← Ch.0767 | Ch.0769 → |
Kinh Nguyên Phượng nói:
- Đúng như thế, trong thiên ma, còn có ma vật hoàn toàn không giống người, nhưng trong loại ma vật này có tồn tại vô cùng cường hãn, nghe nói còn kinh khủng hơn hoang thú viễn cổ.
- Ồ... Nói xa chủ đề rồi.
Tùy Qua thu hồi lo lắng trong lòng:
- Ma nhân giống như cá chuối tinh này rút cuộc có lai lịch gì, Kinh Nguyên Phượng, trước kia ngươi từng gặp qua chưa?
Kinh Nguyên Phượng lắc đầu, sau đó nói với Tùy Qua:
- Chủ nhân, ngươi đã nói Như Mộng Thủy cốc là không gian dị vực, như vậy xuất hiện ma vật cũng là chuyện rất bình thường. Cái gọi là không gian dị vực, thật ra chính là tu sĩ viễn cổ loài người các ngươi, dùng đại thần thông mở ra không gian khác, xuyên suốt đến những thế giới kì dị khác. Những không gian dị vực này thường là nơi những đại năng tu sĩ dùng để săn thú và rèn luyện, cũng là chiến trường săn bắn, rèn luyện cho các hậu bối. Nhưng, lực lượng của tu sĩ loài người càng ngày càng kém, những nơi từng chỉ xem là là nơi săn bắn lại trở thành hung địa.
- Đúng vậy, ngươi nói không sai.
Tùy Qua thở dài nói:
- Đối với vị tiền bối ban đầu mở ra nơi này mà nói, bất luận là trong Như Mộng Thủy cốc có bao nhiêu ma vật, đều chỉ là sinh vật do hắn nuôi mà thôi. Sinh tử của bọn chúng chỉ trong một ý niệm. Nhưng đám hậu bối kém cỏi, ngay cả đám "súc sinh" này cũng đánh không lại.
- Chủ nhân... Ta không có ý châm chọc ngươi.
Kinh Nguyên Phượng vội vàng nói:
- Chủ nhân là kỳ tài, là người trước nay chưa từng có!
- Không cần vuốt đuôi ta.
Tùy Qua nói:
- Vuốt đuôi thì tốt đẹp, thực tế thì tàn nhẫn. Hôm nay ta bị những súc sinh này vây khốn là sự thật, xem ra chỗ này không chỉ có tâm ma, còn có những ma nhân, muốn xông ra ngoài có lẽ không dễ dàng. Nhưng trong nguy hiểm vẫn có cơ hội tồn tại. Để ta tra hỏi ma nhân này, xem thế lực của bọn chúng như thế nào, sau đó mới tính tiếp.
- Ngươi tên gì, lai lịch thế nào?
Tùy Qua bắt đầu thẩm vấn hồn phách tên ma nhân bị Hồng Mông tử khí trói chặt. Còn may thứ này cũng có hồn phách, cho nên Tùy Qua có thể tiến hành thẩm vấn nó. Chẳng qua, ma nhân này phát ra thanh âm "y y nha nha", hình như không hiểu Tùy Qua nói, căn bản không cách nào trao đổi với hắn.
- Lão Đại, hình như hắn không hiểu lời ngươi nói?
Tiểu Ngân Trùng đứng bên cạnh nói với Tùy Qua:
- Vậy cũng không có cách nào, chẳng lẽ còn phải đi tìm người phiên dịch cho hắn hay sao?
- Không cần phức tạp như vậy.
Tùy Qua bình thản nói, dưới thao túng ý niệm của hắn, một đạo thiên kiếp thần lôi tiến đến, sau đó trực tiếp đánh lên hồn phách ma nhân, nhưng uy lực thiên kiếp bị Tùy Qua khống chế, giảm bớt trên diện rộng, vì vậy không hoàn toàn kích tán hồn phách.
- Đừng giết ta!
Hồn phách ma nhân đột nhiên há miệng xin tha.
Tùy Qua nói với Tiểu Ngân Trùng:
- Nhìn xem, thiên kiếp thần lôi chính là người phiên dịch tốt nhất. Kỳ thật, nếu tên này vẫn không thành thật, ta định sẽ sử dụng Sưu hồn thuật với hắn, vốn ta cảm thấy Sưu hồn thuật ác độc, chẳng đáng dùng, nhưng đối với loại ma vật giảo hoạt, đương nhiên là không cần nói đến. Được rồi, tên ma vật này, cho ta biết lai lịch của ngươi. Về phần tên họ, ta không cần biết.
Đích xác, dù sao ma nhân này nhất định sẽ hồn phi phách tán, vì vậy Tùy Qua không cần biết tên của nó. Nếu như nó không muốn chịu nhiều khổ sở, cũng chỉ có thể thành thật trả lời vấn đề của Tùy Qua. Nếu Cốc Ngạn Tuyết nói ma nhân vô cùng gian xảo, như vậy nó nên biết lựa chọn như thế nào.
Quả nhiên, ma vật kia lên tiếng nói:
- Tu sĩ nhân loại, ta chính là ma nhân trong miệng các ngươi, ta vốn là cường nhân ma giới, bị khe hẹp không gian cuốn vào Như Mộng Thủy cốc này, đã mấy trăm năm. Hiện giờ, ta cùng một ma nhân bị ngươi bắt, đều làm việc cho "Thiên Thủy Ma Hoàng". Vốn, Thiên Thủy Ma Hoàng cũng không muốn khai chiến với các ngươi, chỉ cần song phương bình yên vô sự là đủ. Nhưng, tu sĩ nhân loại các ngươi lại tiến vào Nhược Thủy Cung, hơn nữa còn mở cấm chế trong đó, thả ra một đám tâm ma cực kì lợi hại, cho nên Thiên Thủy Ma Hoàng mới tức giận! Vì vậy mới giết các ngươi cho hả giận.
- Hả giận?
Tùy Qua khinh thường hừ một tiếng:
- Ai giết ai còn chưa biết. Nhưng nghe khẩu khí của các ngươi, hình như là tử địch với tâm ma trong Nhược Thủy Cung? Vì sao?
- Đám tâm ma trong Nhược Thủy Cung vẫn cố gắng chiếm cứ thân thể của chúng ta, đương nhiên là địch thủ với chúng ta rồi!
Tùy Qua xoay người nhìn Kinh Nguyên Phượng:
- Thật sao? Tâm ma các ngươi còn có thể chiếm cứ thân thể ma nhân?
Kinh Nguyên Phượng cười hắc hắc nói:
- Chủ nhân, thân thể của tu sĩ nhân loại là tuyển chọn tốt nhất đối với chúng ta, tâm ma nhất tộc chúng ta luôn cảm thấy thân thể của tu sĩ nhân loại là hoàn mỹ nhất, cũng là thân thể tu thành tiên dễ dàng nhất. Nhưng nếu không có thân thể tu sĩ nhân loại, chúng ta cũng có thể tuyển chọn thân thể của tu sĩ khác. Thân thể của ma nhân, đương nhiên cũng là một loại tuyển chọn. Bởi vì trong lòng tu sĩ ma nhân cũng có dục vọng và rất nhiều tham vọng, cho nên sẽ bị tâm ma chúng ta áp chế.
- Như vậy, tâm ma nhất tộc các ngươi, có chiếm cứ thân thể yêu tu không?
Tùy Qua không nhịn được hỏi một câu.
- Có lẽ là không.
Kinh Nguyên Phượng giải thích:
- Nghe nói yêu tu là thứ khó bị tâm ma chiếm cứ nhất, cho nên bình thường cũng sẽ không chọn yêu tu làm mục tiêu cướp đoạt, bởi vì như vậy đồng đẳng với tự sát.
- Như vậy xem ra, đối thủ chủ yếu của những ma nhân này là những tâm ma trong Nhược Thủy Cung. Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất thả tâm ma trong Nhược Thủy Cung ra, vì vậy dẫn tới những ma nhân dưới nước phản kích. Chúng ta chỉ là bị liên lụy mà thôi.
Cái cứ vào lời nói của ma nhân này, Tùy Qua tiến hành phân tích, đã cho ra đáp án không sai biệt lắm.
Nhưng Tùy Qua vốn là người cẩn thận, cho nên hắn lại câu hồn phách của một ma nhân khác, sau đó lại thẩm vấn một phen. Đáp án của hai ma nhân đại khái cũng không sai biệt lắm, cho nên Tùy Qua càng thêm khẳng định dự đoán lúc trước.
Xem ra trong Như Mộng Thủy cốc, quả nhiên có hai loại ma vật: một loại là ma nhân; một loại là tâm ma.
Mà tâm ma lại chiếm cứ thượng phong, cũng không biết tâm ma trong Nhược Thủy Cung lợi hại mức nào, có thể khiến những ma nhân nể nang như thế, vội vàng bao vây, muốn tiến vào Nhược Thủy Cung. Còn Tùy Qua và đám người Tây Môn Huyền Tỗn chỉ là mục tiêu thứ yếu mà thôi, nhưng nghe ngữ khí của ma nhân kia, đám người Tây Môn Huyền Tỗn cũng là đối tượng tất sát của ma nhân, bởi vì bọn người Tây Môn Huyền Tỗn là tu sĩ loài người, vẫn có thể bị tâm ma cướp đoạt, biến thành trợ lực của tâm ma.
Chẳng qua, trước mắt những ma nhân này cũng ngần ngại, bọn chúng đồng dạng không có địa đồ, vì vậy không biết rõ trận pháp và cấm chế trên đảo, ma nhân xông lên đảo, đồng dạng cũng bị trận pháp đưa đến các nơi khác nhau trên đảo.
*****
Hai ma nhân này, vừa vặn bị trận pháp lực đưa đến dưới chân ngọn núi chỗ Tùy Qua, cho nên lập tức gặp bi kịch.
Bây giờ Tùy Qua cơ bản đã biết rõ tình huống, nhưng tình huống này hiển nhiên cũng không vui vẻ gì, bởi vì bất luận là tâm ma hay là ma nhân, cũng xem tu sĩ loài người bọn họ là địch nhân, mà trên đảo nhỏ này, ngay cả Nam Cung Thái Nhất cũng không ứng phó được tâm ma, còn cả vị "Thiên Thủy Ma Hoàng" mà ma nhân kia nhắc đến, hiển nhiên cũng không phải loại lương thiện.
Bây giờ đám người Tùy Qua tựa hồ đã rơi vào giữa tử cục.
- Lão Đại, bây giờ ngươi tính toán làm sao?
Ngay cả Tiểu Ngân Trùng tựa hồ cũng bắt đầu lo lắng.
- Đúng vậy chủ nhân, tình huống bây giờ không lạc quan.
Ảnh Phong cũng tỏ vẻ lo lắng.
- Không cần lo lắng. Nếu bây giờ ta an toàn, vậy thì dứt khoát không làm gì cả.
Tùy Qua cười nhạt, sau đó nói với Tiểu Ngân Trùng:
- Tiểu Ngân Trùng, ta để lại thân thể ma nhân này, ngươi đừng lén lút nuốt chửng.
- Hắc... Lão Đại ngươi yên tâm, ta sợ bị ngộ độc thức ăn lắm.
Tiểu Ngân Trùng cười cười, xem ra kể từ khi có hình người, khẩu vị thưởng thức đồ ăn của Tiểu Ngân Trùng cũng được nâng cao, ít nhất hắn không cảm thấy hứng thú với đám ma vật này.
- Chủ nhân, ngươi định tiếp tục lưu lại nơi này?
Ảnh Phong không hiểu hỏi.
- Ừ.
Tùy Qua nói:
- Nhìn trên địa đồ, khắp nơi trên đảo nhỏ này đều có trận pháp, cấm chế, nếu không cẩn thận...
Ầm!
Tùy Qua còn chưa nói xong, liền nghe thấy ngọn núi phụ cận truyền tới một tiếng vang lớn.
- Con mẹ nó, ta định nói có thể kích phát cấm chế, dẫn đến công kích của ma đầu, không ngờ có người kích phát rồi!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, hắn vốn tính toán làm một gốc "cây", trốn ở nơi này, không ngờ đã có người dẫn chiến hỏa đến chỗ này rồi.
- Huyền Tỗn, ta dụ ma vật đi, ngươi chạy trốn đi! Nhớ chăm sóc Vân nhi!
Thanh âm này dĩ nhiên là Tần Uyển Nghi.
Nữ nhân này, xem ra không hổ là nữ trung hào kiệt.
- Uyển Nghi, nếu phải chết thì chết chung!
Tây Môn Huyền Tỗn lớn tiếng nói:
- Người ta nói người tu hành phải đoạn tuyệt tình cảm, Uyển Nghi, ta chính là không cách nào dứt bỏ nàng và Vân nhi...
- Đi mau! Ma vật càng ngày càng nhiều rồi!
Tần Uyển Nghi hét lớn, xem ra tình thế càng ngày càng cấp bách.
Thần niệm của Tùy Qua thông qua cây cối xung quanh, nhìn thấy Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi bị một đám ma nhân vây đánh.
So với Tùy Qua, vận khí của đôi vợ chồng này hiển nhiên không tốt, hai người bị một đoàn ma nhân vây quanh, có khoảng hơn một trăm ma nhân, phần lớn đều là tu vi Kết Đan kỳ, hơn nữa còn có hai ma nhân đã là tu vi Nguyên Anh kỳ. Nếu như không phải vợ chồng Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi liên tâm, phối hợp với nhau chặt chẽ, chỉ sợ sớm đã bị giết rồi.
Nhưng cho dù như thế, tình huống của Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi cũng không khả quan. Trên người hai người đều bị thương. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tựa hồ rất khó bị thương, nhưng lúc này trên người hai người đã tràn đầy máu tươi, cũng có thể thấy được chiến đấu tàn khốc như thế nào.
Ngoài ra, sở dĩ hai người có thể duy trì đến bây giờ, cũng bởi vì trên người Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi có một đôi pháp bảo, nhìn hình thể, Tây Môn Huyền Tỗn có cổ thuẫn màu vàng; còn trong tay Tần Uyển Nghi, là một thanh trường thương màu bạc. Lực phòng ngự của cổ thuẫn cực mạnh, giống như vách tường bằng sắt, chống đỡ công kích giống như thủy triều của các ma đầu. Còn ngân thương trong tay Tần Uyển Nghi, cực kì sắc bén, điểm điểm ngân quang phát sáng, nhìn vô cùng rực rỡ.
Hiện giờ nhãn lực của Tùy Qua cũng không tệ, thoáng cái đã nhìn ra hai món pháp bảo này cùng thuộc một chủ nhân, sau khi bị Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi đoạt được, hai người chia ra mỗi người cầm một, mặc dù sử dụng một pháp bảo đơn độc sẽ có nhược điểm, nhưng hai người cùng nhau phối hợp, lấy mạnh bù yếu, hoàn toàn phát huy được uy lực.
Huống chi, hiện giờ một thương một thuẫn này đều là cấp bậc bán linh khí, vì vậy uy lực hết sức kinh người.
Nhưng, mặc dù uy lực kinh người, nhưng tiêu hao cũng vô cùng to lớn, dưới vây đánh của những ma đầu này, nguyên khí của hai người kịch liệt trôi mất, hơn nữa bị hai ma nhân Nguyên Anh kỳ cuốn lấy, cho dù đập đan dược bổ sung cũng không kịp, cho nên mới bị chấn thành cả người chảy đầy máu tươi.
- Được rồi, nể mặt Tây Môn Vân Hỏa, cũng không thể để cha mẹ của hắn bỏ mạng.
Mặc dù Tùy Qua không muốn lộ diện, nhưng dưới tình huống trước mắt này, cũng chỉ có thể động thân, thúc dục Phong Lôi cánh, thoáng cái đã xuất hiện sau lưng đám ma đầu, sau đó đánh ra một quyền ảnh xung quanh những ma đầu này, nhất thời giữa không trung xuất hiện vô số hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng.
Hiện giờ có Hồng Mông Thụ, tốc độ hấp thu nguyên khí của Tùy Qua từ trong Hồng Mông thạch cũng nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt đã đánh ra mấy trăm hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, hơn nữa trên mỗi hư ảnh áo giáp, đều có năm đoàn quang đoàn, giống như được khảm năm viên bảo thạch, trên thực tế đại diện cho năm viên kim đan trên người Tùy Qua, cho nên một khi những hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng nổ tung, uy lực cũng gia tăng gấp bội!
Rrong nháy mắt Tùy Qua xuất hiện, Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi cũng phát hiện, trong mắt hai người thoáng hiện ra vẻ cảm kích, nhưng nhanh chóng bị lo lắng thay thế. Bởi vì hai ma nhân Nguyên Anh kỳ hiển nhiên cũng phát hiện ra tồn tại của Tùy Qua, xông về phía hắn.
- Phát!
Nhìn hai ma nhân Nguyên Anh kỳ tiến tới gần, trong miệng Tùy Qua lạnh lùng phun ra một phát chữ.
Mấy trăm hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng nổ tung, uy lực giống như trong nháy mắt dẫn bạo mấy chục viên kim đan.
Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng đừng mơ tưởng toàn thân trở lui, lại càng không muốn nói đến những ma nhân chỉ có tu vi Kết Đan kỳ.
Trong khoảnh khắc, phần lớn ma nhân đều bị nổ tung thành bụi phấn, chỉ có rất ít ma nhân nhanh chân còn giữ được mạng, nhưng trên người cũng bị tàn phá không ít.
Hai ma nhân Nguyên Anh kỳ tựa hồ cũng bị thương nhẹ, chỉ có thể tạm lánh phong mang.
Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi vốn dĩ chắc chắn sẽ chết, không ngờ những hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng xung quanh hai người không phát sinh nổ tung, ngược lại còn chống đỡ lực trùng kích của những hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng khác.
Sau đó Tùy Qua thu lại mấy hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, nói với Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi.
- Đi.
Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi không có một chút hoài nghi, theo Tùy Qua chạy trốn.
Hai ma nhân tu vi Nguyên Anh kỳ thấy đám người Tùy Qua chạy trốn, lập tức đuổi theo, nhưng rất nhanh đụng phải một số cấm chế, đã trở thành đối tượng công kích của những sát trận này, chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn Tùy Qua cùng Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi biến mất.
Tùy Qua không bỏ chạy rất xa, lựa chọn một ngọn núi không có ma nhân gần đó hạ xuống.
← Ch. 0767 | Ch. 0769 → |