Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0452

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0452: Hết bệnh rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Thân thể nàng ngày càng nóng lên, nơi đó ngày càng trơn ướt.

- Có lẽ...mình phải chiếm hữu hắn!

Trong lòng nàng đột nhiên toát ra một ý tưởng "đáng sợ", nàng thế nhưng muốn "cưỡng bức" Tùy Qua.

Ý nghĩ này làm nàng cảm thấy bất an, nhưng càng thêm kích thích lẫn hưng phấn.

Đây là lực hấp dẫn trí mạng.

Không thể kháng cự!

Bàn tay nàng không thể khống chế, buông tay cho mền rớt xuống sàn nhà.

- Hoa lạp!

Nàng đưa tay xé đi quần áo trên người Tùy Qua, ngay cả quần lót cũng không tha.

Có chút "dã man", càng nhiều lại là kích thích.

Lúc này Tùy Qua cũng không chút phản ứng, ngoại trừ bộ vị kia phản ứng theo bản năng nguyên thủy.

Nhưng An Vũ Đồng đã hoàn toàn bộc phát dục vọng, theo bản năng giạng chân trên người Tùy Qua, hai tay ôm bả vai hắn, sau đó thân thể trầm xuống dưới.

Cùng lúc đó tinh thần Tùy Qua đang bị lạc trong tinh không, vô cùng suy yếu, đột nhiên cảm giác được tinh thần lực cùng thân thể sản sinh tia liên hệ kỳ diệu, giống như bị lạc trong gió lốc đã thật tuyệt vọng, đột nhiên lại chứng kiến sao Bắc Cực xuất hiện trong trời đêm.

Rất nhanh, tinh thần lực suy yếu của hán lại cố gắng quay về trong thân thể.

Thần thức đang chậm rãi khôi phục.

Hắn lờ mờ biết đã xảy ra chuyện tốt gì, trong lòng nghĩ thầm:

- Nguyên lai chân của Lam Lan thật quá thon dài, bàn tọa còn tròn như vậy...

Khi ánh nắng sớm xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng, Tùy Qua cùng An Vũ Đồng vẫn còn duy trì tư thế giao hợp uyển chuyển như thế.

Nhưng lúc này An Vũ Đồng đã vô cùng mỏi mệt ngủ say, trên người nàng ướt đẫm mồ hôi, dưới ánh nắng sớm chiếu rọi có vẻ cực kỳ xinh đẹp mê người.

Trong vòng một đêm, vô luận là thân thể hay tâm lý, An Vũ Đồng đều đã biến thành nữ nhân chân chính.

Khi Tùy Qua mở mắt, liền chứng kiến An Vũ Đồng nằm trên người hắn trong tư thế thật mê người, hơn nữa còn có thể duy trì tư thế như vậy nằm ngủ say sưa.

Sàng đan dưới thân hai người hoàn toàn rối loạn.

Nhưng khi chứng kiến nhiều điểm đỏ thẫm hiện trên giường, vẻ mặt Tùy Qua có chút phức tạp.

Tùy Qua mơ hồ suy đoán chuyện gì xảy ra đêm qua, nhưng hắn vốn nghĩ rằng người "xả thân" cứu hắn là Lam Lan, bởi vì nàng đang ở trong nhà, trong mông lung hắn còn thầm khen thân hình Lam Lan chân dài mềm mại, nhưng không nghĩ tới một đêm tỉnh lại trên người nằm úp sấp không phải là Lam Lan, mà là An Vũ Đồng.

Càng không nghĩ tới An Vũ Đồng đem vật trân quý nhất của mình giao cho hắn.

Đương nhiên còn một điều, An Vũ Đồng xem như đã trở thành ân nhân cứu mạng của Tùy Qua.

Phức tạp ah, rối rắm ah.

Nếu lúc này dựa trên người hắn là Lam Lan thì tốt biết bao, tuy rằng vẫn sẽ có chút phiền toái, nhưng ít nhất là lưỡng tình tương duyệt đi. Ai biết không ngờ là An Vũ Đồng, đương nhiên không thể phủ nhận nàng cũng là một mỹ nữ, hơn nữa đêm qua đã cho Tùy Qua nỗi kích thích cùng hưởng thụ không tưởng được.

Nhưng vô luận trong lòng Tùy Qua nghĩ như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật trước mắt: An Vũ Đồng đã trở thành nữ nhân của hắn.

Tùy Qua cẩn thận đánh giá nàng, lúc này nàng vẫn còn ngủ say, có vẻ xinh đẹp động lòng người. Đường Vũ Khê xinh đẹp là một loại đẹp thiên nhiên thanh đạm. Trầm Quân Lăng xinh đẹp là yêu mị mê người. Lam Lan xinh đẹp là băng sương diễm lệ. Mà An Vũ Đồng lại là nét đẹp trong cương có nhu. Trong khuôn mặt của nàng có vẻ đẹp trung tính, nhưng thân thể lại lộ ra nhu hòa, một loại nhu hòa khiến Tùy Qua cảm thấy bị bao dung hãm sâu.

Hơn nữa sau khi hấp thu Huyền Âm Trấp thể chất của nàng đã chuyển sang Huyền Âm Thể, âm dương điều hòa, rất có ích lợi trong việc tu hành của hắn. Trong vòng một đêm hắn đã hoàn toàn khôi phục vết thương, hơn nữa còn có cảm giác thần thái sáng láng.

Nhưng giờ khắc này điều Tùy Qua cần lo lắng không phải kế hoạch song tu sau này với An Vũ Đồng, mà là làm sao xử lý quan hệ của hai người.

Dấu vết trên giường đã nói rõ hết thảy, song phương hiển nhiên khó có khả năng xem chuyện này chỉ là nhất thời xúc động. Ít nhất Tùy Qua đồng học nhất định cần phải gánh trách nhiệm.

Đương nhiên, đầu tiên thân thể hai người nhất định cần tách ra mới được.

Ở trạng thái cực độ mị hoặc như hiện giờ, Tùy Qua tự nhiên không có khả năng bình tĩnh suy nghĩ cuộc sống sau này của hai người. Vì thế hắn nhẹ nhàng cử động, dự định rời khỏi thân thể An Vũ Đồng.

Nhưng bất động thì thôi, vừa động liền ra trạng huống.

Vừa động liền có cảm giác thoải mái khiến cho hắn thiếu chút nữa kêu thành tiếng.

Tuy Tùy Qua nhịn được, nhưng An Vũ Đồng lại không nhịn được, từ trong mũi truyền ra tiếng rên nhẹ.

Tùy Qua nghe xong thanh âm này, nửa mình dưới liền bị kích thích, bản năng chợt dựng lên, nhất thời tạo thành phản ứng càng lớn hơn nữa.

An Vũ Đồng cũng không thể tiếp tục ngủ thêm, nàng đột nhiên mở mắt, sau đó hai tay hung hăng ôm cổ Tùy Qua, lớn tiếng nói:

- Sự tình đã xảy ra, hiện tại chuyện gì tôi cũng không muốn quản, thầm nghĩ phải tận tình làm với anh một lần! Còn nữa, con mẹ nó đừng mãi mang tôi đi xem ngôi sao! Tuy rằng thật thích, nhưng quá ảo giác!

Mang nàng đi xem ngôi sao?

Tùy Qua bị câu nói sau cùng của nàng làm hồ đồ.

Nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được, đêm qua khi hắn cùng An Vũ Đồng giao hợp, bởi vì cần hồi phục tinh thần lực cho nên tự nhiên vận hành Thiên Tinh Tâm Công, bởi vậy cũng lôi kéo tinh thần lực của An Vũ Đồng dẫn vào trong tinh không.

Ngay từ đầu cảm xúc ấm áp của tinh thần cùng thân thể làm An Vũ Đồng cảm thấy rất thích, nhưng nếu cứ mãi "xem ngôi sao" như vậy, thật khó trách nàng cảm thấy không chân thật. Cho nên nàng dự tính lại cùng Tùy Qua đến thêm một lần thực tế.

Đây là An Vũ Đồng!

Dám hận! Dám yêu! Lại dám làm!

Nàng cũng biết lần này kết hợp cùng Tùy Qua sẽ sinh ra thật nhiều phiền phức không tưởng được, nhưng trước khi cần giải quyết phiền toái, dù sao sự tình cũng đã xảy ra, nàng quyết định lại thêm một lần điên cuồng tận tình một phen.

Tùy Qua vốn tưởng rằng sau khi An Vũ Đồng tỉnh lại sẽ khóc lóc kể lể đòi hắn phụ trách, hoặc tát cho hắn bạt tai, nhưng không nghĩ tới nàng lại có phản ứng như thế.

Phản ứng của nàng tuy rằng bất ngờ, nhưng Tùy Qua tự nhiên sẽ không cự tuyệt, dù sao sự tình cũng đã xảy ra, đối mặt với sai lầm xinh đẹp này có lẽ mắc thêm lỗi lầm mới là lựa chọn tốt nhất.

Bởi vì An Vũ Đồng không muốn tiếp tục "xem ngôi sao", huống hồ bây giờ là ban ngày, Tùy Qua không tiếp tục vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công, cho nên chỉ dùng bản năng nguyên thủy phối hợp với An Vũ Đồng.

An Vũ Đồng tựa hồ thật sự buông ra, hoàn toàn không so đo hậu quả cuồng dã, dùng thân thể mềm mại cùng Tùy Qua làm đủ loại tư thế không thể tưởng tượng, một lần lại một lần giãn ra, sau đó lại khàn giọng quát to...

Thật lâu sau.

Một lần lại một lần lên đỉnh, sau đó rơi xuống, thân hình An Vũ Đồng đầm đìa mồ hôi lập tức đẩy ra Tùy Qua, sau đó cười mắng:

- Đừng tới, tiếp tục như vậy thế nào cũng bị anh làm chết khô. Anh còn là người sao, giằng co một buổi tối vừa rồi còn gây sức ép lâu như vậy, anh lại còn chưa dừng lại – chẳng lẽ anh có bệnh hay sao?

*****

Không nghĩ tới An Vũ Đồng có ý tưởng tương tự Đường Vũ Khê, cho rằng sức chịu đựng của tiểu tử Tùy Qua chính là có bệnh.

- Cô mới có bệnh đâu.

Tùy Qua nhìn chằm chằm An Vũ Đồng mệt mỏi xụi lơ trên giường, ôn nhu nói:

- Tôi có rất nhiều chuyện có lẽ cô còn chưa biết. Nhưng hiện tại cô đã là nữ nhân của tôi, nói cho cô biết cũng không sao...

- Tôi biết, anh luyện qua công phu.

An Vũ Đồng nói:

- Lam Lan đã nói với tôi. Nhưng chẳng lẽ anh luyện Đồng Tử Công, lại có thể không bị tán loạn tinh khí?

- Cho dù là Đồng Tử Công cũng bị cô phá vỡ.

Tùy Qua nói:

- Tôi không chỉ luyện công, hơn nữa còn là người tu hành, là người tu đạo.

- Tu đạo?

An Vũ Đồng kinh ngạc cười khanh khách:

- Vậy sau này anh sẽ thành tiên? Thật hay giả đây?

- Thành tiên cũng không dễ dàng như vậy.

Tùy Qua nói:

- Nhưng sống vài trăm năm hoặc ngự kiếm phi hành hẳn là làm được.

Nghe xong Tùy Qua nói lời này, An Vũ Đồng đột nhiên thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, tâm tình chợt dễ dàng hơn.

- Vì sao nhìn cô lại thật nhẹ nhàng đây?

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Phải.

An Vũ Đồng nói:

- Vừa rồi sau khi biết đã xảy ra loại chuyện này với anh, tâm tình của tôi đích xác rất loạn, bởi vì tôi cảm thấy được sẽ dẫn đến rất nhiều phiền toái. Đầu tiên là quan hệ của hai người chúng ta, sau này rốt cục nên làm sao ở chung, còn có bạn gái của anh, còn có Lam Lan...Tóm lại tôi cảm thấy ý nghĩ loạn thành một đống, cho nên tôi tình nguyện không nghĩ gì thêm, cùng anh điên cuồng thêm một lần.

- Nhưng hiện tại vì sao cô lại buông lỏng đây?

- Bởi vì thân phận bất đồng, vị trí bất đồng, góc độ đối đãi vấn đề cũng bất đồng.

An Vũ Đồng nói:

- Nếu anh chỉ là người đàn ông bình thường, một tiểu soái nam có tiền, như vậy quan hệ giữa chúng ta sẽ thật phiền toái, bởi vì anh nhất định phải kết hôn sinh con, nối dõi tông đường, như vậy tôi còn phải nghĩ biện pháp cùng bạn gái thậm chí là lão bà của anh tranh địa vị, hoặc phải nghĩ cách phá hư quan hệ của các người gì đó...nhưng hiện tại biết thân phận của anh, vậy thì khác hẳn. Anh đã là người tu đạo, sẽ sống lâu mấy trăm hoặc ngàn năm, tôi cũng không cần phải đi suy nghĩ nhiều như thế. Dù sao nếu anh là người thường, tôi tự tin có thể ngăn cản anh, nhưng nếu anh là người tu đạo, hiện tại tôi ngăn trở anh, sau trăm tuổi thì sao? Nếu anh muốn ngoại tình, tôi còn có thể từ trong mộ chui ra đi tìm anh phiền toái?

An Vũ Đồng quả nhiên nhìn thông.

Đây đương nhiên có quan hệ tới tính cách của nàng.

Nhưng An Vũ Đồng nói thật lòng, nếu Tùy Qua là người thường, khó trách phải cưới vợ sinh con, vậy khó tránh làm người thương tâm oán hận. Nhưng nếu hắn là người tu đạo, sống thật dài lâu, tự nhiên sẽ không bị luật hôn nhân thế tục quản thúc, cũng sẽ không còn nhiều trói buộc.

Thấy Tùy Qua không nói gì, An Vũ Đồng còn tưởng rằng hắn nghe không hiểu, vì vậy lại nói:

- Vấn đề này kỳ thật rất đơn giản. Đừng nhìn những người phụ nữ hiện tại, mỗi người đều là nữ quyền độc lập, nhưng nếu có cơ hội xuyên về quá khứ, các nàng còn không phải thừa nhận chế độ một chồng nhiều vợ hay sao, cùng những nữ nhân khác tranh đoạt tình nhân, những tiểu thuyết xuyên qua không phải đều viết như thế hay sao.

- Tôi hiểu được.

Tùy Qua nói:

- Ý tứ của cô bởi nguyên nhân thân phận của tôi, cho nên dù "ba vợ bốn nàng hầu" cô cũng có thể nhận, đây thật sự đủ hoang đường.

- Không phải hoang đường, mà là vấn đề sự thật.

An Vũ Đồng nói:

- Nếu anh quả thật có thể ngự kiếm phi hành, đằng vân giá vũ, muốn phao em gái nhất định là vô song, nếu tôi thành lão bà của anh, cho dù tôi muốn bắt gian khẳng định cũng không bắt được ah. Anh lợi hại như vậy, tôi lại không canh chừng được anh, hơn nữa lười canh chừng, chẳng thà an phận, không cần nghĩ gì khác, không cần quản việc gì, có lẽ còn có thể được điểm ưu đãi từ trên người của anh.

- Ưu đãi?

Tùy Qua hỏi:

- Vậy cô cần chỗ tốt gì?

- Chỗ tốt lớn nhất tôi đã được đến.

An Vũ Đồng bình tĩnh nói:

- Bệnh của tôi đã khỏe lại. Trước kia anh nói đúng, tôi không phải trời sinh chán ghét đàn ông, hơn nữa tôi cũng không thích cảm giác chán ghét đó, loại cảm giác đó làm tôi khó chịu, không cách nào dung nhập với những cô gái khác. Nhưng hiện tại bệnh của tôi đã khỏe lai, hơn nữa làm phụ nữ kỳ thật rất tốt.

Vô luận trên thân thể hay trong tâm lý, An Vũ Đồng chính là một cô gái nhiệt tình như lửa chân chính.

Hơn nữa nàng cho rằng làm yêu thật sự rất tốt.

Đối với Tùy Qua mà nói hắn cũng rất thích ý nghe An Vũ Đồng nói như vậy, bình tĩnh mà xem xét An Vũ Đồng là một cô gái nhiệt tình đến mức không làm người chán ghét, trước kia sở dĩ Tùy Qua không thích nàng, là bởi vì nàng luôn có địch ý khó hiểu đối với đàn ông, hơn nữa luôn từ giữ làm khó dễ, làm quan hệ của Tùy Qua cùng Lam Lan không thể xâm nhập thêm một bước.

Nhưng sau khi địch ý của An Vũ Đồng biến mất, nàng lại biến thành một cô gái làm người mê muội.

Bình thường, một cô gái có Huyền Âm Thể đều mang theo cảm giác thiên về âm nhu, nhưng bởi vì bản thân An Vũ Đồng trời sinh ngũ quant rung tính đại khí, hàng năm huấn luyện khiến cho nàng đầy sức sống lại tươi trẻ, vì vậy hình thành mị lực độc đáo "trong nhu có cương". Hơn nữa không chỉ riêng ở bề ngoài, trong lòng nàng cũng như vậy, điểm này Tùy Qua vừa thể nghiệm qua. Nếu không bởi vì Tùy Qua có tu vi tiên thiên kỳ, chỉ sợ đã sớm bị nàng làm vỡ tan ngàn dặm.

Bất kể như thế nào, sự tình đã xảy ra, Tùy Qua cũng không muốn nhìn thấy nữ nhân của mình ngày sau trà trộn chung một chỗ với đàn ông khác.

Cho nên hắn nhất định phải xử lý tốt quan hệ cùng An Vũ Đồng.

Làm cho Tùy Qua cảm thấy có chút an ủi chính là An Vũ Đồng không xuất hiện phản ứng gì quá khích, cũng không trình diễn trường hợp khóc lóc oán hận.

- Tùy Qua, anh yên tâm đi, tôi không phải loại nữ nhân thích quấn quýt siết chặt người khác.

An Vũ Đồng mở miệng nói:

- Tôi biết ấn tượng của anh với tôi chẳng ra gì, dù anh thật sự tính toán đem chuyện đêm qua cho rằng một đêm phong lưu, tôi cũng sẽ không đi huyên thuyên nói loạn với người ngoài.

- Cô hiểu thông suốt như vậy?

Tùy Qua nhàn nhạt cười.

- Có gì mà luẩn quẩn trong lòng.

An Vũ Đồng nói:

- Chẳng lẽ anh hi vọng tôi vừa khóc vừa làm vừa thắt cổ, bằng không uy bức lợi dụ anh? An Vũ Đồng này cũng không phải đàn bà không biết xấu hổ như thế. Huống chi chuyện ngày hôm qua mặc dù có chút quỷ dị, nhưng là chuyện anh nguyện tôi nguyện mà thôi. Ở trước kia tôi rất hận đàn ông, không biết đêm qua lại nổi cơn điên gì, chỉ cảm thấy nhìn anh thuận mắt.

- Cô không phải điên, là uống bậy thuốc.

Tùy Qua than nhẹ một tiếng.

Đối với An Vũ Đồng cũng không có gì cần giấu diếm, hắn đem chuyện Huyền Âm Trấp nói ra.

- Thật là vậy đâu.

An Vũ Đồng nghĩ nghĩ nói:

- Tôi còn tưởng là mật ong rừng đâu, không nghĩ tới lại là thuốc, thật đúng là thần xui quỷ khiến.

- Vậy cô không trách tôi?

Tùy Qua hỏi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)