← Ch.0561 | Ch.0563 → |
Mà bây giờ, Tùy Qua chính là cần tìm trong hồ sơ để kiếm tâm ma, sau đó lại đưa cho Tây Môn Trung căn cứ tình huống của hắn mà phỏng đoán ai là tâm ma, cuối cùng lựa ra mục tiêu săn giết phù hợp.
Xác thực, Tùy Qua vừa rồi hiến tế Tây Môn Trung, dùng không bao lâu có thể có được mảnh vỡ pháp tắc đột phá Âm Dương cảnh. Nhưng mà như vậy chỉ khiến ánh mắt của hắn thiển cận mà thôi.
Hôm nay Tây Môn Trung cũng thể hiện tác dụng chính thức của hắn.
Ngô Miện làm việc hiệu suất không tệ, rất nhanh đã kết nối với hồ sơ tin tức bí mật của Long Đằng, sau đó lại tải hồ sơ tin tức mà Tùy Qua cần. Rất nhanh Tùy Qua cũng lựa ra mười bộ hồ sơ trong đó, sau đó đưa cho Tây Môn Trung cẩn thận phân biệt, chọn lựa đối tượng có thể ra tay.
Trong khi Tây Môn Trung phân biệt hồ sơ, Ngô Miện nhìn Tùy Qua nói ra:
- Tùy tiên sinh, vì chuyện của anh mà mấy ngày nay tinh thần của tôi rất khẩn trương. Địa bàn của anh là Mính Kiếm Sơn, vì sao mỗi ngày đều có người đột phá vậy?
- Cái này... Là thói quen tự nhiên..
Tùy Qua cười nói:
- Anh sẽ chậm rãi quen thôi, về sau loại chuyện này sẽ càng bình thường. Gần Mính Kiếm Sơn về sau sẽ có càng nhiều người đột phá.
- Cái gì?
Ngô Miện sắp điên lên, nói:
- Tôi còn có bao nhiêu thời gian xem phim heo đây?
- Hắc... Anh có thể vừa xem phim, vừa làm việc nha.
Tùy Qua cười nói:
- Dù sao trời cao hoàng đế xa, tổ trưởng của anh đâu thể tùy thời tùy chỗ kiểm tra anh được?
- Ai, lời nói mặc dù như thế, nhưng tôi tốt xấu gì cũng là người Long Đằng, cũng không thể công tác thất trách, để cho tổ tám hổ thẹn.
Ngô Miện nghiêm mặt nói:
- Trong tổ tám có rất nhiều người không có dị năng và siêu năng lực, nhưng mà cảm giác vinh dự vẫn tồn tại! Người Long Đằng đều cho rằng mình là 'Long'!
- Rồi, tôi biết rõ.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Đương nhiên, cho dù là ' Long ', ngẫu nhiên cũng xem phim thư giản mà?
- Tùy tiên sinh, anh gặp qua tổ trưởng của tôi, ngàn vạn đừng đề cập chuyện này nhé? Tôi chỉ cảm thấy một mình nhàm chán, ngẫu nhiên thư giãn một tí, triệt triệt áp lực mà thôi, dù sao bạn gái tôi ở xa mấy ngàn dặm, nước xa không thể giải khát, loại tư vị này với nam nhân như tôi chẳng khác gì cực hình.
- Ách... Tôi hiểu!
Tùy Qua nói, nghĩ thầm mình có mỹ nhân làm bạn, cũng không phải giống như mấy cái đĩa phim kia, các đồng chí tổ tám này xem ra sinh hoạt thật sự rất gian khổ a, về sau ít nhất cũng nên bảo Tang lão đại phụ cấp thêm cho họ.
- Chủ nhân!
Thời điểm này Tây Môn Trung đột nhiên hưng phấn lên, giống như tìm được mục tiêu săn bắt.
Nhìn thấy Tây Môn Trung chỉ rõ mục tiêu, Tùy Qua thật sự hưng phấn đứng bật dậy.
Bởi vì phần hồ sơ này không ghi chữ "Người ", mà là một súc sinh, một ma đầu chính thức.
Người này tên là Bạch Nghị, hai mươi năm trước hắn mới xuất hiện trong mắt người Long Đằng, nguyên nhân là giữa một trường tiểu học trong sơn thôn, có hơn bốn mươi bé gái bị hại, mà người gây án chính là lão sư trong trường, càng làm cho người ta không ngờ là, sau khi chuyện xảy ra, nữ cảnh sát chính nghĩa của địa phương đi điều tra, kết quả cũng bị Bạch Nghị cưỡng hiếp rồi giết chết, hơn nữa ngay cả thi thể cũng bị hắn cắn xé nát. Người tổ sáu Long Đằng phụng lệnh tham gia, tiến hành vây bắt súc sinh này, lúc ấy tổ trưởng tổ sáu tự mình đánh hắn bị thương, không biết làm sao vẫn bị thằng này trốn vào rừng rậm. Vốn tưởng rằng tên này biến mất, ai biết năm trước tên này xuât hiên ở tỉnh Lượng Hải, hơn nữa biến hóa nhanh chóng, trở thành chủ nhiệm tiểu học, dùng "Thư xác nhận" lấy cớ, tiếp tục gây ác sự với các bé gái. Nhưng mà lần này tên kia cảnh giác nhiều, cảnh sát vừa tới thì hắn biến mất vô tung vô ảnh.
Tùy Qua nhìn kỹ hồ sơ, tên Bạch Nghị này là ma đầu, trải qua hai mươi năm, dung mạo của hắn không biến hóa chút nào, rất hiển nhiên không phải giáo viên cầm thú bình thường, cho dù truyền thông chỉ xem hắn là lão sư biến thái bình thường, bởi vì chuyện bi thảm này không chỉ xảy ra lần đầu tiên, luôn luôn có một ít cặn bã cầm thú lẫn vào đám giáo sư thần thánh.
Bạch Nghị hiện thân lần cuối cùng là một trường học nhỏ, mà lần này hắn bắt đi các bé gái, hơn nữa cho tới bây giờ tên kia còn chưa lộ mặt.
Người Long Đằng mặc dù vây bắt hắn, muốn giết tên súc sinh này, nhưng mà cảm giác nguy hiểm của tên này quá nhạy giác quá nhạy cảm, sau khi chuyện bại lộ thì trốn đi, cho dù là cảnh sát hay người Long Đằng cũng không tìm được chút manh mối nào.
- Tùy tiên sinh, anh muốn đối phó ' Bạch Lang Nhân Ma '?
Ngô Miện hơi kinh ngạc mà hỏi thăm.
- Đương nhiên.
Tùy Qua nói:
- Loại súc sinh này nên tru diệt mới tốt.
- Đương nhiên.
Ngô Miện nói,
- Tuy ta không có siêu năng lực giống như các vị, nhưng mà đối mặt với súc sinh như vậy tôi sẽ dốc sức liều mạng! Nhưng mà ma quỷ kia không dễ truy đuổi, người Long Đằng của tôi lùng bắt hắn nhiều lần nhưng mà không có kết quả.
- Đương nhiên tôi biết rõ, người có thể bị Long Đằng liệt vào tội phạm truy nã, đương nhiên phải là kẻ cùng hung cực ác rồi.
Tùy Qua nói,
- Nhưng mà nhiều lời vô ích, chờ chúng ta thành công chém giết hắn là được. Tư liệu của những người này tôi định sao chép vào điện thoại, không có vấn đề chứ?
- Không có vấn đề, anh đã có quyền lưu giữ và xem chúng rồi.
Ngô Miện nói ra, hắn nhanh chóng mang hồ sơ "Tội phạm truy nã" nhập vào trong điện thoại của Tùy Qua.
- Đa tạ.
Tùy Qua cầm điện thoại sau đó cáo từ rời đi, cùng Tây Môn Trung bay lên trời.
- Ai, nếu mình cũng có siêu năng lực là tốt rồi.
Ngô Miện nhìn qua một đạo kim quang đang vạch phá bầu trời, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, nói thầm:
- Nếu mình cũng có thể ngự kiếm phi hành, tung hoành thiên địa là tốt rồi, cho dù không có xe, không có nhà, chắc hẳn cũng có thể tán gái thành công. Ai, ngày mai phải tới hỏi đội bảy hỏi xem có đan dược đặc hiệu hay không, sau khi ăn vào có thể trở thành chiến sĩ siêu năng lực, tốt nhất có thể cải biến biên độ lớn, đuổi kịp và vượt qua Âu Mĩ...
Lúc này Tùy Qua cùng Tây Môn Trung hai người cũng phi hành trong bầu trời đêm, Tùy Qua nhìn Tây Môn Trung hỏi:
- Ông chọn ra hồ sơ Bạch Nghị này, chắc hẳn không chỉ khẳng định có thể khẳng định tên này là thành viên tâm ma, hơn nữa chắc cũng có manh mối truy tung, đúng không?
- Chủ nhân cao minh.
Tây Môn Trung nói:
- Bạch Nghị thật sự là tâm ma không thể nghi ngờ, điểm này tôi có thể khẳng định chuyện này 100%. Hơn nữa Bạch Nghị chỉ là kẻ đáng thương, hơn hai mươi năm trước hắn đã cướp lấy thân thể của một người bình thường, cho nên vì tăng tu vị lên thật nhanh, hắn tất nhiên trắng trợn hấp thu Cửu Dương chi khí của mặt trời cải thiện thể chất, nhưng bởi vì hắn cướp lấy thân thể nam nhân, cho nên khi hấp thu nhiều Cửu Dương chi khí vào trong cơ thể mất đi khống chế, mỗi ngày nhất là vào lúc ban ngày, thân thể sẽ bị lửa thiêu đốt giày vò.
*****
- Úc, hấp thu Cửu Dương chi khí tăng tu vị lên, cải thiện thể chất, đây cũng là thủ đoạn đặc biệt của tâm ma.
Tùy Qua nói ra:
- Lúc trước ngươi cũng có ý đồ chiếm cứ thân thể Vũ Khê, là có được pháp môn này đúng không?
- Vâng, thỉnh chủ nhân tha thứ.
Tây Môn Trung nói.
- Chuyện đã qua ta không truy cứu nữa.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà tôi hơi có chút tò mò, vì sao tâm ma các người có thể lợi dụng Cửu Dương chân khí tăng tu vị lên, cải thiện thể chất. Phải biết rằng Cửu Dương chân khí với đa số người tu hành không ai dám nếm thử hấp thu nó cả.
Tây Môn Trung than nhẹ một tiếng, nói ra:
- Đúng như nhân loại nói, chính là một trong các ngôi sao, mà công pháp tâm ma chúng tôi là hấp thu hào quang của ngôi sao, cho nên có thể mượn Cửu Dương chi khí của mặt trời tu hành cũng là bình thường. Sở dĩ người tu hành bình thường của nhân loại không dám hấp thu Cửu Dương chi khí, đó là bởi vì mặt trời quá gần, Cửu Dương chi khí quá mức bá đạo, hơn nữa mang theo hỏa độc, cưỡng ép hấp thu vào trong người sẽ tao ngộ trọng thương, tâm thần bất ổn, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, đúng không?
- Đúng vậy -- úc, hiểu rồi!
Tùy Qua nói:
- Tâm ma các ngươi không có lo lắng tẩu hỏa nhập ma, bởi vì các ngươi không có khả năng bị tâm ma đoạt xá, đúng không?
- Vâng. Thật vất vả đạt được thân thể, tự nhiên không có khả năng lại chuyển nhượng cho tâm ma khác.
Tây Môn Trung nói:
- Cửu Dương chi khí mặc dù có tai hại, nhưng nó là khí tức dễ dàng cảm ứng nhất, nếu như không sợ thân thể bị giày vò, có thể đem Cửu Dương chi khí thu nạp vào trong người. Kỳ thật thu nạp Cửu Dương chi khí chỉ là thủ đoạn cơ bản nhất của Thiên Tinh Tâm Công mà thôi. Hơn nữa chỉ có thời điểm bất đắc dĩ, tâm ma mới có thể thu nạp Cửu Dương chi khí, bởi vì tâm ma có thân thể thì có thể cảm nhận được thân thể đau đớn. Nếu như chiếm cứ thân thể nữ nhân thì khá tốt, Âm Dương điều hòa, sẽ không chịu tội quá nhiều. Nhưng mà Bạch Nghị cướp lấy thân thể nam nhân, hơn nữa là thân thể người bình thường, cho nên hắn tất nhiên đã chịu tội, vì vậy chỉ có cướp lấy chân âm của nữ tử để bổ sung mà thôi.
- Hừ!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Hắn vì chịu tội nên chà đạp những bé gái kia sao? Ma đầu bực này chắc chắn phải săn giết, sau đó hiến tế hắn đi! Trọn đời không được siêu sinh!
- Chủ nhân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ lùng bắt hắn.
Tây Môn Trung vội vàng tỏ thái độ nói.
- Vậy ông có biện pháp nào?
Tùy Qua hỏi:
- Còn nữa, cái thằng này hai mươi năm trước đã tu luyện ma công, theo lý thuyết sớm có hỏa hầu rồi, như thế nào những năm gần đây làm chuyện ngu xuẩn như vậy, chẳng lẽ hắn không có đột phá Trúc Cơ?
- Chủ nhân có chỗ không biết, hắn làm chuyện này không có liên quan gì tới tu vị.
Tây Môn Trung dường như rất hiểu suy nghĩ của tâm ma "Đồng loại".
- Hắn làm như vậy chỉ để phát tiết ma tính của mình mà thôi.
- Ma tính? Ma tính cái gì? Các ngươi vốn chính là ma đầu, còn có ma tính chó má gì chứ?
- Thỉnh chủ nhân bớt giận.
Tây Môn Trung giải thích:
- Là như thế này, trong mắt người tu hành nhân loại, người bình thường chỉ là heo chó; mà đối với tâm ma mà nói, nhân loại bình thường căn bản chính là sinh vật cấp thấp, chiếm cứ thân thể nhân loại bình thường quả thực chính là một loại sỉ nhục. Về điểm này trước đó chuyện của Trương Minh, chủ nhân cũng tận mắt nhìn thấy. Thân thể người bình thường thật sự quá yếu, còn kém hơn dã thú rất nhiều, hơn nữa thời gian sống quá ngắn, lại trải qua sinh lão bệnh tử, đây đối với tâm ma mà nói là chuyện không cách nào tiếp nhận được. Cho nên Bạch Nghị phụ thân vào người bình thường, thân thể không chỉ bị Cửu Dương Chân Hỏa tra tấn, hơn nữa ngay cả tinh thần cũng bị tra tấn, cứ thế mãi, hắn tất nhiên tâm tính đại biến, dĩ nhiên là có ma tính, cho dù cảnh giới của hắn cao bao nhiêu, loại ma tính này cũng không dễ biến mất, bởi vì tính tình của hắn đã biến thành như vậy.
- Chà mẹ nó!
Tùy Qua mắng:
- Nói như vậy, hắn là tâm ma có lý tưởng, có khát vọng, cũng bởi vì không cẩn thận nên chui vào thân xác thối tha của người bình thường, mới khiến cho hắn biến thành bộ dạng như vậy? Móa! Đây rốt cuộc là chuyện chó má gì. Nếu tâm ma các ngươi đã xem thường nhân loại, tại sao cả một đám cứ như ruồi thấy phân vậy?
Tây Môn Trung lập tức xấu hổ, sau đó ăn nói khép nép nói:
- Chủ nhân, ngài nói đều đúng. Nhưng mà... Tôi chỉ phân tích suy nghĩ của Bạch Nghị tên kia mà thôi, tôi cho rằng, hắn trước đó bị thân thể nhân loại bức điên rồi, cho nên tâm tính đại biến, bởi vậy mặc dù cảnh giới có tăng lên, hắn vẫn là như vậy. Mà chúng ta muốn săn giết hắn thì phải hiểu suy nghĩ của hắn, sau đó làm bẫy rập nhắm vào hắn, sau đó thì hắn không cách nào thoát khỏi rồi.
- Ân, ông nói có lý.
Tùy Qua nói:
- Như vậy, bắt đầu phân tích đi, phát huy tác dụng của ông giúp tôi có thu hoạch hôm nay.
- Chủ nhân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không vồ hụt.
Tây Môn Trung nói:
- Sở dĩ người Long Đằng không tìm ra tên kia, là vì bọn họ không hiểu tâm ma, không hiểu Bạch Nghị, nhưng mà hắn là đồng loại của tôi, tôi biết rõ hắn nấp ở đâu, tôi còn biết rõ hắn sẽ làm cái gì.
- Đừng mèo khen mèo dài đuôi, trước nói nghe một chút, ông cảm thấy hắn hiện tại đang nấp ở đâu?
- Hắn nhất định sẽ ở giao giới tỉnh Lượng Hải và tỉnh Trạch Hải, chỗ đó gần biển cả, nếu như gặp được nguy hiểm gì, hắn tùy thời bỏ chẩy biển. Mặt khác chỗ đó nhiệt độ tương đối cao, có lẽ sẽ hợp với tính nết của hắn, bởi vì năm đó hắn thời điểm chưa đột phá Tiên Thiên kỳ, chịu đủ hỏa độc của Cửu Dương chân hỏa xâm nhập, tuyệt đối sẽ không có thời gian dài dừng lại ở âm hàn chi địa, nếu không hỏa độc của hắn sẽ bị không hàn khí tán đi, mà là bị nóng lạnh công tâm, đừng nói ảnh hưởng tu vị, thậm chí còn mất mạng nhỏ.
- Ân, có chút đạo lý. Nhưng mà dùng tu vị của hắn hiện tại, hình như cũng không còn băn khoăn này a?
- Đúng, nhưng mà thói quen cho phép, chỉ cần hắn ở nơi nào cảm thấy an toàn, cần gì phải bỗng nhiên buông tha nơi đây?
Tây Môn Trung nói:
- Huống chi, hắn sống ở chỗ này, còn có chỗ tốt rất lớn.
- Chỗ tốt gì?
- Hắn cũng muốn săn bắn tâm ma.
Tây Môn Trung giảo hoạt cười rộ lên.
Rốt cuộc Tùy Qua không hỏi thêm, những lời lúc trước của Tây Môn Trung có lẽ còn chưa đủ khiến Tùy Qua tin tưởng, nhưng mà câu cuối cùng lại khiến Tùy Qua có cảm giác đột phá thiên cơ.
Ngự vật phi hành chừng nửa giờ, biển cả giống như một bức tranh hùng vĩ.
Nhưng mà biển cả mênh mông, nhưng lại không biết Tây Môn Trung đi nơi nào tìm được cái tên Bạch Nghị "Nhân Ma" kia.
Thành phố Nam Châu nằm ở giao giới tỉnh Minh Hải và tỉnh Trạch Hải, là một thành thị bến cảng.
← Ch. 0561 | Ch. 0563 → |