Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0343

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0343: Bị khám phá
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Sự tình không giống như ngươi tưởng, rất phức tạp đấy. Chuyện này, sau khi gặp nhau lại giải thích đi.

Tùy Qua cười nói:

- Ta nói cho ngươi tin tức tốt, chính là ta đã đạt được yêu cầu của ngươi, có lẽ ngươi nên suy nghĩ một chút, lúc nào "làm thiếp" cho ta.

- Úc, mấy ngày không gặp, lá gan của ngươi lại lớn lên không ít.

Trầm Quân Lăng cười duyên nói:

- Ngươi nhanh như vậy đã đột phá Tiên Thiên kỳ rồi sao?

- Không thể giả được.

Tùy Qua cười nói:

- Ngươi nói, hiện tại ta muốn đến hướng gia gia ngươi cầu hôn, hắn có thể đáp ứng ta hay không?

- Hắn sẽ đáp ứng.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đáng tiếc là, ngươi không dám, cũng sẽ không làm đúng không?

Tùy Qua trầm mặc một chút, hắn thật đúng là không thể đi làm loại chuyện cầu hôn này được.

- Không được đi sao?

Trầm Quân Lăng nói:

- Ngươi ở nơi nào, thật muốn cùng ta gặp mặt?

- Đúng.

Tùy Qua khôi phục bản sắc da mặt dày:

- Tuy rằng không phải đi cầu hôn, thế nhưng qua năm nay, ta cần phải đến chúc mừng năm mới Trầm lão gia tử còn có phụ mẫu của ngươi sao?

- Ngươi chúc mừng năm mới cái gì?

Trầm Quân Lăng nói:

- Ngươi lấy thân phận gì để đi đây?

- Thân phận bạn trai!

Tùy Qua nói rằng:

- Không cần nhiều lời vô ích, nhanh chóng đến căn cứ nuôi trồng thực vật bên này đón ta.

- Yêu, ngươi thật đúng là vênh váo đấy!

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Vậy các ngươi, đợi lát nữa ta đến xem, tu vi của ngươi đến tột cùng tới trình độ nào, cho ngươi lòng tự tin bành trướng trên diện rộng như vậy.

- Đến đây đi, ta sẽ chờ ngươi đến thực hiện lời hứa của ngươi đấy!

Tùy Qua vừa cười vừa nói.

Nửa tiếng đồng hồ sau, Tùy Qua gặp được Trầm Quân Lăng.

- Muốn đến bên trong nhà kính ấm của ta nhìn không?

Tùy Qua hỏi.

- Nhân Mộc Hoa đã nở hoa rồi chứ?

Trầm Quân Lăng hỏi.

Tùy Qua lắc đầu.

- Vậy ngày hôm nay sẽ không đi.

Trầm Quân Lăng ở trong xe nói:

- Chờ khi nào nó nở hoa lại nói. Thời gian cũng không còn sớm, trở lại quá muộn, chúng ta đã có thể không đến kịp ăn cơm tối.

Tùy Qua cũng không dừng lại thêm, trức tiếp lên chiếc Ferrari màu hồng của Trầm Quân Lăng.

Xem ra, nữ nhân này đối với màu hồng là có chút yêu thích đặc biệt.

Sau khi lên xe, Tùy Qua nhìn nhìn Trầm Quân Lăng, nói rằng:

- Thẩm tỷ tỷ, ngươi đây là đi làm gì lại trang điểm vậy?

Không biết là vì sao, có lẽ bởi vì phải về nhà, Trầm Quân Lăng cư nhiên không trang điểm quyến rũ như thường ngày, phong cách gợi cảm biến thành phong cách thanh thuần, khả ái: áo lông chữ V màu đen, bên trong phối hợp với một kiện đồ lót tuyết trắng, phía dưới là quần jean màu trắng bó sát người. Lại thêm đôi ủng dài màu xanh da trời. Đặc biệt là trên đầu đội chiếc mũ mà đỏ sẫm mới xinh đẹp làm sao! Một thân trang phục này tuy rằng không phù hợp với phong cách thường ngày của Trầm Quân Lăng, nhưng như vậy càng có vẻ như là Đông Đại hoa hậu giảng đường: Thanh xuân lại thanh thuần.

- Cái gì gọi là trang điểm nhạt, tỷ tỷ ta vốn dĩ đã rất mềm mại.

Trầm Quân Lăng phản bác nói:

- Bản cô nương thực đang tuổi như hoa như ngọc, có thể không mềm mại sao.... di, không đúng!

Khi nói đến "không đúng", Trầm Quân Lăng bỗng đem xe dừng ở ven đường, sau đó có điểm giống như thẩm vấn nhìn Tùy Qua, rất nghiêm túc mà hỏi:

- Ngươi là nam nhân?

- Nói nhảm! Ta vốn dĩ chính là nam nhân a!

Tùy Qua nói rằng.

- Ngươi thực không hiểu ý tứ của ta?

Ánh mắt Trầm Quân Lăng sáng quắc:

- Ngươi có phải đã không còn là sơ nam không?

- Ách...

Tùy Qua nhất thời trợn mắt há hốc mồm, tựa như thấy người ngoài hành tinh nhìn chằm chằm vào Trầm Quân Lăng, nghĩ thầm lẽ nào trên mặt mỗi sơ nam đều bị dán nhãn, hay là trên đỉnh đầu đều có một vòng hào quang, một ngày không còn là sơ nam nữa, thứ này liền biến mất?

- Hừ, nhìn bộ mặt này của ngươi, không phải sơ nam thì không phải thôi, cư nhiên còn có vẻ xấu hổ gì đó.

Trầm Quân Lăng nói:

- Huống hồ, đối với nam nhân các ngươi mà nói, sơ nam cũng không phải là một loại tự hào, mà là một loại bi ai, do đó ngươi hẳn là vui mừng một chút, không phải sao?

- Đúng!

Tùy Qua kiên trì nói rằng:

- Thế nhưng, ngươi làm sao thấy được? Chẳng lẽ thật sự còn có xử nam tuyến thứ này sao?

- Ha hả...

Trầm Quân Lăng cười cười:

- Ta không phải nhìn ra được, là cảm giác ra được.

Tùy Qua tâm trạng hoảng sợ, vì sao giác quan thứ sáu của nữ nhân so với Linh giác của hắn còn lợi hại hơn đây.

- Ngươi cảm giác được ta có cái gì không đúng sao?

Tùy Qua dò hỏi.

Nếu như chỉ là Trầm Quân Lăng cảm giác được hắn đã không phải là sơ nam mà nói, chuyện này còn không tính là khó giải quyết cỡ nào. Bởi vì Trầm Quân Lăng chí ít trước mắt còn không xem như bạn gái chính quy của hắn. Hơn nữa Trầm Quân Lăng tính cách càng hào sảng. Nhưng nếu như Đường Vũ Khê biết chuyện này, không biết nàng sẽ nghĩ như thế nào đây?

- Thế nào, ngươi chột dạ sao?

Trầm Quân Lăng tựa hồ nhìn ra được trong lòng Tùy Qua đang lo lắng cái gì:

- Đường tỷ tỷ nhà ngươi nếu như biết chuyện này, thật không biết nàng có chịu được nổi hay không đây.

- Nàng sẽ không nhìn ra được chứ?

Tùy Qua nói:

- Ngươi đến tột cùng là làm sao nhìn ra được? Ngươi làm thế nào biết ta không phải cùng Vũ Khê làm chuyện đó chứ?

- Nếu như ngươi là với Đường tỷ tỷ nhà ngươi làm chuyện đó, vậy hẳn là biểu tình xuân phong đắc ý, tuyệt đối không phải giống như bây giờ chột dạ như làm kẻ trộm vậy. Mặt khác, không phải nói với ngươi rồi sao, chính là một loại cảm giác mà thôi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Từ trong ánh mắt của ngươi cảm giác ra được. Khi làm sơ nam, con mắt của ngươi tuy rằng rất tặc, thế nhưng ánh mắt trên cơ bản dừng lại ở trên mặt ta, thỉnh thoảng sẽ từ trong ngực ta đảo qua, nhưng là nhìn thoáng một cái liền né tránh. Sẽ không luôn luôn đem ánh mắt dừng ở chỗ này. Thế nhưng hiện tại, ánh mắt của ngươi sẽ không là kẻ trộm, ngươi là lớn mật quét tới quét lui, thậm chí ánh mắt còn không chỉ có dừng lại ở trên bộ ngực của ta nữa, cư nhiên còn muốn tiếp tục hướng xuống phía dưới tiến hành thăm dò và xâm lược, không phải sao?

- Ta có sao?

Tùy Qua hỏi.

- Có!

Trầm Quân Lăng khẳng định nói rằng:

- Tỷ tỷ ta sẽ không nhìn nhầm.

- Thế nhưng, ngươi cũng không hoàn toàn đúng.

Tùy Qua phiền muộn nói rằng:

- Ta là bị người cưỡng dâm!

- Ngươi bị người khác cưỡng dâm.

Trầm Quân Lăng cố ý nói:

- Vậy ngươi báo cảnh sát hay chưa?

- Báo cảnh sát có tác dụng rắm gì, ta là bị một nữ ma đầu cưỡng dâm.

Tùy Qua phiền muộn nói:

- Cảnh sát thúc thúc có thể bắt được nữ ma đầu bay trên trời sao?

- Ngươi nói được cũng quá huyền huyễn đi, bị nữ ma đầu bay được trên trời cưỡng dâm, ai tin tưởng đây.

Trầm Quân Lăng cười nói.

- Ngươi nhìn ta đây!

Tùy Qua nhìn thẳng Trầm Quân Lăng, chỉ chỉ vào hai con mắt của hắn:

- Ngươi nhìn con mắt của ta, ngươi nhìn nhãn thần này của ta, giống như là đang nói dối sao?

- Nghiêm túc như vậy làm gì a.

Trầm Quân Lăng nói:

- Ngươi đã bị người cưỡng dâm, lại không thể báo cảnh sát, vậy ngươi nhanh chóng đến ý viện kiểm tra a, đừng nhiễm phải bệnh gì đó, vậy đã có thể họa vô đơn chí rồi.

*****

- Tiểu Quân Quân, ta xin ngươi không nên đả kích ta!

Tùy Qua phiền muộn nói:

- Thuận tiện lái xe đi, vừa đi vừa nói.

Trầm Quân Lăng quả nhiên nổ máy xe, sau đó lại nói:

- Được, ta cũng không tiếp tục đả kích ngươi, vậy ngươi liền nói lại tình huống đi xem. Đến tột cùng phát sinh chuyện gì, ngươi quả nhiên là bị nữ ma đầu bay trên trời gì đó làm chuyện ấy?

- Đúng!

Tùy Qua nói:

- Ngươi hẳn là nghe nói qua, phía sau ta có một nữ ma đầu làm chỗ dựa vững chắc đi sao?

Trầm Quân Lăng gật đầu:

- Mơ hồ nghe gia gia nhắc tới qua, chẳng lẽ là thực?

- Còn có thể giả sao?

Tùy Qua nói:

- Chính là nữ ma đầu kia tìm tới ta, sau đó hai người chúng ta đều ở dưới tình huống bất đắc dĩ chiếm hữu thân thể đối phương. Do đó, nghiêm ngặt mà nói, tuy rằng ta bị bức bách, nhưng nàng cũng không phải là tình nguyện.

- Thực con mẹ nó phức tạp.

- Không thể chửi được.

Tùy Qua phiền muộn nói:

- Quá trình trong đó quả nhiên là khúc chiết phức tạp, nhưng kết quả cuối cùng chính là ta bị nữ ma đầu kia chơi. Bất quá, ta chỉ có thể tính là một nửa nam nhân.

- Một nửa?

Trầm Quân Lăng khẽ cười nói:

- Còn có cách nói như vậy? Ngươi liền nói ra một chút, một nửa cái gì?

- Chỉ làm phân nửa, nàng đã bỏ đi, cái này có tính là một nửa hay không?

Tùy Qua phiền muộn nói.

- Ha ha... !

Trầm Quân Lăng nhịn không được cười lớn:

- Suy suy, ngươi gia hỏa này thực sự là không tệ, xem ra ngươi thực sự là đủ "suy" đấy!

Tùy Qua cũng hiểu được thật sự là đủ suy.

Coi như là bị người cưỡng dâm. Tốt xấu cũng để hắn sảng khoái một phen mới phải. Kết quả làm được phân nửa "nữ ma đầu" Khổng Bạch Huyên kia đã bứt ra rời đi. Lúc đó Tùy Qua giống như là treo ở giữa không trung, cái loại cảm giác này nói đến khó chịu bao nhiêu.

- Ngươi nói... Đường Vũ Khê nàng sẽ không nhìn ra được chứ?

Tùy Qua lại hỏi.

- Ta làm sao biết được.

Trầm Quân Lăng nói:

- Bất quá, ngươi cũng có thể giống như mấy nữ nhân khác, giả bộ với nàng a.

- Giả bộ cái gì?

- Giả bộ chỗ đó.

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Với lại trên thân nam nhân các ngươi không có dán nhãn, cũng không có đánh ký hiệu sơ nam, chỉ cần giả bộ giống một cút, hẳn là có thể lừa gạt được nàng.

- Ta còn tình nguyện là nữ nhân các ngươi.

Tùy Qua than thở:

- Nếu như gặp phải chuyện này, đi y viện tu bổ một chút là được.

- Ngươi gia hỏa thiếu đạo đức này, đáng đời ngươi bị người chơi phân nửa.

Trầm Quân Lăng nói.

- Bỏ đi, chuyện này ngươi coi như là không biết được chứ?

Tùy Qua nói:

- Đem chuyện tình vớ vẩn này ở trong bụng. Ta muốn giả bộ sơ nam mà nói, nhất định phải quên đi chuyện xấu này, triệt để quên đi.

- Đi, ta cũng không phải bà tám nhiều chuyện, gặp được ai cũng đều tiến lên nói một câu "uy, Tùy Qua chỉ là nửa sơ nam", ta cũng không nhàm chán như vậy.

Trầm Quân Lăng nói rằng.

- Ngươi tốt nhất là thủ khẩu như bình mới tốt!

Tùy Qua nói:

- Bằng không mà nói, hừ hừ... ta tìm ngươi phiền phức.

- Ngươi tìm ta phiền phức cái gì a?

Trầm Quân Lăng nói.

- Quên chưa nói cho ngươi, ta đã bước vào Tiên Thiên kỳ.

Tùy Qua nói:

- Ngươi biết điều này có ý nghĩa gì không?

- Ý nghĩa cái gì?

Trầm Quân Lăng hỏi ngược lại.

- Ý nghĩa ta đã có tư cách đem ngươi biến thành tình nhân của ta. Không phải sao, ngươi đã từng nói qua như vậy.

Tùy Qua nói.

- Vậy cũng chỉ là ngươi có tư cách này mà thôi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Có được hay không, còn phải xem bản cô nương có nguyện ý hay không đây.

- Ta đây đợi lát nữa sẽ hướng phía gia gia ngươi cầu hôn!

Tùy Qua uy hiếp nói:

- Sau đó, ta sẽ thuận lý thành chương mà cùng ngươi động phòng.

- Đi a, ta bảo đảm trước tiên thông tri cho Đường tỷ tỷ của ngươi, sau đó nghe nàng khóc lóc buồn khổ.

Trầm Quân Lăng nói.

Tùy Qua bất đắc dĩ, lại nói:

- Ngươi sẽ không sợ ta đem ngươi cũng cưỡng dâm sao?

- Bớt công phu khua môi múa mép đi!

Trầm Quân Lăng nói:

- Coi như là Bá Vương ngạnh thượng cung, ngươi cũng phải là Bá Vương mới được. Như vậy, ngươi là Bá Vương sao? Nếu như ngươi là Bá Vương mà nói, cũng sẽ không bị người khác cưỡng dâm. Ai, ngươi nói, nếu có một ngày nào đó, Đường tỷ tỷ của ngươi phát hiện chân tướng, nàng hẳn là sẽ cảm giác như thế nào đây? Vạn nhất nàng có sơ nam tình kết thì nên làm cái gì bây giờ?

Tùy Qua lau mồ hôi bại lui.

Cũng may, trầm mặc một trận sau đó, Thẩm gia trang viên rốt cục đã hiện lên trong tầm mắt xa xa.

Sau khi xuống xe, Tùy Qua và Trầm Quân Lăng vừa mới vào phòng, Tùy Qua còn chưa kịp tới cùng người của Thẩm gia chào hỏi, chợt nghe được có thanh âm chua chua nói rằng:

- Di, đây không phải bạn trai của Quân Lăng sao? Lập Hào, ngươi qua đây nhận thức một chút a!

- Trầm Vãn Tình, ngươi lại muốn ra thiêu thân cái gì đó?

Trầm Quân Lăng nhìn nữ tử chanh chua phía trước, có chút không nhịn được nói rằng.

Trầm Quân Lăng rất rõ ràng bản tính của vị đường tỷ này, thuần túy chính là nữ nhân thích nói chuyện không biết chán.

Thế nhưng, bất chợt Trầm Quân Lăng lại nhíu mày, bởi vì nàng nhìn thấy Tống Lập Hào.

Tống Lập Hào lúc này đi tới, Trầm Vãn Tình một phát ôm lấy cánh tay của hắn, sau đó cất tiếng nói rằng:

- Lập Hào, ngươi đại khái còn không nhận thức đi sao. Hắn chính là tình địch của ngươi đấy! Chính là hắn cướp đi Quân Lăng muội muội của ngươi đấy. Chậc chậc, thoạt nhìn cũng bình thường thôi mà. Thật không biết Quân Lăng muội muội lại coi trọng hắn ở điểm nào, đúng không, Lập Hào?

Trầm Vãn Tình, nàng đây là đang hướng phía Trầm Quân Lăng biểu hiện sự hạnh phúc và kiêu ngạo của nàng đấy.

Không sai, chỉ cần bộ dáng này mà nói, Tùy Qua cùng Tống Lập Hào vị thế gia công tử này so sánh quả nhiên là chênh lệch không ít. Do đó, Trầm Vãn Tình xác thực có không gian khoe khoang, nàng là muốn hướng Trầm Quân Lăng biểu hiện ánh mắt của nàng rất tốt. Mặt khác cũng hi vọng kích thích một chút Tống Lập Hào, tốt nhất là để Tống Lập Hào xuất thủ giáo huấn Tùy Qua vài chiêu, đánh xuống mặt mũi của Trầm Quân Lăng.

Tình địch gặp lại, hẳn là đặc biệt đỏ mắt.

Lúc này, Tống Lập Hào đã hướng phía Tùy Qua đi qua.

Chiến hỏa tựa hồ hết sức căng thẳng.

Trầm Vãn Tình nội tâm kích động, khẩn cấp chờ Tùy Qua và Trầm Quân Lăng mất mặt.

Thế nhưng, Trầm Vãn Tình nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tống Lập Hào sau khi tiến lên, dĩ nhiên hướng phía Tùy Qua cung kính nói rằng:

- Tùy tiên sinh, không nghĩ tới ngài sẽ đến!

Trầm Vãn Tình còn tưởng rằng cái lỗ tai của mình xảy ra vấn đề. Tống Lập Hào dĩ nhiên dùng "ngài" để xưng hô với Tùy Qua. Tiểu tử này chính là tình địch của Tống Lập Hào a. Tống Lập Hào này cư nhiên không hề động khí, ngược lại là tận lực lấy lòng đối phương.

Ngay khi Trầm Vãn Tình còn đang trợn mắt há hốc mồm, Tống Lập Hào lại hướng phía Trầm Quân Lăng nói:

- Trầm tiểu thư, trước đây ta là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, hi vọng ngươi không nên chú ý.

Con cóc?

Trầm Vãn Tình quả thực muốn tan vỡ.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)