâm, do Ảnh Phong thao tác đàn ong đã bắt đầu chậm rãi bao vây Dương Sâm, tựa hồ chỉ cần Tùy Qua hạ lệnh, đàn ong sẽ lập tức phát động công kích.

*****

Nhìn thấy tình hình như vậy, Hoàng Hạc quả nhiên cảm thấy có chút khó giải quyết. Mệnh lệnh của Đường lão gia tử không thể làm trái, nếu như có thể hắn sẽ không chút lưu tình xử lý thiếu niên trước mắt, bởi vì đây là chức trách cùng chức nghiệp của hắn. Nhưng Hoàng Hạc không thể không bận tâm tính mạng của Dương Sâm. Đúng như lời của Tùy Qua, nếu Dương Sâm chết sẽ phiền toái lớn.

- Hai vị, đều không nên vọng động, được không?

Lúc này Dương Sâm bị bầy ong vây quanh đã khẩn trương tới mức muốn tiểu ra quần. Vốn hắn đang ước gì Hoàng Hạc bắn chết Tùy Qua, nhưng theo tình hình trước mắt nếu Tùy Qua chết hắn phải chôn cùng, Dương Sâm làm sao đem tính mạng của mình đổi tính mạng của Tùy Qua. Cho nên Dương Sâm bắt đầu tính toán làm thế nào thoát khốn.

- Tùy Qua, tôi biết anh thật lòng với Vũ Khê, nếu như vậy tôi tiếp tục cho anh một cơ hội. Lần trước không phải anh đã nói còn cần thời gian phối chế thuốc chữa khỏi cho Vũ Khê sao, hiện tại qua lâu như vậy hẳn là anh đã phối chế xong rồi đi?

Không thể không nói Dương Sâm là một người thông minh, nói thẳng vào mấu chốt vấn đề.

- Anh hỏi thật đúng lúc, hôm nay vừa phối chế xong.

Tùy Qua nói.

- Như vậy tốt nhất.

Dương Sâm nói:

- Nếu như vậy hiện tại dùng thuốc anh đã chế ra đưa cho Vũ Khê dùng, nếu như nàng khỏi hẳn tôi tự nhiên không cần đưa nàng đi Mỹ, mọi người cũng không cần liều mạng. Nếu anh không có bổn sự này, trị không hết cho Vũ Khê, như vậy xin mời anh đừng tiếp tục làm chậm trễ thời gian cùng sinh mạng quý giá của nàng!

- Tôi đồng ý.

Tùy Qua đáp, đây là biện pháp tốt nhất trước mắt.

- Hoàng tiên sinh, phiền toái ông buông súng xuống đi.

Dương Sâm nói.

- Dương thiếu, nếu làm như vậy để lão gia tử biết...

Hoàng Hạc ra vẻ khó xử.

- Yên tâm, có vấn đề gì một mình tôi gánh chịu.

Dương Sâm cam đoan.

Là một người nhận giáo dục y học phương tây, Dương Sâm căn bản không xem Đông y vào trong mắt, hắn càng không tin tưởng bệnh của Đường Vũ Khê chỉ cần uống chút thuốc là có thể khỏi hẳn được.

Cho nên hắn mới yên tâm lớn mật nói ra lời này.

Hoàng Hạc cần chính là câu nói "một mình gánh chịu" của Dương Sâm, hắn lập tức thu súng lại.

Tùy Qua cho đàn ong cách xa Dương Sâm một chút, nhưng vẫn xoay quanh đỉnh đầu của hắn, tùy thời đều có thể tấn công.

Dương Sâm nhìn Tùy Qua nói:

- Tốt lắm, cần trị liệu Vũ Khê thế nào mời anh ra tay đi. Nhưng anh đừng quên hứa hẹn vừa rồi.

Tùy Qua gật gật đầu, đỡ Đường Vũ Khê vào trong xe.

Cho dù Dương Sâm có chút khinh thường y thuật của Tùy Qua, nhưng vẫn có chút tò mò nhìn vào trong xe, muốn xem Tùy Qua làm sao "giả thần giả quỷ".

Tùy Qua biết rất khó giấu diếm được ánh mắt Dương Sâm cùng Hoàng Hạc, bỗng nhiên nổi lên ý định chơi đùa, thật sự có chút ý niệm giả thần giả quỷ trong đầu. Đầu tiên hắn lấy ra năm Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, đâm vào trán, hai tay cùng lưng, ngực, bụng của Đường Vũ Khê. Đây là giúp cho nàng giảm bớt thống khổ, mặc dù Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch có công hiệu nghịch thiên, có thể chữa trị ngũ tạng lục phủ bị hao tổn, nhưng sẽ không tránh khỏi thống khổ. Đau đớn trong ngũ tạng lục phủ quả thật như đau thấu tim, chỉ sợ còn đau đớn hơn nối gân cốt, người thường căn bản không chịu đựng được. Mặt khác ghim kim cho Đường Vũ Khê cũng vì cố làm ra vẻ huyền bí, che giấu tai mắt người mà thôi. Trình tự trị liệu càng rườm rà, càng có thể che giấu được bí mật linh dược.

Đương nhiên, theo trạng huống trước mắt mà xem, bí mật linh dược chỉ sợ không che giấu được bao lâu. Theo thời gian trôi qua, người dùng linh dược trị bệnh càng ngày càng nhiều, như vậy bí mật linh dược càng dễ bị người biết được. Nhưng bí mật che giấu càng lâu đối với Tùy Qua càng thêm có lợi.

Sau khi ghim kim cho Đường Vũ Khê, Tùy Qua truyền vài đạo chân khí vào thân thể nàng, dùng chân khí giúp nàng lưu thông máu.

Dương Sâm nhẫn nại tính khí ở bên ngoài chờ một lúc, kết quả nhìn thấy Tùy Qua dùng kim châm, xoa bóp kiểu "chiêu thức đồ cổ" Đông y, nhất thời cảm thấy mất hứng. Thật vất vả nhìn thấy tình huống trong xe rốt cục có biến hóa, Tùy Qua lấy ra một món đồ vật, tựa hồ chính là "linh dược" trong miệng hắn hay nói. Dương Sâm tập trung tinh thần muốn nhìn xem tiểu tử kia rốt cục lấy ra loại thuốc gì, lại có thể dám xưng là chữa khỏi được bệnh tim bẩm sinh của Đường Vũ Khê.

Rốt cục trong tầm mắt chăm chú của Dương Sâm, Tùy Qua lấy ra một vật. Dương Sâm vừa nhìn, thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu!

Tùy Qua chết tiệt này dám lấy ra thuốc cao da chó đen tuyền đến gạt gẫm hắn!

Dương Sâm bỗng nhiên có một loại xúc động muốn tiến lên bóp cổ Tùy Qua chết tươi tại chỗ, nhưng xúc động không phải hành động. Dương Sâm đang bị một đàn ong vây quanh, làm sao dám vọng động, nhưng cơn tức trong lòng ngày càng tăng hơn.

Thuốc cao da chó?

Dương Sâm biết thứ đồ chơi này, hắn cho rằng đây là đồ vật dị dạng của Đông y. Cho dù hiện giờ nhà xưởng sản xuất thuốc dán có hơn mấy chục mấy trăm nhà, mà phương thức chữa bệnh thuốc dán cũng có danh từ khoa học, gọi là "thuốc thấm qua da thời gian chậm", nhưng trong mắt Dương Sâm, vật này là đồ rác rưởi không lên được mặt bàn, dùng thứ này chữa bệnh cho Đường Vũ Khê, quả thật là vũ nhục y học, vũ nhục cả hắn!

- Anh lại dám khờ dại cho rằng dùng thuốc cao da chó có thể chữa bệnh cho Vũ Khê sao?

Dương Sâm rốt cục không nhịn được hỏi một câu.

Không có biện pháp, hắn đang ôm một bụng tức giận thôi. Thằng nhãi Tùy Qua dùng thuốc cao da chó chữa bệnh cho Đường Vũ Khê, đường đột giai nhân không nói, quả thật chính là vũ nhục chỉ số thông minh của hắn!

- Thuốc cao da chó cũng là thuốc!

Tùy Qua không cho là đúng nói, sau đó làm ra hành động khiến Dương Sâm sinh ra xúc động muốn giết người.

Tùy Qua dám đem "ma trảo" vươn vào ngực của Đường Vũ Khê!

Thật sự không thể tha thứ!

Lúc này Dương Sâm thầm nghĩ trong tay ôm một khẩu súng máy, như vậy hắn có thể oanh giết Tùy Qua thành tro!

Chứng kiến cảnh tượng này, Hoàng Hạc đành phải dời ánh mắt tránh hiềm nghi.

Sắc mặt Đường Vũ Khê đỏ bừng, nhưng không ngăn cản động tác của Tùy Qua, nàng nhìn ma trảo của hắn chạm tới ngực nàng, sau đó sờ soạng đem thuốc cao dán vào chỗ trái tim nàng.

Nhưng bởi có Dương Sâm ở một bên như hổ rình mồi, hận không thể lập tức giết hắn, động tác của Tùy Qua cũng không thể quá đáng, ăn đậu hũ một chút hắn liền đem thuốc dán thiếp lên chỗ trái tim Đường Vũ Khê, sau đó lặng yên lấy ra bình ngọc giấu trong tay, đem Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch đổ lên bên ngoài thuốc cao da chó, dùng bàn tay thiếp lên thuốc dán, rất nhanh truyền chân khí kích thích dược tính Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch, xuyên thấu qua làn da của Đường Vũ Khê trực tiếp truyền vào trong trái tim của nàng.

Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch có thể dùng để uống, nhưng hiệu quả tự nhiên không bằng "trực tiếp" dán lên sau đó dùng chân khí xuyên thấu làn da thẳng trái tim, huống chi còn có thể dùng chân khí kích thích dược vật, rất nhanh kích phát ra dược tính.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)