Vay nóng Tima

Truyện:Huyền Thiên - Chương 773

Huyền Thiên
Trọn bộ 989 chương
Chương 773: Cực độ kinh hãi
0.00
(0 votes)


Chương (1-989)

Siêu sale Shopee


- Hạ di, tái kiến!

Trương Tử Hàm lên tiếng, muốn chuẩn bị rời đi, thế nhưng đúng lúc này, nàng lại bị ngăn cản một lần nữa.

- Tử Hàm, từ từ! Mang chúng ta theo với! Chúng ta cũng muốn đi tìm lão đại!

Nhóm người Chu Giác Thuần, Hoa Kiến Sầu, Lý Kiếm Phong, Kỷ Tiêu Lam cùng với Kim Chính Thái được gia gia đưa tới chen lấn nhau từ các góc diễn võ trường bay như tia chớp về phía Trương Tử Hàm.

Quan hệ giữa bọn họ cùng với Dương Thiên Lôi, tôn trưởng của mỗi người đều đã biết từ lâu, thế nhưng không nghĩ tới bọn họ lại muốn rời đi cùng Trương Tử Hàm.

Nhóm người Trương Tử Hàm tuyệt đối là hạch tâm để chống lại yêu nghiệt, một khi họ rời đi, đối với Vô Cực Tinh Vực không phải là chuyện gì tốt đẹp. Thế nhưng, bao gồm cả Kỷ Trùng Tiêu cùng Trần Phá Thiên ở trong đó, cũng không một ai có bất kỳ lý do gì để yêu cầu các nàng ở lại. Huống chi họ đã lưu lại Vũ Thanh, Vũ Cương cùng mấy trăm gã Thiên giai đại viên mãn, về điểm này, Trương Tử Hàm cùng chúng nữ đã giúp đỡ hết sức rồi. Tất nhiên, kỳ thực đó cũng không phải là ý tứ của Trương Tử Hàm, mà là yêu cầu của ba người Huyễn Thiến, Trần Hinh cùng mẫu thân Kỷ Nhược Yên ở trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình. Bất kể thế nào, Vô Cực Tinh Vực cuối cùng cũng là gốc rễ của các nàng.

Nếu như tất cả mọi người đều rời đi mà nói, cho dù là toàn bộ cao thủ trong Vô Thiên liên hợp cùng một chỗ cũng không thể nào chống lại ba trăm yêu nghiệt kia được!

Mà bây giờ, nhóm người Chu Giác Thuần muốn rời đi theo Trương Tử Hàm, tôn trưởng của mỗi người bọn họ tùy rằng không muốn, nhưng cũng không hề ngăn cản. Đi theo bên người Trương Tử Hàm, có lẽ so với ở lại Vô Cực Tinh Vực còn bình an hơn.

Quang hoa năm màu lại hiện lên một lần nữa, nhóm người Chu Giác Thuần lập tức tiến vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

Rồi sau đó hai người Trương Tử Hàm cùng Nguyễn Hi Vũ lại trực tiếp xé rách hư không, biến mất ở trước mặt mọi người.

Cũng cho đến lúc này, cung chủ Huyễn Hải Cung Hải Thanh mới chậm rãi thu hồi ánh mắt đang nhìn Nguyễn Hi Vũ, khẽ lắc đầu tự giễu.

Trong sát na khi nhìn tới Nguyễn Hi Vũ, hắn hầu như cho rằng đã gặp được người mà bản thân mình ngày nhớ đêm mong, bởi vì tướng mạo Nguyễn Hi Vũ thật sự là quá giống. Thế nhưng khí tức cùng cảnh giới tu vi lại không giống, hiển nhiên đây chỉ là một sự xảo hợp.

Còn ở trong lòng Huyễn Hồng lại thở ra một hơi thật dài, tuy Hải Thanh không biết, nhưng bởi vì thân thế của Dương Thiên Lôi nàng lại đoán ra được thân phận chân chính của Nguyễn Hi Vũ. Trong sát na khi nhìn thấy Nguyễn Hi Vũ, nội tâm nàng liền thấp thỏm bất an. May mà Nguyễn Hi Vũ từ đầu tới cuối tựa hồ không liếc nhìn nàng một lần nào.

Tất nhiên Nguyễn Hi Vũ đã sớm nhận ra sự tồn tại của hai người, chẳng qua lúc này không có lòng dạ nào để tìm Huyễn Hồng tính sổ mà thôi.

Tuy rằng Hạ Tích Trúc cũng rất muốn rời đi, thế nhưng thân là một trong tám chưởng giáo, ngay khi Vô Thiên đang phải đối mặt với rắc rối lớn, nàng không thể nào ly khai được.

Sau đó, nhóm người Mạnh Hạ Huy, Kỷ Trùng Tiêu, Trần Phá Thiên dẫn đầu, tất cả các chưởng giáo rốt cuộc cũng đưa ra quyết định. Vũ Thanh phụ trách xuất lĩnh mấy trăm cao thủ Thiên giai đại viên mãn thủ hạ của Dương Thiên Lôi cuối cùng lại được đề cử làm minh chủ.

Không phải minh chủ của Vô Cực Tinh Vực, mà là minh chủ của toàn bộ liên hiệp Vô Thiên!

Mạnh Hạ Huy cùng Kỷ Trùng Tiêu có chiến lực mạnh nhất thì trở thành song minh chủ của Vô Cực Tinh Vực!

Hai mươi cao thủ trong tổ trọng tài đến từ các đại tinh vực, bản thân bọn họ ở trong tinh vực của mỗi người đều đạt được quyền lãnh đạo tuyệt đối. Cho nên họ cũng không có bất kỳ dị nghị nào khi phải phục tùng sự lãnh đạo của minh chủ liên hiệp Vũ Thanh, cùng góp sức chống lại yêu nghiệt!

Cuối cùng, toàn bộ những cao thủ tuyệt đỉnh này ở tại chỗ trao đổi với nhau một luồng thần niệm, một khi có bất kỳ môn phái thế lực nào bị yêu nghiệt tấn công, mọi người sẽ thông qua Thiên Môn chạy tới ngay lập tức.

Bọn họ cũng chỉ có khả năng làm được tới đó.

Cùng ngày, tất cả các đại tinh vực bên trong Vô Thiên, vô số các thế lực đều nhận được tin tức, tự động liên hiệp lại với nhau, hưởng ứng lời hiệu triệu. Toàn bộ Vô Thiên đều tiến vào tình trạng cảnh giới cao độ.

- Khặc khặc khặc...

Trên một mảnh vỡ tinh cầu hoang vu nằm sâu thẳm bên trong không gian hỗn loạn bên ngoài Vô Cực Tinh Vực, một đạo thanh âm lạnh lẽo vô cùng vang vọng toàn bộ không gian.

- Bái kiến chủ nhân! Bái kiến chủ nhân!!

Từng đạo lưu quang bất tận xé rách hư không, hiện ra bên trong mảnh vỡ tinh cầu.

Những kẻ này chính là hơn ba trăm yêu nghiệt đã chạy trốn. Bất quá lúc này, dung mạo, thân thể của bọn chúng đã hoàn toàn không còn là con người nữa.

Mà tiếng cười âm trầm không gì sánh được kia, chính là do một yêu nghiệt trong số đó phát ra. Khí tức của tên yêu nghiệt này, so sánh với những yêu nghiệt khác mà nói, rõ ràng cường đại hơn rất nhiều. Bất qua so với Tiếu Kiến Nhân lúc trước thì vẫn còn kém xa.

- Ba trăm lẻ tám tên... Hừ, tổn thất hơn mười tên rồi! Đám phế vật này, không có ta ước thúc, liền muốn liều mạng sao? May mà Vô Môn Chi Môn hiện ra...

Yêu nghiệt kia âm trầm nói.

Yêu nghiệt này không phải ai khác, chính là thủ lĩnh yêu nghiệt đoạt phách Tiếu Kiến Nhân, nhưng cuối cùng lại bị Tiếu Thượng đoạt phách.

Tiếu Thượng muốn hoàn toàn luyện hóa hắn là chuyện tuyệt đối không có khả năng, thế nhưng, hắn muốn thoát khỏi tay Tiếu Thượng cũng vô cùng trắc trở. Trừ phi Tiếu Thượng cũng bị thương nặng giống hắn lúc trước, bằng không mà nói, căn bản hắn không hề có cơ hội. Nhưng Vô Môn Chi Môn lại mang tới cho hắn cơ hội này!

Khi ở bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, Tiếu Phách thôi động Vô Môn Chi Môn nhưng chưa hoàn toàn mở ra được, hắn không có huyết mạch của Tiếu gia, lạc ấn linh hồn liền bắt đầu dần dần bị đẩy ra, đồng thời thừa dịp trong sát na tâm cảnh của Tiếu Thượng bỗng nhiên đột phá, bằng vào một tia thần niệm yếu ớt che giấu đi khí tức lạc ấn linh hồn của mình, khiến cho Tiếu Thượng có ảo giác đã hoàn toàn luyện hóa được mình, lại dựa vào tính bài trừ của Vô Môn Chi Môn đối với bản thân, hắn đã thành công độn xuất thoát đi.

Chẳng qua, khi đó hắn vẫn không dám có bất kỳ dị động nào, bởi vì Tiếu Thượng còn nắm trong tay toàn bộ đám yêu nghiệt.

Nhưng đến khi Vô Môn Chi Môn phủ xuống, lạc ấn linh hồn của hắn cũng bị Vô Môn Chi Môn mạnh mẽ đẩy ra khỏi cơ thể Tiếu Kiến Nhân, mà Tiếu Kiến Nhân cùng Dương Thiên Lôi cũng bị Vô Môn Chi Môn hút vào, rốt cuộc hắn cũng đã nắm được cơ hội!

Lợi dụng lạc ấn linh hồn khống chế đám yêu nghiệt, thành công tiến vào được thân thể của một tên trong số đó, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất, từ một lạc ấn linh hồn không có bất kỳ chút tu vi nào, nhanh chóng hấp thu thần niệm, pháp lực, kể cả lạc ấn linh hồn của tên yêu nghiệt kia cũng trực tiếp bị hắn thôn phệ. Tất nhiên là dưới tình huống tên yêu nghiệt kia không dám chống đối. Bằng không hắn cũng đừng mơ có thể khôi phục đến cảnh giới bây giờ nhanh như vậy.

Mà sau khi hắn khôi phục, mới bắt đầu một lần nữa điều khiển toàn bộ đám yêu nghiệt đang điên cuồng mất đi lý trí chỉ biết ẩu đả chém giết, chạy thoát khỏi cục diện bị đông đảo cao thủ vây giết.

Tuy rằng tu vi của hắn bị tổn thất thảm trọng, cũng mất đi hơn mười tên yêu nghiệt thủ hạ, thế nhưng, so sánh với tình cảnh không biết đến bao giờ mới có thể một lần nữa nắm giữ lại được thân thể của Tiếu Kiến Nhân, kết quả thế này đã quá tốt rồi.

Trọng yếu nhất chính là, ở trong Vô Thiên đã không còn Tiếu Kiến Nhân cùng với Dương Thiên Lôi vô cùng cường đại.

Hiện tại, hắn còn sợ ai?

Chỉ sợ Kỷ Trùng Tiêu cùng Mạnh Hạ Huy! Bởi vì chỉ có hai người này mới có được năng lực chém giết hắn!

Trong Cửu Âm Tuyệt Địa.

- Đáng tiếc... Nơi này hoàn toàn ngăn cách với thiên địa, căn bản không thể hấp thu thiên địa lực, bằng không mà nói, với thiên phú cùng ngộ tính của ngươi, hẳn là sẽ nhanh chóng tu luyện tới cảnh giới nhất trọng thiên đỉnh phong!

Đoạn Ngọc Nhan nói:

- Bất quá...

- Bất quá cái gì?

Dương Thiên Lôi vội vàng hỏi, sau khi chân chính bước vào Chí Cao Thần nhất trọng thiên, Dương Thiên Lôi lại lần nữa thử phá giải cấm chế Cửu Âm Tuyệt Địa, thế nhưng vẫn giống y như lần trước, tùy rằng có khá hơn một chút, nhưng vẫn không thu được kết quả gì. Cỗ thần niệm ẩn chứa bên trong hồ nước màu máu quả thực quá mức cường đại. Cho dù Dương Thiên Lôi tự xưng là phá trận vương tử, nhưng thần niệm bày ra cấm chế tại đây lại vượt xa cảnh giới thần niệm của hắn quá nhiều, căn bản chưa có thời gian để kịp cảm ngộ huyền ảo của cấm chế đã bị bắn ngược trở ra.

Cho nên, trừ khi thần niệm của Dương Thiên Lôi có thể chống lại được sự phản kháng của cỗ thần niệm ở trong cấm chế kia, bằng không tất cả đều vô ích!

Đề thăng cảnh giới là cách duy nhất!

- Có lẽ Tiếu Phách sắp luyện hóa ta rồi, vậy ta liền cung cấp thiên địa lực, chỉ cần hiệu suất hấp thu của ngươi cao một chút, tu luyện đến cảnh giới nhất trọng thiên đỉnh phong hẳn là không có vấn đề!

Đoạn Ngọc Nhan nói.

Hiện tại Đoạn Ngọc Nhan muốn sống không được, muốn chết không xong. Cửu Âm Tỏa Liên đã khóa chặt lạc ấn linh hồn cùng với Cực Dương Chân Nguyên mà Thuần Dương Chân Tiên quán chú ở trong cơ thể nàng, cho dù pháp lực của nàng cạn kiệt không thể khôi phục lại, cũng chỉ là thân thể dần dần bị hủy diệt mà thôi. Bằng không mà nói, nàng sớm đã tự vẫn cho xong, đâu còn phải chờ tới tận bây giờ.

- Được!

Khiến Đoạn Ngọc Nhan có chút ngoài ý muốn chính là, Dương Thiên Lôi dĩ nhiên lại thẳng thắn trả lời, tựa hồ ngay cả một chút do dự cũng không có. Cho dù việc này là do bản thân mình tự nguyện, nhưng hắn cũng phải tỏ ra khách khí một chút cho mình thấy dễ chịu chứ.

- Dương Thiên Lôi ta nếu như có thể phá vỡ cấm chế, nhất định sẽ mang ngươi ra theo! Quyết không nuốt lời!

Dương Thiên Lôi khí phách nói:

- Nhớ kỹ, đừng để hao hết pháp lực! Chí ít cũng phải giữ lại một chút để có năng lực chạy trốn!

Nghe thấy Dương Thiên Lôi nói vậy, trong lòng Đoạn Ngọc Nhan mới cân bằng lại một chút, cũng may người mà nàng có hảo tâm muốn thành toàn cho không phải là một tên động vật máu lạnh vô nhân tính. Tuy rằng Đoạn Ngọc Nhan cho rằng Dương Thiên Lôi không thể có khả năng phá vỡ cấm chế, mà nếu như có phá vỡ được, ra bên ngoài lại gặp phải người thủ hộ ở động khẩu, kết cục cuối cùng vẫn là thất bại, nhưng nàng không nói ra điều đó, ngược lại còn cổ vũ:

- Được, hy vọng có thể thành công! Bắt đầu đi!

Đề thăng cảnh giới cần phải lĩnh ngộ tâm cảnh cùng với tu vi thân thể có biến hóa về chất, mỗi một lần thăng lên đều cần phải rèn luyện pháp lực, thần niệm, thân thể. Ba thứ hợp nhất, cảnh giới của bản thân mới có thể đạt được tới cực hạn, tức là cảnh giới đỉnh phòng. Chí Cao Thần nhất trọng thiên cũng giống vậy, không hề ngoại lệ.

Thần niệm có thể thông qua đả tọa, minh tưởng, lĩnh ngộ để không ngừng đề cao. Thế nhưng pháp lực cùng thân thể lại cần phải hấp thu được một lượng năng lượng thiên địa hùng hậu. Mà Cửu Âm Tuyệt Địa lại chính là nơi Tiếu Phách ngưng luyện ra, là một không gian cấm chế hoàn toàn ngăn cách cùng thiên địa, ở bên trong đó căn bản không thể nào hấp thu năng lượng thiên địa được.

Cho nên Đoạn Ngọc Nhan mới phải làm như vậy.

Mà một kẻ đang cầu sinh, Dương Thiên Lôi cũng không hề cự tuyệt.

Đây là hi vọng duy nhất của hắn!

Chậm rãi điều chỉnh tâm thần đến trạng thái không minh, Dương Thiên Lôi một lần nữa tiến vào tu luyện, lỗ chân lông quanh thân thể mở ra, kinh mạch lưu chuyển, nối liền thiên địa âm dương, hấp thu năng lượng thiên địa!

Tất cả không hề khác biệt với việc rèn luyện pháp lực, thân thể lúc trước. Thế nhưng, vừa mới bắt đầu, trong óc Dương Thiên Lôi lại nổ ầm ầm một tiếng, không thể tiếp tục duy trì được nữa, giật mình tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện!

Đồng dạng, Đoạn Ngọc Nhan vừa đem pháp lực bản thân thôi động đến xung quanh thân thể Dương Thiên Lôi để cho hắn tùy ý hấp thu cũng kinh hãi mở trừng hai mắt!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-989)