Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0270

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0270: Nguyện trung thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chính là thanh âm của Giang Đào.

Mà lúc này Tùy Qua đang tiếp tục ăn Mộc Qua của hắn.

Ăn một quả Mộc Qua, có thể gia tăng lực ngàn cân.

Ban đầu Tùy Qua không phát hiện lực lượng đơn thuần này có chỗ tốt gì đặc biệt, nhưng trải qua vài ngày cân nhắc, Tùy Qua dần ý thức được ý tưởng trước đó của mình đã phi thường sai lầm. Lực lượng, cho dù là thần lực thuần túy, nếu biết sử dụng thích đáng có thể tạo thành lực sát thương khó tưởng đối với đối thủ, thậm chí có thể làm rụng người có cảnh giới cao thâm hơn.

- Kháo, thật sự là Rolls-Royce huyễn ảnh đâu!

Cao Phong cũng đã tới ban công:

- Có phải là phú nhị đại nào đến trường học bao nuôi tiểu tình nhân?

- Trời ạ! Đây là ký túc xá nam sinh!

Giang Đào nhắc nhở Cao Phong.

- Không chừng phú nhị đại là thủy tinh đây?

- Đã ra rồi...mẹ nó, tiểu tử này nhìn thật là soái, chẳng lẽ thật là đồng tính sao? Nhưng vì sao trong xe có một lão nhân đi theo, chẳng lẽ là tài xế của phú nhị đại...lên lầu...

Cao Phong cùng Giang Đào đúng là cực kỳ nhàm chán, một chiếc xe đắt giá cũng đủ cho họ nghị luận nửa ngày.

Sau một lát tiếng gõ cửa vang lên.

Cao Phong mở cửa, sau đó kinh ngạc nói:

- Di, lại là anh...

Người đứng ngoài cửa chính là người bước xuống chiếc Rolls-Royce, khó trách Cao Phong giật mình.

Người đến chính là Tống Lập Hào cùng Tống Văn Hiên.

- Xin hỏi, Tùy tiên sinh có ở đây không?

Tống Lập Hào cung kính hỏi.

- Tùy Qua, tìm cậu đó!

Cao Phong nói. Hắn đã cảm thấy thật bình thường, phàm là người có chút thân phận xuất hiện ở nơi này tựa hồ đều là đến tìm Tùy Qua.

Lúc này Tùy Qua đã xuống giường, bởi vì hắn nghe được thanh âm của Tống Lập Hào.

Tống Lập Hào nhìn vào trong phòng, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.

Theo hắn xem ra, tiểu tử Tùy Qua ở lại địa phương như "ổ chó" thế này thật sự là rất cổ quái. Với cảnh giới tu hành của Tùy Qua, với tài sản cùng chỗ dựa vững chắc sau lưng hắn, ít nhất có thể ở lại biệt thự cấp cao mới đúng. Loại địa phương này thật sơ sài, dơ dáy bẩn thỉu, lại phải cùng ăn cùng ở với người thường như con kiến, làm cho hắn thật không thể thừa nhận.

Tùy Qua nhìn thấy Tống Lập Hào cùng Tống Văn Hiên, liền suy đoán mục đích hai người tới nơi này, vì vậy nói:

- Có việc cần nói đổi địa phương nói đi.

Tống Lập Hào vốn tưởng rằng Tùy Qua sẽ đuổi ba người phàm như con kiến kia, ai biết Tùy Qua lại chủ động tránh né, điều này làm cho hắn vô cùng khó hiểu, nhưng Tùy Qua đã nói như vậy bọn họ cũng không thể phản đối, vì vậy vội vàng xuống lầu, sau đó quay vào trong xe.

Xe chậm rãi rời khỏi ký túc xá nam sinh, chạy ra cửa trường học.

- Tống Lập Hào, tôi đã nói qua, tôi sẽ rất nhanh trả lại cổ phần Tống thị cho các vị.

Tùy Qua nói:

- Chẳng lẽ các vị vẫn chưa yên tâm sao, còn đuổi tới tận trường học.

- Tùy tiên sinh, chúng tôi không phải ý tứ này!

Tống Lập Hào vội vàng giải thích.

- Tùy tiên sinh, lão hủ vô tri, trước đó có chỗ nào đắc tội mời tiên sinh bỏ qua cho.

Tống Văn Hiên vội vàng ăn nói khép nép lên tiếng.

- A?

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Tống gia tự nhiên có nguyên tắc cần kiên trì của mình, tôi cũng không thể nói gì hơn. Có câu nói dưa hái xanh không ngọt, các vị đã không thật tâm quy phục với tôi, vậy mỗi người tự đi một ngả thôi. Lời nói tới đây, dừng lại phía trước, tôi xuống xe.

- Tùy tiên sinh, ngài ngàn vạn lần không thể đi.

Tống Lập Hào kinh hô cầu xin:

- Nếu ngài không bao che Tống gia chúng tôi, chúng tôi hoàn toàn xong rồi. Đám người của phường hội nhất định sẽ lấy Tống gia chúng tôi khai đao.

- Đây là chuyện của Tống gia, có quan hệ gì tới tôi?

Tùy Qua nói:

- Dù sao rất nhanh tôi đã không còn liên quan với Tống gia. Về chuyện người của phường hội muốn đối phó các vị như thế nào, đó là chuyện riêng của các vị mà thôi.

- Tùy tiên sinh, tôi van ngài, nếu ngài buông tay mặc kệ, Tống gia xác định xong đời.

Tống Lập Hào tiếp tục cầu xin:

- Xem như là làm việc thiện đi, tốt xấu cho Tống gia chúng tôi một đường sinh cơ.

Trải qua chuyện Tông Mệnh Nguyên cùng Ngu Kế Đô quỳ xuống, sau đó lại cảm thụ uy hiếp tử vong dưới kiếm của Tông Mệnh Nguyên, Tống Lập Hào rốt cục "thành thục", hắn đã hiểu rõ chênh lệch giữa mình cùng Tùy Qua lớn thế nào. Lúc này hắn đã không còn hận Tùy Qua, bởi vì ngay cả tư cách để hận cũng không có! Hắn chỉ còn tư cách cầu xin mà thôi!

Vì mạng sống, vì gia tộc truyền thừa, Tống Lập Hào không thể không làm như thế.

Tùy Qua trầm ngâm chốc lát, sau đó nói:

- Vốn chỉ bằng chuyện các vị mạo phạm tôi, tôi căn bản nên mặc kệ chuyện của Tống gia. Nhưng nói thế nào Tống gia cũng là gia tộc đều tiên quy phục với tôi, nếu để mặc cho người giết chết, người không biết tình huống còn tưởng rằng tôi sợ phường hội.

Nghe ngữ khí của Tùy Qua đã rộng, Tống Lập Hào vội vàng nói:

- Tùy tiên sinh yên tâm, ngài có yêu cầu gì chúng tôi nhất định tận lực thỏa mãn. Còn nữa, sách thuốc ngài cần tôi đã mang đến...

- Tôi thật sự có một yêu cầu.

Tùy Qua nói:

- Nhưng không biết Tống gia các vị có thể đáp ứng hay không.

- Yêu cầu gì? Chỉ cần Tống gia làm được, nhất định đáp ứng!

Tống Lập Hào vội vàng hứa hẹn.

- Yêu cầu này rất đơn giản.

Ánh mắt Tùy Qua dừng trên người Tống Văn Hiên:

- Công phu của vị lão tiên sinh này còn tốt, tạm thời làm người hầu cho tôi đi.

- Cái gì! Tiểu tử...dám...

- Như thế nào, có ý kiến?

Tùy Qua thản nhiên nói:

- Tôi đã cho các vị cơ hội, các vị đã không muốn, như vậy...

- Tùy tiên sinh xin chờ một chút, chúng tôi đáp ứng yêu cầu của ngài.

Tống Lập Hào nói.

- Anh có thể làm chủ?

Tùy Qua bình tĩnh hỏi.

Lúc này Tống Văn Hiên đã tức giận đến dựng râu trừng mắt, ra vẻ cũng không đồng ý làm người hầu cho Tùy Qua.

Người hầu, là cái gì?

Đây là mặc cho người sử dụng, địa vị còn không bằng bảo tiêu.

Đường đường một người tu hành tiên thiên kỳ, truyền kỳ trong võ học, đi làm người hầu cho người ta, nếu bị truyền đi ra mặt mũi của Tống Văn Hiên thật không tốt lắm.

Nhưng Tùy Qua làm như vậy cũng có đạo lý của hắn.

Đầu tiên, tu vi hiện tại của Tùy Qua còn chưa đạt tới tiên thiên kỳ, gặp cường giả tiên thiên nhiều lắm chỉ có thể bỏ chạy. Nếu có thêm tiểu ngân trùng đánh lén, hoặc có thể đánh bị thương tiên thiên cường giả, nhưng tiểu ngân trùng đang bận rộn khai khẩn, cải thiện linh điền, Tùy Qua không khả năng mỗi ngày mang nó bên cạnh. Mà tuy rằng Ảnh Phong có thể dùng ám sát, muốn đối phó cường giả tiên thiên thật không biện pháp, bởi vì không thể đột phá chân khí hộ thể của cường giả tiên thiên.

Cho nên Tùy Qua đích thật cần một cao thủ tiên thiên theo làm bảo tiêu.

Ít nhất gặp thời khắc mấu chốt có thể đem ra đỡ đạn.

Chân khí tiên thiên hộ thể có thể chắn được cả viên đạn, trước mắt Tùy Qua còn chưa có được năng lực này.

Sắc mặt Tống Văn Hiên xanh mét, nếu không phải thân phận Tùy Qua đặc thù, hơn nữa Tống gia nguy trong sớm tối, chỉ sợ hắn lập tức đem Tùy Qua giết chết.

*****

Bất quá Tống Văn Hiên càng như vậy Tùy Qua càng muốn thu hắn làm người hầu.

Nếu đổi lại là Tống Thiên Húc, Tùy Qua ngược lại không dám, bởi vì người kia quá tinh minh, không cẩn thận sẽ bị hắn tính kế. Mà Tống Văn Hiên vui buồn đều lộ trên mặt, người như vậy càng thêm dễ dàng khống chế.

Đương nhiên đây chỉ là tạm thời sử dụng, kỳ thật Tùy Qua cũng không muốn có một lão nhân luôn đi theo bên cạnh, nhưng vì an toàn đợi tới lúc hắn đột phá tiên thiên, chỉ phải làm như thế.

- Bát gia gia, vì cả Tống gia chúng ta, ngài ủy khuất một chút được không, trở về cháu quỳ dập đầu với ngài là được.

Tống Lập Hào nói với Tống Văn Hiên, đối với việc bị diệt tộc, chỉ làm người hầu cho Tùy Qua xem như đã không tệ rồi. Huống hồ nếu không phải do vị bát gia gia này, Tùy Qua sẽ không phẫn nộ, cho nên phải để Tống Văn Hiên đi gánh vách trách nhiệm này.

Tống Văn Hiên trầm mặc thật lâu, theo sau thở dài nói:

- Thôi, không thể tưởng được Tống Văn Hiên này anh hùng một đời, hiện giờ tu vi đột phá tiên thiên hậu kỳ, thế nhưng...phải sa vào nông nỗi làm nô bộc cho người khác!

- Bát gia gia, ngài cũng đừng nói như vậy.

Tống Lập Hào làm mặt dầy nói:

- Cho dù làm nô bộc cũng tốt hơn bị diệt tộc phải không? Hiện giờ tình thế ngài cũng nhìn thấy, người của phường hội muốn bắt chúng ta khai đao, nếu như không có Tùy tiên sinh bao che...

- Việc này ta biết.

Tống Văn Hiên nói:

- Chỉ là ta đường đường tiên thiên kỳ cao thủ...ai!

- Bát gia gia, ngài đừng thở dài.

Tống Lập Hào nói:

- Làm người hầu cho Tùy tiên sinh cũng không phải chuyện xấu hổ gì. Có lẽ qua thêm thời gian, không biết có bao nhiêu người sẽ hâm mộ lão nhân gia đâu. Tùy tiên sinh từng đồng ý, chỉ cần Tống gia thành tâm đi nhờ vả, sẽ cho chúng ta một ít linh thảo cùng linh dược. Chờ sau khi Tống gia quật khởi, có thể đem người khác giẫm nát dưới chân, cho người tu hành khác quỳ trước mặt chúng ta! Làm nô bộc!

- Ai, bỏ đi, không cần nói gì nữa, vì cả Tống gia, làm người hầu thì người hầu đi.

Tống Văn Hiên rốt cục hạ quyết tâm, sau đó đi ra xe, đến bên cạnh Tùy Qua, cúi đầu nói:

- Lão nô Tống Văn Hiên, gặp qua tiên sinh.

Tùy Qua mỉm cười, nói:

- Yên tâm, ông làm người hầu của tôi, cũng không để ông thiệt thòi. Cầm lấy!

Tùy Qua vung tay đem một bình ngọc cỡ ngón cái ném cho Tống Văn Hiên.

Tống Văn Hiên chụp lấy bình ngọc trong tay, sau đó mở nắp ra xem.

Nhất thời một mùi hương tinh thuần khiến người lập tức thanh tỉnh, mang theo dược hương tiên lâm tán phát.

Linh dược!

Trong lòng Tống Văn Hiên giật mình.

Trong bình ngọc này ít nhất có hai ba mươi viên dược hoàn cỡ hạt đậu, toàn bộ đều là linh dược!

Dù mỗi dược hoàn chỉ nhỏ như đậu tương, nhưng linh khí bức người, chỉ một viên dù hao hết chân khí toàn thân cũng có thể rất nhanh khôi phục lại!

Thứ tốt!

Đây thật sự là thứ tốt!

Dù Tống gia là tu hành thế gia ngàn năm truyền thừa, nhưng đối với linh dược vẫn vô cùng khao khát!

Trong khoảnh khắc Tống Văn Hiên cảm giác được, nguyên lai làm người hầu cho tiểu tử này là một việc làm không tệ đâu!

Nhưng tiếp theo Tống Văn Hiên lại thay đổi suy nghĩ thật nhanh. Bởi vì Tùy Qua hỏi:

- Ông biết lái xe không?

Tống Văn Hiên lắc lắc đầu. Hắn đã bế quan nhiều năm, căn bản chưa từng nghĩ tới lãng phí thời gian vào việc học lái xe gì đó.

- Vậy đi học đi.

Tùy Qua nói:

- Chẳng lẽ để người làm thiếu gia như tôi lái xe cho ông sao?

Tống Văn Hiên nhất thời buồn bực.

Tùy Qua lại nói:

- Thuận tiện mua điện thoại di động, khi tôi cần ông xuất hiện, tốt nhất trong mười phút chạy tới. Về phần yêu cầu gì khác, chờ sau khi tôi nghĩ kỹ sẽ thông báo cho ông. Hôm nay tạm thời không có chuyện gì, ông trước tiên đi chuẩn bị.

Sau khi nói xong Tùy Qua một mình rời đi.

Ngón tay Tống Văn Hiên bắn ra một đạo kiếm khí, đem mặt đường xi măng dưới chân chém ra một lỗ hổng dày mấy chục thước.

Giận ah!

Lúc này Tống Lập Hào đã xuống xe, hỏi:

- Bát gia gia, vừa rồi Tùy tiên sinh đưa bình ngọc gì cho ngài vậy?

- Linh dược, tựa hồ là giống như Cố Nguyên Đan, nhưng đây chỉ là Cố Nguyên Hoàn, nhưng dược hiệu rất lợi hại!

Tống Văn Hiên đáp:

- Cho dù trong phường hội lấy ra đấu giá, so với tỉ lệ này vẫn kém xa.

- Lợi hại như vậy!

Tống Lập Hào hoảng sợ nói:

- Xem ra thật không lựa chọn sai lầm, Tùy tiên sinh có lẽ là người thừa kế của siêu cấp tu hành môn phái, nếu không làm sao có thể ra tay xa xỉ như vậy, ai, may mắn lúc trước không hoàn toàn đắc tội hắn. Bát gia gia, ngài làm người hầu cho hắn thật tốt, không, lão nhân gia ráng chịu nhục một chút, như vậy Tống gia chẳng những được bình an, thậm chí còn có thể lấy được chỗ tốt thật lớn!

- Phải rồi, dù sao làm nô bộc cho người ta cũng không phải thằng nhóc ngươi!

Tống Văn Hiên hừ lạnh một tiếng, chui vào trong xe:

- Phải rồi, loại xe sắt lá này, làm sao mà thao tác đây?

- Việc này...

Tống Lập Hào buồn bực, bởi vì hắn thật sự không nắm chắc có thể trong thời gian ngắn dạy cho vị bát gia gia này biết cách lái xe ô tô!

Lúc này, sách thuốc của Tống gia đang bày trước mặt Tùy Qua.

Phương thuốc của Bạch Ngọc Tán cũng nằm bên trong.

Duyên Vân chế tạo ra Đế Ngọc Cao số 3 tuy rằng có dược hiệu mạnh hơn Bạch Ngọc Tán không ít, nhưng dù sao cũng cần bỏ thêm linh dược vào. Mà Bạch Ngọc Tán của Tống gia toàn bộ đều dùng dược liệu bình thường phối chế mà thành, trong phí tổn đã chiếm rất nhiều ưu thế, còn có không gian lợi dụng rất lớn, nếu buông tha thật sự có chút đáng tiếc.

Tùy Qua có Thần Nông tiên thảo quyết, đối với dược tính dược thảo hiểu thật rõ ràng, vừa xem phương thuốc Bạch Ngọc Tán nhất thời liền hiểu được chỗ tinh túy bên trong. Hơn nữa theo khách quan mà nói, phương thuốc Bạch Ngọc Tán của Tống gia đích thật là trải qua muôn ngàn thử thách truyền thừa xuống dưới, khó trách đạt được danh khí không nhỏ.

Nếu như sử dụng thích đáng, chẳng những có thể kiếm tiền, cũng có thể tạo phúc cho nhiều người.

Ngoại trừ Bạch Ngọc Tán, còn có một chút phương thuốc khác, cũng làm cho Tùy Qua cảm thấy không tệ lắm, có tiềm lực đào móc giá trị.

Xem ra Tống gia dù sao cũng là tu hành thế gia, trong lịch sử truyền thừa ngàn năm, từng xuất hiện một ít nhân tài kinh diễm, những phương thuốc này được xem như một trong những của cải quý giá của Tống gia.

Tùy Qua cẩn thận lật xem vài lần, sau đó lựa chọn vài phương thuốc không tệ, dựa theo kiến thức của hắn làm ra một ít cải tiến cùng đề nghị, cuối cùng thông qua internet gởi cho Duyên Vân. Hiện tại hòa thượng Duyên Vân đã hoàn toàn chìm đắm trong việc cải tiến phương thuốc cùng hoàn thiện, làm mãi không biết mệt.

Sau khi gởi phương thuốc cho Duyên Vân, Tùy Qua đi tới căn cứ đào tạo thực vật.

Hiện giờ căn cứ đào tạo thực vật chủ yếu đã biến thành "đất vườn tư nhân" của Tùy Qua, nếu không được cho phép không ai có thể tiến vào. Trừ phi được Hứa Hành Sơn hay Dương Chấn Thanh phê chuẩn, mà hai người kia hoàn toàn đứng bên phía Tùy Qua.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)