Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0092

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0092: Tình thế thăng cấp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Chỉ có điều, đám người này cũng không biết lấy được tin tức từ nơi nào, lại tới tìm Tùy Qua nhanh như vậy.

- Tùy tiên sinh, Tùy tiên sinh...

Lại một người chạy về phía Tùy Qua, nhìn dáng dấp cũng giống nhóm người phiền phức kia.

Tâm tình Tùy Qua vốn không tốt lắm, lại bị những người này quấy rầy, nhất thời hỏa khí càng lúc càng lớn, đang muốn tát cho người này một cái, đột nhiên bên cạnh nhảy ra một đại hán khôi ngô, đấm một quyền lên mặt người đó, khiến cho máu mũi, máu mồm của hắn thi nhau chảy xuống.

Người bị đánh đương nhiên nổi trận lôi đình, đang muốn lý luận với hung thủ, ai ngờ vừa nhìn thấy hung tướng của đại hán này, lập tức yên lặng.

Người còn lại thấy thế, tạm thời cũng không dám nhích tới gần Tùy Qua.

Đại hán này có dáng người tương tự như Sơn Hùng, nhưng da đen nhánh, giống như hòn than, trên mặt có một vết sẹo, thoạt nhìn rất hung hãn.

- Tùy tiên sinh, thiếu gia chúng tôi chờ ở bên kia, mời ngài qua đó một chút.

Đại hán nói với Tùy Qua, giọng nói không để cho người khác kháng cự.

Tùy Qua nhìn phương hướng đại hán chỉ, trong lòng thầm mắng:

- Khốn khiếp! Ai cho hắn lái xe Lincoln vào trường học thế này!

Nhưng, đối phương có tiền thì thế nào, Tùy Qua căn bản không có hứng thú thương lượng chuyện linh dược. Huống chi, người này đang muốn nói chuyện làm ăn, chí ít cũng phải giống như Diên Vân, tự mình đến nói chuyện mới đúng, kêu một tên ngựa chết Tôi Thể kỳ tới đây, làm sao mời được Tùy Qua.

- Đợi ngày nào đó ta có thời gian rãnh rỗi sẽ đến gặp "thiếu gia".

Tùy Qua thu hồi ánh mắt, xem thường nói.

Đại hán hừ lạnh nói:

- Tùy tiên sinh, chẳng lẽ ngài thích uống rượu phạt?

- Thứ không mở mắt!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, đi về phía phòng ngủ.

Tu vi của Tùy Qua hiện tại đã đạt đến luyện khí trung kỳ, chỉ là một tên ngoại gia quyền thủ Tôi Thể kỳ làm gì có tư cách diễu võ dương oai trước mặt hắn. Thậm chí, Tùy Qua căn bản không thèm phản ứng lại hắn.

Ai ngờ, tên đại hán này thật đúng không có mắt, xem Tùy Qua là một tay thư sinh trói gà không chặt, thấy Tùy Qua chuẩn bị rời đi, liền đưa tay túm lấy bả vai Tùy Qua.

- Không biết sống chết!

Tùy Qua rốt cục tức giận, thi triển Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, nhất thời nắm được cổ tay tên đại hán, chân khí xuyên vào thân thể đại hán, làm hắn căn bản không cách nào nhúc nhích, sau đó Tùy Qua nâng hắn lên giữa không trung, ném xuống.

Ầm!

Đại hán lại bị Tùy Qua hung hăng nhét vào trong thùng rác bên cạnh, đầu hướng xuống, chân chổng lên trời, vô cùng chật vật!

Hơn nữa, thùng rác cũng bị thân thể cao lớn của tên đại hán làm cho nứt toác.

Đại hán thống khổ kêu mấy tiếng, nhất thời không thể chui ra khỏi thùng rác.

Cách đó không xa, chiếc xe Lincoln khởi động, nghênh ngang rời đi, có lẽ ngay cả sống chết của bọn thủ hạ cũng không để ý.

- Nghe nói hôm qua cậu đánh người trong trường học?

Trong hoa viên biệt thự của Hứa Hành Sơn, Đường Vũ Khê nằm dài trên ghế, mỉm cười hỏi Tùy Qua.

- Làm sao cô biết?

Tùy Qua vừa nói, vừa dùng chân khí dò xét tình hình thân thể của Đường Vũ Khê.

- Trên Forum trường học đã ầm ĩ ngất trời rồi.

Đường Vũ Khê nói:

- Cỏ dại ca, hiện tại sắp biến thành bạo lực ca rồi.

- Không có cách nào, ai bảo tôi là người nổi tiếng của Đông Đại.

Tùy Qua mặt dày nói.

Đường Vũ Khê khẽ mỉm cười, lại nói:

- Tâm tình cậu không tốt sao?

- Không phải, tâm tình của tôi rất tốt.

Tùy Qua cười nói.

- Nếu như tâm tình rất tốt, tại sao lại bạo lực như vậy.

Đường Vũ Khê nói:

- Trước kia cậu thích trêu chọc người khác, rất ít dùng loại bạo lực thuần túy này đi giải quyết vấn đề.

- Chẳng qua tôi cảm thấy gần đây thời gian quá gấp gáp, cho nên không muốn lãng phí thời gian với đám người nhàm chán đó.

Tùy Qua giải thích.

- Cậu không cần gạt tôi.

Đường Vũ Khê than nhẹ:

- Có phải là đám ' tiểu quỷ ' mà Diên Vân đại sư nói đến tìm cậu không?

- Đúng vậy.

Tùy Qua biết Đường Vũ Khê rất thông minh, không dễ lừa gạt nàng:

- Nhưng, đúng như Diên Vân tiểu hòa thượng đã nói, những người này cũng chỉ là tiểu quỷ mà thôi, không đáng sợ.

- Tiểu quỷ khó dây dưa.

Đường Vũ Khê lo lắng nói:

- Cũng bởi vì tôi, mới để thuốc dán của cậu bị một số người có dụng ý khác để ý.

- Để ý cũng vô dụng.

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Những người này, nhìn thấy kiếm tiền, đã nghĩ đến kiếm một chén canh, trên thế giới này làm gì có chuyện tiện nghi như vậy. Huống chi, Diêm vương tôi còn không sợ, đương nhiên càng không sợ đám tiểu quỷ này!

- Tôi biết cậu lợi hại rồi.

Đường Vũ Khê nói, thấy bàn tay Tùy Qua dời khỏi cổ tay nàng, lại hỏi:

- Tình hình có phải lại vừa chuyển xấu rồi hay không?

- Không có chuyện gì, không khác mấy ngày hôm qua.

Tùy Qua rất nhẹ nhàng nói:

- Lần sau tôi sẽ đưa cho cô ít dã nhân sâm hầm cách thủy, sắp đến lúc chuyển mùa rồi, càng cần phải kịp thời bồi bổ.

- Bồi bổ?

Đường Vũ Khê nói:

- Cậu thật sự muốn bồi bổ tôi thành một bà béo sao?

- Yên tâm đi, thân thể của cô có bồi bổ thế nào cũng sẽ không mập.

Tùy Qua trấn an Đường Vũ Khê, nhưng trong lòng có chút quấn quýt, ngày nào cũng phải nói dối để che dấu bệnh tình của Đường Vũ Khê, hắn đã càng ngày càng không thích ứng rồi.

Bởi vì Đường Vũ Khê là một người thông minh, nhưng người thông minh cũng rất khó nói dối.

Sau khi chẩn đoán bệnh cho Đường Vũ Khê, Tùy Qua liền rời khỏi biệt thự.

Trên đường trở về đi trường học, tâm tình của hắn có chút xuống thấp.

Còn chưa tới cửa trường học, liền thấy mấy người có dáng vẻ thành phần tri thức cao cấp bước nhanh tới.

Tùy Qua không cần đoán, cũng biết những người này tới làm gì.

Mặc dù hôm qua trong trường học Tùy Qua đã trình diễn một màn bạo lực, nhưng rất nhiều người vẫn không từ bỏ ý định. Không có cách nào, giá trị của bồi nguyên cao thật sự quá lớn, tổn thất mấy con ngựa chết, đối với đám người yêu ma quỷ quái này, căn bản không là gì.

Nhưng, mấy tên thành phần tri thức này còn chưa nhích tới gần Tùy Qua, đã bị mấy chục tên côn đồ kéo vào trong ngõ, "dạy dỗ" một trận rồi.

Cách đó không xa, Dao Găm đưa tay ra hiệu cho Tùy Qua.

Rất hiển nhiên, bọn ngựa chết này đã được Dao Găm tiếp nhận, tránh cho bọn chúng tới quấy rầy Tùy Qua.

Chẳng qua là, cho dù là Dao Găm, có một số tên yêu ma quỷ quái, hắn cũng không chặn được.

Tùy Qua vừa chào hỏi Dao Găm, một chiếc LandRover màu đen đã dừng phía trước Tùy Qua.

Trong mắt người có tiền, chiếc xe này cũng không quá đắt, nhưng mấu chốt là chiếc xe này lại có biển số của xe cảnh sát.

Mặc dù hiện giờ Cuồng Hùng bang đã gần như tẩy trắng, nhưng đám người Dao Găm vẫn không có can đảm gây chuyện phiền toái với cảnh sát.

Nhưng điều khiến Tùy Qua kinh ngạc chính là, sau khi cửa xe mở ra, người bước xuống từ "Chiếc xe cảnh sát" lại không phải cảnh sát.

Quả nhiên như vậy, hiện giờ rất nhiều khi người mặc cảnh phục chưa chắc là cảnh sát, lái xe cảnh sát cũng chưa hẳn là cảnh sát. Người có tiền có thế, rất thích làm biển số xe quân cảnh, hiển lộ năng lượng và đặc quyền của mình.

*****

Loại chuyện này đương nhiên không tuân theo quy định, trái pháp luật, nhưng đối với đám người có tiền có thế, quan niệm luật pháp của bọn hắn từ trước đến giờ luôn mỏng hơn dân chúng bình thường rất nhiều.

- Tùy tiên sinh, tôi là quản lý bộ nghiệp vụ "Hoa Hanh điền sản", ông chủ của chúng tôi đang ở trên xe, muốn nói với ngài mấy câu.

Một người từ trên xe bước xuống, nói với Tùy Qua. Nghe ngữ khí của hắn, hơn phân nửa cũng vì bồi nguyên cao mà đến.

Hoa Hanh điền sản?

Tùy Qua không khỏi cảm thấy buồn cười, công ty y dược tìm tới cửa hắn còn có thể hiểu được, làm sao ngay cả người bên bất động sản, cũng bắt đầu chú ý đến bồi nguyên cao. Đầu năm nay, quả nhiên là kinh tế đa nguyên hóa.

Cho nên, Tùy Qua nói với người này:

- Công ty điền sản, các người cũng hiểu y dược sao?

- Thật ra tôi cũng không hiểu bất động sản! Nhưng hàng năm đều dễ dàng kiếm được mười tỉ.

Từ ghế sau của chiếc xe LandRover, truyền tới một tiếng cười cuồng ngạo:

- Tùy huynh đệ cũng là sinh viên, tại sao tầm nhìn, suy nghĩ lại bó hẹp như vậy. Ai nói chế dược nhất định phải hiểu y dược? Trong làm ăn, quan trọng nhất là cái gì? Chính là hai chữ: phương pháp! Không có phương pháp, cậu có thể làm được không? Không có phương pháp, cậu có thể lấy được giấy tờ? Không có phương pháp, cậu có thể tránh thuế? Người có phương pháp giống như tôi, cho dù làm ăn cái gì cũng đều không hiểu, không cần dùng tiền vốn, chỉ cần ngồi một chỗ cũng có thể kiếm tiền. Huynh đệ, cậu chỉ cần lên xe theo tôi uống chén rượu, thỏa đàm cuộc trao đổi này, ký hiệp ước, tôi không dám nói nhiều, nhưng mười tỉ có thể đến trong tay rất nhanh, đến lúc đó cậu chỉ cần sống tiêu dao sung sướng, không cần lo lắng đến bất cứ việc gì.

- Ngài chính là nghiệp quan trong truyền thuyết sao?

Tùy Qua hỏi, nhưng không có ý tứ lên xe.

Tên ngựa chết lúc trước vội vàng nói:

- Tùy tiên sinh, ngài thật thông minh. Dõi mắt cả tỉnh Minh Hải, không có chuyện gì ông chủ chúng tôi không làm được. Nếu ngài chịu hợp tác, đây tuyệt đối là tài nguyên cuồn cuộn tới.

- Kêu ông chủ các người từ bỏ đi.

Tùy Qua cười lạnh nói.

- Tùy tiên sinh, lúc này còn quá sớm để đưa ra quyết định... , chuyện đấy đối với cậu chưa chắc là chuyện tốt.

Người trên xe xoay ly rượu trong tay, cười nói:

- Tùy tiên sinh, tôi biết cậu đã tiếp nhận công ty dược Watson, thuốc dán của các cậu buôn bán cũng rất tốt. Nhưng nếu như cậu đắc tội với tôi... , vậy thì quá không sáng suốt. Tôi chỉ nói một câu, chỉ cần một cú điện thoại, có thể làm cho công ty của cậu tổn thất nặng nề. Ngược lại nếu như cậu hợp tác với tôi, như vậy tất cả mọi người đều có chỗ tốt, đối với công ty cậu, cá nhân cậu đều có ưu đãi rất lớn.

Tùy Qua không trả lời đối phương, xoay người đi về cổng trường học.

- Hừ! Tiểu tử thúi, ngươi chờ đấy!

Người xe trên tức giận nói, ném chén rượu xuống dưới đất.

Tùy Qua mới vừa đến cửa trường học, Mắt Kiếng đã gọi điện đến, nói với Tùy Qua:

- Hôm nay có người tên Lục Hổ có thể tới tìm cậu, người này có bối cảnh rất thâm hậu bên phía chính phủ, Triệu Tam gia đã đặc biệt gọi điện thoại cho tôi, kêu chúng ta không nên đắc tội với hắn. Tốt nhất cậu nói với hắn mấy câu, không nên mặt đắc tội với hắn.

- Lục Hổ?

Tùy Qua vừa đi vừa nói:

- Có phải người này thích ngồi xe Land Rover không?

- Cậu gặp hắn rồi à?

Mắt Kiếng bất an nói.

- Ừ.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa còn đắc tội.

- Nguy rồi!

Giọng nói của Mắt Kiếng trở nên bất an:

- Người này có năng lượng rất lớn, mặc dù trước mắt chỉ buôn bán bất động sản, nhưng việc làm ăn của hắn tựa hồ trải rộng cả tỉnh Minh Hải....

- Mắt Kiếng.

Tùy Qua cắt đứt lời của Mắt Kiếng:

- Anh cần gì phải để chí khí của người khác diệt uy phong của mình. Nếu chúng ta không thể hợp tác với hắn, như vậy, sớm muộn cũng sẽ đắc tội với hắn. Nếu đã như vậy, chi bằng lộ mặt thật luôn. Năng lượng của hắn có lớn hơn nữa, cũng không thể lấy thúng úp voi. Cùng lắm là kêu các bộ phận liên quan ngày ngày tới kiểm tra, đâm chỗ này chọc chỗ kia, để việclàm ăn của chúng ta chịu ảnh hưởng mà thôi. Chỉ cần thuốc men của chúng ta không có vấn đề, cứ để bọn họ điều tra, vừa vặn anh có thể chuyên tâm thu mua hoa cỏ. Chờ tôi xử lý xong chuyện bên này, tôi sẽ đích thân đi thu thập hắn!

Mắt Kiếng vốn định nói gì nữa, nhưng nghe thấy giọng nói của Tùy Qua bất thiện, cũng không dám nhiều lời.

Mấy ngày qua bị đám yêu ma quỷ quái này làm phiền, hỏa khí trong lòng Tùy Qua đã càng lúc càng lớn.

Khi Tùy Qua sắp đến nhà trọ nam sinh, lại thấy chiếc xe Lincoln ngày hôm qua cái đã dừng cách cửa nhà trọ không xa.

Tùy Qua mới vừa xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ, lập tức có một hán tử cầm theo một cái túi đi về phía Tùy Qua.

Có lẽ để tránh đi vào vết xe đổ ngày hôm qua, giọng nói của hán tử này đối với Tùy Qua cũng khách khí hơn nhiều:

- Tùy tiên sinh, thiếu gia nhà tôi là một hiếu tử, tính toán mua mười miếng dán linh cao, để chữa chân cho lão gia nhà tôi. Chỉ cần ngài đáp ứng, túi tiền này sẽ là của ngài.

Vừa nói, đại hán mở miệng túi, chỉ thấy bên trong có rất nhiều tiền mặt.

- Thiếu gia nhà các người tới từ Sán Tây tỉnh sao?

Tùy Qua hỏi.

- Vâng.

Đại hán kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ khẩu âm Sán Tây của tôi rất nặng?

- Là tác phong phú ông của thiếu gia các người rất nặng.

Tùy Qua cười nhạt.

Dùng tiền mặt đập người, loại tác phong này vốn là thủ đoạn của các ông chủ than đá tỉnh Sán Tây thườn dùng. Thủ đoạn này mặc dù thô tục, mặc dù thấp kém, nhưng người nào cũng phải thừa nhận, đúng là vô cùng hiệu quả.

Đại hán không biết Tùy Qua đáp ứng hay là cự tuyệt, không nhịn được hỏi:

- Tùy tiên sinh, ngài đồng ý?

Tùy Qua nhìn chiếc túi trong tay đại hán, nói:

- Thiếu gia các ngươi muốn mua linh cao trong tay tôi không có vấn đề. Nhưng túi tiền này thật sự quá ít. Nếu muốn chữa khỏi chân cho lão gia nhà các người, hãy kêu hắn dùng số tiền bằng nửa mỏ than nhà bọn họ để đổi lấy!

Nửa mỏ than!

Đại hán chấn động.

Là một trong những cận vệ của thiếu gia, đại hán mơ hồ biết tiền tài quyền thế của lão gia nhà này hùng hồn thế nào. Nhưng tiểu tử trước mắt này, vừa mở miệng tựa như đã muốn đòi một nửa tài phú của nhà thiếu gia, đây không phải là rất quá đáng sao!

Khi đại hán tỉnh táo lại, Tùy Qua cũng đã tiến vào nhà trọ nam sinh.

Đại hán thấy thế, đành phải cầm túi về, sau đó bẩm báo với thiếu gia.

- Một nửa mỏ than!

Trong xe, truyền đến một một tràng cười:

- Cho dù đưa cho hắn, hắn còn mạng tiêu tiền sao? Đợi lát nữa đưa số tiền này cho Thông Tí Quyền Hồng sư phụ, kêu hắn xử lý chuyện này cho ta.

Đám yêu ma quỷ quái mặc dù không ít, nhưng thủ đoạn chỉ có hai loại:

Dụ dỗ! Cưỡng bức!

Mấy ngày qua, Tùy Qua đã đắc tội không ít người, những điều kiện dụ dỗ mà đối phương đưa ra đều bị Tùy Qua vô tình cự tuyệt.

Cho nên, Tùy Qua có thể đoán được, kế tiếp rất có thể chính là cưỡng bức.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)