Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0839

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0839: Thẩm Quân Lăng Trúc Cơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Thật tốt quá!

Tang Thiên mừng rỡ:

- Thoáng cái đã có hơn ra hai trăm tên Trúc Cơ kỳ, lực lượng của chúng ta coi như tăng lên rất nhiều!

- Hiện tại vui mừng còn quá sớm.

Tùy Qua cười nói:

- Chỉ là hai trăm tên mà thôi, nếu có hơn vạn thành viên Trúc Cơ kỳ, ngự kiếm phi hành, cảnh tượng đó mới đáng xem.

- Hàaa... ! Vậy ta chờ đến ngày đó!

Tang Thiên cười ha ha, tâm tình đã khá hơn trước rất nhiều, lo lắng lúc trước cũng bị quét sạch.

- Nếu đã khiến Ẩn Thế tông phái chú ý, như vậy phân phối sử dụng Cảnh Giới đan phải tận lực chú ý.

Tùy Qua nói:

- Trước khi chưa nhổ được khối u ác tính, đúng là không cần thiết thì đừng dính dáng đến người của Ẩn Thế tông môn.

- Đây là dĩ nhiên. Cảnh Giới đan tốt như vậy, không chỉ phải để nó phát huy tác dụng lớn nhất, hơn nữa còn phải phát huy tác dụng kéo dài hơn, để cho người khác biết được càng muộn, đối với chúng ta mới có lợi nhất. Nhưng giống như ngươi đã nói, giấy không thể gói được lửa, sẽ có một ngày, chuyện của Cảnh Giới đan vẫn sẽ bị những người khác biết được.

Tang Thiên nói.

- Có lẽ tới lúc đó, chúng ta đã có đủ lực lượng cường đại, có thể ứng phó với bất kỳ đối thủ nào.

Lúc này Tùy Qua đứng lên cáo từ Tang Thiên. Sau đó, quay trở về Đông Giang.

Nếu Cảnh Giới đan đã luyện thành, Tùy Qua đương nhiên muốn cho Đường Vũ Khê, Thẩm Quân Lăng đề thăng cảnh giới.

Hiện nay tình thế nghiêm trọng như vậy, Tùy Qua dĩ nhiên cũng muốn phòng ngừa chu đáo, để các nàng có thêm mấy phần năng lực tự vệ.

Tùy Qua tìm thấy Đường Vũ Khê ở văn phòng tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường.

- Hôm nay làm sao có thời gian đến thăm ta vậy?

Đường Vũ Khê bỏ văn kiện trong tay xuống, đứng dậy đi về phía Tùy Qua.

- Dù bận rộn, cũng không thể quên quan tâm nữ nhân của mình chứ.

Tùy Qua cười nói:

- Đừng động, ngồi xuống để ta đấm bóp cho ngươi.

- Hừ! Ai mà thèm ngươi xoa bóp.

Đường Vũ Khê hừ một tiếng:

- Xoa bóp gì đó, nói thật dễ nghe, chẳng qua là ăn bớt mà thôi. Hôm nay ta coi như người tu hành rồi, gân cốt khắp người linh hoạt tự nhiên, cho dù liên tục làm việc mấy ngày, cũng thắt lưng không đau, chân không đau.

- Hắc... Bị ngươi nhìn thấu ý đồ, thật là ngại quá.

Tùy Qua cười ha ha, ngồi xuống ghế sa ***, sau đó thuận thế kéo Đường Vũ Khê vào trong lòng:

- Sao vậy, có phải công việc không hài lòng hay không?

- Công việc cứ như vậy, còn có thể có cái gì không hài lòng. Đều là ngươi, cả ngày cũng không biết bận rộn cái gì, không biết quan tâm người ta.

Giọng nói của Đường Vũ Khê quả nhiên có chút oán trách.

- Hắc... Đây không phải là bận rộn cứu vớt nghiệp lớn cả nhân loại sao.

- Bớt lắm mồm đi!

Đường Vũ Khê cắt đứt lời Tùy Qua:

- Rút cuộc trong thời gian này, ngươi đang làm vậy?

- Làm sao, cái này coi như thẩm vấn sao? Chẳng lẽ, ngươi còn hoài nghi ta ở bên ngoài có người mới hay sao?

- Nói!

-...

Dưới ép hỏi của Đường Vũ Khê, Tùy Qua đành phải thuật lại những việc làm gần đây cho Đường Vũ Khê nghe.

Sau đó, Tùy Qua còn nói:

- Thẳng thắng được khoan hồng, nương tử, vi phu cũng đã khai báo rõ ràng, ngươi hãy bỏ qua cho ta đi.

- Không cho nói giỡn.

Giọng nói của Đường Vũ Khê rõ ràng hòa hoãn không ít:

- Thật ra, chúng ta chỉ lo lắng an nguy. Nếu ghen thật sự, cả đời này ta ghen cũng không hết. Ngươi đấy, hiện tại đang làm chuyện gì, cũng không nói với chúng ta.

- Ta...

- Ta biết ngươi sợ chúng ta lo lắng, nhưng ngươi không nói gì cả, ta càng thêm lo lắng.

Đường Vũ Khê cắt đứt lời Tùy Qua:

-Được rồi, dù sao ta mà nói... , đoán chừng ngươi cũng nghe không lọt. Nhưng, có chuyện này ngươi nên biết, Tiểu Hoa đã đi theo ta và Quân Lăng, bắt đầu tu hành rồi.

- Bắt đầu tu hành rồi? Các ngươi làm sư phụ của nàng?

Tùy Qua kinh ngạc nhìn Đường Vũ Khê.

- Đúng vậy, ai bảo ngươi hiện tại bận rộn như vậy.

Đường Vũ Khê nói:

- Thật ra, ta biết trong lòng ngươi nghĩ cái gì. Ngươi vẫn không có cách nào xử lý tốt quan hệ giữa Tiểu Hoa và ngươi đúng không? Cho nên, ngươi nghĩ cái gì cũng thuận theo tự nhiên, để cho chính nàng lựa chọn. Nhưng ngươi không nghĩ qua, cho dù ngươi xem nàng là muội muội của ngươi, ngươi cũng không thể hoàn toàn mặc cho nàng đi đối mặt với mọi chuyện, tự mình lựa chọn con đường. Ít nhất, ngươi có thể đứng ở góc độ ca ca, chỉ điểm cho nàng một con đường thích hợp với nàng, không phải sao?

Lời nói của Đường Vũ Khê đã chạm đến lo lắng trong lòng Tùy Qua.

Đúng là, Tùy Qua vẫn cũng không thể xử lý tốt quan hệ với Tiểu Hoa, có đôi khi, thậm chí có chút né tránh, bởi vì hắn biết Tiểu Hoa thật sự thích hắn. Nhưng, Tùy Qua đối với nàng, trước mắt chỉ có tình huynh muội, cho nên thật sự không cách nào tiếp nhận tình cảm của nàng. Nhưng Đường Vũ Khê nói đúng, nếu hắn xem mình là ca ca, cũng không thể hoàn toàn bỏ mặc Tiểu Hoa theo đuổi. Kinh nghiệm sống của Tiểu Hoa chưa nhiều, nhiều nhân tình thế sự cũng không am hiểu, nếu để mặc cho nàng đối mặt, chỉ sợ sẽ khiến nàng khó có thể thừa nhận.

- Ngươi nói không sai, để cho nàng tự lựa chọn con đường, cũng không phải hoàn toàn bỏ mặc nàng.

Tùy Qua nói với Đường Vũ Khê:

- Cảm ơn ngươi.

- Không cần.

Đường Vũ Khê cảm khái nói:

- Tiểu Hoa là một cô nương thuần tình thiện lương, không nên để nàng chịu bất kỳ tổn thương nào. Huống chi, nếu ngươi xem nàng là muội muội, ta cũng là chị dâu của nàng, về tình về lý, ta cũng nên quan tâm đến nàng. Xã hội bây giờ trị an cũng không tốt, một cô nương như vậy cũng phải có bản lĩnh phòng thân.

- Không sai, ngươi nghĩ rất chu đáo.

Tùy Qua gật đầu:

- Vậy cứ như thế đu, công phu của Tiểu Hoa cứ để ngươi và Quân Lăng truyền thụ. Dĩ nhiên, ta cũng sẽ lưu ý tu vi công phu của nàng tiến cảnh, nếu có chỗ không hoàn thiện, ta sẽ đề điểm nàng. Nhưng, nghe ngươi nói như vậy, không phải chỉ dạy nàng luyện công sao?

- Dĩ nhiên, ta còn nói cho nàng rất nhiều chỗ tốt của tu hành, nói cho nàng nghe một số chuyện của giới tu hành, gia tăng sự nghiệp của nàng chứ sao.

Đường Vũ Khê có chút hưng phấn nói, xem ra nàng thật sự rất để ý chuyện này.

Đường Vũ Khê nói không sai, hiện giờ trị an xã hội cũng không tốt lắm, một cô nương như Tiểu Hoa, có thêm chút lực lượng càng có thể bảo vệ chính mình.

Huống chi, hiện tại Tùy Qua tìm Đường Vũ Khê, cũng là vì trợ giúp nàng và Thẩm Quân Lăng đề thăng tu vi cảnh giới.

Hiện giờ tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của Đường Vũ Khê đã vững chắc, là lúc bước vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.

Còn Thẩm Quân Lăng, thật ra nên sớm Trúc Cơ rồi, chẳng qua Tùy Qua vẫn chưa tìm được pháp bảo thích hợp với nàng mà thôi.

Thật ra, pháp bảo thích hợp với Thẩm Quân Lăng cũng có, chẳng qua gần đây Tùy Qua mới thuần phục mà thôi.

Pháp bảo Tùy Qua thuần phục, chính là Xích Hà Thoi. Món linh khí này, Tùy Qua lấy được khi chém giết gia chủ của Nam Cung thế gia, chỉ là vẫn chưa hoàn toàn hàng phục được khí linh trong đó.

*****

Với thủ đoạn của Tùy Qua, muốn bóp chết khí linh rất dễ dàng, nhưng muốn hàng phục lại là một việc khác.

Chẳng qua, nếu như khí linh bị bóp chết, linh khí cũng không còn là linh khí, mà chỉ có thể coi là tuyệt phẩm bảo khí, uy lực xê xích rất lớn. Cho nên, đối với khí linh Xích Cơ của Xích Hà Thoi, Tùy Qua chỉ lấy Phạm âm của Mặc Yểm Liên rửa sạch lòng cừu hận của hắn, sau đó lại lấy linh thảo chi ca tinh lọc thần hồn, trải qua nhiều lần cố gắng, nhất là sau khi biết Nam Cung thế gia hoàn toàn tiêu vong, Xích Cơ rốt cục quy thuận.

Dù sao, mặc dù Xích Hà Thoi là trấn sơn chi bảo của Nam Cung thế gia, nhưng chủ nhân đầu tiên luyện chế ra nó đã tử vong. Cho nên lòng trung thành của nó đối với Nam Cung thế gia, cũng chỉ có thể xem là một loại tập quán, một loại hoài niệm đối với chủ nhân cũ mà thôi. Cho nên, khi biết được Nam Cung thế gia tiêu vong, nó lại có một loại cảm giác giải thoát, cảm thấy hoàn thành sứ mạng đối với Nam Cung thế gia. Hôm nay, có thể bắt đầu một cuộc sống mới rồi.

- Cuối cùng đã đến phiên ta Trúc Cơ.

Lúc này Thẩm Quân Lăng đã đến phòng làm việc của Đường Vũ Khê, sau đó hỏi Tùy Qua:

- Ngươi chuẩn bị pháp bảo gì cho ta, cũng không thể quá kém chứ? Ta cũng cúc cung tận tụy cho tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường, ngươi cũng không thể bên nặng bên nhẹ được?

- Ta chuẩn bị cho ngươi một linh khí.

Tùy Qua cười nhạt, sau đó phóng thích khí linh Xích Cơ từ trong Hồng Mông thạch ra ngoài.

Xích Cơ, vẫn mặc hoa phục cổ trang, lộ ra vẻ vô cùng diễm lệ.

Nhưng, trong ánh mắt của nó không còn vẻ kiệt ngạo, âm chí ngày xưa, thay vào đó là một loại thần thái triệt để đại ngộ.

- Bái kiến tân chủ nhân của ngươi đi.

Tùy Qua chỉ chỉ Thẩm Quân Lăng.

Xích Cơ thoáng kinh ngạc, vốn tưởng rằng Tùy Qua sẽ trở thành tân chủ nhân của nó, không ngờ Tùy Qua lại ban thưởng linh khí cho người khác.

- Làm sao, ngươi không muốn sao?

Tùy Qua bình thản hỏi.

Xích Cơ do dự một lát, sau đó hạ bái Thẩm Quân Lăng nói:

- Khí linh Xích Cơ, bái kiến chủ nhân.

- Xích Cơ, ta biết ngươi muốn trở thành hộ thân pháp bảo của ta. Nhưng chuyện này sợ rằng không thỏa đáng.

Tùy Qua cười ha hả:

- Ngươi tuy là khí linh, nhưng cũng là một vưu vật xinh đẹp tuyệt luân, ta cũng không muốn bị các nàng hiểu lầm ngươi cấu kết với ta.

Lời này của Tùy Qua chỉ nói đùa, nhưng Thẩm Quân Lăng và Đường Vũ Khê đều đỏ mặt.

Bởi vì hai người bọn họ đều có ý nghĩ như vậy. Mặc dù cảm thấy cấu kết giữa khí linh và chủ nhân, nghe rất cổ quái, nhưng Xích Cơ vừa nhìn chính là một vưu vật, đích xác là rất dễ khiến người khác hiểu nhầm.

- Ta hiểu.

Xích Cơ cung kính nói với Tùy Qua:

- Ta nhất định sẽ tận tâm phụ tá tân chủ nhân.

- Ngươi hiểu được là tốt.

Tùy Qua nói:

- Mặc dù ngươi là khí linh, nhưng ta lại có Tạo Hóa Đan có thể thành toàn ngươi, còn có Thiên kiếp thần lôi có thể rèn luyện bản thể pháp bảo, giúp ngươi đề thăng tu vi. Nhưng, điều kiện tiên quyết chính là ngươi nhất định phải dụng tâm phụ tá Quân Lăng.

- Vâng, tiên sinh.

Xích Cơ quỳ xuống, cung kính đáp ứng.

Sau đó, Tùy Qua thu thập Xích Cơ vào trong Hồng Mông thạch.

Đường Vũ Khê có chút hâm mộ nói:

- Quân Lăng, mới vừa rồi ngươi còn nói bên nặng bên nhẹ, kết quả thật đúng là lợi cho ngươi. Khi ta Trúc Cơ, chỉ được một bảo khí mà thôi, ngươi Trúc Cơ lại có một linh khí.

- Vũ Khê, ngươi không phải đang ghen tị chứ?

Thẩm Quân Lăng cười ha hả nói.

- Dĩ nhiên không thể nào.

Đường Vũ Khê cười nói:

- Ta chỉ muốn nhắc nhở hắn lúc nào đó rèn luyện pháp bảo của ta thành linh khí. Được rồi, Quân Lăng ngươi mau đi Trúc Cơ đi, chờ ngươi Trúc Cơ thành công, chúng ta có thể cùng nhau ngự kiếm phi hành.

- Ta cũng nóng ruột rồi.

Thẩm Quân Lăng có chút mong đợi nói.

- Vậy ta sẽ đi ngay bây giờ.

Tùy Qua kéo tay Thẩm Quân Lăng, vèo một tiếng, liền bay lên trời, trong nháy mắt đã đến Trà Kiếm sơn.

Tùy Qua mang theo Thẩm Quân Lăng, rơi xuống một ngọn núi không có người.

Thẩm Quân Lăng nói với Tùy Qua:

- Trà Kiếm sơn hiện tại đã hoàn toàn bất đồng so với trước kia.

- Đó là dĩ nhiên, nơi này đã là căn cứ địa của Thần Thảo Tông rồi.

Tùy Qua cười nói.

- Căn cứ địa? Ngươi nói giống như xã hội đen vậy.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Hiện tại, người của Thẩm gia chúng ta, trên căn bản đều bị ngươi hấp thu đến Thần Thảo Tông. Bây giờ ngươi làm ra thanh thế lớn như vậy, chẳng lẽ thật sự muốn xây dựng bang hội hay sao?

- Thành lập tông môn, không phải là bang hội.

Tùy Qua sửa lưng Thẩm Quân Lăng:

- Thần Thảo Tông, vốn là ta chỉ xé da hổ kéo đại kỳ, hù dọa người. Không ngờ, lần này thật sự phải thành lập một tông môn.

- Ngươi coi như bị ép lên núi rồi?

Thẩm Quân Lăng cười nói.

- Coi như vậy đi.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, người Thẩm gia các ngươi gia nhập Thần Thảo Tông, cũng không phải ta ép.

- Ta dĩ nhiên biết.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Thẩm gia lấy được rất nhiều chỗ tốt từ chỗ ngươi.

- Không nói những thứ này nữa, ngươi Trúc Cơ trước đi.

Tùy Qua nói xong, đánh một đạo mảnh nhỏ pháp tắc Trúc Cơ kỳ vào trong thân thể Thẩm Quân Lăng.

Chỉ chốc lát sau, một cột sáng màu đỏ từ trên ngọn núi Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua đang ở phóng lên cao, thanh thế cực lớn.

Một lúc lâu sau, thiên địa linh khí xung quanh khôi phục bình thường, trong thiên không, lơ lửng một con thoi giống như con thuyền, Thẩm Quân Lăng bay lên dẫm lên con thoi, tay áo bay bay, phiêu nhiên như tiên...

Thấy cảnh tượng này, Tùy Qua có một loại cảm giác hoa mắt thần mê.

Thẩm Quân Lăng, quả nhiên là vưu vật yêu mị, hơn nữa theo tu vi tăng lên, loại mị hoặc của nàng càng thêm hấp dẫn.

- Tùy Qua, tạm biệt! Ta trở về Đông Giang đây!

Thẩm Quân Lăng phất phất tay với Tùy Qua, nhẹ lướt đi.

Tùy Qua buồn bã nhìn theo, chỉ chốc lát sau, một người xuất hiện bên cạnh hắn.

- Đặng Hạc, ngươi tới đây làm gì?

Tùy Qua hỏi Đặng Hạc.

- Lần này đến Như Mộng Thủy cốc thí luyện, ta cũng muốn tham gia!

Đặng Hạc đưa ra yêu cầu của hắn.

- Làm sao, ngươi tính toán trùng kích vào Kết Đan kỳ, sau đó đề thăng Huyết Đằng năm cánh làm yêu thảo sao?

ùy Qua nhìn thấu ý nghĩ của Đặng Hạc.

- Đúng vậy.

Đặng Hạc trầm giọng nói:

- Nghe nói lần trước ở Tàng khu, huynh đệ Long Đằng chúng ta chịu nhiều tổn thất, cho nên lần này chúng ta nhất định phải tìm trở về. Ta nhất định phải đề thăng cảnh giới, đề thăng thực lực, sau đó làm thịt toàn bộ đám ma vật kia!

- Làm thịt?

Tùy Qua cười ha hả:

- Lần trước lúc thí luyện, ngươi thiếu chút nữa bị ma vật làm thịt rồi?

- Khụ... Lần này sẽ không.

Đặng Hạc gượng cười, che dấu xấu hổ.

- Ngươi muốn đi liền sao.

Tùy Qua cười nói:

- Dù sao tham gia rèn luyện cũng không hạn chế nhân số. Huống chi, ta cũng muốn biết, sau khi ngươi Kết Đan, có thể lợi hại tới trình độ nào.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1258)