Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Duy Ngã Độc Tôn - Chương 419

Duy Ngã Độc Tôn
Trọn bộ 956 chương
Chương 419: Thần Thủy, Thần Thảo!
0.00
(0 votes)


Chương (1-956)

Siêu sale Shopee


Ai cũng không nghĩ tới, nữ nhân này không ngờ lại cường hãn tới mức độ như vậy, chỉ mới dùng một chiêu a! Đó là hai linh thú cảnh giới Thiên Tôn, không phải hai linh thú Thiên cấp. Hơn nữa, Huyết Ngọc kiếm đâm thủng trái tim lang vệ sĩ bên cạnh, đang dần dần biến mất. Loại pháp thuật công kích này đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.

- Bốp... bốp...

Tần Lập nhẹ vỗ tay, tán thưởng nhìn Thượng Quan Thi Vũ, khẽ cười nói:

- Thi Vũ. Nàng rốt cuộc trở thành một cao thủ chân chính!

Khuôn mặt Thi Vũ ửng đỏ. tuy rằng bộ dáng bể ngoài nhìn qua vẫn là hơn ba mươi tuổi, nhưng vẻ thẹn thùng khiến Tần Lập nhìn mà ngẩn ngơ. không kìm nổi nghĩ thầm:

- Cô nàng này chỉ sợ là ăn mặc thành một lão bà bà tám mươi, chi sợ đồng dạng cũng sẽ mê người? ' Tôn Hải ở phía sau trong lòng đã hoàn toàn bị vui sướng thật lớn tràn ngập. Hắn thậm chí có một loại cảm giác như nằm mơ, lại nhìn những người khác, cũng đều sững sờ ờ đó dường như còn chưa tỉnh lại từ rung động vừa rồi.

Tất cả những người ở đây đều có một loại cảm giác như lạc vào giấc mộng, thẳng đến khi Tôn Hải đẩy cánh cửa bọn họ không dám đến gần, đi vào căn phòng thật lớn mà đối với bọn họ đó là cấm địa.

Mọi người mới đột nhiên tỉnh ngộ lại. Đây... không phải mộng, đây là sự thật! Không ai hoan hô, nhưng trên mặt mọi người đều nổi lên vẻ kích động, trong mắt phần lớn lệ nóng lưug tròng. Bọn họ rốt cục thấy được ánh rạng đông của thắng lợi! Tôn Hải mang theo Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ đi vào giừa phòng, nơi đó có một cái suối nguồn, nước trong suốt. Cách hơn mười thước đều có thể cảm giác được cỗ khí tức lãnh liệt nó phát ra.

Nếu không phải là như vậy, phỏng chừng mọi người đều coi nó trở thành một con suối bình thường. Nếu khát, sẽ ghé vào bên cạnh sảng khoái uống mấy ngụm.

Nhưng là một con suối như vậy, nước sinh ra được Đại vu sư xưng là Thần Thủy. Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ nhìn nhau, nếu Lãnh Dao ở nơi này đại khái có thể giải thích huyền bí trong đó.

Hiện tại Tần Lập và Thi Vũ cũng không có biện pháp nào. Thần thức Tần Lập tuy rằng rất mạnh - nhưng là không thể phân tích ra nước suối này có công hiệu cụ thể gì.

- Đây là Thần Thủy!

Tôn Hải đi đến trước con suối, tán thưởng nói:

- Nước suối này, nhìn thì rất phổ thông, nhiều nhất chỉ có thể gọi là một cái nguồn suối lạnh, nhưng trên thực tế lại có công hiệu rất thần kỳ. Chỉ cần không chết, bất kể thương nặng thế nào, uống nước suối này vào đều sẽ nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp. Không nói thoáng một cái khỏi hẳn, nhưng cũng gần như vậy!

- Thật sự thần kỳ như vậy!

Thượng Quan Thi Vũ ít nhiều có chút không tin, đi qua vươn tay muốn thử thử nước con suối này một chút thì lại bị Tôn Hải kêu ngừng lập tức.

- Đừng động!

Thanh âm Tôn Hải rất lớn dọa Thi Vũ nhảy dựng, có chút buồn bực nhìn Tôn Hải. Tôn Hải có chủt ngượng ngùng giải thích:

- Rất xin lỗi, ta không phải cố ý dọa người. Nước suối này không thể đụng vào! Người đã thấy linh thú hóa hình nơi này, mỗi tên đều xấu xí vô cùng phải không?

Thi Vũ cùng Tần Lập đồng loạt gật đầu, trên thực tế hai người cũng cảm thấy có chút nghi hoặc. Không phải nói sau khi linh thú hóa hình liền nhất định biến ra đẹp hơn, chí ít cũng không xấu đến mức độ này chứ?

Tôn Hải cười khổ nói:

- Ngay từ đầu, ai cũng không biết nước suối này trừ bỏ có thể cứu sổng người, còn có hiệu quả như vậy. Đó chính là, bất kể là ai, chỉ cần uống nước suối này dung mạo sẽ biến xấu, uống càng nhiều thì càng xấu vô cùng. Các vị xem Đại vu sư. nước suối phối hợp Thần Thảo, chẳng những có công hiệu chữa thương, còn có hiệu quả tăng thực lực rất nhanh. Cho nên, đám Đại vu sư mỗi ngày đều dùng bởi vậy chúng nó đều xấu vô cùng!

Thi Vũ nghe xong, không khỏi nghĩ mà sợ, lùi về sau hai bước Tần Lập cũng có chút dở khóc dở cười, nguyên bản còn tưởng rằng đây là thứ tốt gì, nhưng không nghĩ tới tác dụng phụ đã vậy còn quá lớn. Đừng nói Thi Vũ, cho dù là hắn, sau khi nghe xong cũng không nguyện ý đến gần mấy thứ này.

Tuy nhiên Tần Lập tin tưởng, nếu lấy ít hàng mẫu trờ về cho Lãnh Dao, hẳn là có thể trừ bỏ tác dụng phụ này, thậm chí có khi còn thu được kỳ hiệu khác ấy chứ.

Chi cần xử lý Đại vu sư, nơi thần bí này, quần thể thành bảo này cũng hợp lý trở thành sản nghiệp của Tần Lập. Đến lúc đó. chu, ển dời gia tộc đến đây rồi lại làm nghiên cứu cũng không muộn.

- Thần Thảo kia, ở nơi nào? Tần Lập hòi.

- Chính ở hậu viện!

Tôn Hải chỉ vào cửa sau căn phòng nói.

Chờ sau khi Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ nhìn thấy Thần Thảo, cũng bị linh khí do cây cỏ phát ra làm hoảng sợ. Linh khí này nồng đậm đến một trình độ nhất định, thậm chí cảm giác thấy có một số ngưng kết thành thực thể. Cây Chu quả năm xưa Tần Lập chiếm được kia, chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Mà nơi này, không ngờ có một mảnh lớn, nhìn qua ít nhất cũng vài mẫu. Hơn nữa, theo Tôn Hải nói tốc độ Thần Thảo này sinh trưởng vô cùng nhanh, giống như rau hẹ vậy. Vừa thu gặt một gốc, lại sẽ mọc một gốc mới.

Điều này làm cho Tần Lập cùng Thi Vũ đều kinh ngạc không thôi, thầm nghĩ nếu có thể trừ khỏi tác dụng phụ của nó như vậy con cháu Tần gia muốn tăng thực lực nhanh hơn trước đây không biết bao nhiêu lần. Phát hiện này khiến trong lòng Tần Lập hết sức ngạc nhiên vui mừng.

Lúc này. hắn quay đầu nhìn Tôn Hải bên cạnh, cười hỏi:

- Đại vu sư đã chạv trốn, cho dù trờ về thế lực của hắn cũng bị thiệt hại nghiêm trọng. Các ngươi có tính toán gì không?

- Tính toán...

Tôn Hải nhìn thoáng qua mấy võ giả có vẻ mạnh, những nưgời đó đều có vẻ mặt mờ mịt. Bọn họ bị bắt đến nơi đây, làm nô lệ cho linh thú đã rất nhiều năm. Thậm chí trước đây đều đã trở nên chết lặng, trở nên quen loại cảm giác bị súc sinh sai khiến.

Bởi vậy, đột nhiên trạng thái cuộc sống này bị thay đổi, bọn họ thật đủng là có chút cảm thấy không biết làm gì.

Lúc này Tôn Hải khom người hướng về phía Tần Lập, nói:

- Không biết mục đích tiền bối đến nơi này, là gì vậy?

Tần Lập nghĩ thầm trong lòng: 'Tôn Hải này là một nhân tài có thể đào tạo, có lối suy nghĩ rất nhanh, hết sức thông minh!" Tần Lập cũng khôngnói dối, trực tiếp nói thắng:

- Ta muốn vì gia tộc của ta, tìm được một nơi cư trú!

Tôn Hải hơi trầm mặc một chút, tuy nhiên loại chuyện này cũng rất bình thường. Tổ tiên bọn họ năm xưa cũng trong lúc vô ý tìm tới nơi này, hiện tại bị người xa lạ xông tới cũng đúng là bình thường. Lại nói, mảnh đất nơi này, là thuộc về Đại vu sư, mà không phải là của hơn hai ngàn nhân loại già yếu bọn họ.

- Vậy không biết chúng ta cũng có thể tiếp tục ở lại nơi này hay không? Cùng gia tộc của tiền bổi đồng thời sở hữu nơi thần bí này? Đương nhiên, những tòa thành này chúng ta sẽ không chiếm dùng. Nơi này đối với chúng ta mà nói, chỉ làm nhớ lại khuất nhục!

Tôn Hải trầm ngâm rồi nói.

Những người khác, cũng không có nảy ra ý phản đối. Có thể thấy Tôn Hải trong đám người này vẫn có uy vọng rất cao.

Tần Lập cười nói:

- Đương nhiên là có thể! Tất cả chúng ta đều là nhân loại, nơi thần bí này vốn là vật vô chủ, không phải thuộc về một ai! Nếu các ngươi nguyện ý, thậm chí có thể nhập vào giaa tộc của ta, trở thành một dòng thứ cũng được. Nếu không, như vậy hai bên chung sống hòa bình là được.

Nói là chung sống hòa bình, kỳ thật Tần Lập rất rõ ràng. Những người bọn Tôn Hải đối với Tần gia căn bản sẽ không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì! Mà một khi Tần gia vào ở nơi này. rung động đối với bọn họ mà nói, là tương đổi lớn! Cho dù bọn họ hiện tại không đồng ý bị quản lý, tin tưởng không cần bao nhiêu năm cũng sẽ bị Tần gia dần dần thôn tính.

Cá lớn nuốt cá bé, đây là quy luật sinh tồn.

Nếu không phải vậy, e rằng nhân loại đã sớm bị diệt sạch. Tôn Hải nghĩ một lúc. sau đó nói:

- Điều này. chúng ta cần thương lượng một chút. Tuy nhiên trước mắt, tiền bối còn phải đề phòng Đại vu sư trả thù. Tuy rằng linh thú sống ở nơi này cũng không nhiều, nhưng trên thực tế, tất cả linh thủ trong nơi thần bí này Đại vu sư đều có thể triệu tập lại. Tuy rằng thực lực mỗi một linh thú chưa chắc đã mạnh. nhưng liên hợp lại, cũng là một cỗ lực lượng kinh khủng!

Tần Lập gật gật đầu, nói:

- Ta biết!

Tôn Hải lại nói:

- Tuy nhiên chưa chắc Đại vu sư đã làm vậy. Bởi vì số lượng Thần Thủy có hạn, hắn làm như vậy phải đưa ra một bộ phận Thần Thủy cùng Thần Thảo chia cho đám linh thú kia! Đại vu sư sẽ không nguyện ý làm vậy! Cho nên, ta đoán Đại vu sư có khả năng nhất là dẫn tàn quân đánh lén chúng ta!

Tần Lập gật gật đầu, sau đó mọi người rời khỏi nơi này. Tôn Hải tự mình đóng cửa lại. Cánh cửa này chỉ cần khóa lại, trừ khi cậy mạnh phá hỏng, nếu không bắt kể Thần Thủy hay là Thần Thảo, người khác đều không có khả năng động vào.

Tôn Hải bố trí Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ đến nghỉ ở một gian phòng khách. Trong suy tính của hắn, hai người lớn tuổi như vậy khẳng định đã là vợ chồng, lại không nghĩ rằng trên thực tế hai người đều hơn hai mươi tuổi, còn chưa kết hôn.

Tuy nhiên hai người ở cùng một phòng cũng không phải là lần đầu tiên. Cho nên cũng đều thấy bình thường.

Đợi sau khi tất cả mọi người rời đi, lúc này đã là sau nửa đêm! Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng hỏi:

- Thực lực Đại vu sư kia mạnh đến mức nào? Tần Lập nghĩ nghĩ, nói:

- Rất mạnh, ta hoài nghi hắn... đã đạt tới cảnh giới Đan Nguyẻn Anh Hóa!

- Cái gỉ? Không có khả năng vậy chứ? Đan Nguyên Anh Hóa... loại cường giả cảnh giới này, chỉ sợ nơi Cực Tây cũng không có bao nhiêu, nơi này làm sao có thể xuất hiện?

Thượng Quan Thi Vũ giật mình che miệng nói.

- Ha ha! Có ai không có khả năng. Đều là lão yêu quái sống hơn vạn năm, phỏng chừng không được vài năm lão vượn Bạch Trung Sơn cũng có thể đạt tới loại cảnh giới này!

Tần Lập lộ ra vẻ suy t, . chậm rãi nói:

- Hơn nữa, có Thần Thủy cùng Thần Thảo cổ quái này, bọn họ có thể tăng lên cảnh giới như thế cũng không phải là chuyện khôn có khả năng!

- Nếu Đại vu sư vừa già vừa xấu kia thật sự là cường giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, vậy muốn giết hắn, vẫn thật không dễ dàng!

Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng nói:

- Hơn nữa, chàng nói bọn Tôn Hải sẽ cam tâm tình nguyện như vậy để gia tộc chúng ta tiến vào nơi này hay sao? Bọn họ có thể sẽ cho rằng đây là mới thoát miệng hang sói lại vào miệng hồ?

Tần Lập cười thản nhiên:

- Đừng nói là chúng ta cứu bọn họ, cho dù bọn họ thật sự cho là như vậy, vậy thì lại có thể thế nào? Thi Vũ, nhớ kỹ: Vĩnh viền không nên để cho người khác có cơ hội lợi dụng sự thiện lương của ngươi! Thiện lương có thể, nhưng cho rằng thiện lương là dễ bắt nạt, vậy tuyệt đối không được!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-956)