Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0264

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0264: Giác ngộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chính bởi vì phụ tử Tống thị cảm thấy chuyện này thật ra không quá thua thiệt, cho nên mới quyết định đồng ý.

Chỉ trong hai ba ngày, phụ tử Tống thị đã chuẩn bị kỹ càng, sau đó an bài một cuộc họp ban giám đốc, để Tùy Qua xuất hiện, đồng thời tuyên bố với các thành viên thay đổi trọng đại này.

Thành thật mà nói, Tùy Qua cũng không thích xuất hiện trong hội nghị như vậy, nhưng cũng biết hôm nay nhất định phải đi.

Cho nên, Tùy Qua mới dẫn theo Mắt Kiếng, hai người lái xe đến thành phố Tây Giang.

Trên đường đi, Mắt Kiếng rất hưng phấn nói:

- Lão bản, cậu thật quá trâu bò! Lúc trước cậu nói muốn hợp tác với hãng dược Thiên Phách, tôi còn tưởng cậu nói giỡn, dù sao người ta cũng là công ty thị trường, cho dù muốn hợp tác, khẳng định cũng là lựa chọn phương thức thâu tóm công ty của chúng ta. Ai ngờ, chỉ chớp mắt cậu lại tìm được hãng dược Tống thị, hơn nữa nhanh như vậy đã đạt thành hiệp nghị hợp tác, tôi thật sự không bội phục cậu cũng không được!

- Không phải tôi trâu bò, mà là thuốc dán của chúng ta trâu bò.

Tùy Qua nói:

- Bọn họ coi trọng tiềm lực phát triển của Đế Ngọc cao, cho nên mới quyết định hợp tác với chúng ta, bọn họ không phải người ngu.

- Hắc, cũng đúng.

Mắt Kiếng nói:

- Nhưng, lúc trước Tống thị không phải vẫn có địch ý với chúng ta, còn làm ra những cử động, rõ ràng nhắm vào công ty chúng ta. Làm sao chỉ chớp mắt, lại muốn hợp tác với chúng ta, hơn nữa còn cho chúng tôi trực tiếp nhập cổ phần, chuyện này đúng là chuyện tốt. Phương thức nhập cổ phần có thể tốt hơn bị người ta thu mua.

- Điều này cũng không có gì kỳ quái.

Tùy Qua không quan tâm hơn thua nói:

- Mắt Kiếng anh làm ăn lâu như vậy, chẳng lẽ còn không nhìn thấu hay sao. Trên mặt trận làm ăn, không có gì hơn tranh giành ích lợi. Lúc trước hãng dược Tống thị cảm nhận được uy hiếp của chúng ta, cho nên ban đầu mới vận dụng số lượng lớn kim tiền, chuẩn bị uy hiếp, bóp chết chúng ta từ trong trứng nước, ai ngờ chúng ta chuyển bại thành thắng, lượng tiêu thụ của Đế Ngọc cao lại càng không thể tốt hơn. Hãng dược Tống thị thấy không có cách nào bóp chết chúng ta, chỉ có thể chọn lựa con đường hợp tác.

- Lão bản nói rất thấu triệt.

Mắt Kiếng vuốt đuôi nịnh bợ.

- Mắt Kiếng, anh cũng chuẩn bị sẵn sàng đi.

Tùy Qua lại nói:

- Chuẩn bị trở thành tổng giám đốc của hãng dược Tống thị.

- Cái gì?

Mắt Kiếng thoáng chốc run tay, chiếc xe nhất thời cũng lao vút đi, hắn tưởng lỗ tai mình có vấn đề.

Những lời này của Tùy Qua thật sự quá rung động.

- Lão bản... cậu đang nói đùa sao?

Mắt Kiếng hỏi.

- Anh cho tôi đang nói đùa sao?

Tùy Qua hỏi ngược lại.

- Ngu ngốc.

Ngay vào lúc này, một chiếc xe thể thao Lamborghini màu vàng nhanh chóng vượt qua chiếc xe Santôina 3000 của Tùy Qua và Mắt Kiếng, hơn nữa bên trong có một công tử ca dựng ngón giữa về phía Mắt Kiếng và Tùy Qua, hơn nữa cao giọng la mắng, hình thái cực kỳ lớn lối.

Sau khi mắng xong, công tử ca kia còn lượn một đường chữ S, sau đó mới dùng tư thái người thắng nghênh ngang rời đi.

- Khốn khiếp, đợi làm xong việc, tôi sẽ tìm người giết chết hắn, lại dám trêu lão bản...

Mắt Kiếng hùng hổ nói, nếu không phải vì xe quá kém, Mắt Kiếng đã lập tức vượt qua, sau đó đánh bay cả người lẫn xe.

- Được rồi.

Tùy Qua nói:

- Tranh giành ý khí như vậy, không đáng.

- Lão bản, chính là chiếc xe này không thể tranh khí.

Mắt Kiếng nói.

- Anh muốn đổi xe khác sao?

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Công ty dược Watson của chúng ta có quy mô như vậy, để anh lái một chiếc Santôina đã là rất tốt rồi. Chẳng lẽ anh còn muốn lái loại xe thể thao gì đó mới đã nghiền hay sao?

- Ài, dù sao tôi cũng là tổng giám đốc điều hành mà.

Mắt Kiếng buồn khổ nói:

- Cậu không biết, mỗi lần tôi đi tán gái, vừa bắt đầu còn thuận buồm xuôi gió, nhưng mỗi lần muốn dẫn con bé rời đi, người ta vừa nhìn tôi lái chiếc xe này, lập tức không tin tôi là tổng giám đốc điều hành của công ty dược, lập tức nói bye bye với tôi. Người ta còn nói, người lái xe này, căn bản không thể làm nàng ướt át, nhất định cả đời làm lưu manh.

- Cha mẹ nó! Anh thật là không có tiền đồ!

Tùy Qua nói:

- Tốt xấu gì anh còn có xe hơi để đi, tôi là lão bản mà cũng chỉ có một chiếc xe đạp, chẳng lẽ tôi cũng không đi tán gái được sao.

Nói tới đây, Tùy Qua đồng học cũng có chút dương dương tự đắc.

Dù sao, cũng không phải tất cả mọi người có thể cưỡi một chiếc xe lại tán được một muội muội xinh đẹp như Đường Vũ Khê.

- Lão bản, không phải ai cũng có mị lực giống như cậu, đúng không?

Mắt Kiếng nói:

- Ai bảo cậu đẹp trai như vậy.

Tùy Qua nghe lời này, quả nhiên cảm thấy thoải mái, nói:

- Được. Chờ sau khi anh làm tổng giám đốc của hãng dược Tống thị, sẽ cho anh một chiếc xe tốt. Nhưng chi phí khấu trừ vào tiền hoa hồng cuối năm!

Mắt Kiếng nghe lời này, nhất thời im lặng.

Từ Đông Giang đến Tây Giang, chỉ cách một con sông.

Cho nên, sau khi qua cầu, rất nhanh đã đến.

Đầu đường, Tùy Qua nhìn thấy chiếc xe Lamborghini lúc trước bị cảnh sát giao thông cản lại, rất hiển nhiên là vì vượt quá tốc độ.

Lúc này, công tử ca ngồi trong xe đang kêu gào với cảnh sát giao thông:

- Mẹ kiếp, mắt mày mọc trên đít sao? Không nhìn thấy biển số xe của lão tử sao? Nói cho mày biết, bác tôi chính là Phó thị trưởng thường vụ thành phố Tây Giang! Cha tôi là...

- Thật xin lỗi, mời xuống xe, tiếp nhận giấy phạt.

Viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi tựa hồ rất kiên trì nguyên tắc.

- Mày tới đây. Tới gần chút nữa.

Công tử ca nói với viên cảnh sát giao thông. Viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi không biết công tử ca muốn làm gì, không thể làm gì khác hơn là tới gần, sau đó chuẩn bị viết giấy phạt cho hắn.

Bốp!

Đúng lúc này, lại thấy tên công tử ca hung hăng tát viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi, khiến hắn lảo đảo một cái, cái mũ trên đỉnh đầu cũng bị đánh bay.

- Khốn khiếp, tên cảnh sát giao thông nhãi nhép thật sự muốn chết sao!

Công tử ca mắng.

Viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi bị một tát này tỉnh mộng, nhưng cũng đằng đằng sát khí, xem dáng vẻ rõ ràng tính toán cho vị công tử ca này một chút giáo huấn rồi.

Tùy Qua có chút thích thú nhìn cảnh tượng này, trong lòng thầm khen viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi có chút cốt khí.

Bốp!

Khi viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi đang muốn động thủ, đột nhiên bên cạnh nhanh chóng nhảy tới một người, hung hăng tát lên mặt hắn.

Viên cảnh sát giao thông đáng thương, lần thứ hai bị ăn bạt tai.

Nhưng người tát hắn, không phải là công tử ca kia, mà là một người cảnh sát giao thông khác, hơn nữa còn là một đội trưởng. Tên cảnh sát giao thông đội trưởng nhìn về phía công tử ca cười nói:

- Thường công tử, ngài muốn tới thành phố Tây Giang sao? Sao ngài không báo trước một tiếng, nếu không tôi đã cho người mở đường cho ngài rồi.

- Hừ!

Công tử ca hừ một tiếng, ánh mắt vẫn nhìn viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi, hiển nhiên không tính toán bỏ qua.

Viên cảnh sát giao thông đội trưởng nhìn ra ý tứ của vị Thường công tử, tiếp tục cười nói:

- Hắn mới tới, không nhận ra Thường công tử, nếu không, nào dám chặn xe của ngài.

*****

Thường công tử đưa tay chỉ viên cảnh sát giao thông, nói:

- Tới đây!

Viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi ôm mặt, do dự.

Vị đội trưởng kia thấp giọng nói bên tai:

- Mẹ kiếp! Lý Tiểu Quý, cậu muốn chết cũng đừng liên lụy đến lão tử! Khốn khiếp, cậu chọc ai không chọc, cậu lại chọc vào loại này. Nếu cậu đắc tội với Thường công tử, tôi bảo đảm ngày mai cậu chắc chắn sẽ mất việc!

Cảnh sát giao thông trẻ tuổi vừa nghe, nhất thời sắc mặt đại biến.

- Mẹ kiếp, còn chưa cút tới đây! Có phải thật sự muốn mất việc không?

Công tử ca quát về phía viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi.

Bị công tử ca quát như vậy, cảnh sát giao thông trẻ tuổi càng lo lắng, đành phải kiên trì đi tới.

Lúc này trong tay công tử ca đã cầm một điếu thuốc, hắn phun khói thuốc lên mặt viên cảnh sát giao thông, hài hước cười nói:

- Làm sao, kiên trì nguyên tắc có phải rất thoải mái hay không? Đáng tiếc, mắt chó đui mù kiên trì nguyên tắc, sẽ chỉ khiến ngươi mất việc rất nhanh, thậm chí sẽ chết rất mau!

Lúc này, công tử ca lại lấy ra một chiếc điện thoại di động, cười nói:

- Nhìn thấy số điện thoại trên đây không? Đây là số điện thoại của Lâm cục trưởng. Tôi chỉ cần gọi điện cho hắn, ngươi hãy nói tạm biệt với công việc này đi. Thế nào, tôi gọi hay không gọi đây?

- Chuyện này...

Trong lòng viên cảnh sát giao thông hiển nhiên đang kịch liệt gào thét, giờ phút này, có lẽ hắn đang nghĩ tới cuộc sống vì thi đậu nhân viên công vụ mà nỗ lực học tập, nghĩ tới chờ đợi của người nhà đối với hắn, nghĩ tới bạn gái.... Rốt cục, hắn cúi đầu, nói với công tử ca:

- Thật xin lỗi, tôi có mắt không biết thái sơn... Thường công tử, ngài đại nhân đừng chấp tiểu nhân, bỏ qua cho tôi đi.

- Vậy là được rồi.

Công tử ca cười hắc hắc, ném điện thoại vào chỗ ngồi bên cạnh:

- Cái tát vừa rồi, coi như bổn công tử tặng quà ra mắt cho ngươi. Nhưng muốn nhớ lâu, tốt nhất là tự mình tát vào mặt mình...

Bốp! Bốp!

Công tử ca còn chưa nói xong, viên cảnh sát giao thông đã bắt đầu liên tiếp tát vào mặt mình.

Quả nhiên, con người chỉ cần buông xuống tôn nghiêm, chuyện gì cũng có thể làm ra.

- Ha ha

Công tử ca rất đắc ý nở nụ cười, sau đó nói với tên cảnh sát giao thông đội trưởng:

- Quản giáo cấp dưới của mình cho tốt, đừng để chuyện này xảy ra lần nữa.

Sau đó, công tử ca lại nói viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi:

- Nhớ lấy, làm chó cũng phải có giác ngộ làm chó! Đừng có ngay cả chủ nhân cũng không nhận ra, há mồm cắn loạn, rất có thể bị chủ nhân đánh chết.

Cuối cùng, công tử ca hừ lạnh một tiếng, lái xe đi xa.

Viên cảnh sát giao thông tựa như u mê, vẫn tát vào mặt mình.

- Đủ rồi!

Tên đội trưởng đi tới, kéo tay viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi, có chút đau khổ nói:

- Hiện tại, cậu cuối cùng đã biết, miếng cơm của chúng ta cũng không dễ ăn, sau này nhớ rút kinh nghiệm.

Viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi mờ mịt gật đầu.

- Đi thôi.

Tùy Qua nói với Mắt Kiếng:

- Đáng tiếc, mất đi một người chánh trực, có thê một con chó cúi đầu.

Mắt Kiếng đang muốn trả lời, đột nhiên nhìn thấy viên cảnh sát giao thông trẻ tuổi quát lên:

- Còn đậu ở đó làm gì! Muốn chờ lão tử viết giấy phạt cho các ngươi sao! Mẹ kiếp, đi nhanh lên! Nhìn cái gì...

Mắt Kiếng nhất thời trợn tròn mắt, vừa lái xe vừa nói:

- Người biến thành chó, quả nhiên rất nhanh.

- Bởi vì thế đạo, làm chó còn dễ dàng hơn làm người.

Tùy Qua bình thản nói.

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Khi Mắt Kiếng lái xe vào bãi đậu xe dưới đất của hãng dược Tống thị, lại một lần nữa đụng phải vị "Thường công tử" lái chiếc xe Lamborghini. Nhưng lúc này bên cạnh Thường công tử còn có một nữ nhân yêu mị, hai người đang hôn nhau điên cuồng trong xe.

Mắt Kiếng cố ý dừng xe bên cạnh xe của Thường công tử, hứng thú nhìn Thường công tử biểu diễn.

- Thường Uy... Đừng hôn nữa, người ta nhìn kìa.

Nữ nhân bên cạnh xấu hổ nói.

- Cha mẹ nó! Nhìn cái đầu ngươi.

Vị công tử ca tên Thường Uy mắng Mắt Kiếng, sau đó nhận ra chiếc xe Santôina của Mắt Kiếng:

- Mẹ kiếp, là thằng ngốc nhà ngươi! Mau cút đi, đừng làm hỏng tâm tình của bổn công tử.

Mắt Kiếng đã sớm muốn động thủ dạy dỗ tên công tử ca này, vốn chuẩn bị ra tay, lại nghe thấy Tùy Qua nói:

- Lát nữa phải đi tham gia đại hội cổ đông, đừng dính vào mấy chuyện phức tạp.

Tùy Qua nói như thế, Mắt Kiếng đương nhiên không thể động thủ.

Thường Uy nhìn Tùy Qua, thấy tiểu tử này mặc một bộ trang phục rẻ tiền, khinh thường nói:

- Thì ra là làm việc lặt vặt cho hãng dược Tống thị. Bổn công tử cũng là cổ đông, cũng không chấp nhặt với các người, cút đi.

Mắt Kiếng chỉ hận không thể lập tức động thủ đánh người, nhưng nhìn thấy Tùy Qua bước đi, cũng đành đi theo.

Đến đại sảnh cao ốc hãng dược Tống thị, an ninh gác cửa nhìn Mắt Kiếng và Tùy Qua dò hỏi:

- Xin hỏi các vị tới đây làm gì?

- Nói nhảm, đương nhiên là tới tham gia đại hội cổ đông.

Mắt Kiếng nói:

- Vị bên cạnh tôi chính là đại cổ đông của hãng dược Tống thị các người.

Tên an ninh tựa hồ không tin. Nếu là Mắt Kiếng còn có chút giống như cổ đông, nhưng Tùy Qua nhìn thế nào cũng không giống đại cổ đông gì cả.

Tên an ninh đang chuẩn bị cẩn thận kiểm tra lai lịch của Mắt Kiếng và Tùy Qua, lúc này lại nghe thấy một tiếng cười sảng lãng vang lên:

- Tùy tiên sinh, ngài tới sớm thật.

Tên an ninh vừa nhìn, người vừa lên tiếng long hành hổ bộ, uy thế bất phàm, rõ ràng chính là người cầm lái hãng dược Tống thị, Tống Thiên Húc. Khi Tống Thiên Húc đối mặt với Tùy Qua, lại dùng "Ngài" để xưng hô, lại còn tự mình ra đón tiếp, tiểu tử trước mặt này rút cuộc là thần thánh phương nào?

Tùy Qua khẽ mỉm cười, nói:

- Dù sao cũng là đại sự của hai công ty, đương nhiên không thể tới trễ.

- Tùy tiên sinh nói đúng, đây đúng là một đại sự.

Tống Thiên Húc nói:

- Tất cả mọi việc đều đã được chuẩn bị thỏa đáng. Nếu Tùy tiên sinh đã tới, vậy chúng ta lập tức mở cuộc họp, tránh lãng phí thời gian quý giá của Tùy tiên sinh.

Nghe lời này của Tống Thiên Húc, đừng bảo là an ninh hoảng sợ, ngay cả Mắt Kiếng cũng trợn tròn mắt.

Tống Thiên Húc là chủ tịch của hãng dược Tống thị!

Nhưng trước mặt Tùy Qua, hắn lại toát ra tư thái "nhún nhường"!

Dưới sự hướng dẫn của Tống Thiên Húc, Tùy Qua và Mắt Kiếng đã xuất hiện trong phòng họp của hãng dược Tống thị.

Hiện giờ trong phòng có khoảng hai ba mươi người, toàn bộ đều là cổ đông của hãng dược Tống thị.

Nhưng phía trên còn có mấy ghế trống, hiển nhiên còn có người chưa tới.

Tất cả mọi người, không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn Tùy Qua và Mắt Kiếng, những người này cũng đã sớm nghe tin tức, mơ hồ biết đại hội cổ đông lần này có thể xuất hiện biến hóa lớn, mà Tùy Qua và Mắt Kiếng là hai khuôn mặt mới, hiển nhiên là nhân vật mấu chốt của biến hóa lần này. Vốn những cổ đông này đều cho rằng Mắt Kiếng có thể là nhân vật mấu chốt nhất, nhưng khi bọn hắn thấy Tống Thiên Húc tự mình kéo ghế, để Tùy Qua ngồi lên, những người này lập tức sợ ngây người!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)