Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0487

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0487: Nói trắng ra
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đương nhiên, suy nghĩ này chỉ trong lòng của Trầm Thiên Phách mà không nói ra, cũng tuyệt đối không dám nói ra.

...

Mưa xuân như dệt.

Tuy đầu xuân vẫn còn giá rét, nhưng mà trong sân trường Đông Đại cũng đã có xuân ý dạt dào, xinh đẹp tới mức khiến người ta lạnh lẽo.

Trong sân trường lúc này đã có không ít nữ sinh yêu cái đẹp mặc váy rực rỡ, quần đùi, tất chân hơi mỏng, đương nhiên không ngăn được cái lạnh, nhưng lại có thể tăng cường gợi cảm và xinh đẹp của các nàng, chỉ hai thứ này, cái lạnh có đáng là gì chứ?

Tùy Qua đi ra cửa phòng học, nhìn qua dòng người như dệt, dù che mưa màu sắc rực rỡ, còn có những váy xuân đang đong đưa, nhìn qua chẳng khác gì xuân quang đua nở.

- Hiện tại mình mới cảm thấy, mười năm gian khổ học tập cũng không có phí công.

Thời điểm này có một nam sinh đi qua bên cạnh Tùy Qua cảm thán, nói:

- Nhìn một chút, đây mới gọi là ' vườn xuân không giảm ' đấy. Đông Đại chúng ta hoa tươi đi thành đàn.

- Cũng không phải sao, những tiểu nha đầu này càng xem càng tươi ngon mọng nước.

Một nam sinh khác nói:

- Cậu nói ' vườn xuân không giảm ', tôi đây hy vọng nhìn thấy ' một cành hồng hạnh xuất tường '. Nhìn hoa tươi như thế, làm sao lại không có một đóa trong tay tôi chứ. Cho nên ah, tôi cũng chỉ ngồi xổm một góc tường, chờ đợi hồng hạnh xuất tường.

- Nha! Nhìn cậu cũng chỉ có chút tiền đồ mà!

Lúc trước nam sinh kia nói ra:

- Thừa dịp nhiều người, nhảy vào trong đi, đi cảm thụ khí tức phát xuân.

- Tốt. May mắn còn có thể ngẫu nhiên gặp được hai con cá đang ép nhau đấy.

Mặt nam sinh khác cười rất đê tiện, lần lượt nhảy vào trong mưa phùn.

Tùy Qua xem ra hai đồng học này nói đúng. hôm nay đúng là có rất nhiều phong quang. Mà Tùy Qua chính là cánh tay sau màn. Đối với chuyện này, Tùy Qua đồng học vẫn tự hào.

Mưa phùn, đám người chạy trốn váy tung bay, các loại dù che mưa xuất hiện, thỉnh thoảng có xuân quang hiện ra.

Cảnh này khiến cảm xúc của Tùy Qua trở nên sâu sắc, vì vậy nhịn không được cất bước đi trong dòng người, thực sự không phóng thích chân khí hộ thể, mặc cho mưa phùn nhu hòa rơi lên mặt và thân thể.

Đột nhiên bốn phía có tiêngs xì xầm, hào khí đột nhiên biến hóa.

Ánh mắt rất nhiều người không hẹn mà cùng nhìn qua một hướng.

Trên một sườn núi, một con đường đá nhỏ chạy dọc lên đỉnh núi, từng phiến đá được mưa cọ rửa nên sáng ngời, một nữ tử mặc thanh sam váy vàng cổ đại nhẹ nhàng đi trên đường nhỏ, trong tay nữ tử cầm cây dù đỏ chót, chậm rãi đi trên đường đá, nhìn cảnh tượng này khiến người ta sinh ra ảo giác, dường như thời không xuyên việt trở lại cổ đại.

- Này, vậy là ai à?

- Thấy không rõ, nhưng mà mông lung mờ ảo, quá đẹp.

- Không biết là ai đang chơi nghệ thuật vậy? Cô ta hơn phân nửa là người mẫu đấy, nhưng mà nhìn qua đúng là quá đẹp.

- Nói nhiều như thế làm gì, đi xem là biết rõ.

- Cậu đi chậm rồi, đã có người nhanh chân đến trước!

- Kháo...

Ai cũng không có lưu ý, tại sao có một gia hỏa nhanh như thiểm điện xuất hiện trên sườn núi, đi tới bên cạnh nữ tử cổ trang kia.

Nhưng mà tên kia xuất hiện, không thể nghi ngờ trở thành nhân tố không hài hòa, phá vỡ mỹ cảnh.

Hình ảnh không xinh đẹp này chính là Tùy Qua.

Tùy Qua kinh ngạc nhìn qua Trầm Quân Lăng trước mặt, vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Trầm Quân Lăng đồng học, cô làm thế là ý gì?

- Xinh đẹp không?

Trầm Quân Lăng ung dung chuyển động dù che mưa.

- Xinh đẹp.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà, cô làm như thế tôi thực sự lo có người điện thoại cho bệnh viện tâm thần đấy.

- Chán ghét!

Trầm Quân Lăng nói:

- Nữ nhân thích mặc đẹp, tôi chuyên môn mặc quần áo này vì anh đấy, anh còn giễu cợt tôi, thật chán ghét.

- Cái này... Tôi thừa nhận cách ăn mặc này rất xinh đẹp, nhưng cũng nhận ra cô.

Tùy Qua nói:

- Chẳng lẽ cô không thấy được, phía dưới có vô số gia súc đang rướn cổ nhìn cô đấy. Còn nữa, trời lạnh như thế, tốt xấu gì cũng nên mặc cái áo lông nha...

- Dong dài.

Trầm Quân Lăng nói:

- Tôi mặc như vậy cũng không phải vì trêu hoa ghẹo nguyệt, mà là xuất phát từ có việc cần. Mặt khác, cũng có ý định cho anh khiếp sợ một chút. Anh nói tôi cầm cây dù như vậy, có phải giống như người vợ cổ đại, đang chờ chồng của mình cùng về nhà không?

- Xin nhờ, tôi nói Trầm đại tiểu thư, thời điểm này cũng đừng có suy nghĩ về tình yêu được không? Cô không thấy những gia súc kia đang xông lên sao/

Tùy Qua cầm tay Trầm Quân Lăng, nói:

- Nên rời khỏi đây trước, đợi lát nữa lại đi thưởng thức sau.

Tùy Qua cầm tay Trầm Quân Lăng chạy đi.

Nhìn thì nhàn nhã như dạo chơi, nhưng Tùy Qua lại dùng thân pháp "Súc Địa Thành Thốn", những "Gia súc" kia không thể đuổi theo, chỉ dùng ánh mắt trông mong nhìn qua hai người "Nhàn nhã" biến mât trong màn mưa.

- Việc lạ! Mẹ kiếp, chẳng lẽ thật sự xuyên việt?

Một nam sinh thở hồng hộc nói:

- Lão tử muốn... Nhìn cho rõ ràng... Diện mạo của cô gái kia mà thôi, không nghĩ tới... Lại chạy nhanh như vậy.

- Đúng vậy a. Chúng ta nhìn bọn họ đi rất chậm, tại sao đuổi theo không kịp? Chẳng lẽ là... Ảo giác?

Một nam sinh khác nói ra.

- Chẳng lẽ ban ngày thấy ma, trước tiên đi xem nam sinh kia là ai? Làm không tốt còn bị nữ quỷ hút dương khí đấy!

- Hút dương khí, làm gì có chuyện tốt như thế chờ cậu chứ! Từ khi tôi xem phim Liêu Trai Chí Dị ở trường cấp hai, tôi còn mong có một ngày bị hồ ly tinh hút dương khí đấy, đáng tiếc tôi không có phúc phận này, như vậy là do hồ ly tinh không quan tâm tới tôi, thời điểm mộng xuân cũng không có nhìn thấy hồ ly tinh, nhiều lắm là nữ quỷ thôi, làm lão tử sợ hãi chạy cả ngàn dặm.

- Tính toán, không có người ở đây, còn nói gì, nhanh đi ăn cơm đi.

"..."

Lúc này Tùy Qua đã kéo Trầm Quân Lăng vào xe ngựa.

- Làm gì vậy? Tại sao nôn nóng như thế, không hiểu thương hoa tiếc ngọc chút nào cả.

Trầm Quân Lăng nói ra.

- Cô nha đầu kia, chẳng lẽ muốn bị người ta vây xem như khỉ sao?

Tùy Qua nói ra.

- Đó là biểu hiện xinh đẹp của mình, cậu hiểu không?

- Cô muốn biểu hiện xinh đẹp, chỉ có thể biểu hiện cho bản thân tôi xem thôi.

Tùy Qua lộ ra ngữ khí ngang ngược.

- Cậu muốn xem cũng được, đợi lát nữa chúng ta tìm nơi nào đó, chúng ta mặc quần áo cổ trang và trang sức vào, chỉ cần mặc áo ngoài là được, chúng ta cũng sẽ mặc nội y, nguyên nước nguyên vị nha. Tốt nhất là quần áo nhà Tùy, tôi có mang mấy bộ quần áo đấy.

- Như thế nào, nữ trang nhà Tùy rất đẹp sao?

Trầm Quân Lăng hỏi.

- Đẹp lắm.

Tùy Qua cười nói,

- Nhưng mà, mỹ nữ nhà Tùy xinh đẹp nhất chính là quần sam đi chân không đấy.

- Biến thái!

Mà ngay cả Trầm Quân Lăng cũng không chịu nổi ngôn từ của Tùy Qua, sau đó nàng nói:

- Xem ra sau khi nam sinh biến thành nam nhân thì không còn đáng yêu như lúc trước. Tùy Qua ah, trong mắt của tỷ tỷ đây, cậu hiện giờ rất không nghe lời.

- Không nghe lời cái gì, nói nghe hay lắm, cô bây giờ còn không phải ăn tôi sít sao sao?

*****

Tùy Qua nói ra:

- Trở lại chuyện chính, hôm nay cô bỗng nhiên mặc quần áo cổ trang như vậy, khẳng định không phải trong trường đang diễn kịch cổ trang, cô tới đây có chuyện gì sao?

- Bộ cậu quên hôm nay là ngày mấy sao?

Trầm Quân Lăng hỏi ngược lại.

- Ngày mấy?

Tùy Qua buồn bực nói:

- Hôm nay chẳng lẽ là thời gian rất trọng yếu sao? Tôi ra cửa thường không xem thời gian.

- Ít ba hoa cho tôi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Chuyện trọng yếu như vậy mà cậu quên? Trời ạ, bây giờ cậu cái gì cũng không làm nha, phường thị Nhạn Thương Sơn, cậu không định tham gia? Thật sự là, bà cô ngay cả tiền tiêu vặt cũng không mang, trông cậy dính hào quang ' người giàu có ' của cậu, không ngờ cậu lại quên đi. Nếu không có chuẩn bị, vậy thò thôi, đi cũng lãng phí thời gian.

- Cô phát bực tức cái gì ah, ai nói tôi không chuẩn bị?

Tùy Qua nói:

- Việc này tôi sớm liền chuẩn bị tốt. Nhưng mà phường thị không phải diễn ra vào ngày mai sao, cô bây giờ lo lắng làm cái gì?

- Ngày mai cử hành, đương nhiên hôm nay phải chạy đi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đừng nhìn lộ trình chỉ mấy trăm dặm, nhưng mà Nhạn Thương Sơn địa hình rất phức tạp, ô tô căn bản không đi tới, lộ trình mấy chục dặm cuối cùng phải đi bộ đấy.

- Không được? Chẳng lẽ bay đi không được sao?

Tùy Qua xen vào nói ra.

- Bay đi?

Trầm Quân Lăng kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ cậu định đi trực thăng? Tôi chỉ sợ cho dù có trực thăng cũng không được. Một khi phường thị bắt đầu, tất nhiên sẽ có trận pháp che dấu, chuyện đơn giản như vậy mà không nghĩ tới sao? Tìm được nó sao?

- Tôi không phải nói trực thăng, tôi nói là ngự kiếm phi hành được hay không được?

Tùy Qua rất đứng đắn nói ra.

- Ngự kiếm phi hành? Đương nhiên là được. Nhưng mà tôi không biết, chiêu thức ngự kiếm phi hành cậu biết sao?

Trầm Quân Lăng hỏi.

- Cái này... Xem ra tôi quên nói cho cô biết, tôi đã học chiêu đó rồi!

Tùy Qua sờ sờ cái mũi, lại xấu hổ nói:

- Chẳng lẽ cô cảm thấy ngự kiếm phi hành thực rất đẹp trai?

- Cái gì! Cậu biết ngự kiếm phi hành? Cậu tới Trúc Cơ Kỳ? Điều này sao có thể... Cậu mới tu hành bao lâu chứ!

- Đừng ngạc nhiên được không.

Tùy Qua nói:

- Cô còn chưa trả lời vấn đề của tôi đấy, ngự kiếm phi hành có phải rất đẹp trai hay không? Đặc biệt là tôi, nếu tôi ngự kiếm phi hành, có phải là rất đẹp trai và đầy hình tượng không?

Trầm Quân Lăng biết rõ Tùy Qua tên này có bệnh tự kỷ tái phát, lườm hắn một cái, cực kỳ không có có lực nói:

- Tôi chưa thấy cậu ngự kiếm phi hành, làm sao biết cậu có đẹp trai hay không?

- Cô quên nhanh như vậy?

Tùy Qua nói.

- Ngày đó cậu rình coi tôi và An An, sau đó tôi phát hiện ra, cậu khi đó biến mất rất nhanh, chẳng lẽ lúc đó đã ngự kiếm phi hành?

- Cảnh tối lửa tắt đèn, cậu làm sao chạy nhanh như thế, tôi làm sao thấy rõ cậu ngự kiếm phi hành.

Trầm Quân Lăng nói ra:

- Không chuẩn cậu cưỡi đại điêu đấy.

- Được, cô nói thế nào cũng có lý.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà cũng không có sao, chờ lát nữa tìm chỗ thi triển là được. Lái xe a, tìm một nơi yên tĩnh tôi thi triển cho mà xem.

- Nơi yên tĩnh?

Trầm Quân Lăng nói:

- Chẳng lẽ nơi bình thường không được?

- Đương nhiên không được.

Tùy Qua nói:

- Trái với điều lệ phi hành của cảnh sát quốc gia là bị phạt.

- Cậu cái tên này luôn không đứng đắn.

Trầm Quân Lăng cười nói.

- Thực.

Tùy Qua nghiêm trang nói:

- Lần đầu tiên tôi ngự kiếm phi hành, đã bị người ta đưa hóa đơn phạt, bị phạt hơn ba trăm vạn đấy. Đúng rồi, quên nói tên kia luôn giám sát bầu trời, tôi phải cẩn thận mới được.

- Thật không biết cậu nói thật hay giả. Nhưng mà dù sao cũng chạy đi, chúng ta nên lái xe đi.

Vì vậy Trầm Quân Lăng khởi động ô tô, chạy về hướng Nhạn Đãng sơn.

Thời điểm tới bờ sông, Trầm Quân Lăng đậu xe ở bờ sông, sau đó máy, nhìn Tùy Qua nói ra:

- Được rồi, cậu thành công câu dẫn hứng thú của tỷ tỷ, hiện tại nên biểu diễn cho tỷ tỷ xem đi.

- Tôi cũng không phải khỉ làm xiếc...

- Ít nói nhảm! Bằng không tôi nói chuyện Kim Ốc Tàng Kiều [nạp thiếp] cho Đường Vũ Khê nghe!

Trầm Quân Lăng nói ra.

Tùy Qua bất đắc dĩ, đành phải xuống xe, sau đó "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo tử quang bay lên bầu trời.

Sau một lát Tùy Qua trở xuống bên cạnh xe Trầm Quân Lăng.

Thời điểm này Trầm Quân Lăng đã nhảy xuống xe, sau đó kinh hỉ nói:

- Cậu thật sự Trúc Cơ thành công? Móa! Chẳng lẽ cậu thật sự là thiên tài tu hành! Tốc độ tu hành của cậu nghe mà gợn người.

- Ách... Cũng không tính là thiên tài tu hành a.

Tùy Qua nói:

- Chỉ là Trúc Cơ mà thôi, tính toán thiên tài cái gì chứ?

- Chỉ Trúc Cơ mà thôi! Cậu nói nghe thật nhẹ nhàng mà, cậu không biết trong thế gia tu hành có mấy người Trúc Cơ thành công?

Trầm Quân Lăng nói:

- Đừng nói là Trúc Cơ Kỳ, cho dù là Tiên Thiên kỳ, hôm nay cũng có thể hò hét ra sấm sét đấy. Vì sao ah, xã hội bây giờ không có điều kiện tu hành, muốn linh khí không có linh khí, muốn linh đan không có gì linh đan, tu hành thực không dễ lăn lộn. May mắn lăn lộn tới Tiên Thiên kỳ đã mỏi mỏi thể xác và tinh thần, muốn Trúc Cơ càng xa xa không chạm tới. Cậu đúng là quái thai, Trúc Cơ nhanh như vậy. Nếu để cho ông nội của tôi biết, không chừng còn bức bách tôi gả cho cậu đấy.

- Không đến mức khoa trương như vậy chứ.

Tùy Qua cười nói:

- Nghĩ tới chuyện này, có lẽ tôi nên biểu diễn ngự kiếm phi hành trước mặt của Trầm lão đấy, mà không phải trước mặt cô.

- Ai, trong mắt người tu hành và gia gia của tôi, thực lực mới là tất cả, ngay cả thân tình cũng đạm bạc.

Trầm Quân Lăng than nhẹ một tiếng, nàng lúc này nhìn chằm chằm vào Tùy Qua nói:

- Nói thiệt cho cậu biết a, sở dĩ lần đi phường thị này do cha và ông nội của tôi ép, kỳ thật chính là hy vọng quan hệ của chúng ta tiến thêm một bước, sau đó lại đạt được nhiều... Chỗ tốt từ cậu đấy.

Tùy Qua không nghĩ tới Trầm Quân Lăng nói trắng ra như vậy, ngẫm lại nhìn thẳng ánh mắt Trầm Quân Lăng và nói:

- Vậy cô nghĩ như thế nào?

- Tôi chỉ nói cho cậu biết nếu như Trầm Quân Lăng tôi không thích ai, cho dù tu vị của người đó là Chân Tiên cũng không ép tôi thích người đó được!

Trầm Quân Lăng nói chém đinh chặt sắt.

- Tốt, chúng ta đi thôi. Mang theo tôi ngự kiếm phi hành! Có bị phạt nhiều tiền thì tỷ tỷ giao.

- Vậy xe BMW của cô?

- Ném ở đây đi!

Trầm Quân Lăng rất dứt khoát nói.

- Ngự kiếm phi hành rất có phong cách, cái gì xe gì cũng kém nha.

- Đúng, hiện tại vẫn không thể đi.

Tùy Qua đột nhiên nói.

- Cậu muốn chết ah!

Trầm Quân Lăng lúc này bị Tùy Qua ôm vòng eo, lúc này sắp bày ra tư thế kinh điển của nam nữ chính trong phim Titanic, vốn tưởng rằng sắp cảm thụ được ngự kiếm phi hành, ai biết Tùy Qua lúc này lại như bánh xe tuột xích.

- Cô đừng hiểu lầm, vừa rồi đi gấp qua có thứ không mang theo.

Tùy Qua vội vàng giải thích nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)