← Ch.0659 | Ch.0661 → |
Mà Tùy Qua thông qua tĩnh tu lần này hấp thu không ít kinh nghiệm, sau đó thông hiểu đạo lí, hóa cho mình dùng.
Dưới tình huống không có mảnh vỡ pháp tắc, Tùy Qua cũng chỉ có thể thông qua phương thức lịch lãm rèn luyện và tĩnh tu để đạt tới mục đích tăng tu vị cảnh giới lên. Hơn nữa loại phương thức này thật sự có hiệu quả, nhập định không qua bao lâu, đầu óc của Tùy Qua trở nên sáng sủa hơn trước, hiểu và vận dụng kim đan càng thêm mượt mà.
Mượt mà, đây cũng không phải nói ngoại hình kim đan mượt mà sáng bóng, mà là Tùy Qua cảm giác kim đan trong đan điền ngưng thực hơn, hơn nữa hiệu suất vận dụng lực lượng trong chiến đấu cũng mạnh hơn nữa.
Tuy Hồng Mông thạch có thể cung cấp nguyên khí gần như vô hạn cho Tùy Qua dùng, nhưng mà Tùy Qua mỗi lần đánh ra một quyền vẫn bị quản chế bởi thân thể, nhất là trong kim đan. Bởi vì Tùy Qua thân thể nội tình tốt, mảnh vỡ pháp tắc rất hoàn mỹ, cho nên ngưng tụ thành kim đan cũng rất mạnh, thừa nhận cùng sức bật đã vượt qua người tu hành Kết Đan Kỳ bình thường, nhưng vẫn không cách nào phát huy toàn bộ uy lực của Hồng Mông thạch ra.
Nếu không Tùy Qua đánh ra một quyền, mang một nửa nguyên khí của linh thảo trong Hồng Mông thạch phóng thích ra ngoài, mặc dù là Nguyên Anh kỳ cũng trực tiếp bị miểu sát.
Đáng tiếc, Tùy Qua biết rõ không có khả năng có kim đan cường đại như vậy, có thể dung nạp nguyên khí khổng lồ như thế.
Nhưng...
Đầu óc của Tùy Qua bỗng nhiên sinh ra một suy nghĩ hoang đường.
- Ảnh Phong, tiểu Ngân Trùng, các ngươi tới đây.
Tùy Qua gọi Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng tới, khiến Tùy Qua phiền muộn là, tiểu Ngân Trùng tên này cũng gọi nữ quỷ Cốc Ngạn Tuyết tới.
Tùy Qua biết rõ gần đây tiểu Ngân Trùng và nữ quỷ trao đổi cũng không ít, nhất là tiểu Ngân Trùng cái thằng này thường xuyên mượn danh tiếng "Trao đổi" với Cốc Ngạn Tuyết xem ti vi, mỹ dùng lý do rất kêu là giúp Cốc Ngạn Tuyết mau chóng dung nhập vào thời đại này.
Nhưng hiện tại tiểu Ngân Trùng cũng gọi Cốc Ngạn Tuyết tới, hơi có chút quá.
Nhưng mà thi thể và linh hồn Cốc Ngạn Tuyết đã bị giam giữ trong Hồng Mông thạch, Tùy Qua cũng không có lo lắng nàng chơi ra hoa chiêu gì, vì vậy cũng không có đuổi Cốc Ngạn Tuyết đi, nhìn Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng hỏi:
- Các ngươi có nghe nói qua, có người tu hành kết thành kim đan không chỉ một viên không?
- Cái gì!
Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng lập tức cả kinh ngây người.
Tùy Qua hỏi vấn đề này quả nhiên phá vỡ nhận thức của bọn họ, thậm chí ngay cả Tùy Qua cũng cảm thấy suy nghĩ này quá hoang đường. Nhưng mà người tu hành, nghịch thiên mà đi, dù sao cũng cần dũng khí và phách lực, nếu không cứ theo khuôn phép cũ, ngay cả người có thiên phú kinh người, chỉ sợ thành tựu cũng rất có hạn, nhưng mà con đường của tiền nhân đã đi, làm sao vượt qua người xưa?
Mà Tùy Qua dường như thiên tính cũng không an phận như vậy.
Cho dù kế thừa Thần Nông Tiên Thảo Quyết công pháp thần diệu như thế, nhưng mà Tùy Qua cũng không có tu hành theo khuôn phép cũ, hắn vẫn không ngừng tìm kiếm con đường tu đạo thuộc về mình, thậm chí còn căn cứ Hồng Mông thạch cùng Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp sáng lập ra ba thức quyền pháp. Nhưng Tùy Qua còn chưa thỏa mãn với thành tựu này, hắn hy vọng có thể càng mạnh hơn nữa, thậm chí trở thành tồn tại vượt qua Tiên Viên chân nhân, bởi vì hắn biết rõ, Tiên Viên chân nhân đặt kỳ vọng to lớn vào hắn.
- Lão đại, ngươi đang nói cái gì chứ? Kim đan, một người đương nhiên chỉ có một viên.
Tiểu Ngân Trùng nói ra, bổ sung một câu:
- Cho dù là yêu quái cũng chỉ có một viên yêu đan, chưa nghe nói qua có người có hai hạt, ba hạt.
- Vâng, chủ nhân, chưa từng nghe nói qua có người có hơn một viên kim đan.
Ảnh Phong nói ra:
- Kim đan chính là tính mạng tu sĩ hội tụ mà thành, rất trọng yếu với người tu hành, hơn nữa muốn kết thành một hạt kim đan cần trải qua muôn vàn khó khăn.
- Đúng vậy a, lão đại, đừng nói hai hạt, cho dù ta một hạt yêu đan cũng chưa kết thành đấy.
Tiểu Ngân Trùng trêu ghẹo nói:
- Lão đại, ngươi cho rằng kim đan là trái cây trên cây sao, kết quả là kết thành cả chùm. Có thể kết xuất ra một hạt kim đan là không tồi rồi, còn cầu cái gì nữa?
Tùy Qua trầm tư một lát, lại nói:
- Như vậy, nguyên anh thì sao, có nghe nói qua chuyện kết thành nhiều nguyên anh không?
- A...... Cái này, hình như là có.
Tiểu Ngân Trùng ngẫm lại nói ra:
- Thời xa xưa Đạo Môn đã từng truyền lưu một môn công pháp, gọi là ' Nhất Khí Hóa Tam Thanh ', nghe nói môn công pháp này có thể kết thành ba nguyên anh, nhưng mà có lẽ đã sớm thất truyền a. Ba nguyên anh, đây là quá cường đại, tương đương với ba người tu hành biến thành, nguyên anh không phải nguyên thần phân thân, ba nguyên anh tương đương với ba tu sĩ, hơn nữa tâm ý tương thông, đây là lợi hại bực nào?
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh?
Tùy Qua thầm nghĩ, đây hình như là công pháp độc môn của Đạo Môn Thái Thượng Lão Quân, chỉ sợ rất nhiều người cũng chỉ nghe qua tên mà thôi, về phần người có được công pháp này chỉ rải rác không có mấy.
- Trừ Nhất Khí Hóa Tam Thanh ra, ma môn còn có một môn công pháp, gọi là ' tra anh chi thuật ', có thể luyện ra hai nguyên anh. Nhưng mà người luyện công pháp này rất ít, bởi vì trong đó vô cùng hung hiểm.
Ảnh Phong nói ra.
- Vậy đúng là kỳ quái.
Tùy Qua nói ra:
- Nếu một hạt kim đan chỉ có thể kết xuất một nguyên anh, vì sao còn có nhiều nguyên anh?
- Cái này... Lão đại, ngươi nói có chút đạo lý, nhưng mà ở trong đó có nhiều thứ không hiểu.
Tiểu Ngân Trùng nói,
- Có thể luyện chế ra mấy nguyên anh đều là tồn tại trâu bò hét ra sấm sét, nếu ta biết rõ phương pháp, ta đã sớm thành thiên hạ đệ nhất yêu rồi!
- Mọi thứ đều có ngoại lệ.
Tùy Qua khẽ thở dài, nói:
- Muốn có công trạng hơn người, thế tất phải có đảm lượng hơn người, còn phải có tưởng tượng hơn người. Muốn làm chuyện không tưởng thì phải làm chuyện người khác không dám làm, như vậy mới có thể áp đảo người ta.
- Lão đại, nhưng ta nghĩ suy nghĩ của ngươi quá hảo huyền.
Tiểu Ngân Trùng khuyên:
- Mặt khác, ngươi cũng đừng xằng bậy ah, vạn nhất ngươi không kết thành kim đan thứ hai, ngược lại còn bạo viên kim đan duy nhất đi, vậy lỗ lớn rồi. Hơn nữa, từ xưa tới nay, nhiều người tu hành như cá diếc sang sông, khẳng định có người từng nghĩ biện pháp này, nhưng mà những người này hiển nhiên đều thất bại. Cho nên lão đại, vết xe đổ, ngươi không nên làm bậy, nếu nghĩ cách kết thành kim đan thứ hai, không bằng sớm chút kết thành nguyên anh.
- Đúng vậy a, tuy tu sĩ trong giới tu hành rất mù quáng, nhưng mà rất nhiều người cũng có suy nghĩ này.
Tùy Qua lắc đầu nói ra,
- Giới tu hành cao thủ ẩn nấp quá nhiều, tuy Nguyên Anh kỳ được xưng là lão quái vật, nhưng mà người có tu vị cao hơn Nguyên Anh kỳ vẫn tồn tại, nếu cứ tuân theo khuôn phép cũ, tiến hành theo chất lượng thì tới khi nào mới có thể trở thành cường giả chính thức, sừng sững trên đỉnh giới tu hành?
*****
- Chủ nhân có hùng tâm tráng chí như thế, thật sự làm cho người ta bội phục!
Ảnh Phong cuồng nhiệt địa bội phục nói:
- Nếu như chủ nhân thật có thể thực hiện suy nghĩ này, chỉ sợ dùng không bao lâu có thể hùng bá cả giới tu hành.
- Ảnh Phong, ngươi đang giật dây lão đại đi tìm chết sao!
Tiểu Ngân Trùng phản đối.
- Tiểu Ngân Trùng, tuy ngươi là linh thú có được hồng hoang huyết mạch, có được thiên phú cực cao và thọ nguyên lâu dài, nhưng mà hồng hoang huyết mạch cho ngươi thiên phú, có thể cho ngươi lực lượng và tiềm lực cường đại. Nhưng mà một mặt khác nó cũng là gông xiềng trói buộc ngươi. Bởi vì con đường tu hành của ngươi đã tuân theo trí nhớ tổ tiên rót vào huyết mạch mà đi. Ngươi có thể trở nên cường đại nhưng không cách nào vượt qua tổ tiên.
Tùy Qua dùng ngữ khí nghiêm túc hiếm thấy nói với tiểu Ngân Trùng.
- Đối với người tu hành mà nói, có được dễ dàng là chuyện tốt; nhưng nếu như bởi vì có được quá dễ dàng mà mất đi chí tiến thủ, tâm tư cách tân, vậy thực đáng buồn. Tiểu Ngân Trùng, tu vị của ta tiến nhanh, thế nhưng mà ta chưa bao giờ cầu an an ổn ổn, tuân theo con đường tu hành cũ, cho nên, tiểu Ngân Trùng, ta hy vọng ngươi cũng vượt qua tổ tiên của mình, trở thành đương kim đệ nhất yêu!
- Hừ! Nó tính toán là đệ nhất yêu cái gì.
Ảnh Phong khinh thường nói.
- Đợi ta kết đan xong là vượt qua nó rồi.
- Ảnh Phong, ngươi không nên quá kiêu ngạo!
Tiểu Ngân Trùng bất mãn nói:
- Chúng ta sau khi kết đan đi solo một lần! Hiện tại đấu với ngươi là quá khi dễ ngươi rồi.
- Tốt.
Ảnh Phong khẽ nói:
- Đến lúc đó, ta nhất định sẽ giáo huấn gia hỏa lười biếng như ngươi.
- Chỉ sợ ngươi không có bổn sự này!
Tiểu Ngân Trùng đối chọi gay gắt nói.
- Đi, hai gia hỏa các ngươi đi sang chỗ khác đấu võ mồm.
Tùy Qua nói:
- Ta tán thành cách nói lúc trước của các ngươi, tốt nhất là sau khi kết đan đấu một hồi! Nhưng mà, trước mắt ta quan tâm không phải hai gia hỏa các ngươi thắng bại thế nào, ta quan tâm là tình huống tu hành của mình. Hôm nay vừa vặn kết thành kim đan, còn có thể thực hiện suy nghĩ của ta, nếu như lại tăng cảnh giới lên đến Nghịch Đan Cảnh, chỉ sợ không thể thực hiện suy nghĩ này.
- Lão đại, ngươi không nên suy nghĩ như thế, ta cảm giác ngươi đang tìm chết.
Tiểu Ngân Trùng khổ sở khuyên nhủ.
- Kim đan... Có thể có mấy....
Thời điểm này Cốc Ngạn Tuyết đột nhiên mở miệng nói ra.
Lúc này đây nàng dừng là tiếng Hoa Hạ, chỉ rất đông cứng mà thôi.
Nhưng mà cho nàng xem ti vi trong khoảng thời gian này là không uổng, mặt khác, thiên phú ngôn ngữ nàng vẫn có, rõ ràng có thể nghe hiểu đám người Tùy Qua nói chuyện.
- Cô nói cái gì?
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Nữ quỷ tỷ tỷ, ngươi không nên nói lung tung ah.
- Thực... Kim đan... Có thể...
Cốc Ngạn Tuyết kích động một hồi, cũng không biết nên nói thế nào cho phải.
- Cô nên dùng ngôn ngữ lúc trước đi.
Tùy Qua nói:
- Không phải còn có máy phiên dịch à?
Cốc Ngạn Tuyết lúc này mới kịp phản ứng, tiểu Ngân Trùng vội vàng mang máy tính bảng tới cho Tùy Qua, cấm USB vào.
Cốc Ngạn Tuyết nhanh chóng dùng ngôn ngữ của mình:
- Tiên sinh, tôi vừa rồi nghe đại khái các người nói chuyện. Tôi nhớ được vào thời đại của tôi, là có người kết thành mấy viên kim đan --
- Thực?
Tùy Qua nhịn không được hỏi thăm, trên mặt mang theo nét vui mừng, đây chẳng khác gì lúc hắn tuyệt vọng lại nhìn thấy hi vọng.
- Vâng.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Tuy ta không phải người tu hành, nhưng mà nam nhân trong Thần Mộc Thành tập võ, tu tiên. Hơn nữa người tập võ còn nhiều hơn người tu tiên. Mặt khác, cũng có một ít người đã tập võ lại tu tiên, những người này đã có người kết thành mấy viên kim đan.
- Có nghe thấy không!
Tùy Qua nhìn tiểu Ngân Trùng nói:
- Dù sao vẫn có thành công mà.
- Lão đại, cô nàng này chưa hẳn như chúng ta.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Huống chi cô ta căn bản chưa tu luyện bao giờ. Cô ta nói không thể tin hết. Vạn nhất sai lầm, hậu quả không chịu nổi.
- Nghe cô ta nói xong đi.
Tùy Qua nhìn Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Cốc cô nương, cô nói tiếp đi.
- Tôi muốn nói là, người kết thành mấy viên kim đan là có thật. Nhưng mà kết thành mấy viên kim đan xong thì cảnh giới của bọn họ chỉ dừng lại ở Kim Đan kỳ. Cũng không thể kết thành nguyên anh, cảnh giới võ học cũng không thể đột phá.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Cho nên sau này không ai đi thử. Hơn nữa người vừa tập võ lại tu tiên cũng ít đi.
- Có nghe thấy không? Lão đại, đây chính là có vấn đề.
Tiểu Ngân Trùng nói ra:
- Cho dù kết thành hai viên, ba viên kim đan, tuy có thể cường hoành nhất thời, nhưng mà tiến cảnh chậm đi va dừng lại.
Tùy Qua không để ý đến tiểu Ngân Trùng nói chuyện, tiếp tục nhìn Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Chiếu theo cô nói, thời đại của cô tập võ và tu tiên là hai chuyện khác nhau sao? Là hoàn toàn khác nhau?
- Đúng vậy a, tập võ cùng tu hành hoàn toàn khác nhau.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Người tập võ cũng có thể thành tiên, cũng có được lực lượng cường đại. Nhưng mà người tập võ thì không có kim đan cùng nguyên anh.
- Đây đúng là kỳ!
Tùy Qua nghi ngờ nói:
- Tôi còn cho rằng các người tu hành cũng giống chúng tôi hiện tại. Hơn nữa người tập võ làm sao có thể cường đại như người tu tiên chứ?
- Cái này... Tôi cũng không biết.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Tôi không có tu hành qua. Nhưng mà trong Thần Mộc Thành của chúng tôi người tập võ thậm chí so còn nhiều hơn người tu tiên, hơn nữa rất nhiều người tập võ lực lượng cường đại. Mạnh Dương chính là chiến sĩ võ chiến, mạnh phi thường, lực lượng của hắn còn mạnh hơn tu tiên giả Nguyên Anh kỳ nhiều, nhưng vẫn bị ma quỷ... Ai, tóm lại, chiến sĩ tập võ không kém gì tu tiên cả.
- A...... Đúng là khó có thể tưởng tượng.
Tùy Qua nhìn Cốc Ngạn Tuyết hỏi:
- Như vậy, cô hiểu võ học khi đó không?
- Tôi... Thực xin lỗi, tôi không có tu hành qua.
Cốc Ngạn Tuyết áy náy nói.
- Không có sao.
Tùy Qua khó dấu thất vọng nói, nếu như Cốc Ngạn Tuyết biết rõ võ học sánh ngang người tu đạo của thời đại kia, đối với Tùy Qua mà nói, không thể nghi ngờ là thu hoạch cực lớn.
Phải biết rằng người tập võ thời nay thực lực kém người tu tiên quá lớn.
Người tập võ tới Tiên Thiên kỳ đã xem như phượng mao lân giác, tuyệt đối không có khả năng có người tập võ sánh vai tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Đáng tiếc, Cốc Ngạn Tuyết không phải người tập võ, nàng không cách nào nói cho Tùy Qua biết võ học của thời đại đó.
Nhưng mà Tùy Qua cũng không phải không có thu hoạch.
Ít nhất hắn biết rõ kết thành nhiều viên kim đan không phải không có khả năng. Cho dù kết thành nhiều viên kim đan dường như không thể đột phá tiến lên phía trước. Cho nên Cốc Ngạn Tuyết nói vài câu chẳng khác gì xé rách màn đêm bao phủ Tùy Qua, giúp Tùy Qua càng thêm kiên định, nhưng đồng thời hắn cũng có nhiều nghi hoặc và hoang mang.
Thân thế Cốc Ngạn Tuyết khiến cho Tùy Qua nghi hoặc, nàng nói "Võ học " này khiến Tùy Qua hoang mang.
← Ch. 0659 | Ch. 0661 → |