Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0754

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0754: Tiệc tối
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Anh không cam lòng!

Chu Sâm hung hăng ném bó hoa xuống đất, nhìn Tùy Qua quát:

- Đều tại anh! Tôi muốn quyết đấu với anh – anh có dám hay không!

- Quyết đấu?

Tùy Qua bật cười, hắn đương nhiên sẽ không chấp nhặt với một thiếu niên ngây thơ như thế.

- Anh không dám?

Chu Sấm hỏi.

- Ha ha? Cậu thật muốn quyết đấu với tôi?

Tùy Qua lại phóng xuất chút uy thế ép tới chỗ Chu Sấm.

Chu Sấm nhất thời như quả bóng xì hơi, liền nhụt chí.

Nhưng nhìn thấy Ngưu Tiểu Hoa xinh đẹp mỹ lệ, Chu Sấm không cam lòng buông tha. Nếu lúc này hắn lùi bước, hắn cảm thấy mình vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên trước mặt nàng.

Đúng lúc này Trầm Quân Lăng cùng Đường Vũ Khê từ trong công ty đi tới.

Ánh mắt Chu Sấm không tự chủ được bị hai nàng hấp dẫn.

Chu Sấm nhìn hai nàng không chớp mắt.

- Vị tiểu đệ này, nghe nói cậu muốn quyết đấu với Tùy Qua, chúng tôi đến xem náo nhiệt thôi.

Trầm Quân Lăng cười nói.

Chu Sấm đỏ mặt, đứng trước vưu vật như Trầm Quân Lăng, hắn không có dũng khí nhìn thẳng, tránh né ánh mắt nàng nói:

- Tôi...tôi chỉ là muốn thử một chút, xem hắn có thật lợi hại...

- Phải đó, tiểu đệ đệ, chúng tôi hi vọng cậu tấu hắn một chút đâu.

Đường Vũ Khê cũng cười nói.

- Hai vị...tiên nữ tỷ tỷ, hai vị là...bạn của hắn? Nếu là bạn, tôi xem ở mặt mũi hai vị, buông tha cho hắn một lần.

Tuy Chu Sấm nói chuyện không rõ ràng, nhưng đầu óc vẫn không đến nỗi hoàn toàn mơ hồ, chút công phu của hắn căn bản không phải đối thủ của Tùy Qua, cho nên nhanh chóng tìm bậc thang cho mình bước xuống.

- Không phải bạn bè.

Trầm Quân Lăng xấu xa cười nói:

- Là bạn gái!

- Cô...hai cô đều là bạn gái của hắn!

Chu Sấm kinh hô, trong lòng quả thật ghen ghét Tùy Qua thật muốn chết, thầm nói tiểu mỹ nữ như Ngưu Tiểu Hoa đã bị tiểu tử kia chiếm đoạt còn chưa tính, xuất hiện hai "tiên nữ tỷ tỷ" cũng là bạn gái hắn, vì sao những cô gái đẹp đều bị hắn chiếm đoạt hết rồi!

- Phải đó.

Trầm Quân Lăng đưa tay xoa xoa đầu Chu Sấm:

- Cho nên tiểu đệ đệ, chênh lệch giữa cậu cùng hắn rất xa xôi. Xem hình dáng của cậu, trong nhà hẳn là có tiền đi, nhưng nhà cậu có được vài ngàn triệu sao? Công ty con bên dưới có vài nhà đưa ra thị trường...

- Quân Lăng, cô đừng hù dọa tiểu đệ đệ người ta.

Đường Vũ Khê nhìn thấy vẻ mặt ngây người của Chu Sấm, cười nói:

- Tiểu đệ đệ, yên bình mới có thể thắng thôi. So sánh tiền tài quyền thế, cậu khẳng định không được, nhưng nhìn cậu mạnh khỏe như vậy, vũ lực khẳng định lợi hại hơn hắn, nếu hai người quyết đấu quyền cước, cậu nhất định sẽ thắng.

- Vũ Khê, vốn nghĩ lòng dạ em rất tốt, không nghĩ tới cũng hư hỏng như Quân Lăng.

Tùy Qua cười dài nhìn Chu Sấm:

- Chu huynh đệ, cậu nên quay về huyện Hoàng Bình đi, nơi này thật sự không thích hợp cậu. Được rồi, nếu tiểu Hoa không thích cậu, bỏ đi, đại trượng phu sợ gì không vợ đây, cần gì phải quấn quýt lấy nàng. Lần sau đến Đông Giang tôi mời cậu ăn cơm.

Ngay lúc Chu Sấm còn đang xấu hổ, Tùy Qua nhặt lên bó hoa hồng rơi dưới đất, khẽ run tay, cánh hoa lả tả rơi xuống.

Nhưng chuyện phát sinh kế tiếp lại làm cho Chu Sấm cảm thấy vạn phần mờ mịt, lại vạn phần sợ hãi.

Chỉ thấy bó hoa hồng trụi lủi lại lần nữa mọc ra nụ hoa, sau đó lại nở rộ đầy diễm lệ. Tùy Qua đưa bó hoa hồng nở rộ cho Ngưu Tiểu Hoa, cười nói:

- Người tuy rằng kém một chút, nhưng hoa là hoa đẹp, anh mượn hoa hiến phật, tặng cho em.

Ngưu Tiểu Hoa khẽ cười ngượng ngùng cầm hoa hồng, nét mặt tỏa sáng.

Lúc này Tùy Qua bật cười lớn nói:

- Buổi tối sớm quay về dùng cơm.

Theo sau Tùy Qua vỗ vỗ vai Chu Sấm, rời đi thật nhanh.

Chu Sấm nhìn bó hoa hồng đỏ trong tay Ngưu Tiểu Hoa, thật sự muốn khóc, thầm nói mình đúng là bị xem thường, bỏ mấy trăm mua bó hoa hồng, lại làm cho tình địch mượn hoa hiến phật, nhưng bình tĩnh xem xét, một chiêu vừa rồi của Tùy Qua thật sự suất khí, Chu Sấm cảm giác đó là một ma thuật, nhưng ma thuật thật tốt, mặc dù biết là giả nhưng vẫn bị sự thần kỳ của nó mê hoặc.

- Tiểu đệ đệ, hiện tại cậu đã biết vì sao tên kia có thể lừa được nhiều cô gái xinh đẹp như vậy rồi chứ? Cậu thật sự còn quá non.

Trầm Quân Lăng cười cười, định lôi kéo Ngưu Tiểu Hoa quay về văn phòng.

- Tiểu Hoa, cô chờ một chút...

Chu Sấm cố lấy dũng khí nhìn Ngưu Tiểu Hoa nói:

- Tiểu Hoa, hôm nay thật là xin lỗi, đã mang đến quấy nhiễu cho cô. Chu Sấm này tuy rằng dốt nát, nhưng cũng tự xem mình là một nhân vật, nhưng hôm nay mới biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Nhưng tôi nhất định sẽ phấn đấu, một ngày nào đó sẽ vượt qua hắn.

Nhìn thấy bộ dáng kiên định của hắn, Ngưu Tiểu Hoa vốn muốn đả kích hắn, nhưng tâm niệm vừa chuyển, lại gật đầu nói:

- Được, bất kể nói như thế nào anh cũng là bạn học của tôi, tôi chúc anh thành công!

Chu Sấm gật đầu, xoay người, dùng tư thế tự cho rằng rất tiêu sái rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Chu Sấm, Trầm Quân Lăng nhịn không được thở dài một tiếng:

- Thanh xuân thật tốt ah! Hiện tại tôi cũng không tìm được tiểu thiếu niên vì tôi muốn chết muốn sống, tức giận phấn đấu đâu!

Ngưu Tiểu Hoa nghe vậy chợt đỏ mặt.

Đường Vũ Khê mỉm cười nhìn nàng nói:

- Tiểu Hoa, đừng nghe Trầm tỷ nói bậy. Vừa rồi em xử lý rất khá, khi cự tuyệt người còn lưu lại tôn nghiêm cho đối phương. Nam sinh nha, nhiều ít đều cần chút thể diện.

- Đúng vậy, vừa nghe liền biết Đường tỷ từng cự tuyệt không ít người.

Trầm Quân Lăng trêu ghẹo:

- Đường tỷ, lúc chị đến trường không biết có bao nhiêu nam sinh đáng thương bị chị cự tuyệt thương tích đầy mình đi.

- Trầm tỷ chỉ sợ cũng không phải ngọn đèn cạn dầu đâu.

Đường Vũ Khê phản kích một câu, cười nói:

- Bỏ đi, mau nhanh quay về công tác, sớm làm xong việc cùng tiểu Hoa đi dạo phố mua vài bộ quần áo, sau đó về tham dự tiệc tối mà Tùy Qua chuẩn bị.

- Tiệc tối?

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Chị thật sự muốn dùng từ ngữ chính thức như vậy sao. Tôi thừa nhận công phu cùng y thuật của hắn không tệ, nhưng tài nấu ăn chỉ sợ không cao minh, chị dùng từ tiệc tối tôi lo lắng chị dọa hắn đó. Huống hồ kỳ vọng càng cao, thất vọng càng lớn thôi.

- Trầm tỷ, tài nấu nướng của anh ấy không tệ đâu.

Ngưu Tiểu Hoa tựa hồ không nghe được người khác nói bậy về Tùy Qua.

- Hì hì, còn biết bao che khuyết điểm nữa, vậy phải xem đêm nay "ca" của em làm được như thế nào!

Khi Tùy Qua quay về biệt thự, nghe được tiếng âm nhạc truyền ra từ phòng khách. Hắn lặng lẽ đi vào, phát hiện Lý Nghệ Cơ đang luyện tập yoga, nàng mặc bộ quần áo bó sát màu tím, đang bày ra động tác đứng chổng ngược độ khó thật cao, thân thể tạo cảm giác uyển chuyển rất mạnh, nhìn rõ nàng thật có tư bản.

Lúc này thân thể nàng đã đẫm mồ hôi, Tùy Qua ho khan một tiếng, sau đó nói:

- Sao cô không mặc quần áo dày một chút luyện yoga chứ?

Lý Nghệ Cơ vừa nhìn thấy Tùy Qua, chợt cả kinh, sau đó nghĩ thầm:

- Người này nhất định đã bị dáng người của lão nương chấn nhiếp. Hừ, nhìn dáng người của lão nương còn giả vờ đứng đắn, quả nhiên là tên nham hiểm!

*****

- Chủ nhân.

Ngoài miệng Lý Nghệ Cơ vẫn thật cung kính:

- Chủ nhân đã trở lại, có chuyện gì phân phó?

- Cô luyện yoga thật không tệ.

Tùy Qua nhàn nhạt cười, sau đó chuyển giọng:

- Nhưng nếu có thời gian rảnh thì cô nên luyện Thái Cực đi.

- Vì sao?

Lý Nghệ Cơ khó hiểu hỏi.

- Tôi thích xem Thái Cực!

Tùy Qua có chút bá đạo nói.

Lý Nghệ Cơ tức giận đến run lên, nhưng không dám phản bác.

- Đúng rồi, tối nay cần cử hành tiệc tối, cô chuẩn bị thu thập nhà một chút.

Tùy Qua nói.

- Tiệc tối?

Lý Nghệ Cơ vừa nghe liền đau đầu.

Bởi vì nàng xuất thân từ đại gia đình, từ nhỏ chưa từng nếm qua khổ hay làm việc nặng, nhưng từ khi bị Tùy Qua thu làm nữ phó, là bắt đầu ác mộng của nàng, đã bị Tùy Qua cưỡng bức đến trường học nấu nướng, sau đó còn đi tham dự huấn luyện quản lý cửa hàng, nói thẳng ra là muốn nàng trở thành người hầu toàn năng, đặc biệt hầu hạ Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê. Trong khoảng thời gian này, nàng đích thật siêng năng hơn không ít, nhưng trong lòng vẫn còn tính lười biếng, nghe nói cần mở tiệc tối nhất thời cảm thấy đau cả đầu.

Nhưng kế tiếp nghe lời nói của Tùy Qua khiến cho nàng thoải mái hơn không ít:

- Không cần cô làm đồ ăn, cô chỉ cần dọn dẹp phòng ở sạch sẽ là được, sau đó chuẩn bị chén đĩa, tôi sẽ nấu cơm.

- Chủ nhân, anh...anh thật sự muốn đích thân xuống bếp?

Lý Nghệ Cơ tựa hồ không quá tin tưởng, thầm nhủ bình thường ngươi chỉ dựa vào lão nương hầu hạ, hôm nay tự mình xuống bếp, không biết lại giở trò gì đâu.

- Đương nhiên, vì sao cô lại không tin tài nấu ăn của tôi đây?

Tùy Qua nhàn nhạt cười:

- Cô đại khái không biết, lão sư dạy nấu ăn trong trường còn không bằng một phần mười công lực của tôi.

Lý Nghệ Cơ thầm nói ngươi thổi đi, xem tối nay ngươi có thể chỉnh ra thứ gì.

Theo sau nàng chủ động nói:

- Chủ nhân, có cần tôi đi mua tài liệu hay không? Giờ này đã không còn sớm.

- Việc này cô không cần quan tâm.

Tùy Qua phân phó:

- Cô cứ thu dọn phòng ở là được, những việc khác không cần quan tâm. Đúng rồi, giờ này còn sớm, tôi lên lầu nghỉ ngơi một chút.

- Thời gian còn sớm?

Lý Nghệ Cơ nhìn lên đồng hồ trong phòng khách, cảm thấy thời điểm cũng đã muộn.

Chẳng lẽ tiệc tối chỉ là nấu một hai món ăn, gọi nhà hàng mang tới?

Đi lên lầu, Tùy Qua nghĩ nghĩ, lấy ra di động gọi cho An Vũ Đồng:

- Alo, An An phải không? Có muốn cùng anh đi "ngắm sao".... a, cô là Lam tỷ sao, thật ngại quá...

Tùy Qua đồng học xấu hổ, gọi điện cho An Vũ Đồng muốn trêu chọc nàng vài câu, lại không nghĩ tới người nghe là Lam Lan, nhất thời cảm thấy xấu hổ. Nhưng hắn rất nhanh đã trấn định xuống, cười hỏi:

- Lam tỷ, hôm nay cô không đi làm sao?

- Đi làm cái gì chứ, bị bốc lửa thì đúng hơn.

Lam Lan nói:

- Tôi đã từ chức.

- Từ chức...vậy sau này cô dự tính làm việc gì?

Tùy Qua không nhịn được hỏi một câu.

Lam Lan nghe được trong giọng nói của hắn mang theo sự quan tâm, trong lòng có chút ấm áp:

- Không đi làm, chỉ làm trạch nữ. Dù sao đi theo An An hỗn ăn hỗn uống, nghe nói anh bao nuôi nàng, tiền của nàng xài mãi không hết, tôi giúp nàng xài một chút không thành vấn đề đi?

- Đương nhiên là không, phải rồi, tối nay tôi làm tiệc tối, chính thức mời cô tham gia, đến không?

- Tiệc tối? Chủ đề gì đây?

Lam Lan tựa hồ có chút do dự.

Giữa nàng cùng Tùy Qua tuy đã tiêu trừ hiểu lầm ngày trước, nhưng vẫn không tìm lại được cảm giác như xưa, điều này làm cho Lam Lan luôn cảm thấy quan hệ giữa mình cùng Tùy Qua gượng gạo. Tiệc tối hôm nay Lam Lan cảm thấy mình không nên cự tuyệt Tùy Qua, nhưng lại cảm nhận không phải ước hội riêng tư, cho nên lại thấy không quá thích hợp.

- Tôi tự mình xuống bếp!

Tùy Qua bỏ thêm một câu.

Lời này quả nhiên có uy lực, Lam Lan đáp ứng. Người đàn ông mình ngưỡng mộ xuống bếp, nếu nói không động tâm mới là lạ.

- Gọi cả Vũ Đồng.

Tùy Qua nhắc nhở Lam Lan.

- Đã biết. Nhưng anh không tự mình nói với nàng một chút sao?

Lam Lan hỏi:

- Nàng mới tắm rửa xong, đã ra rồi.

Điện thoại chuyển qua tay An Vũ Đồng.

Nghe nói Tùy Qua có tiệc tối, còn do hắn tự mình xuống bếp, An Vũ Đồng không nghĩ nhiều liền đáp ứng. Đối với sự cẩn thận của Lam Lan, An Vũ Đồng tùy tiện đã quen, không hề nghĩ ngợi lung tung như nàng.

Cúp điện thoại, Tùy Qua bắt đầu suy nghĩ chuẩn bị bữa ăn tối nay.

Gọi là tiệc tối nhưng cũng chỉ là bữa ăn gia đình. Ngưu Tiểu Hoa là em gái Tùy Qua, Đường Vũ Khê, An Vũ Đồng là nữ nhân của hắn. Mà Trầm Quân Lăng theo hắn xem ra sớm hay muộn cũng là vật trong tay hắn. Về phần Lam đại chủ trì, từng làm cho hắn phát sinh vô hạn mơ màng, hiện giờ hai người đã giải trừ hiểu lầm, hắn cảm thấy nên nhân cơ hội này khiến quan hệ giữa đôi bên hài hòa hơn một chút.

Đối với việc này Tùy Qua đã sớm có tính toán, lấy ra vài mầm móng rau dưa đi vào trong Hồng Mông Thạch.

- Lão đại, ngươi muốn làm gì?

Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua gieo trồng rau dưa bình thường vào trong linh điền, tò mò hỏi.

- Trồng rau! Nhìn không thấy sao?

Tùy Qua liếc mắt nói.

- Trồng rau?

Tiểu Ngân Trùng đáp:

- Lão đại ngươi còn biết trồng rau sao? Dùng linh điền đi trồng rau, lão đại ngươi thật sự có vấn...

- Bị con lừa đá sao?

Tùy Qua tiếp lời hắn.

- Ta không nói như vậy.

Tiểu Ngân Trùng cười hắc hắc:

- Nhưng mà lão đại, ngươi dùng linh điền linh vũ gieo trồng rau dưa bình thường, đầu óc ngươi không phải có vấn đề sao? Dù trồng trong linh điền, cũng chỉ là rau dưa, ăn vào đâu thể bạch nhật phi thăng.

- Vô nghĩa, ta đương nhiên biết.

Tùy Qua ngâm nga:

- Nhưng ngươi không hiểu thì đừng nhiều lời. Phải rồi, tối nay có tiệc tối, nếu ngươi còn cản trở ta, không cho phép ngươi tham gia.

- Tiệc tối?

Tiểu Ngân Trùng chép chép miệng, vẻ mặt hướng tới.

- Phải, nếu ngươi muốn tham gia, tốt nhất đừng lãng phí thời gian.

- Lão đại, ta giúp ngươi!

Tùy Qua đứng trên ban công nhìn ra mặt sông xa xa, nhìn thấy tà dương biến mất cuối chân trời, dư huy tràn ngập mỹ lệ.

Trong thế tục giới cũng có cảnh đẹp của thế tục giới.

Dù không bằng tiên sơn phúc địa trong tu hành giới, nhưng lại không có giết chóc cùng khí tức nguy cơ vĩnh viễn như trong tu hành giới.

Mặt khác trọng yếu hơn chính là trong thế tục giới còn có người mà hắn quan tâm cùng người quan tâm hắn.

Thanh âm dừng xe vang lên ngoài sân.

Tùy Qua xoay người nhìn thấy Lý Nghệ Cơ đang vội vàng ra mở cửa.

Đi tới đầu tiên chính là An Vũ Đồng cùng Lam Lan.

Bởi vì An Vũ Đồng cảm thấy được tiệc tối hôm nay cử hành trong "địa bàn" của Đường Vũ Khê, nếu nàng đến trễ chẳng phải ra vẻ cố ý làm Đường Vũ Khê khó chịu nổi, làm Tùy Qua cảm thấy mất hứng hay sao.

Nhưng An Vũ Đồng không khỏi suy nghĩ nhiều, kỳ thật Đường Vũ Khê đã sớm ngầm đồng ý sự tồn tại của nàng, bởi vì Tùy Qua cũng đã sớm thẳng thắn với Đường Vũ Khê.

Wase!

Khi Tùy Qua nhìn thấy An Vũ Đồng cùng Lam Lan xuất hiện, nhịn không được tán thưởng một câu.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)