← Ch.1600 | Ch.1602 → |
"Tông chủ yên tâm!"
Hàn chưởng môn vỗ ngực bảo đảm.
Tông chủ Đỗ Hàm gật đầu tán thưởng, sau đó quay người đi về phía nơi ở của mình.
Thế nhưng, ngay khi tông chủ Đỗ Hàm mới đi được vài bước đột nhiên dừng lại, hai hàng chân mày nhíu chặt lộ vẻ nghiêm trọng.
"Tông chủ, còn có việc gì phân phó sao?"
Hàn chưởng môn vội vàng tiến lên, cung kính nói.
"Có một cỗ khí tức không tầm thường..."
Đỗ tông chủ xoay người lại nhanh như chớp, cặp mắt nhìn vào cánh cửa không gian tan nát.
Cánh cửa không gian đã bị những Hồn sủng cường đại đánh tan nát thê thảm lắm rồi, khắp nơi đều là vết nứt sợ rằng không bao lâu nữa sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Sở dĩ Đỗ tông chủ dừng lại là bởi vì hắn cảm thấy từ trong cánh cửa không gian tàn phá truyền đến chấn động dị thường. Loại chấn động này không phải là có sinh vật cường đại lao ra, ngược lại giống như là một loại kỹ năng đặc thù đang phá vỡ không gian.
"Rống!"
Đột nhiên, một tiếng gầm thét xuyên quan thông đạo không gian truyền vào tai tất cả mọi người ở trên Thần Sơn.
Nhất thời cả khu vực hậu sơn Thần Tông, Tranh Minh chủ thành, một góc cương thổ rộng lớn đều bị tiếng gầm thét này chấn cho run rẩy từng đợt.
Bên ngoài cánh cửa không gian, những gã hộ vệ Thần Tông còn chưa kịp tiến hành phòng ngự đã bị làn sóng xung kích đánh văng ra ngoài, cả người lẫn Hồn sủng quay cuồng trên không trung gần trăm dặm rồi rơi thẳng xuống đất.
Một đám thành viên tinh anh Thần Tông chẳng khác gì lá vàng mùa thu, đối mặt với tiếng gầm kinh thiên động địa kia, bọn họ quả thật là yếu đuối tới cực điểm.
Máu tươi nhất thời chảy tràn như suối, cho dù là Hồn sủng cấp Bất Hủ cũng bị thanh âm chấn cho choáng váng đầu óc, thương tích nặng nề.
Hàn chưởng môn ngây ngẩn cả người, máu tươi tanh nồng dính vào mặt khiến cho hắn rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Đây rốt cuộc là sinh vật gì? Chỉ một tiếng gầm thét đã đánh cho hơn trăm thành viên tinh anh Thần Tông trọng thương không dậy nổi. Phải biết rằng, lúc nãy hơn một trăm người này đã liên thủ với nhau bắt giữ Quang Hoàng.
Tiếng gầm vang vọng hồi lâu không giảm, sau đó cả tòa thành bỗng nhiên im lặng tĩnh mịch đáng sợ.
Tiếng gầm thét đến từ một nơi rất xa, giống như là truyền xuyên qua mấy cái vị diện rồi mới tới thế giới này. Lực lượng của sinh vật kia cường đại đến mức làm cho lòng người lạnh giá, mặc dù còn chưa nhìn thấy bản thể nhưng đám người Thần Tông đã bắt đầu khủng hoảng.
"Đây ... đây là ... đây là .... ?"
Đỗ tông chủ ngơ ngác đứng yên tại chỗ, trong mắt tràn đầy khiếp sợ lộ ra thần sắc không dám tin tưởng.
Sinh vật gì có thể hù dọa một vị cường giả lãnh tụ lộ ra cảm xúc sợ hãi như thế? Rốt cuộc nó là chủng tộc Hồn sủng kinh thế hãi tục, hay là truyền thuyết cổ xưa?
"Đỗ tông chủ, đây là chủng tộc gì?"
Hàn chưởng môn vội vàng hỏi.
Đỗ Hàm lắc đầu, Ấn cốc cho ra một đầu Trụ Miện dương vương đã là ghê gớm lắm rồi. Hắn không biết được trong đó vẫn còn tồn tại mạnh hơn, thần bí hơn Trụ Miện dương vương.
Hồi lâu sau, tông chủ Đỗ Hàm đã cảm giác được cánh cửa không gian đang tan rã từng điểm từng điểm một, sắc mặt hắn lập tức xanh lè như tàu lá chuối, vội vàng nói với Hàn chưởng môn:
"Mau, lập tức đi mời Tiêu Tuyết ngang và Tiêu tông chủ."
Hàn chưởng môn ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ ngay cả tông chủ Đỗ Hàm cũng không đối phó nổi sinh vật kia?
"Đợi một chút, sau khi mời hai người kia. Ngươi tiếp tục vào thành mời Đường Ngang, và lão tông chủ Tiên Tông tới đây, phải nhanh!"
Đỗ Hàm vừa sợ vừa giận hét lớn vào mặt Hàn chưởng môn.
Trong lúc nhất thời, Hàn chưởng môn sợ hãi hết hồn hết vía, hồi lâu cũng không thể phục hồi tinh thần.
Tiêu Tuyết ngang và Tiêu tông chủ chính là hai đại lãnh tụ Thần Tông, thực lực của bọn họ không thể nói mạnh hơn tông chủ Đỗ Hàm, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Đường Ngang cũng đồng dạng là nhân vật cấp lãnh tụ, cộng thêm lão tông chủ Huyền Môn Tiên Tông. Cứ thế mà tính, chẳng phải là Đỗ Hàm muốn năm vị cường giả lãnh tụ đồng thời tụ tập ở chỗ này?
"Đây không phải là chuyện bé xé ra to sao?"
Hàn Nham nghĩ thầm trong lòng.
Trên thế giới này có bao nhiêu sinh vật đáng để nhân vật cấp lãnh tụ xuất thủ? Rốt cuộc là quái vật gì xứng đáng năm vị cường giả như thế đồng loạt xuất thủ?
Hàn Nham cũng có ý nghĩ của riêng mình, nhưng hắn vẫn phải làm theo mệnh lệnh tông chủ Đỗ Hàm. Hắn nhanh chóng cưỡi Hồn sủng đi mời Tiêu Tuyết ngang và Tiêu tông chủ, sau đó phân phó thủ hạ chạy vào thành mời hai người còn lại.
Sau khi Hàn Nham rời khỏi, thần sắc tông chủ Đỗ Hàm trở nên cực kỳ trầm trọng. Lúc này hắn đã có thể cảm giác được thông đạo không gian đang nổ tung từ đầu bên kia, cho dù là Trụ Miện dương vương cũng không có lực lượng bá đạo như thế này, đến tột cùng là sinh vật gì bị hắn bức bách hiện thân?
"Bày trận."
Đỗ Hàm lớn giọng ra lệnh.
Tổng cộng mười đội ngũ thành viên tinh anh xếp trận hình vuông, cũng chính là một vạn hộ vệ Thần Tông. Trong đó có ba đội ngũ đồng thời niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng Trớ Ấn Yêu.
Trớ Ấn Yêu là chủng tộc Yêu Linh hệ có năng lực phong ấn vô cùng xuất chúng, ba nghìn Trớ Ấn Yêu cấp chúa tể lập tức buông thả tinh thần lực bố trận vây quanh hậu sơn, vô số phù văn tỏa ra quang mang thâm ảo từ từ che chắn phía trước cửa thông đạo.
Tất cả Trớ Ấn Yêu niệm chú ngữ, trong chốc lát lại xuất hiện vô số quang mang màu lam bay lên màn trời rồi từ từ phác họa ra một cái đồ án khổng lồ.
Kết giới màu lam bao phủ vùng trời Thần Sơn, các cột sáng tỏa ra ma văn giống như sợi tơ ẩn chứa lực lượng giam cầm cực lớn.
"Tông chủ, tại sao lại bố trí trận đồ lớn như vậy? Chẳng lẽ sắp có Hồn sủng mạnh hơn Trụ Miện dương vương xuất hiện?"
Tần Nghiễm nhìn tới đại trận do ba nghìn Trớ Ấn yêu linh bố trí, trong lòng lập tức sinh ra cảm giác lo lắng.
Đỗ Hàm không trả lời, tâm tình của hắn lúc này vô cùng nặng nề, đồng thời cũng có mấy phần hưng phấn.
Đỗ Hàm biết rằng đây là một đầu Hồn sủng cường đại trước nay chưa từng có. Nó mạnh hơn Trụ Miện dương vương, mạnh hơn tất cả những sinh vật hắn từng gặp trước kia.
Nếu hắn có thể bắt giữ con Hồn sủng này, vậy thì cái ghế đại tông chủ Thần Tông xem như đã nằm trong tay hắn. Không có bất kỳ người nào dám lên tiếng phản đối hay tranh đoạt.
Đây là sự tình nằm ngoài dự liệu, đồng thời cũng khiến hắn mừng rỡ như điên. Thế nhưng, trong lòng Đỗ Hàm cũng rõ ràng một điều, hắn phải làm tốt công tác phòng ngự. Nếu không, một khi tai họa giáng xuống Tranh Minh chủ thành, tội lỗi lớn nhất sẽ lập tức đổ lên đầu hắn. Đám người kia cũng sẽ nhân cơ hội đánh ngã hắn xuống vực sâu vạn trượng.
"Ầm ầm ầm!"
Không gian chấn động kịch liệt, sau đó là vô số mảnh vụn không gian kèm theo tia chớp hủy diệt bắn thẳng ra ngoài.
Khu vực chung quanh thông đạo không gian đã trống rỗng rồi, không có một người nào dám đứng ở chỗ đó nữa. Vào lúc này, toàn bộ mọi người đều đã lui về, đứng bên ngoài kết giới màu lam.
Kết giới do ba nghìn Trớ Ấn Yêu tạo thành vẫn đang ngưng tụ lực lượng. Những gã hộ vệ Thần Tông và thành viên Trừng Phạt điện nín thở ngưng thần, cặp mắt mở lên thật lớn nhìn chằm chằm thông đạo không gian.
Lúc trước Trụ Miện dương vương gây ra lực phá hoại đã làm cho mọi người lưu lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Thế mà lúc này xuất hiện một con Hồn sủng mạnh hơn nữa, tâm tình bọn họ làm sao bình tĩnh cho nổi?
"Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt!"
"Rắc rắc rắc ~!"
Thanh âm giống như là sông băng chậm rãi nứt vỡ, vị trí thông đạo không gian xuất hiện khe hở chi chít y như mạng nhện. Tất cả mọi người đều biết sinh vật đã ở rất gần thông đạo Thần Sơn.
"Vù vù vù vù!"
Ám Phong từ trong thông đạo không gian xông ra, khí tức lạnh như băng đập vào mặt mọi người giống như quỷ hồn nhập thể. Một cỗ lực lượng vô hình lạnh lẽo đến tận xương tủy lan truyền khắp toàn thân bọn họ.
Thời gian hiện tại là bình minh, mặt trời ở trên cao đang tỏa sáng thổ địa.
Nhưng mà chẳng biết tại sao ánh sáng ban ngày từ từ ảm đạm, đại địa theo đó quay về hắc ám. Khi mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời lập tức phát hiện mặt trời đã bị đám mây đen tối bao trùm, thiên địa dần dần mất đi sinh khí.
"Nhật... nhật thực..."
Tần Nghiễm cũng đang nhìn lên bầu trời, trong lòng hắn cực kỳ sợ hãi, lắp bắp mãi mới nói được hai chữ rời rạc.
Nguyệt tịch và nhật thực là hai pháp tắc tự nhiên luân phiên thay đổi.
Nguyệt tịch đại biểu cho vạn vật hồi sinh, sinh linh giao phối, sinh nở đầy đàn. Một khi nguyệt tịch xuất hiện, thế giới Hồn sủng sẽ gia tăng số lượng trên diện rộng.
Nhật thực đại biểu cho suy bại khô kiệt, sinh linh suy giảm, vạn vật mất đi sức sống. Nhật thực xuất hiện sẽ dẫn đến ôn dịch hoành hành, Tai Hoang thổi quét tứ phương. Nếu như nhật thực kéo dài thậm chí có thể khiến cho chủng tộc tuyệt diệt.
Nhân loại có thể thôi diễn tinh văn đoán ra hai ngày này, bọn họ biết nhật thực sẽ xuất hiện vào mấy năm sau. Nhưng mà bây giờ nhật thực đột nhiên phủ xuống, thiên đại tối đen, tất cả mọi người lập tức rơi vào khủng hoảng. Quan trọng nhất là không ai ngờ tới nhật thực xuất hiện là vì một sinh vật thần bí.
Trong khi toàn thành bị hắc ám bao trùm, mọi người lo lắng bất an, không gian hậu sơn Thần Tông bắt đầu phát sinh dị tượng.
"Ầm!"
Rốt cuộc cánh cửa không gian nổ tan tành.
Một đạo thân ảnh màu đen khổng lồ giống như Ma vương phủ xuống nhân gian. Ánh mắt mọi người không hề di động, nhưng không có một ai thấy được đó là sinh vật gì.
Ánh mắt nó thâm thúy như trời đêm, khí tức tàn bạo, uy nghiêm tựa như quân vương nhìn xuống thần dân của mình.
Đây là khí thế vương giả bẩm sinh, còn có một cỗ lực lượng bá đạo đang điên cuồng phát tán ra bốn phương tám hướng.
Chính là khí tức của nó che mờ thái dương, ánh sáng ban ngày bị hắc ám thôn phệ. Nó là đại biểu cho tử vong chuẩn bị bao trùm khắp đại địa.
Tòa thành đã tối đến mức đưa tay không thấy được năm ngón, đám người ở hậu sơn Thần Tông đã sợ hãi tái mặt rồi. Bởi vì ánh mắt bọn họ đã mất đi tác dụng, chung quanh không có một chút ánh sáng nào.
"Chớ có hoảng sợ, giữ vững kết giới."
Vào lúc này Đỗ Hàm dùng tinh thần âm hét lớn một tiếng.
Bóng tối sẽ khiến cho ý chí con người dễ dàng suy sụp, mặc dù Đỗ Hàm cao giọng nhắc nhở thành viên Thần Tông, nhưng mà chính hắn cũng đang rung động không nói nên lời.
Đây là chủng tộc gì? Tại sao nó có thể khống chế mặt trời, tùy tâm thay đổi thế giới tự nhiên?
← Ch. 1600 | Ch. 1602 → |