Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0196

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0196: Đặc quyền của cường giả
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dù sao, trong mắt đám người của Lâm gia, y thuật và thuốc men của loại lang trung giang hồ như Tùy Qua chỉ là hàng vỉa hè, không đáng tiền!

Hiện tại, Tùy Qua dùng hàng vỉa hè "lừa gạt" một nửa tư sản của Lâm gia, bọn họ đương nhiên không thể nén giận.

Nhuế Cường trầm ngâm chốc lát, sau đó nói:

- Đối phó với người võ công cao cường, tìm sát thủ đúng là không thích hợp. Thật ra có một phương pháp xử lí đơn giản hữu hiệu hơn, đó chính là tìm một cao thủ võ học lợi hại hơn hắn. Dùng võ chế võ, như vậy có nắm chắc hơn. Nhưng, tiểu tử kia rút cuộc làm sao trị lành bệnh cho phụ thân ngươi?

- Làm sao ngươi có vẻ hứng thú với cách chữa bệnh của hắn vậy?

Lâm Tiểu Thập kinh ngạc nói.

- Bùi gia chúng ta chẳng phải làm y dược sao.

Nhuế Cường giải thích.

- Vậy ta sẽ nói cho ngươi biết. Y thuật của tiểu tử kia thật ra cũng không có gì thần kỳ, nhưng thủ đoạn chữa bệnh của hắn đúng là rất cổ quái, trước sau trị cho cho phụ thân ta mấy lần, lần nào cũng dùng thuốc cao dán. Loại thuốc cao dán đen thùi này, thoạt nhìn giống như mấy thứ hàng vỉa hè, nhưng vô cùng hiệu quả! Mẹ kiếp, đáng tiếc chính là tâm địa của hắn quá đen tối!

Lâm Tiểu Thập nói, khi nhắc tới Tùy Qua, hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong lòng Nhuế Cường cũng hiểu đại khái, sau đó nói với Lâm Tiểu Thập:

- Tóm lại, đề nghị vừa rồi của ta ngươi có thể suy nghĩ một chút. Mời sát thủ, đối phó người bình thường rất dễ dàng, nhưng đối phó với những người có công phu, có thể không dễ dàng, rất nhiều khi sẽ tốn tiền vô ích. Cho nên chi bằng tốn tiền mời một hoặc mấy cao thủ thật sự.

- Ừ, ngươi nói không sai.

Lâm Tiểu Thập nói:

- Nhưng đi đâu mời được cao thủ võ học? Vạn nhất mời tới cũng là kẻ bất lực, vậy còn không phải là phí tiền sao.

- Ta đã nói như vậy, chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ ý của ta?

Nhuế Cường nói.

- Ý của ngươi là... Ngươi có thể tìm được cao thủ võ học?

Lâm Tiểu Thập vui vẻ nói.

- Không phải là tìm, là mời.

Nhuế Cường nói:

- Những người đó đều không phải người bình thường, cho nên muốn mời được cũng tốn không ít tiền. Nhưng tiền nào của nấy, nếu ngươi có thể lấy được đồ của mình về, vậy thì có là gì, đúng không?

Lâm Tiểu Thập suy nghĩ một lát, nói:

- Ngươi nói không sai! So với một nửa tư sản của nhà ta, số tiền thuê mấy cao thủ, không đáng là bao. Nhưng rút cuộc cần bao nhiêu tiền?

- Một nửa của một nửa tư sản.

Nhuế Cường nói, trong lòng cũng đang cười lạnh, Lâm Tiểu Thập chẳng qua là một tên ngu xuẩn bị lợi dụng mà thôi, nhưng hắn không ngần ngại gõ chút tiền từ tên ngu xuẩn này.

So với giá trị thuốc cao dán của Tùy Qua, chút tư sản của Lâm Tiểu Thập có là gì.

Nhưng rất nhiều chuyện phải làm bí mật, để tránh đánh rắn động cỏ, còn khiến cho gia tộc khác dòm ngó.

Loại vật như linh dược, Bùi gia tuyệt đối không cho gia tộc khác nhúng tay vào!

- Được, một phần tư!

Lâm Tiểu Thập cắn răng nói, muốn thu hoạch được một số thứ, cũng phải chấp nhận đánh đổi một số thứ.

May là, tiểu tử Nhuế Cường này có môn lộ, chỉ cần giết chết Tùy Qua, tổn thất một phần tư sản cũng đáng.

Cho nên, chuyện cứ định như vậy, Lâm Tiểu Thập thống khoái cạn chén với Nhuế Cường, nhưng không biết hắn đã hoàn toàn rơi vào tính toán của Nhuế Cường.


Quán rượu Đế Hào.

Đây cũng là một trong những quán rượu nổi tiếng của thành phố Minh Phủ.

Lúc này, đã là chín giờ tối, chính là lúc quán rượu làm ăn tấp nập nhất.

- Này, ngươi nghe nói gì không, nghe nói Lâm Thập chết rồi.

Lúc này, một đám người uống rượu đang nghị luận.

- Lâm Thập nào?

- Cha mẹ nó! Lâm Thập của tập đoàn Lâm thị! Trùm bất động sản của tỉnh Minh Hải!

Một người khác nói.

- Lão gia hỏa kia à? Chết rất tốt! Vì cái chết của hắn, cạn một chén!

Lại một người khác nói:

- Chính là lão già đó mười năm qua làm cho giá nhà tỉnh Minh Hải tăng gấp mười lần, làm hại lão tử và bạn gái không có phòng kết hôn, đành phải chia tay!

Một người góp giọng:

- Không biết hắn chết rồi, giá nhà có thể hạ hay không?

- Hạ cái rắm! Lâm Thập chết, còn có Vương Thập, Lý Thập, Trương Thập... Đám dân nghèo chúng ta, chỉ có thể ngoan ngoãn làm nô lệ cho giá nhà!

- Ai, nói cũng phải... cả vùng đất Thần Châu chứa đầy chướng khí!

- Đừng nói nữa, hôm nay không say không về!

-...

Ở bàn bên cạnh, có một đôi nam nữ.

Cô gái hỏi:

- Lâm Thập chết rồi? Làm sao có thể? Với thương thế của hắn, không thể chết được. Cái này là ta tự mình xuất thủ, ta có mười phần nắm chắc, hắn không thể nào chết như vậy.

Cô gái này, rất hiển nhiên chính là Thẩm Quân Lăng.

Tùy Qua cười nói:

- Chết thì cũng chết rồi, vốn tôi còn trông cậy hắn thay đổi chú ý, lấy một nửa tư sản còn lại ra làm tiền khám bệnh. Xem ra, hắn thật sự muốn để lại một món tiền cho người của Lâm gia.

- Vậy cũng được, không ngờ lão già như Lâm Thập cũng biết nghĩ đến con cái, tình nhân của hắn.

Tùy Qua ha hả cười nói:

- Bất kể nói thế nào, chúng ta coi như đã báo thù thành công, cũng phải cạn một chén mới được.

Thẩm Quân Lăng mở nắp chai rượu đỏ, nói:

- Tiểu đệ đệ, đây là loại rượu đỏ cực phẩm, giống như thưởng thức nữ nhân cực phẩm, cần phải cẩn thận thưởng thức, cậu mở miệng nói "cạn một chén" như vậy, có thể khiến người khác hiểu lầm đấy.

- Vậy tỷ có cạn hay không?

Tùy Qua cười hỏi.

- Đáng ghét, cậu lại muốn chiếm tiện nghi của tỷ tỷ này sao!

Thẩm Quân Lăng hừ nói, sao có thể không nghe ra ẩn ý trong lời nói của Tùy Qua.

- Nói thật, tôi không chỉ muốn chiếm tiện nghi miệng lưỡi của tỷ như vậy đâu.

Tùy Qua rất "đàng hoàng" nói:

- Nhưng, ai bảo người nào đó hiện tại công lực chưa đủ. Đợi ngày nào đó tôi có đủ thực lực và năng lực, có lẽ đến lúc đó bá vương khí bắn ra, tỷ có lẽ sẽ biết điều một chút, cúi đầu xưng thần, nâng khay ngang mày rồi.

- Nằm mơ đi!

Thẩm Quân Lăng nói:

- Muốn Thẩm Quân Lăng này cam tâm chia sẻ cậu với nữ nhân khác, đường đi của cậu còn rất xa.

- Có tiêu chuẩn sao?

Tùy Qua hỏi, nhấp một miếng rượu đỏ:

- Thật ra thì cảm giác nhấp miếng nhỏ và uống ngụm lớn không có gì khác biệt.

- Cậu đúng là đồ trâu bò, không biết thưởng thức!

Thẩm Quân Lăng cười mắng một câu, lại nói:

- Tiêu chuẩn của tỷ tỷ ta rất cao, luận võ công, ít nhất cũng phải là cao thủ Tiên Thiên bí cảnh, như vậy mới có thể khiến bổn cô nương cảm thấy có cảm giác an toàn. Bàn về tài trí, ít nhất phải là nhân vật trác tuyệt xếp trong top đứng đầu toàn cầu trong ngành nghề nào đó. Quan trọng nhất là, tướng mạo phải để tỷ tỷ ta thấy thoải mái!

- Hô....

Tùy Qua hít sâu một hơi:

- Tôi còn tưởng yêu cầu của tỷ cao bao nhiêu. Nghe tỷ nói như thế, tôi yên tâm nhiều. Đối với vi phu mà nói, muốn đạt thành những điều kiện này, dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó, tỷ cũng đừng từ chối!

- Chớ mạnh miệng.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Tránh cho đến lúc đó lại mất mặt.

*****

Bởi vì cùng là người luyện võ, Thẩm Quân Lăng biết rất rõ, Tiên Thiên kỳ không chỉ đại diện cho một lọa cảnh giới của võ thuật mà thôi, nó còn là một truyền thuyết, một thần thoại. Nhất là thanh thiếu niên như Tùy Qua, không có tích lũy phong phú, muốn đột phá Tiên Thiên kỳ, tựa hồ là người si nói mộng mà thôi. Không thể nào, căn bản không thể nào!

Nhưng, Thẩm Quân Lăng sở dĩ nói lên yêu cầu như thế, cũng không phải vô căn cứ, mà là có liên quan đến xuất thân gia đình của nàng.

Đừng thấy Thẩm Quân Lăng hiện tại làm việc gì, người của gia tộc cũng không nhúng tay vào, nhưng nếu như nàng lập gia đình... , nhất định phải nhận được sự đồng ý của cha mẹ và gia gia. Nếu không nghe lời, với tác phong làm việc của Thẩm gia, một khi nàng lấy người không được gia tộc tán đồng, mà nàng muốn kiên trì... , như vậy nam nhân kia nhất định sẽ bị người của gia tộc giết chết! Đây chính là tác phong làm việc của Thẩm gia.

Nhưng, nếu như vị hôn phu tương lai mà nàng chọn lựa là cường giả Tiên Thiên kỳ, như vậy người của Thẩm gia nhất định sẽ vô cùng hoan nghênh. Không có một người nào, không có một gia tộc nào, lại cự tuyệt một cao thủ Tiên Thiên kỳ đưa tới cửa. Nhất là, hiện giờ trong đám hậu bối của Thẩm gia cũng không có cao thủ Tiên Thiên kỳ quật khởi, đây cũng là đau buồn âm thầm trước mắt của Thẩm gia.

Không có cao thủ Tiên Thiên kỳ trấn giữ, Thẩm gia không tính là "thế gia" chân chính, nhiều lắm chỉ có thể coi là một võ lâm gia tộc, địa vị sẽ hoàn toàn bất đồng với hiện tại.

Người mạnh là vua, đây không chỉ là quy tắc của một mình Thẩm gia, mà là quy tắc của toàn bộ thế giới.

Người bình thường như thế, người tu hành cũng như thế.

- Tôi cũng không phải nói bốc nói phét, mà là tôi nhất định sẽ làm được!

Tùy Qua cuồng ngạo nói:

- Nếu như tỷ thật sự có hứng thú với Tiên Thiên kỳ như vậy, đến lúc đó, tôi sẽ nhường cho tỷ trở thành Tiên Thiên kỳ cường giả!

Mặc dù trước mắt Tùy Qua không có gì nắm chắc đối với đột phá Tiên Thiên kỳ, nhưng trước mặt nữ nhân, nam nhân lúc nào cũng tự cao tự đại.

- Vậy thì mỏi mắt mong chờ vậy.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Nhưng, trước mắt cậu chí ít thỏa mãn một điều kiện.

- Cái nào?

- Ít nhất dáng người của cậu cũng không tệ lắm.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Có thể nhìn được.

Tùy Qua vốn vui mừng, nhưng ngay sau đó cau mày nói:

- Cái gì gọi là có thể nhìn được? Dáng người của tôi, đi làm Ngưu Lang cũng đúng quy cách, tỷ còn có gì chê trách chứ.

- Nếu cậu thật sự làm được Ngưu Lang... , tỷ tỷ có thể suy nghĩ đến việc chiếu cố việc buôn bán của cậu.

Thẩm Quân Lăng ha hả cười nói.

Đúng vào lúc này, một nhân viên phục vụ đang cầm một bình rượu đỏ đi tới, nói với Thẩm Quân Lăng:

- Tiểu thư, bên kia có vị tiên sinh tặng một bình rượu cho cô, muốn tôi mở giúp cô không?

- Đợi một chút...

Tùy Qua nói:

- Ngươi tin chắc không phải một vị nữ sĩ tặng đấy chứ?

Người phục vụ rất lễ phép nói:

- Tôi tin chắc.

Thẩm Quân Lăng cười ha hả, nhìn bình rượu trong tay người phục vụ, nói:

- Phiền anh trả lại cho vị tiên sinh kia, bình thường tôi không uống loại rượu kém cỏi như vậy.

Người phục vụ có chút buồn bực, trong lòng tự nhủ chai rượu này không sai biệt lắm đáng giá một vạn đồng, đâu có rẻ? Chẳng qua, khi ánh mắt của hắn rơi xuống bình rượu Lafite cực phẩm mà Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua đang uống, nhất thời trong lòng lộp bộp, khó trách người ta nói chai rượu này "kém cỏi", nếu so sánh, thật đúng là như vậy.

Nếu là những người khác uống loại rượu này, người phục vụ đại khái còn có thể hoài nghi có phải uống rượu giả hay không, nhưng nhân vật như Thẩm Quân Lăng, sợ rằng cầm một bình rượu giả uống, cũng không có ai hoài nghi đây là một bình rượu giả.

Cho nên, người phục vụ đành phải xám xịt thối lui, cầm bình rượu trả lại.

- Ai, thật không ngờ, Thẩm tỷ tỷ lại là loại nhân vật hoa thấy hoa nở, xe gặp xe chở, uống rượu đưa rượu.

Tùy Qua thở dài nói:

- Làm sao không có nữ nhân nào có ánh mắt sáng như tuyết, đưa một chén rượu cho Tùy Qua này! Thật là buồn bực!

- Không có cách nào, ai kêu Thẩm tỷ tỷ của cậu là một vưu vật.

Thẩm Quân Lăng rất tự tin ưỡn thẳng ngực.

Dĩ nhiên, thật sự nàng có cơ sở tự tin.

- Chúng ta đi thôi.

Tùy Qua nói với Thẩm Quân Lăng:

- Lâm Thập cũng đã chết, không làm ăn gì nữa, nên rời Minh Phủ thôi.

- Quỷ hẹp hòi, không phải vì không có ai đưa rượu nên muốn đi chứ.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Nếu quả thật như vậy, vậy tỷ tỷ sẽ rót cho cậu một chén rượu, đưa đến khóe miệng cậu, có được không?

- Dùng miệng tỷ làm chén rượu thì hay hơn.

Có rượu nên can đảm, lúc này Tùy Qua cũng dám đùa giỡn Thẩm Quân Lăng rồi.

- Thật sao? Cậu can đảm như vậy từ lúc nào vậy?

Thẩm Quân Lăng nói:

- Tôi có thể dùng miệng làm chén rượu cho cậu, nhưng phải để tôi chụp một tấm hình.

- Tại sao phải chụp hình?

Tùy Qua hỏi.

- Tôi dùng miệng làm chén rượu, thua thiệt lớn như vậy, dĩ nhiên chỉ có thể lấy thân báo đáp cho cậu. Nhưng đành phải ủy khuất Đường tỷ tỷ của cậu lui xuống phía sau, tấm hình này dĩ nhiên là minh chứng tốt nhất.

Thẩm Quân Lăng thản nhiên nói.

Tùy Qua bất đắc dĩ nói:

- Tôi chỉ nói giỡn tôi.

- Nhưng tôi rất chân thành.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Miệng nhỏ của ta, bất cứ lúc nào cũng chờ đợi làm chén rượu cho cậu.

Tùy Qua im lặng, tại sao mỗi lần "đùa giỡn"Thẩm Quân Lăng, người thất bại đều là hắn.

Ngay vào lúc này, một thanh niên khí độ bất phàm, mặt đầy nụ cười đi tới, phía sau hắn còn mang theo mấy người hầu, một người phục vụ. Trong tay người phục vụ bưng một cái khay, phía trên đặt một bình Lafite, còn có mấy cái chén thủy tinh sang trọng.

Thanh niên đi tới trước mặt Thẩm Quân Lăng, nói:

- Vị tiểu thư này quả nhiên có phẩm vị, trừ cực phẩm Lafite ra, tựa hồ những loại khác cũng không thuận mắt. Nhưng, vừa vặn chỗ tôi cũng có một bình Lafite cực phẩm, hơn nữa tôi còn có người pha rượu tốt nhất, còn có chén thủy tinh có tính chất đặc biệt. Nếu tiểu thư rất hân hạnh được đón tiếp, tôi muốn mời lên trên lầu uống một chén, nơi này quá ồn ào.

Tùy Qua vừa nhìn thấy thanh niên này đã tức giận.

Người này thoạt nhìn giống như dạng thư sinh trói gà không chặt, đẹp trai hơn hắn. Ngoài ra, hắn vừa đến đây đã muốn cua Thẩm Quân Lăng, hoàn toàn không để ý đến Tùy Qua, như vậy Tùy Qua làm sao không tức giận cho được.

- Rượu của anh cũng không tệ. Chẳng qua tôi không thích uống rượu của anh mà thôi.

Thẩm Quân Lăng cười nói:

- Tôi vẫn thích uống rượu cùng chồng mình, cho dù dùng loại chén thủy tinh này, cho dù uống từng ngụm nuốt chửng.

- Hắn... là chồng cô?

Thanh niên lúc này mới chú ý tới Tùy Qua, trong mắt hiện lên ánh lửa ghen tỵ.

- Ừ.

Thẩm Quân Lăng ra vẻ đáng thương nói:

- Hơn nữa người ta còn là bà ba của hắn, van xin hắn cho người ta chuyển thành chính thê cũng không được.

Mặc dù biết rõ nàng đang nói dối, nhưng Tùy Qua vẫn cảm thấy trong lòng rất cao hứng, Thẩm Quân Lăng này thật đúng là biết kiếm thể diện cho hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)