Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0077

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0077: Mãnh long quá giang
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mà căn bệnh phong thấp, đau nhức lại là chứng bệnh thường gặp, cho nên lượng tiêu thụ của đế ngọc cao không cần nghĩ cũng biết. Ngoài ra, với hiệu quả trị liệu của đế ngọc cao mà nói, ba mươi lăm đồng cũng không cao. Phải biết rằng, đi bệnh viện đeo cái bảng tên, rút ít máu, chụp phim, ít nhất đã mất trăm đồng, chưa nói đến tiền thuốc.

Tóm lại, trong nửa tháng, lượng tiêu thụ của đế ngọc cao ở Đông Giang đã đạt đến trình độ kinh người. Hãng dược Watson luôn trong tình trạng cháy hàng.

Mắt kiếng mặc dù không phải người được đào tạo quản lý hệ chính quy, nhưng là người có kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm phong phú, sau khi chiếm cứ thị trường Đông Giang, hắn bắt đầu chú ý đến những thị trường rộng lớn hơn, tính toán lấy Đông Giang làm khởi điểm, mở rộng ra các thành thị khác của tỉnh Minh Hải.

Đêm khuya.

Tùy Qua bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Hắn vội vàng rón rén cầm điện thoại đi ra ngoài ban công, sau đó mới nói:

- Alo...

- Huynh đệ, tôi lập tức phải chạy trốn!

Sơn Hùng vội vàng nói:

- Mẹ tôi nhờ cậu và mắt kiếng chăm sóc một thời gian, bà ấy tương đối tin tưởng hai người.

- Đợi một chút

Tùy Qua nghi ngờ nói:

- Hùng ca, tại sao anh phải chạy trốn? Lẽ nào anh bị cuốn vào đại án nào rồi?

- Tôi sắp được tẩy trắng rồi, còn có thể cuốn vào đại án gì chứ.

Sơn Hùng nói:

- Là tên Đổng Cửu khốn kiếp kia. Tôi nghe người ta nói, hắn tới Tây Giang mời sư huynh Tăng Thiết Âu của hắn tới, muốn thay hắn lấy lại danh dự, tôi phải phòng ngừa.

- Tăng Thiết Âu là ai, để cho Hùng ca khẩn trương như vậy?

Tùy Qua hỏi, giọng nói vẫn rất bình tĩnh.

- Tăng Thiết Âu cũng là tục gia đệ tử của Thiếu Lâm tự, nhưng lợi hại hơn Đổng Cửu.

Sơn Hùng nói:

- Tăng Thiết Âu còn có một thân phận, hắn là huấn luyện viên tổng đội vũ cảnh thành phố Tây Giang!

- Huấn luyện viên bộ đội vũ cảnh?

Tùy Qua rốt cục cũng chấn động.

Trong thể chế quốc gia, có không ít người thuộc dạng ăn rồi chờ chết, ăn không ngồi rồi, nhưng nhân vật trong quân đội, nhất là huấn luyện viên võ thuật, thường đều là nhân vật rất lợi hại.

Sơn Hùng nói:

- Tóm lại, tôi đề phòng vẫn hơn. Tăng Thiết Âu và Đổng Cửu không tìm được tôi, chắc chắn sẽ không làm được gì.

Tùy Qua suy nghĩ một lát, nói:

- Nếu như anh cố ý trốn tránh, đến lúc đó Đổng Cửu nhất định sẽ trắng trợn làm xấu thanh danh của anh!

- Cái này tôi cũng biết.

Sơn Hùng ca thán:

- Nhưng tài nghệ không bằng người, tôi có cach gì. Nghe nói quyền pháp của Tăng Thiết Âu từ ngoài vào trong, đã luyện thành chân khí, trở thành nội gia Quyền Sư rồi. Huynh đệ, cậu cũng là người tập võ, nên biết khác biệt nó lớn thế nào đấy.

Tùy Qua đương nhiên biết thực lực sai biệt giữa Tôi Thể kỳ và Luyện Khí kỳ:

- Nhưng, nếu Tăng Thiết Âu đã là huấn luyện viên bộ đội vũ cảnh, hắn không thể nhúng tay vào tranh chấp giữa anh và Đổng Cửu, làm như vậy không khỏi có chút quá phận.

Sơn Hùng nói:

- Tùy huynh đệ, cậu không phải người lăn lộn trong giang hồ, cho nên không biết mê hoặc ở đây. Lần này Tăng Thiết Âu tới thành phố Đông Giang tìm tôi gây chuyện, không chỉ lấy lại danh dự cho Đổng Cửu, mà còn để dương oai, lập uy cho đám tục gia đệ tử Thiếu Lâm bọn hắn, để những người khác trong giang hồ, cũng biết người của Thiếu Lâm tự bọn họ không dễ chọc! Cho nên, lần này Tăng Thiết Âu nhất định sẽ lấy thân phận đệ tử Thiếu Lâm tự xuất thủ, chứ không phải lấy thân phận huấn luyện viên bộ đội vũ cảnh. Vì vậy, mọi hành động của hắn đều không có quan hệ đến quân đội, quân đội cũng sẽ không can thiệp vào hành động của hắn.

- Thì ra là vậy.

Tùy Qua hiểu, đây là Tăng Thiết Âu chủ trương quấy phá, hắn chỉ muốn dùng phương thức này nhân sĩ lăn lộn trên giang hồ hiểu được một đạo lý: Các người không chọc nổi vào người của Thiếu Lâm tự.

- Huynh đệ, vì vậy tôi phải thu dọn đồ đạc bỏ trốn.

Sơn Hùng nói.

- Anh không cần chạy trốn.

Tùy Qua trầm giọng nói:

- Nếu Tăng Thiết Âu quả thật muốn tới đây, tôi sẽ đi gặp hắn!

Hiện giờ, hãng dược Watson và Sơn Hùng đã trói lại với nhau. Đám người Tùy Qua vừa mới tiếp nhận hãng dược Watson, nếu như lúc này lại gặp phải ngăn trở lùi bước... , sau này hãng dược Watson sẽ nửa bước khó đi. Hơn nữa, uy danh của Sơn Hùng ở thành phố Đông Giang cũng sẽ hạ thấp rất nhiều. Tùy Qua không phải một người hiếu chiến, nếu như không phải liên quan đến các phương diện lợi ích, hắn chắc chắn sẽ không tham dự vào loại tranh đấu vô vị này.

Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua bò lên giường, nhưng không ngủ được nữa.

Tây Giang và Đông Giang cách nhau không xa, tựa hồ có thể nói là cách một con sông.

Nếu Tăng Thiết Âu dám đến Đông Giang tìm Sơn Hùng gây chuyện, đương nhiên là có mười phần nắm chắc.

Nếu Tùy Qua đáp ứng thay Sơn Hùng ra mặt ứng chiến, đương nhiên phải chuẩn bị kỹ càng.

Căn cứ vào đầu mối Sơn Hùng cung cấp, tu vi của Tăng Thiết Âu đã đạt đến Luyện Khí kỳ. Nếu như là Luyện Khí sơ kỳ, vậy chính là cùng cấp bậc với Tùy Qua, Tùy Qua tự tin có thể dễ dàng chiến thắng. Nếu như đối phương là Luyện Khí trung kỳ... , Tùy Qua phải cẩn thận ứng phó; còn nếu tu vi của đối phương đạt đến Luyện Khí hậu kỳ... , vậy Tùy Qua phải vạn phần cẩn thận.

Nhưng, Tùy Qua biết rất rõ, kỳ kinh bát mạch không phải dễ dàng bị đả thông như vậy, tu vi muốn đạt tới Luyện Khí hậu kỳ cũng không phải dễ dàng. Kỳ kinh bát mạch, là bao gồm tám đường kinh mạch bên trong nhâm mạch, đốc mạch. Trước kia Tùy Qua từng đọc qua rất nhiều tiểu thuyết võ hiệp, có câu nói, đả thông "hai mạch nhâm đốc" lập tức được xem là cao thủ.

Nhưng cao thủ cũng không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành, kỳ kinh bát mạch cũng không phải dễ dàng đả thông như vậy.

Cho dù là Tùy Qua, ngày ngày ăn linh thảo, trước mắt cũng chỉ dừng bước tại cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ. Cho nên, hắn đoán chừng Tăng Thiết Âu cho dù thiên phú hơn người, nhiều lắm cũng chỉ là luyện khí trung kỳ mà thôi. Nếu tu vi của Tăng Thiết Âu cũng đạt đến Luyện Khí hậu kỳ... , cũng sẽ không sống ở Tây Giang làm huấn luyện viên.

Cái này gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Sau khi đoán ra tu vi cảnh giới của Tăng Thiết Âu, Tùy Qua tĩnh tâm lại, bắt đầu mượn Tam Nguyên Kinh Dịch thảo điều tức, ân cần săn sóc chân khí trong kinh mạch. Như vậy, ngày mai khi đối chiến Tăng Thiết Âu, trạng thái tinh thần và thân thể của Tùy Qua, đều sẽ nằm trong trạng thái tốt nhất.

Vào buổi sáng, Tùy Qua nhận được điện thoại của Sơn Hùng, Tăng Thiết Âu và Đổng Cửu đã qua sông rồi.

Sơn Hùng để "mắt kiếng" theo quy củ giang hồ đi nghênh đón Tăng Thiết Âu, hắn tự mình lái xe đến trường học đón Tùy Qua.

Tùy Qua ngồi lên xe của Sơn Hùng, phát hiện bên trong xe đã đặt một cái cuốc, chính là cái cuốc hắn đã sử dụng khi đánh bại Giang Thiết Hùng.

- Hùng ca, giang hồ tỷ đấu, còn có thể mang theo binh khí sao?

Tùy Qua nghi ngờ hỏi.

Sơn Hùng cười nói:

- Dĩ nhiên! Đây là giang hồ tỷ thí, cũng không phải là tranh tài quyền anh, không có nhiều quy củ như vậy, cũng không giới hạn binh khí, ngoại trừ hỏa khí. Cậu nghĩ xem, trên giang hồ có người am hiểu nắm đấm, tỷ như tôi; có người am hiểu dùng đao, tỷ như dao găm; nếu cậu kêu dao găm dùng tay không đánh với tôi, vậy hắn khẳng định sẽ thua cuộc.

*****

- Đúng, như vậy là công bằng.

Tùy Qua nói:

- Nếu không giới hạn binh khí, vậy hạn chế ám khí sao?

Sơn Hùng nói:

- Ám khí, cũng không hạn chế, nhưng trước khi tỷ thí, cũng sẽ nhắc nhở đối phương một tiếng. Dù sao, xã hội bây giờ tỷ thí giang hồ không phải quyết đấu sinh tử. Một khi đánh chết người, cũng khó tránh khỏi liên quan.

- Nếu không hạn chế binh khí, vậy anh quay xe lại trường học đi, tôi đi lấy một cái cuốc tốt hơn.

Tùy Qua nói.

Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua đã lấy chiếc Cuốc chấn linh ra ngoài, đặt trên xe.

- Huynh đệ, cậu không dùng cái cuốc chế tạo từ sắt tinh, lại dùng cái cuốc đá này làm gì?

Sơn Hùng không hiểu nói.

- Cuốc đá? Đây là tôi dùng ngọc thạch chế tạo.

Tùy Qua nói:

- Uy lực có gấp nhiều lần cái cuốc bằng sắt tinh kia!

Cuốc chấn linh, danh như ý nghĩa, có thể phóng thích nguyên khí, linh khí trong cỏ cây đánh ra, đồng dạng cũng có thể tấn công hộ thể chân khí của người tu hành. Đây chỉ là phòng ngừa vạn nhất, nếu như tu vi Tăng Thiết Âu thật sự đã đạt đến Luyện Khí hậu kỳ... , Tùy Qua cũng chỉ có thể dựa vào Cuốc chấn linh, mới có thể cùng đối phương phân cao thấp.

- Ngọc thạch? Huynh đệ dùng ngọc thạch chế tạo cái cuốc này, thật là rộng rãi.

Sơn Hùng cười nói, hoàn toàn không lý giải được dụng ý của Tùy Qua.

Xe chạy được 40 phút, rốt cục đã tới mục tiêu, bờ sông thanh giang.

Lúc này, thủy triều mới lên, trên sông hơi nước bay lên cuồn cuộn.

Trên bến tàu bên bờ sông, có một chiếc du thuyền màu trắng xa hoa.

Nơi này chính là địa điểm tỷ thí mà Mắt Kiếng và Đổng Cửu lập thành.

Bên cạnh lối lên thuyền, đám người Mắt Kiếng và Dao Găm đã chờ chực sẵn từ lúc nào.

Tùy Qua mạnh dạn bước lên du thuyền.

Đám người Sơn Hùng theo sát phía sau.

Sau khi lên thuyền, du thuyền chậm rãi chạy tới lòng sân.

Không gian trên du thuyền rất rộng mở, boong tàu trên cao càng như vậy, lớn bằng một sân bóng rổ nhỏ. Dùng để làm lôi đài, đương nhiên dư dả. Dọc theo boong tàu, có một loạt hán tử cường tráng, đồng loạt mặc đồ tây đen, vẫn không nhúc nhích. Những người này một phần là người Cuồng Hùng bang, một phần là người của Đổng Cửu và Tăng Thiết Âu mang đến.

Tùy Qua sải bước về hướng mũi thuyền.

Chỉ thấy trên boong tàu để năm chiếc ghế dựa, hai chiếc bên trái đang để trống, ngồi chính giữa là một vị lão giả, hơn sáu mươi tuổi, hai mắt như điện, bất động như núi, vừa nhìn đã biết là nhân vật số một. Lúc trước Tùy Qua từng nghe mắt kiếng nói, vị lão giả này là kiêu hùng thế hệ trước của tỉnh Minh Hải, người ta gọi là Triệu tam gia, tinh thông Hình Ý Quyền, là nhân chứng Đổng Cửu và Tăng Thiết Âu mời đến.

Hai chiếc ghế bên phải, đương nhiên có một ghế là của Đổng Cửu. Chỗ còn lại là một người lưng hùm vai gấu, mặc một bộ quần áo luyện võ màu đen. Tăng Thiết Âu không mặc quân phục, mà là quần áo luyện công, đã tỏ rõ lập trường, trận tỷ thí này chẳng qua là giang hồ tỷ đấu, hiện tại hắn đang đại diện cho Thiếu Lâm tục gia đệ tử, chứ không phải là huấn luyện viên quân đội.

Nhìn thấy Tùy Qua cùng Sơn Hùng bước tới, Triệu Tam gia, Đổng Cửu và Tăng Thiết Âu theo lễ tiết đứng dậy đón chào.

Chẳng qua là, khi thấy Tùy Qua đi phía trước Sơn Hùng, ba người cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Không ai ngờ, Sơn Hùng lại mời một tiểu tử có dáng vẻ như học sinh thay mặt hắn xuất chiến.

Đổng Cửu còn tưởng rằng Sơn Hùng kinh sợ, cố ý tìm người chết thế, cười khẩy nói:

- Sơn Hùng, ngươi có phải sợ rồi hay không? Nếu sợ thì cứ vội vàng nhận thua chịu tội, tìm một tiểu tử mới lớn tới đây, là có ý gì!

Triệu tam gia đứng bên cạnh Đổng Cửu không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm mắng Đổng Cửu:

- Thiếu Lâm tục gia đệ tử gì chứ, nhãn lực quá kém! Thiếu niên thay thế Sơn Hùng xuất chiến này, là một nội gia Quyền Sư!

Triệu Tam gia còn chưa tỏ thái độ, Tăng Thiết Âu đã không khách khí quát:

- Đổng Cửu! Không có nhãn lực, đừng nói lung tung, tránh cho mọi người chê cười Thiếu Lâm tục gia đệ tử chúng ta!

Sau đó, Tăng Thiết Âu lại nói với Tùy Qua:

- Thật không ngờ, tiểu huynh đệ còn trẻ tuổi, lại luyện được chân khí, trở thành nội gia Quyền Sư, xin hỏi tiểu huynh đệ là đệ tử của bang phái nào?

Nhãn lực của Tăng Thiết Âu đương nhiên mạnh hơn Đổng Cửu rất nhiều, liếc nhìn đã nhận ra tu vi của Tùy Qua đã đến Luyện Khí kỳ. Nhưng, một thiếu niên mười tuổi đã luyện thành chân khí, sợ rằng không chỉ cần thiên phú, hơn phân nửa là có danh sư chỉ điểm, . Tăng Thiết Âu hỏi thăm Tùy Qua là đệ tử của bang phái nào, chính là muốn biết rõ lai lịch của Tùy Qua, tránh cho gây oán không lý do với thế lực lợi hại.

Trong mắt Tăng Thiết Âu, tu vi của Tùy Qua cũng không đáng sợ, nhưng nếu đối phương là đệ tử của một võ lâm danh tiếng, hoặc là truyền nhân trọng yếu của danh môn đại phái, không cẩn thận đánh đối phương tàn phế, chỉ sợ sẽ gặp rắc rối.

- Không môn không phái.

Nhưng câu trả lời của Tùy Qua hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tăng Thiết Âu.

Tăng Thiết Âu khẽ biến sắc, hắn đại khái cảm thấy Tùy Qua là xem thường hắn, cho nên mới cố ý không báo môn phái của mình, điều này làm cho Tăng Thiết Âu bất ngờ tức giận, trong lòng thầm nghĩ:

- Ngươi đã không tán thưởng, đợi lát nữa đừng trách ta hạ thủ không lưu tình! Ít nhất cũng phải cắt đứt một tay một chân của ngươi!

Tăng Thiết Âu vốn là người hung ác, hơn nữa thân phận Thiếu Lâm tục gia đệ tử và huấn luyện viên vũ cảnh khiến người hắn cố kỵ cũng không có nhiều.

Là nhân chứng, với thân phận của Triệu tam gia, đương nhiên sẽ không công khai thiên vị. Nhưng, trước khi tỷ thí, Triệu tam gia vẫn bày ra bộ dạng hoà giải, khuyên:

- Thật ra, tất cả mọi người đều ăn cơm giang hồ, mọi sự dĩ hòa vi quý, nếu có thể, giải quyết ân cừu trên bàn rượu không phải là tốt hơn?

Sơn Hùng trầm giọng nói:

- Để xem Đổng Cửu nói như thế nào.

Đổng Cửu hiển nhiên không có quyền nói chuyện. Tăng Thiết Âu nói:

- Chỉ cần Hùng ca nhận thua, trước mặt mọi người dâng trà nói xin lỗi, chuyện này coi như xong.

Tùy Qua đã sớm biết chuyện này không thể nào từ bỏ, nhưng không ngờ Tăng Thiết Âu lại cường thế như thế. Phải biết rằng, cây sống nhờ vỏ, người sống nhờ gương mặt. Nếu như Sơn Hùng nhận thua, còn phải dâng trà, nói xin lỗi, vậy sau này sợ rằng sẽ không còn thể diện lăn lộn ở Đông Giang.

Những năm qua danh tiếng của Thiếu Lâm tự càng ngày càng thịnh, không ngờ đám tục gia đệ tử này cũng thừa nước đục thả câu, trở nên cậy mạnh như thế. Phải biết rằng, ở Phong Khê sơn trang, Sơn Hùng đối với Đổng Cửu đã coi như hạ thủ lưu tình, nếu không Đổng Cửu không thiếu một cánh tay hay cái chân mới là lạ. Ai ngờ, người này lại không biết xấu hổ, mời Tăng Thiết Âu tới đây để đối phó Sơn Hùng!

- Không thể!

Tùy Qua nói như đinh chém sắt, bước ra chính giữa boong tàu, bày ra tư thái tỷ đấu.

Không thể đồng ý, chỉ có thể đánh!

Triệu Tam gia cười ha hả cười, hắn không nghĩ rằng thiếu niên này thật sự cường thế như vậy, trên người thiếu niên này, hắn giống như thấy được bóng dáng khi còn trẻ của mình. Chẳng qua là, với nhãn lực của Triệu tam gia, hắn nhìn ra chân khí tu vi của thiếu niên này không bằng Tăng Thiết Âu, không khỏi có chút lo lắng cho hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)