Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0272

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0272: Tướng vượng phu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Hai ngày trước, trên báo chí lẫn ti vi công bố một tin tức: Thường Uy trong "Minh Hải tứ thiếu", bởi vì say rượu lái xe rơi xuống Thanh Giang tử vong. Còn chưa đầy nửa năm, trong Minh Hải tứ thiếu đã có hai người lần lượt đã chết.

Người đầu tiên chính là Lục Hổ, hiện tại Tùy Qua mới biết Lục Hổ còn có danh hào Minh Hải tứ thiếu.

Nhưng đúng như lời nói của Tống Thiên Húc, vô luận là Lục Hổ hay Thường Uy, ở trong mắt bọn hắn chỉ là con kiến mà thôi. Nếu một cao thủ tiên thiên muốn lấy mạng họ, chủ yếu dễ dàng như lấy đồ trong túi. Mà người như Lục Hổ hay Thường Uy lại không khả năng mời được cao thủ tiên thiên làm hộ vệ.

Đối với hết thảy những chuyện này, Tùy Qua nhìn thật thấu đáo. Thường Uy vì không thông suốt say rượu rơi sông mà chết, hơn nữa bởi vì hắn, làm tài chính trong thị trường chứng khoán không thể di chuyển, khiến ngành có quan hệ chú ý, làm cho gia tộc của Thường Uy bị liên lụy, có vài quan chức họ Thường bị lấy mũ cánh chuồn.

Mà cổ phiếu trong tay Thường Uy được bán ra với giá rẻ, rơi vào trong tay Tùy Qua.

Bất quá Tùy Qua thật không ngờ chuyện này còn sản sinh một ít ảnh hưởng không tưởng được.

Buổi chiều, khi Tùy Qua vừa tan học, liền nhận được "điện thoại triệu hoán" của Trầm Quân Lăng.

Địa điểm trong quán cà phê nhỏ gần bên trường học.

Quán cà phê này đã sớm là sản nghiệp của Trầm Quân Lăng.

Cô gái này tựa hồ rất thích làm ra một ít chuyện khó hiểu vì nhất thời hứng khởi. Tỷ như bởi vì thích cà phê, liền mua xuống một quán, theo thật nhiều người xem ra, căn bản là chuyện thật khó tin. Nhưng nàng cố tình đi làm, còn làm thật tự nhiên.

Càng làm cho Tùy Qua cảm thấy cổ quái chính là vận khí cô gái này thật tốt, vô luận nàng làm chuyện gì thật nhẹ nhàng là có thể kiếm được tiền, có đôi khi Tùy Qua có nàng bên cạnh vận khí cũng sẽ chuyển tốt hơn.

Đây là vận thế của một người.

Nha đầu Trầm Quân Lăng chính là người có vận thế, là con cưng của vận khí.

Hơn một lần Tùy Qua nhờ vận khí của nàng, lại mua được một gốc Nhân Mộc ở trong một phường thị cấp bậc thấp kém, thứ này, chính là vật báu vô giá.

Cho nên Tùy Qua luôn cho rằng Trầm Quân Lăng chính là cô gái vượng phu ích tử điển hình, ai cưới được nàng chính là phúc khí.

Lúc này Tùy Qua đi vào quán cà phê, nhìn thấy bên trong không còn người khác, chỉ có một mình Trầm Quân Lăng.

Nàng không uống cà phê mà là rượu đỏ.

- Tiểu Quân Quân, vì sao lại uống rượu giải sầu đây?

Tùy Qua trêu đùa.

- Cút!

Trầm Quân Lăng mắng:

- Xưng hô thật buồn nôn, nếu anh tiếp tục xưng hô tôi như vậy, ngày nào đó tôi dùng chân khí cắt tiểu đệ đệ của anh, cho anh đi làm thái giám!

- Không sao. Bất quá trước khi cô động thủ, mời cô nhất định phải sủng ái tôi một phen, miễn cho tôi ngay cả mùi vị nữ nhân là gì còn chưa được nếm thử đã bị răng rắc.

Tùy Qua trêu đùa, tự rót cho mình ly rượu.

- Được đó, vậy đợi lát nữa tôi tìm một chỗ đem sự tình làm cho xong.

Trầm Quân Lăng nói:

- Dù sao Đường tỷ của anh thủ thân như ngọc, nhìn anh chắc là không có cơ hội, chẳng thà để cho tỷ ăn thân đồng tử của anh, nói không chừng còn có thể làm cho mình xinh đẹp hơn đâu.

- Hắc...tốt lắm, nhưng khuôn mặt của cô cũng không cần đẹp hơn làm gì.

Tùy Qua cười nói:

- Kỳ thật sớm hay muộn cô cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, dù sao lão gia tử nhà tôi cùng Trầm lão gia tử đã đạt tới ăn ý, sớm hay muộn gì cô cũng phải vào cửa Tùy gia thôi.

- Anh nằm mơ!

Trầm Quân Lăng nói:

- Tỷ cũng không phải loại con gái không có chủ kiến, anh miễn cưỡng nhập pháp nhãn của tôi mà thôi, ngàn vạn lần đừng đắc chí. Nếu không mà nói, không chừng ngày mai tôi gặp được nam nhân nhìn còn thuận mắt hơn anh, tôi sẽ lập tức cùng hắn trốn chạy.

- Không thể nào, cô đây là muốn cho tôi đội nón xanh?

Tùy Qua "oán hận" nói:

- Tôi nhất định phải lập tức đem cô tử hình!

- Đánh cuộc đi, anh chỉ là một tên có sắc tâm không có sắc đảm!

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhanh chóng thẳng thắn với tôi, gần đây anh cùng tên tiểu tử gian trá Tống Lập Hào hỗn chung một chỗ, rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Xem ra Trầm gia quả nhiên tin tức linh thông.

- Không có gì, chính là tiểu tử Tống Lập Hào kiên trì đòi làm tiểu đệ của tôi mà thôi.

Tùy Qua nói.

- Hắn muốn làm tiểu đệ của anh?

Trầm Quân Lăng kinh ngạc nói:

- Không thể nào đâu? Tôi biết Tống Lập Hào, là một tên tâm cao khí ngạo, không xem ai ra gì, bởi vì chuyện của tôi, hắn luôn ghi hận trong lòng, sao có thể chịu làm tiểu đệ của anh đâu.

- Có lẽ bị vương bá khí của tôi phóng thích chấn nhiếp rồi đi.

Tùy Qua đắc ý nói:

- Cô không phải cũng giống như vậy sao? Nhất định là cảm giác được vương bá khí trên người của tôi, cho nên mới nhìn tôi bằng con mắt khác đúng không? Nếu không tiểu tử hà đức hà năng, có thể rơi vào pháp nhãn của Trầm đại tiểu thư đây?

- Hừ, nửa câu sau còn có chút giống tiếng người.

Trầm Quân Lăng nói:

- Vương bá khí thì coi như xong, không có nam nhân nào thích làm vương bát. Anh cần cẩn thận một chút, tiểu tử Tống Lập Hào không phải người tốt đâu.

- Yên tâm đi, hiện tại hắn phục tùng vô cùng đâu.

Tùy Qua cười nói:

- Nhưng ngay cả tư cách làm tiểu đệ của tôi hắn còn chưa có, ông nội của hắn đang làm người hầu của tôi, tùy kêu tùy đến, mặc cho tôi sử dụng.

- Ông nội của hắn?

Trầm Quân Lăng lộ vẻ kinh hãi:

- Hẳn là cao thủ cấp bậc tiên thiên đi?

- Phải, đó là bát gia gia của hắn, gọi là Tống Văn Hiên, đích thật là tu vi tiên thiên trung kỳ, cũng tương tự như ông nội của cô.

Tùy Qua bình tĩnh nói.

Trầm Quân Lăng cẩn thận đánh giá Tùy Qua, ngạc nhiên:

- Chẳng lẽ trên người anh thật sự có vương bá khí hay sao. Nếu không sao có thể làm ông nội của tôi nhìn anh với ánh mắt khác, mà ngay cả người của Tống gia cũng trở nên dễ bảo như vậy. Tôi biết anh có thể phối chế linh dược, nhưng chỉ có điểm này chỉ sợ còn chưa đến mức làm cho bọn họ xem trọng anh như thế đi.

- Cô thật muốn biết nguyên nhân?

Tùy Qua hỏi.

Trầm Quân Lăng gật mạnh đầu, nàng đích xác phi thường tò mò, dù sao Tùy Qua có tu vi luyện khí hậu kỳ, thật sự không đạo lý làm cho cao thủ tiên thiên kiêng kỵ hắn như vậy, càng không nói tới đồng ý làm người hầu của hắn. Để một cao thủ tiên thiên làm người hầu, không chỉ đơn giản là nhân phẩm bùng nổ, Trầm Quân Lăng cũng là người tu hành, tự nhiên hiểu được cảnh giới tiên thiên ý vị thế nào.

Tùy Qua vẫy vẫy tay để Trầm Quân Lăng nhích tới gần, Trầm Quân Lăng thoáng chần chờ nhưng vẫn làm theo.

- Đó là bởi vì, tôi có một "nữ ma đầu" cường đại làm chỗ dựa vững chắc...

Tùy Qua thấp giọng nói bên tai Trầm Quân Lăng, sau đó thừa cơ khẽ hôn lên tai của nàng.

Trầm Quân Lăng theo bản năng né tránh, lỗ tai là điểm mẫn cảm của nữ giới, bị hắn hôn khiến trên mặt nàng thoáng đỏ ửng, toát ra bộ dáng thẹn thùng, nhưng rất nhanh liền khôi phục trạng thái bình thường, oán trách nói:

*****

- Xem ra lá gan của anh càng ngày càng lớn rồi sao. Nhưng anh tốt nhất đừng trêu chọc tôi, nếu không một khi tôi cầm giữ không được, đem anh giải quyết, nhìn xem anh làm sao về giải thích với Đường tỷ của anh! Đúng rồi, anh nhắc tới "nữ ma đầu", rốt cục là thật hay giả?

- Cô cảm thấy thế nào? Tôi sẽ đi làm nam sủng của một nữ ma đầu?

Tùy Qua hỏi.

- Thật khó mà nói.

Trầm Quân Lăng cười đáp:

- Nhưng nếu đổi một loại góc độ đến xem, có lẽ có rất nhiều người hâm mộ anh đâu. Anh phải biết rằng đứng trước mặt người có tu vi tiếp cận tiên phật, người như anh chỉ là một con kiến, ngay cả tư cách làm nam sủng cũng không có đâu. Cho nên nếu anh thật sự bị vị ma đầu nào thu làm nam sủng, chỉ sợ không biết có bao nhiêu người hâm mộ ghen tỵ anh sao.

- Vậy cũng phải.

Tùy Qua nói:

- Những người khác không nói, tiểu tử Tống Lập Hào đúng là hâm mộ tôi muốn chết, ha ha!

- Đắc ý! Anh cứ đắc ý đi!

Trầm Quân Lăng hừ nói.

- Không có biện pháp, ai bảo tôi soái đâu.

Tùy Qua nói:

- Trước kia cô còn nói tôi không soái bằng Tống Lập Hào, hiện tại cuối cùng cô minh bạch rồi, cách nhìn của cô sai lầm bao nhiêu rồi đi. Cô xem, tôi chẳng những được cô xem trọng, còn làm "nam sủng" cho nữ ma đầu, tiểu tử Tống Lập Hào ngoại trừ ghen tỵ cùng hâm mộ, vẫn là ghen tỵ cùng hâm mộ mà thôi.

- Tốt lắm...tốt lắm.

Trầm Quân Lăng nói:

- Chưa thấy qua ai có da mặt dầy như anh! Hãy bớt nói nhảm đi, rốt cục anh cùng Tống gia đạt tới hiệp thương gì vậy, hiện tại Tống gia lại bắt đầu sản xuất thuốc cao da chó của anh đâu. Còn nữa, anh thật không chút trượng nghĩa, cho dù muốn hợp tác ít nhất phải nghĩ tới Trầm gia trước không phải sao? Trong chuyện này ông nội của tôi có chút ý kiến đó, tuy rằng ông không nói ra.

- Ngô...vậy mời cô chuyển lời cho ông nội của cô, ông không cần có ý kiến với tôi. Bởi vì tôi với Tống gia không phải quan hệ hợp tác, mà là công ty dược nghiệp Tống thị của họ đã bị tôi hoàn toàn thôn tính.

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Bị anh...thôn tính?

Trầm Quân Lăng lại kinh ngạc.

- Trầm tỷ, cần gì phải ngạc nhiên như thế đây?

Tùy Qua uống cạn ly rượu, chỉ chỉ vào ly:

- Trước tiên rót đầy cho tôi đã! Ân, nhóm người Tống Lập Hào vì lấy lòng tôi, đem 51% cổ phần công ty dược nghiệp Tống thị chuyển nhượng cho tôi, hơn nữa tôi thu mua từ tay cổ đông khác, trước mắt đã có 70% cổ phần công ty Tống thị. Bởi vì công ty đều do tôi chưởng khống, cho nên họ sản xuất thuốc cao da chó của tôi, đây là chuyện hợp tình hợp lý phải không? Bởi vậy Trầm gia không cần có ý kiến gì với tôi cả. Tốt lắm, chuyện cần nói đã nói xong rồi. Nói chuyện khác đi, hôm nay sao cô chủ động hẹn tôi đi ra vậy, có phải vài ngày không gặp như cách ba thu, bắt đầu nghĩ tới tôi sao?

- Nói thật, đúng là có chút nhớ anh.

Trầm Quân Lăng nói:

- Nhưng cũng chỉ một chút mà thôi. Mặt khác tôi nhận được một tin tức, xem chừng anh sẽ có hứng thú cho nên đặc biệt gọi anh tới.

- A, khó trách cô cho nhân viên quán cà phê đi hết đâu.

Tùy Qua nói.

- Đừng hiểu lầm, là nhân viên mãnh liệt yêu cầu tôi cho họ nghỉ.

Trầm Quân Lăng nói:

- Lễ Giáng Sinh, rất nhiều người đều có ước hẹn đâu.

- Thì ra là thế.

Tùy Qua nói:

- Vậy cô nói tôi nghe tin tức gì đi, hi vọng tôi sẽ cảm thấy hứng thú.

- Chính anh nhìn xem đi.

Trầm Quân Lăng đưa điện thoại cho Tùy Qua, cho hắn tự xem tin tức bên trong.

Tùy Qua đọc được tin tức, lập tức thu liễm thần sắc cợt nhả, chỉ còn lại vẻ ngưng trọng, sau đó là vui mừng.

Xem hết tin tức, Tùy Qua không nhịn được cười nói:

- Tiểu Quân Quân, cô thật là có tướng vượng phu nha! Ha ha...

- Tướng vượng phu?

Trầm Quân Lăng chợt sửng sốt, sau đó mắng:

- Anh thật tính toán trêu chọc tôi sao? Nếu như anh thật sự quyết định như vậy, vậy mỗi ngày tôi sẽ dán theo anh, triền anh thật sít sao, cho Đường tỷ hay Lam tỷ gì đó của anh đều không thể đến gần!

- Không cần ác như vậy đi?

Tùy Qua cười nói:

- Tôi chỉ nói cô có tướng vượng phu, đây là ca ngợi cô, biết không? Đừng nói chuyện khác, nói chính sự đi, tin tức này đối với tôi mà nói thập phần trọng yếu! Nhưng rốt cục có đáng tin cậy không?

- Đương nhiên tin cậy.

Trầm Quân Lăng nói:

- Anh có biết danh gia đạo mộ Hồ Nhất Bát không?

- Đương nhiên nghe qua.

Tùy Qua nói:

- Người này chính là nhân tài của giới đào mồ trộm, quả thật chính là hoa tuyệt thế thôi!

Đích xác đại danh của Hồ Nhất Bát kia, Tùy Qua từng nghe qua, bởi vì hắn có một đam mê đặc thù – đặc biệt đi trộm mộ của nữ nhân. Hơn nữa kinh nghiệm đào mồ trộm, thủ đoạn thập phần cao siêu, nói là đóa kỳ hoa của giới đào mồ trộm quả thật không chút khoa trương.

- Hắn thật không đơn giản đâu.

Trầm Quân Lăng nói:

- Tôi có nghe ông nội tôi nói qua, người này không chỉ tinh thông phong thủy, hơn nữa thông hiểu thuật bói toán bát quái, am hiểu nhất làm sao tị xua hung tị cát. Nếu không như thế, cơ quan trong huyệt mộ cổ đại trùng điệp, độc trùng cương thi hoành hành, người này cũng đã sớm treo, sao có thể sống đến bây giờ. Cho nên hắn càng không khả năng bị công an bắt tại hiện trường. Lần này Hồ Nhất Bát không biết từ đâu trộm được một xác ướp mỹ nữ cổ đại, nghe nói trông thật sống động, giống như là người còn sống. Phải rồi, chẳng lẽ anh có hứng thú đối với nữ thi kia đi?

- Phi! Phi!

Tùy Qua cười mắng:

- Tôi không có hứng thú đối với thi thể, vô luận là cương thi hay mỹ nữ thi.

- Vậy anh biểu hiện hưng phấn như vậy làm chi?

Trầm Quân Lăng lắc ly rượu hỏi.

- Vậy vì sao cô cho tôi xem tin tức này?

Tùy Qua hỏi ngược lại.

- Bởi vì tôi có hứng thú đối với nữ thi kia.

Trầm Quân Lăng đáp:

- Nếu Hồ Nhất Bát chuẩn bị đấu giá, tôi tự nhiên muốn đi xem một lần. Tôi thấy anh có hứng thú đối với những vật ly kỳ cổ quái, cho nên thuận tiện cho anh nhìn xem, nếu như anh thích vài ngày nữa cùng nhau đi xem.

- Vậy tôi cho cô biết, tôi không hề có hứng thú đối với nữ thi kia, nhưng tôi có hứng thú đối với quan tài mà nữ thi nằm bên trong.

Tùy Qua nói.

- A? Vì sao?

Trầm Quân Lăng hiếu kỳ hỏi.

- Cô nhìn kỹ tấm hình này, từ khối nữ thi này mà xem, thật hiển nhiên rất có thân phận thời cổ đại. Nhưng quan tài của nàng lại dùng một loại gỗ thiên nhiên, không hề có chút cảm giác xa hoa, chỉ đem thân gỗ đào rỗng ruột sau đó cứ thế đặt vào. Không hề có chút xử lý chống phân hủy, không hề chế tạo thành xác ướp gì đó, nhưng vẫn có thể bảo trì thi thể nàng ngàn năm không hỏng. Chẳng lẽ cô không cảm thấy thật thần kỳ sao?

- Nghe anh nói như vậy, hình như thật sự là thế đâu.

Trầm Quân Lăng nói:

- Tỷ chỉ chú ý nữ thi bên trong, lại xem nhẹ chỗ kỳ lạ của quan tài này. Như vậy anh nghĩ loại gỗ kia có lai lịch gì đây?

- Cô tiếp tục nhìn kỹ xem, ở chỗ này...thấy không, nơi này không ngờ còn mọc ra hai lá cây, nói rõ sinh cơ của khúc gỗ này còn chưa đoạn tuyệt. Hắc, thứ tốt, thật sự là thứ tốt!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)