Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0507

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0507: Ảnh hưởng tích cực
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Ô ô ô ~

Thời điểm này gió trong núi tăng mạnh, cả ngọn núi có tiếng gào khóc thảm thiết.

- Tâm ma xuất hiện!

Hàn Côn cùng Tống Văn Hiên lúc này đột nhiên biểu lộ ngưng trọng.

Trúc Cơ sắp thành công là lúc người tu hành yếu nhất, thời điểm này dễ dàng nhất bị tâm ma áp chế.

Vốn Ngưu Duyên Tranh cùng Hàn Côn đều cho rằng, thời đại này người tu hành Trúc Cơ Kỳ có lẽ rất ít, như vậy số lượng tâm ma cũng giảm bớt nhiều, giống như bầy cừu giảm bớt thì sói cũng giảm bớt. Nhưng mà Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn thì nghĩ sai rồi, thời đại này tâm ma không chỉ không giảm, ngược lại còn nhiều hơn.

Hơn nữa còn trong cảnh sư nhiều cháo ít, khiến cho tâm ma trở nên cuồng bạo hơn.

Ngưu Duyên Tranh lúc này giống trống khua chiêng Trúc Cơ, lập tức khiến cho vô số tâm ma dòm ngó, những tâm ma này bởi vì số lượng quá nhiều, thế cho nên quanh ngọn núi gió mạnh từng hồi, hơn nữa trong tiếng gió mang tiếng tiếng gào khóc thảm thiết.

Trúc Cơ dẫn phát thiên địa dị tượng, những tâm ma này tụ tập, cũng dẫn phát thiên địa dị tượng, cho dù chúng là vật vô hình.

Không xong!

Hàn Côn cùng Tống Văn Hiên nội tâm lo lắng, trừ Tùy Qua ra, hai người bọn họ cao nhất nơi đây, cho nên có thể cảm ứng được tâm ma tiến tới, tuy biết rất rõ ràng những tâm ma này không phải tới vì hai người, hai người cũng bảo vệ chặt thần trí, không dám chủ quan, đồng thời, hai người càng lo lắng cho Ngưu Duyên Tranh đột phá.

Cùng lúc đó trong ngọn núi, tại cơ quan quan sát khí tượng của thành phố Minh Quang.

Một người trẻ tuổi mặc áo Tôn Trung Sơn, trên chân mang dép lê giẫm lên tàn thuốc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, kinh hãi nói:

- Mẹ kiếp! Chẳng lẽ Long Ngũ thật sự là người tu hành đại vận hay sao, bây giờ mới bao lâu, tỉnh Minh Hải lại có người trùng kích Trúc Cơ! Nhưng mà thằng này quá ngu xuẩn, nơi này cách thành phố Đông Giang quá gần, lần trước có gia hỏa Trúc Cơ dẫn không ít tâm ma tới, thằng này lại dám trùng kích Trúc Cơ ở gần, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp, đi tìm chết sao?

- Nhưng mà dụng cụ giám sát thiên địa linh khí của chúng ta rất chuẩn xác, còn chính xác hơn đo địa chấn nhiều-- ồ, không đúng! Thằng này khí thế rõ ràng càng ngày càng mạnh, nhiều tâm ma như thế vẫn không rung chuyển hắn!

Sau một lát, thanh niên này biểu lộ kinh hãi, sau đó cầm lấy điện thoại bấm Số 1, nói:

- Tổ trưởng, bên tôi phát hiện người trùng kích Trúc Cơ Kỳ! Mẹ kiếp, thằng này hình như có thủ đonạ khắc chế tâm ma-- không phải! Tiêu diệt toàn bộ tâm ma!

Lúc này các loại gió mạnh và thiên địa dị tượng đã giảm xuống.

Vài phút qua đi, dị tượng biến mất.

Thiên địa khôi phục bình thường.

Đám người Tống Văn Hiên, Hàn Côn vẻ mặt kinh hãi chưa dứt.

Quá khiếp sợ!

Lúc trước đám người Tống Văn Hiên nhìn thấy tận mắt không ít tâm ma lao tới, giống như cưỡng ép đoạt xá Ngưu Duyên Tranh, thời điểm đó bọn họ mướt mồ hôi, Lúc này nhìn thấy Tùy Qua há miệng phun ra hào quang màu tím, hào quang màu tím vờn quanh đỉnh núi một vòng, lập tức gió lạnh và tiếng gào khóc thảm thiết biến mất.

Đám người Hàn Côn, Tống Văn Hiên không biết Tùy Qua phóng xuất pháp bảo gì, nhưng mà bọn họ có thể khẳng định, tuyệt đối là Tùy Qua dùng pháp bảo cực kỳ lợi hại tiêu diệt tâm ma, lúc này mới khiến Ngưu Duyên Tranh bình an vượt qua Trúc Cơ Kỳ, hoàn toàn không cần phân tâm đối phó tâm ma khó chơi. Thủ đoạn này quá kinh người.

- Ngưu lão Trúc Cơ thành công, chúng ta lên núi a.

Thẳng đến khi giọng của Tùy Qua vang lên bên tai của bọn họ, Hàn Côn khôi phục tinh thần lại, lập tức lên núi.

Vèo! Vèo!

Thời điểm mấy người lên núi, nhìn thấy hào quang chui vào trong miệng Ngưu Duyên Tranh, đây là hào quang của Lôi Hỏa Song Giản biến thành, cũng đại biểu Ngưu Duyên Tranh đã luyện hóa chúng thành bổn mạng pháp bảo.

- Thu!

Nhìn thấy Tùy Qua đi tới, Ngưu Duyên Tranh nuốt Lôi Hỏa Song Giản vào bụng.

Thấy một màn này, Hàn Côn cùng Tống Văn Hiên không ngừng hâm mộ, hơn nữa không ngớt lời chuc mừng Ngưu Duyên Tranh.

Mà lúc này Ngưu Duyên Tranh lại nhìn về phía Tùy Qua, cúi người thi lễ.

Tùy Qua vội vàng lăng không phóng ra một đạo chân khí, ngăn cản Ngưu Duyên Tranh, nói ra:

- Ngưu lão, ông hành lễ lớn thế, tôi không chịu nổi.

- Tùy tiên sinh giúp tôi Trúc Cơ, ân cùng tái tạo, tôi còn phải ba quỳ chín lạy.

Ngưu Duyên Tranh thành khẩn nói.

- Ngưu lão, tâm ý là đủ rồi.

Tùy Qua nói.

Hàn Côn cùng Tống Văn Hiên cũng khuyên bảo.

Ngưu Duyên Tranh rốt cục không kiên trì, ngoài miệng lại nói:

- Hôm nay Ngưu Duyên Tranh tôi thề với trời, sinh thời chỉ thuần phục Tùy tiên sinh. Nếu như vi phạm lời thề, vĩnh viễn không được siêu sinh.

- Đi, Ngưu lão, ông trùng kích Trúc Cơ thành công, cũng không uổng tôi hao phí nhiều đan dược như thế.

Tùy Qua tâm tình cũng không tệ. Trừ Ngưu Duyên Tranh Trúc Cơ thành công ra, vừa rồi thúc dục Hồng Mông thạch, thoáng cái thu không biết bao nhiêu tâm ma vào. Dù sao tiêu hao nguyên khí trên người, vừa rồi chính là một tấm "Lưới" thu không ít ma đầu. Tuy Tùy Qua hiện tại còn không biết lợi dụng ma đầu ra sao, nhưng mà hắn mơ hồ cảm giác được ma đầu cũng là tài phú.

- Tùy tiên sinh, Ngưu lão, tiệc ăn mừng đã chuẩn bị xong, hiện tại có thể xuống núi ăn mừng.

Tống Văn Hiên cười nói.

- Đúng là phải chúc mừng!

Tùy Qua nói:

- Một là chúc mừng Ngưu lão Trúc Cơ, hai là cầu chúc cho hai vị sớm ngày Trúc Cơ thành công, ha ha!

Vừa mới xuống núi, Tống Thiên Húc chào đón, nhìn Ngưu Duyên Tranh đang vui mừng, nhìn qua Tùy Qua nói ra:

- Trầm Thái Sùng lão gia tử ở dưới núi, có mời lên không?

- Mau mời.

Tùy Qua nhìn Tống Thiên Húc nói ra.

Chỉ hai ba phút sau, Trầm Thái Sùng đã tới cửa sơn trang Tống gia.

Xem mặt mũi của Trầm Quân Lăng, Tùy Qua tự nhiên phải tự đi nghênh đón.

Tùy Qua khẽ động, Tống Văn Hiên, Tống Thiên Húc cũng đi theo.

- Chúc mừng, Tống tiền bối bước vào Trúc Cơ Kỳ, tiên đồ vô lượng ah!

Trầm Thái Sùng nhìn Tống Văn Hiên chúc mừng, sắc mặt đầy tôn kính và hâm mộ.

Giới tu hành, không dùng tuổi phân trưởng ấu, nhưng lại dùng cảnh giới luận bối phận, cho nên Trầm Thái Sùng không muốn đắc tội Tống Văn Hiên, vì làm tốt giao tình, lợi dụng "Tiền bối" xưng hô với Tống Văn Hiên.

- Lão Trầm, cũng không dám ah.

Tống Văn Hiên vội vàng khiêm nhượng nói.

- Trúc Cơ cũng không phải tôi.

- Không phải ông?

Ánh mắt Trầm Thái Sùng nhìn qua Tùy Qua, cảm nhận được Tùy Qua thâm bất khả trắc, sợ hãi nói:

- Thì ra là tiểu Tùy... Không, Tùy... Tùy tiên sinh ngài đột phá Trúc Cơ Kỳ? Quân Lăng nha đầu kia không nói cho tôi biết a.

Trầm Thái Sùng vốn muốn tiếp tục xưng hô Tùy Qua là "Tiểu Tùy ", nếu như Tùy Qua là Tiên Thiên kỳ, như vậy cũng có thể, nhưng mà hiện tại Tùy Qua đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, tình huống đã khác, nhưng mà Trầm Thái Sùng xưng Tùy Qua là "Tiền bối ", giống như không đúng. Tóm lại Trầm Thái Sùng cảm giác thật khó khăn.

- Trầm lão, ông vẫn nên gọi là tiểu Tùy đi.

Tùy Qua rất bình thản cười cười, nói:

- Quá khách khí thì câu thúc, tôi là bạn của Quân Lăng, ông cũng là trưởng bối.

*****

- Không dám, không dám.

Trầm Thái Sùng vội vàng khiêm nhượng, trong nội tâm lại suy nghĩ chuyện khác, thầm nghĩ Tùy Qua lại là cường giả Trúc Cơ Kỳ, tuổi còn trẻ đã có tu vị như thế, ngày sau mặc dù không thể thành tiên thành thánh, nhưng mà cũng nhất định trở thành bá chủ mọt phương trong giới tu hành. Nếu như thế, như vậy nhất định phải làm tốt quan hệ mới được, nhất định phải cho Quân Lăng xông lên, hiện tại xem ra Tống gia đã đạt được nhiều chỗ tốt từ Tùy Qua rồi.

- Trầm lão, hôm nay cũng không phải tôi Trúc Cơ, mà là vị này.

Tùy Qua nhìn Trầm Thái Sùng dẫn tiến Ngưu Duyên Tranh nói:

- Vị này là Ngưu Duyên Tranh, Ngưu lão, ông ta là...

- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.

Ngưu Duyên Tranh tự hạ giá trị con người, từ "Tùy tùng" biến thành "Người hầu ", nhưng đây là hắn cam tâm tình nguyện. Ngưu Duyên Tranh không phải đồ ngốc, hắn biết rõ lúc này Trúc Cơ thành công, tất cả là dựa vào đan dược cùng hộ pháp của Tùy Qua. Đãi ngộ như vậy, nếu như công khai, chỉ sợ giới tu hành có vô số người khóc lóc, hô hào muốn làm người hầu của Tùy Qua. Mà Ngưu Duyên Tranh hắn xem như vận khí tốt, ưu tiên được tín nhiệm của Tùy Qua, nếu không làm gì có chuyện tốt này rơi vào đầu của hắn.

Nhưng mà Ngưu Duyên Tranh nói lời này với Trầm Thái Sùng mà nói, giống như tại sóng gió ngập trời.

Người hầu ah.

Người hầu Trúc Cơ Kỳ!

Tùy Qua tên này có địa vị gì, tại sao có Trúc Cơ Kỳ làm nô bộc!

Đương nhiên trừ một Trúc Cơ Kỳ, còn có mấy Tiên Thiên kỳ làm người hầu. Đội hình như thế khiến người tu hành ghen ghét.

- Chúc mừng Ngưu lão Trúc Cơ thành công!

Trầm Thái Sùng vội vàng nói.

- Tôi thấy Trầm lão cũng sắp trùng kích Trúc Cơ Kỳ a.

Tùy Qua hữu ý vô ý hỏi một câu.

- Trước mắt còn đang chuẩn bị.

Trầm Thái Sùng nói:

- Nhờ có tiểu... Tùy cho đan dược, linh thảo, nếu không tôi chỉ sợ vẫn đang ở Tiên Thiên sơ kỳ.

- Chuẩn bị đầy đủ thì tới tìm tôi.

Tùy Qua cười nói:

- Trầm lão, không cần khách khí với tôi.

Trầm Thái Sùng đáp ứng, tuy hắn không biết Tùy Qua có thủ đoạn gì, nhưng mà bằng vào Tùy Qua và người hầu tu vị Trúc Cơ Kỳ, có thể hộ pháp giúp hắn lúc Trúc Cơ Kỳ, đây là chuyện gia tăng tỷ lệ đột phá Trúc Cơ Kỳ thành công.

Đang muốn ý định ngồi vào vị trí, lúc này không ngừng có người tới bái phỏng.

Những người này là thế gia tu hành ở tỉnh Minh Hải, trước kia có địa vị như Tống gia, lẫn nhau cũng có chút liên hệ đi đi lại lại, nhưng từ khi Tống gia "Phản bội" "Hành Hội" thì mấy téế gia này ăn ý đoạn tuyệt lui tới với Tống gia. Nhưng mà hôm nay thấy Tống gia thậm chí có người trùng kích Trúc Cơ Kỳ, lại còn thành công, những người này đều biết rõ người tu hành Trúc Cơ Kỳ lợi hại, lo lắng bị người Tống gia trả đũa, cho nên đành phải mạo hiểm tới chúc mừng.

Tống Văn Hiên, Tống Thiên Húc mặc dù có chút khinh thường đám nịnh nọt này, hơn nữa cũng thực sự không phải là người Tống gia Trúc Cơ thành công, nhưng mà bọn họ cũng hưởng thụ đám người này nịnh nọt, hơn nữa cũng nhận lấy hạ lễ của bọn họ.

Đối với cái này những người này, Tùy Qua không tự hạ thân phận đi nghênh đón, hôm nay tùng tu vị của hắn, đám người này nhìn thấy Tùy Qua đều dùng thân phận vãi bối, tự nhiên không đảm đương nổi hắn nghênh đón, Trầm Thái Sùng là ngoại lệ duy nhất.

Tiệc ăn mừng hào khí rất náo nhiệt, ai cũng không muốn nói xàm.

Nhưng dùng tài lực, nhân lực của Tống gia, chỉ mấy bàn tiệc cũng dễ ứng phó.

Vèo!

Yến hội bắt đầu không lâu, một đạo hắc sắc quang mang đột nhiên bay qua bầu trời.

Mọi người kinh ngạc: rõ ràng có người tu hành Trúc Cơ Kỳ đến đây chúc mừng!

Quả nhiên kiếm quang thu lại, một nam tử trung niên thân hình béo lùn, mặt đỏ, mặc cẩm y đi vào, nhìn người này chẳng giống người tu hành gì cả, ngược lại là thương nhân tinh minh.

- Các vị, không mời mà tới, quấy rầy.

Nam tu sĩ cười ha hả, ánh mắt nhìn chung quanh mọi người một phen, sau đó nhìn vào người Tùy Qua, chắp tay cười nói.

- Tùy tiên sinh, cung kính đã lâu.

- Khách khí, khách khí.

Tùy Qua đứng dậy hoàn lễ, người này tu vị Trúc Cơ Kỳ, tự nhiên có thể bình khởi bình tọa với Tùy Qua, huống chi đối phương hữu lễ, Tùy Qua đương nhiên cũng không thể lãnh đạm, nói:

- Xem ra đạo hữu đã biết rõ tình huống của tôi, xin hỏi đạo hữu cao tính đại danh?

- Bản thân Hàn Viêm Minh.

Người tới vui tươi hớn hở trả lời.

Người này vừa báo tên, lập tức khiến cho người chung quanh nghị luận, hiển nhiên rất có địa vị.

Tống Văn Hiên cũng đã được nghe nói danh hào của Hàn Viêm Minh, đang muốn nhỏ giọng giới thiệu với Tùy Qua, lại bị Tùy Qua ngăn lại, Tùy Qua nhìn Hàn Viêm Minh, nói:

- Đều là khách tới chúc mừng, vậy mời vào chỗ, Hàn đạo hữu, mời.

- Mời!

Hàn Viêm Minh cười ngồi vào vị trí.

Thời điểm này Tùy Qua đang ngồi cùng Hàn Côn, đột nhiên thần sắc rất kích động nói:

- Tiền bối, hẳn ngài vào tám mươi năm trước, bên dưới Thái Hành sơn chỉ điểm công phu cho tôi sao?

- Úc, thì ra là ngươi.

Hàn Viêm Minh cười nói:

- Hàn tiểu đạo hữu, tư chất của ngươi không tệ, hơn nữa cùng họ với bổn gia, cho nên chỉ điểm vài câu mà thôi, không nghĩ tới ngươi vẫn nhớ rõ.

- Ân chỉ điểm của tiền bối, nào dám quên.

Hàn Côn cung kính nói, lúc này Hàn Trình cũng đứng dậy hành lễ. Hàn Côn lại nói:

- Nếu không có tiền bối chỉ điểm ngày đó, chỉ sợ tôi ít nhất phải tới hơn mười năm mới đột phá Tiên Thiên kỳ. Hôm nay vừa gặp, phong thái tiền bối vẫn như xưa.

- Việc ngày xưa, không đề cập tới cũng thế.

Hàn Viêm Minh cười nói:

- Xem ra ngươi gần đi đi theo Tùy đạo hữu nhỏ? Đúng là có thể kết thiện duyên. (Xưng hô với vãn bối thường chỉ dùng ta ngươi là nhiều)

- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.

Hàn Côn vội vàng nói.

Tùy Qua tò mò nhìn Hàn Viêm Minh, cười nói:

- Không biết Hàn đạo hữu muốn kết loại thiện duyên nào?

- Tùy đạo hữu, không ngại xem thứ này một chút.

Hàn Viêm Minh lấy một khối đen sì ra, nhìn qua chẳng khác gì cao nha phiến, đặt ở trên mặt bàn. Nhưng mà nhìn qua thứ đen sì này lại có hương vị linh dược, giống như là linh dược gì đó..

- Thứ này... Hình như là Bồi Nguyên Cao do tôi luyện chế.

Tùy Qua nói.

- Nhưng mà, tỉ lệ kém rất nhiều.

- Ai, thực không dám đấu diếm, tôi mua được thứ này từ người bán, sau đó lại giảm độ tinh khiết xuống.

Hàn Viêm Minh thở dài, nói:

- Lúc trước, tôi cũng có lưu ý, hơn nữa âm thầm cho người thua mua thuốc dán giá cao. Bởi vì tôi phát hiện, trên thuốc dán có thành phần linh dược.

- Vì vậy, đạo hữu định chiết xuất cho mình sử dùng sao?

Tùy Qua bình tĩnh hỏi thăm, hắn không biết Hàn Viêm Minh vi sao thẳng thắn như thế.

- Đúng!

Hàn Viêm Minh nói:

- Trước khi tu hành tôi làm thương nhân, sau khi tu đạo vẫn có suy nghĩ của người làm ăn. Nhìn thấy tiện nghi thì muốn chiếm, chỉ là... Ai, Tùy đạo hữu, anh bán thuốc dán tuy tiện nghi, nhưng mà trên đó linh dược quá ít, cho dù chiết xuất cũng không biến thành Bồi Nguyên Cao a.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1258)