Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0212

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0212: Hiểu lòng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Dĩ nhiên, cử động lần này có thể đắc tội với Bùi gia, nhưng Thẩm Thái Sùng, Thẩm gia còn muốn sau này nhận được chỗ tốt, đôi khi còn cần mạo hiểm một chút.

Nhìn lão địa chủ cùng Ngưu Tiểu Hoa lên xe rời đi, trong lòng Tùy Qua thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần hai người bọn họ an toàn, Tùy Qua có thể buông tay hành động.

Nhưng chỉ chốc lát sau, Bùi Thường Phong lại nói:

- Ta đã cho thấy thành ý. Hiện tại, ngươi cũng nên biểu thị thành ý đi!

- Chờ bọn họ đến thành phố Đông Giang, các ngươi cần cái gì, ta đương nhiên sẽ đưa cho các ngươi.

Tùy Qua tính toán trì hoãn thời gian.

- Hừ!

Bùi Thường Phong đột nhiên phát ra một tiếng tức giận:

- Ngươi không lừa gạt được lão phu đâu!

- Sinh tử của ta đã nằm trong tay các ngươi, làm sao còn dám lừa gạt các ngươi.

Tùy Qua vội vàng nói, trong lòng thầm nghĩ xem ra lão già này cũng không dễ lừa gạt. Kế hoãn binh này có lẽ không diễn nổi nữa. Nhưng, đối phương chịu để lão địa chủ và Ngưu Tiểu Hoa rời đi, đối với Tùy Qua mà nói, đã là vượt quá dự liệu rồi.

- Ngươi biết là tốt rồi.

Thần sắc Bùi Thường Phong hơi hòa hoãn:

- Lão phu đương nhiên không thể ở đây chờ người của ngươi bình yên tới thành phố Đông Giang. Cho nên, hiện tại tốt nhất ngươi nên biểu thị thành ý. Bằng không, người của ngươi, rất có thể không tới nổi thành phố Đông Giang!

- Trước tiên nói một chút về suy nghĩ của các ngươi đi?

Tùy Qua nói, bắt đầu biểu hiện tương đối phối hợp, trên thực tế lại bắt đầu dùng nói nhảm để trì hoãn thời gian:

- Các ngươi muốn ta ở đây làm nông phu trồng linh thảo cho các ngươi, còn cần ta làm gì khác? Hơn nữa, ta có quyền lợi gì? Cho dù làm công cho các ngươi, ta nghĩ cũng nên có nhân quyền, tiền lương đãi ngộ tối thiểu nhất? Nói đơn giản, chính là chỗ tốt, ta rút cuộc có thể có được chỗ tốt gì? Dĩ nhiên, nếu như ngươi không cho ta chỗ tốt, ta cũng chỉ có thể chịu đựng, nhưng tính tích cực lao động khẳng định cũng không cao...

Bùi Thường Phong nghe không hiểu ra sao, nhưng lại cảm thấy Tùy Qua đích xác đang "phối hợp", đành phải nhẫn nại lắng nghe, nhưng càng nghe hắn lại càng hồ đồ, rốt cục không nhịn được cắt đứt lời của Tùy Qua:

- Chớ nói nhảm nhiều như vậy! Tóm lại, nếu ngươi phục vụ cho Bùi gia chúng ta, chỗ tốt khẳng định không thể thiếu ngươi. Hơn nữa, nếu như ngươi nghe lời, chúng ta có thể cho ngươi làm khách khanh của Bùi gia chúng ta, địa vị cao cả, ngươi còn cái gì không hài lòng!

- Khách khanh, khách khanh là cái gì?

Tùy Qua ra vẻ rất động tâm, đồng thời thầm khen tài nghệ biểu diễn của mình thật đúng là không tệ.

- Khách khanh, chính là khách nhân tôn quý nhất của Bùi gia chúng ta, địa vị cao cả, có thể ngồi ngang hàng với Tiên Thiên cao thủ. Dĩ nhiên, chỉ có ngươi tận tâm tận lực làm việc cho Bùi gia chúng ta, chúng ta mới có thể thừa nhận địa vị khách khanh của ngươi.

Trong lòng Bùi Thường Phong rất phiền não, nhưng lại không ngại giải thích cho Tùy Qua, tránh cho tiểu tử này thay lòng.

- Thế nào, cảm giác đãi ngộ này thật sự không tệ đúng không.

Tùy Qua ra vẻ suy nghĩ nói:

- Ngài đừng nóng vội, ta cảm giác thật sự động tâm. Khách khanh, nghe rất uy phong. Như vậy, nếu như ta làm khách khanh, có phải cũng có thể sai sử người của Bùi gia các ngươi hay không?

- Dĩ nhiên, Tiên Thiên kỳ trở xuống, đến lúc đó mặc cho ngươi sai khiến!

Bùi Thường Phong vội vàng nói, muốn Tùy Qua hoàn toàn tâm động.

- Rất tốt.

Tùy Qua nói, ánh mắt nhìn về phía Nhuế Cường:

- Sau này, cả ngày ta sẽ sai khiến ngươi! Hắc...

Trong lòng Nhuế Cường chợt trầm xuống, thầm kêu một tiếng "chán nản".

Nếu quả thật để cho tiểu tử này trở thành khách khanh của Bùi gia, như vậy sợ là hắn không còn cách nào lăn lộn tiếp nữa ở Bùi gia. Đến lúc đó tiểu tử này tùy tiện tìm một lý do, chỉ sợ có thể đày ải hắn, thậm chí tìm cơ hội cạo chết hắn.

Nhưng Nhuế Cường không khỏi nghĩ quá xa. Đầu tiên, Tùy Qua còn chưa có ý định gia nhập vào Bùi gia; tiếp theo, cho dù gia nhập, muốn trở thành khách khanh, sợ rằng cũng cần con đường rất dài phải đi.

Nhưng Nhuế Cường nhất thời không nghĩ được nhiều như vậy, hắn chỉ lo lắng đến lúc đó sẽ bị Tùy Qua cạo chết. Thương hại hắn tính toán cả đời, không ngờ lại bị gậy ông đập lưng ông, nếu tiểu tử này thật sự trở thành khách khanh của Bùi gia, đương nhiên sẽ báo mối thù "bắt cóc" hôm nay.

- Ngươi còn muốn nói cái gì?

Bùi Thường Phong hỏi:

- Nếu không còn nghi vấn nào khác thì lấy linh dược ra đi.

Kế hoãn binh, đã sắp diễn không nổi nữa.

Ngay vào lúc này, điện thoại của Tùy Qua chợt vang lên, xuất hiện một dòng tin nhắn.

Là Thẩm Quân Lăng gửi tin tới!

Nội dung tin nhắn chỉ có bốn chữ:

- Đã nhận được người.

Tùy Qua nhất thời vui mừng.

Thẩm Quân Lăng à Thẩm Quân Lăng, thật không hổ là một nữ nhân thông minh, thật là có chút hiểu lòng hắn.

Trong thời điểm giành giật từng giây này, nàng không chỉ có hiểu tâm tư của Tùy Qua, hơn nữa còn đi trước một bước thay Tùy Qua hoàn thành công việc.

Nhận được người!

Vậy Tùy Qua có thể đập nồi dìm thuyền, quyết đánh đến cùng rồi!

Với tâm tính của Tùy Qua, đương nhiên không thể ở lại Bùi gia, làm "nông dân" cho bọn hắn.

Nhưng thần sắc của Tùy Qua vẫn không biến hóa, lấy từ cabin xe tải ra một ống thủy tinh hình tròn dài hơn một thước, cẩn thận dùng hai tay nâng lên, sau đó nhẹ nhàng ném cho Bùi Thường Phong, cười nói:

- Đây là linh dược dùng bào tử phấn của linh thảo Ngũ Hành bổ thiên chi luyện chế mà thành, kỳ danh là "Mỉm cười thăng thiên tán:, ngài có thể xem một chút.

- Mỉm cười thăng thiên tán?

Bùi Thường Phong cau mày nói:

- Đây là linh dược gì?

- Chính là sau khi dùng, có thể làm cho người nhanh chóng thăng thiên.

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Dược hiệu kinh người, hơn nữa còn có thể nổ tung.

- Nổ tung?

Bùi Thường Phong mới vừa sửng sốt, đã nhìn thấy trong tay ánh lửa chợt lóe, ống thủy tinh đột nhiên phát ra một tiếng nổ mạnh sống như sấm rền.

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, linh dược trong tay Bùi Thường Phong đột nhiên nổ tung.

Hơn nữa uy lực bạo tạc cực lớn, hết sức kinh người.

Xung quanh người Bùi Thường Phong, nhất thời bị tạc ra một hố tròn cực đại.

Cát bay đá chạy, mùi thuốc súng tràn ngập.

Không thể không nói, bom hiện nay đúng là làm rất khá. Thể tích nhỏ, uy lực lớn, hơn nữa nổ tung cực kỳ dễ dàng.

Cái gọi là "linh dược", chỉ chớp mắt đã biến thành bom.

Hơn nữa, lời nói của Tùy Qua là nửa thật nửa giả. Đúng là, trong ống thủy tinh đựng bào tử phấn Ngũ Hành bổ thiên chi, nhưng không phải là linh dược, mà là độc dược, thậm chí còn đáng sợ hơn độc dược. Đây là bào tử phấn Tùy Qua đặc biệt thu thập, từng thí nghiệm trên người Tà lang trung Bùi Nguyên Chí, sau này được Tùy Qua "cải biến", sinh mệnh lực càng trở nên tràn đầy, càng thêm cuồng bạo.

Về phần mô hình quả bom nhỏ, là thông qua con đường của Sơn Hùng mua được.

Hơn nữa, bom, thuốc nổ không chỉ có một chút như vậy, những thứ Tùy Qua mang đến trong xe tải, tựa hồ cũng là những đồ này.

*****

Bởi vì quả bom do Tùy Qua chế tạo, cho nên trong nháy mắt trước khi nó nổ tung, Tùy Qua cũng đã lui về phía sau, vì vậy né tránh được phần lớn uy lực bạo tạc.

Đám người Bùi Thường Phong và Nhuế Cường đứng mũi chịu sào nhận phần lớn lực lượng bạo tạc.

Nhất là Nhuế Cường, bởi vì tu vi mới chỉ là Luyện Khí hậu kỳ, cho nên trong nháy mắt chân khí trong cơ thể căn bản không cách nào chống đỡ luồng bạo tạc mãnh liệt này, cả người nhất thời bị khí lãng bạo tạc thổi tung. Nhưng, bởi vì cũng là Luyện Khí trung kỳ, cho nên nhìn dáng dấp có lẽ không chết hẳn, nhưng gương mặt tuấn tú của hắn coi như bị phá hủy hoàn toàn.

Tùy Qua thầm kêu một tiếng đáng tiếc.

Bởi vì đòn sát thủ thật sự của Tùy Qua không phải ở quả bom, mà nằm trong bào tử phấn Ngũ Hành bổ thiên chi trong ống thủy tinh.

Những bào tử phấn này giống như sương khói, theo khói thuốc súng tản ra, nhìn như không có gì uy hiếp, nhưng nếu như không phòng bị, một khi hút vào đường hô hấp, đó chính là cơn ác mộng bắt đầu.

Những nơi ấm áp, ươn ướt như lỗ mũi, lồng ngực sẽ là nơi tốt nhất để bọn chúng "điên cuồng".

Người từ Luyện Khí kỳ trở xuống, hút vào chỉ có một con đường chết.

Cho dù là Luyện Khí kỳ, thậm chí là Tiên Thiên kỳ, một khi không cẩn thận hút vào, cũng sẽ vô cùng khó giải quyết.

Nếu là người tu hành Luyện Khí kỳ, sau khi hút vào, không lập tức bức ra, đợi hệ sợi bào tử xâm nhập vào não bộ thần kinh, chiếm cứ khống chế não bộ của người tu hành, như vậy chắc chắn sẽ chết.

Bùi Nguyên Chí, chính là ví dụ tốt nhất.

Chỉ có điều, khi bạo tạc phát sinh, không có người nào xung quanh sẽ nghĩ tới bên trong "Mỉm cười thăng thiên tán" mới thật sự là đòn sát thủ. Rất nhiều người còn đang cảm thấy may mắn vì mình có thân thể hộ thể, khi bạo tạc chỉ có thể làm cho bọn hắn bị thương ngoài da, hoàn toàn không cảm thấy bọn họ đã hút vào bào tử phấn của Ngũ Hành bổ thiên chi. Bởi vì những thứ này không phải là độc dược, trong lúc nhất thời không dễ dàng phát giác.

Đợi đến khi nhận thấy cũng đã muộn!

Nhưng trong chốc lát, liền có người nhận ra dị thường, chỉ cảm thấy trong lồng ngực, trong đầu vô cùng ngứa ngáy, tựa hồ có vật gì điên cuồng "lớn lên" bên trong, giống như hạt giống hấp thu đầy đủ dưỡng khí, chất dinh dưỡng, bắn tán loạn ra sinh mệnh lực cường đại, lập tức sẽ từ trong đó chui ra!

Người ở đây, ít nhất cũng là Luyện Khí sơ kỳ, sau khi nhận thấy dị biến, lập tức "bức độc", nhưng bào tử phấn của Ngũ Hành bổ thiên chi cũng không phải là độc dược, không phải dễ dàng bị ép r ra như vậy. Hơn nữa, bào tử phấn Ngũ Hành bổ thiên chi bắn ra sinh cơ, ngoại trừ cần dưỡng khí, nhiệt độ ra, càng cần phải hấp thu Ngũ Hành khí. Mà người tu hành, thuộc tính chân khí, tu vi đều có chỗ bất đồng, nhưng cũng không nằm ngoài phạm vi ngũ hành, cho nên, những chân khí này cố nhiên có thể giết chết một số bào tử, nhưng cũng sẽ khiến những bào tử khỏe mạnh sinh trưởng.

Tỷ như, thuộc tính chân khí của một người là hỏa thuộc tính, hỏa khắc kim, cố nhiên có thể dễ dàng giết hết bào tử kim linh chi, nhưng lại không dễ dàng giết hết bào tử thủy linh chi, ngoài ra hỏa sinh thổ, chân khí hỏa thuộc tính rất dễ dàng bị thổ linh chi hấp thu, hơn nữa nhanh chóng lớn mạnh. Tóm lại, dùng chân khí giết hết bào tử phấn đã bắt đầu sinh trưởng, chẳng khác gì diệt lửa phía tây, lại tăng thêm hỏa thế phía đông, đến cuối cùng hơn phân nửa là bị giết chết.

Đúng như Tùy Qua suy đoán, chỉ chốc lát sau, những người của Bùi gia liền bắt đầu kêu rên, sau đó cười rộ giống như nổi điên.

Mỉm cười thăng thiên tán.

Khi nụ cười quỷ dị hiển hiện trên mặt bọn họ, cũng chính là khi bọn họ mỉm cười thăng thiên.

Chết người hơn là, nhân lúc bạo tạc, Ảnh Phong cũng bắt đầu thi triển ra thuật ám sát đánh lén vô song của nó, trong khoảnh khắc đã tập kích mười mấy người, nọc ong mãnh liệt trí mạng, nhất thời khiến cho mấy người chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ!

Bùi Thường Phong thấy tình hình này, sát cơ đại thịnh, lập tức muốn chém rụng tay chân Tùy Qua rồi mới nói!

Chỉ có điều, khi Bùi Thường Phong đang muốn xuất thủ, liền phát hiện bên trong thân thể mình có cái gì không đúng. Trong lồng ngực, tựa hồ mọc ra thứ gì, hơn nữa vật này đang đang nhanh chóng lan tràn, nhưng tuyệt đối không phải độc dược.

Đáng chết!

Bùi Thường Phong thầm mắng một tiếng, đành phải tạm thời bỏ qua cho Tùy Qua, lập tức dùng Tiên Thiên chân khí giết hết những thứ cổ quái này. Đồng thời, vội vàng dùng thần thức nhìn thấu trong thân thể, nhất thời nhận thấy những bào tử phấn này là vật sống, sinh trưởng trong cơ thể hắn, sinh ra hệ sợi của Ngũ Hành bổ thiên chi. Thấy tình huống này, cho dù Bùi Thường Phong là Tiên Thiên cao thủ, cũng sợ hết hồn, sau đó vội vàng toàn lực ứng phó, giết sạch những thứ đáng chết này trong cơ thể.

Nhờ chút công phu này, Tùy Qua có thời gian nghỉ ngơi, sau đó lặp lại chiêu cũ, dùng dược lực của hạt giống Niếp Không thảo bay lên trời.

Mặc dù lặp lại chiêu cũ, nhưng chỉ cần có hiệu quả là được, Tùy Qua sẽ không lựa chọn sử dụng một số chiêu thức đẹp mắt mà không có thực chất trong thời khắc sinh tử.

Người của Bùi gia thấy Tùy Qua bay bổng lên giữa không trung, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó chửi ầm lên. Nhưng lại không thể làm gì, cho dù là cao thủ Tiên Thiên kỳ, cũng không cách nào vọt lên trên không.

Trong lòng Tùy Qua vừa thấy may mắn, nhưng cũng có chút lo sợ bất an:

- Chẳng lẽ Bùi gia chỉ có một Tiên Thiên cao thủ như vậy?

Ý nghĩ này mới vừa xuất hiện, lập tức thấy hai bóng người từ ngọn núi sau lưng Bùi gia sơn trang vọt lên, thân pháp tốc độ cực nhanh, phát ra tiếng xé gió bén nhọn.

Tiên Thiên cao thủ!

Hơn nữa còn là hai người!

Người ta nói ngã một lần khôn hơn một chút, lời này quả nhiên không sai.

Người của Bùi gia biết Tùy Qua có thể giống như quỷ hồn "phiêu đãng" lên không trung, cho nên cũng sớm đã mai phục ở chỗ cao của hai Tiên Thiên cao thủ. Từ trên cao nhìn xuống, với tu vi của hai người này đương nhiên có thể bắt được Tùy Qua.

- Tiểu Ngân Trùng...

Tùy Qua đã sớm biết không dễ dàng thoát thân như vậy, cho nên đến hiện tại mới xuất thủ đòn sát thủ Tiểu Ngân Trùng.

Tiểu Ngân Trùng từ trên người Tùy Qua bắn nhanh ra, trong khoảnh khắc hóa thành quái vật khổng lồ, sau đó ngẩng đầu, cái bụng trướng lên, từ trong miệng phun ra một số "rác rưởi" cổ quái, bắn nhanh về hướng hai Tiên Thiên cao thủ của Bùi gia.

Tiểu Ngân Trùng, giống như một cái súng máy phun ra "rác rưởi", phun toàn bộ mọi thứ trong bụng ra ngoài.

Nhưng, những "rác rưởi" này không phải là đồ bỏ đi, mà là thuốc nổ và bom mà Tùy Qua đã mua. Mặc dù Tùy Qua cũng là người tu hành, nhưng hắn không đơn thuần mê đắm tu vi và cảnh giới, có lúc những thứ như thuốc nổ và bom, nếu biết lợi dụng thích đáng có lẽ sẽ phát huy ra công dụng rất lớn.

Tóm lại, theo Tùy Qua thấy, bất luận là thủ đoạn gì, chỉ cần có thể đạt được mục đích, đó chính là thủ đoạn tốt.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)