Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0803

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0803: Không ngừng vươn lên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Đúng vậy a, em vốn có thể cảm ứng được suy nghĩ của anh.

Tùy Qua nói.

- Làm sao cảm ứng?

An Vũ Đồng hỏi.

- Dùng thân thể của em!

"..."

Với người sinh hoạt trong thống khổ mà nói, ban đêm luôn rất dài dằng dặc; đối với người sinh hoạt trong khoái hoạt, ban đêm rất ngắn.

Tùy Qua dẫn dắt An Vũ Đồng, bắt đầu từ Thiên Tinh Tâm Công đệ nhất trọng diễn biến tới cảnh giới thứ bả, mỗi một trọng cảnh giới đều đẩy An Vũ Đồng lên đỉnh phong của dục vọng, cho dù là thân thể hay tâm linh đều sung sướng tới cực điểm, hơn nữa mỗi một trọng cảnh giới đều có nhận thức khác nhau. Theo lý thuyết, An Vũ Đồng sớm nên chống đỡ không nổi, nhưng mà hết lần này tới lần khác khi nàng mệt mỏi tới cực điểm, Tùy Qua lại rót nguyên khí cỏ cây cho nàng, không chỉ bổ sung nguyên khí cho nàng, còn tiến thêm một bước cải thiện thể chất của nàng.

Càng làm cho An Vũ Đồng không ngờ là, nàng xác thực cảm nhận được "Tâm linh tương thông" mà Tùy Qua nói, nàng vô cùng rõ ràng tinh thần Tùy Qua, cảm nhận được trí nhớ, suy nghĩ và suy nghĩ yêu thương của hắn với nàng, thậm chí ý nghĩ yêu thương của Tùy Qua đối với Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng cũng cảm nhận được, Tùy Qua cũng không có che dấu với nàng làm gì.

Sau khi Tùy Qua hoàn thành Thiên Tinh Tâm Công tầng thứ bảy, An Vũ Đồng ngân lên một tiếng, nhưng cũng không có lập tức xụi lơ trên giường như lúc trước, ngược lại cảm thấy thân thể cùng tinh thần dường như đạt tới đỉnh phong.

Hơn nữa An Vũ Đồng lần đầu tiên cảm giác được tinh thần lực của mình không còn là vô hình.

- Như thế nào?

Tùy Qua mỉm cười nhìn qua An Vũ Đồng.

- Cảm giác thực rất tốt!

Trên mặt An Vũ Đồng ửng hồng còn chưa lui bước, mang theo nét mê người, nói:

- Dường như em mới đột phá.

- Không phải dường như, mà là sự thật.

Tùy Qua nói:

- Em đã đạt tới Tiên Thiên kỳ tỏa hồn cảnh, chỉ thiếu chút nữa là Trúc Cơ, sau đó ngự kiếm phi hành!

- Ngự kiếm phi hành? Hình như rất phong cách ah!

An Vũ Đồng rất hướng tới.

- Đương nhiên.

Tùy Qua xoa bóp mũi An Vũ Đồng, nói:

- Rất nhanh em sẽ trở thành nữ hiệp.

- Hừ, nếu em là nữ hiệp, em sẽ chuyên môn đi giết dâm tặc, trực tiếp thả phi kiếm ra, ngoài ngàn dặm chém người như anh thành thái giám.

An Vũ Đồng nói đùa.

- Nếu em chém anh, về sau làm thế nào ' cộng đồng tiến bộ ' chứ?

Tùy Qua cười nói:

- Chẳng lẽ em không cảm nhận được sao, cách này là phương pháp tu hành nhanh nhất sao?

- Ách... Dứt bỏ chuyện xấu của anh ra, đúng là như thế.

An Vũ Đồng nói:

- Người phát minh ra phương pháp này, chắc chắn không phải kẻ đúng đắn.

- Tuy không phải kẻ đứng đắn, nhưng mà chỗ tốt chính thức quá rõ.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Trời sắp sáng, em nghỉ ngơi đi.

- Sao, anh định đi à?

- Ahnh xem đây là công thành lui thân nha.

Tùy Qua đứng dậy nói:

- Hôm nay có nhiều chuyện cần làm, anh phải đi giới tu hành xử lý công việc, ứng phó nguy cơ, còn phải song tu tăng tu vị của em lên, đây không phải cũng rất bận sao.

- Như thế nào, anh song tu với em, tăng tu vị lên còn là nhiệm vụ sao?

An Vũ Đồng bất mãn nhìn Tùy Qua.

- Xem như nhiệm vụ, đó là nhiệm vụ anh thích nhất.

Tùy Qua hôn lên trán An Vũ Đồng một cái, sau đó rời đi.

Lúc này ở phương đông có tia sáng hiện ra, Tùy Qua lại đi về phòng ân ái với Đường Vũ Khê, sau đó chui vào trong chăn, khẽ vươn tay, từ phía sau tập kích Đường Vũ Khê, cảm thụ được sóng cả mãnh liệt dưới chăn.

- Cầm thú, nhanh dời bàn tay bẩn của anh ra, nếu không em sẽ thiến anh!

Giọng nói lạnh lẽo vang lên, giọng nói này hiển nhiên không phải là Đường Vũ Khê.

Ba!

Chăn bị đẩy ra, Tùy Qua nhìn rõ.

Tùy Qua xấu hổ thu hồi bàn tay vô sỉ, sau đó dùng ánh mắt người vô tội nhìn qua Trầm Quân Lăng, nói:

- Ồ... Tại sao là em thế, sao em lại ở đây, anh còn nghĩ là Vũ Khê gần đây phát dục đấy...

- Em nhổ vào!

Trầm Quân Lăng mắng một câu, nói:

- Tùy Qua... Anh cố ý, cái gì gọi là phát dục?

Đường Vũ Khê dường như cũng tức giận, nhưng mà nàng nhìn qua bộ ngực của Trầm Quân Lăng, đúng là đầy đặn hơn một ít. Nhưng mà nghe thấy Tùy Qua nói như vậy, nàng đương nhiên sẽ tức giận.

- Vũ Khê, anh sai rồi, anh quá buồn ngủ, mơ mơ màng màng tiến vào đây ngủ, không nghĩ tới Trầm Quân Lăng lại ngủ trên giường của chúng ta, anh không phải thất thủ sao.

Tùy Qua đồng học đúng là giả người vô tội quá giống.

Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng bán tín bán nghi, nhưng mà Trầm Quân Lăng kỳ thật cũng không có ác cảm với tên này, cho hắn chiếm chút tiện nghi cũng không sao cả, nàng đứng dậy nhìn Đường Vũ Khê nói:

- Tính toán, mặc kệ tên cầm thú này thật tâm hay vô tâm, dù sao hôm nay đã sáng rồi, tôi cũng nên rời giường. Về phần hai người muốn tiếp tục giày vò cũng tốt, muốn nói chuyện yêu đương cũng được, dù sao tôi sẽ không can thiệp. Mặt khác, Vũ Khê, tôi làm chủ ký cho cô nghỉ phép, buổi sáng tôi đi công ty thay cô.

- Quân Lăng, em phải làm chủ phê cho Vũ Khê một ngày đấy! Nửa ngày đúng là không đủ!

Tùy Qua nghiêm trang nói.

- Anh đúng là cầm thú mà!

Trầm Quân Lăng hừ một tiếng, cầm quần áo đi ra ngoài.

Cửa gian phòng vừa đóng lại, Đường Vũ Khê lại kéo lỗ tai Tùy Qua:

- Hừ! Đừng cho rằng em không biết, vừa rồi anh nhất định là cố ý, dù sao anh đã thèm thuồng Trầm Quân Lăng cũng lâu rồi, còn dám nói em cái gì phát dục, đây không phải nói rõ em không đủ đầy đặn sao, em hận chết anh!

- Ách... Vũ Khê, em rất đầy đặn, thật không tồi!

Tùy Qua vội vàng giải thích, nói:

- Mặt khác, anh thật không cố ý, anh rất khốn kiếp, em không biết, mấy ngày nay anh trong giới tu hành, chờ đợi lo lắng, mỗi ngày đều trải qua vô số nguy hiểm... Thật vất vả về đến nhà, đương nhiên là buông lỏng tất cả, thầm nghĩ ôm em ngủ, ai biết Trầm Quân Lăng ngủ chung với em, không phải oan uổng cho anh sao.

Nói dối cảnh giới chí cao chính là nói dối bản thân của mình cũng nghĩ là nói thật, như vậy người khác rất khó hoài nghi.

Đường Vũ Khê thấy Tùy Qua nói rất thật như vậy, dường như cũng tiếp nhận cách nói của Tùy Qua, bắt đầu quan tâm tao ngộ của Tùy Qua trong giới tu hành, ân cần hỏi thăm, bộ dáng rất quan tâm.

Trời dần sáng, Đường Vũ Khê lại ý định đứng dậy.

- Trầm Quân Lăng không phải cho em nghỉ sao, em không muốn nghỉ ngơi với anh à?

Tùy Qua nói.

- Em muốn với anh, còn có thời gian nghỉ ngơi mà.

Đường Vũ Khê đỏ mặt nói:

- Mặt khác, gần đây công ty có không ít chuyện, Trầm Quân Lăng một mình em lo không xử lý được.

- Tiên Linh Thảo Đường hôm nay phát triển như thế nào rồi?

Tùy Qua hỏi:

- Đây chính là sự nghiệp của chúng ta, tuy hiện tại em phụ trách quản lý, nhưng mà anh rất để bụng.

- Tình thế cũng không tệ lắm.

Đường Vũ Khê nói:

- Tập đoàn chúng ta xây dựng mấy cái bệnh viện, hiện tại danh tiếng và sinh ý không tồi, hơn nữa đã càng ngày càng tốt. Nhưng mà muốn nhiều người bình thường tiếp nhận, vẫn có chút khó khăn.

*****

- Có bao nhiêu khó khăn?

Tùy Qua ngẫm lại nói:

- Trước kia em không phải nói sao, đại tỷ Hoa Tuyết Nhạn đã thu mua mấy công ty bảo hiểm, chuẩn bị thêm đông y vào phạm trù baior hiểm cho người bình thường sao?

- Đúng vậy a, nhưng mà tiến triển cũng không thuận lợi.

Đường Vũ Khê nói:

- Bởi vì quan hệ lợi ích trong đó không gì phá nổi. Với tư cách thị dân bình thường, nhưng phàm là có công tác, bảo hiểm xã hội đã sớm bị công ty ép buộc mua rồi, bản thân cũng không thể lựa chọn loại hình bảo hiểm. Cho nên cho dù chúng ta thành lập hạng mục bảo hiểm đông y, nhưng mà cũng rất khó hấp dẫn thị dân bình thường mua chúng, bởi vì bọn họ không có khả năng đồng thời đóng hai loại bảo hiểm, dù sao thu nhập của những người này không cao.

- Đúng vậy, em nói đúng!

Tùy Qua nói:

- Trước mắt quốc gia chúng ta tiêu phí không thấp hơn quốc tế, nhưng mà thu nhập của người dân thấp hơn quốc tế nhiều, nếu bảo bọn họ mua sắm hai loại bảo hiểm, đây không phải là bảo đảm, mà là gánh nặng.

- Đúng là như thế. Trước kia chúng ta cân nhắc quá đơn giản, xem nhẹ tình cảnh hiện tại, cho dù hiện tại có rất nhiều người có lòng tin vào Tiên Linh Thảo Đường của chúng ta, nhưng mà bọn họ căn bản không có khả năng thừa tiền mua hai phần bảo hiểm. Kỳ thật đừng nói hai phần bảo hiểm, rất nhiều người mua một phần bảo hiểm cũng không nói, không phải là không muốn mua, mà là không có cơ sở kinh tế như vậy.

Đường Vũ Khê cảm thán một tiếng, nói:

- Hiện tại cơ cấu chính phủ cũng thế, làm sao ủng hộ một công việc mà không phải là của bọn họ chứ?

- Em cũng không phải không hiểu đức hạnh của đám quan chức hiện tại, rất nhiều người đều hám lợi, bọn họ không ủng hộ sản nghiệp của chúng ta, nói cho đúng, bọn chúng chỉ ủng hộ sản nghiệp có lợi của bọn họ. Phần dược phẩm này rất nhiều nhét vào phạm trù dược phẩm, giá cả cao không hợp thói thường, giá cả chênh lệch trong đó, em cho rằng thật sự là toàn bộ nhà máy dược ăn sao? Tóm lại những chuyện này không nói cũng được, quan viên Hoa Hạ băng dày ba thước không phải cái lạnh một ngày, chúng ta không nên gửi hi vọng vào lương tâm của bọn họ. Biện pháp duy nhất, cũng chỉ có bốn chữ: không ngừng vươn lên.

Tùy Qua ngữ khí rất bình thản, nhưng quyết tâm không chút dao động, nói:

- Mặc dù ngoài có cường địch, bên trong có tham nhũng, sản nghiệp của chúng ta phải không ngừng vươn lên. Tiên Linh Thảo Đường chúng ta phải gương mẫu a, cho dù không kiếm tiền, chúng ta cũng nên tiếp tục tiến hành tiếp, là vàng thì sẽ sáng, anh tin tưởng nếu thuốc đông y đủ tốt, đầy đủ hoàn thiện thì mọi người sẽ lựa chọn đông y của Tiên Linh Thảo Đường! Đến lúc đó ai hoàn nguyện ý đi tin tưởng ' bảo hiểm thuốc tây ' giá cao chứ?

- Ân. Em cũng nghĩ như vậy!

Đường Vũ Khê nặng nề gật đầu, nói:

- Trước kia em vẫn cho rằng anh là thương nhân hám lợi, lại không nghĩ rằng anh lại lo cho dân chúng như vậy.

- Ách... Quan không lo quốc lo dân, chỉ có dân tự lo.

Tùy Qua thở dài một tiếng.

- Kỳ thật cũng không hoàn toàn như thế.

Đường Vũ Khê nói:

- Kỳ thật trong nước vẫn có không ít quan tốt.

- Anh biết rõ, ví dụ như Đường gia của em. Nhưng mà cây cao đón gió -- không nói cũng được.

Tùy Qua đổi giọng, nói:

- Thuốc đông y nhét vào bảo hểm xem ra nhất thời không làm được gì, nhưng mà không có sao, cứ chậm rãi làm đi. Dù sao bệnh viện đã mở rồi, danh tiếng cũng tạo dựng lên, cuối cùng có một ngày, thuốc đông y sẽ là lựa chọn hàng đầu của dân chúng.

- Anh có lòng tin như thế, đương nhiên em cũng có lòng tin rồi.

Đường Vũ Khê nhìn qua Tùy Qua, trong ánh mắt tràn ngập khen ngợi, thậm chí còn có một chút sùng bái, nói:

- Tùy Qua, em thật sự không nghĩ tới, trong thời gian một năm ngắn ngủn này, anh đã làm được nhiều chuyện như thế. Nói thật ra, lúc trước lúc anh khoe khoang khoác lác trước mặt ông ngoại, em còn cho rằng anh nói lung tung đấy.

- A, nói cái gì lung tung, anh tuyệt đối rất nghiêm túc. Nhất là, giữa chúng ta có đổ ước. Chờ mục tiêu của chúng ta hoàn thành, em cũng phải thực hiện lời hứa, gả làm vợ của anh.

Tùy Qua cười nói.

- Biết rõ! Lời này anh đã nói không dưới trăm lần.

Trong miệng Đường Vũ Khê bất mãn, trong đầu lại vui thích, ước gì Tùy Qua mỗi một ngày đều nói một lần.

- Đúng rồi, lại nói tiếp trong khoảng thời gian này em nghiên cứu ra một ít linh dược mới, ngược lại có thể lợi dụng.

Tùy Qua hôm nay có rất nhiều linh thảo, muốn làm ra đến mấy thứ linh dược, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.

- Có anh cung cấp linh dược, thị trường thuốc của chúng ta chiếm hữu đã tăng lên.

Đường Vũ Khê rất tin tưởng bản lĩnh nghiên cứu dược vật của Tùy Qua mười phần, nói:

- Nhưng mà, lại nói tiếp em nghĩ tới một thị trường khác, có thể kiếm tiền rất tốt.

- Em nói nghe một chút.

Tùy Qua nói.

- Nếu là nói chuyện làm ăn, không bằng đi công ty đi.

Đường Vũ Khê đề phòng nói:

- Trên giường nói chuyện làm ăn, em lo lắng còn chưa nói tới một nửa là anh động tay động chân rồi.

- Ai, nếu em đã nói như vậy, anh làm sao dám động tay động chân.

Tùy Qua biết rõ hôm nay đại khái không có đùa giỡn, phiền muộn nói:

- Anh biết rõ em đại khái muốn Trầm Quân Lăng cũng biết việc này a?

- Đã biết rõ dấu diếm không được anh mà.

Đường Vũ Khê khẽ cười nói:

- Hiện tại em điện thoại cho Quân Lăng tới Tiên Linh Thảo Đường, có rất nhiều chuyện phải cho cô ấy biết trước tiên. Anh nghĩ lại xem, nếu như chúng ta đàm luận sinh ý mà bỏ qua cô ấy, chẳng lẽ không phải cho thấy không tín nhiệm cô ấy sao? Lòng dạ đàn bà đều rất mẫn cảm, cho nên tốt nhất là đừng xúc phạm tới cô ta.

- Hiểu rồi!

Tùy Qua nói:

- Vậy em nhanh đi rửa mặt đi.

Đường Vũ Khê gật gật đầu, đại khái không qua năm phút đã rửa mặt, thay y phục xong.

- Nhanh như vậy?

Tùy Qua kinh ngạc, trong ấn tượng của hắn con gái muốn đi ra ngoài, ít nhất cũng phải ngây ngốc trong phòng nửa giờ.

- Ha ha... Kinh ngạc?

Đường Vũ Khê tự nhiên cười nói:

- Còn không đều là vì anh sao. Trước kia làm nữ nhân, em đương nhiên phải hao phí thời gian bão dưỡng da, trang điểm các loại, nhưng mà hiện tại đã khác, tu vị đến Tiên Thiên kỳ thì mỹ phẩm dưỡng da không dùng được, trừ Mỹ Lệ Họa Thủy ra. Về phần trang điểm thì càng không cần. Cho nên không cần bảo dưỡng, không cần trang điểm, dĩ nhiên là không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy.

- Như vậy chúng ta đi ra ngoài đi, cố gắng đi tới văn phòng trước Trầm Quân Lăng một bước..

Nói xong Tùy Qua nắm tay Đường Vũ Khê biến mất.

Đường Vũ Khê nhìn thấy chỉ trong nháy mắt đã tới văn phòng Tiên Linh Thảo Đường

Quả nhiên, sau một lát Trầm Quân Lăng mới khoan thai đi tới.

Trầm Quân Lăng nghe thấy Đường Vũ Khê cùng Tùy Qua đến văn phòng, lập tức tiến vào phòng Đường Vũ Khê, sau đó cười trêu ghẹo Tùy Qua:

- Không thể nào, hai người anh anh em em xong nhanh như vậy? Trước đó không phải nói phải nghỉ ngơi một ngày sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)