← Ch.0907 | Ch.0909 → |
- Lớn mật! Tùy Qua! Ngươi thật nghĩ ngươi là thiếu tông chủ ẩn thế tông môn sao, còn dám vô lễ như thế!
Đàm Hạo Huy hét lớn:
- Cho ngươi ba khắc thời gian, nếu còn không đi ra phục lạy xin được trị tội, ta sẽ san bằng Minh Kiếm sơn!
- San bằng Minh Kiếm sơn! Khẩu khí thật thối!
Tùy Qua cười lạnh:
- Lời này ta thường xuyên nói với người khác, còn rất ít có người dám nói như vậy với ta! Đàm Hạo Huy, ta muốn nhìn xem ngươi có năng lực gì dám nói san bằng Minh Kiếm sơn!
Lần này rõ ràng Đàm Hạo Huy cùng Mạc Vân Tiêu đến diễu võ giương oai, giết gà dọa khỉ.
Không hề nghi ngờ, bọn hắn hiển nhiên không tra xét ra "hung phạm" giết Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, cho nên chỉ có thể tìm một "giả hung", bắt Tùy Qua trở về xem như trả lời cho tông môn, thứ hai làm cho người tu hành giới biết Không Động cùng Thục Sơn không phải dễ chọc.
- Thật can đảm! Ngươi lại dám không nghe hiệu lệnh của Thục Sơn kiếm tông!
Mạc Vân Tiêu quát, khí thế phóng thích, kiếm khí tung hoành, thể hiện tu vi cường đại của hóa thần sơ kỳ.
Đàm Hạo Huy cũng không cam chịu yếu thế, đều bày ra bộ dạng muốn san bằng Minh Kiếm sơn.
Nhưng cả hai không hề nghĩ tới, sau khi phóng thích ra khí thế ngay lập tức hộ sơn đại trận cũng bị kích phát, đại trận vận hành, lập tức đem hai người quấn vào bên trong trận pháp.
Chỉ thoáng chốc chung quanh thân thể hai người sấm chớp vang rền, vô số thiên kiếp thần lôi oanh xuống.
Tuy rằng đạo sĩ hóa thần kỳ không e ngại thiên kiếp thần lôi bình thường, nhưng không có nghĩa không sợ hãi biển thiên lôi liên tục giáng xuống. Chứng kiến thiên lôi hàng lâm, hai người vội vàng triển khai thân pháp né tránh, nhưng thật vất vả né tránh được biển thiên lôi dây dưa, hai người lại lâm vào "biển vạn kiếm", ngàn vạn đạo phi kiếm đều là kiếm khí kiếm cương ngưng tụ mà thành, còn lợi hại hơn phi kiếm thật sự, bởi vì bên trong sát nhập kiếm ý của Thảo Mộc Binh Trận của Tùy Qua cùng "Hà Quang Thiên Đạo" của Khổng Bạch Huyên.
Tu vi hai người tuy mạnh mẽ, nhưng rơi vào trong hộ sơn đại trận chỉ còn khả năng chống đỡ mà không lực đánh trả!
Mất thật lớn công phu xông qua biển vạn kiếm nhưng làm hai người không tưởng được chính là chờ đợi bọn hắn là lực công kích càng thêm khủng bố, đây là uy lực của hộ sơn đại trận Minh Kiếm sơn: Thiên Nhân Nhất Giới!
Khi hai người nhìn thấy Minh Kiếm sơn, lập tức cảm giác cả dãy núi truyền ra cỗ khí thế, không thuần túy, hiển nhiên không phải do một người phóng thích đi ra, mà là do hàng ngàn người cùng nhau liên hợp tán phát, nhưng nhiều khí thế dung hợp vào nhau hình thành một cỗ uy áp dị thường cường đại.
Cỗ uy áp đã vượt xa uy áp của cả hai người.
Cả Minh Kiếm sơn lập tức "sáng" lên, bởi vì trên mỗi đỉnh núi đều có vài chục đạo sĩ kết đan kỳ trấn thủ, hơn nữa đem uy lực kim đan thúc giục đến cực hạn, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu đều hào quang vạn trượng, ngoại trừ kết đan kỳ còn có không ít nguyên anh kỳ, hư ảnh nguyên anh đều phóng xuất ra ánh sáng, gia tăng uy lực cho trận pháp Thiên Nhân Nhất Giới. Nhưng chân chính cường hãn chính là trên ngọn núi cao nhất của Minh Kiếm sơn, một người ngạo nghễ đứng thẳng trên đỉnh núi, hư ảnh kim đan hiện ra trên đỉnh đầu, chói chang như mặt trời, chiếu sáng cả thiên địa, làm cho người ta không thể nhìn thẳng. Hai người Mạc Vân Tiêu cùng Đàm Hạo Huy đều cảm giác được uy thế của người kia còn cao hơn bọn họ!
Vạn trượng hào quang, vạn đạo kiếm quang, vạn đạo lôi điện, hàng vạn hàng ngàn kim đan...
Còn có hàng vạn hàng ngàn yêu thảo, hết thảy cùng nhau phóng ra khí thế cùng lực lượng cường đại.
Lúc này cả hai người Mạc Vân Tiêu cùng Đàm Hạo Huy đều bị cỗ uy áp cường đại chấn nhiếp, đừng nói san bằng Minh Kiếm sơn, hai người cảm giác chỉ cần uy lực trận pháp hộ sơn hiển hiện ra, đủ làm cho họ táng thân ở trong này.
Nhất thời hai người tiến lui khó khăn, không biết nên làm như thế nào mới tốt.
- Mạc Vân Tiêu, Đàm Hạo Huy! Nếu hai người các ngươi không cút ngay, đừng trách ta phát động trận pháp, đem hai ngươi trấn áp trong này!
Thanh âm Tùy Qua vang vọng, tràn ngập uy nghiêm, tựa hồ đầy đủ khí thế của tông chủ nhất phái.
- Tùy Qua! Ngươi dám trấn áp chúng ta, chính là thành kẻ địch của Không Động cùng Thục Sơn kiếm tông!
Mạc Vân Tiêu biết hai người bọn hắn đã không đủ lực lượng uy hiếp Tùy Qua, cho nên chỉ có thể đưa ra danh hào của tông môn.
- Thì tính sao? Là hai người các ngươi hùng hổ dọa người, muốn san bằng Minh Kiếm sơn của ta, chẳng lẽ ta còn cho phép các ngươi ở trong này quát tháo hay sao?
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Ta cũng cho các ngươi ba khắc thời gian, nếu không cút ngay, ta sẽ phát động trận pháp đem hai người các ngươi hoàn toàn trấn áp!
- Ngươi dám!
Đàm Hạo Huy xanh mét quát.
- Ba!
- Tùy Qua, dám thành kẻ địch của Thục Sơn kiếm tông, ngươi sẽ không...
- Hai!
- Chúng ta đi!
Dưới trận pháp cường đại uy hiếp, hai người rốt cục lựa chọn lùi bước.
Nếu không phải Tùy Qua có ý muốn thả họ đi, họ đã sớm bị hắn giết chết.
Nhưng nếu giết họ đạt được sảng khoái nhất thời, lại hậu hoạn vô cùng, chỉ sợ tuyệt đại cường giả của hai môn phái sẽ đích thân chạy tới san bằng cả Minh Kiếm sơn.
Cảm giác được chân khí của hai người biến mất, Tùy Qua cũng thu liễm khí thế cho mọi người trở về việc của mình.
Biết được hôm nay mình đã bứt lui cao thủ của Không Động cùng Thục Sơn, người của Minh Kiếm sơn đều cảm giác nở mày nở mặt, nhất thời sĩ khí tăng lớn vô cùng.
Nhưng lúc này trong lòng Tùy Qua càng thêm lo âu.
Bởi vì hắn biết hai môn phái kia sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nhưng vào lúc này Tùy Qua cảm giác được trong Hồng Mông Thạch xuất hiện biến hóa mới, dùng thần niệm đảo qua, vô cùng mừng rỡ.
Chuyện làm cho Tùy Qua cao hứng là tiểu Ngân Trùng lại đột phá!
Từ sau khi chiếm được thi thể cùng nguyên thần của Ngưu Xà, tiểu Ngân Trùng siêng năng hơn rất nhiều, ngoại trừ lúc làm việc chủ yếu chỉ luyện hóa máu huyết cùng nguyên thần của Ngưu Xà, dung nhập vào bản thân.
Hiện giờ tu vi tiểu Ngân Trùng đột phá, hơn nữa tính từ tu vi cảnh giới lần đầu tiên đã siêu việt Tùy Qua cùng Ảnh Phong.
Tiểu tử kia rốt cục đạt tới cảnh giới yêu anh!
Sau khi yêu quái kết thành yêu anh, thân thể phát sinh biến hóa không tưởng được, chính là có thể hoàn toàn biến thành nhân loại!
Yêu quái kết đan kỳ tuy đã có hình thái nhân loại, nhưng vẫn bảo lưu chút đặc thù của "yêu thú", mà sau khi kết thành yêu anh, yêu quái có thể hoàn toàn biến mất đi những đặc thù này.
Đương nhiên, pháp lực cũng sẽ bạo tăng.
Nhưng cần kết thành yêu anh còn phải trải qua một lần thiên kiếp mới được.
Bên trong Hồng Mông Thạch chính là địa phương duy nhất có thể ngăn cách được thiên kiếp giáng xuống.
Cho dù là địa phương như Như Mộng Thủy Cốc cũng không ngăn cản được thiên kiếp buông xuống, bởi vì thiên kiếp đại biểu thiên địa oai, thiên địa pháp tắc, là tồn tại cao nhất, cho nên bất kỳ pháp bảo, trận pháp gì cũng không thể hoàn toàn tránh né thiên địa pháp tắc.
*****
Mà Hồng Mông Thạch là ngoại lệ duy nhất, nơi này mỗi ngày đều có thật nhiều yêu thảo sinh ra, nhưng không có thiên kiếp buông xuống, chẳng qua chỉ có thiên kiếp do chính Tùy Qua "bắt chước" ra mà thôi.
Lúc này tiểu Ngân Trùng cần đột phá cổ bình, kết thành yêu anh, cho nên hắn đang nghĩ biện pháp gợi lên thiên kiếp.
Nhưng Tùy Qua là chưởng khống giả của thế giới này, chỉ có hắn lắng xuống thiên kiếp thần lôi thì tiểu Ngân Trùng mới có thể hoàn toàn biến hóa. Mà tiểu Ngân Trùng hiển nhiên cũng biết như vậy, đại khái là không đủ dũng khí hay căn bản không muốn một mình đối mặt thiên kiếp thần lôi, cho nên dự định mưu lợi bên trong không gian Hồng Mông Thạch, trực tiếp kết thành yêu anh.
Tùy Qua biết tính cách của hắn, nếu thật sự để cho hắn một mình đối mặt thiên kiếp, Tùy Qua thật lo lắng hắn bị thiên kiếp đánh chết, bởi vì yêu ma gợi ra uy lực thiên kiếp còn mạnh hơn cả đạo sĩ nhân loại.
Lúc này Tùy Qua toàn lực hiệp trợ, cho nên giáng xuống thiên kiếp đều có "phân lượng", còn dùng hồng mông tử khí hạn chế tốc độ cùng lực lượng của thiên kiếp, làm cho khí thế có vẻ hung hung nhưng chỉ "nhẹ nhàng" giáng trên người tiểu Ngân Trùng, làm cho tiểu tử kia dễ dàng vượt qua thiên kiếp.
Ước chừng hai mươi phút sau thiên kiếp thần lôi ngừng lại, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu tiểu Ngân Trùng biến mất, chỉ lưu lại một hư ảnh yêu anh quái dị. Vì để cho Tùy Qua rõ ràng nhìn thấy, tiểu Ngân Trùng còn để yêu anh bay ra, ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu của hắn.
Yêu anh không đến một thước, thân thể màu bạc, đầu rất giống hình thái của tiểu Ngân Trùng, nhưng không có tóc cùng lông mày, thân hình lại không giống nhân loại, mà là như con giun, cho nên có vẻ thập phần kỳ quái.
- Lão đại, có phải cảm thấy ta rất lợi hại hay không ah!
Tiểu yêu anh mở miệng nói, có vẻ cuồng vọng:
- Lão đại, rốt cục ta bước vào nguyên anh kỳ sớm hơn ngươi cùng Ảnh Phong. Lão đại, sau này ngươi cũng không thể nói ta lười biếng chứ?
- Hừ! Ngươi còn không biết xấu hổ nói ra!
Ảnh Phong châm biếm:
- Ngươi ăn vào máu huyết thi thể cùng nguyên thần của viễn cổ hoang thú tu vi hóa thần kỳ, lại chỉ đột phá tới nguyên anh kỳ, mệt cho ngươi còn không biết xấu hổ khoe khoang trước mặt chủ nhân!
- Ngô...lời của Ảnh Phong thật đúng nha.
Tùy Qua nói:
- Nếu hiện tại ngươi đột phá tới hóa thần kỳ, khoe khoang trước mặt ta còn được, chỉ là nguyên anh kỳ mà thôi, ngươi cũng không biết xấu hổ sao?
- Lão đại, ta không phải khoe khoang, ta chỉ muốn làm cho các ngươi cao hứng thôi, không nghĩ tới lão đại cũng giống như Ảnh Phong, lại biết ghen tỵ.
- Ai ghen tỵ ngươi! Thật sự là ghê tởm!
Ảnh Phong hừ một tiếng.
- Tiểu Ảnh Phong, ngươi thật sự là quá kiêu ngạo, nếu không phải nể mặt lão đại, ta đã sớm trấn áp ngươi!
Tiểu Ngân Trùng hừ nói:
- Hiện tại ta có tu vi nguyên anh kỳ, muốn trấn áp tiểu yêu tinh kết đan kỳ như ngươi còn không phải là chuyện dễ dàng sao.
- Ỷ mạnh hiếp yếu tính bổn sự gì, có kỹ năng ngươi giống như chủ nhân, một mình đi đấu cường giả hóa thần kỳ đi!
Ảnh Phong tiếp tục châm chọc hắn.
Tiểu Ngân Trùng buồn bực, đành nói:
- Hừ, ngươi hãy xem đi, bây giờ ta còn chưa hoàn toàn luyện hóa xong máu huyết cùng nguyên thần của Ngưu Xà, chờ sau khi ta hoàn toàn luyện hóa hấp thu, nhất định sẽ đột phá hóa thần kỳ, hơn nữa nhờ vào hồng hoang huyết mạch trong cơ thể của ta, tu vi của ta sẽ vượt xa đạo sĩ hóa thần sơ kỳ!
- Hừ, chờ ngươi tới lúc đó hãy khoe khoang với ta!
- Ngươi đây là ghen tỵ!
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Ngươi ghen tỵ lão đại cho ta nhiều ưu đãi mà ngươi không đạt được, có đúng không?
- Được rồi...
Tùy Qua ngắt lời cả hai, nhìn tiểu Ngân Trùng quát:
- Tu vi cảnh giới tăng lên, hiệu suất công tác của ngươi cũng nên tăng lên, hiện tại tu vi của ta đề cao, tiêu hao nguyên khí càng lúc càng lớn. Tiểu Ngân Trùng, chừng nào ngươi mới có thể cho ta thật sự thoải mái, có thể không cần kiêng nể gì dùng nguyên khí trong Hồng Mông Thạch chiến đấu đây?
- Lão đại...ngươi đừng nói như vậy, nói tới mức làm ta hổ thẹn.
Tiểu Ngân Trùng cười khan, sau đó thân hình biến mất trong linh điền, hiển nhiên lập tức đi "khai hoang".
Ảnh Phong đang định rời khỏi, lại bị Tùy Qua gọi lại:
- Ảnh Phong, ngươi đang oán trách ta đem toàn bộ máu huyết cùng nguyên thần của Ngưu Xà đưa cho tiểu Ngân Trùng sao?
- Không, chủ nhân.
Ảnh Phong vội vàng giải thích:
- Chủ nhân làm như vậy tự nhiên có ý tứ của mình, ta biết sự tồn tại của hắn rất trọng yếu với chủ nhân, hơn nữa hắn còn là đồng bọn đáng tin cậy của chủ nhân...
- Ngươi cũng vậy.
Tùy Qua ngắt lời Ảnh Phong:
- Ta biết hành động của ta nhiều ít có chút thiên vị, nhưng máu huyết cùng nguyên thần của Ngưu Xà đích thật có chỗ tốt thật lớn cho tiểu Ngân Trùng, hơn nữa nếu cho hắn luyện hóa hấp thu, hắn nhất định sẽ đột phá hóa thần kỳ. Tu vi cảnh giới của hắn càng cao, mới có thể giảm bớt nỗi lo lắng cho ta.
Đích xác tiêu hao nguyên khí của hắn quá khổng lồ, mỗi lần đối chiến đều phải tính toán tiết kiệm, nếu không rất có thể làm cho linh thảo linh mộc trong Hồng Mông Thạch gặp phải tai họa ngập đầu, thậm chí toàn bộ chết hết.
Đối với tầm quan trọng của tiểu Ngân Trùng, công tác của Ảnh Phong có vẻ không đủ trọng lượng, điểm này chính nàng thật rõ ràng, cho nên dù nàng thật siêng năng nhưng luôn cảm giác phân lượng của mình trong lòng Tùy Qua còn kém xa.
- Ảnh Phong, tiểu Ngân Trùng là đồng bọn của ta, ngươi cũng như vậy.
Tùy Qua nói tiếp:
- Đối với ta mà nói, các ngươi cũng không phải linh sủng, mà là đồng bọn cùng bằng hữu, ta đối đãi xem trọng các ngươi, không bởi vì các ngươi làm việc cho ta. Huống chi chuyện ngươi làm giúp ta cũng không kém hơn tiểu Ngân Trùng. Cho nên ngươi không cần xem thường chính mình. Mặt khác nếu tới thời cơ thích hợp, ta tự nhiên sẽ toàn lực giúp ngươi đột phá tu vi cổ bình.
- Đa tạ chủ nhân.
Ảnh Phong cảm kích nói.
- Hừ! Ảnh Phong, ngươi quả nhiên ghen tỵ địa vị của bổn thiếu trong lòng lão đại.
Không biết từ khi nào tiểu Ngân Trung đã chui ra khỏi linh điền, trộm nghe hai người nói chuyện.
- Cút!
Ảnh Phong thấy hắn nghe lén, hận đến nghiến răng.
- Ha! Lăn thì lăn...
Tiểu Ngân Trùng sưu một tiếng chui xuống dưới đất.
Với tu vi của tiểu tử kia, Ảnh Phong chỉ có thể nhìn theo than thở.
Người của Không Động môn cùng Thục Sơn kiếm tông rất nhanh lại xuất hiện.
Loại tình huống này Tùy Qua đã dự liệu từ sớm.
Đàm Hạo Huy, Mạc Vân Tiêu mang theo thật nhiều nhân mã, có thể nói là hưng sư động chúng.
Lại thêm bốn hóa thần sơ kỳ, hơn mười nguyên anh kỳ, còn có vài trăm kết đan kỳ.
Nhưng chân chính làm cho Tùy Qua kiêng kỵ là một cường giả cảnh giới siêu việt cả Đàm Hạo Huy cùng Mạc Vân Tiêu, Tùy Qua biết đó là cao thủ hóa thần trung kỳ!
Tuy đôi bên xa cách bởi hộ sơn đại trận, nhưng không ảnh hưởng ánh mắt cùng thần niệm của Tùy Qua, hắn nhìn thấy được là một trung niên đạo nhân vẻ mặt hung tướng. Tuy rằng hắn mặc đạo bào nhưng tản mát ra hung lệ khí, bộ dạng có vài phần tương tự Hồ Hầu Minh, hẳn nhiên là cha của hắn, thái thượng trưởng lão Không Động môn Hồ Đình Trung.
← Ch. 0907 | Ch. 0909 → |