Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0782

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0782: Nhân vật thần bí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng, mặt khác Như Mộng Thủy cốc đã biến thành căn cứ địa của ma vật. Với thủ đoạn của Thiên Thủy Ma Hoàng và Cô Tinh công chúa, rất nhiều chuyện ở Như Mộng Thủy cốc, chỉ sợ cũng khó trốn khỏi cảm giác của bọn nó. Nhất là Thiên Thủy Ma Vệ, tựa hồ chính là vệ đội thân cận của Thiên Thủy Ma Hoàng, cái này gọi là đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, Tùy Qua vừa ra tay đã hoàn toàn xử lý Cận Hào, cũng khó trách Thiên Thủy Ma Hoàng can thiệp từ xa.

May mắn chính là, bản thể của Thiên Thủy Ma Hoàng không xuất hiện. Nếu không, chỉ sợ kết quả của Tùy Qua cũng vô cùng thê thảm.

Ngoài ra có thể thấy Thiên Thủy Ma Hoàng tựa hồ cũng có chút đố kỵ với Cô Tinh công chúa, vì vậy sau khi giao thủ một chưởng với Cô Tinh công chúa, liền lập tức biến mất, còn Tùy Qua cũng đào thoát thành công.

Sau khi tin chắc xung quanh không có nguy hiểm, Tùy Qua mới đưa Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh ra ngoài. Lúc này, Tùy Qua đã chạy trốn tới "Vòm trời" của Như Mộng Thủy cốc, bởi vì ma vật ở đây tựa hồ ít nhất, theo Tùy Qua tạm thời là nơi an toàn nhất.

- Bàn tay đen vừa rồi có lai lịch như thế nào?

Lạc Phi Đan vẫn còn sợ hãi hỏi.

- Thiên Thủy Ma Hoàng, một trong những ma vật lợi hại nhất của Như Mộng Thủy cốc.

Giọng nói của Tùy Qua lộ ra vẻ rất ngưng trọng:

- Hai vị đạo hữu cũng không phải lần đầu tiên tới Như Mộng Thủy cốc, chẳng lẽ trước kia chưa bao giờ gặp qua hắc thủ này?

Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh không hẹn mà cùng gật đầu.

Xuân Thân Mạnh lại nói tiếp:

- Nếu như trước kia gặp phải hắc thủ này, còn ai dám tùy tiện tiến vào nơi quỷ quái này!

Tâm tình của Xuân Thân Mạnh rất không tốt, hiển nhiên cũng bởi vì thân thể ma nhân canh cánh trong lòng.

- Đúng vậy. Xem ra cũng là Nam Cung Thái Nhất và Nam Cung Hoàng ngu xuẩn, nếu như không phải bọn hắn đụng vào cấm chế, chỉ sợ cũng sẽ không có cục diện như thế!

Lạc Phi Đan oán hận nói, lúc trước nếu như không phải Tùy Qua kịp thời xuất thủ, nàng tựa hồ đã bị giết chết, trong lòng đương nhiên là hận Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất thấu xương rồi.

Tùy Qua có vẻ do dự một lát, nói tiếp:

- Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất cố nhiên đáng hận, nhưng nói thật, cho dù không có Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất, chỉ sợ người của tứ đại thế gia các ngươi, rất có thể làm ra chuyện ngu xuẩn đồng dạng.

Xuân Thân Mạnh muốn phản bác Tùy Qua, nhưng nghĩ đến biểu hiện uy mãnh vừa rồi của Tùy Qua, nhất thời nuốt trở về, nói lời trái lương tâm:

- Tùy tiên sinh nói đúng, người có lòng tham đâu chỉ có người của Nam Cung thế gia. Những ma đầu trong Nhược Mộng Thủy cốc, sớm muộn cũng sẽ vì tham niệm của chúng ta mà bị thả ra.

- Đúng vậy, Tùy tiên sinh nói không phải không có lý. Chẳng qua trước mắt, không biết Tùy Qua tiên sinh tính toán như thế nào?

Lạc Phi Đan giao quyền chủ sự cho Tùy Qua, nói rõ hành động tiếp theo cũng nghe theo Tùy Qua an bài.

Lúc này, Tùy Qua cũng không cần thiết làm bộ khiêm nhường, nói tiếp:

- Căn cứ vào tin tức ta có được, trước mắt chìa khóa của Như Mộng Thủy cốc chỉ sợ đã rơi vào trong tay tâm ma, đầu mục của đám tâm ma tên là Cô Tinh công chúa, nghe nói tu vi đã đến Hóa Thần kỳ...

- Cái gì! Hóa Thần kỳ!

Lạc Phi Đan quá sợ hãi, sau đó than thở nói:

- Ài, quả nhiên là đạo cao một thước, ma cao một trượng, trong đám ma vật này thậm chí có tồn tại Hóa Thần kỳ, chúng ta chỉ sợ là chết chắc! Hóa Thần kỳ, cách nhau quá xa, quá kinh khủng...

Lạc Phi Đan lẩm bẩm thở dài, vẻ mặt đã rất tuyệt vọng.

Xuân Thân Mạnh, lại càng hoảng sợ nhìn xung quanh, sợ lúc này sẽ có ma vật lao ra ăn thịt hắn.

- Xuân Thân Mạnh.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Ngươi nhìn cái gì? Có phải lo lắng ma vật sẽ xuất hiện hay không, ngươi yên tâm, cho dù ma vật xuất hiện, người bị công kích đầu tiên khẳng định không phải là ngươi, hiện tại ngươi giống như ma vật, nếu như ngươi không toát ra địch ý, không chừng bọn chúng còn xem ngươi là đồng loại.

- Tùy tiên sinh, ngươi đừng nói đùa.

Xuân Thân Mạnh lúng túng nói, nhưng trong lòng có chút tán đồng lời nói của Tùy Qua, cảm thấy có lẽ Tùy Qua nói không sai, hiện tại hắn đã đoạt xá một khối thân thể ma nhân, xem ra mặc dù xấu xí không chịu nổi, nhưng không chừng có thể giữ được tính mạng.

Tùy Qua nhìn thấu ý nghĩ của Xuân Thân Mạnh, nhưng lại lười điểm phá, chỉ nói với Lạc Phi Đan:

- Tình cảnh của chúng ta không thể lạc quan, trước mắt vấn đề nghiêm trọng hơn là, sau khi đám ma vật kia chiếm được chìa khóa sẽ chuẩn bị rời khỏi nơi này, tiến vào thế giới của chúng ta. Một khi như thế, sẽ tạo thành thiên hạ hạo kiếp, bao nhiêu người vô tội, sẽ bị những ma vật này hành hạ đến chết, đoạt xá!

- Hiện giờ bản thân chúng ta còn khó bảo toàn, làm gì còn tâm trí lo lắng cho sống chết của người phàm.

Xuân Thân Mạnh lẩm bẩm nói.

Tùy Qua biết phần lớn người tu hành đều giống như Xuân Thân Mạnh, nhưng cũng lười khiển trách hắn, nhìn Lạc Phi Đan:

- Lạc đạo hữu, ngươi nghĩ thế nào?

- Thần tiên đánh giặc, người phàm gặp tai ương.

Lạc Phi Đan thở dài mpos:

- Nếu bởi vì chúng ta tạo thành sát nghiệt khôn cùng, cuối cùng là sai lầm. Tùy đạo hữu, mặc dù ta nguyện ý giúp ngươi trừ khử tai hoạ này, nhưng Xuân Thân đạo hữu nói cũng không sai, hiện giờ chúng ta còn khó bảo toàn bản thân. Ngay cả biết chìa khóa trận pháp ở trong tay ma vật, chúng ta làm sao có thể cướp đoạt?

Đây cũng chính là chỗ buồn lo của Tùy Qua.

Nhưng, Tùy Qua luôn cảm thấy, giải quyết một việc chỉ dựa vào lực lượng là không đủ, trí khôn cũng là thứ không thể thiếu.

- Biết vì sao những ma vật này chiếm được chìa khóa, nhưng vẫn chưa rời đi không?

Tùy Qua đột nhiên hỏi.

- Đúng vậy, vì sao?

Lạc Phi Đan thật ra cũng không ngu xuẩn, nàng sở dĩ không có tỉnh táo đi suy tư nguyên nhân trong đó, là bởi vì sau khi nàng tiến vào nơi này, không có thời gian suy tư. Ngược lại, mặc dù Tùy Qua lần đầu tiên tới nơi này, nhưng lại thông qua nhiều con đường có được tin tức, hiểu biết đối với Như Mộng Thủy cốc còn vượt qua đám người Lạc Phi Đan. Nhưng, Lạc Phi Đan cũng không phải hoàn toàn không phát hiện, sau khi suy nghĩ một lát, nàng nói một câu:

- Giữa đám ma nhân và tâm ma, tựa hồ có thâm cừu đại hận.

- Đúng vậy.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Ta nghĩ, đây chính là nguyên nhân vì sao những tâm ma kia nhận được chìa khóa trận pháp, nhưng vẫn chưa rời. Chìa khóa chỉ có một, ma vật lại phân hai loại, hơn nữa còn có cừu hận với nhau. Như vậy, một khi tâm ma sử dụng chìa khóa, chỉ sợ đám ma nhân sẽ nhân cơ hội tiến công, không chỉ có thể đả thương tâm ma, thậm chí còn có thể cướp chìa khóa, với sự khôn khéo của tâm ma, dĩ nhiên có thể thấy rõ điểm này, vì vậy bọn họ mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Vẫn là Tùy tiên sinh sáng suốt, khiến ta bội phục!

*****

Lạc Phi Đan khâm phục nói:

- Nói như vậy, những tâm ma kia nhất định sẽ giải quyết đám ma nhân, sau đó mới có thể an tâm rời khỏi nơi này. Mà một khi song phương khai chiến, lưỡng bại câu thương, đối với chúng ta mà nói, chính là cơ hội.

- Nếu bọn chúng có thể lưỡng bại câu thương, đối với chúng ta mà nói, đương nhiên là tốt nhất. Nhưng, chỉ sợ bọn chúng chưa chắc sẽ lưỡng bại câu thương, đối với người tu hành mà nói, không có bằng hữu và địch nhân vĩnh hằng, chỉ có vĩnh hằng lợi ích.

Tùy Qua thở dài nói:

- Ta lo lắng chính là, nếu như bọn họ đạt thành hiệp nghị nào đó, bỗng nhiên ngưng chiến, chỉ sợ....

- Nếu như bọn họ đạt thành hiệp nghị ngưng chiến, nhân tố gặp nguy hiểm trong Như Mộng Thủy cốc chính là chúng ta rồi.

Sắc mặt Lạc Phi Đan càng trở nên khó coi:

- Nếu như vậy, chúng ta sẽ là mục tiêu đầu tiên bọn họ liên thủ đối phó!

- Đúng vậy.

Tùy Qua thở dài nói:

- Cho nên chúng ta ở lại nơi này thời gian càng dài, chỉ sợ càng nguy hiểm. Đừng thấy hai loại ma vật hiện tại vẫn đang dò xét, nhưng khi bọn chúng ý thức được không thể dễ dàng giết chết đối thủ, chỉ sợ sẽ thử hợp tác, khi đó đúng như Lạc đạo hữu suy nghĩ, người xui xẻo nhất chính là chúng ta. Bởi vì trong ba bên, chúng ta chính là bên yếu nhất. Cho nên, ta muốn hỏi Lạc đạo hữu, các ngươi đã có biện pháp mở cửa vào, nhưng có biện pháp rời đi không?

- Trận pháp tiến vào Như Mộng Thủy cốc, chúng ta đã nghiên cứu rất lâu, mỗi lần có một canh giờ, lối vào trận pháp sẽ mở ra, vì vậy chỉ cần quen thuộc trận pháp, cho dù không có chìa khóa trận pháp, cũng có thể mở ra. Nếu lúc này muốn rời đi, đồng dạng cần phải chờ tới canh giờ đó mới được, hơn nữa còn cần có mười hai tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh kỳ trở lên liên thủ mới có thể thông suốt, ngoài ra không thể bị ngoại giới quấy rầy, cho nên tình huống hiện tại, căn bản...

Nói tới đây, Lạc Phi Đan lại thở dài một tiếng.

Xuân Thân Mạnh nói tiếp:

- Tình huống hiện tại, chúng ta căn bản không cách nào rời đi. Ma vật khốn khiếp, vốn tưởng rằng lần này tiến vào Như Mộng Thủy cốc, có thể vớt rất nhiều chỗ tốt, ai ngờ chỗ tốt không mò được, lại giao nửa cái mạng ở lại đây. Đám ma vật chết tiệt này, không biết nổi cơn điên gì, thoáng cái lại xuất ra nhiều như vậy. Tùy tiên sinh, chúng ta không có cách nào, không biết ngươi có biện pháp gì không?

- Ta có thể có biện pháp gì?

Tùy Qua thở dài nói:

- Trừ phi, ta có thể thoáng cái tăng tu vi lên tới Hóa Thần kỳ, nhưng chuyện này có thể sao? Rất hiển nhiên là chuyện không thể. Vốn, ta tính toán sẽ đi cướp chìa khóa, nhưng bây giờ xem ra cơ hội thành công rất nhỏ. Hi vọng duy nhất, chính là để hai loại ma vật liều chết, như vậy chúng ta còn có đường sống.

- Chưa chắc....

Ngay vào lúc này, trong hư không đột nhiên truyền đến thanh âm của một người khác!

- Ai!

Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh theo bản năng hỏi một câu.

Còn ánh mắt Tùy Qua lại gắt gao nhìn lên "vòm trời" trên đỉnh đầu.

Tu vi tinh thần lực của Tùy Qua đã vượt xa Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh, cho nên đã nhận ra nơi phát ra thanh âm, chẳng qua điều khiến Tùy Qua không ngờ chính là, thanh âm kia phát ra từ phía trên vách tường bằng tinh thể, hoặc là nói thanh âm bên ngoài vách tường tinh thể.

Thanh âm này tới quá đột ngột, nhưng may là Tùy Qua không cảm giác được thanh âm này có địch ý.

Ở nơi tuyệt cảnh này, Tùy Qua đương nhiên hi vọng có thêm một người bạn, chứ không phải là địch nhân.

- Ngươi là ai?

Tùy Qua đi tới phía trước vách tường bằng tinh thể, trịnh trọng hỏi.

- Ngươi nghĩ ta là ai?

Thanh âm kia tiếp tục vang lên, nhưng lại chỉ vang lên bên tai Tùy Qua.

Hiển nhiên, thanh âm kia tựa hồ khinh thường nói chuyện với Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh.

- Ta có chút ý nghĩ, nhưng không dám khẳng định.

Tùy Qua mơ hồ đoán được thân phận của thanh âm này.

- A?

Thanh âm kia có chút hăng hái nói:

- Ngươi không ngại nói chứ.

- Đầu tiên, ngươi nhất định không phải là ma nhân hoặc tâm ma, bởi vì ta không cảm thụ thấy địch ý của ngươi. Huống chi, nếu như ngươi là ma vật, chỉ sợ sớm đã hạ thủ với ta, không cần ở chỗ này nói thêm cái gì.

- Tiếp tục.

- Ngươi cố nhiên không có hảo cảm với ma vật, nhưng đối với tu sĩ nhân loại chúng ta cũng không phải rất thân cận.

Tùy Qua nói:

- Nếu như ngươi là tu sĩ loài người, dưới hoàn cảnh như vậy, cũng phải sinh ra khí thế cùng chung mối thù với những ma vật kia mới đúng, nhưng trong ngữ khí của ngươi không cảm giác được điểm này, nói rõ ngươi cũng không có tình cảm với loài người. Không phải là ma vật, cũng không có tình cảm với loài người, nhưng đối với tu sĩ nhân loại chúng ta cũng không có địch ý, ta có thể nghĩ đến phạm vi rất nhỏ. Quan trọng nhất là, ngươi lại ở trong vách tường bằng tinh thể này, như vậy thân phận của ngươi thật sự đã hiện a rồi.

- Rất tốt. Vậy ngươi nói ta là thân phận gì. Nếu như ngươi nói đúng, ta sẽ giúp các ngươi bình yên rời khỏi nơi này.

- Cho chúng ta bình yên rời khỏi nơi này, ngươi tin chắc có thể làm được?

Tùy Qua hỏi ngược lại.

- Tin chắc. Mau nói đi!

- Ngươi là khí linh của Như Mộng Thủy cốc!

Câu nói của Tùy Qua giống như thạch phá thiên kinh.

Chỉ chốc lát sau, thanh âm kia mới vang lên:

- Thật không ngờ, ngươi lại đoán được thân phận của ta.

- Vốn không dám khẳng định.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, cuối cùng ta hỏi ngược lại ngươi một vấn đề.

- Ngươi hỏi ta có có thể chắc chắn cho các ngươi bình yên rời đi.

- Đúng vậy.

Tùy Qua nói:

- Duới tình huống như thế, không có chìa khóa trận pháp, lại có ma vật mạnh mẽ nhìn chằm chằm, ai còn có thể cho chúng ta bình yên rời đi? Trừ người kiến tạo ra nơi này, đại khái cũng chỉ có khí linh của Như Mộng Thủy cốc.

- Vì sao ngươi cảm thấy Như Mộng Thủy cốc là một pháp bảo?

Khí linh tò mò hỏi:

- Rất nhiều người ngu đi vào nơi này, đều cho rằng nơi này chỉ là một thế giới học lực, một không gian dị vực.

- Vốn ta cũng chỉ là một người ngu mà thôi. Nhưng, khi ta đến dưới đáy nước và bầu trời của Như Mộng Thủy cốc, liền cảm giác mặc dù thế giới này rất lớn, nhưng cũng không phải là vô cùng vô tận, hơn nữa thế giới này cũng còn chưa hoàn mỹ, lộ ra vẻ có chút đơn điệu, không giống như thế giới tạo thành tự nhiên. Huống chi, ta đã từng thấy thế giới tương tự.

Tùy Qua giải thích nói, câu nói sau cùng, thật ra là mấu chốt nhất.

Tùy Qua có Hồng Mông thạch, từng thấy thế giới trong Hồng Mông thạch, hơn nữa còn đích thân kiến tạo thế giới trong Hồng Mông thạch. Vì vậy, thế giới trong Như Mộng Thủy cốc mặc dù như mộng như ảo, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, vẫn có một cảm giác đã từng quen biết.

Ngoài ra, dùng tuyệt phẩm linh khí quán thông tới không gian dị vực, mở ra một thế giới mới, đối với tu sĩ viễn cổ mà nói, cũng không xem là việc gì khó, bởi vì tuyệt phẩm bảo khí vốn có không gian thế giới. Hơn nữa sau khi pháp bảo xuyên suốt đến dị vực, đối với người mở mà nói, có thể rất thuận tiện thu giữ thứ ngươi muốn lấy từ dị vực.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)