Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0537

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0537: Long Đằng cùng mời
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bởi vì đối với người bình thường, phần lớn đều là mắc chứng bệnh bình thường, cho nên nhiều lúc cũng chỉ cần dược vật bình thường. Dĩ nhiên, một số linh dược cũng có thể chữa khỏi chứng bệnh bình thường, nhưng dùng linh dược đi trị liệu cảm mạo nóng sốt, đây không phải là dùng pháo cao xạ đánh con muỗi hay sao?

Còn nữa, thật ra bản thân dân chúng Hoa Hạ cũng không có ác cảm với thuốc tây, chẳng qua những năm gần đây, giá thuốc tây không ngừng dâng cao, đã đạt đến trình độ người người oán trách, thậm chí khám cảm mạo cũng tốn vài trăm đồng. Chính bởi vì như vậy, hiện tại ngày càng có nhiều dân chúng hi vọng thuốc bắc, trung y có thể phục hưng, thứ nhất thuốc bắc là quốc tuý của Hoa Hạ, có một loại tự hào dân tộc; thứ hai, có thể đánh vỡ lũng đoạn của thuốc tây, khiến cho giá tiền có thể hạ thấp xuống. Cho nên, nếu như trị liệu chứng bệnh bình thường, giá tiền thuốc bắc lại cao hơn thuốc tây thì còn ý nghĩa gì nữa?

Cho nên, bệnh bình thường thì phải dùng dược thảo bình thường chữa trị; bệnh nan y, bệnh bất trị, mới dùng linh dược tiến hành trị liệu.

Về phần "Hành hội" có phản ứng gì, chọn lựa hành động như thế nào, Tùy Qua đã không còn suy nghĩ nhiều như vậy.

Cũng không phải chuyện gì cũng phải chuẩn bị đầy đủ mới động thủ. Có đôi khi, cho dù không chuẩn bị, cũng phải động thủ!

Hiện tại, Tùy Qua đã động thủ.

- 30 phút thấy hiệu quả! Thì ra thuốc bắc cũng có thể thấy hiệu quả thần tốc!

- Mất mười đồng có thể chữa khỏi bệnh của tôi.

- Thuốc bắc của Tiên Linh Thảo đường mới thật sự là thuốc bắc!

- Cảm tạ Hoa Đà, Tôn Tư Mạc, rốt cục để cho tôi thấy được hi vọng thuốc bắc phục hưng rồi!

- Được rồi, thành thật mà nói chất kháng sinh chết tiệt đã khiến tôi hoàn toàn chán ghét! Tôi mong đợi thời đại thuốc bắc hoàn toàn mới xuất hiện! Để cho đám tây phương cuồng vọng phải khiếp sợ!

-...

Trong một đêm, báo cáo về thuốc bắc của tiệm thuốc Tiên Linh Thảo đường ùn ùn kéo đến, hơn nữa phần lớn đều là báo cáo chính diện.

Bất luận là người bệnh, hay là một số lão trung y có lương tri đều đánh giá rất cao thuốc bắc của tiệm Tiên Linh Thảo Đường, cho là dược hiệu thuốc bắc của Tiên Linh Thảo Đường là số một. Hơn nữa, loại dược hiệu này cũng không phải thổi phồng, mà cần bệnh nhân tự mình trải qua thực tế, lấy được kết quả.

Trong một đêm, trên các diễn đàn đều thấy xuất hiện chủ đề về "Thuốc bắc phục hưng", " Tiên Linh Thảo Đường", một cuộc vận động phục hưng thuốc bắc nhanh chóng ra đời. Có một số người cho rằng, dân tộc Hoa Hạ không có cảm giác tự hào dân tộc và tình đoàn kết dân tộc, điều này hiển nhiên là sai lầm, sở dĩ không có cảm giác tự hào dân tộc, đó là vì hiện tại không có bao nhiêu thứ có thể làm cho dân chúng chân chính tự hào; không có tình đoàn kết, cũng bởi vì chưa có thứ đáng để bọn họ đoàn kết xuất hiện.

Nếu như hiện tại đảo quốc Nhật Bản dám đến xâm lược Hoa Hạ, tin tưởng không có mấy người sẽ đi làm con rùa rụt đầu khốn kiếp!

Cho nên, lực đoàn kết của dân tộc Hoa Hạ cũng không phải chân chính mất đi, chỉ là bọn họ cần nhiều thứ đáng giá cho bọn họ đoàn kết mà thôi.

Ban đầu, có một số người kêu gào xóa bỏ trung y, có rất nhiều dân chúng đã đứng ra công khai lên án, trách cứ, thậm chí nhổ nước miếng, mặc dù có một số cách làm hơi quá đáng, nhưng hành động này không phải là một loại thể hiện của tình đoàn kết dân tộc hay sao?

Vì vậy, khi dân chúng nhìn thấy thuốc bắc, trung y chân chính có hi vọng phục hưng, đương nhiên rất vui mừng, đồng thời cũng tự nhiên tuyên truyền miễn phí. Thuốc bắc, bất kể nói thế nào, cũng là đồ nhà mình, còn thuốc tây là đồ nhà khác, nếu như đồ nhà mình tốt hơn nhà khác, lại càng tiện nghi, ai lại bỏ gần lấy xa, phí tiền vô ích?

Từ rất lâu, người trong nước không ủng hộ hàng nội, cũng không phải vì người trong nước không có tinh thần dân tộc, mà bởi vì rất nhiều hàng nội thật sự quá kém, thậm chí còn mang đến bệnh tật, những thứ này có thể được dân chúng ủng hộ sao?

Tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo đường xuất hiện, chắc chắn khiến cho mọi người nhìn thấy được hi vọng và tương lai của thuốc bắc, rất nhiều người kỳ vọng quốc tuý của đất nước có thể được phục hưng, sánh ngang với địa vị của thuốc tây, trở thành niềm kiêu ngạo của dân tộc Hoa Hạ, khiến toàn thế giới phải chú ý.

Dĩ nhiên, trong rất nhiều tin tức báo cáo, cũng có một số dùng lời đồn giả dối bôi nhọ Tiên Linh Thảo đường, nhưng căn bản không khơi gậy được sóng lớn.

Có lẽ người của "Hành hội" cũng không nghĩ tới Tùy Qua bỗng nhiên làm ra cử động như vậy, hoặc là không ngờ Tùy Qua có thể làm ra cử động có quy mô lớn như vậy, bộc lộ mưu đồ dao động căn cơ của "Hành hội" ở thế tục. Cho nên hành động tiếp theo của "Hành hội", không khỏi lộ ra vẻ vội vàng xao động bất an.

Rất nhiều cửa hàng thuốc bắc lâu đời, lập tức bắt đầu xuống giá, tổ chức rút thưởng, miễn phí chữa bệnh... tựa hồ muốn cố ý phân tán lực chú ý của dân chúng, đánh tan thanh thế của tập đoàn Tiên Linh Thảo đường. Nhưng dân chúng cũng không phải kẻ ngu, nhất là dược liệu, nếu như hiệu quả không tốt, giá tiền có thấp thì có tác dụng gì.

Đối mặt với cục diện như thế, Tùy Qua một mặt tiếp tục liều mạng khai khẩn dược điền, trồng dược thảo, một mặt, tính toán tiếp tục mở rộng phạm vi trồng hiện tại. Chỉ có điều, mặc dù hiện giờ Quách Minh Phong cũng không dám làm khó Tùy Qua, nhưng ở phương diện cung cấp thổ địa, Quách Minh Phong vẫn không dám cho Tùy Qua quá nhiều ủng hộ, bởi vì phạm vi thổ địa xử trí, đã vượt qua quyền hạn phạm vi của Quách Minh Phong Mà Tùy Qua cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trong chuyện này, cho nên ủy thác Ninh Bội đi chu toàn, tranh thủ, có thể xây dựng thêm mấy nhà kính càng tốt. Mặc dù nhà kính trồng dược liệu thuốc bắc tạm thời chưa thể sử dụng, nhưng sau này bước vào quỹ đạo, có thể phân ưu cho Tùy Qua.

Dù sao, sau khi tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo đường khai trương, lượng tiêu hao dược liệu gia tăng mãnh liệt mỗi ngày, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của Tùy Qua.

Nhưng việc đã đến nước này, Tùy Qua cũng chỉ có thể kiên trì làm tiếp.

Buổi tối ngày khai trương thứ sáu của tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo Đường, Tùy Qua bất ngờ nhận được điện thoại của Lữ Chính Dương.

- Tùy huynh đệ, lần trước phải đi chấp hành một nhiệm vụ khẩn cấp, cho nên không thể nhận điện thoại của cậu.

Lữ Chính Dương nói:

- Không biết Tùy huynh đệ tìm tôi có chuyện gì? Nhưng đúng lúc tôi cũng có chuyện tìm cậu, bằng không chúng ta gặp mặt đi?

- Cũng được, ở nơi nào?

Tùy Qua suy nghĩ một lát, hỏi.

- Tôi mới vừa trở về Đế Kinh.

Lữ Chính Dương nói:

- Vậy tôi lập tức ngồi quân cơ tới đó gặp cậu? Chúng ta cần nói chuyện giao dịch.

- Được rồi, đừng lãng phí thời gian.

Tùy Qua nói:

- Tôi ngự kiếm tới đó, chỉ cần người của Long Đằng không ngăn cản, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

- Cũng được.

*****

Lữ Chính Dương nói:

- Vậy tôi đi trao đổi với tổ khác, nhưng cậu chỉ có thể - hạ xuống- phi trường bí mật của Long Đằng chúng tôi. Nếu không, tôi không thể bảo đảm an toàn cho cậu.

- Không thành vấn đề.

Tùy Qua nói:

- Tôi tới ngay đây.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua bấm điện thoại của Đường Vũ Khê.

- Gọi điện cho em làm gì, tối nay em phải làm thêm giờ.

Đường Vũ Khê nói:

- Anh cũng không phải không biết, trong thời gian này trên dưới tập đoàn đều bận đến náo loạn rồi.

- Anh biết, nhưng anh nhớ em.

Tùy Qua cười nói:

- Chẳng lẽ cũng không cho phép anh gọi điện thoại cho em?

- Được rồi, em biết anh suy nghĩ gì.

Đường Vũ Khê nói:

- Hôm nay em thật sự không thể cùng anh ngắm sao rồi. Dù sao, em tin tưởng nếu anh muốn ngắm sao, cũng sẽ có người đi cùng. Cho nên, tối nay em cho anh tự do.

- Mặc dù em rất hiểu anh, nhưng hôm nay em đoán sai rồi.

Tùy Qua nói:

- Anh chỉ muốn hỏi, em có hứng thú về nhà một chuyến hay không, vừa lúc anh đang tính đến Đế Kinh, chúng ta có thể đi cùng.

- Bây giờ? Anh nói đùa gì vậy? Hơn nữa ngồi máy bay cũng quá mệt.

Đường Vũ Khê nói.

- Không phải ngồi máy bay, mà là ngồi phi kiếm, tốc độ nhanh lại còn miễn phí, hơn nữa còn có thể ngắm phong cảnh, không biết Đường đại tiểu thư có hứng thú hay không?

- Để em suy nghĩ đã.

- Không cần suy nghĩ.

Tùy Qua nói:

- Anh đã gọi điện cho Hoa Tuyết Nhạn, kêu cô ấy làm thêm giờ thay em, hơn nữa cô ấy cũng đồng ý rồi.

- Anh cũng quá thất đức.

Đường Vũ Khê cười mắng:

- Đại tỷ lại đáp ứng anh?

- Ai bảo anh là lão bản chứ.

Tùy Qua nói:

- Huống chi, anh nói với cô ấy, hôm nay là sinh nhật của anh, muốn cùng em ở riêng thế giới của hai người, cô ấy lập tức hiểu ý, cho nên cũng rất phối hợp.

- Cái miệng anh đúng là nói dối không biết ngại, hiện giờ anh đang ở đâu?

Đường Vũ Khê hỏi.

- Em lên sân thượng đi.

Tùy Qua cười nói:

- - Máy bay- tư nhân của em đã sẵn sàng.

Đường Vũ Khê cảm thấy thú vị, đóng cửa phòng làm việc, vội vã lên sân thượng, quả nhiên thấy Tùy Qua đã đứng ở đó, đang cười dài chờ nàng, trên tay còn cầm một hộp sủi cảo nóng hôi hổi:

- Vừa rồi anh mượn gió bẻ măng cầm đi, lần sau sẽ bù tiền cho ông chủ, anh biết em thích nhất nhân bánh thịt bò rau cần, chắc tối nay em chưa ăn cơm đúng không.

Đường Vũ Khê thật sự cảm động, nhào tới trước ngực Tùy Qua đánh hai quyền, sau đó mới cầm hộp sủi cảo, chỉ lên bầu trời:

- Lên trên đó ăn đi, còn có thể ngắm cảnh.

- Như em mong muốn ——

Tùy Qua kéo tay Đường Vũ Khê, sau đó thúc dục Hồng Mông thạch, hóa thành một đạo tử mang, biến mất trong bầu trời đêm.

Chỉ chốc lát sau, hai người đã ở trên mây.

Trăng sao lấp lánh, chiếu rọi cả bầu trời đêm.

Hồng Mông thạch vững vàng phi hành trong bóng đêm.

Đường Vũ Khê đặt miếng sủi cảo cuối cùng vào trong miệng Tùy Qua, sau đó mới thở dài nói:

- Khung cảnh thế này thật là tốt. Có lúc, em thật sự muốn từ bỏ tất cả thế gian này, sống quãng đời còn lại giữa núi rừng, không buồn không lo...

- Nha đầu ngốc.

Tùy Qua nhẹ nhàng ôm Đường Vũ Khê vào trong lòng:

- Sống quãng đời còn lại trong núi rừng, em nguyện ý già đi sao?

- Nếu như cùng nhau già đi, em vẫn nguyện ý.

Đường Vũ Khê nói:

- Chỉ có điều, anh chắc chắn sẽ không già, tu vi của anh cao như vậy. Chờ sau khi em già rồi, anh nhất định sẽ đi thông đồng với mấy cô gái trẻ tuổi. Hừ, cho dù em không già, tao nhã ở đây, không phải anh vẫn muốn đi trộm sao hay sao.

- Có thể không truy cứu những chuyện này không?

Tùy Qua cười khổ.

- Tùy tiện nói một chút mà thôi.

Đường Vũ Khê thoáng mỉm cười nói:

- Hiện tại, em cảm giác mình sắp trở thành cô gái tốt tuyệt thế trong truyền thuyết rồi.

- Loại nữ nhân nào?

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Chỉ cần trong lòng anh có em, em sẽ không để ý đến những cô gái khác.

Đường Vũ Khê nói:

- Trước kia, em cho rằng loại nữ nhân này chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, trên ti vi, nhưng không ngờ hiện tại em cũng đang từng bước biến thành nữ nhân thiếu não như vậy.

- Nha đầu ngốc, đây không phải em thiếu não, chẳng qua là em quan tâm anh. Có nữ nhân như em ở bên cạnh, là may mắn lớn nhất của anh.

Tùy Qua nói tự đáy lòng, trong lòng tràn đầy yêu thương đối với Đường Vũ Khê.

- Nếu anh đã cảm thấy em tốt như vậy, vậy thì anh hãy đáp ứng em một việc.

Đường Vũ Khê đột nhiên nói.

- Tại sao nữ nhân luôn thích làm nam nhân đáp ứng chuyện của các nàng? Nói đi, anh chắc chắn sẽ đáp ứng em.

Tùy Qua nói.

- Hứa với em, anh phải quý trọng em.

Yêu cầu của Đường Vũ Khê khiến Tùy Qua nghi ngờ rồi lại cảm động, sau đó, nàng tiếp tục nói:

- Đồ ngốc, em kêu anh đáp ứng em chuyện này, không phải vì kích động. Chỉ là vì, mạng sống của em là do anh cứu về, anh đã cho em một cuộc đời mới, cho em hi vọng, cũng cho em tình yêu nữ nhân ước mơ nhất. Tất cả những điều này tốt đẹp như vậy, em không hi vọng, có một ngày anh đích thân phá vỡ nó, phá vỡ mọi thứ bây giờ của em. Nếu như vậy, Đường Vũ Khê này xem như đã chết rồi!

Cảm động.

Trầm mặc im lặng.

Tùy Qua đồng học luôn luôn tự nhận là biết ăn nói, có rất nhiều ngôn từ hoa mỹ, cho nên hắn tự nhận có thể dụ dỗ những nữ tử đồng đẳng như Đường Vũ Khê, Thẩm Quân Lăng và Yên Vũ Đồng xoay quanh mình, thậm chí ảo tưởng một ngày kia không chỉ có một vườn hoa linh thảo, mà còn có một - Hậu hoa viên- mỹ nữ.

Trồng một mảnh tiên thảo, nuôi một đám tiên nữ, từng chính là giấc mộng hoàn mỹ của Tùy Qua.

Nhưng lúc này, nghe Đường Vũ Khê nói chuyện, trong lòng Tùy Qua thật sự ngổn ngang mọi loại cảm xúc.

Ngoài cảm động, còn có tự trách.

- Nếu như vậy, Đường Vũ Khê này xem như đã chết rồi!

Khi nghe thấy lời này, Tùy Qua chỉ cảm thấy trái tim tựa hồ muốn vỡ vụn.

Lúc này, hắn mới hiểu được, trong lòng Đường Vũ Khê hắn có vị trí trọng yếu như thế nào, vậy mà hắn tựa hồ cho Đường Vũ Khê cũng không nhiều.

Hơn nữa, còn vô tình mang đến thương tổn cho Đường Vũ Khê.

- Thật xin lỗi... Thật xin lỗi, Vũ Khê, anh... sau này anh không bao giờ... nghĩ tới bất kỳ nữ nhân nào khác nữa.

Tùy Qua có chút không biết nên biểu đạt như thế nào, động tình nói:

- Anh thật sự quá vô sỉ... Không để ý đến cảm nhận của em... Anh không nên tham lam như thế...

- Ha ha.

Đường Vũ Khê đột nhiên bật cười, sau đó đưa tay ấn vào trán Tùy Qua:

- Coi chừng, đừng "để rơi máy bay". Vừa rồi không phải em yêu cầu anh đoạn tuyệt quan hệ với tất cả nữ nhân, chỉ kêu anh quý trọng em mà thôi, anh thần kinh gì chứ.

Tùy Qua sửng sốt, ngạc nhiên nói:

- Đây không phải bị em làm cho cảm động sao... Chẳng lẽ em không biết nam nhân cũng biết cảm động?

- Bộ dạng cảm động của anh thật buồn cười.

Đường Vũ Khê cười nói.

- Thật sự buồn cười như vậy sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)