Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0237

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0237: Ai dám xưng vương kiếm thuật?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Hai bút cùng vẻ, Thiên Nguyên kiếm khí trong cơ thể Sở Mộ đã tích lũy tới cực hạn, nếu như tiếp tục tích lũy chính là đột phá cực hạn, tiến vào cấp độ tiếp theo.

Đột nhiên thân thể Sở Mộ khẽ chấn đọng, giống như có tiếng bong bóng vỡ tan vang lên, một lượng lớn linh khí thoáng cái dũng mãnh tiến vào trong thân thể hắn.

- Rốt cuộc cũng đột phá, Hóa Khí cảnh tiểu thành, thực lực chỉnh thể của ta ít nhất cũng tăng lên ba thành.

Sở Mộ dừng vận chuyển, hai mắt mở ra, thanh tịnh vô cùng, khóe miệng nở nụ cười, lầm bầm nói.

Mà lúc này cũng là lúc giải đấu Kiếm thuật vi vương sắp diễn ra....

Giải đấu kiếm thuật vi vương ba năm một lần được kiếm phủ vô cùng coi trọng.

Thế giới của Kiếm giả, Kiếm Khí cảnh chỉ xem như trụ cột, Hóa Khí cảnh mới chính thức bước vào cánh cửa Kiếm giả.

Lúc còn ở Kiếm Khí cảnh, tầm quan trọng của kiếm thuật trụ cột không rõ ràng, bởi vì những môn kiếm thuật nhập môn, kiếm thuật cấp thấp... Uy lực đều cường đại hơn kiếm thuật trụ cột, nhưng mà một khi đột phá tới Hóa Khí cảnh, tầm quan trọng của kiếm thuật trụ cột đã hiển hiện rõ.

Kiếm giả Hóa Khí cảnh, đã có đủ tư cách tu luyện Cổ Kiếm thuật, mà tu luyện Cổ Kiếm thuật, có ba điều kiện không thể thiếu được. Tiên thiên kiếm khí, ý cảnh, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột.

Chỉ là nói một cách tương đói, yêu cầu ý cảnh là yêu cầu quan trọng nhất, ý cảnh chưa đủ mà tu luyện Cổ Kiếm thuật, nhất định sẽ bị cắn trả.

Mà tu vi kiếm khí không đủ muốn tu luyện cũng không có cách nào tu luyện được. Cắn trả không có, về phần kiếm thuật trụ cột, thực ra là yếu tố không thể xác định nhất.

Có rất nhiều người cho rằng muốn tu luyện Cổ Kiếm thuật, chỉ có tạo nghệ kiếm thuật trụ cột đạt tới trình độ nhất định mới có thể nhanh chóng nắm giữ, nếu như tạo nghệ kiếm thuật trụ cột không đủ mà nói, tu luyện Cổ Kiếm thuật sẽ trở nên rất là khó khăn. Uy lực cũng khó có thể phát huy ra hoàn toàn.

Nhưng mà trong đó rốt cuộc có nguyên lý thế nào, lại không có cách nào giải thích được rõ ràng.

Nói ngắn lại, trải qua thời gian dài chứng minh, nếu như có tạo nghệ kiếm thuật trụ cột thâm hậu làm căn cơ tu luyện Cổ Kiếm thuật thì càng có lợi.

Còn nữa, chiến đấu của Hóa Khí cảnh đã tách biệt với Kiếm Khí cảnh.

Kiếm Khí cảnh chiến đấu thường thường đều truy cầu thanh thế to lớn, hoa lệ, nhưng mà tiến vào Hóa Khí cảnh, nhất là sau khi tu luyện Cổ Kiếm thuật, chú trọng hơn tới uy lực, mà không phải là những hiệu quả thị giác, hoa lệ kia, chú trọng về bản chất hơn.

Kể từ đó, tạo nghệ kiếm thuật trụ cột lại càng quan trọng.

Cho nên khi thời gian cách giải đấu kiếm thuật vi vương còn có một tháng, Kiếm phủ cũng đã chuẩn bị toàn bộ, điều động nhân lực, chuẩn bị tất cả mọi thứ.

...

- Khi ta tiến vào nội phủ đúng là lúc giải đấu kiếm thuật vi vương chấm dứt, cho nên không thể tham dự, khiến cho ta vô cùng tiếc nuối. Nhưng lần này ta nhất định sẽ tham gia.

Lương Hải Sơn kích động nói:

- Coi như cuối cùng không có cách nào bài danh trong top một ngàn thì tạo nghệ kiếm thuật của ta nhất định cũng có thể tăng lên.

Sở Mộ gật đầu, luận bàn với cao thủ kiếm thuật, đối với việc lĩnh ngộ kiếm thuật bản thân vô cùng tốt, thậm chí tiến bộ vô cùng rõ ràng. Đây cũng là một nguyên nhân mà Sở Mộ tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương này.

Nhất là loại người có tạo nghệ kiếm thuật như Lương Hải Sơn, trước đó được Sở Mộ chỉ điểm dẫn dắt, càng cần thông qua thực chiến để củng cố, tăng trưởng.

Hai người bọn họ cùng nhau đi về phía địa điểm tổ chức vòng loại của giải đấu Kiếm thuật vi vương trong cửu viện.

Nội phủ có thập viện, tổng cộng có hơn bảy vạn đệ tử. Cho dù toàn bộ không tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương này, tối thiểu cũng có năm vạn người tham dự.

Nhân số thực sự quá nhiều, dù thế nào cũng không thể để cho toàn bọ năm vạn người đi lên đấu kiếm đài.

Cho nên trước khi diễn ra giải đấu kiếm thuật vi vương chính thức, sẽ tiến hành một vòng đấu loại trước, những tin tức này cũng là Lương Hải Sơn nói cho Sở Mộ biết.

- Theo hiểu biết của ta, vòng đấu loại phân thành ba cửa ải, cũng được gọi là ba cửa ải kiếm thuật.

Lương Hải Sơn chậm rãi nói, hiển nhiên đã tìm hiểu qua toàn bộ tin tức về giải đấu kiếm thuật vi vương này.

- Dùng kiếm nhập đề, Kiếm giả cúng ta chú ý kiếm thuật nhanh, chuẩn, hung ác, hơn nữa lực công kích của kiếm rất mạnh. Cho nên dùng ba cửa ải kiếm thuật đào thải chủ yếu là nhằm vào mấy phương diện này mà tiến hành.

Sở Mộ như có điều suy nghĩ.

- Tổng kết lại có thể coi như ba cửa ải này chủ yếu kiểm tra phòng ngự, kỹ xảo dùng kiếm, cùng với phương diện công kích, khảo hạch ba phương diện này làm chủ. Chỉ có hoàn toàn thông qua thì mới có tư cách tham dự giải đấu kiếm thuật vi vương. Nếu không chỉ có thể biến thành người xem mà thôi.

Lương Hải Sơn nói ra, ngữ khí không có cách nào che đấu được một tia chờ mong và hưng phấn của bản thân:

- Nếu như là trước kia ta căn bản không có nắm chắc thông qua ba cửa ải này. Nhưng mà trong Huyết Yêu cảnh được ngươi chỉ điểm, tạo nghệ kiếm thuật của ta đã tăng lên rất nhiều, hiện tại ta có nắm chắc thông qua ba cửa ải khảo nghiệm này, tham dự giải đấu Kiếm thuật vi vương a.

Nơi tiến hành khảo nghiệm ba ải kiếm thuật này ở trong tất cả nội viện, tránh cho nhiều người cùng lúc, khó khăn.

Trừ Sở Mộ và Lương Hải Sơn ra, không ngừng có người từ đằng xa đi tới, không ngừng nói chuyện, chủ đề tự nhiên đều liên quan tới giải đấu kiếm thuật vi vương lần nyaf.

Có thể nhìn ra được, giải đấu kiếm thuật vi vương ba năm một lần do kiếm phủ tổ chức quả thực đã xâm nhập vào trong nhân tâm.

Địa điểm khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật của cửu viện ở một chỗ trong cửu viện, là một quảng trường diện tích vô cùng rộng lớn. Khi Sở Mộ và Lương Hải Sơn tới, lúc này đã có mấy ngàn người tụ tập.

Sở Mộ cũng chú ý tới, trong sân rộng có rất nhiều phòng ốc, từng gian đặt song song với nhau.

- Đó chính là nơi khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật.

Lương Hải Sơn chỉ vào những phòng ốc xếp đặt chỉnh thể nói.

Sở Mộ lập tức nghi hoặc không thôi, những phòng ốc này từ ngoại hình bên ngoài nhìn qua vô cùng đơn giản, không có chỗ nào thần kỳ, nếu như là lúc bình thường chỉ sợ sẽ không có bao nhiêu người liếc mắt nhìn vào.

Nhưng mà một nơi bình thường như vậy lại trở thành nơi khảo hạch ba cửa ải kiếm thuật của giải đấu kiếm thuật vi vương?

Trong lúc nhất thời Sở Mộ càng thêm hiếu kỳ, rốt cuộc sẽ khảo hạch thế nào a?

Dường như muốn làm rõ hơn, Sở Mộ cẩn thận đếm qua, lập tức hắn phát hiện ra số lượng những phòng ốc này chỉ có hai mươi căn.

Hai mươi căn này có phương thức sắp xếp kỳ lạ, mười căn đặt song song thành một hàng, tổng cộng có hai hàng, mà hai hàng lại cách xa nhau trăm mét, cửa phòng đều mở ra, bên trong một mảnh đen sì. Liếc mắt nhìn lại cũng không nhìn ra cái gì. Mà cách hai hàng đầu tiên song song này chừng trăm mét lại có một hàng thẳng tắp, có mười căn, bên trên dường như có để một ít kiếm khí.

*****

Lại có thêm đệ tử tới đây, cả đám nghị luận không ngớt.

- Khảo hạch của giải đấu Kiếm thuật vi vương này rốt cuộc tiến hành như thế nào đây?

Sở Mộ nghĩ mãi mà không rõ, cho nên mới hỏi.

- Ta cũng không quá rõ ràng.

Lương Hải Sơn cười nói.

- Ta chỉ biết rõ những căn phòng kia có liên quan tới ba cửa ải khảo hạch kiếm tuật, một khi thông qua ba cửa khảo hạch, sẽ đạt được tư cách tham dự giải đấu Kiếm thuật vi vương. Về sau sẽ lại tiến hành thi đấu vòng loại của giải đấu Kiếm thuật vi vương trong mỗi một viện. Nghe nói chỉ có top một trăm học viên đầu tiên mới có tư cách tham dự vòng chung kết giải đấu Kiếm thuật vi vương này. Chỉ có đạt được top một trăm trong vòng chung kết thì mới có thể nhận được ban thưởng phong phú của kiếm phủ. Nghe nói ban thưởng cho top mười càng thêm phong phú, nhất là ban thưởng top ba càng thêm kinh người.

Sở Mộ nghe xong, lại hiểu rõ thêm một phần.

- Giải đấu Kiếm thuật vi vương lần trước, Tư Đồ Khấu sư huyn hcura cửu viện chúng ta đứng vị trí thứ chín mươi ba trong viện. Tới vòng chung kết đạt được vị trí chín trăm hai mươi ba.

Lương Hải Sơn nói.

Sở Mộ gật gật đầu, không khỏi nhớ lại Hoàng Thiểu An. Bài danh của người này cao hơn Tư Đồ Khấu rất nhiều, sau đó hắn lại nghĩ tới Hàn Nhược Tuyết và Gia Cát Minh, có lẽ bài danh của bọn họ cũng không thấp.

- Có lẽ những người nổi danh trên Đồng Kiếm bảng kia đều có thể đứng vào top một trăm trong giải đấu Kiếm thuật vi vương này.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Sở Mộ, kiếm thuật của ngươi kinh người. Ta thấy tiến vào top một ngàn cũng không hề có áp lực nào. Nhưng mà muốn tiến vào top một trăm thì khó nói.

Lương Hải Sơn nói:

- Bởi vì trong top một trăm đều bị những người trên Đồng Kiếm bảng kia chiếm cứ. Nghe nói trăm năm qua luôn như vậy, chưa từng có đệ tử nào ngoài Đồng Kiếm bảng có thể đạt được vị trí trong top một trăm.

- Quả là thế.

Sở Mộ không khỏi cười cười, nhàn nhạt nói:

- Thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, có lẽ chuyện trăm năm qua chưa từng xảy ra lúc này sẽ phát sinh.

- Nói như vậy cũng đúng, nhưng mà rất khó a.

Lương Hải Sơn cười ha hả nói.

Lúc này đột nhiên trong đám người có một hồi bạo động.

- Xem kìa, đó là Hàn Nhược Tuyết sư tỷ, nghe nói lần trước nài bài danh thứ năm trong cửu viện chúng ta, trong nội phủ cũng bài danh thứ năm mươi chín.

- Đó là Chu Thiên Chiếu sư huynh, ta nhớ lần trước trong giải đấu Kiếm thuật vi vương, hắn bài danh thứ tư trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ năm mươi hai trong nội phủ a.

- Ta thấy Hoàng Bất Câu sư huynh rồi. Lần trước hắn đạt được vị trí thứ ba trong cửu viện chúng ta, bài danh thứ bốn mươi bảy trong nội phủ a. So với Hàn sư tỷ và Chu sư huynh còn cao hơn.

Những người này vừa tới, các học viên kích động không thôi.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn cũng kích động, kiễng mũi chân, ngẩng đầu lên, rướn cổ nhìn quanh bốn phía. Nhưng mà bởi vì ở trong đám người, liếc mắt nhìn đều thấy đầu người, cho nên hắn cũng chỉ có thể tiếc nuối mà thôi kiễng chân.

- Lần trước trong top một trăm giải đấu Kiếm thuật vi vương, người của cửu viện chúng ta có những ai bên trong?

Sở Mộ hỏi, trong mắt hắn, cả nội phủ cũng chỉ có top một trăm nhân tài mới đáng để ý. Những người ngoài top một trăm kia, Sở Mộ không có bao nhiêu hứng thú.

- Ngươi hỏi đúng người rồi đó.

Đã không nhìn được, Lương Hải Sơn dứt khoát chuyển lực chú ý, bắt đầu giảng giải cho Sở Mộ:

- lần trước bổn viện tổng cộng có bảy đệ tử tiến vào trong top một trăm của giải đấu Kiếm thuật vi vương. Bọn họ cũng là bảy người bài danh trên Đồng Kiếm bảng. Ta sẽ nói với ngươi từ thấp tới cao vậy. Bảy người này lần lượt là Dương Kiếm sư huynh bài danh thứ bảy trong bản viện. Bài danh thứ tám mươi tám trên tổng bảng của giải đấu Kiếm thuật vi vương, thứ tám mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

- Thang Thiểu Ba sư huynh, bài danh thứ sáu trong thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ tám mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ bảy mươi tám trên Đồng Kiếm bảng.

- Hàn Nhược Tuyết sư tỷ ngươi đã từng gặp, bài danh thứ năm trong bổn viện, bài danh thứ năm mươi chín trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ năm mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

- Chu Thiên Chiếu sư huynh, hắn là bang chủ hiện tại của Ngạo Kiếm bang, đứng thứ tư trong bổn viện, đứng thứ năm mươi hai trong tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng. Nghe nói Chu Thiên Chiếu sư huynh vô cùng trọng mặt mũi, ngươi đắc tội với Ngạo Kiếm bang, ngàn vạn lần phải cẩn thận một ít.

- Hoàng Bất Câu sư huynh, đứng thứ ba trong bổn viện, đứng thứ bốn mươi bảy trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ bốn mươi ba trên Đồng Kiếm bảng.

- Đường Hải Nhược sư tỷ, đứng thứ hai trong Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ bốn mươi mốt trên tổng bảng. Đứng thứ ba mươi chín trên Đồng Kiếm bảng.

- Gia Cát Minh sư huynh, đứng đầu Kiếm thuật vi vương của bổn viện, đứng thứ ba mươi lăm trên tổng bảng Kiếm thuật vi vương, đứng thứ ba mươi lăm trên Đồng Kiếm bảng.

- Bảy bọn họ, mỗi người đều có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, càng tu luyện Cổ Kiếm thuật, nghe nói ý cảnh của bọn họ đều vượt quá năm thành, thậm chí có người còn đạt tới sáu thành, vô cùng đáng sợ.

Lương Hải Sơn cuối cùng tổng kết bằng một câu:

- Đúng rồi, bài danh trong tất cả các viện cũng không chính thức, mà là căn cứ vào bài danh trên tổng bảng mà phân chia.

Sở Mộ lặng lẽ nghe, sau khi nghe xong, trong lòng lặp lại lần nữa cái tên của bảy người này.

Hắn biết rõ, hắn tất sẽ phải chống lại một bộ phận trong đó, đến lúc đó sẽ phân cao thấp, thắng bại.

Lúc này có một cỗ khí tức bàng bạc tràn ngập ra, tựa như nước biển cả lan tràn, cuốn qua.

Dưới một cỗ khí tức mênh mông này, các học viện đang liên lục nghị luận không ngừng chấn động, vô thức ngậm miệng lại. Bầu không khí vốn ầm ĩ náo nhiệt như chợt lại đột nhiên yên tĩnh lại, trở nên yên lặng, thậm chí còn có thể nghe thấy được tiếng hít thở rất nhỏ.

Chợt một đạo thanh âm cuồn cuộn, vang vọng thiên địa xuất hiện:

- Bảy vạn Hóa Khí trong nội viện, ái dám xưng vương kiếm thuật.... .

Một câu bảy vạn Hóa khí thập viện nội phủ, ai dám xưng vương kiếm thuật lập tức kích thích hào khí trong lòng mấy ngàn đệ tử của cửu viện. Cả đám cơ hồ khó có thể kiềm chế được sự kích động trong lòng, hận không thể lập tức rút kiếm đánh bại tất cả mọi người, nhận được danh xưng kiếm thuật chi vương của nội phủ.

Chỉ có một số ít bộ phận không bị thanh âm kia ảnh hưởng, vẫn có thể bảo trì trấn tĩnh, Sở Mộ là một trong số đó.

Còn Lương Hải Sơn bên cạnh thì vẻ mạt tràn ngập kích động tới đỏ bừng, hai tay nắm chặt, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Thật lâu sau Lương Hải Sơn mới tỉnh táo lại:

- Thanh âm vừa rồi kia hẳn là do chưởng viện của bổn viện, thi đấu Kiếm thuật vi vương của bổn viện do chưởng viện tự mình chủ trì, nhưng mà không biết rốt cuộc chưởng viện của cửu viện chúng ta ở nơi nào?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)