Vay nóng Homecredit

Truyện:Ma Thú Lãnh Chúa - Chương 691

Ma Thú Lãnh Chúa
Trọn bộ 833 chương
Chương 691: Bảo đao Đồ Long
0.00
(0 votes)


Chương (1-833)

Siêu sale Lazada


Lớp vỏ cứng rắn, nặng nề như một ngọn núi, hắc quang loe lóe, Lân giáp chắc chắn, cứng rắn, cự trảo mạnh mẽ, đôi mắt lạnh như băng....

Cự Long Lĩnh chủ bản tính cẩn thận đã hoàn toàn biến đổi, hóa thành một con Long Quy khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, tản mát ra một trận Năng lượng ba động mênh mông. Từng dòng khí lưu cuộn trào bên ngoài cơ thể, tạo ra từng vết nứt dày đặc trong Không gian. Năng lượng ba động quá mênh mông, vượt xa tưởng tượng của mọi người. Đừng nói là đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á, mà ngay cả Dương Lăng cũng chấn động, vẻ mặt nghiêm trọng, theo bản năng tay bắt Vu ấn, sờ sờ Chiến Hồn Đao trên lưng, sẵn sàng cho tình huống xấu nhất. Cự Long Lĩnh chủ hóa thành bản thể khiến cho hắn có một cảm giác rất nguy hiểm, cảm giác này còn đáng sợ hơn cả Bác Cam Tư của A Khuê Long thần hệ. Theo suy đoán, thì phỏng chừng đối phương ít nhất cũng có thực lực của Thần chức cường giả đỉnh cấp tám.

"Một triệu năm, ha ha ha, là các ngươi ép ta cởi phong ấn" Cự Long Lĩnh chủ hóa thân thành Long Quy khổng lồ điên cuồng cười lên, nghiến răng kèn kẹt, vẻ mặt càng thêm dữ tợn trong bóng tối "Rất lâu trước kia, Khoa Lôi Tát ta đã từng thề, sẽ không để cho bất cứ ai chiếm được Cự Long tòa thành của chúng ta, tất cả các ngươi đều phải chết".

Cự Long Lĩnh chủ tên là Khoa Lôi Tát vừa rống lên vừa đánh về phía Dương Lăng ở cách đó không xa. Như một ngọn núi khổng lồ xông tới, thể hình mặc dù rất khổng lồ, nhưng tốc độ lại rất nhanh, không thua kém chút nào với mấy con Ma thú phi hành như Hắc Long vương và Giác Long vương, thậm chí còn hơn một chút.

"Tử Vong văn ba, chết đi" Thi vu vương chợt quát lên một tiếng, trong nháy mắt điệp gia lực lượng của mọi người, phát ra một đạo Tử Vong văn ba, đám người Áo Phỉ Lệ Á và Hắc Long vương lập tức theo sát theo, rất là ăn ý phát động công kích.

"Hừ, muốn chết"

Cự Long Lĩnh chủ hừ lạnh một tiếng, tay phải vung lên, xé ra một đạo Không gian liệt phùng dài vài mét cắn nuốt lấy Tử Vong văn ba. Không thèm để ý đến Cự nhận của Áo Phỉ Lệ Á, hung hăng trảo một trảo trên người Hắc Long vương.

Ngao...

Rên lên một tiếng, Hắc Long vương bay thẳng lên tận trời cao, bay lùi lại, không ngờ rằng đối phương lại mạnh mẽ đến thế. Cùng lúc đó, một tiếng "Đinh, đinh" vang lên, Cự Long Lĩnh chủ hóa thành Long Quy như không có chuyện gì, tay Áo Phỉ Lệ Á lại tê rần. Cho dù gia tăng thêm lực lượng của mấy người Thi vu vương và Giác Long vương, nhưng cũng chỉ tạo thành một vết mờ nhạt trên lớp mai rùa trên người đối phương. Cự Long Lĩnh chủ hóa thân thành Long Quy khổng lồ, công kích sắc bén, phòng ngự cũng đạt được một trình độ rất kinh người.

"Lên, xông lên, Tử Vong văn ba"

"Lôi đình nhất kích"

Thi vu vương chỉ huy mọi người vây công Cự Long Lĩnh chủ, phát động từng đợt công kích, dựa vào Ma Thần chiến trận và phối hợp ăn ý, vây chặt lấy đối phương. Tuy nhiên, mặc dù công kích sắc bén, nhưng ngay lập tức cũng không thể nào khiến cho Cự Long Lĩnh chủ bị thương nặng, nhiều lắm chỉ lưu lại vài vết thương nhẹ mà thôi.

"Thiên Sứ chiến trận, ngươi, rốt cuộc các ngươi là ai?" Mặc dù dựa vào phòng ngự cường đại ngăn cản được từng đợt tấn công của mọi người, nhưng Cự Long Lĩnh chủ càng lúc càng kinh ngạc.

Hắn vốn còn tưởng rằng hóa thành bản thể sẽ dễ dàng giết chết đám người Dương Lăng. Không ngờ rằng, đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á cũng mạnh mẽ đến thế, Ma Thần chiến trận điệp gia lực lượng của nhau, khiến cho hắn nhanh chóng nghĩ đến Thiên Sứ chiến trận của Vân Trung thành. Nhớ đến mối Huyết hải thâm cừu mà Thiên Sứ chiến đội mười hai cánh dẫn theo đông đảo thế lực công phá Cự Long tòa thành năm xưa.

"Hắc hắc, con rùa già, ngươi chết chắc rồi. Gặp phải Ma Thú Thần hệ chúng ta, đừng nói là hóa thân thành Long Quy, mà ngay cả hóa thân thành Viễn cổ Cự Long cũng chết chắc" Thi vu vương lau lau vết máu trên mặt, tiếp tục chỉ huy mọi người tấn công.

Vì khinh thường nên bị Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát gây ra vài vết thương, chút nữa đầu bị đánh nát, Thi vu vương giận dữ trong lòng, âm thầm thề phải xé đối phương thành mảnh nhỏ. Khoa Lôi Tát mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng Thi vu vương rất tin tưởng vào Ma Thần chiến trận. Một canh giờ không được, vậy hai canh giờ, cho dù ngay lập tức không có cách nào khiến lão Rùa đen này bị thương nặng, thì cũng phải khiến đối phương mệt chết.

Chết chắc?

Nhìn Cự Long tòa thành đã hoàn toàn bị đánh chiếm, Khoa Lôi Tát đau đớn trong lòng, cảnh thảm thiết triệu năm qua lại nổi lên trong lòng hắn. Nếu có thể, hắn tình nguyện cùng sống chết với Cự Long tòa thành, cũng không muốn tiếp tục ngụy trang thành một tên loài người đê tiện, không muốn làm con kiến. Nhưng vì tìm ra được chân tướng việc mất đi liên lạc với Long Thần của tộc nhân năm đó, vì một ngày có thể báo thù Vân Trung thành và các Thế lực lớn, hắn không thể không tiếp tục nhẫn nhịn.

Ngao....

Sau khi gào lên một tiếng phẫn nộ, Khoa Lôi Tát dùng lớp mai cứng rắn chịu đòn của đám người Áo Phỉ Lệ Á và Thi Vu vương, vung trảo đánh lui Hắc Long vương, lập tức gia tốc bay thằng lên trời, không để ý tất cả lao ra ngoài, muốn chạy ra khỏi vòng vây.

Oanh...

Cửu đầu Xà vương Hải Đức Lạp hóa thành bản thể ngăn cản đường đi của Khoa Lôi Tát, nhưng đáng tiếc còn chưa kịp cuốn lấy đối phương thì thân thể đã bị đánh bay ra ngoài. Vài con Song túc Phi long không kịp né tránh, cũng bị đánh bay, "Oanh" một tiếng rơi xuống mặt đất.

"Bây giờ mới chạy trốn, đã quá muộn rồi" Ngay khi Cự Long Lĩnh chủ Khoa Lôi Tát nghĩ rằng sắp chạy ra khỏi vòng vây, thì trước mặt nhoáng lên, bị Dương Lăng ngăn lại.

Ông...

Dương Lăng quyết đoán thi triển Không gian Trói buộc, rút Chiến Hồn Đao trên lưng ra, lao thẳng vào Cự Long Lĩnh chủ ở cách đó không xa. Sát khí ngập trời, thanh Chiến Hồn Đao sắc bén hóa thành tia sáng xẹt qua không trung, như tia chớp lao đến trước mặt Khoa Lôi Tát.

Ánh đao màu đỏ?

Nhìn Chiến Hồn Đao lóe lên từng tia sáng màu đỏ, Khoa Lôi Tát sợ hãi, bản năng cảm giác được một nguy hiểm rất đáng sợ. Nhìn đám người Thi vu vương đã lại nhanh chóng vây chặt lấy mình, nhìn Kim bằng ở một bên đang lạnh lùng quan sát, hắn cắn chặt môi không lùi mà tiến, hung hăng đánh về phía ngực Dương Lăng. Bị Ma thú đại quân bao vây, muốn từ trong Thiên binh Vạn mã đánh ra ngoài rất khó khăn; nhưng đánh giặc đánh tướng trước; nếu có thể bắt được Dương Lăng có vẻ như là thủ lĩnh, thì có lẽ sẽ không mất một giọt máu nào cũng lao ra được. Cho dù không thể xông ra, ít nhất cũng bắt Dương Lăng chôn cùng.

Xuy...

Khoa Lôi Tát vừa muốn Dương Lăng trọng thương, cũng muốn bắt hắn làm con tin, không để ý đến Chiến Hồn Đao của Dương Lăng gần ngay trước mặt, cắn răng gia tốc. Hắn vốn nghĩ rằng Chiến Hồn Đao của Dương Lăng có sắc bén đến đâu, ngay lập tức cũng giống như đám người Hắc Long vương và Áo Phỉ Lệ Á không có cách đột phá lớp vẩy của mình. Không ngờ rằng, ngay khi hắn chuẩn bị vung trảo đánh vào Dương Lăng, thì lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Tiếng "Đinh đinh" vang lên, Chiến Hồn Đao sắc bén của Dương Lăng như cắt vào miếng đậu cắt sâu vào lớp vẩy và mai dày của Khoa Lôi Tát, trực tiếp nhằm về phía trái tim. Trong nháy mắt, máu tuôn như suối, càng đáng sợ hơn là, Đao mang màu đỏ trên Chiến Hồn Đao nhanh chóng nhập vào trong cơ thể, trực tiếp công kích Linh hồn, như trăm ngàn thanh chủy thủ sắc bén công kích Linh hồn của Khoa Lôi Tát.

"Hồn Bạo"

Một kích trúng mục tiêu, Dương Lăng xoay đao xông đến một bên, may mắn tránh khỏi cự trảo của Khoa Lôi Tát, thi triển Hồn Bạo công kích Linh hồn Khoa Lôi Tát. Rồi thi triển Phong độn Thuấn di đến bụng Khoa Lôi Tát, nhắm thẳng đến trái tim đối phương, hung hăng chém mạnh một đao.

Chi...

Bị Đao mang màu đỏ công kích, Linh hồn Khoa Lôi Tát đã rất nguy ngập, hơn nữa lại bị một đạo Hồn Bạo ở khoảng cách quá gần, nên không thể chống đỡ nổi nữa. Linh hồn phòng ngự bị Dương Lăng xé ra một vết rách lớn, đầu ong ong, vừa đau, vừa khó chịu, như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến chui vào cắn xé.

"Đầu hàng đi, gia nhập Ma Thú Thần hệ chúng ta, ngươi sẽ có được tất cả những gì mà mình muốn" Dương Lăng thừa thắng tấn công, múa thanh Chiến Hồn Đao, rất nhanh lưu lại từng vết thương rất sâu trên người Khoa Lôi Tát. Các loại Linh hồn công kích như Hóa hồn, Hồn Bạo không ngừng được thi triển, nhanh chóng mở rộng lỗ hổng ở Linh hồn đối phương.

"A, Linh hồn Pháp tắc, Linh hồn công kích cao cấp? Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?" Bị Dương Lăng chém cho một đao, đầu đau như muốn nổ tung, Khoa Lôi Tát kêu lên thất thanh, như gặp phải quỷ lùi lại thật nhanh.

Dựa vào lớp vẩy cứng rắn, Thần chức cường giả bình thường cơ bản không có cách nào đột phá phòng ngự vật lý của hắn, trải qua hàng triệu năm khổ tu, Linh hồn cũng đạt đến một trình độ trước đó chưa từng có. Cho dù còn xa mới bằng Thành chủ Vân Trung thành là kẻ đã giết hại Viễn cổ Cự Long, nhưng để đối phó với đám thuộc hạ bình thường của hắn thì không có vấn đề gì. Không ngờ rằng, lại gặp phải thiên tài không thể tưởng tượng nổi là Dương Lăng, hoặc nói là gặp phải một quái vật kinh khủng. Công kích vật lý hơn xa Thần chức cường giả bình thường, Linh hồn công kích càng đạt đến một mức mà người ta khó có thể tin.

Ma Thú Thần hệ, chẳng lẽ người trẻ tuổi này là Chủ Thần của Ma Thú Thần hệ?

Nghĩ đến truyền đơn từng thấy, nghĩ đến lời uy hiếp Chủ Thần của Ma Thú Thần hệ sắp phủ xuống, Khoa Lôi Tát chấn động, không để ý tất cả xoay người bỏ chạy, dùng tất cả sức lực trong cơ thể mà chạy. Mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng hắn còn không đến mực tự phụ đối phó được một Chủ Thần. Đừng nói là Thành chủ Vân Trung thành khiến người ta sợ hãi, mà ngay cả Chủ Thần của các Thần hệ nhỏ cũng không phải người bình thường có thể đối phó được.

"Ngươi trốn không thoát đâu, thừa lúc đầu hàng sớm đi".

Cười lạnh một tiếng, Dương Lăng như hình với bóng đuôi theo Khoa Lôi Tát, công kích sắc bén không ngừng đánh ra; hoàn toàn phá vỡ Linh hồn phòng ngự của đối phương. Bây giờ Ma thú đại quân đã không thiếu Thần giai ma thú bình thường, nhưng Ma thú có cấp bậc như Khoa Lôi Tát, gặp được tuyệt đối không thể bỏ qua. Thuần hóa một con Long Quy có thực lực Thần chức cường giả cấp tám đỉnh, còn tốt hơn thuần hóa hàng ngàn hàng vạn con Cự Long có thực lực Hạ vị thần.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-833)