Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0327

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0327: Một bước lên trời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Trong một giây, nàng bỗng nhiên cảm giác được mình giống như sắp mất đi Tùy Qua. Ý niệm này làm cho nàng cảm giác vô cùng sợ hãi, cho nên hắn mới đột nhiên trở nên kích động như thế.

- Tùy Qua! Anh ra đây cho tôi!

Lúc này, Lam Lan đột nhiên vọt tới phía trước gốc cây Bão Phúc đan mộc, sau đó ra sức đánh lên cây khô, bất kể nắm đấm mềm mại của nàng không có bất kỳ lực đạo nào.

- Tại sao phải khổ như thế chứ?

Tiểu Ngân Trùng lẩm bẩm nói, nó hoàn toàn không hiểu hành động của nữ nhân này.

Nhưng ngay lúc này, linh giác của Tiểu Ngân Trùng đột nhiên đã nhận ra bên trong cây khô có chút dị động.

Tùy Qua vốn đã "biến mất", tựa hồ lại một lần nữa có cảm giác tồn tại.

- Chẳng lẽ hành động điên cuồng của nữ nhân này, lại đánh bậy đánh bạ nổi lên tác dụng?

Tiểu Ngân Trùng nói.

Sau khi Lam Lan điên cuồng đánh một hồi, đột nhiên ngưng động tác.

Bởi vì lúc này, nàng đột nhiên cảm giác cây khô này giống như giật mình.

Tùy Qua ở bên trong cây khô, hình như có động tĩnh gì đó!

Động tĩnh của thai nhi trong bụng mẹ, gọi là máy thai.

Người tu hành đến cửa ải này, gọi là linh động, đây là dấu hiệu sắp sưuar tiến vào cảnh giới thai tức.

Tùy Qua đang "ngủ say" trong Bão Phúc đan mộc, thân thể đột nhiên nhẹ nhàng khẽ động, thần thức lại trở lại thân thể.

Không có không khí, không có hô hấp, cả người đều bị ngâm trong đan thủy, nhưng trái tim của hắn vẫn tiếp tục đập, mặc dù rất yếu ớt, rất chậm chạp.

Thần thức từ từ trở nên vô cùng rõ ràng.

Ngay vào lúc này, Tùy Qua giống như "nghe" thấy thanh âm Bão Phúc đan mộc hô hấp, lĩnh ngộ được phương thức tu hành thảo mộc.

Mặc dù linh thảo không có miệng mũi, nhưng lại có thể thông qua phiến lá, đóa hoa thậm chí hệ rễ để tiến hành "hô hấp".

Bão Phúc đan mộc phun ra nuốt vào hết sức nhịp nhàng, hút linh khí thiên địa vào bên trong đan mộc, lại ngưng tụ thành đan thủy. Lúc này, Tùy Qua nghiễm nhiên trở thành một phần của Bão Phúc đan mộc, hoàn toàn cảm giác được toàn bộ quá trình Bão Phúc đan mộc hô hấp thổ nạp.

Chỉ một thoáng, trong lòng Tùy Qua dâng lên một loại lĩnh ngộ.

Hắn rốt cuộc hiểu rõ ý nghĩa của Thảo Mộc quan pháp, hóa thân làm mộc, hợp thân làm đạo.

Thảo Mộc quan pháp, coi trọng tìm đường sống trong cõi chết, bởi vì chỉ có khi kề cận cái chết, đoạn tuyệt với tất cả nghe nhìn của ngoại giới, mới có thể "nghe"thấy phương pháp hô hấp thổ nạp của linh thảo, lĩnh ngộ được tu hành chi đạo của linh thảo.

Đã sớm sáng tỏ, đến giờ chết cũng được.

Nhưng "đạo" là vật gì, vẫn chưa kết luận được.

Bất luận là các điển tịch của thế gia võ thuật thế tục hay là các tông môn tu chân giới, đều không thể miêu tả ra bộ mặt thật sự của "Đạo", cho nên cũng không có một loại công pháp, có thể làm cho tất cả người tu hành đột phá Tiên Thiên bí cảnh, tiến quân vô thượng thiên đạo.

Tựa hồ, muốn từ Hậu Thiên đột phá Tiên Thiên bình cảnh, chỉ có thể dựa vào ngộ tính và cơ duyên của mỗi người.

Trong Thần Nông tiên thảo bí quyết, cũng không có khẩu quyết công pháp đột phá Tiên Thiên bí cảnh, nhưng chỗ cao minh là chỉ dẫn ra phương hướng cho người tu hành, ví dụ Thảo Mộc quan pháp, ẩn thân trong linh thảo nội bộ, "học trộm" linh thảo. Thảo Mộc quan pháp, chính là muốn người tu hành xem linh thảo là thầy, lĩnh ngộ phương pháp hô hấp Tiên Thiên, hơn nữa thông hiểu đạo lí, tìm được con đường Tiên Thiên đường thuộc về mình.

Vào cỏ cây mà đắc đạo, đây mới là chỗ tinh túy của Thần Nông tiên thảo bí quyết.

Cảm ứng được phương pháp hô hấp thổ nạp của Bão Phúc đan mộc, trong lòng Tùy Qua giống như gương sáng, đột nhiên thấu suốt.

Linh thảo cũng không có miệng mũi, không ăn lửa khói nhân gian, lại có thể đắc đạo thành tiên, đều bởi vì thông hiểu phương pháp thổ nạp Tiên Thiên.

Người tuy có miệng mũi, nhưng hô hấp chính là Hậu Thiên trọc khí, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, cuối cùng vô duyên với đại đạo. Chỉ có đoạn tuyệt hô hấp Hậu Thiên, đổi sang phương pháp hô hấp Tiên Thiên, mới có thể cảm ứng, khai thông thiên địa linh khí, nhìn được đại đạo.

Bỗng nhiên, đan thủy xung quanh thân thể không còn khốn nhiễu và trói buộc, mà trở thành chất dinh dưỡng cho Tùy Qua.

Lúc này, tâm thần Tùy Qua rất trấn định, tấn nhập một loại cảnh giới kỳ diệu: « Bất động bất lay, không lo không sợ, không buồn không vui, như một đứa trẻ trong bụng mẹ"

Cảnh giới Tiên Thiên thai tức!

Đan điền chậm rãi cổ động, Tùy Qua hô hấp chậm rãi, kéo dài, từ trong đan thủy xung quanh liên tục hấp thu nguyên khí cỏ cây.

Mỗi một lần đan điền hô hấp, chân khí trong đan điền, kinh mạch càng thêm tinh thuần, càng thêm cô đọng.

Xuyên thấu qua thần thức, Tùy Qua thấy màu sắc chân khí mộc hệ trong kinh mạch của mình càng ngày càng đậm, hơn nữa càng ngày càng có linh tính. Hắn biết, đây là Hậu Thiên chân khí bắt đầu biến đổi sang Tiên Thiên chân khí.

Hắn rốt cục đã vượt qua một bước trọng yếu này rồi!

Cũng không biết qua bao lâu, một đạo Tiên Thiên chân khí màu xanh nhạt phá vỡ cây khô Bão Phúc đan mộc, chém ra một lỗ hổng dài hơn ba thước.

Sau đó, Tùy Qua chậm quá từ bên trong chui ra, toàn thân nhỏ nước.

Rất nhanh, toàn bộ đan thủy trên người hắn đều bị Tiên Thiên chân khí bốc hơi thành nguyên khí cỏ cây tinh khiết, giống như sương trắng. Còn y phục trên người, trong nháy mắt cũng trở nên khô ráo.

Chỉ chốc lát sau, bụng hắn nhẹ nhàng trướng lên, nuốt chửng những sương trắng này.

- Thoát thai hoán cốt!

Cảm thụ được biến hóa của thân thể, Tùy Qua không nhịn được phát ra một tiếng cảm thán.

Tiên Thiên, đây cũng là cảnh giới thần bí rất nhiều võ giả tha thiết ước mơ.

Tiên Thiên Tiên Thiên, một bước lên trời. Hiện tại, Tùy Qua cuối cùng đã cảm nhận được cảm giác này, chưa nói đến Tiên Thiên chân khí cuồn cuồn không ngừng trong kinh mạch, chỉ riêng cảm giác nhập làm một thể với thiên địa, đã làm Tùy Qua cảm thấy vô cùng thoải mái và kỳ diệu. Hôm nay, hắn có thể rõ ràng cảm giác được trong thiên địa có một loại năng lượng thần bí cường đại mà chỗ nào cũng có, đây chính là linh khí thiên địa, nếu như lợi dụng linh khí thiên địa tiến hành công kích, giở tay nhấc chân đều có được uy lực vô cùng, đây là lực lượng cảnh giới mà người tu hành Luyện Khí kỳ vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không cách nào chạm tới.

- Tùy Qua, tên đáng ghét này.

Lam Lan vui quá mà khóc, đột nhiên lao vào trong ngực Tùy Qua.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Lam Lan đột nhiên xuất hiện lao tới ôm hắn, khiến Tùy Qua có chút khó hiểu.

Cho đến khi Lam Lan có chút ngượng ngùng rời khỏi lồng ngực hắn, Tùy Qua mới nói:

- Xảy ra chuyện gì? Lam tỷ, cô đến đây lúc nào? Còn nữa, tại sao cô khóc?

- Còn không phải tại anh sao! '

Lam Lan nín khóc mỉm cười, lau nước mắt trên mặt:

- Tên đáng ghét nhà anh, nhét người ta vào bệnh viện rồi sau đó bốc hơi, làm hại tôi ở chỗ này lo lắng cho anh.

Tùy Qua đưa mắt nhìn Tiểu Ngân Trùng.

Tiểu Ngân Trùng vội vàng giải thích:

- Lão đại, ngươi đừng trách ta, vị Lan tỷ tỷ này thật sự rất cố chấp, ta thật sự không biết làm sao ngăn cản nàng.

Sau khi nói xong, Tiểu Ngân Trùng dứt khoát chui vào bên trong linh điền, hoàn toàn không lộ diện.

*****

Tùy Qua nhìn Lam Lan, thấy đồng phục y tá trên người nàng, đột nhiên cười nói:

- Thật không ngờ, cô mặc đồng phục y tá lại mê người như vậy.

- Đáng ghét! Lúc này không muốn nghe anh nói đùa.

Lam Lan đột nhiên nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rắn, chất vấn:

- Tại sao anh muốn bế quan, còn làm quỷ dị như vậy, làm tôi tưởng mình sinh ra ảo giác.

- Đúng như cô chứng kiến, tôi là một người tu hành.

Tùy Qua nói:

- Sau khi rời khỏi bệnh viện, tâm cảnh của tôi đang thích hợp bế quan đột phá, cho nên tôi phải làm như vậy. Thật xin lỗi, để cô lo lắng rồi.

Tùy Qua giải thích rất đơn giản.

Không biết vì sao, tất cả mọi thứ khó hiểu trước mắt, sau khi nghe Tùy Qua nói ra, Lam Lan đột nhiên cảm thấy những chuyện trước mắt không còn giống như ảo giác, mà là một loại tồn tại rất tự nhiên. Nghe Tùy Qua nói chuyện, tựa hồ làm cho nàng cảm thấy vô cùng an bình.

- Anh không giống với trước kia.

Lam Lan nhìn Tùy Qua nói.

- Không giống cái gì?

Tùy Qua hỏi.

- Tôi nói không ra, chẳng qua cảm giác anh không giống ngày thường.

Lam Lan nói:

- Anh đứng ở đây, nếu như tôi nhắm mắt lại, cho dù anh nói chuyện với tôi, tôi cũng cảm thấy anh không phải người đó.

- Tôi không phải là tôi, vậy còn có thể là gì?

Tùy Qua cười nói:

- Sắc lang?

- Anh giống như một khúc gỗ.

Giọng nói của Lam Lan không giống như nói giỡn.

- Thật sao?

Tùy Qua vuốt vuốt lỗ mũi, chợt hiểu ý tứ trong lời nói của Lam Lan.

Người tu hành Tiên Thiên kỳ, bởi vì có thể cảm ứng và hấp thu thiên địa linh khí, cho nên khi câu thông với thiên địa linh khí, sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác dung hòa làm một với thiên địa tự nhiên.

Nhưng, lúc này Tùy Qua căn bản không câu thông và hấp thu thiên địa linh khí, không ngờ lại tự nhiên dung hòa làm một với tiểu thiên địa trong nhà kính, hơn nữa Tùy Qua tu hành chân khí là mộc thuộc tính, cho nên mới khiến Lam Lan cảm thấy hắn giống như một khúc gỗ.

- Đúng rồi. Không nói chuyện này nữa.

Tùy Qua nói:

- Đi ra ngoài trước đi, tôi còn có hai việc cần hoàn thành.

- Hai chuyện của anh tạm thời chưa làm.

Lam Lan nói:

- Tôi có một chuyện cũng rất khẩn cấp.

- Chuyện gì?

- Ăn cơm!

Lam Lan có chút báo oán nói:

- Chẳng lẽ anh không biết, tôi đã mấy ngày không ăn gì rồi!

- Cô ở bên ngoài coi chừng dùm tôi, không ăn cái gì sao?

Trong lòng Tùy Qua bất giác có chút cảm giác hạnh phúc.

- Nói nhảm, tôi dĩ nhiên không ăn.

Lam Lan nói:

- Đều là lo lắng anh làm loạn. Anh cũng thiệt là, sau khi rời khỏi bệnh viện, một cái tin cũng không để lại cho tôi, làm hại tôi lo lắng rất nhiều, anh biết không?

- Khi cô ở bệnh viện, không phải có cha cô chăm sóc cô sao.

Tùy Qua nói.

- Đừng nhắc đến ông ấy.

Lam Lan nói:

- Ba tôi, chỉ biết quan tâm đến quyền lực trong tay mình. Nhưng, trước khi ăn cơm, tôi muốn thay quần áo trước đã.

- Bộ y phục này của cô, thật ra rất đẹp.

Tùy Qua cười nói.

- Hừ! Tư tưởng xấu xa!

Lam Lan liếc nhìn Tùy Qua, mơ hồ đoán được trong đầu tiểu tử này đang suy nghĩ gì.

Tùy Qua mua cho Lam Lan một bộ quần áo trong cửa tiệm gần trường, đó là một bộ quần áo học sinh điển hình. Mặc dù chỉ là hàng tiện rẻ tiền, nhưng mặc trên người của nàng, hiệu quả vẫn rất tốt. Điểm này có thể nhận ra từ ánh mắt hâm mộ của những người xung quanh.

- Từ trên người cô, tôi thấy được bóng dáng hoa khôi của trường thời kỳ trước.

Tùy Qua nói Lam Lan.

- Thời kỳ trước gì chứ, chẳng lẽ hiện tại, tôi không đẹp hay sao?

Lam Lan hừ một tiếng, xoay người đi về một quán ăn nhỏ.

Nhìn thân thủ thướt tha, phong vận của Lam Lan, Tùy Qua nghĩ thầm:

- Nàng thật sự là một người đồng tính hay sao? Nhìn thế nào cũng không giống? Nhưng chuyện này không cần gấp gáp. Nhân Mộc thụ rất nhanh sẽ đề cao, cho dù nàng thật sự là người đồng tính, cũng không có gì lớn. Yên Vũ Đồng à, Tùy Qua tôi sẽ rất nhanh từ bạn thân biến thành bạn trai của Lam Lan, cô lựa chọn làm tình địch của tôi, là sai lầm lớn nhất.

Sau khi Lam Lan tiến vào quán ăn, lập tức gọi rất nhiều món ăn ngon.

Nàng đại khái đói bụng đến gần chết, cho nên lúc ăn cơm, đã hoàn toàn không còn phong phạm thục nữ.

Lúc này, người trong quán ăn cũng càng ngày càng nhiều.

Chẳng qua, những người này tựa hồ không phải tới dùng cơm, giống như đến nhìn Tùy Qua và Lam Lan ăn cơm.

Bởi vì kể từ khi bọn họ lần lượt tiến vào quán ăn, vẫn nhìn về phía Tùy Qua và Lam Lan.

Tình huống này, đương nhiên không giấu diếm được Tùy Qua.

- Ăn no chưa?

Tùy Qua giống như không nhìn thấy những người lòng dạ khó lường, bình tĩnh hỏi Lam Lan.

Lam Lan gật đầu.

- Vậy chúng tôi đi thôi, có hai chuyện có lẽ cô sẽ cảm thấy hứng thú.

Tùy Qua đứng dậy nói, mặc áo khoác cho Lam Lan.

Khi hai người đi tới cửa quán ăn, đột nhiên có một người ngăn trước mặt bọn họ:

- Lam tiểu thư, Tùy tiên sinh, mời hai vị dừng bước.

- Tại sao?

Lam Lan cau mày nói.

- Đây là ý tứ của phụ thân Lam tiểu thư.

Người trung niên cản trước mặt bọn họ nói:

- Ông ấy muốn gặp hai vị.

- Lúc này tôi không muốn gặp ông ấy.

Lam Lan không vui nói:

- Tôi không muốn bị ông ấy giam cầm.

- Cái này... Lam tiểu thư, đừng làm khó chúng tôi.

Người trung niên tựa hồ cũng không tính toán nhường đường.

- Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy nàng vừa nói gì sao!

Tùy Qua chợt trừng mắt nhìn người trung niên.

Tên cảnh sát trung niên mặc thường phục giống như là bị lưỡi dao sắc bén đâm trúng, liên tục lui về phía sau, đặt mông ngồi xuống đất.

Một ánh mắt!

Tùy Qua chỉ dùng một ánh mắt, đã đánh tan ý chí của tên cảnh sát mặc thường phục, làm cho hắn run sợ.

Đây chính là chỗ lợi hại của Tiên Thiên cao thủ, có thể câu thông thu nạp thiên địa linh khí, có thể cùng thiên địa tan ra làm một thể. Cho nên, trong mắt người bình thường, cao thủ Tiên Thiên kỳ chính là trời cao.

Trời cao, đất dày.

Căn bản không phải thứ con người có thể chống lại.

Cho nên, cho dù là một ánh mắt sắc bén, đối với người bình thường mà nói, có khí thế thái sơn áp đỉnh, căn bản không cách nào kháng cự.

Tên cảnh sát trung niên bị té ngồi xuống đất, đám người còn lại còn tưởng hắn bị tập kích, bốn cảnh sát trẻ tuổi thân thủ nhanh nhẹn vội vàng lao tới, chuẩn bị mạnh mẽ chế trụ Tùy Qua.

Chà! Chà! Chà! Chà!

Đáng tiếc, căn bản vô dụng, bốn người này mới vừa nhào tới trước mặt Tùy Qua, còn chưa đụng tới chéo áo của hắn, bọn họ liền phát hiện bọn họ lại trở về vị trí trước khi chưa xuất thủ, giống như bọn họ căn bản không động đậy vậy.

Quỷ dị không thể tưởng tượng nổi.

Tùy Qua chỉ tùy tiện xòe bàn tay trái, lúc này hắn phát hiện một hiện tượng thú vị, sau khi hắn bước vào cảnh giới Tiên Thiên, Thiên Biến Bắt Trùng Thủ hiển nhiên tinh diệu hơn trước, thu phát càng thêm tự nhiên.

Xem ra, bộ thủ pháp này, tựa hồ có thể dựa vào tu vi cảnh giới tăng lên mà "tiến hóa".

- Chúng ta đi thôi.

Tùy Qua khẽ mỉm cười với Lam Lan, cất bước đi ra ngoài.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)