Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0544

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0544: Vụ ẩn nhẫn thuật
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tùy lão đệ không tin.

Tang Thiên nói:

- Kỳ thực, ngay cả Lữ Chính Dương cũng không biết cái này là quốc khố của chúng ta, thế nhưng, đây đích xác là quốc khố. Chiếc máy bên trong là máy in tiền.

- Chiếc máy già cỗi kia, một ngày có thể in ấn bao nhiêu tiền?

Lời này là Lữ Chính Dương hỏi.

Tùy Qua không hỏi, bởi vì hắn mơ hồ biết ý tứ của Lữ Chính Dương.

- Thứ đó chỉ là tượng trưng, đó là chiếc máy in tiền sớm nhất của ngân hàng trung ương.

Lữ Chính Dương nói:

- Then chốt là mấy cái rương kia, ở đó có toàn bộ tư liệu kỹ thuật và quá trình phát triển của tiền măt quốc gia, cùng với bản đồ phân bố và khẩu lệnh của kho bạc quốc gia và đầu mối then chốt khống chế hệ thống tài chính. Cho nên, Tùy lão đệ giao dịch với chúng ta, nếu như dùng tiền để trao đổi, người có hại chỉ là ngươi, bởi vì bất luận ngươi muốn một tỉ, hay một vạn tỉ, nếu như Long Đằng chúng ta rất cần, quốc gia cũng sẽ phê duyệt, sau đó chỉ cần để mấy in tiền làm thêm giờ. Sau đó, chúng ta nhận được đan dược, còn ngươi cũng nhận được tiền ngươi muốn, quốc gia chưa bao giờ thiếu tiền, cho nên hiện tại quốc gia nào cũng dùng tiền giấy để giao dịch.

Một câu nói đánh thức người trong mộng.

Tùy Qua đồng học thoáng cái hiểu ra, trong thế giới, người có tiền mặt không phải trâu bò nhất, chiếc máy nắm giữ tiền mặt mới là trâu bò. Đối với chiếc máy đó, bất luận ngươi đòi giá gì, nó cũng chỉ tổn thất mấy trang giấy và mực in mà thôi.

- Tang lão đại, kỳ thực một tỉ một viên đan dược, ta chỉ nói giỡn mà thôi, ta vẫn thích ngọc thạch hơn.

Tùy Qua cười nói:

- Sau đó, nếu như thật sự buôn bán, chúng ta nên dùng ngọc thạch. Nếu là người trong nhà, phương diện giá cả, ta chỉ tính tám thành.

- Sáu thành!

- Quá độc ác đi?

- Vậy bảy thành thì sao.

- Được!

- Nếu hôm nay đã đến rồi, dù sao cũng phải cho chúng ta chút "đạn dược" chứ?

- Ta đi vội, không chuẩn bị nhiều, hơn nữa gần đây tiêu xài nhiều.

- Ít nhiều cũng lấy ra đi.

- Vậy ba nghìn viên thì sao, chỉ có chút như vậy thôi.

- Chút như vậy? Khốn khiếp! Không ngờ ngươi lại giàu có như vậy! Sớm biết như vậy đã không cho ngươi làm khách khanh.

- Vậy ngươi để ta làm cái gì?

- Làm con rể của Long Đằng chúng ta! Long Đằng chúng ta có không ít mỹ nữ!

- Quên đi, đều là son hổ, ta không thể trêu vào.

-...

Đến gần hừng đông, Tùy Qua mới chia tay với đám người Tang Thiên, Lữ Chính Dương và Lạc Thanh Liên.

Lúc này, Tùy Qua đang đứng ở một con đường kẹt xe.

Đế Kinh, chính là một thành thị kẹt xe, bất luận là đi xe hay đi bộ, vĩnh viễn đều bị kẹt xe.

Nhưng, mặc dù không thể ngự kiếm phi hành, nhưng ít ra Tùy Qua vẫn có thể thi triển thuật co rút, với tu vi của hắn, dày công thân pháp, người thường căn bản sẽ không lưu ý đến tốc độ thực tế của hắn nhanh thế nào.

Nhưng thật ra giữa đoàn người, Tùy Qua tình cờ gặp mấy người đồng dạng thi triển thân pháp co rút.

Nhưng thoáng nhìn, ở đây không phải giới tu hành, mặc dù mọi người là người tu hành, cũng sẽ không dừng lại chào hỏi một tiếng.

Xem ra Đế Kinh, quả nhiên là ngọa hổ tàng long.

Đế Kinh rất lớn, nhưng Tùy Qua vẫn rất nhanh ra khỏi thành, sau đó chạy đi tụ hợp với Đường gia và Đường Vũ Khê.

Tùy Qua vốn không định tiến vào Đường gia, thế nhưng không ngờ lão gia tử Đường Thế Uyên lại ở nhà, đã có trưởng bối, Tùy Qua cũng không thể không vào. Vì vậy hắn tiến vào lễ phép bắt chuyện một phen, lại điều trị một chút thân thể cho Đường Thế Uyên, lúc này mới cùng Đường Vũ Khê rời đi.

- Giao dịch với người của Long Đằng như thế nào rồi?

Lúc xuất môn, Đường Vũ Khê quan tâm hỏi chuyện Tùy Qua.

- Tốt hơn dự đoán.

Tùy Qua nói:

- Anh còn kiếm được một hư chức ở Long Đằng. Nhưng, chuyến này đến Long Đằng cũng biết thêm một vài thứ trước đây không biết, cảm giác tình thế càng lúc càng nghiêm trọng.

- Nghiêm trọng?

Đường Vũ Khê nói:

- Anh nói "hành hội" sao?

- "Hành hội" chỉ là một trong số đó.

Tùy Qua nói:

- Hiện tại có Long Đằng chống đỡ, phân cao thấp với "hành hội", anh cũng có tiền vốn rồi. Huống chi, lần này còn có thu hoạch ngoài ý muốn, với anh mà nói, có thể xem là một bước ngoặt chuyển tiếp.

- Bước ngoặt chuyển tiếp?

Đường Vũ Khê nói:

- Xem ra anh thực sự nhặt được kho báu rồi?

- Có thể.

Tùy Qua nói:

- Bây giờ còn chưa dám khẳng định. Nhưng, chúng ta phải lập tức trở lại Đông Giang, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt, vạn nhất xảy ra chuyện gì, nếu như chúng ta không ở đó, có thể sẽ có chuyện.

- Em biết rồi.

Đường Vũ Khê nói:

- Ở đây là vùng ngoại thành, chúng ta đi nhanh lên thôi.

- Được.

Tùy Qua gật đầu, mang theo Đường Vũ Khê ngự vật phi hành, cấp tốc rời xa Đế Kinh.

Hơn mười phút, hai người đã cách Đế Kinh rất xa.

Bỗng, Tùy Qua nói với Đường Vũ Khê:

- Đứng vững, gặp phải chút phiền phức, tạm thời phải thay đổi "hướng đi".

Nói xong, Tùy Qua ấn Hồng Mông thạch đi xuống, đáp xuống một ngọn núi.

- Khặc khặc

Hai người vừa mới bình ổn hạ xuống đất, liền nghe giữa không trung vang lên một tràng cười hung ác nham hiểm:

- Tạp chủng Hoa Hạ, bây giờ mới phát hiện ra Vụ Ẩn Địa Lang ta, thực sự là quá yếu! Khặc khặc, nhưng nữ nhi này tướng mạo không tồi, đáng tiếc không có thực âm. Nhưng không sao.

Thanh âm du đãng trong thiên địa xung quanh, nhưng cũng không thấy thân ảnh, của người nọ, tình hình có chút kinh khủng.

- Đừng lo lắng, chỉ là tiểu quỷ Nhật Bản mà thôi.

Tùy Qua an ủi Đường Vũ Khê.

- Người tu hành Nhật Bản? Vì sao lại xuất hiện ở đây?

Đường Vũ Khê kinh ngạc nói, hơi có vẻ khẩn trương.

- Hiển nhiên là đuổi theo ta.

Tùy Qua nói, bỗng nhớ tới trước ở khu vực thành thị Đế Kinh, trong lúc vô ý đụng phải mấy người thân pháp không tồi, lúc đó còn tưởng rằng là người tu hành Hoa Hạ ngọa hổ tàng long, không ngờ lại là tu sĩ tiểu quỷ Nhật Bản, xem ra hơn phân nửa là đám cận vệ thiên hoàng chó má mà Tang Thiên nói. Đuổi theo Tùy Qua, cũng chỉ có một mục đích: Quả phù mộc.

Hơn nữa, tên Vụ Ẩn Địa Lang này, tựa hồ rất am hiểu ẩn núp, thuật truy tung, nhất là am hiểu thu liễm tinh thần lực và khí tức, cho nên khi thằng nhãi này lộ ra sát khí, mới bị tinh thần lực nhạy cảm của Tùy Qua nhận biết.

Thế nhưng, cho tới bây giờ, người này vẫn không hiển hiện thân ảnh.

Xem ra, tu sĩ Nhật Bản, quả nhiên đều tinh thông nhẫn thuật, am hiểu trộm đạo, đánh lén ám sát. Nhưng, Tùy Qua phát hiện tu vi của hắn cũng chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ là không biết vì sao lại càn rỡ như vậy.

- Tạp chủng Hoa Hạ, nhanh thúc thủ chịu trói đi, như vậy ta còn có thể suy nghĩ cho ngươi toàn thây. Bằng không, ta sẽ dùng máu tươi và hồn phách của ngươi để tế ma đao "linh nhận" của ta!

Thanh âm kia tiếp tục nói, yếu ớt lãng đãng, giống như quỷ hồn.

- Con mẹ nó, quỷ Nhật Bản, ngươi chỉ biết ẩn núp như vậy sao?

Tùy Qua hừ lạnh nói.

- Ngu xuẩn! Ngay cả vụ ẩn thuật của gia tộc Vụ Ẩn chúng ta cũng không biết.

*****

Thanh âm kia kêu rên nói:

- Cũng được, để ta cướp đoạt nữ nhân của ngươi trước, sau đó làm trò trước mặt ngươi, xem ngươi còn có thể mạnh miệng hay không!

- Vô sỉ!

Đường Vũ Khê không nhịn được mắng, nhưng cũng có chút sợ hãi.

- Nếu ngươi có thể cướp đoạt nàng khỏi tay ta, ta sẽ bái phục ngươi.

Tùy Qua cười lạnh nói.

- Tạp chủng! Khẩu khí không nhỏ, đám tiểu cẩu Long Đằng các ngươi đều như thế, tu vi thấp, nhưng cái miệng rất ương ngạnh! Được, để ta cho ngươi thấy!

Vù!

Đúng lúc này, Đường Vũ Khê đứng bên cạnh Tùy Qua đích bỗng biến mất không thấy.

- Cuốc chấn linh! Trảm!

Đồng thời, một đạo xích mang lăng không chém ra, bổ vào chỗ cách Tùy Qua hơn hai trượng.

Ầm ầm!

Tiếng nổ sấm sét vang lên trước mặt Tùy Qua.

Xích mang của cuốc chấn linh va chạm với đạo hắc quang.

Sóng khí bạo tạc khiến mây mù xung quanh núi cuồn cuộn.

Lúc này, cuốc chấn linh bỗng quay về trên vai Tùy Qua, trên lưỡi cuốc sáng như tuyết, một giọt máu tươi đang chảy xuống.

- Đây là Vụ Ẩn nhẫn thuật chó má của ngươi sao?

Ánh mắt Tùy Qua nhìn đám mây mù, ngữ khí có vẻ rất khinh thường:

- Xem ra, người tu hành Nhật Bản các ngươi, cũng không có gì lợi hại.

- Tạp chủng! Ngươi thực sự là vô sỉ! Dám biến nữ nhân của mình thành mồi dẫn, tìm phương vị của ta!

Thanh âm kia kêu gào nói. Một kích vừa rồi, hiển nhiên khiến hắn bị thương nhẹ.

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Nếu như không phải muốn cảm thụ một chút phong cách nhẫn thuật của các ngươi, ta làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với ta. Nữ nhân của ta, đã ở trong pháp bảo của ta, muốn khiến ta sợ ném chuột vỡ đồ, ngươi đã chọn nhầm đối tượng rồi.

- Có pháp bảo như vậy sao! Đám tạp chủng Hoa Hạ các ngươi, chỉ biết luyện chế những pháp bảo vớ vẩn!

Thanh âm kia mắng:

- Nhưng, nó sẽ thuộc về ta rất nhanh.

Vù!

Một đạo hắc quang từ mây mù điện xạ mà đến, chém tới ngực Tùy Qua.

- Trảm!

Tùy Qua khẽ quát một tiếng, chấn linh sừ lần thứ hai hóa thành một đạo xích quang, trảm lên mặt hắc quang mặt kia.

Thanh âm va chạm chói tai liên tục vang lên, cuốc chấn linh và ma đao màu đen của đối phương va chạm với nhau, ma đao của tu sĩ Nhật Bản thoạt nhìn như là đao võ sĩ của Nhật Bản, nhưng thân đao ngắn hơn một chút, đồng thời đen kịt, mang theo một luồng sát khí tà ác, giống như móc ra từ hố phân vạn năm. Loại ma đao này, giống như phi kiếm mà người tu hành tu luyện ma công của giới tu hành Hoa Hạ sử dụng, mang theo khí tức tà ác.

Nhưng, bất kể ma đao kia mạnh thế nào, phương vị công kích của đối phương xảo quyệt thế nào, vẫn bị Cuốc chấn linh của Tùy Qua vững vàng ngăn chặn, không chỉ không thể công phá phòng ngự của cuốc chấn linh, ngược lại còn bị thế tiến công của cuốc chấn linh cuốn lấy, từ từ rơi vào thế hạ phong.

- Ma đao! Trở về!

Thanh âm kia hô quát, nhìn thấy không chiếm được tiện nghi, tựa hồ phải thu hồi ma đao màu đen.

- Còn muốn thu hồi, làm gì có chuyện tiện nghi như vậy!

Tùy Qua lại cười lạnh, cuốc chấn linh như máy xay gió trong không trung, vây khốn ma đao của đối phương.

- Huyết sát lôi! Bạo!

Thanh âm của quỷ Nhật Bản lại vang lên, chỉ thấy trên thân đao bỗng toát ra mấy thứ giống như "huyết lựu", va chạm với cuốc chấn linh, nhất thời "huyết lựu" xảy ra bạo tạc kịch liệt, đồng thời từ đó tuôn ra khí huyết sát ô uế, tanh tưởi, nhất thời Tùy Qua cảm thấy cuốc chấn linh kịch liệt chấn động, tựa hồ bị khí huyết sát lây nhiễm, dĩ nhiên có chút không điều khiển được.

Nhưng, may là cuốc chấn linh từng trải qua rèn luyện thiên lôi, phẩm chất bất đồng với pháp bảo bình thường, bị huyết sát lôi bạo tạc, ảnh hưởng kỳ thực cũng không lớn. Nhưng Tùy Qua lại giả vờ hoảng hốt lo sợ, vội vàng thu hồi cuốc chấn linh, xem ra tựa hồ cuốc chấn linh đã bị hao tổn nghiêm trọng.

- Tạp chủng Hoa Hạ, đi chết đi!

Thanh âm kia nhe răng cười nói, ma đao hóa thành hơn mười đạo ánh đao, chém về phía Tùy Qua, dĩ nhiên toàn lực xuất thủ, tựa hồ muốn một kích kiến công, giết chết hoặc đả thương Tùy Qua.

Tùy Qua kêu lên một tiếng đau đớn, trên mặt hiển hiện biểu tình xuất lực không được, nhìn hơn mười đạo ánh đao chém tới, cuống quít thôi động tam thánh phong, "miễn cưỡng" nghênh đón ma đao, sau đó làm bộ chuẩn bị chạy trốn.

- Tạp chủng! Ngươi chạy đi đâu!

Vụ Ẩn Địa Lang lại nhe răng cười lạnh, nghiễm nhiên hắn đã hoàn toàn xem Tùy Qua là cá trong chậu.

Khi Tùy Qua làm ra bộ muốn chạy trốn, một điểm hồng mang bỗng xuất hiện phía sau Tùy Qua, sau đó hồng mang kia dùng tốc độ không thể tưởng tượng đâm tới phía sau Tùy Qua, phía sau hồng mang còn có một bóng đen, hiển nhiên là "thích khách" âm thầm chờ cơ hội, người kiếm hợp nhất, muốn một kiếm chém giết Tùy Qua.

Thích khách kia hiển nhiên ẩn giấu đã lâu, chờ thế mà phát, cho nên một kích này quả nhiên là nhanh như thiểm điện, thế tựa lôi đình, thế nhưng lại không phát sinh bất kỳ âm hưởng nào.

Hồng mang hiện ra, trong khoảnh khắc kiếm khí giống như đã chạm đến thân thể Tùy Qua, Tùy Qua nhất thời cảm giác toàn bộ trên dưới đều bị kiếm khí và sát khí của đối phương bao vây, căn bản không thể lui ra phía sau, tránh né!

Huống chi, phía trước còn có Vụ Ẩn Địa Lang nhìn chằm chằm!

Tiền hậu giáp kích, như mành chỉ treo chuông, tình cảnh lúc này của Tùy Qua tràn ngập nguy cơ!

Nhìn thấy Tùy Qua chạy trời không khỏi nắng, nhưng lúc này trên miệng hắn lại hiện ra một nụ cười nham hiểm.

- Hồng Mông tử khí! Trói! Tiểu Ngân Trùng! Ngăn trở phía trước!

Tùy Qua quát lớn, nhanh chóng xoay người, đối với người đánh lén sau lưng, trong miệng phun ra một đoàn vân vụ màu tím, đồng thời, Tiểu Ngân Trùng hóa thành một đạo ngân quang, từ trên người Tùy Qua điện xạ ra, thân hình của thằng nhãi này nhanh chóng trướng đại, sau đó đuổi lên phía trước tam thánh phong, muốn giành chống đỡ ma đao của Vụ Ẩn Địa Lang, để Tùy Qua tranh thủ thời gian, toàn lực đối phó với người đánh lén sau lưng.

Hồng Mông thạch không hổ là "pháp bảo giữ nhà ", Hồng Mông tử khí vừa phun ra, lập tức hút chặt đạo hồng mang và chủ nhân của nó, giống như sợi dây thừng vô hình, tạm thời trói buộc thích khách kia.

Lúc này, Tùy Qua mới nhìn rõ bộ mặt người đánh lén, dĩ nhiên là mặc y phục dạ hành màu đen, đeo khăn che mặt, phong cách Ninja Nhật Bản điển hình, hơn nữa còn là một nữ quỷ Nhật Bản, bởi vì trên đỉnh đầu còn buộc tóc đuôi ngựa. Nữ quỷ này bị Hồng Mông tử khí định trụ, trong mắt hiện ra vẻ kích động, không ngừng rót nguyên khí vào bên trong phi kiếm, tựa hồ muốn chặt đứt trói buộc của Hồng Mông tử khí.

Theo giãy dụa kịch liệt của nữ quỷ này, Tùy Qua cảm thấy nguyên khí trong thân thể đang liều mạng tiêu hao.

Xem ra Tùy Qua đã đoán đúng, Hồng Mông thạch tuy rằng thần diệu, biến hóa vô phương, nhưng tiêu hao nguyên khí tuyệt đối không ít. Muốn vây khốn một gã Tiên Thiên kỳ cường giả, nhất định phải hao phí nguyên khí ngang bằng Tiên Thiên kỳ; đồng dạng, muốn vây khốn một gã Trúc Cơ kỳ, nguyên khí hao phí cũng gần như vậy. Nói cách khác, nữ quỷ dùng bao nhiêu nguyên khí giãy dụa, Tùy Qua cũng sẽ hao phí bấy nhiêu nguyên khí mới có thể tiếp tục vây khốn nàng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)