Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0808

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0808: Hương vị tự nhiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tùy Qua không thể không nói cho Trần Mã Khả biết hắn phải thừa nhận, bởi vì nếu như Tùy Qua phủ nhận cũng rơi vào tính toán của đối thủ, tạo thành tổn thất danh dự với tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường quá lớn. Tùy Qua hỏi tiếp:

- Người tham dự nhiều như vậy, lại đồng lòng như thế, chắc có lẽ có chủ mưu sau màn!

- Chủ mưu sau màn?

Trần Mã Khả nói:

- Điểm giống nhau duy nhất chính là các cửa hàng thuốc, viện trưởng bệnh viện mấy hôm trước đều tham gia diễn đàn ' phát triển y dược Hoa Hạ ', chủ đề của diễn dàn chính là tiếp tục phát triển thuốc tây của Hoa Hạ. Về phần những người này âm thầm đạt thành hiệp nghị gì, lại không thể nào biết được, hiện tại có thể tra ra không nhiều. Nhưng mà tôi có thể khẳng định địa nói cho anh biết, nghề thuốc tây này nước rất sâu.

Nước rất sâu.

Lại là nước rất sâu!

Tùy Qua trước kia nghe nói qua về ngành thuốc tây của Hoa Hạ, hôm nay xem ra không phải sâu bình thường.

Ngành thuốc đông y trước có "Hoa Hạ y dược Hành Hội ", nhưng mà không biết ngành thuốc tây có tổ chức gì. Nhưng mà ngành thuốc tây có thể dừng chân ở Hoa Hạ, ngăn chặn đông y phát triển, thậm chí suýt nữa hủy diệt thuốc đông y, không khó nhận ra thế lực phía sau của thuốc tây không nhỏ, hơn nữa chỉ sợ còn khổng lồ hơn tưởng tượng của Tùy Qua.

Nhưng mà Tùy Qua lại không tin Trần Mã Khả lại không biết gì về chuyện này, vì vậy hỏi một câu:

- Trần tổ trưởng, chúng ta là huynh đệ. Nếu có chút ít lời anh cảm thấy khó nói, như vậy tôi hỏi Tang lão đại là được, tôi không tin anh ta không biết chuyện này.

- Cái này... Tùy lão đệ, anh thật làm tôi khó xử a!

Trần Mã Khả do dự một chút, sau đó nói:

- Không phải lão ca cố ý gạt anh, mà là trong đó liên quan quá nhiều, cho dù là người Long Đằng cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.

- Có ý gì?

Tùy Qua phát giác có chút không đúng.

- Tùy đại ca ah, anh là người thông minh, chẳng lẽ vẫn không rõ sao? Lợi nhuận của tây y rất lớn, cho dù là heo cũng nhìn ra, chẳng lẽ cao tầng quốc gia không nhìn ra? Những năm này có bao nhiêu công ty thuốc tây trong nước ra đời, cho dù là sản xuất bao con nhộng của thuốc cảm đều kiếm ra tiền, lời rất nhiều, khó có thể tưởng tượng, nếu như không có thế lực cường đại chèo chống, anh cho rằng những người này có thể thuận buồm xuôi gió? Tôi nói như vậy, anh có hiểu hay chưa?

Tùy Qua đã hiểu, hắn hiểu ám chỉ của Trần Mã Khả, sở dĩ trong vài chục năm ngắn ngủi mà thuốc tây thay thế địa vị thống trị của thuốc đông y, một phương diện trừ thuốc đông ý có vấn đề ra, một chuyện khác bởi vì có một đám người nóng lòng kiếm tiến, nóng lòng vơ vét của cải, cho nên bọn chúng dẫn thuốc tây vào trong nước và hút máu người dân.

Những kẻ sau màn tất nhiên có xuất thuân cao, có được bối cảnh cao tầng, cho nên mới có thể dễ dàng vơ vét tài sản.

Cũng bởi vì như thế người Long Đằng chỉ nhìn mà không thể làm gì, nếu không một dẫn sẽ động toàn thân, tất nhiên cũng khiến quốc gia rung chuyển, mà đây chính là chuyện thế lực bên ngoài tình nguyện thấy.

Huống chi đại bộ phận kỹ thuật hạch tâm của thuốc tây đều nằm trong khống chế của phương tây. Những năm gần đây đám nhà tư bản chỉ muốn vơ vét tài sản, không muốn xuất ra đồng tiền nào phát minh sáng chế, bởi vậy quyền độc quyền nằm trong khống chế của nước ngoài. Lợi nhuận trong nước có ba bốn phần chảy vào trong túi của đám cự đầu lãnh đạo, kỳ thật không khác gì quân bán nước.

Trần Mã Khả nói đúng, Tùy Qua đối nghịch không phải là "Ai ", mà là một đám người, một loại người.

Loại người này hoàn toàn khống chế sản nghiệp thuốc tây ở Hoa Hạ, khống chế từ ngành sản xuất tới bán lẻ, lại đến bệnh viện, thậm chí bảo hiểm, toàn bộ đều nằm trong khống chế của bọn chúng. Khống chế ngành y dược, chẳng khác nào khống chế sinh lão bệnh tử của rất nhiều người, khống chế tài phú cuồn cuộn.

Hiện tạ, Tùy Qua cùng Tiên Linh Thảo Đường tồn tại, đã uy hiếp tới lợi ích của đám người này, cho nên những người này liên thủ giáo huấn Tùy Qua, hoặc là cảnh cáo, làm cho Tiên Linh Thảo Đường nên thành thật một chút.

Bởi vì thế lực của những kẻ này có thể làm cho Tiên Linh Thảo Đường phá sản sụp đổ mất, nhưng mà bọn họ chỉ dùng thủ đoạn đơn giản như vậy, không thể nghi ngờ chính là cảnh cáo Tùy Qua, có lẽ là bởi vì thân phận của Đường Vũ Khê đặc thù, có lẽ còn có nguyên nhân khác.

Nhưng mà đám người này không nghĩ tới, Tùy Qua lại dùng chiêu tứ lạng bạt thiên cân, hời hợt hóa giải nguy cơ này. Không chỉ có như thế, Tùy Qua biết rõ những người này sau khi giáo huấn hắn hung ác, hắn không chỉ không lùi bước, còn có ý định giáo huấn đám người này.

Những người này tuy trong Hoa Hạ hô phong hoán vũ không gì làm không được, nhưng mà trong mắt Tùy Qua chỉ là phàm nhân mà thôi.

Ai giáo huấn ai, còn không rõ đâu!

Tùy Qua chỉ dùng một chút thời gian là giải quyết xong

Mà như Tùy Qua đoán trước, bởi vì có ngành chính phủ tham gia, hiệu suất làm việc quá thấp, người nghèo cũng ít đi nhiều, cho nên người thành công xin được danh ngạch không quá nhiều. Hơn nữa Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng cũng điều động nhiều tài chính xây dựng nhiều bệnh viện mới, kỳ thật bệnh viện mới xây dựng vốn được liệt kê từ trước, nhưng mà bởi vì chuyện này nên đẩy nhanh tiến độ a. Cho nên bệnh viên đông y, kỳ thật cũng không phải mới xây, mà là thu mua một ít bệnh viện trung y sắp phá sản. Thu mua những bệnh viện này cũng thu được nhiều phương tiện có sẵn, chỉ cần thanh lý đám người không ăn lương, đi quan hệ và đẩy một số lang băm ra ngoài là được.

Trừ những chuyện này ra, Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê còn tổ kiến mấy chi đội ngũ xâm nhập vào nông thông chữa bệnh cho người dân, thuận tiện giúp đỡ kịp thời những người khó khăn. Trong đội ngũ này có thành viên gia tộc trước kia thuộc "Hành Hội" đi theo, những người này y thuật kỳ thật đã vượt qua thử thách, hơn nữa nội ngoại kiêm tu, leo núi lội nước như đi trên đất bằng, bảo bọn họ xâm nhập núi sâu nước xa, quả thực là quá phù hợp. Nhưng mà thù lao của đám này không thể dùng tiền cân nhắc, tiền tài rất khó đánh động bọn họ, cho nên Tùy Qua đều dùng Tinh Nguyên Đan trả công.

Đại bộ phận thế gia tu hành đều là bác sĩ, Tùy Qua trả cho bọn họ một năm ba viên Tinh Nguyên Đan..

Từ góc độ của Tùy Qua mà nói, tiền lương của những người này quá rẻ, nhưng mà đối với người thế gia tu hành mà nói, một năm ba viên Tinh Nguyên Đan chính là "Giá trên trời", bởi vì Tùy Qua biết rõ, rất nhiều thế gia tu hành không thể luyện chế đan dược, hơn nữa gia tộc bọn họ tích súc cũng đã tới mức sơn cùng thủy tận. Cho nên đừng nói một năm ba viên Tinh Nguyên Đan, cho dù là một viên Tinh Nguyên Đan thì bọn họ cũng làm.

Đương nhiên Tùy Qua cũng không phải chủ nô ác độc, cho nên đối với những người này, Tùy Qua bảo người Thần Thảo Tông âm thầm khảo sát, nếu như nhân phẩm, y đức của đám người này không tệ, đi tới các nơi gian khổ "Rèn luyện" ba năm thì đưa vào Thần Thảo Tông, sau đó tiến hành bồi dưỡng trọng điểm. Nhưng mà điều kiện tiên quyết là nhân phẩm, y đức của bọn họ vượt qua kiểm tra mới được.

*****

Mặt khác An Vũ Đồng phát động người có nguyện vọng lên internet, hiện tại thời đại tin tức cập nhật nhanh, chỉ cần việc làm tốt, hoạt động có ý nghĩa thì rất nhanh sẽ có vô số người hưởng ứng. Đúng như Trầm Quân Lăng nói, An Vũ Đồng có nhân khí rất cao trên cộng đồng mạng, hơn nữa lúc này nàng phát động là hoạt động từ thiện, tự nhiên có thể có được vô số người trong trường đại học tham gia.

Kết quả có vô số gia đình khó khăn chính thức được chứng thực, sau đó những tin tức này đưa vào quỹ ngân sách Tiên Linh Thảo Đường, bác sĩ Tiên Linh Thảo Đường sẽ căn cứ vào bệnh tình mà khám chữa bệnh.

Bởi vì nhiều người đồng lòng, không đến nửa tháng, chuyện bị xem như khó khăn lại bị Tiên Linh Thảo Đường xử lý ngay ngắn, hơn nữa còn được giới truyền thông khen.

Ngay cả Hứa Hành Sơn cũng chuyên môn mời Tùy Qua cùng Đường Vũ Khê đi ăn tối, trước mặt biểu dương Tùy Qua.

Hứa Hành Sơn gần đây không thích xa hoa, cho nên bữa tối tổ chức tại nhà của hắn.

Hứa Hành Sơn vốn kiên trì muốn đích thân xuống bếp, khao Tùy Qua, nhưng lại bị Đường Vũ Khê cùng Tùy Qua khuyên can, bởi vì Đường Vũ Khê tỏ vẻ muốn ăn đồ ăn do Tùy Qua tự mình nấu, hơn nữa nàng cực lực đề cử Tùy Qua với Hứa Hành Sơn, cho Tùy Qua nấu ăn, tuyệt đối là mỹ vị trên đời.

Mỹ vị trên đời là đánh giá cực hạn, tuy Hứa Hành Sơn cảm thấy Đường Vũ Khê nói quá khoa trương, nhưng mà cũng biết trù nghệ của Tùy Qua nhất định đặc biệt, vì vậy cũng cam tâm tình nguyện thử tay nghề của Tùy Qua.

Cho dù Tùy Qua hôm nay tu vị bao nhiêu, nhưng mà trước mặt Hứa Hành Sơn thì hắn vẫn khiêm tốn vãn bối, cho nên tự mình xuống bếp Tùy Qua không thấy ủy khuất, ngược lại còn tận lực mà làm.

Hứa Hành Sơn đi vào bàn ăn thì hơi sững sờ, cười nói:

- Tại sau tất cả chỉ là dưa leo rau quả. Vũ Khê, cháu khen trù nghệ của Tùy Qua thiên hạ vô song, ông cảm thấy quả là thế. Không thể ngờ nha, ha ha, đúng là vợ khen chồng tốt mà.

- Ông ngoại, ông... Ông đừng đùa! Nhưng mà trù nghệ của Tùy Qua thật sự thiên hạ vô song, ông chờ một lát là biết.

Đường Vũ Khê tin tưởng tuyệt đối vào trù nghệ của Tùy Qua.

- A... Mấu chốt là nó chính là dưa leo rau quả. Mặc dù nói hiện tại đang theo đuổi ăn uống nguyên sinh thái, nhưng mà nó cũng quá nguyên sinh thái, nhìn dưa leo này đi, ngay cả vỏ còn chưa gọt, không lo lắng có thuốc bảo vệ thực vật sao?

Hứa Hành Sơn cười nói, ngồi lên ghế.

- Ông ngoại, đây là do đám quan chức không nghiêm túc, có biện pháp nào!

Đường Vũ Khê nói:

- Trước mắt tình hình thực phẩm không lạc quan, đây là chuyện mọi người đều biết.

- Một mặt là do quản lý không tốt, một mặt là lối sống xã hội thay đổi, nhân tâm cũng thay đổi.

Hứa Hành Sơn thở dài một tiếng, nói:

- Vài chục năm trước, chúng ta hô hào muốn vượt Anh đuổi Mỹ, chúng ta chỉ cảm thấy thua kém kinh tế các nước này vài chục năm mà thôi, nhưng mà hiện tại xem ra chưa hẳn là thế. Kinh tế đi lên, tố chất đạo đức của người dân không theo kịp, đạo đức quan chức không đủ, minh chủ theo không kịp... Phát triển càng nhanh, vấn đề càng nhiều ah!

- Người già đừng cảm khái!

Tùy Qua cười cười,

- Đừng quên, còn có người trẻ tuổi hiện tại sao?

- Nói cũng phải, giang sơn xuất tài tử.

Hứa Hành Sơn cười cười, nói:

- Lại không quản những dưa leo này có thuốc gì, dù gì cũng còn tươi mới, ông cũng nên nếm thử trù nghệ thiên hạ vô song đã.

Hứa Hành Sơn cầm một quả cà chua vào trong tay, nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi, ngạc nhiên nói:

- Ồ, thơm quá!

- Càng ăn càng thơm!

Đường Vũ Khê ha ha cười nói.

Hứa Hành Sơn quả nhiên ăn một miếng sau đó ăn thêm một miếng, thẳng đến khi ăn sạch quả cà chua, sau đó khen:

- Đây là vị thơm của cà chua, đây mới thực sự là cà chua! Đây là cà chua sao?

- Đương nhiên là cà chua.

Tùy Qua khẽ mỉm cười nói:

- Là cháu trồng!

- Tốt!

Hứa Hành Sơn lại khen một tiếng, nói:

- Ăn cà chua cả đời, dường như cảm thấy cà chua trước kia không phải cà chua. Thiệt thòi ông còn là chuyên gia nông học, xem ra ông còn có nhiều thứ chưa học.

- Ăn tới già, học tới già.

Đường Vũ Khê cười sau đó gắp rau quả salad cho Hứa Hành Sơn.

Hứa Hành Sơn nhìn Tùy Qua, vẫn là khen không dứt miệng, nói tiếp đi:

- Phải nói thời đại bất đồng, truy cầu cũng bất đồng. Mấy chục năm trước chúng ta đói bụng chỉ cầu có gạo ăn! Khi đó sản lượng gạo cao thêm một thành, thì có thể cứu vô số mạng người. Hôm nay tình huống đã khác, truy cầu là khẩu vị. Nhưng mà tiểu Tùy, ông rất kỳ quái là, vì sao giống rau quả mà cháu trồng, hương vị lại tốt như vậy?

- Hứa lão, cũng không phải là hương vị chứa đưa ra, mà là hương vị vốn có của chúng.

Tùy Qua nói:

- Đúng như ông đã nói lúc trước, ngày nay rất nhiều rau quả bị thuốc thúc đẩy lớn nhanh, quả to ra, tăng ngọt các loại, thật ra đã mất đi hương vị vốn có. Mà cháu dùng phương pháp trái ngược, cháu dùng nước tinh khiết, thổ nhưỡng tinh khiết, không khí gieo trồng cũng tinh khiết, giúp rau quả giữ được bổn nguyên, bởi vậy đây chính là hương vị vốn có của chúng -- hương vị tự nhiên.

- Hương vị tự nhiên?

Hứa Hành Sơn cẩn thận thưởng thức lời của Tùy Qua, sau đó cười ha hả, nói:

- Đúng vậy, tốt cho câu hương vị tự nhiên! Hôm nay người ta luôn thích làm chuyện kỳ quái, ví dụ như một ít hoa quả, quả đào không giống quả đào, cây mận không giống cây mận; còn có một chút cây quýt không phải cây quýt, trái bưởi không phải trái bưởi, nhiều thứ kỳ lạ, giống như bức xạ hạt nhân, không biết cháu nghĩ thế nào.

- Nghĩ như thế nào? Đơn giản chính là làm chút mánh lới a.

Đường Vũ Khê nói:

- Ông ngoại ngươi nói đúng, hiện tại có chút thứ kỳ lạ, nhìn qua đã cảm thấy buồn nôn. Cháu cảm thấy, nếu Tùy Qua gieo trồng hoa quả nguyên sinh này, nhất định sẽ bán rất đắt hàng.

- Ân, vậy cũng được.

Hứa Hành Sơn cười nói:

- Nhưng mà, tiểu Tùy có biện pháp gieo trồng mở rộng ra không?

- Tạm thời là không có cách nào mở rộng.

Tùy Qua cười nói:

- Thành phẩm rất cao. Nếu như dân chúng bình thường muốn ăn nó, chỉ sợ là táng gia bại sản mới mua được một bàn hoa quả của chúng ta đấy.

- Tạm thời không có biện pháp mở rộng? Ý là sau này có biện pháp?

Đường Vũ Khê tò mò hỏi xà y Vương phi.

- Hiện tại không được, là thổ nhưỡng, không khí, nguồn nước đều ô nhiễm nghiêm trọng, cho dù không có thứ gì khác ô nhiễm, cũng không có khả năng gieo trồng ra hương vị tự nhiên. Nhưng mà, nếu có một ngày không có ô nhiễm này, cố gắng có thể mở rộng.

Tùy Qua nói.

- Đây chẳng phải chuyện xa xôi sao?

Đường Vũ Khê nói.

- Có lẽ.

Tùy Qua than nhẹ một tiếng, sau đó đứng lên nói:

- Cháo đã chín, cháu mang ra cho ông.

Tùy Qua dùng ngũ cốc tiên lương của Ngũ Cốc Thần Thụ và hoa màu cho vào trong cháu, trong chốc lát trong phòng đầy hương vị ngũ cốc, làm cho người nghe ta nghe thấy đã cảm thấy bụng dạ cồn cào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)