Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0131

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0131: Ta muốn bóp chết Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Kế tiếp La Ngọc Phong lại giới thiệu rất nhiều công việc tương quan trong kiếm viện, một ít chuyện nhất định phải biết rõ.

Thanh Lan viện giống như Thanh Phong viện, thuộc về đình viện của ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm, nhưng mà khoảng cách từ đó cho tới Thanh Phong viện cũng khá xa.

- Tức chết ta. Đệ tử Thanh Phong kiếm phái này không ngờ lại kiêu ngạo như vậy.

Ngụy Cương vừa mới trở về Thanh Lan viện trực tiếp đi vào trong đại sảnh, đặt cái mông ngồi xuống. Bàn tay dùng lực vỗ vào cái bàn gỗ cứng rắn như cương thiết, vẻ mặt nổi giận đùng đùng, quát.

Vừa vặn, trong đại sảnh có hai người khác đang nhàn nhã uống trà, vừa nhìn thấy Ngụy Cương bừng bừng tức giận, hai người lập tức liếc mắt nhìn nhau, có chút kinh ngạc, đều nhanh chóng thả chén trà trong tay xuống.

- Tứ sư huynh, người nào trong Thanh Phong kiếm phái không có mắt chọc vào huynh như vậy? Khiến cho huynh tức giận đùng đùng như vậy a?

Một người trong đó đứng lên cười nói.

- Đúng vậy. Tứ sư huynh, Thanh Phong kiếm phái chỉ là một kiếm phái không có thành tựu, có người nào đáng giá để cho huynh tức giận như vậy chứ?

Một người khác mặc dù không có đứng lên, nhưng mà cũng khẽ cười nói. Lúc nói tới bốn chữ Thanh Phong kiếm phái, trong thanh âm hiện lên vẻ khinh thường.

Phải biết rằng Thanh Lan kiếm phái bọn họ từng có một vị tiền bối sát nhập vào top một trăm kiếm viện. Do đó cả kiếm phái được vương thất ngợi khen, mà vinh hạnh đặc biệt như vậy Thanh Phong kiếm phái có lẽ chưa từng đạt được qua.

- Các ngươi nghe một chút, sau khi nghe xong các ngươi sẽ thấy có đáng tức giận hay không.

Nộ khí của Ngụy Cương bình phục một chút, bắt đầu nói rõ ra từng chi tiết, khi nói tới lúc Sở Mộ xuất hiện, nộ khí lần nữa dâng trào, lại dùng sức vỗ bàn nói:

- Tên tiểu tử ghê tởm kia chỉ có tu vi thập đoạn trung kỳ mà thôi. mà không ngờ lại dám hung hăng càn quấy như vậy. Nếu không phải ta không muốn phát sinh nhiều chuyện, ta nào phải sợ hắn? Muốn lên kiếm đài phân sinh tử thì lên kiếm đài phân sinh tử, ai sợ ai chứ?

Hai người kia nhìn nhau, bọn họ đối với Ngụy Cương này đều có chút hiểu rõ, biết rõ hắn ta chỉ là một người mạnh miệng, lúc chiến đấu chính thức đều sợ hãi rụt rè, hắn có thể đạt được tên tuổi tứ sư huynh trong Thanh Lan kiếm phái bất quá là bởi vì đại ca Ngụy Hồng của hắn mà thôi.

Ngụy Hồng kia có tu vi thập đoạn đỉnh phong, kiếm thuật cũng không yếu, tăng thêm lại hiếu chiến. Trong cả kiếm viện cũng coi như có chút danh khí. Trong Thanh Lan viện càng là đại sư huynh. Ngụy Cương chỉ có tu vi thập đoạn trung kỳ, nếu không phải có Ngụy Hồng làm chỗ dựa, người này thực sự không tính là thứ gì.

- Tứ sư huynh, đệ tử Thanh Phong kiếm phái dám can đảm khiêu khích sư huynh có tên là gì?

Một người trong đó ánh mắt xoay chuyển, dường như nghĩ tới gì đó, mở miệng hỏi.

- Ta nào có biết hắn tên là gì chứ?

Ngụy Cương phẫn nộ nói tiếp:

- Tóm lại tuyệt đối không phải mấy người vừa mới tiến vào kiếm viện hôm trước. Nghe hắn nói chuyện với tên tàn phế kia, dường như là người vừa mới tới kiếm viện.

Nói xong, nộ khí trong lòng Ngụy Cương dần dần bình phục lại, cẩn thận suy nghĩ một chút, vẻ mặt giật mình nói:

- Đúng rồi, lúc ấy tên tàn phế kia gọi hắn là Sở sư huynh, nhưng cũng không có nói tên hắn ta là gì.

- Họ Sở sao?

Hai người kia liếc nhìn nhau, dường như nhớ tới cái gì đó, một người trong đó mỉm cười, hạ kiếm lễ với Ngụy Cương, nói:

- Tứ sư huynh, họ Sở này nói không chừng quả thực vừa mới tới. căn bản không hiểu được nước kiếm viện sâu bao nhiêu. Cảm thấy dùng tu vi của hắn có thể hoành hành bá đạo. Loại người này nhất định không thể hung hăng càn quấy được bao lâu. Sư huynh cũng không cần vì loại người như vậy mà tức giận.

- Nói rất đúng, loại người này nhất định không hung hăng càn quấy được bao lâu. Rất nhanh hắn sẽ hiểu rõ. Một chút thực lực như vậy không được tính là gì.

Người khác phụ họa theo, cũng hạ kiếm lễ:

- Tứ sư huynh, chúng ta cũng muốn đi tu luyện, cáo từ sư huynh.

- Đi đi, đi đi.

Ngụy Cương vừa nghe bọn họ nói như vậy, ngẫm lại cũng đúng. Tâm tình tức thì thoải mái hơn không ít, phất phất tay, nghênh ngang nói.

Sau khi hai người kia rời khỏi, cũng không có thực sự đi tu luyện mà nhanh chóng đi về phía một căn phòng khác.

Tiếng gõ cửa vang lên.

- Người nào?

Trong phòng truyền ra tiếng sẵng giọng.

- Nhị sư huynh, là chúng ta. Nghiêm Minh và Vương Khuê.

- Vào đi.

Thanh âm trở nên ôn hòa rất nhiều, hai người kia lúc này mới mở cửa đi vào.

- Hai người các ngươi không đi tu luyện còn tới tìm ta làm gì?

Tống Quang Đào từ trong phòng đi ra, hai tay chắp ra sau lưng, thân thể thẳng tắp, long hành hổ bộ, vẻ mặt lạnh nhạt hỏi.

- Nhị sư huynh, là thế này...

Nghiêm Minh tranh thủ nói chuyện đã xảy ra với Ngụy Cương một lần:

- Ta nhớ Nhị sư huynh trước đó có nói tới, nội dung truyền tin của trưởng lão bổn phái có đề cập tới hai đệ tử của Thanh Phong kiếm phái gọi là Sở Mộ và Tiêu Thiên phong. Ta thấy gia hỏa mới xuất hiện họ Sở này không phải là Sở Mộ đó chứ?

- Sở Mộ...

Tống Quang Đào phất tay áo rồi ngồi xuống, như có điều suy nghĩ. Không lâu trước đó trong kiếm phái truyền tin tới, nội dung bên trong có đề cập tới đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái đại đa số đều gặp nạn trong Thanh Lan hư cảnh. Thậm chí ngay cả Ngụy Hồng cũng chết ở bên trong. Nội dung như vậy khiến cho Tống Quang Đào cũng giật mình kinh hãi vạn phần. Trong nội dung truyền tin còn đề cập tới đệ tử Thanh Phong kiếm phái lần này tới kiếm viện. Hơn nữa còn phân phó bọn họ nên cố gắng tạo ra các loại phiền toái cho đệ tử Thanh Phong kiếm phái, nhưng mà phải dưới tình huống không trái kỷ luật của kiếm viện. Cố gắng làm cho đệ tử Thanh Phong kiếm phái không có cách nào phát triển trong kiếm viện. Nếu như có thể danh chính ngôn thuận giết chết đám người này thì càng tốt.

- Ngụy Cương thực sự là một phế vật.

Tống Quang Đào nhướng mày, ngữ khí vô cùng bất mãn:

- về sau hủy bỏ tư cách Tứ sư huynh của hắn. Thực lực của hắn căn bản không có tư cách đảm nhiệm danh xưng như vậy.

Nghiêm Minh và Vương Khuê đều hưng phấn không thôi. Phải biết rằng hai người bọn họ đều có tu vi kiếm khí thập đoạn hậu kỳ, tuy rằng vừa mới tấn chức không lâu, nhưng mà tuyệt đối mạnh hơn phế vật Ngụy Cương kia:

- Thế nhưng mà Nhị sư huynh, nếu như Đại sư huynh trở về..

- Hừ. Ngụy Hồng kia không về được đâu. Về sau ta chính là Đại sư huynh của Thanh Lan viện. Lời ta nói chính là quy tắc.

Tống Quang Đào hừ lạnh một tiếng nói:

- Sau này Nghiêm Minh ngươi chính là Tam sư huynh, Vương Khuê ngươi chính là tứ sư huynh. Như vậy đi, ta sẽ triệu tập cơ hồ tất cả sư đệ bổn viện tập hợp ở đại sảnh để tuyên bố việc này.

- Đa tạ đại sư huynh.

Nghiêm Minh và Vương Khuê lập tức đại hỉ, vội vàng đứng lên, tất cung tất kính hạ kiếm lễ với Tống Quang Đào:

- Cung chúc đại sư huynh tu vi thăng tiến, quét ngang kiếm viện.

*****

Mặc dù nói bài vị đại sư huynh này cũng không có lợi ích mang tính thực chất, nhưng mà được người khác xưng là đại sư huynh chung quy vẫn hơn làm tiểu đệ của người khác a.

- Nói cũng đúng, hôm nay tu vi ta tinh tiến. Cho dù là Ngụy Hồng trở về cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta.

Tống Quang Đào nở nụ cười lạnh, trong mắt có tinh quang lập lòe:

- Hai người các ngươi bây giờ đi tới Thanh Phong viện tìm hiểu cho rõ ràng. Nếu như người vừa mới tới thực sự là Sở Mộ mà nói, hạ chiến thư với hắn. Ba ngày sau, sẽ phân cao thấp trên kiếm đài. Ta muốn giáo huấn Sở Mộ này.

- Đại sư huynh, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu? Hai chúng ta tùy tiện một người nào cũng có thể giáo huấn Sở Mộ một chầu. Ly Châu kiếm viện cũng không phải là Thanh Phong kiếm phái a.

Nghiêm Minh lúc này cười lạnh nói, vỗ vỗ ngực mình, bộ dáng thề thốt son sắt:

- Tu vi chỉ là thập đoạn trung kỳ mà dám coi mình là một đại nhân vật. Đến lúc đó ta sẽ hung hăng giáo huấn hắn một chầu. Cho hắn biết nước trong kiếm viện này rất sâu. Hắn nên ngoan ngoãn cụp đuôi thì hơn.

- Không. Ta muốn đích thân ra tay. Nếu như hắn thực sự là một thiên tài mà nói. Ta muốn đích thân bóp chết hắn.

Tống Quang Đào đột nhiên đứng lên, trong mắt có hàn mang kinh người lập lòe, còn có quang mang hưng phấn khác thường.

Nghiêm Minh và Vương Khuê liếc nhìn nhau, mới nhớ tới sở thích của Đại sư huynh này chính là bóp chết cái gọi là thiên tài. Năm đó khi người này vẫn còn trong Thanh Lan kiếm phái, loại chuyện giống thế này hắn đã làm không ít. Thậm chí ngay cả một ít thiên tài của Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái cũng gặp nạn.

- Vâng. Đại sưu huynh, chúng ta nhất định sẽ làm việc này cho thỏa đáng.

Vương Khuê kích động nói, đang định cùng với Nghiêm Minh rời khỏi.

- Đợi một chút, mặc kệ Sở Mộ này tiếp nhận hay là cự tuyệt. Các ngươi đều phải đem tin tức ba ngày sau ta quyết đấu với Sở Mộ trên kiêm đài truyền ra ngoài.

Tống Quang Đào chắp hai tay ra sau lưng, bộ dáng siêu nhiên nói.

- Không hổ là đại sư huynh, nghĩ vô cùng chu đáo. Làm vậy, Sở Mộ này nếu như lên kiếm đài thì cũng bị đại sư huynh giáo huấn một phen. Từ nay về sau sẽ phải cụp đuôi làm người. Nếu như hắn không lên đấu kiếm đài mà nói, thanh danh nhất định sẽ thối mất. Kiếm viện này cũng không còn chỗ chứa hắn, hắn đành phải ngoan ngoãn xéo đi mà thôi.

Nghiêm Minh vỗ tay một cái, nịnh nọt. Nhanh chóng rời khỏi cùng với Vương Khuê.

...

Cửa lớn Thanh Phong viện mở ra, có hai đạo thân ảnh nhanh chóng bước ra. Đây chính là hai người Vũ Văn Minh Hóa và Sở Mộ.

Lúc này Vũ Văn Minh Hóa mang theo Sở Mộ tiến vào Nội Vụ đường của kiếm viện đăng ký nhập viện bồi dưỡng. Sau khi đăng ký còn có thể nhận được phúc lợi tương ứng, ví dụ như một thanh ngụy kiếm khí, còn có một khỏa Tăng khí hoàn.

Khi Sở Mộ từ trong miệng La Ngọc Phong biết rõ có phúc lợi như vậy cũng kinh ngạc. Giá trị của ngụy kiếm khí cũng không thấp a. Ngẫm lại ba đại kiếm phái như Thanh Phong kiếm phái, bất luận một thanh ngụy kiếm khí nào đều vô cùng được coi trọng. Thậm chí rất nhiều cao thủ Hóa Khí cảnh cũng chỉ sử dụng ngụy kiếm khí mà thôi.

Ví dụ như thế lực lớn nhất Bạch Phong thành là Vương Xà bang, đây chính là thế lực cường đại Sở gia còn lâu mới có thể bì kịp được, cũng vì Ngụy kiếm khí mà huy động nhân mã. Kết quả khiến cho rất nhiều người chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.

Không ngờ tới vừa vào kiếm viện bồi dưỡng đã có thể nhận được một thanh ngụy kiếm khí. Phúc lợi như vậy đã chứng minh thủ bút của kiếm viện ra sao. Cho dù hiện tại Sở Mộ đã có ba thanh Ngụy kiếm khí, nhưng mà nhiều thêm một thanh Ngụy kiếm khí, Sở Mộ cũng không cự tuyệt. Thứ này giá trị không thấp. Coi như hắn không dùng được, ngày sau trở về nhà cũng có thể giao cho gia tộc. Xem như xuất một phần lực làm cho gia tộc phục hưng a.

Về phần Tăng khí hoàn, đó là đan dược hạ phẩm thích hợp cho Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Bên trong Thanh Phong kiếm phái không có, ngay cả Thanh Lan kiếm phái đoán chừng cũng không có. Chỉ là giá trị của Tăng khí hoàn này có lẽ cũng rất cao, cho nên chỉ có Kiếm giả vừa mới gia nhập kiếm viện để bồi dưỡng mới có thể nhận được một khỏa. Sau này cứ cách một năm có thể nhận được ba khỏa, cứ như vậy tròn ba năm.

Đương nhiên nếu như có thể sớm sát nhập hàng ngũ top một trăm, vậy thì hoàn toàn không còn giống trước đó nữa.

Tăng khí hoàn là đan dược gia tăng tu vi kiếm khí, cho dù Sở Mộ hiện tại có được không ít linh thạch, có thể hấp thu linh khí tinh thuần bên trong để tu luyện. Tốc độ kia nếu so với tu luyện dưới tình huống bình thường rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Nhưng nếu như phục dụng Tăng khí hoàn, cũng có thể rút ngắn không ít thời gian tu luyện.

Nội Vụ đường là do một vị trưởng lão kiếm viện chấp chưởng. Vị trưởng lão này vẻ mặt nghiêm túc, làm việc công bằng, sau khi Sở Mộ nộp ra kiếm chương nhập viện, trải qua kiểm tra thì vị trưởng lão này mới giao ra ba đồ vật cho Sở Mộ. Một thanh Ngụy kiếm khí, bên trên có màu lam nhạt, là một thanh ngụy kiếm khí thiên về Thủy hệ. Ngoài ra còn có một bình sứ nhỏ. Trong đó có một khỏa Tăng khí hoàn, cuối cùng là một khỏa kiếm lệnh nhỏ bằng bàn tay. Bên trong khi chép lai lịch, thân phận của chủ nhân.

- Sư đệ, nghe nói hiệu quả của Tăng khí hoàn không tệ. Bất quá ta còn chưa phục dụng. Ta định tự mình tu luyện tới gần trung kỳ, lại phục dụng Tăng khí hoàn, định một lần thừa thắng xông lên đột phá tới trung kỳ.

Vũ Văn Minh Hóa cười nói, một mặt cùng với Sở Mộ trở về Thanh Phong viện.

- Cũng được.

Sở Mộ gật đầu, hắn cũng suy nghĩ tới chuyện này. Tạm thời không phục dụng Tăng khí hoàn, trước tiên nên hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch hạ phẩm tu luyện. Mau chóng đem tu vi kiếm khí tăng lên tới gần hậu kỳ, khi đó lại phục dụng nó, một lần đột phá tới hậu kỳ.

- Đứng lại.

Lúc Sở Mộ và Vũ Văn Minh Hóa định đi vào trong Thanh Phong viện thì sau lưn truyền tới một tiếng quát lạnh. Khi bọn họ nhìn lại thì thấy hai Kiếm giả hùng hổ bước tới.

- Hai người các ngươi là đệ tử Thanh Phong viện sao?

Nghiêm Minh cười lạnh hỏi.

- Mắc mớ gì tới ngươi?

Vũ Văn Minh Hóa nhíu mày, lạnh lùng hỏi lại đối phương một câu.

- Đương nhiên có liên quan tới chúng ta. Thanh Phong viện các ngươi có phải vừa có thêm một đệ tử gọi là Sở Mộ đúng không?

Vương Khuê tiến lên phía trước một bước, vẻ mặt hung ác, ngữ khí lạnh lẽo. Đệ tử Thanh Phong viện hắn biết rõ người lợi hại nhất chính là La Ngọc Phong, tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà so với Tống Quang Đào thua kém không ít. Ngoài ra, người lợi hại thứ hai chính là Trịnh Tu Nhiên, tu vi thập đoạn hậu kỳ, thực lực chỉnh thể của Thanh Phong viện thua kém Thanh Lan viện không ít, cho nên bọn họ cũng không có đặt vào trong mắt.

- Có thì sao mà không thì sao?


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)