Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0740

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0740: Thiên Quỳ Mộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trúc Vấn Quân đáp:

- Tuy trận pháp bị hủy, nhưng trận pháp che giấu không gian vẫn hoàn hảo. Nếu không mà nói người thường đã có thể nhìn thấy mà tiến vào bên trong. Nhưng lối vào vẫn là nơi trận pháp lực yếu nhất, cho nên chỉ cần dùng lực lượng rất ít là có thể mở ra tiến vào.

Nói xong Trúc Vấn Quân lấy ra mấy viên linh thạch, bố trí một ngũ hành trận pháp thật nhỏ, nhẹ nhàng mở ra lối vào, Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân vội vàng đi vào bên trong, theo sau linh khí trong linh thạch hao hết sạch sẽ, biến thành hòn đá bình thường, lối vào lại đóng cửa lần nữa.

- Sư phụ, nơi này không hề sinh cơ ah?

Trúc Vấn Quân hỏi.

Tùy Qua ra dấu cho nàng đừng lên tiếng, thần niệm cường đại quét ngang bốn phía, dùng thần niệm dò xét đối phương. Với tu vi của Đào La Thiên, hẳn có thể cảm giác được, nhưng hiện tại Tùy Qua đã kết thành kim đan thứ ba, mà Đào La Thiên chỉ có tu vi kết đan hậu kỳ, dù bị cảm giác Tùy Qua vẫn tin tưởng có thể giải quyết đối phương.

Nhưng sau khi Tùy Qua dùng thần niệm đảo qua bốn phía, lại không phát hiện tung tích Đào La Thiên.

Tùy Qua nhíu mày, lại dùng thần niệm tra xét thêm một lần, kết quả vẫn như thế.

Xem ra Đào La Thiên đã đào thoát.

- Xem ra người của Thục Sơn kiếm tông quả nhiên có chút cách thức.

Tùy Qua tự nhủ một câu.

- Thục Sơn kiếm tông?

Trúc Vấn Quân kinh ngạc nói:

- Ẩn thế tông môn Thục Sơn kiếm tông?

- Phải.

Tùy Qua gật đầu:

- Đã giết qua hai đệ tử Thục Sơn kiếm tông...

Tùy Qua đem sự tình kết thù cùng Thục Sơn nói lại một lần.

Trúc Vấn Quân nghe xong, trong lòng đầy căm phẫn, hừ lạnh một tiếng:

- Đám người ngang ngược càn rỡ kia, thật sự chết chưa hết tội! Nhưng cường giả của Thục Sơn kiếm tông dung túng đệ tử ngang ngược như vậy, cũng thật quá đáng.

- A...

Tùy Qua nhàn nhạt cười, hắn đã sớm quen với chuyện này:

- Vấn Quân, ngươi nên đi lại trong tu hành giới một chút, chẳng qua tu hành giới bây giờ đã sớm không còn phân biệt thiện ác, hết thảy chỉ xây dựng trên cơ sở thực lực, rất nhanh ngươi có thể cảm nhận được.

Trúc Vấn Quân gật gật đầu, sau đó lại hỏi:

- Sư phụ, nếu Đào La Thiên đã rời khỏi, ngươi có dự tính rời đi nơi này không?

Tùy Qua lắc đầu cười:

- Nơi này tuy hoang vu, nhưng đối với ta là nơi tu hành tuyệt hảo.

Hiện tại Tùy Qua cần một chỗ như vậy, có thể giúp cho hắn yên tĩnh thúc giục Phù Mộc Quả phát triển linh tính.

Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân đi vào Xà Ưng cốc.

Mặt trăng lên cao.

Tuy rằng lần trước cuộc chiến giữa Tùy Qua cùng hai yêu quái suýt nữa hủy diệt Xà Ưng cốc, nhưng giáp trụ của hắn không chỉ mang theo lực lượng hủy diệt, tuy rằng thời gian Mộc Hoàng cương khí bùng nổ thật cương mãnh, nhưng cũng mang theo sinh cơ cường đại, cương khí bùng nổ đi qua cả sơn cốc mưa thuận gió hòa, làm dịu vạn vật.

Thời gian mới trôi qua chưa bao lâu, nhưng trong Xà Ưng cốc đã sinh cơ dạt dào.

Tùy Qua ngồi trên một khối đá lớn trong sơn cốc, đem đại bộ phận tinh thần lực đặt trong Hồng Mông Thạch, một bộ phận tinh thần lực còn lại liên hệ cùng từng phiến cây ngọn cỏ trong sơn cốc, kể từ đó động tĩnh trong sơn cốc hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của hắn, căn bản không cần lo lắng có người đi vào đánh lén.

Lúc này Tùy Qua đang gieo trồng Thái Không Quỳ Hoa trong linh điền.

- Sư phụ, Thái Không Quỳ Hoa này thật sự được đào tạo từ trong tinh không ra hay sao?

Trúc Vấn Quân tò mò hỏi.

- Đương nhiên.

- Ta từng nghe nói trên chín tầng trời cuồng phong phi thường lợi hại, dù là đạo sĩ kết đan kỳ đi lên cũng không thể ở lại quá lâu, người thường làm sao có thể đi tới chỗ kia đây?

Trúc Vấn Quân nghi hoặc hỏi.

Tùy Qua ha ha cười nói:

- Thân thể người thường tuy kém xa người tu hành, nhưng họ có thể dựa vào công cụ mà họ phát minh di chuyển, có thể đi tới địa phương mà ngay cả người tu hành cũng khó thể đi tới, tỷ như nơi đó...

Tùy Qua chỉ lên vầng trăng sáng trên bầu trời:

- Đã có người đi qua nơi đó.

- Người thường lại có thể đi lên cung trăng?

Trúc Vấn Quân tựa hồ không thể tin được:

- Nghe nói Nguyệt Cung chính là tiên cảnh, người thường làm sao có thể đi đây?

- Người thường, bọn họ tạo phi thuyền...Ân, là con thuyền có thể bay, đã đi lên mặt trăng. Nhưng họ cũng không nhìn thấy Nguyệt Cung gì đó. Không chỉ là như thế, Nguyệt Cung vẫn là một địa phương tĩnh mịch, thậm chí còn hoang vu hơn so với nơi này.

- Không thể nào đâu?

Vẻ mặt Trúc Vấn Quân nghi hoặc:

- Chẳng lẽ truyền thuyết là giả?

- Có lẽ là thật sự, có lẽ là giả.

Tùy Qua cười cười:

- Người thường cùng người tu hành chứng kiến thường không giống nhau. Cũng như địa phương hiện tại chúng ta đang ở lại, người thường rất khó đi vào bên trong, thậm chí họ còn không biết trên địa cầu còn có địa phương như thế tồn tại. Cho nên trên mặt trăng có lẽ có tiên cung tồn tại, chỉ là người thường không thể nhìn thấy mà thôi.

- Hoặc là bởi vì trên mặt trăng từng có tiên cung, nhưng quá xa xưa, đã xảy ra biến cố, hết thảy đều thay đổi. Cũng như mặt đất hiện tại, khác hẳn với truyền thuyết trước kia.

Trúc Vấn Quân phỏng đoán.

- Phải, đừng nói là Nguyệt Cung xa xôi, chỉ là mặt đất vô cùng quen thuộc này từng phát sinh qua biến cố như thế nào, chúng ta đã không thể khảo chứng. Có lẽ những lão quái vật lâu năm sẽ biết chút gì đó đi.

Tùy Qua than thở một tiếng, tiếp xúc càng nhiều với người trong tu hành giới, Tùy Qua càng cảm giác được cả đại địa này từng phát sinh qua biến cố trọng đại.

Cốc Ngạn Tuyết có lẽ là một chứng minh như thế.

- Sư phụ, Thái Không Quỳ Hoa vì sao lại là linh thảo đây?

Trúc Vấn Quân hỏi.

- Vấn đề này ta cũng không rõ ràng lắm.

Tùy Qua suy tư chốc lát mới nói:

- Vốn loại Quỳ hoa này chỉ là loài hoa bình thường mà thôi, không thể đánh đồng được với Thiên Quỳ Mộc. Nhưng không biết vì sao Quỳ hoa đi theo "Thần Cửu" dạo một vòng trên tinh không, tiếp nhận tia vũ trụ chiếu xạ, mầm móng bắt đầu biến dị, lại sản sinh ra một ít linh tính.

- Tia vũ trụ?

Trúc Vấn Quân vô cùng xa lạ với từ ngữ này.

- Ân, là một loại lực lượng vũ trụ không thể nhìn thấy.

Tùy Qua chỉ có thể giải thích như thế.

- Có lẽ, xem như là một dạng nguyên khí khác đi? Giống như là linh khí?

Trúc Vấn Quân thật nghiêm túc hỏi.

Tùy Qua không khỏi sửng sốt, bởi vì câu hỏi của Trúc Vấn Quân làm cho hắn tựa hồ nắm bắt được điều gì đó.

Trúc Vấn Quân lại xem tia vũ trụ như là một loại thiên địa linh khí, điều này làm Tùy Qua cảm thấy thật mới lạ. Vốn từ ngữ tia vũ trụ đối với Tùy Qua mà nói chỉ là danh từ trong sách giáo khoa, bởi vì nguyên nhân quán tính tư duy, hắn không nghĩ qua bản chất của tia vũ trụ là gì. Khi Trúc Vấn Quân lại đem nó xem là một loại "nguyên khí", hắn lại cảm thấy có chút đạo lý.

Bởi vì Tùy Qua biết không chỉ là thực vật nhận lấy tia vũ trụ chiếu xạ sẽ xuất hiện biến dị, mà ngay cả nhân loại cùng động vật bị tia vũ trụ chiếu trúng cũng sẽ biến dị, điều này nói rõ loại tia không thể nhìn thấy kia cũng là một loại lực lượng cổ quái.

*****

- Ân, có lẽ là như thế. Nhưng vi sư cũng không rõ ràng lắm.

Tùy Qua cũng nói thẳng:

- Vốn chỉ là hạt hoa Quỳ bình thường, bởi vì bị tia chiếu trúng lại sinh ra chút linh tính, thật sự có chút cổ quái. Nhưng chỉ cần có thể làm cho ta sử dụng, để cho ta tạo ra được Thiên Quỳ Mộc là tốt rồi.

Tùy Qua vừa giảng giải cho Trúc Vấn Quân vừa đề cao linh tính cho Thái Không Quỳ Hoa.

Hiện giờ có linh điền phẩm cấp cao, lại có Vạn Niên Ngọc Tủy, chu kỳ đề cao linh thảo của Tùy Qua ngắn lại rất nhiều, đối với thảo mộc bình thường càng là như vậy. Chỉ mới nửa ngày thời gian vài gốc Thái Không Quỳ Hoa đã lớn lên hai ba thước, còn lớn nhanh hơn cả gốc Thái Không Quỳ Hoa của Hứa Hành Sơn.

Tùy Qua không ngừng dùng Cửu Diệp Huyền Châm Tùng kích thích linh tính của Thái Không Quỳ Hoa, làm cho nó dần dần tiếp cận linh tính của Thiên Quỳ Mộc.

Linh tính tăng lên, gốc Thái Không Quỳ Hoa cuối cùng cao hơn bốn thước, thân cành mọc thật nhiều nhánh, cuối cùng lại sinh trưởng ra ba mươi lăm đóa hoa, những đóa hoa được tắm rửa linh vũ, nở rộ thật nhanh, cuối cùng kết hạt.

Mãi tới khi trời sáng, Tùy Qua đã thu hoạch được mầm móng mới.

Trải qua quá trình tăng thêm linh tính, linh tính của hạt giống Thái Không Quỳ Hoa đã tăng thêm, nhưng vẫn còn kém hơn Thiên Quỳ Mộc rất lớn. Nhưng Tùy Qua không nản lòng, lựa chọn vài hạt giống mẩy linh tính mười phần bắt đầu đề cao lần thứ hai.

Dùng cách này thực hiện, Tùy Qua cảm thấy chỉ cần kiên trì thì mầm móng Thái Không Quỳ Hoa sẽ sản sinh ra mầm móng tiếp cận Thiên Quỳ Mộc Hoa.

Mà sự thật chứng minh ý tưởng của Tùy Qua là chính xác, mãi cho tới mầm móng "đời thứ mười", rốt cục đã sản sinh ra Thiên Quỳ Mộc.

Tuy rằng hao phí không ít tinh lực cùng Vạn Niên Ngọc Tủy, nhưng đối với Tùy Qua mà nói có thể sản sinh ra một gốc Thiên Quỳ Mộc thật sự là buôn bán lời.

Hơn nữa còn là kiếm lớn!

Thiên Quỳ Mộc, không phải là Thiên Quỳ Thảo, lại càng giống như một gốc mộc thụ.

Nguyên bản thân cành của Thái Không Quỳ Hoa đã thật cao, thậm chí lên tới bốn năm thước, nhánh cây cũng cỡ cánh tay, nhưng Thiên Quỳ Mộc càng thêm khổng lồ, được linh vũ cùng Vạn Niên Ngọc Tủy bồi dưỡng, đã dài hơn mười thước, thân cây đã cỡ đùi người, cành lá càng thêm tươi tốt, ở đỉnh cao nhất dài ra nụ hoa, chưa hoàn toàn nở rộ nhưng còn lớn hơn cả chậu rửa mặt.

Tùy Qua cũng dừng lại việc kích thích linh tính của nó.

Hiện tại hắn cần đi tới bước trọng yếu, đem một chút linh tính của viên bi Phù Mộc Quả chiết qua trên nụ hoa của Thiên Quỳ Mộc.

Tùy Qua cũng không biết một chút linh tính cuối cùng của Phù Mộc Quả sẽ mang đến biến hóa thế nào, cũng không dám tin tưởng có thể sản sinh ra Phù Mộc chân chính hay không, nhưng hắn nhất định phải mạo hiểm thử xem một chút. Mặt khác kỳ thật thân gỗ của Thiên Quỳ Mộc cũng đã là linh thảo rất tốt.

Viên bi Phù Mộc Quả từ thi thể Cốc Ngạn Tuyết bay lên, sau đó chậm rãi bay tới nụ hoa của Thiên Quỳ Mộc.

Đằng, nụ hoa Thiên Quỳ Mộc giống như nhận được mặt trời chiếu rọi, lập tức nở rộ ra, trong nháy mắt phóng xuất kim quang chói mắt, Tùy Qua dùng Cửu Diệp Huyền Châm Tùng nhanh chóng ghim lên thân Thiên Quỳ Mộc, nụ hoa vốn đã nở rộ đột nhiên quay về thành nụ như trước, hơn nữa bao vây cả viên bi Phù Mộc bên trong.

Đây đã là thời khắc mấu chốt nhất.

Thành bại phải chờ ngay lúc này!

Thời gian dần trôi qua.

Bên trong nụ hoa vẫn bắn ra ánh sáng.

Chân mày Tùy Qua dần dần nhíu lại, cuối cùng cơ hồ thẳng băng.

Thiên Quỳ Mộc không thể hấp thu linh tính của Phù Mộc Quả.

Tựa hồ còn kém chút gì đó.

Trúc Vấn Quân cũng nhận ra tình cảnh hiện giờ, nhưng nàng không quá hiểu biết trong phương diện này nên không dám tùy tiện quấy rầy Tùy Qua.

Lúc này tiểu Ngân Trùng cũng đã vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh.

Tiểu Ngân Trùng nhìn ra được Tùy Qua lâm vào khốn cảnh, trực tiếp hỏi thăm:

- Lão đại, vì sao vẫn không thành công vậy, thật sự gấp chết người.

Tùy Qua không để ý tới nó, chỉ cảm giác linh tính của Thiên Quỳ Mộc cùng Phù Mộc không thể dung hợp, thậm chí còn sản sinh bài xích, nếu không phải hắn dùng Cửu Diệp Huyền Châm Tùng ngăn chặn chỉ sợ đã hoàn toàn thất bại.

- Lão đại, hay là để Cốc Ngạn Tuyết tới hỗ trợ?

Tiểu Ngân Trùng đề nghị.

Nghe lời này của nó, Tùy Qua cảm thấy được có đạo lý.

Nhưng hắn không cần linh hồn của Cốc Ngạn Tuyết, chỉ cần thi thể của nàng, có lẽ có thể trợ giúp được hắn.

Ý niệm trong lòng hắn vừa động, Chấn Linh Sừ liền bay qua chỗ thi thể Cốc Ngạn Tuyết.

- Lão đại...

Tiểu Ngân Trùng kinh hô một tiếng, tựa hồ muốn ngăn cản động tác của Tùy Qua, hắn cảm giác Tùy Qua muốn phá hỏng thi thể của Cốc Ngạn Tuyết sau đó thành toàn cho Phù Mộc Thụ trưởng thành.

Chấn Linh Sừ biến thành mũi nhọn xẹt qua đỉnh đầu Cốc Ngạn Tuyết, chém xuống một đoạn tóc của nàng.

Tiểu Ngân Trùng không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Tóc vốn là tinh hoa dinh dưỡng của cơ thể người, khi Cốc Ngạn Tuyết còn sống từng dùng qua rất nhiều thứ tốt, bởi vì tóc của nàng cũng là kết quả do tinh hoa vô số hoang thú ngưng tụ mà thành, cho nên Tùy Qua tính toán dùng tinh hoa trong tóc tiến một bước tăng lên linh tính của Thiên Quỳ Mộc, hoàn thành việc chiết linh tính cho nó.

Lần này Tùy Qua sẽ không để mình thất bại.

Bởi vì hắn có thể tiếp tục đào tạo ra Thiên Quỳ Mộc, nhưng Phù Mộc Quả thì không thể đào tạo cùng phục chế.

Đây là lần cơ hội duy nhất!

Tuy tóc của Cốc Ngạn Tuyết không tầm thường, nhưng Thiên Quỳ Mộc không khả năng trực tiếp hấp thu tóc của nàng, nhưng Tùy Qua đã có chuẩn bị, trực tiếp đem đoạn tóc bỏ vào trong Đan Thủy.

Tùy Qua cũng không trông cậy tóc của nàng có thể kết thành đan, hắn chỉ muốn thông qua Đan Thủy đem tinh hoa nguyên khí trong tóc lấy ra, bởi vì Đan Thủy có thể cất chứa thật nhiều thiên tài địa bảo, cơ hồ là chất xúc tác vạn năng cho kết đan.

Sau khi đoạn tóc hoàn toàn sát nhập vào Đan Thủy, Tùy Qua không đợi hình thành đan phôi, lập tức đem Đan Thủy đổ lên Thiên Quỳ Mộc. Trong chốc lát nụ hoa Thiên Quỳ Mộc phóng xuất ra vạn đạo kim quang, hào quang còn cường liệt hơn khi kim đan bùng nổ.

Trong nháy mắt hào quang nổ tung, nụ hoa Thiên Quỳ Mộc lại hoàn toàn nở rộ.

Đồng thời Tùy Qua nhìn thấy được một màn làm cho hắn vui sướng.

Tinh hoa linh tính Phù Mộc rốt cục đã dung nhập vào trong Thiên Quỳ Hoa.

Cùng lúc đó Tùy Qua cảm giác được nguyên khí tinh hoa của hoang thú trong tóc Cốc Ngạn Tuyết đang dũng mãnh tràn vào trong Thiên Quỳ Hoa.

Nguyên khí hoang thú cùng linh tính Thiên Quỳ Mộc dần dần dung hợp, diễn hóa ra một loại chân khí quen thuộc mà lâu dài với Tùy Qua: chân khí man hoang. Trong phút chốc, Tùy Qua rốt cục hiểu được vì sao lúc trước Thiên Quỳ Mộc không thể dung hợp với linh tính của Phù Mộc, là bởi vì thiếu thốn một loại nguyên khí có thể điều hòa linh tính song phương. Bên trong tinh hoa hoang thú ẩn chứa chân khí man hoang, mà Phù Mộc là thần mộc man hoang, đôi bên đều có được chân khí như thế.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)