Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0623

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0623: Mê hoặc lòng người
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


A Võ nghe xong vội vàng lắc đầu, sau đó nhìn trưởng thôn nói:

- Trưởng thôn, hai vị này chính là Bồ Tát ah, ngài không thể nói bậy! Lại nói là tiền thật, Bồ Tát còn có thể là giả sao?

A Anh cũng giải thích thêm.

Tùy Qua thừa cơ nói thêm:

- Người tin Bồ Tát sẽ có tiền!

Lời này dùng tinh thần lực truyền thẳng vào đầu mọi người, ai cũng nghe hiểu, bọn họ nhao nhao quỳ xuống, bọn họ cũng muốn như a Võ, đạt được rất nhiều, rất nhiều tiền mặt, sau đó mua xe xây nhà.

- Không thể tin bọn họ a!

Trưởng thôn kích động nói:

- Trong nhà thờ tổ của chúng ta cung phụng Bồ Tát là Hắc La Thiên Kim Cương...

Hai tráng hán sau lưng lão nhân cũng là hai con của ông ta, lúc này tiến tới trước mặt Tùy Qua, nhưng thời điểm này trong lòng bàn tay Tùy Qua phun "Tiền mặt" ra, tiền mặt trực tiếp bắn vào mặt hai người này, nắm đấm của hai người này ở giữa không trung, sau đó nắm đấm biến thành móng vuốt, lập tức chụp tiền đang bay.

Đô la ở bất cứ nơi nào trên thế giới cũng là ngoại tệ mạnh a!

Những người khác tự nhiên cũng hành động.

Kể cả vợ chồng a Võ cũng không nhàn rỗi, a Võ lúc này đặt toàn bộ tiền lúc trước vào mông, sau đó hắn và a Anh lập tức nhặt tiền.

Mà trưởng thôn trực tiếp há hốc mồm, chỉ thì thào nói:

- Các người điên rồi! Đám người các ngươi lại phản bội Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, sứ giả sẽ trừng phạt các người... Các người không biết, cô ta khủng khiếp thế nào sao?

Đáng tiếc ai nghe hắn nói chứ?

Thời điểm này đừng nói trưởng thôn hò hét, cho dù là trời sập xuống chỉ sợ cũng không ngăn được thôn dân cuồng nhiệt với tiền. Tùy Qua phi thường rõ ràng, trên thế giới này, bất luận thần linh hay tôn giáo nào, cho dù là chúa Giê-xu hay là Thích Ca Mâu Ni Phật, hoặc là thánh A La cũng không cách nào chiến thắng tín ngưỡng tiền bạc của người khác.

Cho nên Tùy Qua chỉ dùng biện pháp đơn giản nhất, dễ dàng cải biến tín ngưỡng của bọn họ.

- Nhớ kỹ, về sau các người nên tin Tán Tài Bồ Tát!"

Tùy Qua đình chỉ phun tiền mặt, nhìn thôn dân nói:

- Trong từ đường mọi người cung phụng Bồ Tát là bán thần, các người nên đập vỡ nó đi. Nếu không các người sẽ gặp tai ương.

- Không thể đập! Các người không thể đập!

Trưởng thôn đau khổ khuyên can.

- Đập nó đi, các người nên tin vào Tán Tài Bồ Tát để được ban ân!

Tùy Qua nói một câu còn mạnh hơn một trăm câu của trưởng thôn.

Hơn nữa lúc này hai đứa con của trưởng thôn đã đi nhanh hơn người khác, hai người này lập tức lao vào từ đường mang theo bức tượng Bồ Tát ra trước mặt Tùy Qua.

Tùy Qua và Tây Môn Trung nháy mắt với nhau, "Tán Tài Bồ Tát" lập tức hiểu ý, chỉ một ngón tay, bức tượng Bồ Tát kia lập tức bị kiếm khí "Bầm thây vạn đoạn".

Thủ đoạn này vừa xuất hiện, ngay cả trưởng thôn cũng sửng sốt, cảm giác hai người trước mặt mới là Bồ Tát thật.

Tùy Qua hừ một tiếng, lúc này nhìn trưởng thôn quát:

- Ông lão già này, chân thân của Bồ Tát hàng lâm, ông còn gian ngan mất linh, chẳng lẽ thật sự muốn theo ác ma tiến vào địa ngục sao?

Lão đầu thấy Tây Môn Trung lộ ra thủ đoạn này nên đã bị chấn nhiếp, thời điểm này lại nhìn qua Tùy Qua, lập tức sợ hãi không nhẹ, liền vội vàng quỳ xuống đất nói ra:

- Tôi... Tôi già mờ mắt, có mắt không nhìn được Bồ Tát, thỉnh Bồ Tát thứ tội!

Hai con của lão già cũng quỳ xuống đất.

- Bồ Tát nói, niệm tình hai con của ông có hiếu, không trách cứ ông.

Thời điểm nói lời này, Tây Môn Trung cùng Tùy Qua hai người chậm rãi bay lên, lăng không giữa không trung.

Những thôn dân thấy thế lập tức quỳ lạy.

Tùy Qua bảo Tây Môn Trung bay lên nóc nhà thờ tổ ngồi, mà hắn thì bắt đầu thi triển kế hoạch.

- Lão đầu, các người cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương bao lâu rồi?

Tùy Qua nhìn qua trưởng thôn hỏi.

Lão đầu vội vàng nói:

- Đã vài chục năm từ bé đã cung phụng!

- Nói đúng hơn các người lúc trước không có cung phụng thứ này, đúng không?

Tùy Qua hỏi:

- Nói xem, vì sao lúc đó cung phụng thứ này?

- Tôi lúc đó còn nhỏ, không nhớ rõ ràng, lúc trước có một nữ nhân mặc áo đen tới đây, nói cô ta là sứ giả của Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, nữ nhân kia rất đẹp, nam nhân đều nổi điên lên, cô ta yêu cầu về sau phải cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương, chính là thứ này... Về sau không biết là tình huống như thế nào, người trong thôn chết rất nhiều, cơ hồ toàn bộ nữ nhân trong thôn đều chết hết... Về sau, chúng tôi liền cung phụng thứ này.

Lão nhân nói còn mang theo sợ hãi.

Tùy Qua nghe xong, trong lòng nói thầm "Quả nhiên".

Xem ra lúc trước Tây Môn Trung đã phân tích đúng, Lý Tố Tố "Bà cốt" này quả nhiên là nấp ở đây, hơn nữa còn thành công đầu độc không ít người, nhưng mà cũng không phải cung phụng cô ta, mà là cung phụng cho "Hắc La Thiên Kim Cương ", chuyện này nói lên sau lưng nữ nhân này có người, tên kia chính là "Hắc La Thiên Kim Cương".

Nhưng mà Tùy Qua đồng học gần đây thờ phụng chính là cầu phú quý trong nguy hiểm, hắn mới mặc kệ Hắc La Thiên Kim Cương có địa vị gì, hôm nay hắn hạ quyết tâm phải tiêu diệt Lý Tố Tố bà cốt kia, sau đó hiến tế lấy mảnh vỡ pháp tắc.

Nghe lão đầu nói, Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nhìn lão nhân hỏi:

- Nói như vậy, còn có những thôn khác cung phụng nó sao?

Lão đầu liên tục gật đầu, nói ra:

- Vâng. Gần đây có ít nhất mười thôn, đều cung phụng... Thứ đồ vật kia. Úc, còn có, đám a Hùng kia cũng cung phụng vật này, cho nên tôi mới bảo mọi người cẩn thận.

Nghe được cái tên "A Hùng", thần sắc những thôn dân khác kiêng kỵ, hiển nhiên là gia hỏa buôn bán thuốc phiện tàn bạo.

- A...... A Hùng đúng không?

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, sau đó giả vờ giả vịt bấm chỉ tính toán, sau đó thần niệm kết hợp với rừng cây, "Giác quan" của Tùy Qua lập tức mở rộng ra, rất nhanh hắn tìm được vị trí của tên a Hùng kia, sau đó nói:

- A Hùng kia đang ở trong rừng chế thuốc phiện. Cũng tốt, tôi đi nhiếp hắn tới.

Nói xong, Tùy Qua bóng người lóe lên, hóa thành hào quang bay vào rừng, sau đó hắn xuất hiện trước mặt mọi người, lúc này một thanh niên xăm mình và trên cổ mang theo vòng cổ gắn viên đạn ngã xuống đất.

- Người nào!

A Hùng ngã xuống đất, vô ý thức lấy súng ngắn ra bắn Tùy Qua.

Bá!

Đột nhiên súng ngắn của a Hùng phân giải thành miếng sắt.

- A Hùng! Nhìn thấy Bồ Tát, còn không quỳ!

Trưởng thôn lão đầu nhìn a Hùng quát.

- Cái gì Bồ Tát!

Nguyễn hùng kiệt ngao bất tuần nói, nhưng hắn chưa nói xong bên tai có tiếng gió vang lên, sau đó tai trái đau nhức, hắn phát hiện lỗ tai bị cắt mất.

- Gian ngoan mất linh!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:

- Quỳ xuống!

- A Hùng ta chỉ cung phụng Hắc La Thiên Bồ Tát --

A Hùng dường như rất kiên cường.

Bá!

Lỗ tai khác của a Hùng bị cắt đứt.

Ở trước mặt Tùy Qua là "Hộ pháp" của Bồ Tát này, a Hùng ngày bình thường uy phong bát diện, quả thực còn không bằng cả con kiến.

*****

Thôn dân khác nhìn thấy Hung ác nhân bị Tùy Qua thu thập, đại khoái nhân tâm, đồng thời cũng càng tin phục Tùy Qua và Tán Tài Bồ Tát kia. Thậm chí hiện tại chỉ cần Tùy Qua cổ động một câu, bọn họ không chút do dự làm chuyện Tùy Qua phân phó.

- Còn không quỳ xuống!

Tùy Qua lại quát một tiếng.

Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.

Rốt cuộc a Hùng cũng quỳ, hai tay bưng tai.

Tùy Qua hừ một tiếng, cách không chỉ một cái, lỗ tai không còn chảy máu, cũng không cảm thấy đau đớn.

Thời điểm này Tùy Qua mới tiếp tục hỏi a Hùng:

- A Hùng, có phải anh đã gặp sứ giả của Hắc La Thiên Kim Cương không?

A Hùng dường như vẫn còn do dự, Tùy Qua tiếp tục nói:

- Cô ta là nữ nhân xinh đẹp, đúng không? Nhưng mà, cô ta cũng là nữ nhân rắn rết, cô ta lợi dụng anh làm chuyện xấu, đúng không?

- Mày... Làm sao mày biết?

Bị Tùy Qua nói trúng, a Hùng càng hoảng sợ.

- Hừ! Bởi vì trước mặt anh chính là Bồ Tát chân chính! Anh đang làm việc cho ác ma, bị ác ma khống chế!

Tùy Qua quát.

Không thể không nói, Tùy Qua cùng Tây Môn Trung hai người "Bề ngoài" xác thực còn dễ nhìn hơn Hắc La Thiên Kim Cương đen thui nhiều, càng dễ dàng khiến người ta tin hai người là Bồ Tát chân thật.

Nhất là Tây Môn Trung, tuy hắn không nói chuyện, nhưng là vì "Nàng" hoá trang thật sự quá cao minh, hơn nữa có Tùy Qua ra sức biểu hiện, cho nên mọi người nhìn Tây Môn Trung càng giống Bồ Tát.

Cho dù là ác nhân như a Hùng, càng nhìn Tây Môn Trung càng cảm thấy thần thánh, thánh khiết. Đương nhiên bởi vì vừa bị Tùy Qua cắt lỗ tai, a Hùng không dám sinh ra tâm khinh nhờn "Tán Tài Bồ Tát".

A Hùng đành nói ra:

- Bồ Tát, tôi... Tôi cũng là bất đắc dĩ. Sứ giả... Không, là nữ ác ma hung tàn kia, cho nên cô ta muốn tôi làm cái gì, tôi chỉ có thể đi làm. Hơn nữa, cô ta nói cho tôi biết, chỉ cần đặt Hắc La Thiên Kim Cương trên lưng, tôi cũng không gặp chuyện không may nào.

- Úc, vậy sao hôm nay anh mang nó trên lưng lại gặp nạn?

Tùy Qua nói lời này quả nhiên có tác dụng, a Hùng kia cũng cảm thấy đúng vậy, tuy nữ ma đầu xinh đẹp, nhưng mà ở Lào cũng có nhiều nữ nhân xinh đẹp... , mấu chốt là phải giữ được tánh mạng mới có tác dụng ah. Nếu hai "Bồ Tát" đã tự mình tới, nếu hắn còn dám nói tốt cho nữ ma đầu kia, khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chuyện tốt nhất cần làm chính là đi theo Bồ Tát thật này lăn lộn mới đúng.

- Tôi nguyện ý thành tâm nghe Bồ Tát dạy bảo.

Ngữ khí của a Hùng vô cùng thành kính.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, hắn lại nhìn qua a Hùng nói:

- A Di Đà Phật! Buông bỏ đồ đao, lập địa thành phật, a Hùng, anh là bị ác ma dụ dỗ, cho nên ngã phật cắt hai tai của anh, hôm nay anh đã nghe Bồ Tát dạy bảo, không có lỗ tai sao được. a Hùng, anh nên cầm lỗ tai nhờ Bồ Tát nối lại đi.

Lỗ tai mất còn có thể nối lại sao?

A Hùng mừng rỡ, còn cho rằng mình nghe lầm, nhưng nhìn thần sắc của những người khác đều kinh ngạc, vì vậy a Hùng vội vàng cầm lỗ tai lên, thỉnh cầu Tùy Qua nối lại cho hắn.

Với tư cách hộ pháp của Bồ Tát, Tùy Qua đương nhiên cũng nên bày ra chút "Thần tích".

Cho nên Tùy Qua dùng linh dược, hơn nữa còn dùng chân khí, rất nhanh đã khôi phục lỗ tai như trước.

- A Di Đà Phật!

Lúc này đây là à Hùng niệm phật hiệu.

- A Di Đà Phật!

- A Di Đà Phật!

"..."

Các thôn dân cũng niệm phật hiệu từ nội tâm.

Tùy Qua biết rõ, hắn thành công "Đầu độc" những thôn dân này và a Hùng, bước tiếp của kế hoạch càng dễ làm.

Nhưng thời điểm này chuyện không ngờ xảy ra:

"Tán Tài Bồ Tát" đang ngồi ngay ngắn trên nóc nhà, không ngờ lúc này trồng chuối ngã nhào xuống đất.

Tùy Qua không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này.

Nhưng mà với tư cách là người tu hành, tinh thần lực của Tùy Qua còn mạnh hơn người bình thường ngàn vạn lần, cho nên tư duy cũng nhanh rất nhiều, trong chốc lát Tùy Qua đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi

Tây Môn Trung, tao ngộ cùng chuyện với hắn!

Rất hiển nhiên, Tây Môn Trung làm "Tán Tài Bồ Tát ", chịu không nổi những người này quỳ bái "Hương khói".

Tùy Qua kịp phản ứng, hắn lập tức nghĩ ra biện pháp, Tây Môn Trung còn chưa rơi xuống một nửa, Tùy Qua phát ra lực lượng nhu hòa nâng thân thể Tây Môn Trung lên, khiến cho thân thể của hắn lơ lửng giữa không trung, sau đó phun ra một đoàn Hồng Mông tử khí, thu Tây Môn Trung vào trong không gian Hồng Mông thạch.

Nhưng mà nhìn qua Tây Môn Trung chẳng khác gì "Đằng vân giá vũ".

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Tùy Qua bình tĩnh mà trang nghiêm nói:

- Bồ Tát đã bị Phật tổ triệu kiến, đã quay về thế giới tây phương cực lạc rồi.

Những thôn dân này nào dám không tin, vội vàng nói "Cung kính Bồ Tát" các loại.

A Hùng lúc này cũng tin tưởng Tùy Qua cùng Tây Môn Trung mới là Bồ Tát, hơn nữa cũng nghe chuyện Tùy Qua có thể dùng tay trực tiếp "Phun tiền", hắn càng tôn sùng Tùy Qua, sau đó hắn chủ động nhìn Tùy Qua và nói:

- Bồ Tát, xin hỏi ngài có muốn diệt trừ nữ ma đầu không?

- Đương nhiên.

Tùy Qua nói:

- Hắc La Thiên kia chính là một con chó đen dưới chân núi linh sơn của Phật tổ, về sau hắn nghe Phật tổ giảng kinh nên xem như học được chút thần thông, sau đó một mình hạ giới làm hại chúng sinh. Sáng nay Phật tổ giảng kinh, bỗng nhiên nói đã lâu không nghe dưới núi có tiếng chó sủa, vì vậy bấm chỉ tính toán, mới tính toán ra súc sinh kia đã lén hạ giới nhiều ngày rồi, vì vậy lệnh cho Tán Tài Bồ Tát xuống núi giết hắn.

Đám người a Hùng lúc này cũng cho rằngTùy Qua nói thật, huống hồ bọn họ đã nhận định Tùy Qua chính là Bồ Tát, chính là chân thần, cho dù nói cái gì cũng đáng tin. Vì vậy a Hùng lại nói:

- Nữ ma đầu có lai lịch gì?

- Nữ ma đầu kia chỉ là một con khuyển yêu mà hắn thu được ở hạ giới mà thôi.

Tùy Qua dùng ngữ khí khinh thường, nói:

- Thiên giới một ngày chính là một năm ở hạ giới, không nghĩ tới súc sinh này ở hạ giới gây hại mấy chục năm. Nhưng mà cũng vì các người không thành kính với phật, cho nên mới khó thoát kiếp nạn này.

Kính sợ.

Những thôn dân này càng kính sợ thật sâu.

Kế hoạch của Tùy Qua cùng Tây Môn Trung đã thành công.

Duy nhất nét bút hỏng chính là Tây Môn Trung tên này không chịu nổi "Hương khói" cung phụng, kết quả thiếu chút nữa xấu mặt.

Cũng may chuyện này không ảnh hưởng tới kết cục.

- A Hùng và các thôn dân này nữa. Hiện tại nên đi phá hủy toàn bộ tượng đất cung phụng của tên súc sinh kia đi, mặt khác, hủy diệt tất cả. Là tất cả!

Tùy Qua nói:

- Hành động của mọi người nằm trong mắt của tôi. Đến lúc đó khi quay lại nơi này tôi sẽ luận công ban thưởng, mỗi người sẽ được ban thưởng đủ tiền tài.

Câu nói sau cùng còn tác dụng mạnh hơn bất cứ câu nào khác.

A Hùng là người đầu tiên nhảy dựng lên, hắn ngồi lên một chiếc xe máy và nhấn ga, hắn nhanh chóng chạy vào trong rừng cây, chắc là đi triệu tập các huynh đệ của hắn, nếu đập tượng đất có được nhiều tiền, làm gì lại tân tân khổ khổ đi buôn thuốc phiện chứ?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)