← Ch.0475 | Ch.0477 → |
Người tu hành trong "Hành Hội" xem người bình thường như heo chó, cho dù có linh dược bọn họ cũng không dễ dàng dùng cho người bình thường, Thiết Văn Thư tự nhiên cũng là người như thế. Cho nên ngay từ đầu thời điểm so đấu y thuật với Tùy Qua, Thiết Văn Thư căn bản không nghĩ tới chuyện dùng linh dược.
Nhưng mà hiện tại đã là đâm lao phải theo lao.
Nếu như Thiết Văn Thư thua, danh dự bị hao tổn cũng bỏ đi, mấu chốt là "Hành Hội" treo giải thưởng một trăm hạt Tinh Nguyên Đan chỉ có thể trơ mắt nhìn nó vào túi của người khác.
Bởi vậy Thiết Văn Thư quyết định chắc chắn, quyết định thi triển một ít thủ đoạn độc môn. Hắn tự nhận là bằng tu vị Tiên Thiên hậu kỳ, hơn nữa dược vật độc môn, như thế nào cũng có thể hòa nhau.
Đáng tiếc là Thiết Văn Thư vẫn tính sai.
Người bệnh kế tiếp bị bệnh ung thư phổi.
Người bệnh này là thanh niên mười chín tuổi, tuổi này phong nhã hào hoa nhưng không nghĩ tới bị ung thư phổi giai đoạn cuối
Nhưng mà thanh niên này bị bệnh không phải ngẫu nhiên, mà là tất nhiên, bởi vì tuy hắn chỉ mười chín tuổi, nhưng lại có mười hai năm hút thuốc.
- Hai vị không cần chuẩn đoán bệnh thay tôi cũng nhìn rõ bệnh tình rồi, tôi bị ung thư phổi thời kỳ cuối.
Nam thanh niên nhanh chóng nhìn qua Tùy Qua nói ra.
- Nhất nhiều bệnh viện tuyên án tử hình với tôi rồi, nhưng mà mẹ của tôi không từ bỏ ý đồ. Nhưng mà đáng thương cho tấm lòng cha mẹ, tôi cứ thử xem. Hai vị, các vị cứ tùy tiện kê đơn đi, dù sao với tôi mà nói chẳng khác gì ngựa chết chữa thành ngựa sống mà thôi.
- Ung thư?
Thiết Văn Thư hơi có chút kinh ngạc, gia tộc của hắn đúng là có linh dược, nhưng mà linh dược cũng phân cấp độ tốt xấu, không phải là linh dược có thể trị bách bệnh. Nếu như một ít ngoại thương tiểu bệnh, tu vị của Thiết Văn Thư cộng thêm linh dược, đây tuyệt đối là thuốc đến bệnh trừ. Nhưng mà nếu như là ung thư các loại, cho dù là Thiết Văn Thư cũng rất khó giải quyết.
Không ngờ Thiết Văn Thư vừa khoe khoang khoác lác đã gặp phải bệnh này.
Mà Tùy Qua lại yên lặng theo dõi kỳ biến, dường như ý định cho Thiết Văn Thư cơ hội "Biểu hiện".
- Trị có hết không?
Thanh niên kia nói chuyện.
- Không có sao, tôi đã sớm nghĩ tới rồi. Tuy tôi không bài xích Trung y, nhưng mà cũng không mê tín Trung y. Ung thư chính là ung thư, bệnh bất trị, cũng không có biện pháp. Muốn trách thì trách bản thân tôi từ nhỏ nghiện thuốc lá, còn cho rằng hút thuốc rất nam nhân, rất khốc... Mẹ kiếp, kết quả phổi héo rút thành thịt khô. Lão đầu, ông rốt cuộc có chữa được không? Nếu như không được thì tôi về đây, thời gian cuối cùng của sinh mạng rất quý, tôi cũng không muốn lãng phí.
- Có thể... Trị.
Thiết Văn Thư gian nan nói ra lời này.
- Thời gian hai tháng, dùng dược vật và phương pháp châm cứu phụ trợ, cho dù là ung thư lão phu cũng chữa khỏi cho ngươi.
- Hai tháng? Thật hay là giả?
Nam thanh niên nói:
- Chỉ sợ mạng nhỏ của tôi không được hai tháng đâu. Chuyện này... Vạn nhất ngươi thất bại thì thời gian còn lại của ta hao phí vô ích sao? Ta biến thành người thử thuốc à?
- Hừ! Nếu như không có nắm chắc, lão phu sao dám hồ ngôn loạn ngữ.
Thiết Văn Thư nói, ánh mắt nhìn qua phía Tùy Qua.
- Nhưng mà hai tháng sau mới có thể thấy rõ kết quả, phân thắng bại.
Thiết Văn Thư nói phương thức châm cứu chỉ là ngụy trang, hoặc là nói chỉ là hình thức, đến lúc đó tác dụng chính thức là tiên thiên khí và linh dược. Chỉ có tiên thiên khí mới có tác dụng tẩm bổ cùng chữa trị lục phủ ngũ tạng của thân thể, Thiết Văn Thư vì đánh bại Tùy Qua, cầm ban thưởng của "Hành Hội" cho nên kiên trì đáp ứng chuyện này.
- Hai tháng, quá lâu.
Tùy Qua đột nhiên nói:
- Vị tiên sinh này nói đúng, thời gian hai tháng này có khả năng là thời gian cuối cùng của ngươi, lãng phí trên y dược và trị liệu, thật có chút tính không ra. Thiết lão tiên sinh y thuật không tệ, hai tháng có thể trị hết một người bệnh ung thơ, đó là nhờ ' thuốc đặc hiệu '. Nhưng mà ' thuốc đặc hiệu ' chính thức sợ rằng ngươi chưa thấy qua a.
- Nghe ý của anh hình như không cần tới hai tháng a?
Thiết Văn Thư nội tâm trầm xuống, nhìn Tùy Qua hỏi.
- Đương nhiên.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Không riêng gì thuốc tây có thuốc đặc hiệu, thuốc Đông y cũng có thuốc đặc hiệu. Hơn nữa hiệu quả của thuốc Đông y thấy hiệu quả thật nhanh, dùng tình huống của tiên sinh này, nếu như là tôi trị liệu, chỉ cần một chu là khỏi hẳn. (Một chu là 1 tuần lễ)
- Một chu?
Thanh niên kia khiếp sợ, dường như không thể tin được mình có nghe lầm hay không.
- Đây là thật... Sao?
- Kỳ tích vĩnh viễn tồn tại.
Tùy Qua nói.
- Tôi có thể trị hết miễn phí cho anh. Nhưng mà anh phải đáp ứng một điều kiện.
- Mời nói.
- Sau khi lành bệnh, anh không bao giờ được hút thuốc lá nữa, xem như là vì mẹ của anh đi.
Tùy Qua nói:
- Nếu không anh bây giờ có thể đi xuống dưới, tự sanh tự diệt đi, tôi không muốn lãng phí thời gian và dược liệu cho người như anh.
Thanh niên trầm mặc một lát, sau đó cầm microphone nhìn qua camera, vẻ mặt hối tiếc nói:
- Mẹ... Thực xin lỗi, con biết rõ mẹ sinh con ra và nuôi con không dễ dàng. Nếu như cửa ải này con có thể vượt qua, sau này con sẽ hiếu thuận với mẹ...
Sau khi thanh niên nói xong, Lam Lan tiếp nhận câu chuyện nói ra:
- Thời gian một chu (1 tuần)? Tôi hy vọng mình không có nghe lầm. Tùy tiên sinh, ung thư là bệnh bất trị, xin hỏi anh có thể trong một chu trị hết bệnh cho tiên sinh này hay không?
- Bệnh bất trị, chỉ là tương đối thôi.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Vào thời cổ đại có rất nhiều bệnh được xem là bệnh bất trị, ví dụ như thiên hoa, bệnh lao phổi và hoa liễu... Nhưng mà những bệnh này vào cổ đại là bệnh bất trị, hiện đại đã tìm ra biện pháp chữa trị rồi. Đó là y học luôn tiến bộ, nếu như chúng ta nghe tới ung thư thì cho rằng đó là bệnh bất trị, hiển nhiên là sai lầm. Với tư cách một người nghiên cứu y dược, mục tiêu của những người này chính là bệnh bất trị. Mà rất hiển nhiên, tôi là người dụng tâm làm việc này trong Trung y.
- Như vậy, có thể tiết lộ làm sao trị được bệnh tình cho tiên sinh này hay không?
Lam Lan nói:
- Bởi vì rất nhiều người xem đều rất ngạc nhiên, muốn biết anh vì cái gì có thể trong một chu trị hết bệnh ung thư này.
- Phương thức trị liệu của tôi chủ yếu là dược vật, hơn nữa cần chân khí phụ trợ trị liệu.
Tùy Qua nói.
- Chân khí? Chân khí trong lời của anh nói là chân khí nội gia của người tập võ sao?
- Vâng.
Tùy Qua nghiêm mặt nói:
- Chân khí dùng trong tay người tập võ có thể giết người giết địch; dùng trong tay thầy thuốc có thể trị bệnh cứu người. Trước kia trong Trung y có một câu tục ngữ, gọi là ' Trung y không luyện khí chính là cái rắm'. Nhưng phàm là cao thủ Trung y chính thức đều biết một chút thuật dưỡng sinh luyện khí, nếu như không có chân khí, vậy cho dù thế nào cũng không thể thành cao thủ Trung y chân chính.
*****
- Lời này tôi đã nghe người ta nói qua!
Lam Lan nói:
- Nó biểu hiện như thế nào?
- Chính là như thế này!
Thời điểm này Thiết Văn Thư nhặt một cây ngân châm đâm vào đầu ngón tay, nhẹ nhàng vê động một cái, ngân châm lập tức phát ra tiếng kêu ong ong, hơn nữa trên ngân châm còn có hoa lửa lập lòe.
- Đúng vậy.
Tùy Qua cũng không công kích Thiết Văn Thư khoe khoang, bởi vì Thiết Văn Thư chí ít có tiền vốn khoe khoang, ánh mắt của hắn nhìn qua phía Chu Thiên Hải.
- Nhưng lại không biết Chu giáo sư đại danh đỉnh đỉnh của chúng ta có thể làm được như vậy không?
Chu Thiên Hải tự nhiên không có tu luyện qua cái gì gọi là chân khí, giải thích:
- Ai nói Trung y nhất định phải luyện khí, chỉ cần có thể trị bệnh cứu người là được, cũng không phải đi giang hồ làm xiếc. Ngược lại là anh, hôm nay khoe khoang khoác lác trị được bệnh ung thu trong một chu, cũng không nên thổi da trâu quá lớn nha.
- Chuyện này không nhọc ông lo lắng.
Tùy Qua trấn định tự nhiên nói.
- Vậy thì hẹn chương trình lần sau đi, dĩ nhiên là thấy rõ ràng.
Tùy Qua cố ý lưu lại một chuyện chưa xong, như vậy tới kỳ sau sẽ thu hút nhiều người tới xem hơn nữa.
Nhưng mà tránh cho người xem cho rằng thanh niên kia là kẻ lừa gạt, Tùy Qua bảo Lam Lan công bố bệnh án và kết quả chuẩn đoán, ảnh chụp x-quang và bệnh viện chữa trị cho người xem nhìn rõ.
Lưu lại một chuyện chưa xong, cũng thành công khiến nhiều người hứng thú.
Đồng thời chương trình cũng tới lúc chấm dứt.
Chương trình này không bao lâu nữa sẽ chấm dứt...
Nhưng thời điểm này Tùy Qua lại nói:
- Dưới đài còn có vài vị bệnh nhân chờ trị liệu, bảo bọn họ chờ tới kỳ sau thì không thích hợp. Cho nên mời bọn họ đồng loạt đi lên đây đi, thừa dịp tiết mục còn hơn mười hút chấm dứt, tôi sẽ khám và chữa bệnh toàn bộ.
- Toàn bộ?
Lam Lan ngạc nhiên, nói:
- Còn kịp sao?
- Thử xem đi.
Tùy Qua nói, mấy người bệnh kia cùng lên đài, hơn nữa rất có ăn ý chờ đợi Tùy Qua khám và chữa bệnh cho bọn họ, không có người nào yêu cầu Chu Thiên Hải cùng Thiết Văn Thư khám và chữa bệnh.
Người xem ánh mắt sáng như tuyết, tuy nhiên Thiết Văn Thư nhìn qua cũng là lão trung y kinh nghiệm nhiều năm, nhưng mà thông qua chương trình mà quan sát, Tùy Qua y thuật còn cao hơn một bậc, mà hắn còn chữa bệnh như ăn cơm uống nước, nhất định phải tới cho hắn chữa, cho dù là xếp hàng cũng không sao cả.
Nhưng mà mấy người bệnh này xem như tìm đúng người, Tùy Qua tinh thông thuốc Đông y, châm cứu, chân khí, nhưng lại có rất nhiều "Thuốc đặc hiệu", cũng tức là linh dược, muốn trị càng những người bệnh cũng không có gian nan.
Trị liệu xương cốt tổn thương, bồi nguyên cao giải quyết vấn đề; thân thể gầy yếu, tật bệnh quấn thân, cố nguyên hoàn điều trị thân thể, già ho khan, già thở khò khè, thoáng hao phí chút tiên thiên khí châm cứu là xong cả.
Tóm lại Tùy Qua hành động rất nhanh, cũng nhanh chóng giải quyết vấn đề.
Quả nhiên chỉ trong mười phút đã khám và chữa trị toàn bộ mấy người bệnh còn lại, mà đại bộ phận người bệnh điều thấy hiệu quả.
Không chỉ có Chu Thiên Hải nhìn mà há hốc mồm, ngay cả Thiết Văn Thư cũng hoảng sợ.
Lúc này Thiết Văn Thư cuối cùng cũng hiểu vì sao "Hành Hội" dùng một trăm hạt tinh nguyên đan đối phó Tùy Qua, hơn nữa yêu cầu chỉ đánh bại Tùy Qua trên y thuật, thật sự là bởi vì Tùy Qua thằng này y thuật quá cao minh, hơn nữa tên này chữa bệnh cho người phàm tục căn bản không quan tâm hao tổn tiên thiên khí, cũng không quan tâm lãng phí linh dược, hoàn toàn là bất kể thành phần, thử hỏi Thiết Văn Thư hắn làm sao thắng được?
Trái lại buổi tối hôm nay, Thiết Văn Thư cùng Chu Thiên Hải vô duyên vô cớ làm trang sức cho Tùy Qua.
Mà lúc này Tùy Qua đồng học cũng dùng tư thái người thắng chấm dứt.
- Các vị xem đài, chuyên mục luận dược lần thứ hai tới đây đã chấm dứt, hy vọng thông qua chương trình này có thể hơi cải biến thái độ và nhận thức của các vị với Trung y. Mặt khác, cũng hy vọng những con sâu làm rầu nồi canh của ngành thuốc Đông y, những kẻ mua danh chuộc tiếng nên mau chóng thu tay lại, khẩn mời các vị đó không nên đập cờ hiệu chuyên gia mà phá hoại ngành Đông y, nói dối người xem đài và người bệnh. Đương nhiên, nếu như các vị chấp mê bất ngộ, còn tiếp tục lên TV, báo chí và internet thổi phồng hại người, tiếp theo ' đập chuyên ' sẽ tới phiên các vị! Đúng rồi, Chu giáo sư, ông cũng nên phát biểu vài câu cảm tưởng đi.
Đối với chuyên đề luận dược kỳ đầu tiên danh tiếng thường thương, kỳ thứ hai lại có tiếng vang rất lớn, hơn nữa khiến cho rất nhiều người chú ý tới.
- Thuốc Đông y trị hết ung thư, là mánh lới hay xác thực?
Đây là tuyên bố trên diễn đàn Đông y của Hoa Hạ, sau đó rất nhiều trang web, báo chí đăng lại.
Nội dung văn vẻ này là nhắm vào chuyên đề luận dược kỳ hai có thể trị hết bệnh ung thư.
Không thể không nói, Tùy Qua lúc này lưu lại vấn đề nhỏ lại được chú ý cao độ..
Lưu lại vấn đề mới được chú ý, mới được thảo luận, xem đây là chế tạo mánh lới, lưu lại trò lừa.
Nếu đổi thành trước kia, văn vẻ này vừa ra sẽ được rất nhiều chuyên gia, học giả hiện thân thuyết pháp, sau đó công kích nó mãnh liệt, dùng hiển lộ tri thức uyên bác của bọn họ... Nhưng mà hiện tại rất nhiều chuyên gia học thuật lại vô cùng ăn ý, rõ ràng cũng không có hiện thân trắng trợn công kích, ngẫu nhiên có mấy bài viết công kích nhưng chỉ là nặc danh.
Rất hiển nhiên có vết xe đổ của Chu Thiên Hải, những kẻ tự nhận là chuyên gia cũng học nghe lời, không hề dễ dàng cầm thanh danh và lợi ích của bản thân ra đùa giỡn. Bọn họ có thể cầm thanh danh của người khác ra nói đùa, nhưng tuyệt đối sẽ không dùng thanh danh của mình ra đùa.
Đối với những chuyên gia giáo sư này trầm mặc tập thể, ngược lại càng khiến một ít người ủng hộ Trung y thuốc Đông y và người bệnh vô cùng hoan nghênh nồng nhiệt, những người này đưa ra rất nhiều quan điểm, rất nhiều nghi vấn, cũng đưa ra rất nhiều ý kiến xây dựng thiết thực.
Dân chúng Hoa Hạ thật ra rất ái quốc, rất yêu sản nghiệp của bản thân. Nhưng mà tiếc nuối là, rất nhiều người vì lợi ích của bản thân, vì làm lợi cho mình, một lần lại một lần đánh nát nhãn hiệu này, tổn thương người dân. Cho nên người dân cũng từ từ bỏ qua Đông y, lúc đầu còn có người ký thác ủng hộ, ai biết đám đám bất tranh khí kia ngược lại còn càng cao càng thối, làm cho dân chúng mất đi niềm tin. Lại nói trong nước sản phẩm sữa bột, thực phẩm chất lượng tốt bán ra nước ngoài, đem chất lượng kém cho dân trong nước dùng, những nhà tư bản này chỉ hại dân mình mà thôi.
Cho nên rất nhiều sản nghiệp Đông y trong nước bị một đam gọi là "Chuyên gia" xem thành "Ngụy khoa học" mà đối đãi, kêu gọi phải triệt để hủy bỏ thuốc Đông y. May mắn những người quyết sách không phải kẻ ăn bám, tầm nhìn hạn hẹp, cho nên chuyện huỷ bỏ Trung y, thuốc Đông y không có xảy ra.
← Ch. 0475 | Ch. 0477 → |