Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0901

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0901: Dụng tâm lương khổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Lam Văn Cẩm hừ một tiếng, không để ý tới hắn.

Tùy Qua không quan tâm, xoay người đi qua đầu đường, sau đó biến mất không thấy.

- Người vừa rồi là ai vậy? Bạn của con sao, sao không lễ phép như thế?

Lam Văn Cẩm hỏi Lam Lan.

- Anh ấy là bạn trai của con.

Lam Lan có chút mất hứng nói:

- Nếu không có anh ấy, cha còn chưa dễ dàng đi ra vậy đâu.

- Nói bậy gì vậy, sở dĩ cha có thể đi ra, là bởi vì tổ chức tin tưởng nhân phẩm cùng năng lực công tác của cha, có quan hệ gì với hắn?

Bộ tịch của Lam Văn Cẩm lại xuất hiện.

- Dừng xe, con lười nói chuyện với cha!

Lam Lan thật sự tức giận.

- Được rồi, con gái bảo bối, hôm nay cha không có việc gì, vốn là chuyện tốt, cần gì phải tức giận đây.

Lam Văn Cẩm chủ động cầu hòa:

- Như vậy đi, chúng ta tìm một nơi chúc mừng một chút? Hay là đi nhà hàng tây mà con thích trước kia?

- Cha, chúng ta nên yên lặng về nhà ăn bữa cơm đi.

Lam Lan khẽ thở dài nói.

- Được rồi.

Lam Văn Cẩm gật đầu, lần này bị song quy, mặc dù không hoàn toàn thay đổi vận mệnh của hắn, nhưng thoáng thay đổi tính cách cùng tác phong làm việc của hắn, điều này làm cho hắn ý thức được mình nên điệu thấp hơn một chút.

Sau khi Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn, lập tức bế quan.

Sau một ngày đêm, Tùy Qua xuất quan, hơn nữa đã đem tu vi tinh thần lực tăng lên tầng thứ chín, thành công phục chế mảnh nhỏ pháp tắc kết đan kỳ.

Sau ba ngày đêm, Tùy Qua đã luyện chế ra ba ngàn viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.

Nhưng cũng làm cho hắn mệt đến ngất ngư, hơn nữa cũng đem toàn bộ tâm ma trong Hồng Mông Thạch tiêu hao sạch sẽ.

Sau khi luyện chế xong Cảnh Giới Đan kết đan kỳ, đầu tiên Tùy Qua nghĩ đến những người bên cạnh mình, phàm là ai chưa đột phá cảnh giới kết đan kỳ, chỉ cần trung thành tận tâm hắn đều ban cho một viên, hơn nữa trợ giúp họ chống lại thiên kiếp.

Mặt khác phàm là đệ tử Thần Thảo tông, tư chất không sai, có công với tông môn, lại có trung tâm, là nhóm người thứ hai được ban Cảnh Giới Đan.

Tùy Qua quyết đoán tăng lên thực lực Thần Thảo tông, vì vậy chưa đầy nửa tháng thời gian, trong Thần Thảo tông đã xuất hiện hơn chín trăm đạo sĩ kết đan kỳ.

Tuy số lượng này còn chưa đủ hài lòng, nhưng đã làm thực lực Thần Thảo tông tăng nhiều.

Ngay cả Trúc Vấn Quân cũng nói, có thêm gần ngàn đệ tử này, uy lực của hộ sơn đại trận có thể chống đỡ vài đạo sĩ hóa thần kỳ cường công, sau này Minh Kiếm sơn cũng không phải địa phương tùy tiện bị người công kích.

Lần này Trúc Vấn Quân bố trí trận pháp có tên Thiên Nhân Nhất Giới.

Thiên Nhân Nhất Giới, là nói về Thiên Địa Nhân tam tài nhất giới.

Trúc Vấn Quân căn cứ theo ý tưởng của Tùy Qua, bố trí trận pháp Thiên Nhân Nhất Giới, không chỉ hoàn toàn liên hợp lực lượng hơn chín trăm đệ tử kết đan kỳ, thậm chí toàn bộ lực lượng của yêu thảo linh thảo trên Minh Kiếm sơn đều tập trung đến cùng nhau.

Mặt khác, lần này Trúc Vấn Quân bố trí trận pháp Thiên Nhân Nhất Giới còn có một diệu dụng, chính là có thể không ngừng mở rộng, lấy nơi này làm trung tâm, bố trí càng nhiều trận pháp, hoặc cất chứa càng nhiều người bên trong thúc giục trận pháp, tăng cường uy lực của nó.

Sau khi luyện chế ra Cảnh Giới Đan, Tùy Qua đã yên ổn hơn không ít. Nhưng hắn biết hiện tại còn chưa đủ, cho nên dự tính đi Như Mộng Thủy Cốc hay Minh Châu hồ tiếp tục thu tâm ma làm tài liệu.

Nhưng Tống Văn Hiên đến gặp hắn báo cáo có người muốn gặp Tùy Qua. Nếu là người bình thường Tống Văn Hiên sẽ giải quyết, nhưng tuy rằng người này cũng là đệ tử Thần Thảo tông, thân phận lại có chút đặc thù. Cho nên Tống Văn Hiên phải đến xin chỉ thị.

- Được, ta đi xem nàng.

Tùy Qua gật đầu, bóng người chợt lóe biến mất tại chỗ.

Tống Văn Hiên không khỏi ngây người nhìn trân trối, trong lòng thầm than bản lĩnh của Tùy Qua thật sự càng ngày càng mạnh, nhưng may mắn ngày trước hắn đã đứng đúng đội ngũ, nếu không chỉ sợ Tống gia phải chôn vùi cùng Thiên Ngu sơn.

Chỉ nháy mắt Tùy Qua đã đi tới một ngọn núi, chỉ thấy ngay trên sườn núi đen có một nữ tử đang luyện công. Dù hiện tại đã là đêm khuya trăng sáng treo cao, nhưng nàng vật quật cường luyện tập.

- Cát Hiểu Mẫn, dừng trong chốc lát đi.

Tùy Qua lên tiếng, nữ tử kia chính là bạn học Cát Hiểu Mẫn ngày trước của hắn, hiện tại ở Minh Kiếm sơn tu luyện hơn hai tháng nhưng tiến triển rất chậm, còn dừng lại ở luyện khí kỳ, còn chưa bước vào tiên thiên kỳ.

Siêng năng có thừa, thiên phú không đủ.

Đây là đánh giá khách quan của Tùy Qua đối với Cát Hiểu Mẫn.

Bởi vì hiện tại Minh Kiếm sơn đã khác hẳn trước kia, linh khí, linh dược, đan dược đều có, tu vi của đệ tử đột nhiên tăng mạnh, thậm chí còn có người chỉ dùng nửa tháng đã bước vào tiên thiên kỳ.

Đương nhiên cũng nhờ có Tùy Qua cung cấp mảnh nhỏ pháp tắc hay Cảnh Giới Đan. Nếu không có hai vật này, cho dù là kỳ tài ngút trời cũng không có được tốc độ tu hành nhanh như vậy, chỉ sợ tiên nhân chuyển kiếp mới làm nổi.

Cát Hiểu Mẫn nhìn thấy Tùy Qua, dừng việc tu luyện, than nhẹ nói:

- Thật xin lỗi, đến bây giờ tôi vẫn chỉ dừng lại ở luyện khí kỳ, chênh lệch với những người khác thật quá xa!

Ngữ khí Cát Hiểu Mẫn có chút uể oải.

- Nhanh như vậy đã bắt đầu tự xem nhẹ mình sao?

- Đây là sự thật.

Cát Hiểu Mẫn nói:

- Có một số người gia nhập vào nơi này còn muộn hơn tôi, nhưng đã đột phá tới tiên thiên cùng trúc cơ. Mà hiện tại tôi vẫn giậm chân tại chỗ.

- Tu hành không phải vì so đấu với người khác, mà là vì chính mình.

Tùy Qua bình tĩnh nói, ngữ khí mang theo lực tin phục:

- Mục đích tu hành là tự hiểu biết mình, đánh vỡ cổ bình thân thể cùng tâm linh, cuối cùng đạt tới siêu việt bản thân. Cho nên ánh mắt của cô đừng luôn nhìn lên thân người khác, xem cảnh giới người ta thế nào, cô hẳn nên tự xem mình, tìm nhược điểm của mình, sau đó tăng lên từng chút một, nước chảy đá mòn, cuối cùng sẽ tới đại thành. Huống chi con đường tu hành trước dễ dàng sau khó khăn, hiện tại tiến cảnh quá nhanh cũng chưa chắc là chuyện tốt, hiện tại cô biết tu hành khó khăn, ngày sau sẽ càng thêm cố gắng, bảo trì tâm tính bình thản mặc dù gặp phải suy sụp cũng có thể trải qua được, mấy việc này không phải ai cũng cảm nhận tới.

- Cảm ơn anh.

Trên mặt Cát Hiểu Mẫn lộ ra nụ cười, áy náy nói:

- Là tôi quá nóng nảy.

- Tôi có thể lý giải, làm bạn học của tôi, cô không muốn làm cho tôi thất vọng.

Tùy Qua mỉm cười, nói:

- Nhưng tôi cũng chưa cho cô chiếu cố đặc thù, nói tới người làm bạn học như tôi cũng không biết suy nghĩ, bởi vì tôi cứ nghĩ cho cô thể hội chút khó khăn của đường tu hành.

- Đây là ý gì?

Cát Hiểu Mẫn khó hiểu hỏi.

- Bởi vì tôi chẳng những để cho cô cảm nhận tu hành khó khăn, còn muốn cô giúp cho Cao Phong, Giang Đào cùng Liễu Tiểu Đồng đều cảm nhận được nỗi khó khăn này.

*****

Tùy Qua giải thích:

- Nguyên bản mọi người đều tự có vận mệnh, có tạo hóa, tôi cũng không muốn xen vào cuộc sống của bọn họ. Nhưng hiện tại tình thế thiên địa cực kỳ bất ổn, vận mệnh mỗi người sẽ vì thiên địa biến cố mà thay đổi, làm bạn bè tôi cũng không thể trơ mắt nhìn họ bị mất đi tính mạng trong trận biến cố này.

- Anh có thể trực tiếp cứu họ đó thôi?

Cát Hiểu Mẫn khó hiểu nói.

- Cứu họ không bằng dạy họ tự cứu, thực lực nắm giữ trong tay mình mới ổn định nhất. Huống chi trận thiên địa đại biến sẽ là trường hợp ra sao, ngay cả tôi cũng không biết, hơn nữa chưa chắc tới lúc đó tôi có thể phân tâm bảo hộ được họ chu đáo.

- Anh muốn họ cùng tu hành?

Cát Hiểu Mẫn nói:

- Việc này không đơn giản sao, anh hiển lộ một ít thực lực khẳng định làm cho họ sùng bái.

- Không được.

Tùy Qua lắc đầu:

- Trước đó tôi có nói qua, có được dễ dàng sẽ rất khó đi xa trong con đường tu hành, họ là bạn của tôi, tôi muốn nhìn thấy họ tự mình đảm đương, mà không phải dựa vào tôi bảo hộ, cô hiểu không?

- Hình như có chút hiểu được.

Cát Hiểu Mẫn hỏi:

- Tựa hồ có liên quan tới tôi?

- Phải, có quan hệ với cô.

Tùy Qua nói:

- Tu hành không chỉ dựa vào thiên phú cùng nghị lực, còn cần cơ hội. Cô có cơ hội tu hành, cơ hội chính là chị của cô qua đời, sản sinh ảnh hưởng thật lớn đối với cô. Mà họ cũng cần cơ hội, mà cô chính là cơ hội của họ.

- Tôi?

Cát Hiểu Mẫn kinh ngạc nhìn Tùy Qua.

- Đúng vậy, chính là cô.

Tùy Qua mỉm cười nói:

- Cô có nghĩ tới hay không, nếu cô lấy thân phận người tu hành xuất hiện trước mặt họ, hiển lộ ra lực lượng cường đại, chẳng lẽ không phải càng hiệu quả hơn tôi làm hay sao?

Cát Hiểu Mẫn ngẫm nghĩ, không thể không nói sự thật chính là như thế.

- Chuyện này tôi nguyện ý giúp anh.

Cát Hiểu Mẫn gật đầu.

- Không sao, trước khi giúp tôi, tôi giúp cô đột phá tiên thiên kỳ nói sau.

Tùy Qua nói.

- Tiên thiên kỳ?

Cát Hiểu Mẫn có chút vui sướng nhìn Tùy Qua. Tiên thiên kỳ có được tuổi thọ gấp đôi người thường, có thể giữ thanh xuân, có thể cách không phát ra kiếm khí, có thật nhiều chỗ tốt. Nàng đã nghe được rất nhiều lần, nhưng không cách nào đột phá, thậm chí còn không cảm giác được cơ hội đột phá.

- Để tôi giúp cô đi.

Tùy Qua đặt tay lên trán Cát Hiểu Mẫn, đem mảnh nhỏ pháp tắc tiên thiên kỳ truyền vào thân thể nàng, lại truyền một ít nguyên khí, trực tiếp đem tu vi của nàng đẩy lên tiên thiên trung kỳ.

Sau một lát hắn thu tay trở về.

Cát Hiểu Mẫn cảm nhận được sự biến hóa kỳ diệu trong thân thể, vô cùng kích động, liên tục cảm ơn Tùy Qua.

- Đây là cô nên được.

Tùy Qua nghiêm túc nói:

- Vốn tôi có thể giúp cô tiến vào tiên thiên kỳ sớm hơn, nhưng tôi hi vọng cô chân chính cảm nhận được tu hành khó khăn, điều này rất có trợ giúp cho cô ngày sau, sau này cô sẽ hiểu được. Mặt khác cô cũng nên cho ba người họ cảm nhận được sự khó khăn này.

- Anh tính toán làm như thế nào?

Cát Hiểu Mẫn hỏi:

- Bây giờ chúng ta đi gặp họ sao? Hơn nữa, Liễu Tiểu Đồng...hình như không có cảm giác gì với tôi đi.

- Chưa chắc đâu.

Tùy Qua cười nhẹ:

- Người kia chỉ là che giấu sâu hơn mà thôi. Huống chi cô đã tiến vào tiên thiên kỳ, còn dùng Mỹ Lệ Họa Thủy, khí chất đã vượt hơn rất nhiều, nếu Liễu Tiểu Đồng không động tâm, đó mới là chuyện kỳ quái. Được rồi, không phải chúng ta cùng đi gặp họ mà chỉ có cô thôi. Tôi sẽ âm thầm lưu ý quan sát.

- Vậy ý của anh là...là muốn tôi lừa họ?

Cát Hiểu Mẫn hỏi.

- Không phải lừa, cô nói cho họ biết mình là đệ tử Thần Thảo tông, nhưng không nói sự tồn tại của tôi, dẫn họ đi vào bổn tông.

- Thần Thảo tông, nơi này tùy tiện người nào đều biết tên của anh ah?

- Ai nói cho họ gặp mặt người khác.

Tùy Qua cười nói:

- Chỉ huấn luyện họ theo kiểu phong bế. Minh Kiếm sơn lớn như vậy, chẳng lẽ còn không tìm được một địa phương yên tĩnh cho họ tu hành?

- Nói cũng phải.

Cát Hiểu Mẫn nói:

- Nếu cho họ biết anh là thiếu tông chủ, chỉ sợ họ sẽ không cố gắng, nhất là hai người Giang Đào cùng Cao Phong.

- Đúng vậy, xem ra cô thật hiểu họ.

Tùy Qua cười ha ha:

- Được rồi, tôi đưa cô đi tìm họ đi.

- Hiện tại?

- Phải, chính là hiện tại.

Tùy Qua nắm tay Cát Hiểu Mẫn, khoảnh khắc đã đi tới trên ban công phòng 403 trong Đông đại.

- Đây là ký túc xá nam sinh đi?

Cát Hiểu Mẫn có chút đỏ mặt nói.

- Lần đầu tiên tới?

Tùy Qua thấp giọng hỏi.

Lúc này Cát Hiểu Mẫn phát hiện tuy rằng nàng nghe được thanh âm của Tùy Qua, nhưng không nhìn thấy thân ảnh, điều này thật sự có chút quỷ dị, nhưng nàng cũng biết tu vi cảnh giới của hắn cao hơn mình thật nhiều, cho nên có bổn sự như vậy thật không kỳ quái.

- Phải.

Cát Hiểu Mẫn gật đầu:

- Làm vậy không tốt lắm đâu, để cho tôi đến ký túc xá nam sinh trong đêm.

- Không sao, làm như vậy càng làm cho họ rung động.

Tùy Qua cười nói.

Cát Hiểu Mẫn có chút khẩn trương, nói:

- Như vậy không ổn đi, vạn nhất họ cho rằng tôi là nữ quỷ, hù sợ họ, vậy làm sao bây giờ đây?

- Cô yên tâm đi, tôi đã "báo mộng" cho họ biết, cho nên họ sẽ tỉnh lại rất nhanh, sau đó nhìn thấy cô.

- Cái gì?

Cát Hiểu Mẫn thoáng kinh ngạc.

Đúng lúc này quả nhiên ba người trong phòng đều tỉnh dậy, sau đó liền kêu lên "Hiểu Mẫn".

Ba người đồng thời tỉnh giấc.

- Hiểu Mẫn?

Giang Đào nhìn Cao Phong hỏi:

- Vừa rồi cậu gọi Cát Hiểu Mẫn?

- Hừ, vậy còn cậu? Vừa rồi có phải cậu cũng gọi nàng hay không?

Cao Phong hừ một tiếng.

- Không đúng, còn có người cũng hô tên của nàng?

Giang Đào nhắm ngay Liễu Tiểu Đồng:

- Tiểu tử, cậu cũng hô có phải không?

- Tôi? Tôi không có.

Liễu Tiểu Đồng giả vờ hồ đồ.

- Thật là quái lạ, vừa rồi tôi mơ thấy Hiểu Mẫn xuất hiện trong phòng ngủ của chúng ta, sau đó muốn thổ lộ với nàng, kết quả nàng liền bay mất, nói tôi chỉ là một người phàm tục, không có tư cách theo đuổi nàng.

Cao Phong nói.

- Ta kháo! Cậu lại dám nháy theo giấc mơ của tôi, quá vô sỉ!

Giang Đào nói.

Liễu Tiểu Đồng cũng mơ thấy nội dung y hệt, nhưng hắn không dám nói.

- Chẳng lẽ Hiểu Mẫn thật sự đến đây?

Cao Phong có chút khẩn trương nói một câu.

Sau đó ba đôi mắt nhìn ra ban công.

Trên ban công, ánh trăng như nước, một bóng lưng xa lạ lại có chút quen thuộc xuất hiện dưới ánh trăng dịu dàng, như tiên nữ đang tắm ánh trăng, cảnh tượng thật sự làm người suốt đời khó quên.

Bởi vì có giấc mộng, ba người cũng không xem Cát Hiểu Mẫn là "nữ quỷ".

Mà lúc này Cát Hiểu Mẫn cũng không quay đầu, chỉ ngẩng lên nhìn ánh trăng, có vẻ cao xa vô cùng.

Ba thanh niên trộm mặc quần áo, sau đó lẳng lặng đi ra ban công, tựa hồ lo lắng Cát Hiểu Mẫn sẽ tùy thời bay đi.

- Hiểu Mẫn?

Giang Đào mở miệng đầu tiên.

- Ân.

Cát Hiểu Mẫn gật đầu nhưng không xoay người.

- Hiểu Mẫn, thật là cô sao?

Cao Phong hỏi lại một câu, nhưng lời vừa thốt ra hắn chỉ hận không tát miệng mình, bởi vì câu hỏi thật dư thừa.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)