← Ch.0656 | Ch.0658 → |
Tùy Qua nói:
- Ngươi xuất ra một ít đồ đáng giá đi, cái mạng cường giả Nghịch Đan Cảnh như ngươi rất cao. Nếu không ta sao dại dột thả ngươi rời đi. Nhanh cân nhắc đi, ta sắp không khống chế nổi rồi đấy.
- Tốt! Xem như ngươi lợi hại! Đây là Giao Long đan!
Triệu Kiền Khôn cắn răng một cái, rốt cục cũng ném đồ xa xỉ qua cho Tùy Qua.
- Vậy là đầy đủ a! Tiểu tử, thả ta đi, tính toán ta nhận sai.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Triệu Kiền Khôn cũng không dám hô ngoan thoại cái gì, nhưng mà trong nội tâm đã âm thầm thề, hôm nay tránh được một kiếp thifg hắn nhất định sẽ khiến tiểu tử Tùy Qua này sống không bằng chết. Hơn nữa có Hắc La Thiên đại vương tự mình ra tay, giết Tùy Qua như bóp con kiến.
Nhưng mà Tùy Qua thu yêu đan xong cũng không thả đi, chỉ nhàn nhạt nói:
- Trong lòng ngươi, có phải đang tính toán làm sao giết ta sau này đúng không?
- Cái này... Làm sao có thể, đại trượng phu co được dãn được, hôm nay ta nhận sai.
Triệu Kiền Khôn trái lương tâm nói ra.
- Được rồi.
Tùy Qua nói:
- Hiện tại, ngươi có thể tự bạo kim đan.
- Ngươi! Ngươi có ý tứ gì!
Triệu Kiền Khôn biến sắc, quát:
- Ngươi dám gạt ta? Ngươi chẳng lẻ không sợ ta ngọc thạch câu phần! Đồng quy vu tận với ngươi.
- Ách... Ta đã biến thành như thế, ngươi còn khờ dại cho rằng ta bỏ qua cho ngươi sao.
Tùy Qua nói ra.
- Buông tha ngươi, chỉ sợ ngươi sẽ lập tức tính toán ta. Đã như vầy, ta đương nhiên làm người xấu tới cùng, tiễn ngươi đi tây thiên.
Sau khi nói xong, cơ hồ tất cả hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp đồng loạt nghiền áp Triệu Kiền Khôn.
- Súc sinh! Ta liều với ngươi!
Triệu Kiền Khôn tức giận gầm lên, hắn không nghĩ tới Tùy Qua lại lật lộng, cũng không nghĩ tới Tùy Qua thật sự có can đảm bức hắn tự bạo kim đan, ngọc thạch câu phần. Phải biết rằng, kim đan nổ tung cho dù là cường giả Nguyên Anh kỳ cũng khó toàn thân trở ra.
Đáng tiếc, làm cho Triệu Kiền Khôn tuyệt vọng là, Tùy Qua thực sự làm như thế.
Vì vậy Triệu Kiền Khôn duy nhất có thể làm cũng chỉ mang theo tức giận khôn cùng và không cam lòng, dùng sức kíp nổ kim đan bản thân tu luyện mấy trăm năm, hy vọng có thể kéo Tùy Qua giảo hoạt này vào địa phủ.
Ầm ầm!
Đất rung núi chuyển.
Cát bay đá chạy.
Hang ổ của Nhâm Thông Vũ triệt để tan nát.
Dưới uy lực phá hủy của vụ nổ chẳng khác gì vũ khí hạt nhân cỡ nhỏ, quả nhiên là ngọc thạch tan nát, nhật nguyệt vô quang.
Nhưng mà ngay cả dưới vụ nổ lớn như thế, một đạo ánh sáng màu xanh hiện ra, lực trùng kích của vụ nổ áp tới không làm gì được hắn, hắn chẳng khác gì chiến thần đứng trên không trung.
Ra khỏi hang ổ Nhâm Thông Vũ, Tùy Qua thu nghê thường thất tiên tử vào trong không gian Hồng Mông thạch.
Nếu không dùng tu vị bảy tiên tử này, đâu có thể sống sót dưới vụ nổ của kim đan.
Tiết Như Tư lúc trước chỉ nghe nói Triệu Kiền Khôn muốn tự bạo kim đan, lại không biết có thật tự bạo hay không, vì vậy thăm dò hỏi Tùy Qua:
- Tùy tiên sinh, Triệu Kiền Khôn đâu rồi?
- Khắp nơi đều có.
Tùy Qua mặc cho tro bụi của vụ nổ xẹt qua mặt, mây trôi nước chảy nói:
- Đã hóa thành tro bụi.
Đám người Tiết Như Tư tiếp tục kinh hãi.
Tùy Qua cường hãn đã đạt tới mức khiến các nàng kinh hãi, nhưng mà còn mang theo cả sợ hãi.
Miểu sát cường giả Kết Đan sơ kỳ.
Bức tử cường giả Kết Đan trung kỳ.
Đối phương tự bạo kim đan vẫn lông tóc không tổn thương.
Thực lực như vậy quá kinh khủng.
Ngoài kinh hãi ra, nghê thường thất tiên tử lại có chút may mắn trước đó không có làm ra quyết định sai lầm, lựa chọn đúng trận doanh. Đi theo người mạnh như Tùy Qua, bọn họ nhất định sẽ trở thành cao thủ, hiển nhiên đây là một cọc tiền đồ vô cùng sáng suốt.
Nhâm Thông Vũ, Triệu Kiền Khôn trong nội tâm của nghê thường thất tiên tử chính là hai ngọn núi cao không thể với tới, cao cao tại thượng chẳng khác gì là thần minh, nhưng hôm nay lại làm đá kê chân của Tùy Qua.
- Tùy tiên sinh, thỉnh hỏi chúng ta bây giờ có đi hang ổ của Triệu Kiền Khôn không?
Tiết Như Tư khôi phục từ trong khiếp sợ, lập tức bắt đầu ra sức cho Tùy Qua.
- Không cần.
Tùy Qua nói ra.
- Ta dám khẳng định, trong hang ổ của Triệu Kiền Khôn đã không có bảo bối gì đáng giá cả. Ngược lại chủ tử sau lưng của Triệu Kiền Khôn, lúc này Triệu Kiến Khôn chết khả năng đã khiến hắn gọi người chờ ở hang ổ tên kia. Hiện tại đi, chỉ sợ là chui đầu vô lưới. Nguy hiểm quá lớn, thu hồi báo lại rất nhỏ, chuyện như vậy chúng ta không làm.
- Vâng, Tùy tiên sinh cao minh.
Tiết Như Tư nói.
- Thỉnh tiên sinh phân phó bước tiếp theo của kế hoạch.
Tùy Qua đi tìm Tiết Như Tư đúng là có một kế, hắn có ý định thông qua kế hoạch này bắt đầu quá trình lịch lãm rèn luyện của hắn trong giới tu hành. Nhưng mà kế hoạch không thể theo kịp biến hóa, vậy mà ngang trời giết ra một Nhâm Thông Vũ, sau đó dẫn xuất một Triệu Kiền Khôn. Nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, hai người này cũng chỉ là đưa đồ ăn cho hắn, đây hợp với tâm ý của Tùy Qua, bởi vì hắn cũng vốn định mò thứ tốt trong giới tu hành.
Lúc này Tùy Qua khôi phục tướng mạo sẵn có, sau đó nhìn qua Tiết Như Tư hỏi:
- Các ngươi hiểu Nam Cung thế gia như thế nào?
Thân thể Tiết Như Tư khẽ run lên, nàng cảm giác được Tùy Qua muốn động thủ với Nam Cung thế gia.
Nam Cung thế gia chính là cổ thế gia tồn tại hơn mấy ngàn năm, tuy kém xa các tông môn viễn cổ, nhưng mà tuyệt đối là cao thủ như mây, không nghĩ tới Tùy Qua lại muốn động Nam Cung thế gia, đây là điểm khiến Tiết Như Tư rất kinh hãi.
Nhưng mà Tùy Qua thật sự có ý động thủ với Nam Cung thế gia.
Nguyên nhân rất đơn giản, Nam Cung thế gia Nam Cung Hoàng lại liên thủ với cha con "Hành Hội" Ngu Kế Đô đối phó Tùy Qua cùng Tang Thiên. Tuy Tang Thiên sau đó "Hoà giải" với bọn họ, nhưng cũng bởi vì Long Đằng không muốn dễ dàng khai chiến, lo lắng chiến hỏa lan tới người thường. Mà Tùy Qua đương nhiên không có băn khoăn phương diện này, bởi vậy hắn ý định vì mình và Long Đằng, trước đối phó Nam Cung thế gia, suy yếu thế lực của đối thủ.
Buông tay tốt nhất chính là tiến công, trước làm suy yếu thế lực của đối phương.
- Có hiểu một ít.
Tiết Như Tư nói:
- Người của Nam Cung thế gia cực kỳ ngạo mạn, tự đại, nhưng mà thực lực của bọn họ đúng là không kém, hơn nữa nghe đồn gia tộc bọn họ có Nguyên Anh kỳ lão quái vật tọa trấn, cho nên trong giới tu hành có thanh danh hiển hách, người bị Nam Cung thế gia khi dễ cũng chỉ nén giận mà không dám nói gì.
- Đúng vậy.
Tùy Qua nói:
- Nam Cung thế gia đúng là có Nguyên Anh kỳ lão quái vật tọa trấn. Nhưng mà cho dù Nam Cung thế gia là một con hổ, ta cũng muốn nhổ răng của nó.
- Tùy tiên sinh...
Tiết Như Tư ngẫm lại, nhắc nhở Tùy Qua.
- Chúng ta từng có nhân duyên với một ít người bị Nam Cung thế gia khi dễ qua, cho nên biết rõ một ít tình huống của Nam Cung thế gia. Bọn người này khác với tu sĩ tán tu, gia tộc bọn họ nằm ở Thiên Nam sơn mạch, nghe nói hộ sơn đại trận phi thường lợi hại, cho nên tất nhiên khó đối phó ah.
*****
- Ân.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Là ta suy nghĩ không chu toàn, dùng thanh danh và truyền thừa mấy ngàn năm của Nam Cung thế gia, tất nhiên là có chút thủ đoạn. Nhưng mà cây cao đón gió, Nam Cung thế gia nếu đường hoàng ương ngạnh, như vậy tích lũy cừu hận những năm qua khẳng định không ít a.
- Tiên sinh ý muốn khu hổ nuốt sói?
Tiết Như Tư dường như hiểu suy nghĩ của Tùy Qua, nói:
- Nhưng mà người tọa trấn Nam Cung thế gia vẫn còn tồn tại, cho dù là cừu gia của bọn họ cũng phải suy nghĩ trước khi làm, cũng chưa chắc có đảm lượng này.
- Đảm lượng loại vật này cũng không phải cố định.
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Có chút thời điểm, sắc đảm có thể bao thiên. Có chút thời điểm, rượu mạnh cũng có thể tăng thêm lòng dũng cảm. Nhưng mà, chính thức có thể tăng đảm lượng là ' tiền '. Bởi vì cái gọi là trọng thưởng ất có dũng phu, chỉ cần khai ra cái giá đủ cao, đừng nói là người Nam Cung thế gia, cho dù là môn nhân tông môn lánh đời cũng có người cam tâm đi giết. Nhất là những người có thù oán với người Nam Cung thế gia.
- Tiên sinh cao minh!
Tiết Như Tư vui vẻ nói:
- Dùng tiên sinh ra tay xa xỉ, muốn phát động một ít dũng phu, tử sĩ gây phiền toái và hỗn loạn cho Nam Cung thế gia cũng không phải chuyện khó.
- Không chỉ có như thế.
Tùy Qua nói ra:
- Không những phát động cừu nhân của Nam Cung thế gia ra tay, còn có thể vận dụng ' sát thủ ' nha. Từ xưa đến nay, hai nghề nghiệp cổ xưa nhất thế gian chính là kỹ nữ và sát thủ, ta không tin trong giới tu hành không có tổ chức sát thủ.
- Tiên sinh là ý định khai giá ' huyền mệnh trạng '?
- Huyền mệnh trạng? Treo giải thưởng thế nào?
Tùy Qua nói ra.
- Không sao, chỉ cần vấn đề có thể dùng tiền giải quyết, đều không phải là vấn đề lớn. Nhưng mà huyền mệnh trạng có lai lịch gì?
- Huyền mệnh trạng là một loại hình thức treo thưởng. Vật này tuyên bố ở huyền mệnh nhai, mỗi khi tới ngày 7, 17, 27 thì lồng đèn huyền mệnh trạng sẽ xuất hiện trên Ai Lao Sơn, dưới đèn có một khối bảng hiệu, trên đó viết tên người và giá cả.
Tiết Như Tư giải thích.
- Ai Lao Sơn? Huyền mệnh nhai, có ý tứ.
Tùy Qua như có điều suy nghĩ, trong nội tâm nhớ tới Hùng Khai Sơn nói cách liên lạc với Yêu tộc chính là du hồn pha trên Ai Lao Sơn, vì vậy Tùy Qua lại hỏi một câu.
- Ai Lao Sơn có du hồn pha không?
- Tiên sinh!
Đám người Tiết Như Tư kinh hãi nói:
- Tiên sinh... Ai Lao Sơn vốn chính là một trong những hung địa nổi danh trong giới tu hành, nghe đồn thời xa xưa đã nhốt tuyệt đại hung nhân ở đó, cho nên oán khí tích lũy, cho nên gọi là Ai Lao Sơn. Về sau nơi này biến thành vùng đất hỗn loạn, rồng rắn lẫn lộn, mà du hồn pha mà ngài nói, người tu hành bình thường không dám tới gần, bởi vì nghe đồn đó là địa bàn của Yêu tộc. Ai, tóm lại Tùy tiên sinh, cả Ai Lao Sơn không có nơi nào tốt cả.
- Không có sao.
Tùy Qua nói ra:
- Nếu chúng ta đã mở huyền mệnh trạng thì không thể không đi Ai Lao Sơn rồi.
Tiết Như Tư thấy Tùy Qua nói như thế, cũng không dám phản đối, chỉ nói:
- Tùy tiên sinh tu vị kinh thế hãi tục, tỷ muội chúng ta kính nể không thôi, nhưng tiên sinh vẫn phải cẩn thận mới tốt.
- Đây là tự nhiên.
Tùy Qua nói ra:
- Nếu thời gian là ngày 7, chúng ta cũng không cần vội vã đi hung địa Ai Lao Sơn, các ngươi có nơi an tĩnh nào không, ta muốn tĩnh tâm chuẩn bị một chút.
- Vâng.
Tiết Như Tư nói:
- Hoa Điệp Cốc tạm thời đã hủy, hơn nữa Hoa Điệp Cốc cũng không phải nơi thanh tĩnh chính thức, Tùy tiên sinh muốn tĩnh tu hai ngày thì chúng ta có một bằng hữu, chỗ của nàng tuyệt đối thanh tĩnh đấy.
- Tốt.
Tùy Qua gật đầu, hắn tin tưởng nghê thường thất tiên tử còn không có đảm lượng tính toán hắn.
Hơn nữa từ biểu hiện của nghê thường thất tiên tử thì bảy người này xem như triệt để ném lên người hắn rồi.
Bằng hữu của nghê thường thất tiên tử ở cách Hoa Điệp Cốc cũng không tính quá xa, nhưng mà chỗ này không phải dễ tìm, bởi vì trận pháp ở lối vào chính là một chỗ bùn nước, đối với người tu hành mà nói đây chính là nơi dơ bẩn.
Ai biết trận pháp mở ra, sau khi tiến vào trong đó thì hoàn cảnh đã khác.
Bằng hữu của nghê thường thất tiên tử cũng ở trong sơn cốc, nhưng mà trong sơn cốc này tất cả đều là thúy trúc, trong sơn cốc có dòng suối nhỏ ngăn cách, hai bờ có cây trúc xanh biếc, ở giữa sơn cốc quả nhiên cho người ta cảm giác sầu u, hơn nữa hình thành nét đối lập tương phản với bùn nước bên ngoài, cho thấy chủ nhân nơi này có phẩm chất gần bùn nhưng không nhiễm bùn.
Nhưng mà người như thế, vì sao lại làm bằng hữu với nghê thường thất tiên tử chứ?
Mấy người tiến vào trong sơn cốc, lại không có tùy tiện xông vào sâu trong sơn cốc, dù sao cũng là bằng hữu, cũng nên tuân thủ quy củ của chủ nhân, ít nhất cũng phải biểu hiện ra lễ tiết mới được. Cho nên Tùy Qua cũng cùng nghê thường thất tiên tử đứng ở tại chỗ chờ chủ nhân đi ra.
Ba! Ba! Ba! Ba!
Tiếng nước liên tiếp vang lên trong rừng trúc.
Đây là âm thanh tiếng nước chân trong nước, nhưng mà vô cùng dễ nghe, giống như âm nhạc vậy, Tùy Qua nhìn qua nhưng lại tưởng tượng, đôi chân kia đạp vào nước chẳng khác gì đó hoa sen.
Lợi hại!
Trong lòng Tùy Qua thầm khen một tiếng, cũng không phải bởi vì tu vị của đối phương, trên thực tế tu vị người tới chỉ là Tiên Thiên hậu kỳ, dùng tu vị của Tùy Qua hiện tại cũng chẳng lọt vào mắt, Tùy Qua khen là người tu hành này rất tinh xảo, rất tròn đầy, dùng tục ngữ nói, người này rất có "Tuệ căn ", rất có thiên phú tu hành.
Quả nhiên sau một lát một thiếu nữ mặc đạo bào, tay cầm phất trần, búi tóc đạo cô xuất hiện trước mặt Tùy Qua, thiếu nữ khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, bước đi trên mặt nước quả nhiên có khí chất gần bùn không nhiễm bùn. Thiếu nữ nhìn qua Tùy Qua, dường như bởi vì nghê thường thất tiên tử mang Tùy Qua tới thì cảm thấy không vui, nhưng mà trên mặt vẫn làm ra biểu lộ bình thường, lạnh nhạt nói:
- Mấy vị tỷ tỷ, các ngươi biết rõ ta không thích có người lạ tới đây.
Tiết Như Tư vội vàng nói:
- Trúc muội muội, vị Tùy tiên sinh này chính là người tao nhã, quả quyết sẽ không ô chỗ của ngươi. Nhưng mà mấy người chúng ta hạ thấp tư thế, hy vọng không có quấy rầy muội muội thanh tu. Ai, đó cũng là do Hoa Điệp Cốc của chúng ta bị hủy rồi.
- Mấy vị tỷ tỷ có ân với ta, há có thể tính toán là quấy rầy.
Nữ đạo cô nói.
- Huống chi, các tỷ tỷ chưa bao giờ mang người tới đây, chắc hẳn vị tiên sinh này là nhã sĩ, xin mời vào trong.
Sâu trong u cốc, thấp thoáng trong biển trúc xuất hiện con đường nhỏ cũ kỹ.
Trước lối vào đạo quan có một mộ phần, nó vô cùng khiến người ta chú ý tới.
Tùy Qua nhìn qua ngôi mộ, lại nhìn mộ bia biết:
- Ân sư Trúc Vân cư sĩ chi mộ.
Chữ trên bia mộ mang theo ý thống khổ vô hạn, Tùy Qua đi tới trước phần mộ, chắp tay trước ngực hơi thi lễ.
← Ch. 0656 | Ch. 0658 → |