Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0172

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0172: Khoang hạng nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hơn nữa, kế tiếp hắn có thể đoán được có chuyện gì phát sinh:

An Vũ Đồng sẽ cùng Lam Lan đi tắm, tràng diện này khẳng định vô cùng đẹp mắt, nhưng tiếp theo chính là thời khắc lo lắng nhất. Hai người bọn họ sẽ song song cặp tay đi vào phòng ngủ, nằm trên chiếc giường rộng rãi mềm mại, thơm ngào ngạt, đắp chăn lông ấm áp, sau đó ôm chặt nhau, có lẽ sẽ có màn biểu diễn nữ đồng kích thích, thậm chí còn có chuyện vượt qua tưởng tượng của Tùy Qua phát sinh.

Còn Tùy Qua, nếu như tiếp tục ở lại nơi này, kết quả của hắn chính là nằm trên ghế sa ***, đắp một cái chăn lông đã cũ không biết có ai dùng hay chưa, sau đó mặc quần áo đi ngủ, thỉnh thoảng mới có thể nghe thấy thanh âm kích thích bên trong phòng ngủ truyền ra.

Nghĩ tới những thứ này, Tùy Qua rốt cục đứng lên, sau đó mở cửa phòng, rồi khóa lại.

Sau khi hít thở một hơi thật sâu, Tùy Qua dứt khoát thống khổ đi vào thang máy.

Lúc này, hắn phảng phất còn nghe thấy tiếng cười tràn đầy đắc ý mà vui vẻ của An Vũ Đồng truyền ra.

Trong trận "chiến đấu" tình cảm này, hắn rút cuộc đã thất bại, thất bại bởi một nữ nhân!

Nhưng, Tùy Qua tự nói với mình, đây chỉ là thất bại tạm thời mà thôi, hắn sẽ ngóc đầu trở lại rất nhanh. Đến lúc đó, Lam Lan khỏi "bệnh", hắn có thể dễ dàng đánh bại An Vũ Đồng.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua mới phấn chấn tinh thần, rời khỏi khu dân cư của Lam Lan.

Phía ngoài, gió rả rích mưa tí tách.

Tùy Qua kêu một chiếc xe taxi, chạy thẳng tới phi trường.

Hi vọng sáng sớm mai bay đến tỉnh Sán Tây, máy bay còn chỗ trống.

Hơn sáu giờ sáng hôm sau, Tùy Qua ngồi máy bay đến tỉnh Sán Tây.

Có lẽ vì sự cố của đường sắt cao tốc, gần đây người đi máy bay ngược lại nhiều hơn, khoang phổ thông đã sớm chật ních, cho nên Tùy Qua không thể làm gì khác hơn là mua một vé máy bay khoang thương nhân, còn không được giảm giá.

Đắt quá!

Trong lòng Tùy Qua cảm thấy có chút không đáng.

Cũng không phải vì hắn không có tiền, mà là không muốn nâng cao chi phí của hành động lần này.

Dù sao, lần này đến Sán Tây, chỉ vì muốn xử trí mấy người mà thôi. Vì những người này mà lãng phí tiền, thật sự không đáng giá.

Máy bay từ thành phố Đông Giang đến phi trường Tấn Dương của Sán Tây, mất khoảng ba giờ.

Sau khi lên máy bay, Tùy Qua ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Giá vé của khoang thương gia này mặc dù rất đắt, nhưng ghế ngồi lại rộng rãi, ghế nằm thoải mái hơn ghế đại sảnh hôm qua Tùy Qua ngồi ở phi trường rất nhiều

Đáng thương, tối hôm qua sau khi chạy tới phi trường, Tùy Qua đã ở trên ghế chợp mắt mất mấy giờ.

Buồn bực hơn chính là, khó khăn lắm mới ngủ thiếp đi, kết quả còn mơ một giấc mộng, trong giấc mộng thấy hai người Lam Lan và An Vũ Đồng chơi uyên ương nghịch nước, khiến Tùy Qua giận đến mức tỉnh giấc. Kết quả mới phát hiện thì ra là các dì dọn dẹp đang lau nhà, cho nên mới nghe thấy tiếng nước chảy.

Tóm lại, đối với Tùy Qua đồng học mà nói, tối hôm qua, tuyệt đối là một đêm không ngủ tra tấn.

Cho nên, sau khi lên máy bay, Tùy Qua chỉ gọi một bình nước khoáng, uống được vài ngụm đã bắt đầu ngủ.

Tùy Qua mới vừa chợp mắt, đã nghe thấy bên cạnh có người nói:

- Mỹ Mỹ, thế nào, chỗ ngồi của khoang hạng nhất này có phải đặc biệt thoải mái hay không?

- Ừ, thật sự rất thoải mái. Không chật chội chen chúc như khoang phổ thông.

Một cô gái trẻ tuổi nói:

- Anh yêu, anh thật tốt với em. Sau này chúng ta đi chỗ nào chơi, cũng phải ngồi khoang hạng nhất như vậy.

- Đó là dĩ nhiên. Khoang phổ thông là chỗ ngồi của mấy người hạ đẳng, chúng ta có địa vị gì chứ, em đi theo anh, còn có thể ngồi khoang phổ thông sao, em không ngại mất mặt, nhưng thiếu gia này lại ngại mất mặt.

Nam nhân kia nói.

Thanh âm nói chuyện của hai người này không nhỏ, Tùy Qua vừa vặn lại ngồi bên cạnh, chỉ cách một lối đi nhỏ, nên hắn cảm giác rất khó chịu.

Hắn thiếu chút nữa đã biến thành "Người hạ đẳng", cho nên không nhịn được đánh giá cái gọi là "người thượng đẳng" này rút cuộc là như thế nào.

Nhìn một chút, cũng không cảm giác được người này rút cuộc "thượng đẳng" đến mức nào. Mặc dù mặc một chiếc quần tây và một chiếc áo jacket thương vụ có nhãn hiệu nổi tiếng, giày da tựa hồ cũng là hàng nhập khẩu, nhưng vì trên mười ngón tay đều đeo nhẫn vàng, nhẫn ngọc, thậm chí ngay cả trên cổ cũng đeo một sợi dây xích bằng vàng rất lớn, thoạt nhìn không giống như nhân sĩ thương vụ, mà giống hạng thiếu gia nhà giàu mới nổi nhiều hơn. Ngoài ra, khí chất của người này còn có một loại đặc điểm của nhà giàu mới nổi: phô bày giàu sang.

Vị nữ tử bên cạnh vị "người thượng đẳng" kia, thoạt nhìn chưa đến 20 tuổi, thoa một lớp phấn dày cộm, đầu tóc rối tung, trời rất lạnh, nhưng mặc một chiếc váy ngắn màu đen, tất chân màu đen, đầu tóc rối tung, lộ ra vẻ rất có cá tính.

Sau khi Tùy Qua đánh giá một lúc, cũng không có hứng thú gì, lại đưa mắt nhìn bầu trời bên ngoài.

Lúc này bầu trời đã hửng sáng, có lẽ một lát nữa sẽ thấy mặt trời mọc.

- Đúng rồi, Mỹ Mỹ, em gọi đồ ăn đi.

Nam tử ôm cô gái bên cạnh nói.

- Em không đói bụng, lúc trước em đã ăn sữa đậu nành và bánh quẩy rồi.

- Em ngu à!

Nam tử có chút tức giận nói:

- Mẹ kiếp, em có biết khoang hạng nhất là thế nào không? Khoang hạng nhất và khoang hạ đẳng khác nhau chính là ở phục vụ! Phục vụ hiểu không? Chính là ăn, uống, ngồi! Còn có nữ tiếp viên hàng không gọi lúc nào đến lúc đấy! Có hiểu không? Vậy mà em cũng là sinh viên xuất sắc của trường nghệ thuật thành phố Đông Giang, chút việc này em cũng không biết.

- Anh yêu... Em... em đói bụng rồi.

Cô gái này xem ra tính toán cố gắng chống đỡ ăn ít đồ.

- Như vậy mới đúng. Cô tiếp viên, chuẩn bị cho chúng tôi chút đồ ăn của Nhật. Ngoài ra, chuẩn bị chút rượu đỏ! Lấy cho bạn gái tôi một chén thức uống nóng.... Ừ, tạm thời như vậy thôi.

Nam tử vỗ tay một cái, rất "hào khí" nói.

Nhưng, Tùy Qua cùng mấy hành khách còn lại, cũng lộ ra vẻ khó chịu, bởi vì... vị nam tử này ra vẻ "nhà giàu" quá mức.

Nữ tiếp viên cũng rất chuyên nghiệp, nhanh chóng đưa đồ ăn đến trước mặt hai người.

Tùy Qua vẫy vẫy tay với nữ tiếp viên, đợi sau khi nàng đi tới, nói với nàng:

- Tiểu thư, phiền cô nói với hai vị bên cạnh nhỏ giọng một chút được không?

Nữ tiếp viên hàng không nhất thời lộ vẻ ngượng nghịu, bởi vì ai cũng nhìn ra hai vị bên cạnh này không phải người dễ nói chuyện.

- Có cần tôi lặp lại không?

Tùy Qua nói.

Nữ tiếp viên không thể làm gì khác hơn là xoay người, nói với nam tử kia:

- Tiên sinh, xin ngài....

- Không cần cô nói, thiếu gia nghe thấy rồi!

Nam tử đứng dậy cả giận nói, khiến nữ tiếp viên hàng không sợ hãi vội vàng lui xuống hai bước, sau đó hắn chỉ vào Tùy Qua nói:

- Nói cho ngươi biết! Thiếu gia từ nhỏ cổ họng đã lớn như vậy! Ngươi có từng nghe nói cái gì là tiền nhiều như nước không? Thiếu gia chính là người như vậy! Thật không ngờ, loại tiểu tử nghèo như ngươi cũng dám ngồi khoang hạng nhất, nhưng nhìn dáng vẻ của ngươi, sợ là đã dùng hết một năm tiền công đúng không? Nói cho ngươi biết, nhà thiếu gia chính là mở mỏ than, ngươi biết điều thì im lặng, nếu không ta sẽ khiến tiểu tử ngươi không ra được khỏi Sán Tây!

*****

- Ta có thể nhìn ra, ngươi xác thực là hạng tiền nhiều như nước. Mở miệng là khoang hạng nhất, người thượng đẳng? Ngươi biết cái gì là khoang hạng nhất sao?

Giọng nói của Tùy Qua lúc đầu rất bình thản, sau đó đột nhiên chuyển sang khinh thường:

- Đây rõ ràng là khoang thương gia, ngươi còn luôn miệng nói là khoang hạng nhất! Ngươi cho rằng kéo một cái rèm ngăn cách với khoang phổ thông, ăn một chút thức ăn, nơi này sẽ thành khoang hạng nhất sao!

Nghe Tùy Qua nói như vậy, mấy hành khách khác không nhịn được bật cười.

Nam tử cảm thấy không có mặt mũi, nhưng hắn cũng không hiểu cái gì là khoang hạng nhất, khoang thương gia, cho nên cả giận nói với nữ tiếp viên hàng không:

- Mẹ kiếp, công ty hàng không của các người làm ăn kiểu gì vậy! Thiếu gia nói, muốn chỗ ngồi đắt tiền nhất tốt nhất, các ngươi lại sắp xếp cho thiếu gia ngồi ở đây... Khoang thương gia để làm chi? Có khoang hạng nhất tại sao không để cho thiếu gia ngồi, chẳng lẽ sợ ta không trả tiền nổi sao...

- Tiên sinh, xin ngài bình tĩnh.

- Bình tĩnh cái con mẹ nó! Thiếu gia hiện tại muốn ngồi khoang hạng nhất! Lập tức đổi lại cho ta, thiếu gia có tiền!

Nam tử giận tím mặt nói.

- Thật xin lỗi tiên sinh, chuyến bay nội địa của công ty chúng tôi chỉ có khoang thương gia, không có khoang hạng nhất.

Nữ tiếp viên hàng không vội vàng giải thích.

Nữ tiếp viên hàng không vừa nói như thế, những người còn lại càng cười lớn.

- Ngay cả khoang hạng nhất cũng không có, máy bay chó má gì vậy, công ty chó má gì vậy!

Tâm tình của nam tử càng kích động, bởi vì mặt mũi mất hết, cho nên lửa giận của hắn nhất thời dời lên người Tùy Qua:

- Đồ ngu....

Bốp!

Khi lời mắng của hắn còn chưa ra khỏi miệng, trên mặt đột nhiên bị tát một cái.

Cái tát này không nhẹ, mặt nam tử lập tức sưng thành bánh bao.

Chẳng qua, bởi vì Tùy Qua xuất thủ quá nhanh, thủ pháp lại quá tinh diệu, cho nên không ai biết chuyện gì xảy ra.

Thậm chí, trong mắt mọi người, Tùy Qua tựa hồ không hề nhúc nhích.

- Ngươi... Ngươi nhớ kỹ cho ta!

Mặc dù nam tử không thấy rõ Tùy Qua động thủ thế nào, nhưng lại cho rằng nhất định là Tùy Qua làm, vốn muốn nhảy dựng lên tìm Tùy Qua báo thù, nhưng có thể bị Tùy Qua tát cho một cái hoảng sợ, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại. Cô gái bên cạnh hắn, vội vàng hỏi nữ tiếp viên hàng không một cục đá để hắn đắp mặt.

Ngay cả nữ tiếp viên hàng cũng cảm giác có thể là Tùy Qua xuất thủ, nhưng bởi vì không ai thấy rõ, hơn nữa nàng cũng không thích tên thiếu gia nhà giàu mới nổi này, cho nên cũng giả vờ như không biết.

Trải qua chuyện này, nhất thời trong buồng phi cơ yên tĩnh hơn rất nhiều.

Tùy Qua uống chút đồ uống nóng, sau đó mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Hơn hai giờ sau, Tùy Qua rốt cục đã tới phi trường Tấn Dương tỉnh Sán Tây.

Khi xuống phi cơ, tên thiếu gia bên cạnh quăng tới ánh mắt oán độc về phía Tùy Qua, giống như là rắn độc.

Mới vừa đến cửa cabin, vị nữ tiếp viên hàng không thấp giọng nói bên tai Tùy Qua:

- Tiên sinh, ngài ra khỏi phi trường phải cẩn thận, chú ý an toàn.

Không ngờ cô nương này cũng hảo tâm, cho nên Tùy Qua mỉm cười, nói rõ:

- Cảm ơn.

Sáng sớm ở thành phố Tấn Dương không biết vì sao, trên bầu trời có một loại cảm giác mờ mịt.

Sương mù sao? Tùy Qua nghĩ thầm.

Mặc dù nữ tiếp viên hàng không đã nhắc nhở hắn khi ra khỏi phi trường phải "chú ý an toàn", nhưng Tùy Qua vẫn nghênh ngang rời khỏi phi trường.

Mới vừa bước ra, liền có bốn tráng hán bao vây lấy hắn, một người trong đó đi tới sau lưng Tùy Qua, dí một con dao vào thắt lưng hắn, lạnh lùng nói:

- Thành thật một chút! Nếu không bây giờ ta sẽ cho ngươi dao màu trắng đâm vào, dao màu máu rút ra!

- Ta rất thành thật.

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Đi theo chúng ta!

Người nọ lại nói, phía trước có một người dẫn đường, đưa Tùy Qua đến bãi đậu xe, sau đó đẩy hắn lên một chiếc xe ô tô.

Sau khi lên xe, Tùy Qua quả nhiên nhìn thấy đôi nam nữ "dở hơi" lúc trước.

Xe khởi động, rất nhanh đã chạy đến đường cao tốc. Tên thiếu gia trở nên lớn lối, nói với Tùy Qua:

- Tiểu tử thúi, ngươi dám làm thiếu gia mất mặt trên phi cơ, bây giờ ngươi sẽ biết thiếu gia lợi hại như thế nào!

- Các ngươi định làm gì ta?

Tùy Qua bình tĩnh hỏi, mấy người này đương nhiên không đáng để hắn khẩn trương.

- Bổn thiếu gia rất công bằng, ngươi tát thiếu gia một cái, cho nên...

- Cho nên ngươi muốn tát ta một cái?

Tùy Qua hỏi.

- Ta muốn ngươi lưu lại cái tay đánh ta!

Nam tử nhe răng cười nói.

- Anh yêu, anh thật là bạo lực, máu tanh!

Cô gái bên cạnh cười khanh khách nói.

Mười mấy phút sau, chiếc xe rời khỏi đường cao tốc, sau đó đi vào một con đường yên tĩnh, thêm vài phút sau, chiếc xe đã lái vào một bãi rác dơ bẩn.

Tùy Qua bị mấy người đẩy ra ngoài.

Sau đó, một tráng hán lấy ra một thanh khảm đao từ bên trong xe, nói với hai người khác nói:

- Đè cánh tay của hắn lại cho ta!

- Chờ một chút....

Nam tử đột nhiên nói:

- Ta muốn đích thân chém rụng cái tay này của hắn! Để cho hắn nhớ suốt đời!

- Anh yêu, anh quá bạo lực rồi, để bọn họ làm đi.

Cô gái lại nói.

- Em biết cái gì! Loại chuyện báo thù phải đích thân làm mới cảm thấy thoải mái!

Nam tử bắn rớt tàn thuốc trên tay, nhấc khảm đao trong tay.

- Chờ một chút...

Tùy Qua đột nhiên nói.

- Làm sao, ngươi muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ?

Nam tử xì một tiếng khinh miệt:

- Muộn rồi!

- Không, ta chính là muốn xác nhận một chút, ngươi thật sự muốn chém đứt tay của ta?

Tùy Qua hỏi.

- Nói nhảm, nếu không ngươi nghĩ ta đem ngươi đến đây làm gì?

Nam tử cười lạnh nói.

- Hiểu rồi.

Tùy Qua nói:

- Ta chỉ là muốn biết, xem ngươi có phải đang nói giỡn hay không.

- Nói giỡn cái đầu ngươi!

Nam tử mắng, khảm đao trong tay đột nhiên giơ lên cao, chém mạnh xuống.

Cô gái bên cạnh che kín mắt.

Dao găm phát ra thanh âm xé gió.

Nhưng tiếng kêu thảm thiết vốn nên xuất hiện lại không xuất hiện.

Không ai rõ chuyện gì xảy ra, chẳng qua khảm đao vốn trong tay nam tử hiện tại lại nằm trong tay Tùy Qua.

- Đao không tệ, thoạt nhìn rất sắc bén.

Tùy Qua thản nhiên nói.

Dưới sự kinh ngạc của mọi người, Tùy Qua chợt vung khảm đao trong tay lên.

Đao quang lóe lên, huyết quang vẩy ra.

PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC!

Trên mặt đất, đột nhiên xuất hiện năm cánh tay.

Tiếng kêu rên, bi thảm, sợ hãi vang lên.

Hai tay Tùy Qua nắm chặt khảm đao vừa kéo vừa vặn, nhất thời vật này biến thành mấy khối sắt vụn, sau đó bay vào trong núi rác. Sau đó, Tùy Qua nhanh chóng dùng Cửu diệp huyền châm tùng ghim lên người mấy tên này, mặc dù giúp bọn chúng cầm máu, không để bọn chúng chết, nhưng năm tên này lại biến thành năm tên ngốc.

Cô nương bên cạnh, lúc này đã bị hù dọa đến u mê, run rẩy thân người nói với Tùy Qua:

- Van cầu anh... Đừng giết tôi... Tôi có thể ngủ với anh, những chiêu thức trong phim... Tôi đều biết, anh muốn chơi trò chơi gì... Tôi cũng biết, cái gì tôi cũng biết..

- Thật sự cái gì cô cũng biết sao?

Tùy Qua hỏi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)