Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0438

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0438: Súc tích chờ phân phó
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thanh âm là của Hoa Tuyết Nhạn.

- Họp đi.

Đường Vũ Khê nhận hoa hồng, nhìn Tùy Qua trừng to mắt, ý nói với hắn Hoa Tuyết Nhạn sắp bão nổi.

Tùy Qua đương nhiên thấy được biểu tình băng sương như đao của Hoa Tuyết Nhạn, nhưng hắn không thèm để ý, cười nói:

- Hoa chủ quản, hôm nay là lễ tình nhân, không nhận được hoa hồng cũng không cần tức giận như thế đi? Đợi lát nữa tôi để Vũ Khê phân cho cô một chút là được.

Hoa Tuyết Nhạn hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tùy lão bản, công ty của anh sắp phá sản, anh còn có hứng trí cao như vậy?

- Phải. Bản thân tôi cảm thấy kỳ quái, vì sao công ty của tôi cần phá sản cô lại càng sốt ruột hơn tôi đây?

Tùy Qua nói:

- Chẳng phải là hoàng đế không vội thái giám nóng nảy?

- Anh...chính anh tự nhìn xem xu thế thị trường chứng khoán của công ty dược nghiệp Tống thị ở Hong Kong!

Hoa Tuyết Nhạn hừ lạnh nói, nhấn remote trên bàn.

Tùy Qua nhìn vào ti vi, thấy bản đồ phân tích thị trường chứng khoán, nói:

- Tôi không chuyên môn về cổ phiếu, nhưng tôi nhìn ra được hiện tại ngã rất nhiều.

- Há chỉ là nhiều!

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Theo xu thế ngã hiện giờ, chỉ sợ rất nhanh sẽ bị cưỡng chế lui thị!

- Tùy tiên sinh, nàng nói đúng.

Tống Lập Hào lên tiếng, mặc dù hiện tại Tống thị đã không thuộc về họ Tống, nhưng hắn vẫn có cảm tình, không hi vọng nhìn thấy bị lui thị, sau đó chờ đợi phá sản. Vì vậy tiếp tục nói:

- Tình huống hiện tại rất rõ ràng, có người lợi dụng lời đồn đãi bất lợi với công ty Hoa Sinh có ý định chèn ép cổ phiếu của Tống thị. Hơn nữa đối phương đã có chuẩn bị, trong tay có nhiều cổ phiếu lưu thông của Tống thị chúng ta, cho nên mới hung hăng chèn ép cổ giá như thế.

- Nhưng công tích của Tống thị không tệ lắm ah.

Tùy Qua buồn bực nói.

- Vô tri!

Hoa Tuyết Nhạn tức giận nói:

- Ai nói cổ giá nhất định có quan hệ tới công tích. Hiện tại người chơi cổ phiếu ai quản công tích của công ty anh, đều chỉ nghe tin tức lời đồn mà đầu tư cổ phiếu. Muốn nói công tích, công tích dầu mỏ không tệ đi, cổ giá chẳng phải như bãi phân chó sao! Công tích của công ty Hoa Sinh không tệ, nhưng hiện tại bị cuốn vào tin đồn bất lợi, người ta lợi dụng điểm này tiếp tục lợi dụng thủ đoạn thị trường chứng khoán là có thể đánh chết cổ giá công ty Tống thị!

- Nga, nguyên lai là như vậy sao.

Tùy Qua tỉnh ngộ, nhưng không chút lo lắng.

Vừa dứt lời, Tùy Qua liền nhìn thấy thị trường chứng khoán của Tống thị lại trầm xuống.

- Có phải cổ giá lại rơi không?

Tùy Qua hỏi.

Ánh mắt Hoa Tuyết Nhạn phun lửa, nàng thật sự không rõ một nam sinh ngu xuẩn như vậy sao còn có thể làm chủ tịch công ty. Nàng càng không rõ chính là vì sao nàng còn làm công cho một kẻ ngu xuẩn như vậy!

Lúc này điện thoại văn phòng vang lên, tìm Tùy Qua.

- Tùy Qua, tao muốn phá hủy công ty của mày! Tao muốn làm cho mày phá sản! Cho mày hai bàn tay trắng! Sau đó mới lấy mạng của mày...

Một thanh âm oán độc vang lên trong điện thoại, nghe qua tuổi không lớn.

Thanh âm kia thật xa lạ, Tùy Qua cảm giác chưa từng gặp qua người này, nhưng không biết vì sao đối phương hận mình, nhưng hắn hiển nhiên không bao giờ chịu thiệt, vì vậy hướng điện thoại lớn tiếng quát:

- Bác gái, bà nên trở về nhà uống thuốc đi!

Đường Vũ Khê muốn cười, nhưng khi nhìn thấy biểu tình của Hoa Tuyết Nhạn đành phải nén trở về.

Đường Vũ Khê cũng có chút kỳ quái, tiểu tử Tùy Qua vì sao luôn lạc quan như vậy, lại tự tin, chẳng lẽ hắn là người tính cách yên vui như thế?

Sau một lát Nhãn Kính nói:

- Điện thoại từ thành phố Minh Phủ gọi tới, hay là đi thăm dò một chút?

- Bỏ đi.

Tùy Qua nói:

- Hiện tại không cần vì những chuyện nhỏ nhặt này gây phiền. Dù đối phương có chuẩn bị mà đến, cho dù tung ra lời đồn đãi bất lợi cho công ty chúng ta, tôi cũng tin tưởng rất nhanh sau cơn mưa trời lại sáng, rẽ mây thấy mặt trời.

- Tùy tiên sinh, không biết là anh tự tin hay lạc quan mù quáng?

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Hơn một lần tôi nói tới tứ lạng bạt ngàn cân, anh làm ra bộ dạng đắc chí làm tôi còn tưởng rằng anh có ý kiến gì hay, không nghĩ tới đoạn thời gian này anh không làm gì, còn để Vũ Khê ở lại đây chống, anh thật không xứng làm đàn ông!

- Hoa chủ quản, lời này của cô có chút quá mức độ rồi.

Tùy Qua nói:

- Mấy ngày nay tôi không đến công ty là vì toàn lực tìm cách giải quyết vấn đề. Đương nhiên cô không biết tình huống thì tôi cũng không trách cứ cô. Về phần cổ giá của dược nghiệp Tống thị, các vị không cần lo lắng, nếu đối phương lợi dụng lời đồn chèn ép cổ gái, khi lời đồn tan biến hoặc có lời đồn càng tốt hơn đi ra, cổ giá đương nhiên ép không được, khi đó đối phương chẳng những trộm gà không được còn mất nắm gạo mà thôi.

- Anh cho rằng đối phương là kẻ ngu xuẩn sao? Nhiều nhất chỉ thêm hai ngày thời gian đối phương có thể đem Tống thị nhốt đánh vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Tới lúc đó muốn xoay người cũng không được!

- Hai ngày thời gian?

Tùy Qua như có suy nghĩ gì:

- Vậy thì còn kịp. Dù công ty Tống thị thật sự lui thị, vậy cũng không có gì, chút tổn thất này tôi còn chịu đựng được.

- Tùy tiên sinh không quan tâm hơn thua, xem ra hết thảy vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng.

Tống Lập Hào vỗ mông ngựa.

Đương nhiên bởi vì hắn hiểu được nhiều hơn so với những người khác.

Là thành viên của tu hành thế gia, Tống Lập Hào tự nhiên biết được đối với người tu hành mà nói mặc dù tiền cũng hữu dụng, nhưng không phải là duy nhất hay có giá trị nhất. Người như Tùy Qua, dù không có tiền, nhưng trong giới tu hành vẫn có thể sống thoải mái, bởi vì người ta có đại chỗ dựa vững chắc, có đại lượng linh dược, linh đan. Mấy thứ này dù có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Theo Tống Lập Hào xem ra, Tùy Qua mở công ty chỉ là trò chơi mà thôi.

- Nịnh hót!

Hoa Tuyết Nhạn hừ một tiếng, lại tiếp tục nói:

- Hiện tại sản phẩm công ty Hoa Sinh tồn đọng thật nghiêm trọng, công nhân dây chuyền sản xuất đều về nhà, bên quỹ hội cũng không có ai nhập hội, ngược lại có không ít người đề nghị lui hội, đang chuẩn bị đưa chúng ta ra tòa án đâu. Tùy tiên sinh, những cục diện rối rắm này xin hỏi anh dự định làm sao thu thập?

- Hoa chủ quản, cô không cần quá lo lắng, Tùy tiên sinh đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, nhất định có thể giải quyết vấn đề.

Lúc này người nói chuyện là Nhãn Kính. Đích xác hắn đi theo Tùy Qua thời gian lâu như vậy, biết bổn sự của Tùy Qua thế nào.

- Hừ! Lại là một nịnh hót!

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Khó trách công ty Hoa Sinh sẽ rơi vào tình trạng này, ai bảo cả đám người đều là nịnh hót đâu. Rõ ràng gặp nguy trong sớm tối, không ngờ còn không muốn phát triển.

- Đây là bởi vì cấp dưới mười phần tin tưởng đối với tôi.

Tùy Qua cũng không tức giận, cười nói:

- Hoa chủ quản, cô cũng nên hướng bọn họ học tập, tin tưởng là vàng đó, cô cũng nên mười phần tin tưởng ông chủ của cô.

- Tôi sẽ không học những người này, trừ bỏ nịnh nọt thì lạc quan mù quáng.

*****

Hoa Tuyết Nhạn nói, chỉ vào ti vi:

- Thấy không, hiện tại cổ giá càng ngã nhiều hơn...

Hoa Tuyết Nhạn còn chưa nói xong, Tùy Qua đã tắt ti vi:

- Hoa chủ quản, hiện tại cô mời dự họp hội nghị nếu chỉ vì lên án tôi, vậy không có bất cứ ý nghĩa gì. Cô đã biết hiện tại tình huống công ty Hoa Sinh cùng quỹ hội đều không lạc quan, như vậy nên đưa ra biện pháp giải quyết mà không phải chỉ biết trách móc.

- Tôi không phải lên án anh, mà chỉ hi vọng anh cảnh giác, xem trọng nguy cơ trước mắt.

Hoa Tuyết Nhạn nói:

- Tốt lắm, không cần nói chuyện khác. Đối ứng với nguy cơ trước mắt tôi có một phương án, mọi người nhìn một chút đi.

Nói xong nàng đem bản kế hoạch đưa cho nhóm người Tùy Qua.

Tùy Qua nhìn lướt qua, sau đó nói:

- Tuyên bố công ty Hoa Sinh phá sản?

Những người khác kinh ngạc nhìn Hoa Tuyết Nhạn, chờ đợi giải thích của nàng.

Mặc dù tính tình Hoa Tuyết Nhạn luôn làm người khó chịu, nhưng ở phương diện kinh doanh hiển nhiên rất có thiên phú, nàng làm ra quyết định như vậy tự nhiên đã trải qua suy nghĩ chu đáo, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, nàng trấn định tự nhiên nói:

- Chúng ta đều biết nguồn gốc nguy cơ lần này nằm ở công ty Hoa Sinh. Chữa bệnh phải chữa gốc rễ, muốn hoàn toàn giải quyết nguy cơ biện pháp duy nhất chính là chém đi gốc bệnh. Cục diện hiện tại danh dự của công ty Hoa Sinh đã vỡ tan, bị đám chuyên gia hay danh y gì đó làm xấu hoàn toàn. Vì vậy nếu tuyên bố phá sản vẫn miễn cưỡng bảo trụ được quỹ hội, sau đó tôi có thể thông qua một ít thủ đoạn bảo toàn cổ giá Tống thị, trong thời gian ngắn tuy không thể nâng lên, nhưng không đến mức bị cưỡng chế lui thị.

- Đây chính là biện pháp giải quyết của cô?

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Mặc dù có chút đạo lý nhưng một khi tuyên bố công ty Hoa Sinh phá sản, đây chẳng phải tuyên bố chúng ta bại bởi đám người kia sao? Đây không phải làm cho bọn hắn chế giễu.

- Trong chuyện kinh doanh không định luận thắng bại. Trong mắt của tôi đây là biện pháp giải quyết tổn thất ít nhất.

- Vậy trước đó không phải cô đã nói tứ lạng bạt ngàn cân sao?

- Vậy anh cũng đã nói qua anh muốn đi làm tứ lạng kình đâu, kết quả lại không động tĩnh gì?

Hoa Tuyết Nhạn châm chích.

- Tôi đã lấy tới.

Tùy Qua cười nói.

- Ở nơi nào?

Hoa Tuyết Nhạn hừ một tiếng.

- Tạm thời không thể nói cho cô biết.

Hoa Tuyết Nhạn vừa nghe, thiếu chút nữa lập tức bão nổi, theo sau nàng đứng dậy nói:

- Tùy Qua, tôi thật sự là phục anh! Bỏ đi, ngay cả sự nghiệp của mình anh cũng không quan tâm, tôi giúp anh quan tâm làm gì!

Nói xong nàng mở cửa phòng họp sau đó đùng đùng sập cửa rời đi.

- Nếu người mời dự họp đi rồi, vậy tan họp đi.

Tùy Qua cười hì hì nói.

Những người còn lại rời đi, Đường Vũ Khê nhìn Tùy Qua nói:

- Tùy Qua, vừa rồi anh có chút quá mức đó. Chị cả vì trợ giúp công ty vượt qua khó khăn, mấy ngày nay đã vắt hết óc.

- Anh biết. Nhưng nàng thật quá cường thế.

- Em thật vất vả mới mời nàng tới giúp em, đừng để anh làm tức giận bỏ đi.

- Vậy đợi lát nữa em đi an ủi nàng thôi. Đúng rồi, vị chị cả này của em có bạn trai chưa?

- Chẳng lẽ anh còn muốn đánh chủ ý với người ta hay sao? Em nói cho anh biết, nghĩ cũng đừng nghĩ!

Đường Vũ Khê hừ nói.

- Không phải. Tính tình của nàng như vậy, chỉ sợ khó tìm được lang quân như ý.

- Tới giờ này anh còn nói đùa được.

- Đừng lo lắng. Em có nghe nói qua về Mỹ Lệ Họa Thủy hay không?

- Cái gì Họa Thủy? Là gì vậy? Mấy bữa nay em vội vàng xử lý chuyện công ty, vội vàng ứng phó truyền thông, còn gặp quan tòa, chỉ chú ý truyền thông mà thôi, làm sao có thời gian chú ý chuyện khác.

- Em dùng di động tìm kiếm chút tin tức về Mỹ Lệ Họa Thủy thì sẽ biết.

Đường Vũ Khê mở máy, xem một lát, đại khái hiểu được, nhìn Tùy Qua hỏi:

- Là anh làm ra?

- Phải. Cũng may có chị cả em nhắc nhở, đã dẫn dắt cho anh. Anh muốn lợi dụng thứ này đem công kích của đám người kia hóa giải, sau đó phản kích, hung hăng đánh trả!

Minh Phủ thị.

Trong một gian phòng xa hoa nhất khách sạn cao tầng.

Bên cạnh Kinh Nguyên Phượng có một cô gái mặc váy đen đang đứng.

- Bùi Nguyệt Di, sự tình tiến triển như thế nào?

Kinh Nguyên Phượng hỏi.

- Nhanh.

Bùi Nguyệt Di lạnh lùng nói:

- Nhiều nhất hai ngày thời gian cổ giá Tống thị hoàn toàn suy sụp. Sau đó công ty Hoa Sinh phỏng chừng cũng không chống đỡ được bao lâu.

- Vậy là tốt rồi.

Kinh Nguyên Phượng nói:

- Cô nên biết lần này chúng ta vận dụng rất nhiều người, rất nhiều thế lực, chính là muốn làm cho hắn mất hết danh dự, hai bàn tay trắng! Nếu không thị trường thuốc Đông y trong tay chúng ta sẽ bị hắn đảo loạn!

- Tôi không có hứng thú đối với việc này.

Bùi Nguyệt Di nói:

- Tôi chỉ muốn báo thù! Chờ khi hắn hai bàn tay trắng, tôi hi vọng đích thân giết hắn!

- Nếu như cô có ý nghĩ này, tôi chỉ sợ cô phải thất vọng. Bởi vì cô căn bản không giết được hắn! Ngay cả chúng tôi tạm thời cũng không dám giết hắn! Nếu không cô nghĩ rằng chúng tôi dung cho hắn sống đến bây giờ sao?

- Mặc kệ như thế nào tôi nhất định sẽ giết hắn!

Thanh âm Bùi Nguyệt Di tràn ngập oán độc.

Đêm lễ tình nhân.

Ánh trăng cao cao, sao sáng đầy trời.

Trong dĩ vãng, địa phương náo nhiệt nhất đêm lễ tình nhân chính là rạp chiếu phim cùng các khách sạn lớn. Nhưng tình huống năm nay khác hẳn, địa phương náo nhiệt nhất lại là hiệu khu trung tâm Đông đại.

Dù hai ngày nữa Đông đại mới chính thức khai giảng, nhưng các học sinh đã có mặt hơn phân nửa.

Trọng yếu hơn chính là các học sinh của trường khác cũng đã chạy tới, tề tụ trong Đông đại, quả thật phi thường náo nhiệt.

Ngoại trừ học sinh, còn có những đôi tình lữ thanh niên đã công tác ngoài xã hội.

Nhưng Đông đại cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Ngoại trừ điều động toàn bộ bảo an kiểm tra giấy chứng nhận ra vào trường học, còn liên hệ cảnh lực của cục công an Đông Giang.

Cho nên tuy rằng người đi vào không ít, nhưng trật tự không hỗn loạn.

Bên ngoài sân vận động Đông đại, treo đầy băng rôn tuyên truyền về Mỹ Lệ Họa Thủy. Trong đó gây chú ý nhất chính là người phát ngôn hình tượng, vị mỹ nữ trong poster kia quả thật đẹp không cách nào hình dung. Mỵ như yêu tinh, tựa hồ không giống như mỹ nữ nhân loại, chỉ có nữ yêu hay tinh linh trong truyền thuyết mới có mị lực như thế, khuynh quốc khuynh thành, hại nước hại dân, hoàn toàn thể hiện trên người nàng."Mỹ Lệ Họa Thủy", mỹ nữ như vậy xem ra đúng thật là kẻ gây tai họa.

Mặt khác sở dĩ poster làm nhiều người chú ý cũng bởi vì mỹ nữ kia chính là đương kim hoa hậu giảng đường Đông đại.

Hiện tại đã là bảy giờ mười phút.

Trong ngoài sân vận động trường học đèn đuốc sáng trưng, người người tấp nập, chưa từng có ngày hội nào lại hấp dẫn nhiều người tới tham gia như thế.

Ngay cửa sân vận động có một người mặc chiếc áo khoác màu xám dài, đang dùng khăn lau tro bụi trên tủ kính treo áp phích, phỏng chừng người làm vệ sinh. Hình ảnh trên áp phích đúng là thiên kiều bá mị, thật sự thích hợp cùng danh xưng Mỹ Lệ Họa Thủy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)