Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Tiên Y - Chương 207

Siêu Cấp Tiên Y
Trọn bộ 707 chương
Chương 207: Có Chết Cũng Không Làm Hấp Huyết Quỷ
0.00
(0 votes)


Chương (1-707)

Siêu sale Shopee


Đối mặt với nghi vấn của hai bác sĩ, Trương Văn Trọng vẫn bình tĩnh, hắn cười nhạt đáp: "Tôi đã dùng Linh Quy Tẩu Khí Pháp để kích thích huyệt bát mạch giao nhau của Alan. Kích hoạt tiềm năng của hắn, để cơ năng của thân thể hắn bắt đầu điều chỉnh hoàn thiện, từ đó đạt được việc trị liệu Hách Lâm Chứng. Hiện tại, cơ năng của thân thể hắn đang ở trong quá trình tự hoàn thiện cho chính mình. Cho nên hắn tạm thời lâm vào ngủ say, thật giống như đã về đoạn thời gian thai nhi khi còn nằm trong bụng mẹ. Chờ khi hắn tỉnh lại, hội chứng Scaredphobia của hắn sẽ có cải thiện rất lớn. Đến lúc đó, tôi lại dùng dược vật kết hợp châm viêm để trị liệu cho hắn. Không cần bao lâu, bệnh của hắn có thể triệt để lành hẳn. Hắn cần ngủ say khoảng mười hai tiếng, ở đoạn thời gian này, chúng ta cũng không cần ngây ngốc ở đây để chờ. Cho nên chúng ta đều tự về thôi."

Bác sĩ Lâm Thần hiểu được Trung y, đồng thời cũng có nghiên cứu với châm viêm nhiều năm, tuy rằng đối với việc Trương Văn Trọng chọn dùng châm viêm để trị liệu hội chứng Scaredphobia cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhưng bởi vì hắn chọn dùng môn thủ pháp đã thất truyền từ lâu như Linh Quy Tẩu Khí Châm Pháp, cho nên cũng không dám mạo muội bình luận. Dù sao trong một ít sách thuốc, sách tạp lục, sách y có ghi chép lại, Linh Quy Tẩu Khí Châm Pháp được thừa nhận là châm pháp thần kỳ có thể làm cho người chết sống lại. Dù vứt bỏ thành phần khuếch đại khả năng tồn tại thần kỳ như thế, nhưng cũng đủ để nhìn ra, hiệu quả của Linh Quy Tẩu Khí Châm Pháp thần kỳ như thế nào, cho nên bác sĩ Lâm Thần dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng vẫn không biểu đạt dị ý với lời nói của Trương Văn Trọng.

Thế nhưng hai vị bác sĩ còn lại chỉ đơn thuần học Tây y. Bọn họ không có nghiên cứu qua châm viêm, đồng dạng cũng không hiểu rõ lịch sử của châm viêm, chỉ có chút hiểu biết sơ qua về việc phát triển châm cứu. Theo bọn họ xem ra, châm viêm trị bệnh mãn tính, những bệnh vặt thì còn được. Thế nhưng nếu dùng để trị liệu loại bệnh bởi vì đột biến gien hay thiếu hụt gien mà bị bệnh, thì quá mức giống như trò đùa. Cho nên liên quan tới việc này, bọn họ đối với cách nói của Trương Văn Trọng, cũng có chút cười nhạt. Nhưng bọn họ cũng không đem ý nghĩ của chính mình biểu lộ ra ngoài, chỉ chuẩn bị mấy ngày sau tiến hành một lần kiểm tra sức khỏe toàn diện cho Alan. Tiếp đó kiểm tra hội chứng Scaredphobia của hắn, có đúng như lời Trương Văn Trọng nói đã khỏe hẳn hay không. Theo bọn họ xem ra, y học chỉ dùng sự thực để nói chuyện, mà không phải dựa vào suy đoán hoặc kinh nghiệm cá nhân mà kết luận.

Bởi vì cuộc trị liệu cho Alan đã kết thúc, cho nên ba vị bác sĩ cũng lần lượt cáo từ. Vị bác sĩ tên Lâm Thần, phỏng chừng cũng có chút quen thuộc với Nhạc Tử Mẫn, lôi kéo hắn đi ra phòng bệnh, đè thấp thanh âm hỏi về tình huống của Trương Văn Trọng. Hắn đối với Quan Khí Bát Pháp, Cố Bổn Bồi Nguyên Châm Pháp cùng với Linh Quy Tẩu Khí Châm Pháp, nhưng tinh hoa quý giá trong y học truyền thống thất truyền đã lâu, đột nhiên hiện tại lại xuất hiện ở trên người Trương Văn Trọng, cảm thấy rất ngạc nhiên và hiếu kỳ.

Bên trong phòng bệnh, ngoại trừ Alan còn nằm trên giường bệnh, cũng chỉ còn Trương Văn Trọng và Vưu Tình.

Trương Văn Trọng vỗ vai Vưu Tình, nói: "Alan đang ngủ say, phải đến mười hai tiếng mới tỉnh. Chúng ta ở lại chỗ này cũng vô dụng, đi về lo sinh nhật cho chị của cô thôi. Đợi đến mai khi hắn tỉnh dậy, tôi sẽ đến tiếp tục trị liệu cho hắn. Yên tâm đi, sinh mạng hắn không có nguy hiểm. Hơn nữa trong mười hai giờ, sẽ có hộ sĩ đến chăm sóc hắn."

"Ân." Vưu Tình gật đầu đáp, sau đó đứng dậy, chuẩn bị cùng Trương Văn Trọng rời đi. Nhưng khi sắp đi ra khỏi phòng bệnh, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Alan đang nằm trên giường bệnh, cũng ngoài ý muốn phát hiện, đôi mắt hắn không biết đã mở ra từ khi nào.

"Trọng... Trọng ca..."Vưu Tình càng hoảng sợ, vội vã đưa tay kéo Trương Văn Trọng, nói: "Alan... hắn tỉnh!"

"Tỉnh? Điều này sao có thể? Với thân thể của hắn, chí ít phải mười hai giờ sau mới tỉnh a." Trương Văn Trọng kinh ngạc xoay người lại, quả nhiên nhìn thấy Alan đang mở mắt nằm trên giường bệnh.

Hắn bước nhanh tới, đưa tay đặt lên cổ tay của Alan, chẩn mạch cho Alan.

Mấy phút sau, trên mặt Trương Văn Trọng hiện lên vẻ ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn Vưu Tình đang đứng sau lưng nói: "Hắn không có việc gì, chỉ là thân thể quá yếu ớt, tôi nhớ đối diện bệnh viện có một siêu thị, cô đến đó mua cho hắn một chai sữa đi."

"Ác, được." Vưu Tình không nghi ngờ gì, vội vã gật đầu xoay người đi ra phòng bệnh, đi tới siêu thị đối diện bệnh viện mua sắm.

Ngay khi Vưu Tình vừa rời khỏi, Trương Văn Trọng nhìn vào mắt Alan, trầm giọng nói: "Nói vậy anh đã nhận thấy được biến hóa sản sinh trong thân thể phải không?"

Vẻ mặt Alan kinh khủng nói: "Trương tiên sinh, van cầu anh cứu tôi đi, tôi không muốn trở thành một hấp huyết quỷ chỉ có thể trốn trong bóng tối âm u, dựa vào máu tươi mà sống. Tôi chỉ muốn làm một con người bình thường, sinh hoạt tự do tự tại dưới ánh mặt trời..." Nếu không phải bởi vì thân thể hiện tại của hắn rất suy yếu, chỉ sợ tâm tình hắn kích động, đã sớm từ trên giường bò xuống, hướng Trương Văn Trọng quỳ sụp cầu cứu.

Vùng lông mày của Trương Văn Trọng nhướng lên, nói: "Nguyên bản tôi cho rằng anh chỉ nhận ra biến hóa trong thân thể của mình. Thế nhưng thật không ngờ, anh lại biết được huyết mạch trong người mình đã thức tỉnh. Nếu như tôi không đoán sai, chuyện anh biết hẳn không chỉ là những việc này? Hiện tại đem những gì anh biết đều nói ra đi."

Alan không dám giấu diếm, vội vàng đem cố sự về gia tộc mình nói cho Trương Văn Trọng.

Không biết bởi vì do trớ chú (nguyền rủa), hay bởi vì vấn đề về gien, gia tộc của Alan cho tới nay luôn bị một vấn đề cổ quái lại làm cho người ta dựng tóc gáy dằn vặt: phàm là quan hệ huyết thống trực hệ của gia tộc, nếu như không gặp phải hội chứng Scaredphobia, thì cuộc sống của họ cũng không khác gì người thường. Thế nhưng nếu có một ngày bị hội chứng Scaredphobia, như vậy ngay sinh nhật hai mươi tám tuổi, sẽ hóa thành một hấp huyết quỷ chân chính.

Theo y học hiện đại phát triển, cùng với cuộc sống sinh hoạt đề thăng, gia tộc Alan cũng đã có vài đời không bị tái phát hội chứng Scaredphobia. Nguyên Alan còn tưởng rằng truyền thuyết về trớ chú chỉ là thần thoại, đã rời xa gia tộc bọn họ mà đi.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ chính là, trớ chú vạn ác này lại ngay hôm nay ứng nghiệm trên người hắn. :

Sau khi nói xong đoạn lịch sử bí ẩn về gia tộc mình, vẻ mặt Alan khẩn cầu nhìn Trương Văn Trọng. Giờ khắc này, Trương Văn Trọng ở trong lòng hắn, đã trở thành người cứu mạng. Tâm tình hắn kích động nói: "Trương tiên sinh, anh nhất định có biện pháp giúp đỡ tôi thoát khỏi trớ chú này, có đúng không? Tôi biết, anh nhất định có biện pháp! Van cầu anh nhất định phải cứu tôi, tôi thực sự không muốn trở thành hấp huyết quỷ, tôi chỉ muốn làm một người bình thường, thầm nghĩ trải qua sinh hoạt bình thường của con người, yêu, kết hôn, sinh con rồi cuối cùng chết trong tuổi già. Cái gì là thân thể bất tử, cái gì là quý tộc bóng tối, tôi cũng không hiếm lạ! Ác, thượng đế, đến tột cùng tôi đã làm sai điều gì, ông lại đối đãi với tôi như vậy?"

Để một nhân loại đã sắp trở thành chuẩn hấp huyết quỷ một lần nữa khôi phục trở thành nhân loại hoàn toàn sao?

Chuyện như vậy, đối với Trương Văn Trọng vào trước kia khi còn ở tu vi thần tiên đỉnh kỳ mà nói chẳng có gì là khó. Thế nhưng đối với hiện tại, tu vi chỉ mới bước vào Luyện Tủy cảnh như hắn mà nói cũng có chút vướng tay chân.

Sau khi trầm ngâm một lát, Trương Văn Trọng quyết định giao quyền lựa chọn cho Alan, vì vậy hắn nói: "Tôi đích thật biết một cách làm cho một người sắp thức tỉnh huyết mạch hấp huyết quỷ một lần nữa biến trở về loài người..."

Alan nhất thời mừng như điên, hưng phấn kêu lên: "Thật tốt quá! Đây là tin tức tốt nhất mà tôi được nghe qua!"

"Alan, anh khoan hãy cao hứng quá sớm." Trương Văn Trọng thần tình nghiêm túc nói: "Phương án trị liệu này, là có tính nguy hiểm rất lớn. Nếu như có thể thành công, anh tự nhiên có thể thoát khỏi số phận trở thành hấp huyết quỷ. Thế nhưng một khi thất bại, anh phải trả giá chính sinh mạng của mình! Mặt khác, tôi cần nói cho anh, tổng hợp tình huống hiện nay mà xem, tỷ lệ thành công chỉ có bốn thành!"

"Xác suất thành công chỉ... chỉ có bốn thành sao?" Alan mấp máy môi, cuối cùng nghẹn ra một câu hỏi. Bên trong phòng bệnh nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc.

Chính Trương Văn Trọng đánh vỡ trầm mặc: "Nếu như anh nguyện ý chờ thêm một đoạn thời gian để trị liệu, tỷ lệ thành công có thể đề thăng hơn một ít."

Alan ngẩng đầu lên, dò hỏi: "Chờ một đoạn thời gian? Không biết Trương tiên sinh nói thời gian, là bao lâu?"

Trương Văn Trọng lắc đầu, nói: "Tôi cũng nói không rõ. Có thể là mấy tháng, cũng có thể là vài năm." Chỉ khi hắn đột phá được Luyện Tủy cảnh, bước vào Dưỡng Khí cảnh, thì xác suất thành công với phương án trị liệu mới có thể đề thăng nhiều hơn. Nhưng theo tình huống hiện tại mà xem, Trương Văn Trọng cũng không thể chắc chắn đến khi nào mình mới bước vào Dưỡng Khí cảnh.

"Tôi không chờ được nữa." Alan cụt hứng cười gượng, giải thích: "Tôi đã hai mươi bảy tuổi, còn một tháng lẻ ba ngày nữa là tròn hai mươi tám."

Trương Văn Trọng nhìn thẳng đối mắt hắn, hỏi: "Như vậy tuyển chọn của anh là?"

"Tôi tuyển chọn tiếp nhận trị liệu, càng nhanh càng tốt." Alan cũng nhìn thẳng vào mắt Trương Văn Trọng, dùng giọng nói tang thương hồi đáp: "Tốt xấu cũng có bốn thành tỷ lệ thành công. Dù cuối cùng vì thất bại mà chết, cũng vẫn tốt hơn làm một hấp huyết quỷ phải không? Theo ý tôi, cho dù chết, cũng tốt hơn trở thành hấp huyết quỷ. Kỳ thực tôi đã làm sẵn chuẩn bị tâm lý muốn tự sát. Là nhờ Trương tiên sinh cho tôi tia hi vọng cuối cùng. Mặc kệ cuối cùng thành công hay thất bại, tôi đều phải nói với anh một tiếng: "Cảm tạ"!"


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-707)