← Ch.0629 | Ch.0631 → |
- Ngu Kế Đô, đã hiện thân, vì sao không ra tay, chẳng lẽ ngươi còn không có dũng khí ra tay sao?
Thời điểm này giọng của Tùy Qua vang vọng bốn phương tám hướng, so với thiên lôi còn tràn ngập uy nghiêm hơn.
Nhưng mà ánh mắt đang ẩn nấp kia lại do dự, hắn gào lên:
- Tùy Qua, hôm nay ngươi kết đan thành công, nguyên khí không được, nếu Ngu Kế Đô ta chém giết ngươi, thắng mà không võ, lại cho ngươi sống mấy ngày.
Sau đó hắn quay người lại, đào tẩu!
Ngu Kế Đô, hắn thậm chí ngay cả dũng khí đối chiến chính diên với Tùy Qua còn không có!
- Ngu Kế Đô, hôm nay nếu dám như lần trước chiến đấu chính diện với ta, ngươi còn có tư cách làm đối thủ của ta. Đáng tiếc, ngươi lại lùi lại, vậy ngươi vĩnh viễn không phải đối thủ của ta!
Tùy Qua cũng không đuổi theo, nhưng mà giọng của hắn lại truyền vào tai của Ngu Kế Đô đang chạy thục mạng.
Xác thực, con đường tu hành chẳng khác gì đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.
Hôm nay Ngu Kế Đô đã không có tâm đánh nhau, đánh mất tin tưởng, trong tối tăm đã gieo xuống hạt giống thất bại, sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh của hắn, tiếp theo khi giao thủ với Tùy Qua hắn tự nhiên bại nhiều thắng ít.
Nhưng mà Ngu Kế Đô không lùi cũng không được, bởi vì lúc trước Tùy Qua đối kháng với thiên kiếp uy mãnh còn mạnh như vậy, nhất là cuối cùng hắn còn đánh tan cả thiên lôi lao tù, mặc dù là Ngu Kế Đô cũng kinh hãi lạnh mình. Thử hỏi tại dưới tình huống như vậy, Ngu Kế Đô làm sao còn dũng khí và nghị lực đấu với Tùy Qua một trận đây?
Kiếp vân hoàn toàn tản ra.
Thiên địa sáng rõ, chẳng khác gì chưa từng xảy ra chuyện gì!
Nhưng mà trên Mính Kiếm Sơn cảnh tượng tan nát, núi đá vỡ vụn, cành lá tàn bại, đều nhắc nhở damds người Tống Văn Hiên, Ngưu Duyên Tranh chuyện nhìn thấy không phải ảo giác.
Mà Tùy Qua đứng trên ngọn núi, nham thạch dưới chân sinh ra trăm ngàn khe hở, nhưng mà giữa những khe hở này đều che kín các loại rễ cây vừa thô vừa to, cỏ cây nhìn như mềm yếu, nó lại bao phủ toàn bộ ngọn núi này..
Đám người Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn, Tống Văn Hiên, Tây Môn Trung ngự kiếm đáp xuống bên cạnh Tùy Qua, trong mắt đầy kinh hoàng và sợ hãi.
- Mấy vị vất vả.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng nói:
- Đợi không bao lâu, các ngươi cũng sẽ có ngày như hôm nay.
Đám người Ngưu Duyên Tranh vô cùng ngạc nhiên.
Bọn họ cũng không muốn tự mình kiểm nghiệm uy lực những thứ mà Tùy Qua vừa trải qua! Bởi vì nó thật sự quá kinh khủng!
Sau khi kết đan thành công, Tùy Qua quay về thành phố Đông Giang.
Xem một ít tin tức ngày hôm nay, vừa xem nội dung thì hắn dở khóc dở cười.
- Gần Mính Kiếm Sơn ở Tây Giang vừa gặp thời tiết xấu ngàn năm khó gặp! Chuyên gia giải thích, đây có thể là trùng kích khí lưu tạo thành...
- Có người nói tận mắt nhìn thấy tia chớp tròn, chuyên gia công bố hình ảnh sấm sét hình tròn trong thời tiết xấu là bình thường, tia chớp hình tròn cũng không phải năng lượng pháo trong phim viễn tưởng, mà là một loại hiện tượng vật lý bình thường, nhưng mà quỷ tích của tia chớp hình tròn trôi nổi bất định, mà lực phá hoại rất mạnh, chuyên gia đề nghị nếu như nhìn thấy tia chớp hình tròn thì tận lực rời xa mới tốt...
Tùy Qua mỉm cười, thầm nghĩ quả nhiên là "Hầu xà " cũng nằm trong sự khống chế của Long Đằng. Mính Kiếm Sơn xảy ra động tĩnh lớn như thế, hơn nữa động tĩnh quỷ dị, nhưng mà những người này có thể giải thích "Hợp tình hợp lý" cho qua đi, giải quyết tốt hậu quả quá đúng chỗ.
Thời điểm Tùy Qua xem tin tức, Tang Thiên đã điện thoại tới:
- Lão đệ, chúc mừng ah, Kim Đan đại thành!
- Cảm ơn.
- Tôi cũng không hỗ trợ cái gì, viết cái gì.
Tang Thiên nói:
- Ngược lại là anh, Đặng Hạc đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ, tôi cảm tạ anh còn chưa kịp đấy. Nhưng mà xin anh một chút, lúc đột phá không thể kinh thiên động địa như vậy được không? Lại là siêu đại lôi kiếp, lại là thiên lôi lao tù, mỗi lần đều có bá vương khí bắn ra, khiến cho huynh đệ của tôi rất tự ti đấy. Nói thực ra, tôi có chút hâm mộ.
- Tang lão đại, anh cũng đừng ép buộc tôi.
Tùy Qua cười nói:
- Tôi thiếu chút nữa bị nhốt trong thiên lôi tù lao, nói thật, tôi cũng không nghĩ sẽ có động tĩnh lớn như vậy, suýt nữa đã đi đời nhà ma rồi.
- Tốt, nói đùa không nói nữa. Nói chánh sự đi, tôi biết rõ anh hôm nhất định trùng kích Kim Đan thành công, cho nên đã sớm chuẩn bị hạ lễ, đang chuẩn bị đưa tới đây.
- Không thể nào, Tang lão đại anh khách khí như vậy?
- Hắc... Hạ lễ này anh chắc chắn phải nhận lấy.
Tang Thiên cười nói:
- Lần trước anh nói cần dùng yêu đan để nghiên cứu, tôi đã gọi Trần tổ trưởng mang tới rồi.
- Móa! Tang lão đại, tôi đang nghĩ vì sao anh hùng hồn như vậy, không nghĩ tới anh đang mượn hoa hiến Phật ah.
Tùy Qua trêu ghẹo nói.
- Ai, đã là chuyện không có biện pháp, mỗi nhân viên đều làm ra một chút thành tựu, không thể nào so sánh với đại phú ông như anh, cũng chỉ có thể mượn hoa hiến Phật. Đúng rồi, động tác Trần tổ trưởng tại sao không tốt thế, đồ vật còn chưa mang tới?
Tang Thiên hỏi.
- Đại khái là trên đường đi đụng phải mỹ nữ nào đó rồi.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Trần tổ trưởng đối đãi địch nhân, cho tới bây giờ chẳng khác gì mùa đông giá lạnh; đối đãi mỹ nữ, vĩnh viễn phải ôn hòa giống như gió xuân.
- Có lẽ a.
Tang Thiên không cho là đúng nói:
- Vật kia tới tay thì anh phải nhanh chóng nghiên cứu đi. Thực hy vọng Tùy lão đệ làm ra thứ đó để ngăn chặn phát minh ' thần ma chi thìa ' của Châu Âu cùng Mỹ quốc. Như vậy, về sau các huynh đệ làm nhiệm vụ ở bên ngoài cũng tốt hơn một chút.
- Yên tâm đi, việc này tôi sẽ tiến hành thật nhanh.
Tùy Qua đáp ứng.
Ngẫm lại Tùy Qua lại đi tới phòng thí nghiệm thuốc.
- Tùy huynh, anh đã lâu rồi chưa tới đây đấy.
Duyên Vân hòa thượng vẫn tăng y trắng như tuyết, từ khi bước vào Trúc Cơ Kỳ, Duyên Vân hòa thượng càng xuất trần.
- Duyên Vân huynh, anh đúng là càng ngày càng đẹp trai ra đấy.
Tùy Qua nhịn không được cảm thán một tiếng, nói:
- Khó trách mỗi lần anh đi lên chương trình, những muội muội kia đều nổi điên vì anh. Ai, thật sự là khiến người ta hâm mộ a.
- Tùy lão đệ, anh mới khiến người ta hâm mộ đấy.
Duyên Vân nhìn qua Tùy Qua, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc, sau đó kinh hãi nói:
- Tùy huynh, anh... Anh đã kết đan?
- Vẫn là câu cách ngôn kia, tôi chỉ đi trước một bước mà thôi.
Tùy Qua cười nhạt một tiếng.
Duyên Vân bùi ngùi nói:
- Tôi cuối cùng cũng hiểu, anh mới thật sự là thiên tài. Tôi kém anh không phải một lần hai lần mà.
- Lời nói không thể nói như vậy, tôi chỉ có vận khí tốt mà thôi.
Tùy Qua nói ra:
- Anh cũng biết, người tu hành không chỉ có cần nghị lực, tâm chí cùng thiên phú, cũng cũng cần một chút vận khí.
- Tùy huynh, anh không cần an ủi tôi.
Duyên Vân bật cười lớn nói:
- Tôi cũng không phải nhìn người thấu triệt. Tôi chỉ hâm mộ mà thôi, nhưng lại không hề có lòng ganh tỵ. Huống chi anh nói đúng, người tu hành không chỉ có cần thiên phú, cũng cần một chút vận khí. Vận khí của anh tốt, tôi không có gì để nói, nhưng mà tôi cũng có vận khí. Vận khí của tôi chính là có bằng hữu của như anh.
*****
Duyên Vân hòa thượng cũng hiểu được.
Xác thực thiên phú của Duyên Vân hòa thượng rất không tồi, cho nên nói là thiên tài mấy trăm năm không gặp của Thiếu Lâm tự còn không đủ. Nhưng mà trong giới tu hành chưa bao giờ khuyết thiếu thiên tài. Nếu như không có Tùy Qua trợ giúp, Duyên Vân lúc nào đột phá Tiên Thiên kỳ, lúc nào có thể Trúc Cơ?
Thời gian trong đó không chỉ gấp mấy chục lần hiện nay đâu.
Về điểm này, Duyên Vân tự mình hiểu rõ.
Cho nên hắn nói hắn vẫn có vận khí, mà vận khí của hắn chính là có bằng hữu như Tùy Qua.
- Duyên Vân huynh, có bằng hữu như anh, cũng là vận khí của tôi.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Lần trước anh rèn luyện Tinh Nguyên Đan, không biết tiến triển như thế nào?
Duyên Vân lắc đầu, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Đan của anh rất ngay ngắn, phương pháp cũng rất đúng, nhưng mà tôi dùng phương pháp thối luyện đan dược của anh, căn bản không thể thực hiện được. Tôi đã thất bại rất nhiều lần, xác thực không thể thành công.
- Vì sao?
Tùy Qua kinh ngạc nói ra, hắn vốn có ý định nhờ Duyên Vân giúp hắn luyện ra nhiều đan dược.
- Dường như phương pháp luyện đan này phải là nhân tài có toàn bộ mộc thuộc tính. Chân khí trong người của tôi không thuần khiết như vậy.
Duyên Vân thở dài nói.
- Thì ra là thế.
Tùy Qua cũng có chút thất vọng. Nhưng mà hắn cũng biết không có khả năng chuyện gì cũng giao cho người khác, vì vậy lại hỏi:
- Như vậy, khai phát đan dược hiện tại như thế nào rồi?
- Anh cũng cấp Ngũ Tạng Bổ Thiên Dịch có thể dùng nhiều trên các bệnh lâm sàng. Mặt khác Cố Nguyên Hoàn cũng không sai biệt lắm, Cố Nguyên Hoàn là đồ tốt, bổ sung tinh lực, nhất là bổ sung tinh lực của nam nhân, đây chính là rất khó lường nha. Tôi phân tích qua, thứ này có tiến cảnh trên thị trường không thua gì ' Mỹ Lệ Họa Thủy '. Nếu như nói ' Mỹ Lệ Họa Thủy ' là chuyên môn nhấm vào các phu nhân, như vậy ' Cố Nguyên Hoàn ', tuyệt đối chính là đồ tốt của nam nhân.
- Anh hưng phấn như vậy, chẳng lẽ anh đã thí nghiệm lâm sàng trên người mình sao?
Tùy Qua không có hảo ý cười nói.
- Tùy huynh, hiện tại tôi vẫn còn là đồng tử thân đấy.
Duyên Vân hòa thượng cười cười nói.
- Duyên Vân huynh, tôi thật hiếu kỳ, anh có gương mặt đẹp trai như thế, hết lần này tới lần khác lại bảo thủ đồng tử thân, anh không cảm thấy lãng phí tài nguyên sao?
Tùy Qua khó hiểu nói ra, Duyên Vân hòa thượng cái gì cũng tốt, nhưng mà hắn không có chút si mê nào với nữ nhân.
- Tốt cùng không tốt, cuối cùng chỉ là thân xác thối tha mà thôi.
Duyên Vân hòa thượng nghiêm mặt nói:
- A Di Đà Phật! Tôi chỉ muốn siêu thoát sinh tử, một ngày kia, có thể chứng được La Hán Kim Thân.
- Đệ tử cửa phật không phải cũng có tính toán như vậy sao? Đây có tính là chấp niệm của anh không?
- Tính toán!
Duyên Vân hòa thượng nói:
- Nhưng mà, nếu không có chấp niệm, cũng chỉ có thể cả đời làm hòa thượng ngu xuẩn. Phật tổ lưu kinh thư lại, không chỉ muốn hậu nhân đi niệm đọc, cũng khiến hậu nhân suy nghĩ, thậm chí đi phản bội. Nếu không cả đời chỉ học kinh chết, không thể thành phật.
- Có đạo lý.
Tùy Qua cười nói:
- Như vậy, xin anh tiếp tục cải tiến linh dược, có thể làm cho người bình thường hưởng thụ. Nếu như làm được chuyện này, mới thật sự là công đức vô lượng.
- Cái này đương nhiên.
Duyên Vân hòa thượng nói:
- Trừ tu hành ra, tôi cảm thấy hứng thú nhất chính là chuyện này. Anh nói không sai, đây mới là phổ độ chúng sinh, công đức vô lượng. Người trong phật môn như tôi, chú ý đọc kinh thư, cho rằng có thể siêu độ vong linh, rửa sạch tội nghiệt, nhưng nếu ngay cả người sống cũng không cứu được, ban cái gì phổ độ vong linh?
- Đúng vậy, là thế.
Tùy Qua chân thành nói:
- Cho nên, cho dù tu vị cảnh giới của chúng ta đạt tới mức nào, đại sự này vẫn phải tiếp tục!
- Yên tâm đi, anh cho tôi vận khí, tôi sẽ hết sức trợ giúp anh.
Duyên Vân cười nói, có hàm xúc tri kỷ giúp nhau. Sau đó Duyên Vân như suy nghĩ chuyện gì.
- Trầm tiểu thư cùng Hoa tiểu thư dường như đang tới nơi này, có lẽ anh nên nói chuyện với hai cô ấy đi.
- Tôi nói chuyện với hai người?
Tùy Qua hơi kinh ngạc nói:
- Hiện tại, chuyện sinh ý cơ bản là tôi mặc kệ rồi.
- Sao có thể hoàn toàn bỏ qua.
Duyên Vân hòa thượng nói rất bí hiểm.
- Chuyện này anh phải quản. Cho dù như thế nào anh chính là chủ tịch tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường mà.
Tùy Qua nghe ra ý ngoài lời của Duyên Vân hòa thượng, gật đầu nói nói:
- Cũng tốt, dù sao hai cô ấy sẽ tới rất nhanh, vậy thôi.
Sau khi cáo từ Duyên Vân hòa thượng, Tùy Qua đi ra ngoài, phát hiện Nhãn Kính cũng đã ở đây, vì vậy đi lên hỏi Nhãn Kính, cười hỏi:
- Nhãn Kính tổng giám đốc, anh tới đây thị sát?
Nhãn Kính nhìn thấy là Tùy Qua, vội vàng nói:
- Lão bản, anh đang chọc tôi sao, trước mặt của anh, tôi tính toán tổng giám đốc gì chứ!
- Khiêm tốn.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Đúng rồi, chuyện của anh và Hoa trưởng phòng thế nào rồi?
- Lão bản... Ngài biết rõ?
Nhãn Kính thấp giọng nói:
- Ngài sẽ không phản đối chứ?
- Hai người tự do yêu đương, Ngọc Hoàng đại đế cũng không thể phản đối, tôi phản đối cái rắm.
Tùy Qua nói ra:
- Nhãn Kính, anh cũng không cần quá khách khí, xem tôi tà ác như mấy lão bản tư bản.
Nhãn Kính cười cười, cảm xúc nhẹ nhõm không ít, nói ra:
- Lão bản, tôi có suy nghĩ với Hoa Tuyết Nhạn tiểu thư. Nhưng mà cô ấy không có suy nghĩ về tôi.
Nói đến đây, Nhãn Kính giống như ấp úng, không biết nói cái gì cho phải.
- Anh là một nam nhân, làm sao lề mề như vậy?
Tùy Qua không kiên nhẫn, nói:
- Không nói thì thôi, đợi lát nữa tôi còn muốn nói chuyện chính sự với cô ấy đấy.
Nhãn Kính lại do dự một chút, sau đó cố lấy dũng khí nói ra:
- Lão bản, tôi cảm thấy được Hoa tiểu thư có thể có thiên hướng khác với nữ nhân bình thường! Hơn nữa, chỉ sợ cô ấy ưa thích là Đường tiểu thư...
Nếu như đổi thành trước kia, Tùy Qua nhất định sẽ xem lời này của Nhãn Kính như sấm sét giữa trời quang.
Nhưng mà hiện tại, Tùy Qua lại mây trôi nước chảy, sau đó rất hời hợt nói:
- Nhãn Kính, tuy hiện tại xem les với thái độ bình thường, nhưng mà anh không nên dễ dàng xem một nữ nhân là les. Nếu không anh sẽ hối hận.
Tùy Qua nói lời này hơi có chút cảm xúc.
Bởi vì Tùy Qua lúc trước bởi vì xem Lam Lan là les nên đã bỏ qua nàng.
- Lão bản, ngài...
Nhãn Kính nói một nửa thì dừng lại, bởi vì hắn hiểu được có nhiều thứ chỉ cần hiểu ý là được.
- Anh vì cái gì cảm thấy Hoa tiểu thư là les?
Tùy Qua hỏi.
- Bởi vì cô ấy với bất cứ nam nhân nào đều không thích.
Nhãn Kính nói:
- Không chỉ không thích, còn tràn ngập địch ý. Cô ấy tiến vào Tiên Linh Thảo Đường thì có tính nhắm vào tôi và Hùng ca rất mạnh. Thậm chí là nhắm vào bất cứ nam nhân nào của tập đoàn. Hắc, cho dù là lão bản tuổi trẻ tài cao, suất khí tiền nhiều, cô ấy còn không phải cũng phê bình kín đáo hay sao?
← Ch. 0629 | Ch. 0631 → |