Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0473

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0473: Không điều
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Ba vị có quen biết nhau không?

Lam Lan nhìn Tùy Qua, Chu Thiên Hải cùng Thiết Văn Thư nói ra.

- Quen biết!

Chu Thiên Hải hừ một tiếng, ngữ khí hơi có chút khinh thường.

- Hiện tại thanh niên trẻ tuổi thật không biết tôn sư trọng đạo, cũng không biết trời cao đất rộng, suốt ngày nghĩ ngợi lăng xê tên tuổi, mượn cơ hội thượng vị giống như minh tinh của giới văn nghệ, cho rằng có thể dùng ôm đùi danh tiếng là thành danh. Hiện tại những tiểu tử hậu bối Trung y cũng là như thế, muốn mượn tên tuổi của các chuyên gia như chúng ta thượng vị.

Người xem xôn xao, không nghĩ tới Chu Thiên Hải vừa lên đài đã làm khó dễ.

Nhưng mà so với hoà hợp êm thấm, khán giả kỳ thật càng thích xem cục diện giương cung bạt kiếm.

Cho nên loại mở màn này càng kích thích người xem.

- Tùy tiên sinh, ngài có ý kiến gì với Chu giáo sư hay không?

Lam Lan nhìn Tùy Qua cười hỏi.

- Ân, Chu giáo sư nói kỳ thật có chút đạo lý.

Tùy Qua nhàn nhạt nói.

- Kỳ thật tôi cũng có danh tiếng. Nhưng mà tôi dùng tên tuổi của người khác nổi danh.

- Tùy tiên sinh muốn dùng phương thức nào nổi danh?

Lam Lan giúp đỡ hỏi.

- Giẫm lên ' thi cốt ' người khác thượng vị, nổi danh.

Tùy Qua cuồng vọng nói:

- Cổ nhân nói ' nhất tướng công thành vạn cốt khô ', trong mắt của tôi, Chu giáo sư chính là một bộ xương khô trong vạn bộ xương khô đó.

- Cuồng vọng!

Thời điểm này Thiết Văn Thụ ngồi bên cạnh Chu Thiên Hải đột nhiên hừ lạnh một tiếng, trong lỗ mũi phun ra khí lưu thổi bay chòm râu trắng thật dài.

Sau đó Tùy Qua cũng cảm giác được áp lực vô hình áp tới.

Thiết Văn Thư này lại muốn ra oai phủ đầu với Tùy Qua trước.

Đột nhiên Thiết Văn Thư cảm giác áp lực gấp mười lần, gấp trăm lần bao phủ tới chỗ của hắn, lập tức lồng ngực buồn bực, chẳng khác gì có người cầm búa tạ nện vào ngực.

Phốc!

Đệm sô pha dưới mông Thiết Văn Thư đột nhiên vỡ ra, giống như đánh rắm thật kêu.

Mặt mo của Thiết Văn Thư lúc đỏ lúc trắng, hiển nhiên không nghĩ tới Tùy Qua lại dùng chiêu này làm xấu mặt của hắn.

- Giương cung bạt kiếm ah. Nhưng mà tôi muốn là loại hào khí này, đúng là khiến người xem chờ mong, không phải sao?

Lam Lan nói lời này hòa hoãn hào khí, nói:

- Tiết mục của chúng ta không đơn thuần chỉ dùng mồm mép công phu, nếu không sẽ thành tiết mục thổi phồng lẫn nhau, đoán chừng người xem cũng sẽ trực tiếp đổi kênh. Cho nên hiện tại chính thức tiến vào so đấu y thuật ' chuyên đề luận dược'. Tôi biết rõ, người xem ở hiện trường có một ít người bị bệnh, chuyên môn mộ danh mà đến, hy vọng tiếp nhận chuyên gia trị liệu. Hiện tại thỉnh nhân viên công tác ghi tên của những người bệnh này vào giấy, sau đó do ba vị sẽ bốc giấy này.

- Tôi và Thiết lão cũng không cần so, hôm nay chúng tôi tới với chương trình này, chỉ là muốn xem hậu bối tiểu tử này có bao nhiêu cuồng vọng, có bao nhiêu cân lượng!

Chu Thiên Hải đúng là tự hiểu lấy mình, đang sờ không rõ y thuật của Tùy Qua, hắn sẽ không lấy thanh danh của mình ra mạo hiểm. Hơn nữa Chu Thiên Hải rất rõ ràng y thuật của Thiết Văn Thư phi thường cao siêu, bởi vì Chu Thiên Hải chính là tiếng nói mà gia tộc Thiết Văn Thư gia tộc nuôi dưỡng mà thôi.

- Như thế nào, Chu giáo sư khiếp đảm?

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:

- Không sao, tôi đúng là hy vọng hai vị liên thủ với nhau. Như vậy tôi thắng hai người tại đây mới có cảm giác thành tựu. Tốt, Lam dẫn chương trình vừa nói, chúng ta không nên so đấu mồm mép công phu. Vì mục đích công bằng, các vị nên rút danh sách đầu tiên.

Thiết Văn Thư nhìn qua Chu Thiên Hải gật gật đầu, thứ hai đứng dậy đi tới hộp có thăm danh sách người bệnh.

Lam Lan cầm tờ giấy kia qua, đang định đọc tên, đột nhiên bên dưới có một phụ nữ giơ tay lên, nói:

- Lam dẫn chương trình, tôi vô cùng đau đớn... Trước hết nên cho tôi chen ngang đi, thực không được, bằng không cũng chỉ có thể đi bệnh viện.

- Tùy tiên sinh, anh xem được không?

Lam Lan nhìn Tùy Qua hỏi.

- Tôi cho rằng ' khám gấp ' cho người bệnh đi.

Tùy Qua nói ra:

- Nhưng mà, hai vị chuyên gia danh y này định thế nào?

- Không, chúng ta tham dự!

Thiết Văn Thư ngạo nghễ nói, tuy trong nội tâm đang tức giận vì bại trong tay Tùy Qua một bậc, nhưng mà với tư cách là người tu hành Tiên Thiên hậu kỳ, còn không phải hạng người tâm cao khí ngạo, đang giận vừa bại bởi Tùy Qua, hắn cho rằng trên y thuật chắc chắn vượt qua Tùy Qua. Dù sao Thiết gia bọn họ nhiều thế hệ nghiên cứu y thuật, đan dược, so với mao đầu tiểu tử như Tùy Qua này hắn có kinh nghiệm truyền thừa từ mấy trăm năm, ngàn năm.

- Như vậy, thỉnh vị tiểu thư này đi lên, tiếp nhận Tùy tiên sinh cùng hai vị chuyên gia khám và chữa bệnh.

Lam Lan nói ra.

Vì vậy vị nữ khán giả đi lên đài, ngồi bên cạnh ghế sa *** Tùy Qua.

Nữ khán giả này nhìn tuổi ước chừng hai mươi hai mốt tuổi, bởi vì đau đớn cho nên sắc mặt tái nhợt.

- Tôi bị...

- Cô không cần nói, ta đã nhìn ra bệnh của cô rồi.

Thiết Văn Thư kinh nghiệm lão đạo nói:

- Chứng bệnh của cô là đau bụng kinh điển hình, hơn nữa thuộc về khí huyết hàn hình kinh nguyệt không đều. Vừa tới thời gian hành kinh thì bụng dưới lạnh và đau nhức, tứ chi lạnh như băng hàn, kinh nguyệt có màu tối, đúng không?

Tuy cô gái này sùng bái nhìn qua Tùy Qua, nhưng mà lúc này vô cùng đau đớn, nghe thấy Thiết Văn Thư là lão trung y còn nói gần sát bệnh trạng của cô, vì vậy liên tục gật đầu, nói ra:

- Lão tiên sinh thật lợi hại, vậy có thể trị liệu cho tôi không?

Thiết Văn Thư đắc ý nhìn Tùy Qua, tiếp tục nói:

- Trị liệu cũng đơn giản, tôi trước dùng châm cứu giúp cô giảm đau đớn, sau đó lại dùng năm phó dược kê đơn thuốc cho cô, cô chiếu theo đơn thuốc này mà mua thuốc, điều trị nửa tháng là khỏi hẳn.

- Đợi một chút --

Đột nhiên Tùy Qua nhìn Thiết Văn Thư nói:

- Phương pháp châm cứu tuy tạm thời giúp cho cô này khỏi đau đớn. Nhưng mà năm phó dược và thời gian nửa tháng thì quá dài nha? Kỳ thật nếu ông chịu tiêu hao chút tiên thiên khí, lại phối hợp phương pháp châm cứu, dùng bổn sự của ông chắc chắn nhanh chóng giúp cô ta khỏi hẳn, không phải sao?

Thiết Văn Thư biết rõ Tùy Qua nói là sự thật, nhưng mà hắn làm sao dễ dàng cho người xa lạ tiên thiên khí của mình, cho dù là con cháu của hắn, nếu không nên thân thì hắn cũng sẽ không lãng phí nửa điểm tiên thiên khí tạo mầm mống cho những con cháu này. Nhưng mà Thiết Văn Thư đương nhiên không có trực tiếp nói hắn không nỡ cho tiên thiên khí, mà dùng ngữ khí đương nhiên nói:

- Anh cũng biết đây là chuyên đề luận dược, chúng ta đương nhiên lấy dược làm chủ. Châm cứu cũng chỉ là phụ trợ. Huống chi châm cứu chỉ có thể cứu một người, nhưng mà phương thuốc lại cứu vô số người, anh cho rằng thế nào?

- Tôi đồng ý quan điểm của ông.

Tùy Qua nói:

- Đây cũng là ước nguyện ban dầu của ' chuyên đề luận dược '. Đây là luận dược, không phải luận châm cứu, xoa bóp, nhưng mà ngẫu nhiên phối hợp cũng không sao. Nhưng mà tôi cho rằng thời gian nửa tháng là quá dài. Nếu như cô này dùng thuốc của tôi, căn bản không cần uống năm phó dược, chỉ cần một phó dược là đủ. Hơn nữa cũng không cần châm cứu phụ trợ, nhiều nhất hai mươi phút là thấy hiệu quả.

*****

- Thực sự quá khoác lác! Nói còn êm tai hơn hát!

Chu Thiên Hải không hổ là giáo sư, luôn tìm được cơ hội công kích đối phương.

- Người hơi có chút kiến thức thuốc Đông y cũng biết, một bộ thuốc Đông y có thời gian sinh ra tác dụng tuyệt đối không phải nửa giờ. Nếu không thuốc Đông y cũng sớm chiếm cứ thị trường dược toàn cầu rồi, cũng sẽ không có cục diện bị thuốc tây ngăn chặn như hôm nay.

- Vậy mỏi mắt mong chờ đi.

Tùy Qua cũng không có giải thích với Chu Thiên Hải, viết xuống một phương thuốc, sau đó cho người dựa theo phương thuốc lấy dược liệu cần.

Thời điểm chuẩn bị thuốc, đơn thuốc của Tùy Qua xuất hiện trên truyền hình lớn.

Đơn thuốc này lão địa chủ am hiểu phụ khoa gọi là "Vạn tinh phương ", năm đó lão địa chủ còn dựa vào huênh hoang khoác lác dùng vạn tinh phương này làm giàu. Hơn nữa bản thân đơn thuốc này cũng là từ trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết mà ra.

Đơn thuốc có thể ghi lại trong Thần nông Tiên Thảo Quyết, tự nhiên có chỗ không tầm thường.

Nhưng cũng không phải người nào cũng biết hàng.

Ví dụ như Chu Thiên Hải.

- Chu giáo sư hình như chưa nói ra suy nghĩ của mình a?

Lam Lan hướng vẻ mặt vẻ khinh thường nhìn Chu Thiên Hải hỏi.

- Tôi nghiên cứu rất nhiều phương thuốc cổ truyền của Trung y, cũng xem ra không ít sáng tác của Đông y hiện đại. Nhưng mà đối với đơn thuốc của Tùy tiên sinh thì tôi thấy nó quá bình thường không có gì lạ, khiến cho tôi cảm thấy rất thất vọng.

Chu Thiên Hải dùng ngữ khí chuyên nghiệp nói ra:

- Tôi dám khẳng định, đơn thuốc này không phải đơn thuốc trong kinh điển cổ đại, không có lai lịch gì, chỉ có thể xem như ' dã đơn thuốc ', ' phương thuốc dân gian ' mà thôi, không đưa lên mặt bàn.

- Tùy tiên sinh, đối với Chu giáo sư bình luận, ngài có cảm tưởng gì?

- Chu giáo sư không hổ là giáo sư chuyên gia, nhưng mà chuyên gia nào cũng giống nhau, bọn họ đều có cùng đặc điểm với nhau: công phu miệng lưỡi rất lợi hại.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà phương thuốc tốt xấu cốt yếu đều nằm ở hiệu quả, mà không phải ở phương diện phương thuốc có danh tiếng hay không.

- Ân, tôi đồng ý quan điểm của Tùy tiên sinh.

Lam Lan nói:

- Nhân viên công tác đã lấy dược liệu mà tiên sinh cần. Chu giáo sư, ngài nhìn xem những dược liệu này có vấn đề gì không?

- Không có vấn đề gì.

Chu Thiên Hải nói:

- Đây chỉ là dược liệu tươi mà thôi. Nhưng mà trong mắt của tôi, đây chỉ là cố lộng huyền hư, đối với dược tính không có tác dụng tăng lên gì cả.

Mà Tùy Qua sau đó cầm một gốc cây thảo dược, sau đó lấy chín cây huyền diệp châm và khẽ cười nói:

- Như vậy hôm nay tôi cố lộng huyền hư một lần a.

Nói xong Tùy Qua lại dùng châm đâm vào gốc dược liệu.

Sau đó trên mặt gốc dược liệu này toát ra một giọt chất lỏng màu xanh biếc, Tùy Qua cho giọt chất lỏng này vào ly thủy tinh có nửa cốc nước.

Tích! Tích!

Không bao lâu khi đã lấy được mười giọt chất lỏng, Tùy Qua đặt gốc dược liệu này qua một bên, sau đó lại đổi dược liệu khác, sau đó làm như thế lần nữa.

Không qua mấy phút, Tùy Qua chế biến thành một thang thuốc đông y.

Nhưng mà thang thuốc đông y này không có nấu như bình thường, chúng đều là thảo dược tươi, sau đó lấy chất lỏng cho vào trong cốc thủy tinh, nước trong đó biến thành màu xanh, nhìn qua đây chỉ là đồ uống chứ không phải thuốc đông y.

- Uống hết một phần ba.

Tùy Qua nhìn qua cô gái bị bệnh, nói:

- Sau đó trở lại vị trí chỗ ngồi nghỉ ngơi một chút.

Bởi vì "Mỹ Lệ Họa Thủy" cho nên nữ nhân bị bệnh sùng bái Tùy Qua mù quáng, huống hồ nàng nhìn tận mắt đây chỉ là chất lỏng thảo dược mà thôi, cũng không có thứ gì khác, bởi vậy yên tâm uống một phần ba ly thuốc.

Thời điểm tiễn nữ bên nhân này về sau và chờ kết cục, Lam Lan nói ra:

- Tôi lần đầu tiên có người chế thuốc đông y như thế. Xin hỏi Tùy tiên sinh, anh thấy phương thuốc này có cái gì độc đáo?

- Nếu chưa từng có người nào làm như thế, vậy xem như sáng tạo độc đáo của tôi đi.

Tùy Qua nói:

- Rất nhiều người đều lâm vào một nhầm lẫn, cho rằng thuốc đông y thì nhất định phải nấu qua. Kỳ thật không phải như vậy, bản thân nấu thuốc bản chất chính là tinh luyện ra tinh hoa dược liệu mà thôi, mà nấu thuốc chỉ là thủ đoạn xưa nhất. Tiếc nuối là thủ đoạn cổ xưa này tới bây giờ cũng không có nhiều người đi cải tiến nó bao giờ. Đương nhiên, cũng có người bắt đầu chế biến dược thành thuốc pha sẵn, đây cũng là một loại cải tiến, nhưng mà cải tiến được còn chưa đủ. Mà cách tôi làm chính là trực tiếp lấy tinh hoa của thảo dược, sau đó trực tiếp biến thành chất lỏng mà thôi. Bởi như vậy dược tính thực tế tăng lên rất nhiều.

- Tôi hiểu rồi, khó trách anh nói hai mươi phút là thấy hiệu quả, thì ra là chiết xuất dược tính của thảo dược.

Lam Lan nói ra.

- Hừ. Đạo lý ai cũng biết, chỉ sợ làm được không dễ dàng.

Chu Thiên Hải hừ một tiếng.

- Lam dẫn chương trình, mời bệnh nhân được ' rút thăm ' trúng kia lên đài đi.

Tùy Qua không nhìn thẳng Chu Thiên Hải mà nói ra.

Lam Lan đọc tên của bệnh nhân kia, sau đó liền nhìn thấy một tiểu nữ hài và mẹ đi lên sân khấu.

- Cô bạn nhỏ này là Hoàng Cầm Đan đúng không?

Lam Lan rất thân thiết hỏi tiểu nữ hài.

Tiểu nữ hài gật gật đầu, dường như rất rụt rè, rất hướng nội.

Tùy Qua nhìn qua tiểu nữ hài này mặc bộ áo lông màu đen, mặc chiếc quần đơn rộng thùng thình, bộ dáng nhi rất nhu thuận nhưng quá hướng nội. Hơn nữa tiểu nữ hài này hơn phân nửa là thích quần áo đẹp, nhưng mà một bộ trang phục màu đen này quá nặng nề và buồn bực.

Mẹ của nữ hài hình như rất buồn lo, đại khái là bởi vì con gái có bệnh.

Tùy Qua không có lập tức mở miệng chuẩn đoán bệnh tình.

Chu Thiên Hải cùng Thiết Văn Thư cũng không có lập tức mở miệng.

Bởi vì chỉ cần từ biểu hiện mà nhìn cũng không thể đoán được tiểu nữ hài này có bệnh gì.

- Xem ra cô bạn nhỏ rất ngại ngùng, chúng ta nên mời mẹ cô bé nói chuyện nha?

Lam Lan cầm microphone đưa về phía mẹ cô bé.

Mẹ cô bé thở dài một hơi, sau đó mới nói:

- Đứa nhỏ này lúc trước rất hoạt bát, nhưng mà sau ba tuổi cũng không biết nhiễm vi khuẩn từ nơi nào, trên đùi bỗng nhiên mọc ra bệnh vẫy nến đáng buồn nôn, hơn nữa nóng lên sẽ rất ngứa, nàng không chịu được nên đã gãi, thẳng đến khi cào rách da chảy máu ra... Bởi vì bệnh vảy nến này dám bạn cùng trang lứa bài xích, cười nhạo, dần dần trở nên trầm mặc ít nói. Vì không muốn chúng bạn nhìn thấy bệnh ở trên đùi, nàng mùa hè chưa bao giờ chịu mặc váy, luôn mặc quần dài... Thời điểm sinh nhật nàng nói nguyện vọng của nàng chính là bệnh vảy nến trên đùi biến mất, nàng có thể mặc váy dài xinh đẹp. Ai, nhưng mà bệnh vảy nến này không thể trị tận gốc, tôi đã đi tới tìm rất nhiều chuyên gia xem bệnh, ngay từ đầu hữu hiệu, nhưng mà về sau lại tái phát, không cách nào khỏi hẳn.

Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1258)