← Ch.0491 | Ch.0493 → |
Người chung quanh cho rằng là Nam Cung Ngạo Thượng ra tay đối phó mập mạp này, làm cho mập mạp này quỳ xuống trước mặt của hắn. Nhưng mà sự thật khiến người ta rớt tròng mắt lại khác.
Quỳ xuống dĩ nhiên là Nam Cung Ngạo Thượng!
Bảo người khác quỳ xuống nhưng bản thân lại quỳ xuống!
Đá xanh dưới gối Nam Cung Ngạo Thượng nát bấy, sắc mặt đỏ bừng, gân xanh nổi rõ trên cổ, dường như muốn giãy dụa đứng lên, nhưng mà trước khí thế và tinh thần lực cường đại của Tùy Qua song trọng ép xuống, căn bản không cách nào nhúc nhích nửa phần.
- Cười người chớ vội cười lâu.
Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, Nam Cung Ngạo Thượng lại muốn dùng tinh thần lực áp Tùy Qua, ý đồ khiến Tùy Qua quỳ sát trước mặt hắn, triệt để đánh nát tôn nghiêm và tin tưởng của hắn, ai biết Tùy Qua tinh thần lực mạnh hơn hắn mấy trăm lần, cảnh giới còn cao hơn Nam Cung Ngạo Thượng rất nhiều, Nam Cung Ngạo Thượng thành tự rước lấy nhục.
Nghê thường thất tiên tử kinh ngạc.
Tây Môn Lăng Phong vốn nhìn có chút hả hê, nhưng chợt biến thành sợ hãi, vội vàng lui vào giữa đám người.
Những người còn lại cả kinh lui ra, cũng biết Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng hai người là cố ý che dấu tu vị, giả heo ăn thịt hổ. Đáng thương cho Nam Cung Ngạo Thượng đâm vào họng súng, về sau Nam Cung Ngạo Thượng chỉ sợ sẽ rọi là "Nam Cung quỳ xuống".
Nhưng mà nhìn thấy Nam Cung Ngạo Thượng biến thành bộ dạng này, những người còn lại tự nhiên cũng không dám tranh giành tình nhân.
Nghê thường thất tiên tử, nữ tử áo phấn nhìn qua Tùy Qua nói ra:
- Chu đạo hữu, Tiết Như Tư ta và sáu tỷ muội hôm nay thấy Chu đạo hữu ra tay đối phó người Nam Cung thế gia, không biết là nện bãi của chúng tôi hay là gì?
- Đương nhiên không phải nện bãi, mà là đến cổ động.
Tùy Qua cười nói, cũng không thèm quan tâm tới Nam Cung Ngạo Thượng, nói:
- Chỉ có vị Nam Cung gia này quá ngang ngược vô lý, lại muốn ăn ' cơm chùa ' của mấy vị tiên tử, nhưng lại muốn nhục nhã ta, không giáo huấn hắn một chút, vậy sau này Chu Thông tôi sao có thể lăn lộn giới tu hành được chứ?
- Lăn lộn?
Nữ tử áo phấnTiết Như Tư cười nhạt một tiếng, nói:
- Chu đạo hữu ngữ khí lại ẩn dấu rồi. Nhưng mà Nam Cung công tử hình như đâu có nói muốn ăn ' cơm chùa ' a? Ngược lại là hai vị, có chút giống như định ăn ' cơm chùa ' với tỷ muội chúng tôi đấy.
- Tôi thấy hai vị đây định bá vương ngạnh thượng cung đấy.
Cô gái áo tim trêu đùa.
- Cái này... Chuyện bá vương ngạnh thượng cung chúng tôi khinh thường làm.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Đương nhiên, nếu như mấy vị tiên tử thích bá vương ngạnh thương cung với tôi, tôi vô cùng hoan nghênh.
- Ai nha, đừng có tán tỉnh ở đây. Xuân tiêu một khắc giá trị ngàn vàng đấy.
Trầm Quân Lăng cố ý nói ra.
- Chu Thông ah, mấy vị tiên tử này có định theo chúng tôi đi dạo đỉnh vu sơn hay không, bần tăng vẫn chờ phá Đồng Tử Công đấy.
- Này -- các người không phải nói trả giá cao thì được sao?
Thời didemr này Tây Môn Lăng Phong lại nhảy ra khỏi đám người.
- Các người trả giá bao nhiêu?
- Ra giá bao nhiêu?
Trầm Quân Lăng cố ý giả bộ hồ đồ nói:
- Bảy tiên tử chúng tôi muốn toàn bộ, mỗi người một trăm vạn được hay không được?
Trầm Quân Lăng nói ra lời này mọi người cười vang lên.
Vui vẻ rất rõ ràng, bảy "Tiên tử" tuy không phải tiên tử gì đó thật, nhưng mà không phải người bình thường có thể hưởng thụ. Rất nhiều nam tử tu vị thấp vất vả tích súc rất nhiều thời gian cũng tiêu hao trên người của các nàng. Cũng không có không ít người bản thân không có của cải gì, vất vả cả đời cũng chưa từng lên đỉnh vu sơn với "Tiên tử", mà Trầm Quân Lăng cùng Tùy Qua, nhưng mà cho dù là những người nghèo trong giới tu hành cũng chướng mắt với con số trăm vạn, chỉ có đan dược, linh thảo, linh dược mới là "Tiền " giá trị nhất.
Trầm Quân Lăng hơi sững sờ, sau đó nhìn Tùy Qua nói ra:
- Mấy trăm vạn ah, xem ra rất không tồi. Nếu ở thế tục thì chúng ta có thể bao dưỡng một đám tiểu mỹ nhân a. Ai, Chu Thông huynh đệ, tôi thấy chúng ta nên quay về thế tục đi, ở đây thật không phải nơi chúng ta nên tới.
- Đúng vậy, hai vị này nên sớm quay về thế tục đi, nơi này không thích hợp với các ngươi.
Tây Môn Lăng Phong nói ra. Nếu như không phải có vết xe đổ "Nam Cung quỳ xuống", Tây Môn Lăng Phong chỉ sợ còn nói khó nghe hơn nữa.
- Chu huynh đệ, như thế nào?
Trầm Quân Lăng nhìn Tùy Qua hỏi, dù sao lúc này "Đi chợ ", nàng vẫn lấy Tùy Qua làm chủ.
- Còn có thể dù thế nào?
Tùy Qua cố ý thở dài một tiếng:
- Tôi biết rõ Cổ huynh đệ rất ưa thích xuất hiện, nhưng mà anh càng phát ra ít xuất hiện, người khác sẽ cho rằng chúng ta năng lực kém. Cho nên thời điểm khoe của cũng nên làm một chút chứ.
- Vậy thì... Một ngàn vạn nhé?
Trầm Quân Lăng "Hòa thượng phá giới" dường như rất keo kiệt.
- Một ngàn vạn?
Tây Môn Lăng Phong cười nói:
- Vẫn nên giữ lại chút tiền nhan đèn muối vừng cho chùa của anh đi. Mấy vị ' tiên tử ' này các nơi còn xem như mấy ' tiểu thư ' ở thế tục sao, dùng tiền là có thể dọn dẹp?
- Không cần tiền, vậy dùng cái gì?
Trầm Quân Lăng nghi ngờ nói.
- Đan dược, linh dược, pháp bảo những thứ này các người có không?
Tây Môn Lăng Phong khinh thường nói, vì khoe của, hắn lấy trên người một viên Tinh Nguyên Đan, sau đó lại kẹp giữa hai ngón tay, nói:
- Hòa thượng, đây là đan dược, anh có từng gặp qua chưa?
Tây Môn Lăng Phong vừa cầm Tinh Nguyên Đan ra, lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Rất nhiều nam tu nhìn thấy đan dược thì ánh mắt sáng ngời như nhìn thấy "Tiên tử".
Tiền tài cùng mỹ nữ.
Quả nhiên là chủ đề vĩnh hằng.
Như vậy xem ra giới tu hành và thế tục cũng không có gì khác nhau. Khác nhau chính là dùng "Đan ", "Linh thảo" mà cân nhắc, mà thế tục chính là vàng và tiền giấy; mỹ nữ giới tu hành cao quý hơn mỹ nữ thế tục nhiều. Đương nhiên kỹ nghệ của mỹ nữ giới tu hành cũng cao hơn, nhưng có được "Công năng ", ví dụ như lợi dụng nê thủy đan pháp, thuật song tu tăng tu vị của "Khách làng chơi" lên, cân đối Âm Dương chi khí trong người đối phương.
Mặt khác còn một điều, giao hợp với những "Tiên tử" giới tu hành này, trừ có rất nhiều chỗ tốt ra, cũng không cần lo lắng nhiễm bệnh tình dục gì đó. Bởi vì "Tiên tử" dù sao cũng là "Tiên tử ", thân thể các nàng bệnh da liễu gì đó không tồn tại.
Nói qua kéo chủ đề hơi xa. Tây Môn Lăng Phong lấy hạt đan dược này ra, lập tức làm cho rất nhiều nam tu bên cạnh tự ti mặc cảm. Đúng, tự ti mặc cảm! Người so với người thật tức chết mà, vừa ra tay chính là đan dược, đã biết phường thị này dù cấp bậc không cao, cho nên người tới tham gia phường thị ở đây, có rất ít người lấy ra đan dược chính thức. Rất nhiều người vẫn dùng tiền giấy tiền thế tục giao dịch với nhau, đối với một ít người tu hành mà nói, dùng bổn sự của bọn họ trong giới tu hành không xem vào đâu, nhưng mà ở thế tục thì kiếm tiền rất dễ dàng. Cho nên Trầm Thiên Phách có thể mang hai tỷ tiền Hoa Hạ làm tiền tiêu vặt. Nhưng mà đan dược lại không được.
*****
Đan dược thứ này không phải tiền có thể mua sắm. Đan dược cũng không có phát hành như tiền giấy thế tục, chỉ cần máy in tiền hoạt động thì có thể in hàng tỷ, mấy chục tỷ, sau đó lại lo lắng tiền sẽ mất giá. Đan dược chính là dùng linh thảo, dược thảo tôi luyện ra, giá trị bản thân quá cao, căn bản không sợ mất giá, ngược lại còn có không gian tăng cao giá trị.
Cho nên nói đan dược vừa ra, lập tức khiến nhiều người hâm mộ.
Chỉ có Nam Cung, Tây môn đại thế gia, nuôi Luyện Đan Sư hoặc bản thân có của cải hùng hậu mới có thể tiện tay lấy một hạt đan dược ra. Nếu đổi thành thế gia tu hành bình thường, cho dù có vài viên cũng tuyệt đối cất dấu cẩn thận, hoặc là đặt lên bàn thờ thờ cúng, hy vọng có thể bồi dưỡng ra một hoặc vài cao thủ Tiên Thiên Kỳ, tuyệt đối không có khả năng lấy ra bao kỹ nữ.
- Úc, đây là đan dược à?
Trầm Quân Lăng nhìn qua hạt Tinh Nguyên Đan tỏng tay Tây Môn Lăng Phong, sau đó nhìn qua Tùy Qua nói:
- Đan dược này nhìn qua tỉ lệ không có gì đặc biệt. Tôi nhớ được chúng ta nhặt được cái gương trong sơn động nhìn qua cũng không tệ lắm, tôi còn tưởng nó không đáng tiền, vừa rồi không có không biết xấu hổ nói ra...
- Khục khục --
Tùy Qua ho khan vài tiếng, chen ngang lời Trầm Quân Lăng, nói:
- Cái gì mà sơn động! Anh cũng đừng nói bừa, chọc người ta chê cười. Nhưng mà Tây Môn gì đó, tỉ lệ đan dược của anh thật không được. Hạ đẳng Tinh Nguyên Đan a, tôi còn xấu hổ không lấy ra cho người tôi nhìn. Đan dược đen thui, nhìn qua là phát ngán, mấy vị tiên tử khẳng định cũng không có hứng thú ăn đâu, Tinh Nguyên Đan đúng không, Tây Môn và Nam Cung hai người gì đó mở to mắt ra nhìn, đây mới là Tinh Nguyên Đan!
Tùy Qua mang một hạt Tinh Nguyên Đan mình luyện được lấy ra.
Đan hương xông vào mũi, mặt ngoài bóng loáng, như ẩn đan vân, nhìn qua đã biết là Tinh Nguyên Đan rất tốt.
Cũng là đan dược, cũng chia ra đủ loại khác biệt, mà Tùy Qua lại luyện chế Tinh Nguyên Đan chính là nhất đẳng. So sánh thì Tinh Nguyên Đan của Tây Môn Lăng Phong chỉ là hàng hạ đẳng nhất. Không sợ không biết nhìn hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, Tùy Qua lấy đan dược ra, Tinh Nguyên Đan trong tay Tây Môn Lăng Phong nhìn qua giống như bị Luyện Đan Sư chà xát các loại hỗn hợp dơ bẩn và cứt mũi vo thành viên, nhìn qua đúng là phát ngán.
Mà nghê hồng thất tiên tử trông thấy đan dược trong tay Tùy Qua, con mắt càng tỏa sáng.
Khóe mắt Tiết Như Tư mang theo mị ý, nhìn qua Tùy Qua ngọt ngào nói:
- Thì ra hai vị đạo huynh có chuẩn bị mà tới, bây giờ đã hoàng hôn, chúng ta nên vào phòng nói chuyện đi, không biết hai vị đạo huynh muốn tìm mấy tỷ muội chúng ta?
- Có mình cô là đủ rồi.
Tùy Qua cười hì hì nói,
- Nhưng mà tiền cũng không thể miệng ăn núi lỡ nha? Có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm nha.
- Ai, chỉ sợ một mình tôi hầu hạ không nổi hai người đâu.
Tiết Như Tư khó xử nói.
- Một hòa thượng phá giới, một là mập mạp, nghe qua đều háo sắc như mạng, thể cốt của tôi làm sao chịu nổi hai người giày vò chứ?
- Yên tâm đi, một mình tiên tử làm cho hai người ' sống ', thù lao của cô không thiếu đâu.
Tùy Qua cười tà nói, áp thấp giọng nói bên tai Tiết Như Tư.
- Kỳ thật huynh đệ chúng tôi đều là chim non, cho nên hẹn nhau cùng đi "phá tờ-rinh", cái này gọi là ra trận không thể rời thân huynh đệ nha...
- Thì ra hai vị định ăn sạch.
Tiết Như Tư cũng là người nhìn qua các mặt xã hội, vũ mị cười nói:
- Vậy cũng không sao, nếu hai vị ưa thích, tôi sẽ cho tỷ muội (tỷ muội này tự hiểu nhé ^o^)cùng nhau khom lưng hầu hạ hai vị đêm nay.
Nói xong Tiết Như Tư chân thành đi theo Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng vào trong khách sạn.
Nghê thường thất tiên tử sáu người khác cũng đi vào trong các phòng.
Nhìn qua Tây Môn Lăng Phong ít nhất là có cơ hội giải quyết, mà Nam Cung Ngạo Thượng không có cơ hội này, vẫn đang quỳ trên mặt đất, bị Tùy Qua phân tinh thần lực ra áp chế, hoàn toàn không thể động đậy. Tu vị hắn cùng Tùy Qua căn bản không cùng cấp độ, đáng thương thấy không rõ tình thế, tùy tiện ra tay với Tùy Qua, đương nhiên hắn tự rước lấy nhục.
- Gian phòng chữ thiên.
Tùy Qua đi vào gian phòng, chọn lựa ra một gian phòng.
Khách sạn ngọc lộ cái gì cũng có cấp bậc, chi làm thiên địa, nhân ba cấp bậc, giá cả hoàn toàn khác nhau.
Trừ ba gian thượng đẳng này ra, còn có không cần dùng tiền ở lại, đó chính là túp lều mà thôi.
Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng cũng không tự làm xấu, đương nhiên lựa chọn gian phòng chữ thiên.
Huống chi cũng không thể mang theo "Tiên tử" đi vào nhà tranh làm chuyện này, nhiều người cũng cười rụng răng.
Trầm Quân Lăng cũng có chút nghi hoặc, vừa rồi ở bên ngoài nàng chỉ nói đùa mà thôi, không nghĩ tới Tùy Qua cái thằng này thực mang tiên tử đi mướn phòng, lại còn định "'phòng cho tổng thống'", xem ra hắn thật sự có ý định qua đêm với những tiên tử này rồi.
Nghĩ tới chuyện này, Trầm Quân Lăng bắt đầu khinh bỉ với Tùy Qua thằng này.
Vì vậy Trầm Quân Lăng nhìn qua Tiết Như Tư nói:
- Tiết tiên tử, cô đi vào gian phòng trước đi, tôi cùng Chu huynh đệ thương lượng chuyện cần làm.
Tiết Như Tư rất thuận theo cười cười, lúc này bờ mông vặn vẹo đi vào phòng.
Nam tu khac trong thính đường nhìn thấy một màn này, cả đám nuốt nước miếng, cảm thấy yết hầu phát khô.
Nghê thường thất tiên tử trong giới tu hành xem như có danh khí, hơn nữa Tiết Như Tư đứng đầu thất tiên tử càng nổi danh, hơn nữa tu vị đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ, đúng là có không ít nam tu muốn lên đỉnh vu sơn với nàng, trao đổi kinh nghiệm tu hành.
Đáng tiếc là không phải ai cũng có thể xuất ra hai viên thượng đẳng Tinh Nguyên Đan; cũng không phải ai cũng cam lòng trả hai viên thượng đẳng Tinh Nguyên Đan cho một kỹ nữ, dù cho nàng là kỹ nữ của giới tu hành.
Nhưng mà cửa son rượu thịt thối, ngoài đường xương chết cóng, nó không chỉ có ở thế tục, giới tu hành cũng vậy. Trong thế tục, quan tham ăn một bữa bằng gia đình người bình thường làm việc cả năm; trong giới tu hành có người tu hành vất vả mấy chục năm cũng không chiếm được một hạt đan dược, nhưng mà có người lại cầm nó đi chơi kỹ nữ.
Đây là sự thật ah, sự thật tàn khốc
Cho dù thế tục hay tu hành đều là như thế.
- Này, tiểu tử cậu thật sự có ý định chơi kỹ nữ sao?
Trầm Quân Lăng kéo Tùy Qua qua bên cạnh, dùng chân khí áp thấp giọng nói.
- Thì có sao?
Tùy Qua cười nói:
- Không phải cô cũng tò mò sao, muốn biết nữ tử thanh lâu trong giới tu hành có phong tình thế nào à?
- Tôi chỉ hiếu kỳ -- nhưng mà cũng không hiếu kỳ tới mức phải lên giường nghiệm chứng a!
Trầm Quân Lăng dường như tức giận. Nếu như Tùy Qua cái thằng này thật sự có can đảm chơi nữ nhân trước mặt nàng, nàng tuyệt đối sẽ khiến hắn đẹp mắt.
- Cô rốt cục sốt ruột.
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Yên tâm đi, tôi có chừng mực. Cô nhìn thấy nam nhân nào ngu xuẩn như thế chưa, ưa thích một mình trả tiền cho bảy kỹ nữ như thế không/ Đây không phải là chơi kỹ nữ, mà là ngu xuẩn.
← Ch. 0491 | Ch. 0493 → |