Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0576

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0576: Nhất Hoàng thiên hạ kinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngu Kế Đô chợt phát hiện, hắn tình nguyện nói chuyện với Chu Quốc Bằng nhiều hơn, bởi vì tiểu tử Quân Thương Sinh càng thêm giảo hoạt cho với lão đầu tử kia, hơn nữa khẩu vị càng lớn hơn nữa.

Nhưng Ngu Kế Đô cũng không phải kẻ ngu dốt, hắn trấn định hỏi:

- Các người muốn điều kiện như thế nào?

- Khẩu vị của chính khách đều thật lớn.

Quân Thương Sinh nói:

- Yêu cầu của Chu thúc là một thân thể trẻ tuổi, mà các vị đại lão cũng là như vậy, nói vậy phường hội hẳn sẽ có biện pháp đi. Về phần trường sinh, tôi biết đây là không thực tế, nhưng làm cho các vị trưởng bối tinh lực thịnh vượng, tuổi trẻ mà có "sức chiến đấu", nói vậy phường hội hẳn có thể làm được ah.

- Được.

Ngu Kế Đô gật đầu, nếu ngay cả điều kiện này cũng không đáp ứng, vậy cũng không thể tiếp tục đàm phán.

Quân Thương Sinh mỉm cười, tiếp tục nói:

- Đây chỉ là một yêu cầu trong đó. Mặt khác chúng tôi không những muốn kiềm chế Long Đằng, còn tiến hành rửa sạch, quét sạch một ít phần tử phản động, cho nên cần các vị toàn lực phối hợp, hơn nữa chứng minh các vị có năng lực làm chuyện này.

- Yêu cầu này chúng tôi tự nhiên có thể cam đoan.

Ngu Kế Đô nói.

- Cuối cùng còn một điều kiện.

Quân Thương Sinh nói:

- Chúng tôi rửa sạch một người, các vị cần bồi thường nhất định cho chúng tôi.

- Bồi thường?

Ngu Kế Đô cười nói:

- Quân tiên sinh, điều kiện cuối cùng chúng tôi không thể đáp ứng. Chúng tôi rửa sạch Long Đằng cho các người, không ngờ còn phải bồi thường cho các người? Ít nhất anh cấp cho tôi một lý do xem.

- Bởi vì các vị cũng muốn một chút người nào trong Long Đằng phải chết!

Quân Thương Sinh nói.

Ngu Kế Đô không khỏi sửng sốt, không nghĩ tới Quân Thương Sinh sắc bén lợi hại như thế, so với lão chính khách càng thêm lợi hại. Đang định cò kè mặc cả một phen, lúc này thần niệm của hắn thu lấy một tin tức đến từ thủ hạ, một tin tức làm cho hắn khiếp sợ vạn phần!

- Quân tiên sinh, việc này ngày sau bàn lại!

Ngu Kế Đô có chút thất thố đứng dậy cáo từ, đi ra khỏi phòng bay vọt lên trời.

Trong phòng khách sạn Minh Phủ thị.

Ngu Kế Đô một mình nhìn về phương hướng Đông Giang, vẻ mặt thật phức tạp.

Hắn bỗng nhiên rời khỏi Đế Kinh, bỏ quên cuộc đàm phán với Chu Quốc Bằng cùng Quân Thương Sinh, chẳng qua bởi vì một tin tức, một tin tức làm cho hắn kinh hãi vạn phần.

Đại quân chinh phạt phường hội lại lâm trận phản chiến!

Hơn mấy chục người tu hành trúc cơ kỳ lại quỳ trước mặt người khác!

Thanh danh của phường hội vì những kẻ ngu xuẩn kia bị quét rác!

Đúng vậy, những kẻ ngu xuẩn kia ở trong mắt Ngu Kế Đô cũng chỉ là một quân cờ, bị bỏ rơi mà thôi, nhưng bất kể nói như thế nào, những người kia đại biểu chính là phường hội, người trong tu hành giới sẽ cho rằng bọn hắn là người của phường hội. Hiện giờ nhiều người như vậy đồng loạt quỳ xuống trước Tùy Qua, thần phục, điều này làm mặt mũi phường hội làm sao tồn tại?

Điều này làm mặt mũi của Ngu Kế Đô làm sao tồn tại?

Đám ngu xuẩn chết tiệt!

Ngu Kế Đô siết chặt nắm tay, hiện tại hắn chỉ hận không thể lập tức đi giết một tu hành thế gia phát tiết mối hận trong lòng.

Nhưng toàn bộ "đại quân thảo phạt" đều quỳ xuống, hắn phải giết ai?

Chẳng lẽ giết sạch toàn bộ sao?

Nếu như hắn làm vậy, sau này còn có ai dám giao tiếp với phường hội? Huống chi các nguyên lão phường hội tuyệt đối sẽ không cho phép hắn làm ra chuyện ngu xuẩn như thế.

Nhưng đây cũng không phải hoàn toàn là nguyên nhân khiến cho hắn phẫn nộ.

Nguyên nhân chân chính là bởi vì Tùy Qua đột phá âm dương cảnh lại xuất hiện thiên địa dị tượng: Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ!

Hâm mộ, ghen tỵ, cừu hận, đủ loại cảm xúc đan vào chung một chỗ, giống như độc xà cắn phệ nội tâm của hắn.

Ở trong mắt của hắn, loại người như Tùy Qua chỉ là tiểu bạch kiểm, ỷ vào nữ ma đầu sau lưng mà kiêu ngạo như vậy, mới có thể cẩu thả sống được tới bây giờ. Mà sau khi Ngu Kế Đô kết đan, hắn càng không đem Tùy Qua đặt trong mắt, tự cho mình mới là kỳ tài ngút trời, thiên tài tu hành giới, tập trung hàng ngàn sủng ái một thân, ngày sau tất nhiên có thể trở thành nhất phương bá chủ tu hành giới.

Nhưng ngay lúc Ngu Kế Đô kết đan thành công, phong tư tỏa sáng, bản thân đang cảm thấy thập phần tốt đẹp, Tùy Qua không ngờ cũng đột phá. Tuy rằng chỉ là đột phá âm dương cảnh, nhưng với khí phách như vậy, còn dùng phương thức phong cách như thế đột phá!

Tuy rằng Ngu Kế Đô đạt tới kết đan kỳ, tuy kết đan kỳ lợi hại, nhưng trong tu hành giới ngọa hổ tàng long, cũng có không ít người từng thành công. Nhưng mà viễn cổ Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ lại gia trì lên người Tùy Qua, nhất thời làm thành tựu của Ngu Kế Đô ảm đạm không ánh sáng, chẳng những là vậy, Tùy Qua đột phá cảnh giới thành công, chuyện thứ nhất cần làm lại là khiến cho đại quân thảo phạt của phường hội phải quỳ xuống thần phục.

Đây là diễu võ giương oai, cũng đánh vào mặt Ngu Kế Đô!

Lúc này Ngu Kế Đô mới đột nhiên ý thức được Tùy Qua đã trở thành hoàng giả trong tu hành giới, có tiềm lực bá chủ! Hơn nữa trời sinh dị tượng, đây là tập trung ánh mắt nhìn chăm chú của thiên hạ. Tiến vào kết đan kỳ thành công, trong tu hành giới cũng nhấc lên cuộn sóng, nhưng so sánh với thiên địa hoàng giả giáp trụ, quả thật chính là trên trời dưới đất.

Ngu Kế Đô cũng biết rất nhanh, không, có lẽ là bây giờ cả tu hành giới, cho dù là ẩn thế tông môn chỉ sợ đã biết có người tu hành đạt được Mộc Hoàng giáp trụ ra đời.

Tùy Qua đã trở thành hoàng giả tương lai của tu hành giới.

Đương nhiên, có lẽ còn có Hắc Đế Thủy Hoàng giáp trụ, Xích Đế Hỏa Hoàng giáp trụ, Hoàng Đế Thổ Hoàng giáp trụ, Bạch Đế Kim Hoàng giáp trụ, nhưng đây chỉ tồn tại trên lý luận mà thôi. Hiện giờ cũng không phải thời viễn cổ, thiên tài tu hành xuất hiện lớp lớp, huống hồ cho dù là thời cổ, nhưng người có được Ngũ Hành Khí thiên địa hoàng giả giáp trụ, vẫn như sương sớm, ít ỏi vô cùng.

Đối với người tự nhận mình là thiên tài như Ngu Kế Đô, tự xem là bá chủ tương lai mà nói, loại đả kích này thật sự trí mạng.

Tựa hồ nháy mắt đem Ngu Kế Đô từ thiên đình ném xuống địa phủ.

Hiện giờ Ngu Kế Đô cần suy nghĩ không phải là làm sao thu thập những kẻ phản nghịch phường hội kia, hiện tại điều hắn nghĩ chính là làm sao rời khỏi bóng ma của Tùy Qua, một lần nữa hướng phường hội, hướng cả tu hành giới, cũng hướng chính hắn chứng minh: Ngu Kế Đô mới là kỳ tài ngút trời, bá chủ tương lai! Mà Tùy Qua vẫn chỉ là côn trùng trong mắt hắn, vĩnh viễn không khả năng siêu việt sự tồn tại của hắn!

Ngu Kế Đô đứng trước cửa sổ nhìn ra xa, chăm chú nhìn...

Giống như một pho tượng điêu khắc.

Màn đêm tiến đến.

Sáng sớm.

Lại là màn đêm.

Ba ngày ba đêm, Ngu Kế Đô vẫn không nhúc nhích.

Thẳng đến ngày thứ tư, Ngu Kế Đô tựa hồ rốt cục làm ra quyết định trọng đại mà gian nan, trên mặt lộ vẻ kiên nghị, sau đó thân thể hóa thành một đạo kim quang biến mất cuối chân trời.

Bên trong một hầm trú ẩn thuộc Đế Kinh.

*****

Nơi này là trung xu chỉ huy của tổ tám Long Đằng.

Bên trong phòng họp, Tang Thiên triệu tập tám vị tổ trưởng khác, mở ra một cuộc hội nghị trọng yếu.

Trên màn hình sau lưng Tang Thiên, xuất hiện một hình ảnh thật hoành tráng.

Chủ đề của Tang Thiên bắt đầu từ hình ảnh này.

- Các vị, trước tiên nói rõ, đây không phải hình ảnh bị PS qua đâu.

Ngữ khí của Tang Thiên thật nghiêm túc:

- Chư vị đang ngồi đều là tu hành cao thủ, nói vậy không cần tôi nói cũng biết điều này ý nghĩa như thế nào. Bát tổ trưởng, tin tức này là do tổ các anh làm ra, anh giải thích đi.

Bát tổ trưởng, Ứng Long lão đại Diệp Phong là một đại thúc trung niên, chừng hơn ba mươi, nhưng bởi vì thủ hạ của hắn đa số không có dị năng, chỉ giỏi về máy tính cùng thiên tài điệp báo, cho nên hắn vì làm tốt quan hệ với thuộc hạ, ăn mặc thật thời trang, kiểu tóc thật khốc, nhìn như ngọn lửa, nhưng hắn lại mặc áo Tôn Trung Sơn, hơn nữa còn mang giày cứng lưu hành, càng có chút chẳng ra gì cả. Lúc này hắn đứng lên, thật nghiêm túc nói:

- Nhắc lại một lần, đây không phải đám dưới tay tôi nhàm chán mà ps ra tới, cũng không phải đặc hiệu máy tính, đây là thiên địa dị tượng xuất hiện trên Minh Kiếm sơn, dùng thuật ngữ chuyên nghiệp của tu hành giới, có thể xưng là "trời sinh dị tượng – Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ". Mà hình ảnh này rất có thể đại biểu cho việc có một tu hành hoàng giả mộc hệ sinh ra, mà người này mọi người cũng không cần đoán, hắn tên là Tùy Qua. Cảm tạ cửu tổ trưởng đã trước tiên đem hắn kéo vào Long Đằng chúng ta, thật sự là lập công lớn!

Ánh mắt của mọi người nhìn qua Lạc Thanh Liên.

Nhưng trên mặt Lạc Thanh Liên không tia phản ứng, thản nhiên nói:

- Chủ yếu vẫn là công lao của Tang lão đại.

- Việc này tôi cũng không dám kể công.

Tang Thiên cười nói:

- Trước đó Lạc tổ trưởng liên thủ với Tùy Qua trừ đi Bạch Lang Nhân Ma cùng Huyền Cốt lão ma, phối hợp ăn ý, có thể nói là án lệ kinh điển. Lại nhắc tới, hai vị đều là thiên tài, trong khoảng thời gian ngắn đều đột phá âm dương cảnh, song song đột phá, thật sự là không sai ah!

Lạc Thanh Liên nghe xong lời này, trong mắt hiện lên một tia u oán.

Mà lục tổ trưởng Trần Mã Khả lại nói:

- Lạc tổ trưởng, cô thật không hiền hậu đi? Lại đột phá âm dương cảnh? Nói vậy lục tổ trưởng như tôi ngược lại biến thành người có tu vi lót đáy? Điều này không thể được, đây chẳng phải cần bài danh lại hay sao?

- Trần tổ trưởng, đừng thay đổi chủ đề.

Tang Thiên nói:

- Diệp tổ trưởng nói rất đúng, hiện giờ Tùy Qua xem như là một phần tử của Long Đằng chúng ta. Hơn nữa chúng ta cùng hắn lại có quan hệ hợp tác. Dưới tình huống như vậy đối với Long Đằng chúng ta là một chuyện tốt, có thể thả ra tin tức này. Ân, lập tức thả ra đi, để cho người ta cũng biết Tùy Qua là khách khanh của Long Đằng chúng ta.

- Tang lão đại, không đến mức vậy chứ, Long Đằng chúng ta không cần dính quang của người khác đi.

Ở giữa truyền ra một thanh âm trung tính. Người này ngồi trong góc, nếu nàng không nói lời nào sẽ bị người cơ hồ xem nhẹ sự tồn tại của nàng, bởi vì nàng là người không có tồn tại cảm.

Hoặc là nàng căn bản không phải người, mà là u linh, không thể phát hiện, còn là trí mạng.

Nếu như nói Trần Mã Khả là nam nhân có vẻ đẹp như nữ nhân, vậy vị ngồi ở nơi kia lại là nữ nhân có vẻ đẹp nam nhân.

Cơ hồ người trong Long Đằng đều xem nàng là nam nhân, không phải vì nàng có khuôn mặt giống nam nhân, mà bởi vì thanh âm của nàng thật trung tính, thậm chí khuynh hướng nam nhân, trọng yếu hơn chính là trong khi chiến đấu nàng còn ác hơn nam nhân, càng thêm huyết tinh, đối đãi địch nhân càng thêm tàn khốc. Nhưng khi nàng ẩn giấu, lại giống như u linh, tới vô ảnh đi vô tung.

Cho nên người của Long Đằng luôn cho rằng trong chín tổ trưởng của Long Đằng, chỉ có một nữ nhân, chính là Lạc Thanh Liên. Mà vị tam tổ trưởng, lão đại của Ảnh Long Nguyễn Tử U lại không ai để ý tới.

Nhưng làm tổ trưởng tổ ám sát Ảnh Long, thực lực Nguyễn Tử U tuyệt đối là nhất lưu, cho nên nàng thập phần cao ngạo. Bởi vậy nghe ngữ khí của nàng tựa hồ cũng không thích Tùy Qua. Đương nhiên nàng không ủng hộ việc Tang Thiên nâng cao địa vị của Tùy Qua.

- Thú vị, Nguyễn tổ trưởng rất ít phát biểu trong hội nghị.

Tang Thiên nói:

- Long Đằng không cần dính quang của ai. Tùy Qua vốn là khách khanh Long Đằng, đây là sự thật. Huống chi chúng ta phóng tin tức ra ngoài, thật sự không phải mượn dùng danh nghĩa của hắn nhấc lên thanh danh cho Long Đằng, mà là muốn người trong tu hành giới đều biết Tùy Qua là người của Long Đằng, ai dám gạt bỏ hắn trước khi hắn trưởng thành, chính là đối lập với Long Đằng! Đối lập với Tang Thiên này!

- Lão đại, có cần vậy sao?

Tứ tổ trưởng Cổ Phong nói:

- Cao thủ tu hành giới chẳng lẽ sẽ vô duyên vô cớ ra tay với hắn hay sao? Nhưng dù vậy tôi nghe nói sau lưng của hắn không phải có người sao?

- Phải đó. Nghe nói nữ ma đầu sau lưng Tùy Qua hết sức lợi hại, hắc.

Trần Mã Khả xen vào một câu.

- Tạm thời không đề cập tới người sau lưng Tùy Qua.

Tang Thiên nói:

- Nhưng lần này Tùy Qua gợi ra thiên địa dị tượng tất nhiên sẽ khiến cho cả tu hành giới chú ý. Hơn nữa chỉ khi nào nguy cơ buông xuống, mỗi khi gặp thiên địa đại biến sẽ có người ứng kiếp xuất hiện. Bởi vậy tôi tính ra thiên địa đại kiếp nạn rất có thể buông xuống, chúng ta bảo hộ Tùy Qua, khi ứng phó thiên địa đại kiếp nạn mới có lợi thế sung túc bảo hộ người thế tục. Ở trong điểm này mục tiêu của chúng ta cùng hắn là nhất trí.

- Thì ra là thế, lão đại thật sự nhìn xa trông rộng.

Trần Mã Khả nói.

Cổ Phong hòa thượng khẽ gật đầu, cho rằng lời này của Tang Thiên có lý.

Tu hành giới.

Bên trong một động phủ tiên gia cổ sơn vô danh, động phủ vốn tối đen một mảnh đột nhiên phát sáng lên.

Trong động phủ, tiên các lâu thai, thác nước cảnh vật đều có, là một thiên địa khác.

Bên trong có một dãy tử trúc lâm, trong tử trúc lâm một hắc y tăng nhân lăng không xếp bằng, như phật đà vừa bừng tỉnh, tăng nhân đột nhiên mở mắt, hai đạo kim quang bắn ra, miệng tuyên phật hiệu:

- Nam mô a di đà phật! Đạo giáo lại có hoàng giả hiện thế, bần tăng là đệ tử Phật giáo, xem ra thời gian xuống núi sắp đến. Chờ lúc bần tăng phá quan, chính là ngày đồ hoàng!

Theo sau động phủ lại lâm vào bóng tối.

Sau khi đột phá âm dương cảnh, cuộc bao vây Minh Kiếm sơn biến thành "Minh Kiếm sơn đại thắng".

Đối với những tu hành thế gia trong đại quân thảo phạt, Tùy Qua không diệt sát bọn họ, bởi vì hắn không phải sát nhân cuồng, huống chi giết những người đó hắn cũng không chiếm được bao nhiêu ưu đãi. Ở trong mắt Tùy Qua, những tu hành thế gia kia chỉ là một nhóm "tu giả nghèo" mà thôi. Huống chi lưu trữ những người này có thể làm cho Ngu Kế Đô càng thêm đau đầu.

"Đại quân chinh phạt" quỳ trước mặt Tùy Qua, chuyện này người nào cũng đều biết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)