Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0950

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0950: Tranh giành trong phường thị
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Có thể bởi vì phải tổ chức phường thị, cho nên Long Hổ Tông an bài người ta chờ ở ngoài tông môn, trừ Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên ra, những người khác cũng từ bốn phương tám hướng đi tới.

Khi Tô Ngưng Yên đưa ra lệnh bài Thiên Lam Kiếm Tông thì có tiểu đạo đồng của Long Hổ Tông đi ra dẫn bọn họ vào sơn môn Long Hổ Tông.

Cái gọi là sơn môn chính là một môn hộ nằm trên đỉnh núi, nếu không có trừ trận pháp đi, cho dù nơi này trải qua ngàn vạn biến thiên cũng không có khả năng phát hiện ra môn hộ này.

Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên đi vào trong đó, sau một lát đã đi tới một "Tiên Cảnh".

Tình huống không khác gì Thiên Lam Kiếm Tông, sơn môn Long Hổ Tông sơn môn nằm trong hư không riêng, trong sơn môn tự thành thế giới.

Núi cao suối chảy, tiên hạc cổ tùng, mây mù lượn lờ, linh khí mười phần...

Tuy không phải tiên sơn phúc địa chân chính, nhưng mà còn tốt hơn giới thế tục nhiều.

Giới thế tục linh khí tán loạn, thủ đoạn tông môn lánh đời lợi hại hơn nhiều, họ nhất định vận chuyển không ít linh mạch vào đây, phong nhập vào sơn môn của mình, kể từ đó linh khí không tiêu tán, còn tốt hơn giới thế tục nhiều.

Trong Long Hổ Tông có nhiều ngọn núi, núi non trùng điệp núi, có mấy ngàn mấy vạn ngọn núi. Tất cả những ngọn núi lớn nhỏ này đều là nơi tu hành của đệ tử Long Hổ Tông, bởi vì đệ tử Long Hổ Tông rất ít ăn đồ ăn bình thường, cho nên không cần chuyên khai khẩn ruộng đồng trồng lương thực. Cho nên đệ tử ngoại môn tu vị dưới Tiên Thiên kỳ chỉ ăn quả dại trên núi đỡ đói.

Địa vị của đệ tử quyết định bởi ngọn núi lớn nhỏ của bọn họ. Đệ tử ngoại môn, khả năng mấy người thậm chí hơn mười người lách vào một cái lều gỗ đơn giản. Mà đệ tử chân truyền trong tông môn, lại hoàn toàn có được ngọn núi độc lập, hơn nữa có đệ tử ngoại môn chuyên phục thị cơm ăn nước uống hàng ngày.

Nhìn từ điểm này, kỳ thật không khác gì giới thế tục, người địa vị cao không chỉ chiếm được nhiều tài nguyên, người địa vị thấp không thể không đi phục thị. Đương nhiên, người trong giới tu hành đã sớm cho rằng đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cho nên biện pháp duy nhất của những đệ tử này là tăng tu vị lên, không ngừng tăng thực lực, sau đó một ngày kia có thể trở thành đối tượng được người khác phục thị, thậm chí còn có thể giẫm nát người mà hắn phục thị trước kia.

Cho nên mỗi người trong giới tu hành, bọn họ chỉ theo đuổi thực lực và cảnh giới, bởi vì không có thực lực là bị nô dịch.

Vì truy cầu cảnh giới, bọn họ bỏ qua thất tình lục dục, bỏ qua nhân tính, thậm chí bỏ qua bản thân...

May mà Tô Ngưng Yên bên cạnh Tùy Qua không có đi đường rẽ này.

- Hai vị, phía trước là Thiên Thủy Phong, cũng là nơi cử hành phường thị...

Đạo đồng dẫn đường nói với Tùy Qua, trước mặt xuất hiện ngọn núi kỳ dị.

Ngọn núi cao này mây mù bao phủ, bên dưới cây cối um tùm, cả ngọn núi từ chân núi tới đỉnh núi đều bị băng phong, nhìn qua giống như khối băng tạc thành ngọn núi, kể cả kiến trúc trên núi, tất cả đều sáng long lanh.

Cùng kỳ quái là, bầu trời bốn phía quanh đỉnh núi đều có nước chảy lưu động, nhìn qua cả ngọn núi như bao bọc trong nước, cảm giác phi thường thần kỳ. Đương nhiên cảm giác thần kỳ chỉ là với phàm nhân và người tu hành cấp thấp, đối với người tu hành cao thâm mà nói, trong mắt chỉ có mới lạ, bởi vì người cảnh giới cao thâm có thể nhìn ra mấu chốt trong đó, thậm chí đó có thể thấy được trận pháp bốn phía quanah đỉnh núi, dùng pháp bảo gì.

Cái gọi là người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem cốt tủy, chính là như thế.

Sau khi đi vào ngọn núi, Tùy Qua mới phát hiện chế độ đẳng cấp trong giới tu hành vô cùng sâm nghiêm.

Tuy Tô Ngưng Yên mang theo lệnh bài Thiên Lam Kiếm Tông, nhưng vẫn chỉ ở khu vực "Phòng chữ Địa".

Phòng chữ địa này năm cách đỉnh núi không xa, nơi này có một loạt lầu các, có thể cung cấp cho người tu hành lui tới giao dịch, mà có thể tiến vào phòng chữ Địa đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Kết Đan Kỳ chỉ có thể giao dịch trong phòng chữ nhân.

Không hề nghi ngờ, khu vực phòng chữ thiên là cự đầu Hóa Thần Kỳ, tuyệt đại vương giả mới có thể đi.

- Chúng ta lên phường thị chữ thiên.

Tùy Qua nhìn thấy môn hạ Long Hổ Tông đứng ở lối đi lên khu vực phòng chữ thiên, lão đạo này có tu vị Nguyên Anh hậu kỳ, hắn dò xét Tùy Qua, nhàn nhạt nói:

- Ta không cần biết ngươi là kẻ nào, phường thị chữ thiên không phải ai cũng có thể đi.

Tùy Qua muốn phản bác, đột nhiên nhìn thấy bên cạnh có hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ nghênh nganh đi qua.

- Chẳng lẽ bọn họ không phải tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao?

Tùy Qua chất vấn lão đạo này.

- Bọn họ là người Côn Lôn tông.

Lão đạo dùng ngữ khí đương nhiên

- Côn Lôn tông, rất tốt.

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, thấy Tô Ngưng Yên không ngừng nháy mắt với hắn, Tùy Qua cũng biết lần này đi tầm bảo, mà không phải là nháo sự, vì vậy đè nén lửa giận nói:

- Trừ Côn Lôn tông có thể thông suốt, phải như thế nào mới đi lên khu vực chữ thiên?

- Tu vị Hóa Thần Kỳ -- ngươi có sao?

Lão đạo khinh thường nhìn qua Tùy Qua.

Bài danh Thiên Lam Kiếm Tông còn không bằng Long Hổ Tông, lão đạo này lại có tu vị Nguyên Anh hậu kỳ, đương nhiên có điều kiện không đặt Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên vào trong mắt. Nhưng mà khinh thường và khinh thị trên mặt lão đạo nhanh chóng biến mất, mà biến thành ngưng trọng, kinh hãi, bởi vì hắn nhìn thấy Tùy Qua một phân thành hai, hai người giống nhau như đúc.

Hơn nữa khí thế và uy áp của hai người tăng lên nhanh chóng, lúc này vượt qua lão đạo tu vị Nguyên Anh hậu kỳ, tuy lão đạo này vận dùng lực lượng toàn thân chống lại, nhưng vẫn không thể ngăn cản, thậm chí ngay cả mở miệng nói chuyện cũng không được.

Rắc!

Hàn băng ngàn năm dưới chân lão đạo tan nát, sắc mặt của hắn trướng lên như gan heo.

Lúc lão đạo sắp không ngăn nổi thổ huyết, đột nhiên Tùy Qua thu khí thế lại, lôi kéo Tô Ngưng Yên nghênh ngang đi ua.

- Đáng đời!

Thời điểm này trong khu vực phòng chữ địa có tiếng mỉa mai vang lên, xem ra tên này cũng bị lão đạo ngăn cản, không có đi vào phường thị chữ thiên.

- Đây là kết cục mắt chó nhìn người thấp.

Có người khác bỏ đá xuống giếng.

"..."

Nghe thấy mọi người bảy mồm tám lưỡi chế nhạo hắn, lão đạo này thật sự hận lập tức chém giết đám người này, nhưng mà hắn sẽ không làm vậy, cũng không dám làm như thế, trừ phi Long Hổ Tông muốn khai chiến với tất cả tông môn lánh đời.

Mà thời điểm này Tùy Qua đã dắt tay Tô Ngưng Yên đi lên phường thị chữ thiên.

Tùy Qua thời điểm này mới ý thức được mình đang cầm tay Tô Ngưng Yên, tranh thủ buông ra, sau đó cố ý làm như không có gì, nói:

- Xem ra phường thị chữ thiên không có gì hơn cái này, không có thứ tốt gì đáng xem.

Tô Ngưng Yên dường như không quan tâm chuyện cầm tay lúc trước, mỉm cười nói:

- Tuy nơi này không lớn, nhưng mà đồ tốt phải tinh chứ không nhiều. Nơi này chính là phương thị chữ thiên, thứ tốt khẳng định đều tụ tập ở đây. Dù sao nơi này chính là phường thị của tông môn lánh đời, có rất ít người nhìn lầm mang thứ tốt bán ra trong phường thị. Huống chi, đồ tốt chân chính ai cũng mang theo bên người. Tốt rồi, không nói, chúng ta đi vào trước đi, hiện tại người còn không nhiều lắm, hoặc là có thể lựa ra vài thứ tốt.

*****

- Đúng vậy, vậy xem đi.

Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên đi vào lầu các phường thị chữ thiên.

Phường thị chữ thiên nằm ngay trên đỉnh núi, chỉ có một lầu các, tổng cộng có chín tầng, đại khái giới tu hành lấy chín vi tôn.

Nhưng mà giữa tầng một đều bầy đặt không ít đồ vật.

Có pháp bảo cấp linh khí, có đan dược, có tài liệu luyện đan quý hiếm, linh thảo quý hiếm, còn có nguyên thành yêu anh, yêu quái...

Rất nhiều người nhìn qua, kỳ thật nơi này có không ít thứ tốt..

Nhưng Tuy Qua cho thần niệm quét qua, cũng cảm giác những thứ này không có pháp bảo hắn hứng thú, pháp bảo cấp linh khí Tùy Qua không thiếu, những vật này đều "Bạo" ra từ Như Mộng Thủy Cốc, hiện tại đã không còn hiếm lạ. Huống chi bản thân Tùy Qua có Chấn Linh Sừ, càng có Hồng Mông thạch cùng Hồng Mông Thụ, còn cần gì pháp bảo?

Hơn nữa Lục Mục Điện Châu trong mắt Tùy Qua cũng nhanh chóng lột xác thành linh khí.

Đối với Tùy Qua mà nói, việc cấp bách là tăng lực lượng của Hồng Mông Thụ len, tăng tu vị cảnh giới mới là ưu tiên, hắn đã không cần pháp bảo; lại nói đan dược, Tùy Qua luyện chế rất nhiều đan dược đều có tỉ lệ tốt hơn đan dược ở đây, nhất là hôm nay Tùy Qua lại luyện chế ra Quy Nguyên Đan, càng không có hứng thú với những đan dược này; còn về linh thảo, với tư cách thiếu tông chủ Thần Thảo Tông, linh thảo của Tùy Qua đồng học còn ít sao? Huống chi linh thảo tại đây Tùy Qua cũng đã có, tự nhiên là hoàn toàn không có hứng thú.

- Tùy tiên sinh, hình như ngươi thất vọng a?

Tô Ngưng Yên dường như nhìn ra tâm tình và suy nghĩ của Tùy Qua hiện tại.

- Thật có chút thất vọng.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Phường chữ thiên còn kém hơn suy nghĩ của ta nhiều, xem ra cũng không gì hơn cái này.

Tùy Qua nói lời này không có dùng truyền âm nhập mật, cho nên có không ít người nghe Tùy Qua nói.

- Thật sự là khẩu khí lớn a.

Quả nhiên Tùy Qua vừa dứt lời, chỉ thấy một người trung niên mặc đạo bào Long Hổ Tông hừ lạnh một tiếng. Với tư cách cường giả của Long Hổ Tông, tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, đương nhiên hắn không cho phép "Cuồng vọng chi đồ" chửi bới phường thị Long Hổ Tông. Bất kể nói thế nào, lúc này phường thị là do Long Hổ Tông xử lý, Tùy Qua nói cấp bậc phường thị không được, chính là nói Long Hổ Tông không được.

Cho nên ánh mắt trung niên này như biến thành thực chất nhìn qua Tùy Qua:

- Tiểu hữu khẩu khí không nhỏ a, nhưng không biết lực lượng có đủ chưa, kỳ trân gì đó không thiếu, chỉ sợ ngươi mua không nổi!

- Nếu ngươi có thể xuất ra thứ ta muốn, cho dù đắt ta cũng mua được.

Tùy Qua cũng không nhượng bộ.

Tuy đạo nhân trung niên này bất mãn, nhưng mà còn không đến mức động thủ ở đây, cười lạnh nói:

- Được a, ngươi muốn cái gì? Nói ra nghe một chút, miễn nói Long Hổ Tông chiêu đãi không chu toàn!

- Thần ma máu huyết.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Càng nhiều càng tốt.

- Càng nhiều càng tốt?

Đạo nhân trung niên hừ lạnh nói:

- Thần ma máu huyết, chỉ một giọt cũng cần mấy trăm vạn Tinh Nguyên Đan, ngươi mua được vài giọt sao?

- Vậy ngươi có vài giọt sao?

Tùy Qua hỏi lại.

- Cái này --

Đạo nhân trung niên nhất thời nghẹn lời, thần ma máu huyết thứ này là thứ tốt khan hiếm, mỗi một giọt đều vô cùng trân quý. Đạo nhân trung niên này chính là thái thượng trưởng lão của Long Hổ Tông, trong tay có hai giọt thần ma máu huyết, nhưng chỉ có hai giọt mà thôi! Nếu như hắn nói mình có hai giọt, Tùy Qua mở miệng muốn mua, hắn nên làm cái gì bây giờ? Nhưng mà nếu như nói không có, chẳng lẽ không phải chứng minh Tùy Qua nói lúc trước, cấp bậc phường thị này không đủ, cấp bậc không cao.

- Đạo trưởng, Long Hổ Tông các ngươi chẳng lẽ ngay cả thần ma máu huyết cũng không có sao?

Tô Ngưng Yên ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.

- Đúng vậy, Hạ đạo trưởng, lấy một lọ thần ma máu huyết ra đi, trấn trụ tiểu tử này! Xem hắn lấy ra cái gì mua!

Lại có người giật dây, tên này xem ra sợ thiên hạ không loạn.

Những người còn lại cũng bày ra bộ dáng xem náo nhiệt.

Hạ đạo trưởng này đại khái cũng không muốn mất mặt trước nhiều người, vì vậy ngạo nghễ nói:

- Chỉ là thần ma máu huyết mà thôi, ta tùy thân mang theo hai giọt. Mặt khác, thứ này Long Hổ Tông cũng không ít, chỉ sợ ngươi mua không nổi.

- Cái này... Có bao nhiêu?

Tùy Qua không sao cả, trên thực tế hắn đang dụ Hạ đạo trưởng mắc lừa.

Nhưng hiển nhiên Hạ đạo trưởng không có ý thức Tùy Qua gian trá, hừ lạnh nói:

- Quá nhiều! Nhưng mà ngươi thực sự có bổn sự, ta trực tiếp xuất ra hai mươi giọt! Mỗi một giọt giá trị tám trăm vạn Tinh Nguyên Đan! Tổng cộng là --

- Tổng cộng là một trăm triệu sáu trăm ngàn viên Tinh Nguyên Đan! Thành giao!

Tùy Qua đoạt nói trước.

Hạ đạo trưởng kinh ngạc không khép miệng được, sững sờ nhìn qua Tùy Qua, nửa ngày mới nói:

- Một trăm triệu sáu trăm ngàn viên Tinh Nguyên Đan! Trên người của ngươi có nhiều như vậy sao? Nơi của ta không cho thiếu nợ.

- Ta là người mua đồ, từ trước đến nay đều là tiền trao cháo múc! Hạ đạo trưởng, đan dược ngươi cứ đón lấy.

Tùy Qua vung tay lên, lập tức một dòng nước lũ đan dược bay qua phía Hạ đạo trưởng, những Tinh Nguyên Đan này cũng không phải là thượng phẩm Tinh Nguyên Đan do Tùy Qua rèn luyện ra, mà là hỗn hợp không ít "Rác rưởi" Tinh Nguyên Đan, dù sao hôm nay Tần gia cũng là một phần tử của Thần Thảo Tông, Tùy Qua có thể thông qua Tần gia đổi thượng phẩm Tinh Nguyên Đan, dùng giá một đổi ba bán ra ngoài. Bởi vì cho dù Tùy Qua có thể dùng kết cỏ thành đan thuật thu hoạch nhiều đan dược, nhưng mà đan dược chính là đan dược, một quả cũng không thể lãng phí, nhất là trong lúc tiến hành giao dịch ở đây.

Hạ đạo trưởng không nghĩ tới Tùy Qua tùy thân mang theo một trăm triệu sáu trăm ngàn viên Tinh Nguyên Đan, nhiều đan dược như thế, cho dù là trữ vật thủ trạc cũng phải nổ tung. Nhưng mà Hạ đạo trưởng hiện tại đâm lao phải theo lao, hắn dầu gì cũng là tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, cũng không muốn trong phường thị lần này mất mặt với mọi người, nếu không sau này hắn làm sao ra ngoài lăn lộn?

Với tư cách cường giả tiên đạo "Chính phái", không phải không có thể thất hứa, cũng không phải không thể bội bạc, nhưng mà chuyện này phải làm lén, hơn nữa sau khi làm xong phải giải quyết cho hết. Như vậy mới không có ai biết chuyện này, cũng không bị người ta chỉ trích, cười nhạo. Nhưng mà dưới tình huống trước mặt mọi người, là người tiên đạo chính phái, vẫn cần bận tâm chút mặt mũi.

Cho nên Hạ đạo trưởng chỉ có thể kiên trì nhận lấy đan dược Tùy Qua đưa qua, sau đó lại cho người Long Hổ Tông đi bí khố tông môn mang hai mươi giọt thần ma máu huyết. Tuy nhìn qua là giao dịch công bằng, nhưng mà Hạ đạo trưởng lại cảm giác trong nội tâm lửa giận thiêu đốt, bởi vì thần ma máu huyết là vật nhiều người tu hành tha thiết ước mơ, có thể nói là có tiền mua không được, hơn nữa hắn còn mất mặt trước mọi người.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)