Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0194

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0194: Đáp lễ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Có ý nghĩ không nhất định là chuyện tốt, nhưng nếu có thể làm được... , cũng không phải sai.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Từ cổ chí kim, nam nhân có thể trái ôm phải ấp, cho dù không phải có quyền, nhất định cũng là có tài, đúng không? Chí ít nam nhân có năng lực, mới có thể cam nguyện để cho nữ nhân trái ôm phải ấp. Thời cổ đại, cũng chỉ có hoàng đế mới có thể có ba cung lục viện bảy mươi hai phi tần, đại quan mới có thể tam thê tứ thiếp, tiểu quan viên cũng là xen lẫn một vợ một thiếp. Còn nam nhân bình thường, có thể cưới một người vợ cũng không tệ rồi. Cho nên, nam nhân có dã tâm là không tệ, nhưng nên có năng lực hơn. Nếu cậu có thể lực, bản lãnh đủ mạnh, có thể thỏa mãn dục vọng và nguyện vọng của nữ nhân... , nữ nhân sẽ nguyện ý làm tam thê tứ thiếp cho cậu!

- Thật là một câu nói thức tỉnh người trong mộng.

Tùy Qua bội phục nói. Nữ nhân Thẩm Quân Lăng này, nhìn vấn đề quả nhiên thấu triệt.

Sau đó, Tùy Qua lại vô sỉ hỏi một câu:

- Xin hỏi Thẩm tỷ tỷ, hiện tại tỷ cảm thấy ta như thế nào?

- Cậu sao....

Thẩm Quân Lăng cười cười:

- Muốn nghe lời nói thật hay là giả dối nịnh nọt?

- Lời nói thật.

- Muốn cho tôi cam nguyện làm thiếp, cậu còn non lắm!

Thẩm Quân Lăng cười ha hả.

- Hay là tỷ nói mấy lời nịnh nọt xem sao.

Tùy Qua bị đả kích lớn nói.

-...

Qua một hồi, thành phố Minh Phủ rốt cục cũng hiện lên từ xa.

Tùy Qua đột nhiên cảm thấy, mang theo Thẩm Quân Lăng cùng đên thành phố Minh Phủ, thật sự là một quyết định sáng suốt.

Đi chung đường chắc chắn sẽ không buồn chán.

Quan trọng hơn là, hiệu suất làm việc của Thẩm Quân Lăng nhanh hơn Tùy Qua rất nhiều.

Thẩm Quân Lăng chỉ gọi hai cuộc điện thoại, đã tìm được chỗ ở của Lâm Thập.

Nếu là Tùy Qua... , thông qua tin tức internet của đám người Sơn Hùng, tuyệt đối sẽ không đạt được hiệu suất cao như vậy.

Sau khi biết rõ chỗ ở của Lâm Thập, Thẩm Quân Lăng liền lái ô-tô đi trước.

Tập đoàn Lâm thị nằm ở phía đông thành phố Minh Phủ, cũng được xem là một trong những kiến trúc cao tầng hiếm có của thành phố Minh Phủ.

Mấy hôm nay, sau khi thân thể của Lâm Thập khỏi hẳn, liền trở về công ty, bắt đầu trấn áp những người trước kia có rắp tâm làm phản đối với tập đoàn Lâm thị.

Về chuyện của Tùy Qua, Lâm Thập căn bản không để trong lòng.

Theo hắn thấy, chỉ cần tổ chức thích khách tiếp nhận, như vậy kết quả của Tùy Qua chỉ có một: chết!

Những thứ lúc trước Tùy Qua lấy của Lâm gia cũng sẽ ngoan ngoãn nhổ ra.

Nhưng Lâm Thập nằm mơ cũng không ngờ, lúc này Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng đã đến phía dưới tổng bộ của tập đoàn Lâm thị.

Dựa theo yêu cầu của Thẩm Quân Lăng, Tùy Qua mặc một bộ tây trang màu đen, tay cầm một xấp văn kiện, trông giống như một trí thức tinh anh, nhân vật hắn sắm vai là phụ tá của Thẩm Quân Lăng.

Tùy Qua thậm chí cũng không cố ý ngụy trang, bởi vì đúng như Thẩm Quân Lăng nói, khi hắn đi cùng Thẩm Quân Lăng, bất luận là nam nhân hay là nữ nhân căn bản đều tập trung ánh mắt trên người Thẩm Quân Lăng, Tùy Qua tự động bị người ta lãng quên. Hơn nữa, sau khi Tùy Qua mặc tây trang, cảm giác hình tượng phong cách đã hoàn toàn bất đồng so với lúc trước.

Cho dù là người quen của hắn, sợ rằng cũng rất khó nhận ra ngay lập tức.

Thẩm Quân Lăng mặc một chiếc áo khoác ngoài màu trắng, đi đôi giày cao gót màu tím, tư thái phong tình, đi vào cao ốc của tập đoàn Lâm thị. Bảo vệ gác cửa thấy thế, vốn theo thường lệ sẽ hỏi thăm nàng, nhưng bị khí thế của Thẩm Quân Lăng lấn áp, cũng quên tiến lên tra hỏi. Dù sao theo hắn thấy, một nữ nhân có gương mặt, có thân hình, có phong thái như vậy, vừa nhìn cũng biết là hạng người giàu có, làm sao có thể liên tưởng đến đám nữ tặc, kẻ phạm pháp, đương nhiên không tiến lên mạo phạm giai nhân.

Cho nên, Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua vào thang máy, tiến lên tầng cao nhất.

Bên ngoài phòng làm việc của chủ tịch, Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua rốt cục bị thư ký của Lâm Thập tiến lên ngăn cản.

- Xin hỏi, tiểu thư có hẹn trước với chủ tịch Lâm không?

Cô thư ký lễ phép hỏi.

Thư ký của Lâm Thập có thể được xem là nữ nhân quyến rũ hiếm có rồi, nhưng trước mặt Thẩm Quân Lăng, nhất thời trở thành lá xanh.

Không có cách nào, Thẩm Quân Lăng xuất thân thế gia, dung mạo, vóc người không chỉ hơn một bậc, căn bản không cách nào đánh đồng.

- Chẳng lẽ tôi cũng cần hẹn trước sao?

Thẩm Quân Lăng thản nhiên trả lời.

Cao ngạo, nhưng là có tư cách cao ngạo. Mặc dù trong lòng cô thư ký mơ hồ có chút khó chịu, nhưng lại không dám phản bác.

Lúc này Tùy Qua vội vàng tiến lên, đi tới trước mặt cô thư ký nói:

- Vị này là tổng giám đốc Thẩm của tập đoàn Quân Lăng chúng tôi, lần trước tham gia đại hội thương nhân Hoa Hạ, đã gặp mặt tổng giám đốc Lâm của các vị, tổng giám đốc Lâm vốn đã muốn mời tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi tới đây, chẳng qua thời gian trước thân thể của ông ấy không được tốt, cho nên mới đổi ngày đến hôm nay.

Lời này của Tùy Qua nửa thật nửa giả, nhưng lừa đảo cô thư ký ngực lớn, không có đầu óc này đã đủ rồi.

Quả nhiên, cô thư ký bị phong thái của Thẩm Quân Lăng chấn động, lại bị Tùy Qua lừa lọc như vậy, cũng sớm đã tin bảy tám phần, cho nên đưa Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng đến phòng làm việc của Lâm Thập.

Phòng làm việc của Lâm Thập rất khí phái.

Trên căn bản, thoạt nhìn không giống như một phòng làm việc thông thường, mà giống như một phòng giải trí đa chức năng.

Khi Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng bước vào, Lâm Thập đang ở trong phòng làm việc tập golf.

Nhìn thấy thư ký dẫn theo Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua đi vào, Lâm Thập vốn có chút không vui, dù sao hắn căn bản không muốn gặp mặt ai vào chiều hôm nay. Nhưng khi ánh mắt Lâm Thập lướt qua người Thẩm Quân Lăng, nhất thời giống như miếng sắt nhìn thấy nam châm.

Nhất thời, lòng hắn tràn đầy vui mừng, cũng lười nhìn tên "người hầu" Tùy Qua, cười nói với Thẩm Quân Lăng:

- Vị tiểu thư này cử chỉ ưu nhã, khí chất bất phàm, không biết họ gì?

Vừa nghe lời này, trong lòng Tùy Qua thầm mắng: quả nhiên là già còn hám sắc! Tà tâm không chết!

Lão sắc quỷ đáng chết này, lại còn có chủ ý nhằm vào Thẩm Quân Lăng, quả nhiên là chán sống.

Lúc nói chuyện, Lâm Thập đưa mắt ra hiệu cho thư ký, kêu nàng đi lấy bình rượu Lafite đặt trong tủ ký. Trong lòng nàng vô cùng đố kị, phải biết rằng khi Lâm Thập sủng ái nàng, nhiều lắm cũng chỉ mở một bình rượu rẻ tiền, trí giá mấy ngàn đồng, không ngờ nhìn thấy nữ nhân yêu tinh này, lại lôi cả bình rượu Lafite đắt tiền ra.

- Khoan hãy uống rượu, chúng ta nói chuyện làm ăn trước đi.

Thẩm Quân Lăng thản nhiên nói.

- Làm ăn?

Lâm Thập thoáng sững sờ:

- Không biết tiểu thư muốn nói chuyện làm ăn gì với tôi? Thật ra tiểu thư không cần phải gấp, nếu là nói chuyện làm ăn... , uống chút rượu, kéo gần quan hệ, không phải dễ dàng nói chuyện hơn sao?

- Không cần kéo gần quan hệ gì cả, ngươi thiếu nợ nam nhân của ta, nên trả đi!

Thẩm Quân Lăng hừ lạnh nói.

*****

Vị thư ký vốn định đi lấy rượu, nhưng vừa nghe lời này, nhất thời phát hiện có cái gì không đúng, vội vươn tay bấm vào nút báo động bên cạnh.

Xoẹt!

Thân hình Thẩm Quân Lăng chợt động, nhanh như quỷ mị xuất hiện sau lưng cô thư ký, vươn đầu ngón tay điểm vào sau tai nàng một cái, nhất thời cô thư ký này bất tỉnh ngã trên mặt đất.

Lâm Thập vừa thấy Thẩm Quân Lăng có công phu như thế, nhất thời trong lòng giật mình, thầm nghĩ quả nhiên trên đầu chữ sắc có cây đao.

Nữ nhân này, đúng là hoa hồng có gai!

Hộ vệ của Lâm Thập ở bên ngoài, nhưng hắn biết căn bản không có thời gian bấm nút báo động. Huống chi, chỉ dựa vào hộ vệ của hắn, cũng chưa hẳn là đối thủ của nữ nhân kinh khủng này.

Có lẽ, biện pháp duy nhất, chính là nói tiền!

Lâm Thập luôn cho rằng, tiền có thể giải quyết được mọi chuyện. Có tiền, có thể làm cho quan viên làm chó giữ nhà cho ngươi. Có tiền, cũng có thể khiến người khác dọn sạch những cái gai trong mắt ngươi. Có tiền, nữ nhân, danh lợi thậm chí cừu hận, cũng có thể giải quyết.

- Tiểu thư, không cần biến cục diện thành khẩn trương như vậy?

Lâm Thập trấn định nói:

- Thiếu nợ thì trả tiền. Chẳng lẽ, cô cho rằng Lâm Thập tôi không có tiền trả cho cô sao? Huống chi, giải quyết xong chuyện này, chúng ta còn có thể trở thành bằng hữu.

- Thiếu nợ thì trả tiền, nhưng món nợ của nam nhân ta, ngươi trả không được.

Thẩm Quân Lăng cười lạnh nói:

- Nghe nói ngươi kêu người của "thích khách" đi đối phó hắn, muốn lấy tính mạng của hắn, món nợ này không tiện trả lại!

Lâm Thập cả kinh, lúc này mới cảm giác được tình huống có gì không đúng.

Sau đó, Lâm Thập nhìn về phía Tùy Qua, nhất thời kinh hãi.

Quả nhiên là tinh trùng lên óc rồi, không ngờ tên tiểu tử ghê tởm Tùy Qua đứng trước mặt hắn, mà hắn vẫn không nhận ra!

Trong lòng Lâm Thập nhất thời vô cùng hối hận, hắn không ngờ, người của thích khách lại thất bại. Tiểu tử đáng chết này lại còn sống sờ sờ đứng ở đây, hơn nữa còn dẫn theo một nữ nhân khiến Lâm Thập cũng muốn ghen tỵ!

- Các ngươi muốn thế nào?

Lâm Thập cười lạnh nói, đưa tay sờ soạng ngăn kéo phía dưới.

Trong ngăn kéo, có một khẩu súng lục.

Ầm!

Tay Lâm Thập còn chưa mò tới súng, Tùy Qua đã vỗ một chưởng vào bàn làm việc trước mặt hắn, bàn làm việc của Lâm Thập nhất thời biến thành một đống gỗ vụn.

Khẩu súng kia rơi vào tay Tùy Qua, Tùy Qua nhẹ nhàng "bóp một cái", nhất thời biến nó thành sắt vụn.

Lâm Thập thật sự rét lạnh.

Công phu của tiểu tử này quá lợi hại! Khốn khiếp, công phu lợi hại như thế, ngươi còn làm trung y làm gì!

Nhưng việc đã đến nước này, Lâm Thập cũng không thể tránh được, lúc này hắn chẳng qua là một con cá nằm sẵn trên thớt, để mặc người ta chém giết.

- Ngươi... Ngươi rút cuộc muốn làm gì?

Lâm Thập rốt cục cảm thấy tử vong đang uy hiếp mình.

Bởi vì lúc này, Tùy Qua muốn giết hắn, dễ như trở bàn tay!

- Em yêu, em nói phải làm sao bây giờ?

Tùy Qua nói với Thẩm Quân Lăng:

- Không phải em nói, em muốn ra tay sao?

Thẩm Quân Lăng liếc nhìn Tùy Qua, nhưng cũng không trách hắn lưỡi nhọn, nói với Lâm Thập:

- Nữ nhân như ta, không thích tràng diện máu tanh, càng không thích chém giết. Cho nên, hôm nay xem như ngươi may mắn, ta không giết ngươi! Nhưng...

Giọng nói của Thẩm Quân Lăng lại chuyển:

- Vốn nam nhân của ta đã chữa khỏi thân thể cho ngươi, ngươi cũng trả tiền khám bệnh, song phương xem như thanh toán xong. Nhưng ngươi lại kêu sát thủ lấy mạng nam nhân của ta, khoản nợ này tính toán thế nào đây. Như vậy đi, nếu ngươi đã đổi ý, muốn cầm lại tiền, như vậy chúng ta cũng trả lại, lấy y thuật của hắn về.

- Y thuật làm sao lấy về?

Tùy Qua không hiểu nói.

- Đương nhiên là để thân thể của hắn khôi phục nguyên trạng.

Thẩm Quân Lăng thản nhiên nói:

- Ngươi có lẽ còn nhớ thân thể của hắn bị gãy những chỗ nào?

Lâm Thập vừa nghe, trái tim đập thình thịch: nữ nhân này muốn đánh hắn tàn phế!

- Ý kiến hay!

Tùy Qua nói:

- Ta vẫn nhớ, đốt thứ nhất, thứ ba xương cổ, đốt thứ tư, thứ sáu xương cột sống... Còn có xương bả vai bên vai trái...

Tùy Qua nắm rõ thương thế của Lâm Thập như lòng bàn tay, khi Tùy Qua đang nói, Thẩm Quân Lăng đã động thủ. Thủ pháp của nàng rất nhanh rất thành thạo, không hổ là người tu hành luyện khí trung kỳ, những nơi đầu ngón tay nàng đi qua, xương cốt của Lâm Thập đều bị bóp nát. Nhưng bởi vì huyệt câm của Lâm Thập đã bị khống chế, mặc dù hắn đau đến không muốn sống, nhưng lại không cách nào hét to lên.

Khi Tùy Qua nói xong, Thẩm Quân Lăng cũng đã xong việc.

Còn Lâm Thập, nằm trên ghế lão bản, thiếu chút nữa trực tiếp đau chết đi. Nhưng trong ánh mắt của hắn, chỉ có thống khổ và oán độc.

Sau đó, Thẩm Quân Lăng đột nhiên nói:

- Hình như ta bóp nát thêm một khối xương của hắn!

Lâm Thập bị hành hạ đau đớn đến muốn chết, nghe thấy lời này, thiếu chút nữa trực tiếp ngất đi.

Tùy Qua lại nói:

- Không ngại, tôi giúp hắn trị lành cục xương này là được.

Nói xong lời này, Tùy Qua đồng học thật sự rất chân thành chữa khỏi chỗ xương đó cho Lâm Thập, sau đó nói với Thẩm Quân Lăng:

- Mặc dù hắn không trọng chữ tín, nhưng chúng ta vẫn coi trọng chữ tín.

- Ai, thật là đáng thương.

Thẩm Quân Lăng ở một bên nói mát:

- Một đại phú ông tỉ vạn, lúc này mới chừng năm mươi tuổi, vốn đang có cuộc sống sung sướng, ai ngờ, đại khái chỉ có thể sống cả đời trên giường.

- Đúng vậy.

Tùy Qua cũng nói:

- Đích xác là đáng thương. Nhưng, vốn hắn đã khỏi. Ai ngờ, hắn lại quá tham tiền như vậy, muốn đòi lại tiền khám bệnh.

Thẩm Quân Lăng lại nói:

- Nhìn kỹ, hiện tại hắn chính là một lão đầu tử tàn phế, thật đáng thương.

- Đáng thương cũng biết làm thế nào.

Tùy Qua nói, hai người một xướng một họa:

- Đây đều là kết cục hắn tự tìm lấy. Tỷ nói xem, vốn thân thể của hắn đã hồi phục, còn có một nửa tư sản có thể tiếp tục sống tốt, kết quả chính hắn vứt bỏ cuộc sống tốt đẹp đó, lựa chọn những ngày sống không chết này, ta có cách nào. Lòng ta vốn sáng như nhật nguyệt, không biết làm sao nhật nguyệt lại chiếu xuống cống rãnh. Không có cách nào, đi thôi.

- Cứ như vậy đi sao?

Thẩm Quân Lăng hỏi.

- Vậy còn có cách nào?

Tùy Qua nói:

- Đối cho Lâm lão bản mà nói, tiền còn quan trọng hơn sức khỏe. Nhưng nếu Lâm lão bản chịu lấy một nửa tư sản còn lại làm tiền khám bệnh... , bản thân ta cũng vui lòng chữa trị một lần nữa cho hắn.

Nghe lời này, Lâm Thập thật sự vừa tức vừa hối hận. Nghĩ đến lúc trước mặc dù mất đi một nửa tư sản, nhưng sau khi khỏi hẳn, đích xác là sung sướng mấy ngày, còn có thể chơi nữ nhân, còn có thể leo núi, còn có thể sống phóng túng. Nhưng hiện tại, hai bàn tay trắng rồi, cho dù có thể giết chết Tùy Qua, thì có thể làm gì, hắn vẫn chỉ có thể nằm trên giường chờ chết! Tại sao phải như vậy!

Nghĩ tới đây, Lâm Thập vô cùng phiền muộn, đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết.

- Nhìn đi, Lâm lão bản giận đến mức hộc máu cũng không chịu ói tiền, vậy thì không có cách nào rồi. Đi thôi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)