Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0939

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0939: Hoang thú lĩnh vực
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


- Vậy thì tốt, ngươi đi trước đi.

Tùy Qua đột nhiên nói một câu.

- Tốt.

Trúc Vấn Quân vẫn không có kinh ngạc, cũng không có phản đối, cho dù nàng biết rõ trong ma quật này hung hiểm vạn phần.

- Thôn Yêu Tháp, khởi!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, thúc dục Thôn Yêu Tháp bay lên.

Dường như cảm nhận được sinh cơ tiến tới, một đám hoang thú rác rưởi lao qua phía Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân. Bởi vì Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân ngăn lối ra của chúng, chỉ có xé rách hai người này chúng mới có thể bỏ trốn, lao ra bầu trời mới.

- Tử Lôi Kiếm Trúc!

Trúc Vấn Quân quát một tiếng, hư ảnh kim đan trên đầu bay lên, đồng thời trong miệng phun ra lôi điện màu tím, lôi điện màu tím chấn động một cái, lập tức hóa thành kiếm trúc dài ba thước, kiếm trúc trúc thân và lá có lôi điện màu tím lập lòe, nhìn thấy thành đàn hoang thú lao tới, Trúc Vấn Quân không chút hoang mang, thúc dục Tử Lôi Kiếm Trúc bắn ra vô số hào quang tử điện, bắn thẳng vào đám hoang thú.

Kiếm ý của một kiếm này giống Thảo Mộc Giai Binh của Tùy Qua, lại như hào quang vạn đạo của Khổng Bạch Huyên, nhưng lại có khác biệt.

Tùy Qua nhìn thấy một kiếm này của Trúc Vấn Quân, âm thầm gật đầu, bởi vì Trúc Vấn Quân đã hoàn toàn hấp thu kiếm ý của hắn và Khổng Bạch Huyên, lại lĩnh ngộ quán thông thành kiếm ý của nàng.

Trong vô số tử lôi kiếm quang, đám hoang thú không ngừng mất mạng, trực tiếp bị kiếm ý của Trúc Vấn Quân quét ngang.

Đám hoang thú đi đầu không con nào chạy thoát!

Chỉ là điểm này, cũng đủ để nhìn ra kiếm ý và khống chế kiếm cương của Trúc Vấn Quân đạt tới cực hạn của Kết Đan Kỳ có khả năng đạt đến.

Nhưng mà trong ma quật là lĩnh vực hoang thú này, Tùy Qua không cho phép chúng tiến vào lĩnh vực của nhân loại, mà những hoang thú này cực kỳ bài xích Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân hai kẻ tới từ bên ngoài, cho nên nhìn thấy hai người tiến vào địa bàn của chúng, lập tức chen chúc lao ra muốn xé nát hai người.

Mà Tùy Qua vẫn không có ý định dừng lại.

Trúc Vấn Quân không nói một câu, nhìn thấy hoang thú lao tới lần thứ hai, lại toàn lực thúc dục Tử Lôi Kiếm Trúc, bắn ra vô số tử lôi kiếm cương.

Đúng vậy, Trúc Vấn Quân đã ra tay toàn lực!

Bởi vì nàng không thể không dùng toàn lực, cho dù là hoang thú rác rưởi cũng có tu vị gần Kết Đan Kỳ, thậm chí đại bộ phận hoang thú rác rưởi có tu vị cường đại trong Kết Đan Kỳ, muốn trong khoảnh khắc miểu sát mấy chục trên trăm "Hoang thú rác rưởi", Trúc Vấn Quân không toàn lực sao được?

Nhưng mà Tùy Qua thấy rõ ràng, Trúc Vấn Quân dùng lá trúc hình thành vô số tử lôi kiếm cương, nhìn qua thì không có kết cấu, chỉ là một mặt cường công, nhưng sự thật cũng không phải là như thế, Tùy Qua tu thành Thiên Tinh Tâm Công đệ cửu trọng, tinh thần lực cùng lực khống chế đã tới cảnh giới nhập vi, hắn biết rõ mỗi đạo kiếm cương của Trúc Vấn Quân cho dù là lực lượng hay tốc độ đều khác nhau, mỗi một đạo kiếm cương có tốc độ riêng, chuẩn bị cho mục tiêu riêng, hoàn toàn không lãng phí chút nguyên khí nào.

Chỉ từ điểm này, Tùy Qua cũng tự than thở không bằng. Đương nhiên đó là thời điểm Tùy Qua tại Kết Đan Kỳ mà thôi. Nhưng mà, khi đó Tùy Qua căn bản không cần tiết kiệm nguyên khí, bởi vì nguyên khí trong Hồng Mông thạch căn bản là vô cùng. Mà Trúc Vấn Quân thì khác, Trúc Vấn Quân không có Hồng Mông thạch làm chỗ dựa cường đại, cho nên nàng nhất định phải phát huy uy lực chiêu thức lên mức lớn nhất, thực sự phải tận dụng triệt để nguyên khí của mình. Về điểm này, Tùy Qua cũng không có nhắc nhở Trúc Vấn Quân, là do Trúc Vấn Quân tự lĩnh ngộ ra.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Thân hình vô số hoang thú vỡ vụn, nhiều kim đan bị Trúc Vấn Quân thu nhập trữ vật thủ trạc.

Nhưng mà Trúc Vấn Quân sức bật tuy kinh người, nhưng lại không cách nào trở thành động cơ vĩnh cửu như Tùy Qua, có thể không ngừng mà bộc phát ra sát chiêu uy lực lớn, sau khi Trúc Vấn Quân bộc phát mấy chiêu thì đã kiệt sức.

Thời điểm lực lượng của Trúc Vấn Quân suy kiệt, lúc chuẩn bị ăn đan dược, Tùy Qua lại ngăn nàng lại, Tùy Qua đặt tay lên lưng của nàng, nguyên khí vô cùng tinh thuần rót vào trong người Trúc Vấn Quân. Nếu là người khác, chưa hẳn có thể hấp thu nguyên khí của Tùy Qua, nhưng mà Trúc Vấn Quân thì khác, thể chất của nàng là mộc thuộc tính thuần khiết, hơn nữa phương pháp tu luyện của nàng là do Tùy Qua chỉ dạy, cho nên nàng hoàn toàn có thể tiếp nhận nguyên khí của Tùy Qua, hơn nữa nguyên khí trên người Tùy Qua còn tinh thuần hơn cả đan dược.

Đạt được Tùy Qua trợ giúp, Trúc Vấn Quân tiếp tục bộc phát, một đường vượt mọi chông gai đi vào sâu trong ma quật.

Lúc này hai người đã đi sâu vào mấy ngàn thước.

Nhưng mà vẫn không tới tận cùng của ma quật.

Hoang thú càng ngày càng nhiều, dường như giết mãi không hết, nhưng mà Tùy Qua vẫn không có động thủ, chỉ chuyên tâm làm hậu thuẫn cho Trúc Vấn Quân, cung cấp nguyên khí cho Trúc Vấn Quân sử dụng, giúp nàng bạo phát không có chừng mực.

Ngay từ đầu, Trúc Vấn Quân vẫn không rõ suy nghĩ của Tùy Qua, nhưng mà dần dần Trúc Vấn Quân đã hiểu được, Tùy Qua đang muốn giúp nàng tiến thêm một bước, trực tiếp trùng kích Nguyên Anh kỳ!

Bởi vì Tùy Qua trước mắt không có năng lực phục chế mảnh vỡ pháp tắc Nguyên Anh kỳ, thậm chí hắn cũng không có thông qua hiến tế đổi lấy mảnh vỡ pháp tắc, cho nên đám người Trúc Vấn Quân muốn đột phá Nguyên Anh kỳ thì phải dựa vào bản thân mình, sau đó phụ dùng Tạo Hóa Đan. Mặc dù không có mảnh vỡ pháp tắc, Cảnh Giới Đan nhưng Trúc Vấn Quân vẫn nắm chắc kết thành nguyên anh, nhưng mà Tùy Qua còn có biện pháp khác tăng tu vị của Trúc Vấn Quân lên, phương pháp kia chính là: tích lũy kinh nghiệm.

Kinh nghiệm từ đâu mà có?

Chiến đấu, chiến đấu kịch liệt, đây là cách tích lũy kinh nghiệm tốt nhất.

Cho nên Tùy Qua cho Trúc Vấn Quân mở đường, chính là vì giúp nàng tích lũy kinh nghiệm trong chiến đấu, sau đó khi kinh nghiệm này đủ nhiều, nàng tự nhiên sẽ lĩnh ngộ ra pháp môn đột phá Nguyên Anh kỳ.

Mặt khác, nguyên khí trong người Tùy Qua có thể không ngừng cung cấp cho Trúc Vấn bộc phát toàn lực, kích phát tiềm năng của nàng, còn có thể tẩm bổ kinh mạch toàn thân, tiến thêm một bước cải tiến thể chất của nàng.

Nhưng mà khi Trúc Vấn Quân cùng Tùy Qua vượt mọi chông gai tiến thêm mấy ngàn thước, áp lực của Trúc Vấn Quân bỗng nhiên gia tăng, bởi vì thời điểm này không có hoang thú rác rưởi xuất hiện, không ít hoang thú tu vị Nguyên Anh kỳ đã hiện thân. Nhưng mà, những hoang thú này xuất hiện vẫn không thể ngăn cản Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân xâm nhập, bởi vì Trúc Vấn Quân chỉ là tiên phong, Tùy Qua mới thật sự là chủ lực.

Tùy Qua ngẫu nhiên ra tay, những hoang thú tu vị Nguyên Anh kỳ trực tiếp bị nghiền áp mà chết, sau đó yêu anh và máu huyết bị Tùy Qua cuốn vào Hồng Mông thạch.

Dùng tu vị hiện tại của Tùy Qua mà nói, hoang thú tu vị Nguyên Anh kỳ chỉ là con kiến mà thôi, tùy thời ra tay là gạt bỏ một đống lớn, sở dĩ Tùy Qua rất ít ra tay, chỉ là vì hắn muốn lưu cơ hội cho Trúc Vấn Quân, giúp nàng đột phá.

*****

Trúc Vấn Quân không làm cho Tùy Qua thất vọng, sau khi chém giết không biết bao nhiêu hoang thú, rốt cuộc nàng cũng lĩnh ngộ ra pháp môn nguyên anh, kim đan trong người phát sáng, bắt đầu niết bàn trọng sinh.

Đan phá anh thành!

Phá rồi lại lập.

Nhưng mà phá đan không phải hủy diệt, mà là tân sinh, là một loại thăng hoa.

Chính bởi vì như thế, sau khi tu sĩ đạt tới nguyên anh, tu vị cũng sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, bởi vì đây là tân sinh hoàn toàn mới, đại biểu cho tu sĩ tiến vào cấp độ khác.

Bởi vì có Tùy Qua cung cấp nguyên khí, cho nên Trúc Vấn Quân kết thành nguyên anh vô cùng thuận lợi.

Thời điểm nàng trùng kích nguyên anh, một ít hoang thú kích động, giống như muốn thừa cơ mà vào, giết chết Trúc Vấn Quân, đáng tiếc là Tùy Qua hoàn toàn không cho đám hoang thú này chút cơ hội nào, nhưng phàm hoang thú có đảm lượng tới gần, tất cả đều bị Tùy Qua dùng nắm đấm đánh thành thịt nát.

- Đa tạ sư phụ tương trợ.

Khi Trúc Vấn Quân kết thành nguyên anh, nàng cúi người cảm tạ Tùy Qua.

- Ta là sư phụ ngươi, giúp ngươi là đương nhiên.

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, sau đó lấy chiếc nhẫn màu xanh ra đưa cho Trúc Vấn Quân.

- Ngươi kết thành nguyên anh, đây là chuyện đáng ăn mừng, vi sư nhìn thấy không gian trữ vật thủ trạc của ngươi không đủ lớn, nhẫn trữ vật này là quà tặng ngươi.

Trúc Vấn Quân hơi sững sờ, biểu lộ xấu ỏổ nói:

- Sư phụ... Nhẫn trữ vật này ta không dễ thu a.

- Vì sao?

Tùy Qua kinh ngạc nhìn qua Trúc Vấn Quân.

Trúc Vấn Quân thấp giọng giải thích nói:

- Sư phụ, thứ khác ta sẽ thu, nhưng mà nhẫn trữ vật cũng là nhẫn, nếu để cho các sư mẫu nhìn thấy, các nàng sẽ mất hứng.

Tùy Qua hơi sững sờ, thì ra Trúc Vấn Quân lo lắng đám người Đường Vũ Khê ghen.

Vì vậy, Tùy Qua cười ha hả, nói:

- Vấn Quân, ngươi không cần lo lắng. Tuy nhẫn trữ vật rất khan hiếm, nhưng mà vi sư vẫn có vài món, ngươi thu đi, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ có riêng cho các sư mẫu, cho nên ngươi không cần lo lắng các nàng giận.

- Ta thu, cảm tạ sư phụ.

Trúc Vấn Quân gật đầu, cầm lấy nhẫn trữ vật nhưng không có đeo lên, Tùy Qua cũng không miễn cưỡng.

Thời điểm này hai người đã đến điểm cuối của ma quật.

Ma quật nảy rất lớn, địa hình cũng phi thường phức tạp, phía dưới là hạp cốc, loạn thạch thành rừng, trong những loạn thạch này có vô số quang điểm màu đỏ, màu xanh lá quang chớp động, đây là con mắt của hoang thú. Trong bóng tối, cũng không biết có bao nhiêu hoang thú.

Nhưng mà chính thức hấp dẫn lực chú ý của Tùy Qua chính là nơi sâu nhất trong sơn cốc.

Trong sơn cốc này, số lượng hoang thú nhiều nhất, bởi vì trong sơn cốc này cất dấu bí mật lớn nhất của ma quật.

Tuy Tùy Qua chưa tiến vào trong sơn cốc, nhưng mà thần niệm cũng đã dò xét ra tình huống bên trong, sâu trong sơn cốc này có khu vực không gian không ổn định, dường như là vết nứt không gian, vô số hoang thú xuất hiện trong không gian này.

Mặt khác trong vết nứt không gian này không ngừng có một đạo thần niệm cường đại truyền ra, đạo thần niệm này mạnh hơn bất cứ hoang thú nào khác, nhưng mà thần niệm này lại đứt quãng, bởi vì chủ nhân thần niệm này không ở trong ma quật, nó cũng không triệt để xuyên qua khe nứt không gian, nhưng mà không hề nghi ngờ, nó đang có ý định xuyên qua khe nứt.

Tùy Qua đã biết rõ tiếng rống khủng bố lúc tứước chính là nó.

Về phần vết nứt không gian, Tùy Qua trước khi từng nghe Cô Tình công chúa và Như Mộng đề cập qua, vết nứt không gian cực kỳ không ổn định, không có vững chắc như thông đạo không gian, cho nên thông qua vết nứt không gian đều có nguy hiểm nhất định, hơn nữa vết nứt không gian có một đặc tính, chính là tu vị càng thấp càng dễ xuyên qua khe nứt không gian; mà tu vị càng cao thì khó đi qua hơn nhiều, đây dường như là không gian bài xích tồn tại tới từ bên ngoài, đại khái cũng là thiên địa pháp tắc a.

Chính bởi vì như thế, chủ nhân đạo thần niệm cường đại này chậm chạp không đi ra, nhưng mà tên này không từ bỏ hy vọng, nó đang suy nghĩ hết mọi biện pháp, muốn xuyên qua khe nứt không gian này.

Sở dĩ nơi này có hoang thú, sẽ có nhiều hoang thú như vậy, tất cả nguyên nhân chính là do vết nứt không gian trong động quật.

Về phần vì sao nơi này có vết nứt không gian, Tùy Qua cũng không cách nào giải thích rõ ràng.

Bởi vì vết nứt không gian đã sớm tồn tại ở rất nhiều nơi trên thế giới, có chút xuất hiện lại biến mất, có chút vẫn tồn tại.

Ví dụ như khu Bách Đại Mộ Địch, căn cứ theo lời của Tang Thiên nói, chỗ đó có vết nứt không gian tồn tại. Chính là bởi vì như thế, cho dù là tu sĩ cũng ít khi đi vào đó, miễn không cẩn thận bị hút vào trong không gian và thế giới khác. Nhưng mà vết nứt không gian là song hướng, tức là nói ngươi có thể bị vết nứt không gian cuốn vào một không gian không người, cũng có thể tiến vào thế giới khác.

Vết nứt không gian này hiển nhiên là nối với thế giới khác, không hề nghi ngờ chính là thế giới có nhiều hoang thú tồn tại, cho nên những hoang thú sau khi xông qua vết nứt không gian, chúng lại chen chúc lao ra ngoài.

Nhưng bởi vì lúc trước có Trấn Yêu Tháp, cho nên những hoang thú này không thể đào thoát.

Nhưng mà Trấn Yêu Tháp đã mất đi khí linh, uy lực giảm đi, hơn nữa trong hoang thú còn có cự xà khủng bố, tuy là hồng hoang cự xà chưa trưởng thành, nhưng dầu gì cũng là tồn tại nổi bật trong hoang thú, khó có thể trấn áp, cho nên làm cho hồng hoang cự xà thoát khỏi giam cần của Trấn Yêu Tháp, hơn nữa nó còn muốn luyện hóa Trấn Yêu Tháp, chỉ tiếc bởi vì Tùy Qua tham gia nên thất bại trong gang tấc.

Đương nhiên, trước đó do có người Mỹ tham gia, cho nên mới dẫn tới Tùy Qua cùng Long Đằng xuất hiện.

Nhưng hiện tại thứ này ở trong tay Tùy Qua, nó chính là củ khoai lang phỏng tay, nếu chỉ là ma quật, hoang thú ở đây Tùy Qua cũng có thể khống chế cùng trấn áp, nhưng liên quan tới vết nứt không gain, tình huống đã khác hoàn toàn. Không cẩn thận là hậu hoạn khôn cùng, nhất là bên kia vết nứt không gian có tồn tại cường đại đang đi qua, càng tiềm ẩn uy hiếp to lớn, nếu để cho nó chạy đi, chỉ sợ cả bán đảo Cao Ly sẽ bị san bằng.

Trong hồng hoang cự thú có rất nhiều tồn tại vô cùng mạnh, giơ tay nhấc chân, dời sông lấp biển, cường đại khác thường. Hơn nữa những hoang thú này tính phá hoại rất mạnh, căn bản không có nhân tính và thương cảm, thậm chí hoang thú còn có tính tranh đấu mạnh mẽ, một khi những hoang thú này đi ra ngoài, chỉ sợ ngay cả Hoa Hạ cũng biến thành chiến trường của chúng.

- Sư phụ, ngươi đang lo lắng cái gì?

Trúc Vấn Quân nhìn Tùy Qua hỏi thăm.

Thời điểm này khí thế uy áp trên người Tùy Qua tỏa ra, khiến cho hoang thú bốn phía không dám tới gần, bởi vì Tùy Qua thật sự quá mạnh mẽ, cũng không phải là cảnh giới của hắn cao, mà là lực lượng của hắn quá mạnh.

- Ta đang lo lắng tình huống hiện tại.

Tùy Qua chỉ vào hạp cốc, nói:

- Đi thôi, chúng ta cùng đi xem.

Lúc này Tùy Qua ở mang theo Trúc Vấn Quân tiến vào hạp cốc.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)